Cái tên Phạm Vô Danh gây xúc động cho Trương Hằng rất sâu sắc. có thể khẳng định là. chữ trên tấm bia đá này do Huyết Sát Thần Đế lưu lại.
Trước đây Huyết Sát Thiên Bi và tấm bia đá ở cửa Phạm Gia Trấn là do bút tích của Huyết Sát Thần Đế lưu lại.
Cho đến lúc này, Trương Hằng mới hiểu được Ý nghĩa tồn tại của Phạm Gia Trấn. Phạm Gia Trấn hẳn từng là cố hương của Huyết Sát Thần Đế.
Nhớ tới chữ viết lộ ra ý cô đơn trên tấm bia đá kia của Phạm Gia Trấn. Trương Hằng càng thêm xác định suy đoán của mình.
về phần Phạm Tiểu Hắc trước đây, Trương Hằng hoài nghi người này chính là Huyết Sát Thần Đế lúc còn nhỏ. nhưng chuyện này cũng không thể khẳng định chắc chắn, có lẽ Phạm Tiêu Hắc chỉ là một nhân vật hư cấu cũng không nhất định.
Vươn tay ra. lấy ra thỏi bạc mà Phạm Tiểu Hắc đưa cho mình trước khi đi.
Huyết tẩy Phạm Gia Trấn, đặc xá Sinh Tử Môn.
Trương Hằng chưa từng hoài nghi sau khi Phạm Tiểu Hắc trưởng thành, sẽ có năng lực huyết tẩy Phạm Gia Trấn. Nhưng không biết sau này sau khi hắn về cố hương, có hoàn thành lời thề hay không?
Trên vùng thảo Nguyên này, sự tồn tại của Phạm Gia Trấn là hư ảo hay là chân thật?
- Đại ca! Huynh làm sao vậy?
Triệu Thụy lấy tay vỗ vỗ bả vai Trương Hằng, phát hiện quần áo trên người hắn đều ướt sũng.
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Huynh không sao? Chỉ chẳng qua nhớ tới một chuyện.
Ánh mắt ngước nhìn phía xa xạ phát hiện rất nhiều tu sĩ nhanh chóng bay về phía bên này, ở chung quanh tượng đá. có không hề ít tu sĩ gan lớn bắt đầu thử tiếp cận bức tượng đá kia.
- Đại ca! Chúng ta có đi đến đó không?
Triệu Thụy không kiềm nổi nói.
- Chờ.
Trương Hằng nói ra một chữ, liền đứng im tại chỗ.
Hỏa Nguyên Châu, bảo vật tối cao của Tu Tiên Giới, cho dù là tiên nhân trong truyền thuyết khi nhìn thấy vật ấy, cũng sẽ đỏ mắt không ngừng.
Thử nghĩ, bảo vật như thế, Huyết Sát Thần Đế sao lại dễ dàng nhường cho người khác?
Hơn nữa xem Ý tứ trên tấm bia đá kia. chủ nhân trước đây của Hỏa Nguyên Châu có lẽ là bạn cùng chung hoạn nạn trước đây với Huyết Sát Thần Đế.
Sinh tử tương giao một vạn năm, cố nhân một đi không về.
Có thể thấy được đối với vị cố nhân đã chết đi này, Huyết Sát Thần Đế khẳng định có tình hữu nghị không tầm thường.
Lý Hoành trước đây chiếm được Huyết Ảnh u Ma Kiếm, xem như chiếm được một chút truyền thừa rất ít ỏi của Huyết Sát Thần Đế.
Mà lúc này, nếu ai có thể có được viên Hỏa Nguyên Châu này, cũng tính là hoàn thành một chút di nguyện của Huyết Sát Thần Đế -Kế thừa y bát của bằng hữu lão.
Huyết Ảnh u Ma Kiếm Tuy rằng là một kiện linh khí cực phẩm không tầm thường, so với Hỏa Nguyên Châu hiện tại cũng không là gì cả.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, một tu sĩ gan lớn rốt cục tiếp cận tượng đá.
Tu sĩ khác đều mong tình hình phát sinh tiếp theo.
Ngoài dự đoán của mọi người là. tương đá cách tu sĩ kia khoảng cách không đến một thước, nhưng không phát sinh bất cứ hiện tượng dị thưởng gì.
Tiếp tục tiếp cận. tu sĩ kia do dự một hồi. nắm chặt tay hướng tượng đá.
vẫn không phản ứng như trước.
Tu sĩ kia mừng như điên, lấy tay chạm đến Hỏa Nguyên Châu trên đại kiếm tượng đá.
- Ong.
Trên Hỏa Nguyên Châu lóe lên một luồng hồng quang yếu ớt bắn người tu sĩ này qua một bên.
Tất cả tu sĩ bên cạnh biến sắc.
Đúng lúc này, một âm thanh tiếc nuối truyền đến từ trên tượng đá.
- Phải là người có Tiên Thiên Hỏa Linh Thể Mới có thể có được linh bảo này.
Tên tu sĩ kia vừa nghe lời ấy. biết nếu miễn cưỡng thì không có khả năng, ủ rũ rời khỏi.
Lời nói phát ra từ tượng đá kia, tu sĩ các nơi đều nghe được.
Tiên Thiên Hỏa Linh Thể? Phần lớn tu sĩ ở nơi này cũng chưa từng nghe nói qua.
Tu Tiên Giới Chỉ có phần chia về linh căn, lại chưa từng nghe nói qua Tiên Thiên Hỏa Linh Thể gì đó.
Tuy nhiên, nếu tu sĩ đầu tiên không có chuyện, đám tu sĩ khác đều muốn đi thử xem. vạn nhất bản thân mình là Tiên Thiên Hỏa Linh Thể thì không phải là giàu to rồi sao?
Mười tám tên tu sĩ ở nơi này, toàn bộ đều ôm may mắn trong lòng, đi đến tượng đá.
Rất nhanh, tu sĩ thứ hai đặt tay lên trên Hỏa Nguyên Châu.
- Cũng không phải, ta nhớ rõ ràng là người nào đó trên thảo Nguyên này khiến ta tỉnh lại. Tên tu sĩ kia đành phái giận dữ rời đi, nói một câu khách sáo trong miệng.
- Để cho ta tới, khẳng định là ta. vừa rồi ta phóng hỏa trên thảo nguyên này!
Một tên tu sĩ mặt béo hưng phấn vạn phần bay tới bên tượng đá.
Tu sĩ khác đều dùng ánh mắt hồ nghi nhìn chằm chằm tên mập này.
Trương Hằng đứng ở phía xa xa không khỏi giật mình, khó trách vừa rồi. phía sau lưng mình cũng đột nhiên phát hỏa thì ra do tên mập này làm.
Tu sĩ mặt béo đặt tay lên trên Hỏa Nguyên Châu với vẻ tràn đầy tự tin.
- Ầm!
Hồng quang trong Hỏa Nguyên Châu chợt lóe, tên mập bị bắn ra xa mấy thước.
- Không phải!
Giọng nói phát ra trong tượng đá với vẻ khinh thường.
- Nhất định là ta! Ngươi nghĩ sai rồi. Ta vừa rồi thi triển, pháp thuật, không cận thận khiến cho thảo nguyên cháy, tiếp theo ngươi liền xuất hiện.
Tên mập chạy đến gần với vẻ không cam lòng, tay lại một lần nữa đặt lên Hỏa Nguyên Châu.
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh, phát ra từng trong tượng đá.
Hồng quang của Hỏa Nguyên Châu chợt lóe. cả người tu sĩ mặt béo trong nháy mắt liền cháy, thân thể trong nháy mắt bị biến thành hư vô.
Ngọn lửa quá dáng sợ!
Tu sĩ ở nơi này kinh hãi run sợ.
Qua hơn nửa ngày. cũng không có tu sĩ dám đến nếm thử.
Mà đúng lúc này, trong tượng đá phát ra giọng nói trầm thấp:
- Mỗi người Chỉ có một lần cơ hội.
Vừa nghe lời ấy, lập tức lại có tu sĩ đi tới bên tượng đá này.
Vị tu sĩ này run rẩy đặt tay lên trên Hỏa Nguyên Châu.
- Không phải.
Âm thanh lạnh như băng nói với vẻ không chút lưu tình.
Một tên tu sĩ tiến lên. mỗi khi đám tu sĩ đặt tay lên Hỏa Nguyên Châu, tượng đá cũng trả lời.
- Không phải.
- Không phải.
Trương Hằng đứng ở phía rất xa không ngờ thở dài một hơi, xem ra Hỏa Nguyên Châu này hoàn toàn chuẩn bị cho người hữu duyên.
Rốt cục, mười tám tên tu sĩ chung quanh tượng đá cũng đã thử qua, nhưng không ai phù hợp yêu cầu.
- Như thế nào có thể chứ? Người này hoàn toàn là đang gạt người.
Một tên tu sĩ nói với vẻ oán giận.
- Đúng vậy! Trên thế giới này nào có Tiên Thiên Hỏa Linh Thể?
- Này! Ngươi xem. bên kia không phải còn có hai tu sĩ chưa tới thừ sao?
Một tên tu sĩ đột nhiên phát hiện hai người Trương Hằng đứng phía xa.
Lập tức, ánh mắt hơn mười tên tu sĩ rơi trên thân hai người Trương Hằng.
- Đại ca! Chúng ta thử xem sao.
Trong mắt Triệu Thụy mang theo mấy phần nóng lòng muốn thử.
- Được! Chúng ta đi. Nguồn truyện:
Cứ như vậy, hai người Trương Hằng cuối cùng đi về phía tượng đá này.
Đám tu sĩ chung quanh đều gắt gao nhìn chằm chằm hai người, mười tám người hình thành một vòng với tượng đá là trung tâm.
Thần thức Trương Hằng quét qua những tu sĩ này. phát hiện cũng không có sự tồn tại của Lý Hoành hay là Mộ Tuyền. vốn cũng không để mấy người này vào mắt.
Giống những tu sĩ Tinh anh bình thường này. không có Linh khí phòng ngự, cũng chỉ bị Trương Hằng giết chết.
Toàn trường yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng bước chân của Trương Hằng và Triệu Thụy.
Rốt cục. hai người đi tới bên cạnh tượng đá.
- Nhị đệ! Có lẽ đệ nên đến trước đi.
Trương Hằng hiểu được, có thứ này hay không, cũng không quá quan hệ nhiều với sự cường đại của thực lực mình,
Tiên Thiên Linh Bảo này rõ ràng gác lại cho người hữu duyên.
- Đại ca! Có lẽ huynh đến trước đi.
Triệu Thụy lui ra sau từng bước, nhường cho Trương Hằng đến trước.
- Hai người các ngươi nhanh lên một chút! Không nên lề mề!
Một tu sĩ Độc Thiên Bảo nói với vẻ không kiên nhẫn.
Trương Hằng quay đầu lại lạnh lùng liếc mắt nhìn tu sĩ này một cái:
- Câm miệng cho ta!
Vị tu sĩ kia bị ánh mắt Trương Hằng dọa sợ, thấp giọng nói mấy câu. lại cũng không đám nói cái gì.
- Huynh là đại ca của đệ. cho nên huynh cũng nên đến trước đi.
Triệu Thụy nói với Trương Hằng với giọng điệu chân thành tha thiết.
Ánh mắt Trương Hằng lưu lại một chút trên mặt Triệu Thụy. trong lòng cũng có chút cảm động.
Lúc này. trước mặt Tiên Thiên Linh Bảo. cho dù là huynh đệ thân sinh cũng có thể phản bội. huống chi hai người không có quan hệ huyết thống.
- Được rồi.
Trương Hằng hít một hơi thật sâu. đặt tay lên trên Hỏa Nguyên Châu.
Mọi người đều đợi bước phát triển tiếp theo.
Nhưng kỳ quái chính là hơn nửa ngày tượng đá này cũng không có phản ứng.
- Chuyện này như thế nào vậy? Không có phản ứng?
Tu sĩ chung quanh đều hồn loạn cả lên.
Triệu Thụy đứng bên cạnh Trương Hằng hưng phấn nói:
- Đại ca! Huynh Khẳng định là người hữu duyên..
Trương Hằng vui mừng gật đầu, mặc dù mình có cơ hội có được viên Hỏa Nguyên Châu này, Triệu Thụy đồng dạng cao hứng cho mình.
Rốt cục. qua một hồi lâu. tượng đá mới phát ra âm thanh.
- Trước hết, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề
Cái tên Phạm Vô Danh gây xúc động cho Trương Hằng rất sâu sắc. có thể khẳng định là. chữ trên tấm bia đá này do Huyết Sát Thần Đế lưu lại.
Trước đây Huyết Sát Thiên Bi và tấm bia đá ở cửa Phạm Gia Trấn là do bút tích của Huyết Sát Thần Đế lưu lại.
Cho đến lúc này, Trương Hằng mới hiểu được Ý nghĩa tồn tại của Phạm Gia Trấn. Phạm Gia Trấn hẳn từng là cố hương của Huyết Sát Thần Đế.
Nhớ tới chữ viết lộ ra ý cô đơn trên tấm bia đá kia của Phạm Gia Trấn. Trương Hằng càng thêm xác định suy đoán của mình.
về phần Phạm Tiểu Hắc trước đây, Trương Hằng hoài nghi người này chính là Huyết Sát Thần Đế lúc còn nhỏ. nhưng chuyện này cũng không thể khẳng định chắc chắn, có lẽ Phạm Tiêu Hắc chỉ là một nhân vật hư cấu cũng không nhất định.
Vươn tay ra. lấy ra thỏi bạc mà Phạm Tiểu Hắc đưa cho mình trước khi đi.
Huyết tẩy Phạm Gia Trấn, đặc xá Sinh Tử Môn.
Trương Hằng chưa từng hoài nghi sau khi Phạm Tiểu Hắc trưởng thành, sẽ có năng lực huyết tẩy Phạm Gia Trấn. Nhưng không biết sau này sau khi hắn về cố hương, có hoàn thành lời thề hay không?
Trên vùng thảo Nguyên này, sự tồn tại của Phạm Gia Trấn là hư ảo hay là chân thật?
- Đại ca! Huynh làm sao vậy?
Triệu Thụy lấy tay vỗ vỗ bả vai Trương Hằng, phát hiện quần áo trên người hắn đều ướt sũng.
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Huynh không sao? Chỉ chẳng qua nhớ tới một chuyện.
Ánh mắt ngước nhìn phía xa xạ phát hiện rất nhiều tu sĩ nhanh chóng bay về phía bên này, ở chung quanh tượng đá. có không hề ít tu sĩ gan lớn bắt đầu thử tiếp cận bức tượng đá kia.
- Đại ca! Chúng ta có đi đến đó không?
Triệu Thụy không kiềm nổi nói.
- Chờ.
Trương Hằng nói ra một chữ, liền đứng im tại chỗ.
Hỏa Nguyên Châu, bảo vật tối cao của Tu Tiên Giới, cho dù là tiên nhân trong truyền thuyết khi nhìn thấy vật ấy, cũng sẽ đỏ mắt không ngừng.
Thử nghĩ, bảo vật như thế, Huyết Sát Thần Đế sao lại dễ dàng nhường cho người khác?
Hơn nữa xem Ý tứ trên tấm bia đá kia. chủ nhân trước đây của Hỏa Nguyên Châu có lẽ là bạn cùng chung hoạn nạn trước đây với Huyết Sát Thần Đế.
Sinh tử tương giao một vạn năm, cố nhân một đi không về.
Có thể thấy được đối với vị cố nhân đã chết đi này, Huyết Sát Thần Đế khẳng định có tình hữu nghị không tầm thường.
Lý Hoành trước đây chiếm được Huyết Ảnh u Ma Kiếm, xem như chiếm được một chút truyền thừa rất ít ỏi của Huyết Sát Thần Đế.
Mà lúc này, nếu ai có thể có được viên Hỏa Nguyên Châu này, cũng tính là hoàn thành một chút di nguyện của Huyết Sát Thần Đế -Kế thừa y bát của bằng hữu lão.
Huyết Ảnh u Ma Kiếm Tuy rằng là một kiện linh khí cực phẩm không tầm thường, so với Hỏa Nguyên Châu hiện tại cũng không là gì cả.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, một tu sĩ gan lớn rốt cục tiếp cận tượng đá.
Tu sĩ khác đều mong tình hình phát sinh tiếp theo.
Ngoài dự đoán của mọi người là. tương đá cách tu sĩ kia khoảng cách không đến một thước, nhưng không phát sinh bất cứ hiện tượng dị thưởng gì.
Tiếp tục tiếp cận. tu sĩ kia do dự một hồi. nắm chặt tay hướng tượng đá.
vẫn không phản ứng như trước.
Tu sĩ kia mừng như điên, lấy tay chạm đến Hỏa Nguyên Châu trên đại kiếm tượng đá.
- Ong.
Trên Hỏa Nguyên Châu lóe lên một luồng hồng quang yếu ớt bắn người tu sĩ này qua một bên.
Tất cả tu sĩ bên cạnh biến sắc.
Đúng lúc này, một âm thanh tiếc nuối truyền đến từ trên tượng đá.
- Phải là người có Tiên Thiên Hỏa Linh Thể Mới có thể có được linh bảo này.
Tên tu sĩ kia vừa nghe lời ấy. biết nếu miễn cưỡng thì không có khả năng, ủ rũ rời khỏi.
Lời nói phát ra từ tượng đá kia, tu sĩ các nơi đều nghe được.
Tiên Thiên Hỏa Linh Thể? Phần lớn tu sĩ ở nơi này cũng chưa từng nghe nói qua.
Tu Tiên Giới Chỉ có phần chia về linh căn, lại chưa từng nghe nói qua Tiên Thiên Hỏa Linh Thể gì đó.
Tuy nhiên, nếu tu sĩ đầu tiên không có chuyện, đám tu sĩ khác đều muốn đi thử xem. vạn nhất bản thân mình là Tiên Thiên Hỏa Linh Thể thì không phải là giàu to rồi sao?
Mười tám tên tu sĩ ở nơi này, toàn bộ đều ôm may mắn trong lòng, đi đến tượng đá.
Rất nhanh, tu sĩ thứ hai đặt tay lên trên Hỏa Nguyên Châu.
- Cũng không phải, ta nhớ rõ ràng là người nào đó trên thảo Nguyên này khiến ta tỉnh lại. Tên tu sĩ kia đành phái giận dữ rời đi, nói một câu khách sáo trong miệng.
- Để cho ta tới, khẳng định là ta. vừa rồi ta phóng hỏa trên thảo nguyên này!
Một tên tu sĩ mặt béo hưng phấn vạn phần bay tới bên tượng đá.
Tu sĩ khác đều dùng ánh mắt hồ nghi nhìn chằm chằm tên mập này.
Trương Hằng đứng ở phía xa xa không khỏi giật mình, khó trách vừa rồi. phía sau lưng mình cũng đột nhiên phát hỏa thì ra do tên mập này làm.
Tu sĩ mặt béo đặt tay lên trên Hỏa Nguyên Châu với vẻ tràn đầy tự tin.
- Ầm!
Hồng quang trong Hỏa Nguyên Châu chợt lóe, tên mập bị bắn ra xa mấy thước.
- Không phải!
Giọng nói phát ra trong tượng đá với vẻ khinh thường.
- Nhất định là ta! Ngươi nghĩ sai rồi. Ta vừa rồi thi triển, pháp thuật, không cận thận khiến cho thảo nguyên cháy, tiếp theo ngươi liền xuất hiện.
Tên mập chạy đến gần với vẻ không cam lòng, tay lại một lần nữa đặt lên Hỏa Nguyên Châu.
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh, phát ra từng trong tượng đá.
Hồng quang của Hỏa Nguyên Châu chợt lóe. cả người tu sĩ mặt béo trong nháy mắt liền cháy, thân thể trong nháy mắt bị biến thành hư vô.
Ngọn lửa quá dáng sợ!
Tu sĩ ở nơi này kinh hãi run sợ.
Qua hơn nửa ngày. cũng không có tu sĩ dám đến nếm thử.
Mà đúng lúc này, trong tượng đá phát ra giọng nói trầm thấp:
- Mỗi người Chỉ có một lần cơ hội.
Vừa nghe lời ấy, lập tức lại có tu sĩ đi tới bên tượng đá này.
Vị tu sĩ này run rẩy đặt tay lên trên Hỏa Nguyên Châu.
- Không phải.
Âm thanh lạnh như băng nói với vẻ không chút lưu tình.
Một tên tu sĩ tiến lên. mỗi khi đám tu sĩ đặt tay lên Hỏa Nguyên Châu, tượng đá cũng trả lời.
- Không phải.
- Không phải.
Trương Hằng đứng ở phía rất xa không ngờ thở dài một hơi, xem ra Hỏa Nguyên Châu này hoàn toàn chuẩn bị cho người hữu duyên.
Rốt cục, mười tám tên tu sĩ chung quanh tượng đá cũng đã thử qua, nhưng không ai phù hợp yêu cầu.
- Như thế nào có thể chứ? Người này hoàn toàn là đang gạt người.
Một tên tu sĩ nói với vẻ oán giận.
- Đúng vậy! Trên thế giới này nào có Tiên Thiên Hỏa Linh Thể?
- Này! Ngươi xem. bên kia không phải còn có hai tu sĩ chưa tới thừ sao?
Một tên tu sĩ đột nhiên phát hiện hai người Trương Hằng đứng phía xa.
Lập tức, ánh mắt hơn mười tên tu sĩ rơi trên thân hai người Trương Hằng.
- Đại ca! Chúng ta thử xem sao.
Trong mắt Triệu Thụy mang theo mấy phần nóng lòng muốn thử.
- Được! Chúng ta đi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cứ như vậy, hai người Trương Hằng cuối cùng đi về phía tượng đá này.
Đám tu sĩ chung quanh đều gắt gao nhìn chằm chằm hai người, mười tám người hình thành một vòng với tượng đá là trung tâm.
Thần thức Trương Hằng quét qua những tu sĩ này. phát hiện cũng không có sự tồn tại của Lý Hoành hay là Mộ Tuyền. vốn cũng không để mấy người này vào mắt.
Giống những tu sĩ Tinh anh bình thường này. không có Linh khí phòng ngự, cũng chỉ bị Trương Hằng giết chết.
Toàn trường yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng bước chân của Trương Hằng và Triệu Thụy.
Rốt cục. hai người đi tới bên cạnh tượng đá.
- Nhị đệ! Có lẽ đệ nên đến trước đi.
Trương Hằng hiểu được, có thứ này hay không, cũng không quá quan hệ nhiều với sự cường đại của thực lực mình,
Tiên Thiên Linh Bảo này rõ ràng gác lại cho người hữu duyên.
- Đại ca! Có lẽ huynh đến trước đi.
Triệu Thụy lui ra sau từng bước, nhường cho Trương Hằng đến trước.
- Hai người các ngươi nhanh lên một chút! Không nên lề mề!
Một tu sĩ Độc Thiên Bảo nói với vẻ không kiên nhẫn.
Trương Hằng quay đầu lại lạnh lùng liếc mắt nhìn tu sĩ này một cái:
- Câm miệng cho ta!
Vị tu sĩ kia bị ánh mắt Trương Hằng dọa sợ, thấp giọng nói mấy câu. lại cũng không đám nói cái gì.
- Huynh là đại ca của đệ. cho nên huynh cũng nên đến trước đi.
Triệu Thụy nói với Trương Hằng với giọng điệu chân thành tha thiết.
Ánh mắt Trương Hằng lưu lại một chút trên mặt Triệu Thụy. trong lòng cũng có chút cảm động.
Lúc này. trước mặt Tiên Thiên Linh Bảo. cho dù là huynh đệ thân sinh cũng có thể phản bội. huống chi hai người không có quan hệ huyết thống.
- Được rồi.
Trương Hằng hít một hơi thật sâu. đặt tay lên trên Hỏa Nguyên Châu.
Mọi người đều đợi bước phát triển tiếp theo.
Nhưng kỳ quái chính là hơn nửa ngày tượng đá này cũng không có phản ứng.
- Chuyện này như thế nào vậy? Không có phản ứng?
Tu sĩ chung quanh đều hồn loạn cả lên.
Triệu Thụy đứng bên cạnh Trương Hằng hưng phấn nói:
- Đại ca! Huynh Khẳng định là người hữu duyên..
Trương Hằng vui mừng gật đầu, mặc dù mình có cơ hội có được viên Hỏa Nguyên Châu này, Triệu Thụy đồng dạng cao hứng cho mình.
Rốt cục. qua một hồi lâu. tượng đá mới phát ra âm thanh.
- Trước hết, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề