Bên ngoài Quy Nhất Tông, trong nháy mắt khi thân ảnh uy nghiêm trên bầu trời cất tiếng nói, không gian chợt yên tĩnh. Tất cả tu sĩ toàn bộ ngẩng đầu nhìn bầu trời, thần sắc chấn động!
Hoàng tộc!
Tiên Hoàng!
Thánh chỉ!
Thánh chỉ của Tiên Hoàng cực kỳ hiếm gặp, mấy vạn năm cũng khó thấy xuất hiện, nhưng hôm nay lại xuất hiện, đại biểu cho uy nghiệm vô thượng của Tiên Hoàng ở Trung Châu xa xôi. Nói hắn là thiên uy cũng không quá chút nào!
Trên Tiên Cương đại lục, Tiên Hoàng có huyết mạch của Tiên Tổ, là tồn tại chí cao vô thượng của Tiên Tộc, dù chỉ thống lĩnh Tiên Tộc trên danh nghĩa nhưng tuyệt đối không có tông phái, không có châu nào có thể chống cự.
Bởi vì nguyên nhân huyết mạch cho nên vô số năm qua, hắn là hoàng giả trên danh nghĩa, cũng là tượng trưng của cả Tiên Tộc. Trừ phi muốn phản bội Tiên Tộc ra, nếu không một khi thánh chỉ tới thì tất cả châu lục phải nghe lệnh!
Càng quan trọng hơn chính là Tiên Hoàng đời nay bản thân có lực lượng cường hãn giống như Cửu Dương, hơn nữ thân phận lại khiến cho hoàng quyền lúc này đạt tới trình độ cực cao!
Tham kiến Tiên Hoàng!
Tất cả tu sĩ đồng loạt khom người ôm quyền, dù là Đạo Ma Tông, Độc Ma tong hay Quy Nhất Tông. Tất cả tu sĩ dù có tu vi gì giờ phút này cũng đều mang theo sự cung kính trong nội tâm, đồng loạt vái một cái.
Thân ảnh màu vàng kim trên thiên không dù không phải là Tiên Hoàng nhưng hắn cầm thánh chỉ, giờ phút này chính là hóa thân của Tiên Hoàng!
Người trong Tiên Tộc gặp Tiên Hoàng không quỳ, chỉ vái một cái. Đây là quy củ do Tiên Tổ năm đó định ra, nguyên nhân được cho rằng là do tu tiên vốn là tranh đấu với thiên địa. Sao có thể dễ dàng quỳ trước người khác!
Tiên Hoàng nhất mạch vốn đối với cả Tiên Tộc đều coi như chư hầu, không phải đại sự sẽ không tham dự. Đó cũng là ý chí của Tiên Tổ năm xưa. Người trong Tiên Tộc không thể ước thúc quá nhiều. Nếu bị ước thúc thì không xứng được gọi là tiên!
Cho nên mặc dù Tiên Tộc có bốn Đại Thiên Tôn, đối với Tiên Hoàng nhất mạch cũng đều có sự tôn trọng nhất định.
Đám tu sĩ trên mặt đất Quy Nhất Tông sau khi vái một cái, thân ảnh trên bầu trời liền đưa mắt nhìn mặt đất.
Ba đạo thánh chỉ một đạo ở đây, một đạo tới Đại Hồn Môn, còn đạo cuối cùng đưa tới Lục Ma Châu Đạo Ma Tông!
Tay phải hắn vung lên. Chỉ thấy kim quang lại bộc phát một lần nữa, hiện ra thánh chỉ không rõ do vật gì tạo thành, bị người này đưa hai tay mở ra.
Nhân danh huyết mạch Tiên Tổ truyền thừa, chiếu viết, thần dân Tiên Tộc Lục Ma Châu, Thiên Ngưu Châu, lập tức đình chỉ chiến tranh! Vân Dật Phong, Đường Giai, Biên Vân, Chu Hải, Triệu Đông Thanh. Tám người các ngươi phụng chỉ nhập cung, vào tổ miếu thí luyện!
Lời nói của thân ảnh màu vàng kim thong thả nhưng mỗi lời lại như tiếng thôi lôi ầm vang bốn phía. Hễ là tu sĩ nào được hắn điểm danh, thần sắc lập tức biến đổi.
Tám người có tên này trong trận chiến tranh này là mười sáu người tỏa sáng nhất, hôm nay ở Quy Nhất Tông có tám người!
Lời nói này truyền ra, Tông chủ Quy Nhất Tông thở phào một hơi, khóe miệng lộ nụ cười. Trận chiến này nhìn như phức tạp nhưng trên thực tế rất đơn giản. Song phong vì muốn thể hiện ra những tu sĩ đồng lứa mới sáng chói, hấp dẫn sự chú ý của Tiên Hoàng, tiến vào tổ miếu!
Lộ nụ cười không chỉ có Tông chủ Quy Nhất Tông mà còn có mấy Đại Tôn Không Kiếp của Lục Ma Châu. Đám người này đợi tới khi nghe hết thánh chỉ liền ôm quyền vái một vái nữa.
Chúng ta xin tuân theo ý chỉ của Tiên Hoàng!
Thân ảnh màu vàng kim kim lại vung tay phải lên, lập tức thánh chỉ hóa thành một đạo kim quang bay thẳng xuống mặt đất, cuối cùng lơ lửng trên sơn môn của Quy Nhất Tông, không nhúc nhích mà lan ra kim quang nhu hòa.
Làm xong việc này, thân ảnh đó không nói thêm lời nào nữa, xoay người thoáng cái rời đi, thân ảnh biến mất trên bầu trời. Từ từ kim quang trên bầu trời cũng tán đi. Khôi phục vẻ bình thường.
Hầu như cùng lúc, tu sĩ bên ngoài Đại Hồn Môn đang chém giết, bao gồm cả Vân Không, còn có mấy tu sĩ trong trận chiến này quật khởi của Đại Hồn Môn vẫn đang điên cuồng chém giết thì kim quang trên bầu trời lóe lên, thân ảnh màu vàng kim thứ hai biến ảo ra.
Cảnh tượng tương tự cũng diễn ra ở Đại Hồn Môn.
Tất cả tu sĩ vái một cái, thậm chí nội dung của thánh chỉ cũng tương tự, chỉ khác tên tuổi của tám người mà thôi!
Cho tới khi thân ảnh màu vàng rời đi, thánh chỉ lơ lửng giữa không trung Đại Hồn Môn, lúc này nơi đây hoàn toàn yên tĩnh.
Thanh Ngưu lão tổ ngẩng đầu nhìn kim quang tán đi trên bầu trời, thần sắc lộ vẻ phức tạp. Hắn than nhẹ một tiếng. Trận chiến tranh giữa hai châu lúc này đã chết rất nhiều tu sĩ, nhưng vì một lần cơ hội này, không thể không làm vậy!
Cơ hội tiến vào tổ miếu!
Năm đó lão tổ lưu lại tính toán tuy có chút khác biệt nhưng đại khái đã thành sự thật. Chỉ là Vương Lâm kia ta không nói rõ cho hắn toàn bộ nhân quả.
Thanh Ngưu lão tổ lắc đầu thầm than, xoay người đi về hướng nơi bế quan.
Trận chiến giằng co hơn trăm năm này bởi vì hai đạo thánh chỉ mà chấm dứt. Tu sĩ Lục Ma Châu chậm rãi lui bước, hướng về quê hương họ mà rời đi.
Thiên Ngưu Châu tử vong rất nhiều, Lục Ma Châu tử vong lại càng nhiều hơn!
Trên Lục Ma Châu. Đạo Ma Tông giờ phút này bị cấm chế phong ấn bốn phía nhanh chóng co rút lại. Những người của Đạo Ma Tông chạm vào đều phát ra tiếng kêu thê lương rồi tử vong. Thậm chí rất nhiều kiến trúc của Đạo Ma Tông lúc này cũng ầm ầm sụp đổ. Bị phá hủy thành một đống đổ nát.
Trong thời gian không tới ba mươi nhịp thở, cấm chế phong ấn hình tròn này đã phá hủy hết thảy, giết chóc tất cả tu sĩ, cuối cùng ngưng tụ ở dưới chân Vương Lâm giữa không trung, bao quanh bốn phía của hồ nước.
Cùng lúc đó, gần ba vạn tu sĩ tử vong, Nguyên Thần bị hủy diệt, chỉ có mấy chục bậc toàn năng là Nguyên Thần còn bị nhốt trong cấm chế phong ấn, đồng loạt bay ra. Bị Vương Lâm nắm trong tay.
Nguyên Thần đối với Vương Lâm mà nói là một vật trọng yếu để hắn tu luyện Tốc Thần Quyết. Hôm nay hắn đã có một thần mạch, nếu có thể cắn nuốt nhiều Nguyên Thần hơn thì có thể tăng thêm thần mạch đồng thời khiến tốc độ làm phép của hắn đạt tới mức độ kinh người!
Hai bậc toàn năng Không Kiếp tử vong lúc trước, một người Nguyên Thần bị hủy diệt, một người Nguyên Thần thiêu đốt mà tử vong, Vương Lâm không thể thu được. Mà nguyên nhân chủ yếu là do Vương Lâm vẫn muốn phán đoán xem tu vi mình hôm nay đã đạt tới trình độ gì rồi.
Trong trạng thái này nếu hắn còn muốn bảo vệ để bắt Nguyên Thần thì không thể có phán đoán chuẩn xác mỗi một tia lực lượng khi sử dụng tu vi của mình.
Mà sau này nếu hắn muốn tìm được Nguyên Thần Không Kiếp thì cũng không phải là chuyện khó khăn. Chẳng qua mấy chục Nguyên Thần của bậc toàn năng này hắn thu lấy không chút lo ngại, vung tay một cái liền hút cả vào trong Không Gian trữ vật.
Chuyện phát sinh trên Thiên Ngưu Châu Vương Lâm không biết. Giờ phút này hắn nhìn chằm chằm vào hồ nước phía dưới. Tiếng kêu tử vong của tu sĩ bốn phía lúc này đã hoàn toàn biến mất, hóa thành một vùng tịch mịch.
Tông môn Đạo Ma Tông đã hủy, toàn môn diệt vong, dù còn lại chút ít thì cũng đang ở trên Thiên Ngưu Châu. Ngươi còn không ra sao!
Lời nói của Vương Lâm lạnh như băng, vừa truyền ra tay phải hắn liền bỗng nhiên giơ lên vỗ về phía hồ nước một cái.
Trong nháy mắt khi hắn vung tay lên, chỉ thấy cấm chế phong ấn vờn quanh hồ nước chợt tuôn ra ánh sáng chói mắt, trong khu vực đổ nát yên tĩnh của Đạo Ma Tông truyền ra tiếng nổ ầm ầm. Trong ánh sáng này, cấm chế hình tròn này nhanh chóng co rút lại về phía hồ nước.
Trong hồ nước này, khi cấm chế ngưng tụ lại, đột nhiên một lượng lớn gợn sóng xuất hiện, hơi nước nồng đậm khuếch tán ra. Dùng mắt thường cũng có thể thấy được hồ nước này đang nhanh chóng tan rã!
Cấm chế phong ấn kia mang theo lực lượng huy hoại rất lớn, lúc này ngưng tụ lại khiến hồ nước tiêu tán, nhanh chóng lao tới đảo nhỏ ở trung tâm hồ nước này.
Khi cấm chế đã co rút tới một nửa hồ nước, lập tức từ trong hồ nước truyền ra tiếng gầm thét kinh thiên. Trong tiếng gầm này, chỉ thấy một con Hải Long màu lam bất ngờ lao ra khỏi hồ!
Đây là một con Hải Long toàn thân màu lam. Lới tới vạn trượng! Hải Long là tiên thú trên Tiên Cương đại lục, dù hình dáng dữ tợn nhưng trên người nó lại tỏa ra tiên khí nồng đậm tới cực điểm!
Hải Long này hiển nhiên là đã trải qua rất nhiêu năm tháng, thân hình tràn ngập tang thương, cái đầu khổng lồ trông khá giống rồng, trên lưng lại có một loạt những cái gai nhọn, thoạt nhìn cực kỳ kinh người!
Con Hải Long này không có chân như rồng, thoạt nhìn giống như một con đại màng nhưng trên thực tế nó có lực lượng như rồng! Thân thể nhìn như dài yếu nhưng vô cùng cứng cỏi. Trên mình nó ngoài những cái gai lớn ra thì còn có hai cái cánh lớn nổi với thân thể.
Giờ phút này Hải Long bay lên, có rất nhiều nước hồ chảy qua vảy nó rơi xuống, ào ào trút xuống hồ. Nó bay ra khiến nước hồ tụt xuống không ít!
- Rống!
Trong nháy mắt khi xuất hiện, hai mắt trên cái đầu khổng lồ của Hải Long lộ vẻ đỏ sậm. Nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, phát ra tiếng rống kinh thiên. Trong tiếng rống này, chỉ thấy trên hai mắt của nó bất ngờ xuất hiện hai mắt nữa. Con Hải Long này không ngờ lại có tới bốn mắt!
Hải Long vốn sinh sống trong đại hải. Nhưng giờ phút này nó sống trong cái hồ này, vừa xuất hiện liền tỏa ra một luồng uy áp. Bao phủ tám phương.
Trong nháy mắt khi nó xuất hiện, trên đảo nhỏ trong hồ đột nhiên lan ra một vùng ánh sáng màu vàng đất, hình thành một tầng phòng hộ, ngăn cản cấm chế phong ấn oanh kích.
Ngay sau đó, thân thể Hải Long bỗng nhiên chuyển động, đầu lâu thật lớn mở cái miệng khổng lồ ra, mang theo mùi máu tanh hướng về phía Vương Lâm cắn nuốt. Những cái gai trên lưng nó dựng thẳng lên, trong ánh mặt trời lấp lánh hàn quang.
Con Hải Long này không ngờ lại có tu vi không kém gì một Kim Tôn Không Kiếp đỉnh phong!
Nó năm đó theo lão tổ Thiên Tôn kia của Đạo Ma Tông, sau nhiều năm lão tổ rời đi. Liền để nó ở lại Đạo Ma Tông này, trở thành tiên thú thủ hộ tông môn. Ngày đó lão tổ rất tự tin. Có con Hải Long này. Đạo Ma Tông có lực lượng để giữ cho tông môn yên ổn!
Bên ngoài Quy Nhất Tông, trong nháy mắt khi thân ảnh uy nghiêm trên bầu trời cất tiếng nói, không gian chợt yên tĩnh. Tất cả tu sĩ toàn bộ ngẩng đầu nhìn bầu trời, thần sắc chấn động!
Hoàng tộc!
Tiên Hoàng!
Thánh chỉ!
Thánh chỉ của Tiên Hoàng cực kỳ hiếm gặp, mấy vạn năm cũng khó thấy xuất hiện, nhưng hôm nay lại xuất hiện, đại biểu cho uy nghiệm vô thượng của Tiên Hoàng ở Trung Châu xa xôi. Nói hắn là thiên uy cũng không quá chút nào!
Trên Tiên Cương đại lục, Tiên Hoàng có huyết mạch của Tiên Tổ, là tồn tại chí cao vô thượng của Tiên Tộc, dù chỉ thống lĩnh Tiên Tộc trên danh nghĩa nhưng tuyệt đối không có tông phái, không có châu nào có thể chống cự.
Bởi vì nguyên nhân huyết mạch cho nên vô số năm qua, hắn là hoàng giả trên danh nghĩa, cũng là tượng trưng của cả Tiên Tộc. Trừ phi muốn phản bội Tiên Tộc ra, nếu không một khi thánh chỉ tới thì tất cả châu lục phải nghe lệnh!
Càng quan trọng hơn chính là Tiên Hoàng đời nay bản thân có lực lượng cường hãn giống như Cửu Dương, hơn nữ thân phận lại khiến cho hoàng quyền lúc này đạt tới trình độ cực cao!
Tham kiến Tiên Hoàng!
Tất cả tu sĩ đồng loạt khom người ôm quyền, dù là Đạo Ma Tông, Độc Ma tong hay Quy Nhất Tông. Tất cả tu sĩ dù có tu vi gì giờ phút này cũng đều mang theo sự cung kính trong nội tâm, đồng loạt vái một cái.
Thân ảnh màu vàng kim trên thiên không dù không phải là Tiên Hoàng nhưng hắn cầm thánh chỉ, giờ phút này chính là hóa thân của Tiên Hoàng!
Người trong Tiên Tộc gặp Tiên Hoàng không quỳ, chỉ vái một cái. Đây là quy củ do Tiên Tổ năm đó định ra, nguyên nhân được cho rằng là do tu tiên vốn là tranh đấu với thiên địa. Sao có thể dễ dàng quỳ trước người khác!
Tiên Hoàng nhất mạch vốn đối với cả Tiên Tộc đều coi như chư hầu, không phải đại sự sẽ không tham dự. Đó cũng là ý chí của Tiên Tổ năm xưa. Người trong Tiên Tộc không thể ước thúc quá nhiều. Nếu bị ước thúc thì không xứng được gọi là tiên!
Cho nên mặc dù Tiên Tộc có bốn Đại Thiên Tôn, đối với Tiên Hoàng nhất mạch cũng đều có sự tôn trọng nhất định.
Đám tu sĩ trên mặt đất Quy Nhất Tông sau khi vái một cái, thân ảnh trên bầu trời liền đưa mắt nhìn mặt đất.
Ba đạo thánh chỉ một đạo ở đây, một đạo tới Đại Hồn Môn, còn đạo cuối cùng đưa tới Lục Ma Châu Đạo Ma Tông!
Tay phải hắn vung lên. Chỉ thấy kim quang lại bộc phát một lần nữa, hiện ra thánh chỉ không rõ do vật gì tạo thành, bị người này đưa hai tay mở ra.
Nhân danh huyết mạch Tiên Tổ truyền thừa, chiếu viết, thần dân Tiên Tộc Lục Ma Châu, Thiên Ngưu Châu, lập tức đình chỉ chiến tranh! Vân Dật Phong, Đường Giai, Biên Vân, Chu Hải, Triệu Đông Thanh. Tám người các ngươi phụng chỉ nhập cung, vào tổ miếu thí luyện!
Lời nói của thân ảnh màu vàng kim thong thả nhưng mỗi lời lại như tiếng thôi lôi ầm vang bốn phía. Hễ là tu sĩ nào được hắn điểm danh, thần sắc lập tức biến đổi.
Tám người có tên này trong trận chiến tranh này là mười sáu người tỏa sáng nhất, hôm nay ở Quy Nhất Tông có tám người!
Lời nói này truyền ra, Tông chủ Quy Nhất Tông thở phào một hơi, khóe miệng lộ nụ cười. Trận chiến này nhìn như phức tạp nhưng trên thực tế rất đơn giản. Song phong vì muốn thể hiện ra những tu sĩ đồng lứa mới sáng chói, hấp dẫn sự chú ý của Tiên Hoàng, tiến vào tổ miếu!
Lộ nụ cười không chỉ có Tông chủ Quy Nhất Tông mà còn có mấy Đại Tôn Không Kiếp của Lục Ma Châu. Đám người này đợi tới khi nghe hết thánh chỉ liền ôm quyền vái một vái nữa.
Chúng ta xin tuân theo ý chỉ của Tiên Hoàng!
Thân ảnh màu vàng kim kim lại vung tay phải lên, lập tức thánh chỉ hóa thành một đạo kim quang bay thẳng xuống mặt đất, cuối cùng lơ lửng trên sơn môn của Quy Nhất Tông, không nhúc nhích mà lan ra kim quang nhu hòa.
Làm xong việc này, thân ảnh đó không nói thêm lời nào nữa, xoay người thoáng cái rời đi, thân ảnh biến mất trên bầu trời. Từ từ kim quang trên bầu trời cũng tán đi. Khôi phục vẻ bình thường.
Hầu như cùng lúc, tu sĩ bên ngoài Đại Hồn Môn đang chém giết, bao gồm cả Vân Không, còn có mấy tu sĩ trong trận chiến này quật khởi của Đại Hồn Môn vẫn đang điên cuồng chém giết thì kim quang trên bầu trời lóe lên, thân ảnh màu vàng kim thứ hai biến ảo ra.
Cảnh tượng tương tự cũng diễn ra ở Đại Hồn Môn.
Tất cả tu sĩ vái một cái, thậm chí nội dung của thánh chỉ cũng tương tự, chỉ khác tên tuổi của tám người mà thôi!
Cho tới khi thân ảnh màu vàng rời đi, thánh chỉ lơ lửng giữa không trung Đại Hồn Môn, lúc này nơi đây hoàn toàn yên tĩnh.
Thanh Ngưu lão tổ ngẩng đầu nhìn kim quang tán đi trên bầu trời, thần sắc lộ vẻ phức tạp. Hắn than nhẹ một tiếng. Trận chiến tranh giữa hai châu lúc này đã chết rất nhiều tu sĩ, nhưng vì một lần cơ hội này, không thể không làm vậy!
Cơ hội tiến vào tổ miếu!
Năm đó lão tổ lưu lại tính toán tuy có chút khác biệt nhưng đại khái đã thành sự thật. Chỉ là Vương Lâm kia ta không nói rõ cho hắn toàn bộ nhân quả.
Thanh Ngưu lão tổ lắc đầu thầm than, xoay người đi về hướng nơi bế quan.
Trận chiến giằng co hơn trăm năm này bởi vì hai đạo thánh chỉ mà chấm dứt. Tu sĩ Lục Ma Châu chậm rãi lui bước, hướng về quê hương họ mà rời đi.
Thiên Ngưu Châu tử vong rất nhiều, Lục Ma Châu tử vong lại càng nhiều hơn!
Trên Lục Ma Châu. Đạo Ma Tông giờ phút này bị cấm chế phong ấn bốn phía nhanh chóng co rút lại. Những người của Đạo Ma Tông chạm vào đều phát ra tiếng kêu thê lương rồi tử vong. Thậm chí rất nhiều kiến trúc của Đạo Ma Tông lúc này cũng ầm ầm sụp đổ. Bị phá hủy thành một đống đổ nát.
Trong thời gian không tới ba mươi nhịp thở, cấm chế phong ấn hình tròn này đã phá hủy hết thảy, giết chóc tất cả tu sĩ, cuối cùng ngưng tụ ở dưới chân Vương Lâm giữa không trung, bao quanh bốn phía của hồ nước.
Cùng lúc đó, gần ba vạn tu sĩ tử vong, Nguyên Thần bị hủy diệt, chỉ có mấy chục bậc toàn năng là Nguyên Thần còn bị nhốt trong cấm chế phong ấn, đồng loạt bay ra. Bị Vương Lâm nắm trong tay.
Nguyên Thần đối với Vương Lâm mà nói là một vật trọng yếu để hắn tu luyện Tốc Thần Quyết. Hôm nay hắn đã có một thần mạch, nếu có thể cắn nuốt nhiều Nguyên Thần hơn thì có thể tăng thêm thần mạch đồng thời khiến tốc độ làm phép của hắn đạt tới mức độ kinh người!
Hai bậc toàn năng Không Kiếp tử vong lúc trước, một người Nguyên Thần bị hủy diệt, một người Nguyên Thần thiêu đốt mà tử vong, Vương Lâm không thể thu được. Mà nguyên nhân chủ yếu là do Vương Lâm vẫn muốn phán đoán xem tu vi mình hôm nay đã đạt tới trình độ gì rồi.
Trong trạng thái này nếu hắn còn muốn bảo vệ để bắt Nguyên Thần thì không thể có phán đoán chuẩn xác mỗi một tia lực lượng khi sử dụng tu vi của mình.
Mà sau này nếu hắn muốn tìm được Nguyên Thần Không Kiếp thì cũng không phải là chuyện khó khăn. Chẳng qua mấy chục Nguyên Thần của bậc toàn năng này hắn thu lấy không chút lo ngại, vung tay một cái liền hút cả vào trong Không Gian trữ vật.
Chuyện phát sinh trên Thiên Ngưu Châu Vương Lâm không biết. Giờ phút này hắn nhìn chằm chằm vào hồ nước phía dưới. Tiếng kêu tử vong của tu sĩ bốn phía lúc này đã hoàn toàn biến mất, hóa thành một vùng tịch mịch.
Tông môn Đạo Ma Tông đã hủy, toàn môn diệt vong, dù còn lại chút ít thì cũng đang ở trên Thiên Ngưu Châu. Ngươi còn không ra sao!
Lời nói của Vương Lâm lạnh như băng, vừa truyền ra tay phải hắn liền bỗng nhiên giơ lên vỗ về phía hồ nước một cái.
Trong nháy mắt khi hắn vung tay lên, chỉ thấy cấm chế phong ấn vờn quanh hồ nước chợt tuôn ra ánh sáng chói mắt, trong khu vực đổ nát yên tĩnh của Đạo Ma Tông truyền ra tiếng nổ ầm ầm. Trong ánh sáng này, cấm chế hình tròn này nhanh chóng co rút lại về phía hồ nước.
Trong hồ nước này, khi cấm chế ngưng tụ lại, đột nhiên một lượng lớn gợn sóng xuất hiện, hơi nước nồng đậm khuếch tán ra. Dùng mắt thường cũng có thể thấy được hồ nước này đang nhanh chóng tan rã!
Cấm chế phong ấn kia mang theo lực lượng huy hoại rất lớn, lúc này ngưng tụ lại khiến hồ nước tiêu tán, nhanh chóng lao tới đảo nhỏ ở trung tâm hồ nước này.
Khi cấm chế đã co rút tới một nửa hồ nước, lập tức từ trong hồ nước truyền ra tiếng gầm thét kinh thiên. Trong tiếng gầm này, chỉ thấy một con Hải Long màu lam bất ngờ lao ra khỏi hồ!
Đây là một con Hải Long toàn thân màu lam. Lới tới vạn trượng! Hải Long là tiên thú trên Tiên Cương đại lục, dù hình dáng dữ tợn nhưng trên người nó lại tỏa ra tiên khí nồng đậm tới cực điểm!
Hải Long này hiển nhiên là đã trải qua rất nhiêu năm tháng, thân hình tràn ngập tang thương, cái đầu khổng lồ trông khá giống rồng, trên lưng lại có một loạt những cái gai nhọn, thoạt nhìn cực kỳ kinh người!
Con Hải Long này không có chân như rồng, thoạt nhìn giống như một con đại màng nhưng trên thực tế nó có lực lượng như rồng! Thân thể nhìn như dài yếu nhưng vô cùng cứng cỏi. Trên mình nó ngoài những cái gai lớn ra thì còn có hai cái cánh lớn nổi với thân thể.
Giờ phút này Hải Long bay lên, có rất nhiều nước hồ chảy qua vảy nó rơi xuống, ào ào trút xuống hồ. Nó bay ra khiến nước hồ tụt xuống không ít!
- Rống!
Trong nháy mắt khi xuất hiện, hai mắt trên cái đầu khổng lồ của Hải Long lộ vẻ đỏ sậm. Nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, phát ra tiếng rống kinh thiên. Trong tiếng rống này, chỉ thấy trên hai mắt của nó bất ngờ xuất hiện hai mắt nữa. Con Hải Long này không ngờ lại có tới bốn mắt!
Hải Long vốn sinh sống trong đại hải. Nhưng giờ phút này nó sống trong cái hồ này, vừa xuất hiện liền tỏa ra một luồng uy áp. Bao phủ tám phương.
Trong nháy mắt khi nó xuất hiện, trên đảo nhỏ trong hồ đột nhiên lan ra một vùng ánh sáng màu vàng đất, hình thành một tầng phòng hộ, ngăn cản cấm chế phong ấn oanh kích.
Ngay sau đó, thân thể Hải Long bỗng nhiên chuyển động, đầu lâu thật lớn mở cái miệng khổng lồ ra, mang theo mùi máu tanh hướng về phía Vương Lâm cắn nuốt. Những cái gai trên lưng nó dựng thẳng lên, trong ánh mặt trời lấp lánh hàn quang.
Con Hải Long này không ngờ lại có tu vi không kém gì một Kim Tôn Không Kiếp đỉnh phong!
Nó năm đó theo lão tổ Thiên Tôn kia của Đạo Ma Tông, sau nhiều năm lão tổ rời đi. Liền để nó ở lại Đạo Ma Tông này, trở thành tiên thú thủ hộ tông môn. Ngày đó lão tổ rất tự tin. Có con Hải Long này. Đạo Ma Tông có lực lượng để giữ cho tông môn yên ổn!