Ba người này chính là đám người Chu Tước, Bạch Hổ và Huyền Vũ chiến tướng đã rời khỏi động phủ giới, tới Tiên Cương đại lục này đã nhiều năm. Nhìn thấy Thất Đạo Tông đã không còn tồn tại, bọn họ lựa chọn rời đi. Đi tới Đan Hải, ở lại nơi này, trở thành tán tu nơi này.
Năm đó bọn họ từng rất vinh quang, cũng từng đứng ở vị trí cao, chẳng qua cuộc đời lúc này như đã tới hồi kết, chỉ còn lại tấm thân mệt mỏi.
Trong Đan Hải này, với tu vi của ba người bọn họ vốn có thể làm một hồi đại sự nhưng cuối cùng bọn họ lựa chọn im lặng trải qua cuộc sống bình thản.
Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng đừng. Ba người yên lặng sống, lại không đôi được cuộc sống yên bình, hôm nay phải bỏ chạy dưới bão táp. Chu Tước, Huyền Vũ trọng thương, duy chỉ có Bạch Hổ chiến tướng là thương thế nhẹ, mang theo hai người đạo hữu cả đời này, không để ý tất cả, bỏ chạy trong Đan Hải này.
Lời nói của hai người truyền vào trong tai Bạch Hổ, sắc mặt hắn tái nhợt, lộ nụ cười thảm.
Hai người các ngươi không nên nói nữa. Ta sao có thể bỏ chạy một mình được! Chúng ta cùng nhau tiến vào động phủ giới, hôm nay Thanh Long đã tử vong. Hắn chết chúng ta có thể lý giả được. Nhưng ba người chúng ta đã đi ra khỏi nơi này, không phải muốn sống quãng đời còn lại yên ổn sao. Không phải chúng ta đã nói là tìm ba tiểu bối không tồi, truyền đạo thuật của chúng ta sao.
Chuyện này chúng ta còn chưa làm được, ta sao có thể sống một mình được!
Bạch Hổ quát khẽ, mang theo Chu Tước vào Huyền Vũ cắn răng lao đi.
Phía sau ba người bọn hắn, thanh niên mặt trắng cầm quạt đuổi theo. Bên cạnh hắn là tu sĩ họ Tiền kia, ánh mắt hiện vẻ âm độc. Cười lạnh truy kích.
Hai người bọn hắn cũng không cần vội truy kích. Đan Hải này đã bị phong bế, ba người phía trước vô luận thế nào cũng không thể trốn thoát. Lúc này vờn đuổi một chút lại càng khiến bọn họ cảm thấy vui vẻ.
Năm người vừa đuổi vừa chạy, nhưng trong hải vực của Lục Ma Châu, nữ tử dưới ba cây đại kỳ lúc này ánh mắt lộ ánh sáng kỳ dị, nhìn chằm chằm vào la bàn.
Nàng cảm thấy không hợp lý!
Nước biển trong ngày này lại giảm xuống hơn trước mười trượng, so với ngày hôm qua đã tăng lên mấy lần rồi! Phương diện này có chuyện!
Nàng trầm mặc nhìn chằm chằm vào la bàn. Lúc này đã hoàn toàn bị điểm sáng màu xanh biếc chiếm cứ, điểm sáng màu trắng không còn nhiều lắm, chỉ còn không tới một ngàn điểm.
Trong đó có ba điểm sáng lớn nhất đã biến mất. Còn chín điểm sáng nhỏ hơn, trong đó bốn điểm đã biến mất, hôm nay lại có hai điểm đã biến mất. Còn lại ba điểm ngưng tụ một chỗ, từ từ di động. Phía sau ba điểm này còn có ba điểm sáng màu xanh biếc đang di chuyển. Ba điểm sáng màu xanh biếc này có hơi bắt mắt, nhanh chóng đuổi theo.
Cẩn thận nhìn lại một vòng, nữ tử này càng nhíu mày.
Không có gì lạ lùng. nhưng nước biển này tại sao trong hai ngày nay lại giảm đi. Vẫn còn lại thời gian hai ngày cuối cùng. Thôi, không đợi tới cuối cùng nữa. Nước biển này tự dưng giảm bớt quá quỷ dị. Sớm sử dụng Vạn Tịnh Hóa Ô Dịch kia quét sạch tất cả những tu sĩ còn lại cho xong!
Trong tâm thần nữ tử này có chút bất an, do dự một chút liền cắn răng, tay trái giơ lên. Lập tức trong lòng bàn tay nàng xuất hiện một giọt chất lỏng màu đen. Hướng về phía ngoài khơi bắn ra.
Lập tức giọt chất lỏng này hóa thành một đạo u quang bay thẳng xuống mặt biển, biến mất trong nước biển. Nhưng ngay trong tích tắc khi nó biến mất, chỉ thấy nước biển phía trước nữ tử này lập tức trở thành màu đen!
Màu đen này như mực tàu, dùng một tốc độ không thể nào tượng tượng nổi nhanh chóng tràn ra.
Cứ thế này thì dù Đan Hải có tồn tại thứ gì thì cũng sẽ tử vong trong Vạn Tịnh Hóa Ô Dịch!
Lại nói tới Vương Lâm, trong hai ngày này hắn hấp thu một lượng nước biển mênh mông vào p trong cơ thể, đè nén muốn ngưng tụ bổn nguyên nhưng cho tới hiện tại, thủy bổn nguyên này vẫn chưa ngưng tụ ra. Hắn trầm mặc, hấp thu nhanh hơn.
Mấy canh giờ sau, ở ngoài khơi Đan Hải lúc này một nửa đã bị biến thành màu đen. Những tu sĩ Thiên Ngưu Châu trong phạm vi này bị chạm tới liền phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Thân thể họ bị nước biển màu đen này ăn mòn, ngay lập tức hóa thành một vũng máu, ngay cả Nguyên Thần cũng không thể chạy thoát, hoàn toàn tiêu tán.
Tuy vậy đám tu sĩ lục y trong nước biển màu đen này tốc độ có chậm lại nhưng không bị thương tổn chút nao. Cảnh tượng này dù nữ tử dưới ba cây đại kỳ không nhìn thấy nhưng la bàn trong tay nàng lại vẫn biếu lộ rõ ràng cảnh tượng này.
Chỉ thấy la bàn trong tay nàng lúc này thể hiện cả Đan Hải, hầu như một nửa đã biến thành màu đen. Những nơi màu đen đi qua, tất cả những điểm trắng đang di động đều tiêu tán, giống như là bị xóa sổ.
Dù là ai cô giờ trò thì ta cũng muôn xem thử trong nước biên bị biên màu này, ngươi còn có thể hấp thu tiếp không.
Nữ tử này thì thào, đôi mắt lộ hàn quang, nhìn về phía mấy trăm điểm sáng còn lại trong la bàn.
Đối với cảnh nước biển giảm xuống rất nhiều này nàng cũng hơi để ý, muốn tìm ra nguyên nhân!
Trong những điểm trong hiện tại có Vương Lâm, bị ánh mắt nữ tử xẹt qua một lần. Trong nháy mắt này, thân thể nữ tử này sững lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào điểm sáng biểu thị Vương Lâm, ánh mắt cuồn cuộn sát khí kinh thiên!
Mỗi một điểm trong biếu thị trong một người không phải là tu sĩ kim môn trong Đan Hải này. nhưng tất cả các điểm trắng đều chậm rãi di động, bỏ chạy về hướng Thiên Ngưu Châu, chỉ có mỗi điểm trắng này lại không hề nhúc nhích!
Ta phải sớm phát hiện ra mới đúng!
Đôi mắt nữ tử này bùng lên sát khí.
Hướng chính đông, chín ngàn bảy trăm vạn dặm, ba mươi tổ Lục Ma vệ, đi giết người này.
Không đợi nữ tử này nói xong, đột nhiên điểm sáng đại biếu cho Vương Lâm trên la bàn biến mất.
Cảnh tượng này đột ngột xảy ra khiến cho lời nói của nàng bị cắt đứt. Lại khiến nàng một lần nữa sửng sốt.
Lại nói tới Vương Lâm. Hắn trong mấy ngày này không ngừng hấp thu nước biển nhưng thủy bổn nguyên vẫn không thể ngưng tụ thành. Trong lúc hắn triển khai hấp thu trong phạm vi lớn thì đột nhiên thân thể liền chấn động, mở bừng đôi mắt, ánh mắt bừng sáng.
Thủy bổn nguyên! Ta cảm nhận được khí tức của thủy bổn nguyên!
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, hơi do dự một chút liền lộ vẻ quyết doán, thân thể đứng lên bước về phía xa một bước. Trong nháy mắt này. dưới chân hắn liền hiện lên sóng gợn, cả người dung nhập vào trong thiên địa, trong nháy mắt liền biến mất.
Sau khi xuất hiện thì Vương Lâm bất ngờ ở trong vùng Đan Hải tràn ngập chất lỏng màu đen. Trong nháy mắt khi xuất hiện, Vương Lâm lập tức cảm nhận được một luồng lực lượng cực kỳ kinh khủng trong nước biển màu đen này. Luồng lực lượng này đủ để ăn mòn tất cả thân thể, thậm chí ngay cả Nguyên Thần cũng trực tiếp bị biến mất.
Đây là một uy lực khác của thủy bổn nguyên!
Ánh mắt Vương Lâm sững lại. Thân thể hắn lúc này đang trong lần tuần hoàn thứ chín để thủy bổn nguyên đại thành, đối với nước biển màu đen này có lực chống cự mạnh hơn tu sĩ bình thường nhiều.
Nước biển này dù kinh khủng nhưng trong thời gian ngắn hoàn toàn không thể ăn mòn thân thể hắn. Mà trong nước biển màu đen này lại ẩn chứa thủy bổn nguyên mà lúc này Vương Lâm đang cực kỳ khao khát.
Thân thể sau khi biến ảo ra, Vương Lâm không cần nghĩ ngợi, lập tức khoanh chân ngồi xuống, hai tay bắt quyết, ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông mở ra toàn bộ. Điên cuồng hấp thu nước biển màu đen này vào cơ thể!
Vừa nhanh chóng hấp thu, toàn thân Vương Lâm liền xuất hiện sự đau đớn. Nhưng đồng thời với nỗi đau, tâm thần hắn lại hiện lên cảm giác cực kỳ thoải mái, giống như thân thể đang từ từ dề chịu hơn, từ từ hoàn thành lần tuần hoàn thứ chín!
Ờ một nơi cách Vương Lâm rất xa, cũng trong phần nửa nước biển bị biến thành đen như mực này, nữ tử đứng dưới ba cây đại kỳ lúc này đồng tử trong hai mắt co rụt lại, bàn tay cầm la bàn đột nhiên run rẩy.
Chỉ thấy bản đồ Đan Hải vừa còn tràn ngập màu đen lúc này đang dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng tan đi. Biến hóa đột ngột này khiến nữ tử này phải hít sâu một hơi.
Đây… Nàng nhìn la bàn trong tay mình với vẻ không thể tin nổi. Đứng ngây ra đó. Nhưng rất nhanh nàng liền chú ý tới trong Đan Hải đã tràn ngập màu đen hơn một nửa, không biết từ khi nào xuất hiện một điểm trắng. Điểm này không lớn nhưng lúc này lại là điểm trắng duy nhất trong nửa Đan Hải màu đen!
Chính là kẻ này.
Sát khí trong mắt nữ tử này càng đậm, tay trái giơ lên chỉ về phía trước.
Năm mươi tổ Lục Ma vệ, giết người này!
Một chỉ nàng điểm tới. Lập tức mấy ngàn tu sĩ bốn phía liền đi ra một nửa, hóa thành những đạo cầu vồng biến mất phía trước nữ tử này.
Trên la bàn của nàng, chỉ thấy bốn phía điểm trắng đại biểu cho Vương Lâm đột nhiên xuất hiện rất nhiều điểm sáng màu xanh biếc đang từ từ vây lại.
Hơn nữa ở chỗ Vương Lâm, do đang nhanh chóng hấp thu, thân thể hắn đã rất nhanh hồi phục, hai tay khô héo lập tức đầy đặn lại, huyết nhục nhúc nhích, giống như tỏa ra sức sống dày đặc.
Thân hình hắn, đầu hắn, cả mái tóc của hắn lúc này cũng không ngừng hấp thu thủy bổn nguyên trong nước biển màu đen, không hề khô héo nữa mà tràn ngập sinh cơ.
Lần tuần hoàn thứ chín của thủy bổn nguyên trong cơ thể Vương Lâm sau khi hấp thủy bổn nguyên trong nước biển màu đen này. Được rót vào lực lượng mới, lại tiếp tục chuyển động.
Tốc độ chuyển động lúc này cực nhanh, khiến cho nước biển trong khu vực này giảm một nửa. Một lát sau, lần tuần hoàn thứ chín của thủy bổn nguyên đã lập tức hoàn toàn đầy đủ!
Trong tích tắc khi lần tuần hoàn thứ chín này chấm dứt. Vương Lâm đang ngồi khoanh chân hai mắt trực tiếp mở ra. Thân thể hắn không còn khô héo nữa mà đã hoàn toàn khôi phục rồi!
Trong nháy mắt khi vừa khôi phục, trong cơ thể hắn có thêm đạo bổn nguyên thứ tám. Bổn nguyên này chính là thủy bổn nguyên!
Bổn nguyên này vừa xuất hiện khiến cho tu vi Vương Lâm đã bị đình trệ hồi lâu ầm ầm tăng lên. Một luồng khí tức cường hãn từ trong cơ thể hắn lúc này tràn ra. Tu vi của hắn lúc này đã chính thức đạt tới Không Linh hậu kỳ.
Giờ phút này, khí tức điên cuồng tăng lên. Rất nhanh trong đầu Vương Lâm ầm vang, đột phá rồi!
Trong khoảnh khắc khi hắn đột phá, khí tức lại bạo tăng, không ngừng tăng mạnh, cuối cùng đợt tới Không Linh đỉnh phong, chỉ còn cách Không Huyền một bước nhò!
Cùng lúc đó, trong cơ thể Vương Lâm có cảm giác như nghiêng trời lệch đất, truyền ra những tiếng nổ bùng bùng. Hai mắt hắn sáng ngời!
Thủy bổn nguyên, ngưng tụ toàn bộ trong huyết dịch của ta. Từ nay về sau huyết dịch của ta chính là thủy bổn nguyên trong ngũ hành!
Ba người này chính là đám người Chu Tước, Bạch Hổ và Huyền Vũ chiến tướng đã rời khỏi động phủ giới, tới Tiên Cương đại lục này đã nhiều năm. Nhìn thấy Thất Đạo Tông đã không còn tồn tại, bọn họ lựa chọn rời đi. Đi tới Đan Hải, ở lại nơi này, trở thành tán tu nơi này.
Năm đó bọn họ từng rất vinh quang, cũng từng đứng ở vị trí cao, chẳng qua cuộc đời lúc này như đã tới hồi kết, chỉ còn lại tấm thân mệt mỏi.
Trong Đan Hải này, với tu vi của ba người bọn họ vốn có thể làm một hồi đại sự nhưng cuối cùng bọn họ lựa chọn im lặng trải qua cuộc sống bình thản.
Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng đừng. Ba người yên lặng sống, lại không đôi được cuộc sống yên bình, hôm nay phải bỏ chạy dưới bão táp. Chu Tước, Huyền Vũ trọng thương, duy chỉ có Bạch Hổ chiến tướng là thương thế nhẹ, mang theo hai người đạo hữu cả đời này, không để ý tất cả, bỏ chạy trong Đan Hải này.
Lời nói của hai người truyền vào trong tai Bạch Hổ, sắc mặt hắn tái nhợt, lộ nụ cười thảm.
Hai người các ngươi không nên nói nữa. Ta sao có thể bỏ chạy một mình được! Chúng ta cùng nhau tiến vào động phủ giới, hôm nay Thanh Long đã tử vong. Hắn chết chúng ta có thể lý giả được. Nhưng ba người chúng ta đã đi ra khỏi nơi này, không phải muốn sống quãng đời còn lại yên ổn sao. Không phải chúng ta đã nói là tìm ba tiểu bối không tồi, truyền đạo thuật của chúng ta sao.
Chuyện này chúng ta còn chưa làm được, ta sao có thể sống một mình được!
Bạch Hổ quát khẽ, mang theo Chu Tước vào Huyền Vũ cắn răng lao đi.
Phía sau ba người bọn hắn, thanh niên mặt trắng cầm quạt đuổi theo. Bên cạnh hắn là tu sĩ họ Tiền kia, ánh mắt hiện vẻ âm độc. Cười lạnh truy kích.
Hai người bọn hắn cũng không cần vội truy kích. Đan Hải này đã bị phong bế, ba người phía trước vô luận thế nào cũng không thể trốn thoát. Lúc này vờn đuổi một chút lại càng khiến bọn họ cảm thấy vui vẻ.
Năm người vừa đuổi vừa chạy, nhưng trong hải vực của Lục Ma Châu, nữ tử dưới ba cây đại kỳ lúc này ánh mắt lộ ánh sáng kỳ dị, nhìn chằm chằm vào la bàn.
Nàng cảm thấy không hợp lý!
Nước biển trong ngày này lại giảm xuống hơn trước mười trượng, so với ngày hôm qua đã tăng lên mấy lần rồi! Phương diện này có chuyện!
Nàng trầm mặc nhìn chằm chằm vào la bàn. Lúc này đã hoàn toàn bị điểm sáng màu xanh biếc chiếm cứ, điểm sáng màu trắng không còn nhiều lắm, chỉ còn không tới một ngàn điểm.
Trong đó có ba điểm sáng lớn nhất đã biến mất. Còn chín điểm sáng nhỏ hơn, trong đó bốn điểm đã biến mất, hôm nay lại có hai điểm đã biến mất. Còn lại ba điểm ngưng tụ một chỗ, từ từ di động. Phía sau ba điểm này còn có ba điểm sáng màu xanh biếc đang di chuyển. Ba điểm sáng màu xanh biếc này có hơi bắt mắt, nhanh chóng đuổi theo.
Cẩn thận nhìn lại một vòng, nữ tử này càng nhíu mày.Không có gì lạ lùng. nhưng nước biển này tại sao trong hai ngày nay lại giảm đi. Vẫn còn lại thời gian hai ngày cuối cùng. Thôi, không đợi tới cuối cùng nữa. Nước biển này tự dưng giảm bớt quá quỷ dị. Sớm sử dụng Vạn Tịnh Hóa Ô Dịch kia quét sạch tất cả những tu sĩ còn lại cho xong!
Trong tâm thần nữ tử này có chút bất an, do dự một chút liền cắn răng, tay trái giơ lên. Lập tức trong lòng bàn tay nàng xuất hiện một giọt chất lỏng màu đen. Hướng về phía ngoài khơi bắn ra.
Lập tức giọt chất lỏng này hóa thành một đạo u quang bay thẳng xuống mặt biển, biến mất trong nước biển. Nhưng ngay trong tích tắc khi nó biến mất, chỉ thấy nước biển phía trước nữ tử này lập tức trở thành màu đen!
Màu đen này như mực tàu, dùng một tốc độ không thể nào tượng tượng nổi nhanh chóng tràn ra.
Cứ thế này thì dù Đan Hải có tồn tại thứ gì thì cũng sẽ tử vong trong Vạn Tịnh Hóa Ô Dịch!
Lại nói tới Vương Lâm, trong hai ngày này hắn hấp thu một lượng nước biển mênh mông vào p trong cơ thể, đè nén muốn ngưng tụ bổn nguyên nhưng cho tới hiện tại, thủy bổn nguyên này vẫn chưa ngưng tụ ra. Hắn trầm mặc, hấp thu nhanh hơn.
Mấy canh giờ sau, ở ngoài khơi Đan Hải lúc này một nửa đã bị biến thành màu đen. Những tu sĩ Thiên Ngưu Châu trong phạm vi này bị chạm tới liền phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Thân thể họ bị nước biển màu đen này ăn mòn, ngay lập tức hóa thành một vũng máu, ngay cả Nguyên Thần cũng không thể chạy thoát, hoàn toàn tiêu tán.
Tuy vậy đám tu sĩ lục y trong nước biển màu đen này tốc độ có chậm lại nhưng không bị thương tổn chút nao. Cảnh tượng này dù nữ tử dưới ba cây đại kỳ không nhìn thấy nhưng la bàn trong tay nàng lại vẫn biếu lộ rõ ràng cảnh tượng này.
Chỉ thấy la bàn trong tay nàng lúc này thể hiện cả Đan Hải, hầu như một nửa đã biến thành màu đen. Những nơi màu đen đi qua, tất cả những điểm trắng đang di động đều tiêu tán, giống như là bị xóa sổ.
Dù là ai cô giờ trò thì ta cũng muôn xem thử trong nước biên bị biên màu này, ngươi còn có thể hấp thu tiếp không.
Nữ tử này thì thào, đôi mắt lộ hàn quang, nhìn về phía mấy trăm điểm sáng còn lại trong la bàn.
Đối với cảnh nước biển giảm xuống rất nhiều này nàng cũng hơi để ý, muốn tìm ra nguyên nhân!
Trong những điểm trong hiện tại có Vương Lâm, bị ánh mắt nữ tử xẹt qua một lần. Trong nháy mắt này, thân thể nữ tử này sững lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào điểm sáng biểu thị Vương Lâm, ánh mắt cuồn cuộn sát khí kinh thiên!
Mỗi một điểm trong biếu thị trong một người không phải là tu sĩ kim môn trong Đan Hải này. nhưng tất cả các điểm trắng đều chậm rãi di động, bỏ chạy về hướng Thiên Ngưu Châu, chỉ có mỗi điểm trắng này lại không hề nhúc nhích!
Ta phải sớm phát hiện ra mới đúng!
Đôi mắt nữ tử này bùng lên sát khí.
Hướng chính đông, chín ngàn bảy trăm vạn dặm, ba mươi tổ Lục Ma vệ, đi giết người này.
Không đợi nữ tử này nói xong, đột nhiên điểm sáng đại biếu cho Vương Lâm trên la bàn biến mất.
Cảnh tượng này đột ngột xảy ra khiến cho lời nói của nàng bị cắt đứt. Lại khiến nàng một lần nữa sửng sốt.
Lại nói tới Vương Lâm. Hắn trong mấy ngày này không ngừng hấp thu nước biển nhưng thủy bổn nguyên vẫn không thể ngưng tụ thành. Trong lúc hắn triển khai hấp thu trong phạm vi lớn thì đột nhiên thân thể liền chấn động, mở bừng đôi mắt, ánh mắt bừng sáng.
Thủy bổn nguyên! Ta cảm nhận được khí tức của thủy bổn nguyên!
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, hơi do dự một chút liền lộ vẻ quyết doán, thân thể đứng lên bước về phía xa một bước. Trong nháy mắt này. dưới chân hắn liền hiện lên sóng gợn, cả người dung nhập vào trong thiên địa, trong nháy mắt liền biến mất.
Sau khi xuất hiện thì Vương Lâm bất ngờ ở trong vùng Đan Hải tràn ngập chất lỏng màu đen. Trong nháy mắt khi xuất hiện, Vương Lâm lập tức cảm nhận được một luồng lực lượng cực kỳ kinh khủng trong nước biển màu đen này. Luồng lực lượng này đủ để ăn mòn tất cả thân thể, thậm chí ngay cả Nguyên Thần cũng trực tiếp bị biến mất.
Đây là một uy lực khác của thủy bổn nguyên!
Ánh mắt Vương Lâm sững lại. Thân thể hắn lúc này đang trong lần tuần hoàn thứ chín để thủy bổn nguyên đại thành, đối với nước biển màu đen này có lực chống cự mạnh hơn tu sĩ bình thường nhiều.
Nước biển này dù kinh khủng nhưng trong thời gian ngắn hoàn toàn không thể ăn mòn thân thể hắn. Mà trong nước biển màu đen này lại ẩn chứa thủy bổn nguyên mà lúc này Vương Lâm đang cực kỳ khao khát.
Thân thể sau khi biến ảo ra, Vương Lâm không cần nghĩ ngợi, lập tức khoanh chân ngồi xuống, hai tay bắt quyết, ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông mở ra toàn bộ. Điên cuồng hấp thu nước biển màu đen này vào cơ thể!
Vừa nhanh chóng hấp thu, toàn thân Vương Lâm liền xuất hiện sự đau đớn. Nhưng đồng thời với nỗi đau, tâm thần hắn lại hiện lên cảm giác cực kỳ thoải mái, giống như thân thể đang từ từ dề chịu hơn, từ từ hoàn thành lần tuần hoàn thứ chín!
Ờ một nơi cách Vương Lâm rất xa, cũng trong phần nửa nước biển bị biến thành đen như mực này, nữ tử đứng dưới ba cây đại kỳ lúc này đồng tử trong hai mắt co rụt lại, bàn tay cầm la bàn đột nhiên run rẩy.
Chỉ thấy bản đồ Đan Hải vừa còn tràn ngập màu đen lúc này đang dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng tan đi. Biến hóa đột ngột này khiến nữ tử này phải hít sâu một hơi.
Đây… Nàng nhìn la bàn trong tay mình với vẻ không thể tin nổi. Đứng ngây ra đó. Nhưng rất nhanh nàng liền chú ý tới trong Đan Hải đã tràn ngập màu đen hơn một nửa, không biết từ khi nào xuất hiện một điểm trắng. Điểm này không lớn nhưng lúc này lại là điểm trắng duy nhất trong nửa Đan Hải màu đen!
Chính là kẻ này.
Sát khí trong mắt nữ tử này càng đậm, tay trái giơ lên chỉ về phía trước.
Năm mươi tổ Lục Ma vệ, giết người này!
Một chỉ nàng điểm tới. Lập tức mấy ngàn tu sĩ bốn phía liền đi ra một nửa, hóa thành những đạo cầu vồng biến mất phía trước nữ tử này.
Trên la bàn của nàng, chỉ thấy bốn phía điểm trắng đại biểu cho Vương Lâm đột nhiên xuất hiện rất nhiều điểm sáng màu xanh biếc đang từ từ vây lại.
Hơn nữa ở chỗ Vương Lâm, do đang nhanh chóng hấp thu, thân thể hắn đã rất nhanh hồi phục, hai tay khô héo lập tức đầy đặn lại, huyết nhục nhúc nhích, giống như tỏa ra sức sống dày đặc.
Thân hình hắn, đầu hắn, cả mái tóc của hắn lúc này cũng không ngừng hấp thu thủy bổn nguyên trong nước biển màu đen, không hề khô héo nữa mà tràn ngập sinh cơ.
Lần tuần hoàn thứ chín của thủy bổn nguyên trong cơ thể Vương Lâm sau khi hấp thủy bổn nguyên trong nước biển màu đen này. Được rót vào lực lượng mới, lại tiếp tục chuyển động.
Tốc độ chuyển động lúc này cực nhanh, khiến cho nước biển trong khu vực này giảm một nửa. Một lát sau, lần tuần hoàn thứ chín của thủy bổn nguyên đã lập tức hoàn toàn đầy đủ!
Trong tích tắc khi lần tuần hoàn thứ chín này chấm dứt. Vương Lâm đang ngồi khoanh chân hai mắt trực tiếp mở ra. Thân thể hắn không còn khô héo nữa mà đã hoàn toàn khôi phục rồi!
Trong nháy mắt khi vừa khôi phục, trong cơ thể hắn có thêm đạo bổn nguyên thứ tám. Bổn nguyên này chính là thủy bổn nguyên!
Bổn nguyên này vừa xuất hiện khiến cho tu vi Vương Lâm đã bị đình trệ hồi lâu ầm ầm tăng lên. Một luồng khí tức cường hãn từ trong cơ thể hắn lúc này tràn ra. Tu vi của hắn lúc này đã chính thức đạt tới Không Linh hậu kỳ.
Giờ phút này, khí tức điên cuồng tăng lên. Rất nhanh trong đầu Vương Lâm ầm vang, đột phá rồi!
Trong khoảnh khắc khi hắn đột phá, khí tức lại bạo tăng, không ngừng tăng mạnh, cuối cùng đợt tới Không Linh đỉnh phong, chỉ còn cách Không Huyền một bước nhò!
Cùng lúc đó, trong cơ thể Vương Lâm có cảm giác như nghiêng trời lệch đất, truyền ra những tiếng nổ bùng bùng. Hai mắt hắn sáng ngời!
Thủy bổn nguyên, ngưng tụ toàn bộ trong huyết dịch của ta. Từ nay về sau huyết dịch của ta chính là thủy bổn nguyên trong ngũ hành!