Ngay khi tay hắn đụng vào ngọc giản này, thế giới bảy màu bỗng nhiên biến đổi, như là vật đổi sao dời. Vương Lâm thấy hoa mắt, khi khôi phục lại bình thường thì thấy mình đang đứng dưới bảo tháp trên đỉnh núi.
Trước người hắn, Thiên Vận Tử ánh mắt lộ ra quang mang kỳ dị, nhìn chằm chằm vào ngọc giản trong tay Vương Lâm, vuốt râu cười nói:
- Sát Lục Tiên quyết, tốt!
Vương Lâm không nói gì, chân mày hơi nhíu lại!
Thiên Vận Tử nhìn Vương Lâm cười nói:
- Đừng suy nghĩ nhiều, người áo xám kia chính là do khi vi sư còn trẻ tu luyện nguyên thần thứ hai. Chẳng qua, năm đó khi vi sư phân hoá Âm Dương hư thật nhị ý cũng là vì một sự tình mà không thể phân hoá hắn ra. Hắn tu luyện chính là Sát Lục Tiên quyết, đúng lúc phù hợp với yêu cầu Sinh tồn thần thông của ngươi!
Vương Lâm trầm mặc, thu hồi ngọc giản. Lời của Thiên Vận Tử, hắn không hoàn toàn tin tưởng. Chẳng qua, tâm cơ của Vương Lâm thâm trầm, thần sắc cũng không lộ ra chút manh mối nào, gật gật đầu.
Thiên Vận Tử chụp một cái vào hư không, một đạo tử mang lập tức từ trong hư không biến ảo ra, hình thành một chiếc giới chỉ (1) màu tím.
(1) giới chỉ: chiếc nhẫn Cẩn thận nhìn chiếc giới chỉ này, Thiên Vận Tử ném nó cho Vương Lâm nói:
- Cái giới chỉ này chính là do tử mang trong số bảy màu chi mang biến thành, ban cho ngươi làm pháp bảo bảo mệnh. Pháp bảo này có thể chống cự được một kích toàn lực của Vấn Đỉnh hậu kỳ hai lần. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, nếu ngươi vi phạm môn quy một lần, vi sư sẽ thu hồi một lần, vi phạm hai lần thì pháp bảo này cũng không còn chút uy lực nào nữa.
- Người bị ngươi giết chết kia, lão Nhị của Tử hệ, đó là bởi vì đã trải qua vô số năm, pháp bảo này tiêu hao một lần, lại còn vi phạm môn quy một lần. Nếu không thì ngươi sao có thể dễ dàng đoạt đi nguyên thần của hắn! Tuy nhiên, do hắn rat ay trước, lại nhiều lần trêu chọc ngươi, việc này vi sư cũng sẽ không truy cứu. Nhưng Vương Lâm, ngươi phải nhớ lấy, không có lần thứ hai đâu!
Vương Lâm tiếp nhận chiếc giới chỉ này, không có đeo lên tay mà cất vào trung túi trữ vật, cung kính nói:
- Tạ ơn sư phụ!
Thiên Vận Tử gật đầu, vung tay áo lên nói:
- Cấm pháp đã truyền thụ, pháp bảo đã cấp cho, ngươi về đi!
Nói xong, lão xoay người đi về hướng bảo tháp.
Vương Lâm lui ra phía sau vài bước, ngẩng đầu lên nói:
- Sư phụ, đệ tử muốn xuống núi rèn luyện!
Thiên Vận Tử không quay đầu lại, truyền tới thanh âm:
- Đệ tử của Thiên Vận Tử ta muốn xuống núi rèn luyện chỉ có một cách. Ngươi cầm lệnh bài của ta, đi Tinh Vụ uyển của Xích hệ, tìm một lục cấp tu chân quốc để đảm nhiệm vai trò sứ giá. Nhưng ngày Hồng tinh ba tháng sau, Độc Sơn giác ngoài Đông Hải, ngươi đừng đến muộn!
Nói xong, bóng dáng của Thiên Vận Tử tiến vào trong bảo thấp, biến mất! Một cái lệnh bài màu trắng đột nhiên từ trong bảo tháp bay tới tay Vương Lâm. Cùng lúc đó, một cỗ nhu lực từ trên bảo tháp bỗng nhiên phát ra, đẩy Vương Lâm đi. Thân mình Vương Lâm thuận thế, trực tiếp bay ra khỏi ngọn núi này.
Bên ngoài trăm dặm, Vương Lâm đứng giữa không trung, quay đầu nhìn thoáng qua ba ngọn núi hai đen một trắng này, ánh mắt loé ra quang mang kỳ dị, sau đó xoay người nhanh chóng rời đi!
Tinh Vụ Uyển, trên Xích hệ!
Sau khi Vương Lâm rời khỏi Thiên Vận Tổng Tông, hắn không chút dừng lại bay thẳng đến Xích hệ.
Một quầng sáng màu đỏ trên đỉnh núi Xích hệ không ngừng khuếch tán ra, bao phủ khắp nơi, giống như là một biển máu.
Bóng dáng của Vương Lâm trực tiếp bay qua bên ngoài Xích hệ, đang định bước vào thì một tiếng quát lạnh từ bên trong truyền ra.
- Người tới, dừng lại!
Vương Lâm không nói một lời, trực tiếp đưa lệnh bài trong tay vung về phía trước, bóng dáng hắn lao theo, trực tiếp tiến vào Xích hệ.
Người vừa quát lạnh kia hiển nhiên là thấy được lệnh bài, hừ nhẹ một tiếng, không ngăn cản, mặc cho Vương Lâm bay vào trong.
Sau khi Vương Lâm tiến vào, hư không nhoáng lên một cái, bóng dáng một người đàn ông trung niên mặc đồ màu đỏ biến ảo ra, lạnh lùng nhìn qua phương hướng Vương Lâm vừa biến mất, trong miệng lầm bẩm:
- Tử hệ Lão Thất!
Một lúc sau, Vương Lâm rời khỏi Xích hệ, ánh mắt hắn nhìn về phía Tây xa xa.
Ngũ cấp tu chân Linh Nhạc quốc!
Thiên Vận Tinh, Thất cấp tu chân quốc thuộc Tu Chân Liên Minh!
Thậm chí có thể nói ở trong số Thất cấp tu chân quốc, Thiên Vận Tinh tuyệt đối có thể coi là số một, bởi vì Thiên Vận Tinh có một người tên là Thiên Vận Tử.
Thiên Vận Tử này có thể xưng là một thế hệ Cực Tôn, mặc dù là trong Tu Chân Liên Minh cũng có địa vị Nội Tịch. Ít người nguyện ý trêu chọc.
Thất cấp tu chân tinh thường thường có rất nhiều Lục cấp tu chân tinh phụ thuộc, dựa vào đó để tăng cường thế lực của mình. Nhưng điểm này ở trên Thiên Vận Tinh cũng không quá mức tràn lan.
Toàn bộ Thiên Vận Tinh có năm tinh cầu phụ bay quanh, Năm tinh cầu phụ này đều là Lục cấp tu chân tinh, lấy năm danh tự Xuất, Địa , Nhân, Mệnh, Vận để gọi.
Năm tinh cầu phụ và Thiên Vận chủ tinh có Truyền tống trận loại lớn nối liền với nhau. Chẳng qua phí dụng tốn rất nhiều linh thạch, không phải tu sĩ tầm thường có thể dễ dàng sử dụng.
Xung quanh Thiên Vận Tinh, ngoại trừ năm tinh cầu phụ ra thì còn có nhiều tinh cầu nhỏ, trên đó đều có một số động phủ của một ít lão quái đã thành danh, dù có Truyền tống trận nhưng hàng năm đều phong bế, không dễ mở ra.
Ở cực Đông của Thiên Vận Tinh có một toà truyền tống trận thật lớn! Toà truyền tống này thuộc về Thiên Vận Tông, hàng năm có người đồn trú nơi này!
Triệu Tứ đó là một trong số những người đồn trú nơi này. Hôm nay là ngày đến phiên hắn phụ trách công việc. Hắn khoanh chân ngồi bên ngoài trận pháp.
Triệu Tứ là lục tông ngũ đại đệ tử của Thiên Vận Tông, đã tu luyện được hơn bảy trăm năm, tu vi hiện tại là Hoá Thần trung kỳ. Đáy lòng của hắn có chút thoả mãn. Phải biết rằng ở Thiên Vận Tinh, thân là đệ tử của Thiên Vận Tông, sẽ được vô số người kính sợ dù ở bất kỳ địa phương nào.
Triệu Tứ khoanh chân ngồi, hai mắt mở ra, thở ra một hơi thật dài.
- Chỉ còn có ba tháng nữa là sẽ có người đến thay ta. Đến lúc đó trở về tông phái nhất định phải bế quan mấy năm, tranh thủ sớm đạt đến Hoá Thần hậu kỳ. Một khi tới Hoá Thần hậu kỳ, ta sẽ xin ra ngoài lịch lãm. Đến lúc đó kiếm chút tiên ngọc. Không chừng cuộc đời này Triệu Tứ ta còn có ngày đạt đến Anh Biến kỳ!
Nghĩ đến đây, trong mắt của Triệu Tứ hiện lên một tia khao khát!
- Đáng tiếc cơ duyên của Triệu Tứ ta không đủ, nếu được như vài vị sư tổ, trực tiếp được Thuỷ Tổ đại nhân thu làm đệ tử, hết thảy những điều này không phải là vấn đề. Ôi, giấc mộng từ lâu của ta là có thể trở thành một cường giả Vấn Đỉnh. Đến lúc đó mở ra một toà Tinh phủ, tự mình hoàn toàn chiến cứ, đó chẳng phải là việc sung sướng nhất trên đời hay sao?!
Triệu Tứ cười khổ, hít một hơi thật sâu, định tiếp tục thổ nạp.
Nhưng đúng lúc đó, bỗng nhiên từ phía chân trời xa xa, một đạo trường hồng quán không, một đạo tử hồng giống như sao băng gào rít xông tới, tiếng xé gió ù ù vang lên. Gần như chỉ trong nháy mắt, sao băng kia đã lao tới gần ngàn trượng.
Biểu tình của Triệu Tứ nghiêm túc, vẫn chưa đứng dậy mà lạnh mắt nhìn ra.
Mỗi ngày đều có một số người sử dụng Truyền tống trận. Ngoại trừ một ít Đại nhân vật, còn lại dù tu vi có cao hơn Triệu Tứ nhưng hắn cũng không để vào mắt, vì dù sao hắn cũng là đệ tử của Thiên Vận Tông.
Khi hắn ngẩng đầu lên, người như sao băng lao tới kia tốc độ cũng dần chậm lại, khiến cho Triệu Tứ rốt cục nhìn rõ tướng mạo của người này.
Người này có một mái tóc dài đơn giản buộc sau gáy, mặc áo quần màu tím, thong thả bước chân trên hư không. Gần như chỉ trong nháy mắt đã tới mười trượng trước người Triệu Tứ. Thân mình người này dừng lại, lạnh lùng nhìn Triệu Tứ.
Ánh mắt của Triệu Tứ nhìn vào một khối lệnh bài màu tím nơi thắt lưng. Ở đó rõ ràng khắc một chữ "Thất!" Nháy mắt khi nhìn thấy lệnh bài này, thân mình Triệu Tứ bỗng nhiên run lên, hắn gần như không chút do dự, lấy tốc độ nhanh nhất đứng bật dậy, cung kính nói:
- Lục tông ngũ đại đệ tử Triệu Tứ tham kiến Tử hệ Thất sư tổ!
Thần thái của Triệu Tứ lúc này cực kỳ cung kính, đáy lòng cũng âm thầm nảy lên. Đại thọ của Thuỷ Tổ hắn cũng không có tư cách tham dự nhưng từ những đồng môn cũng nghe được không ít tin đồn.
Trong những lời đồn này thì nhiều nhất chính là Thuỷ Tổ Thiên Vận Tử thu được một đồ đệ mới, Tử hệ Lão Thất, Vương Lâm!
Vương Lâm này khi vừa tiến vào môn phái liền khiến cho toàn bộ Tử hệ thay đổi long trời lở đất. Cuối cùng lại tàn nhẫn giết chết Nhị sư huynh, trong lễ Đại thọ của Thuỷ Tổ tham gia cướp đoạt phong hiệu Thiên Vận Thất tử.
Người này lấy tu vi Anh Biến trung kỳ chiến đấu với Tử hệ Lão Tứ có tu vi Anh Biến hậu kỳ, cuối cùng giành chiến thắng.
Nhưng đó cũng không phải là mấu chốt, quan trong nhất chính là khi người này giành được thắng lợi thì Tử hệ Lão lục, tu vi đạt tới Vấn Đỉnh bỗng nhiên trở về, triển khai một hồi đại chiến.
Trận chiến này dù Vương Lâm thất bại nhưng trong mắt tất cả đệ tử của Thiên Vận Tông thì rất khác biệt.
Ba thức sát chiêu trở thành thần thông thành danh của Vương Lâm. Đặc biệt là chiêu thức khuếch tán ra Thiên ma khí kia lại làm tăng thêm khí thế vô song của hắn.
Loại đồn đại này, trải qua miệng của vô số người, cuối cùng khi tới tai của Triệu Tứ thì cái tên Vương Lâm trước mắt này đã hoá thành một Ma tu khát máu, không nói tới tính tình tàn bạo, chỉ cần không hài lòng liền trực tiếp giết người.
Ngay khi tay hắn đụng vào ngọc giản này, thế giới bảy màu bỗng nhiên biến đổi, như là vật đổi sao dời. Vương Lâm thấy hoa mắt, khi khôi phục lại bình thường thì thấy mình đang đứng dưới bảo tháp trên đỉnh núi.
Trước người hắn, Thiên Vận Tử ánh mắt lộ ra quang mang kỳ dị, nhìn chằm chằm vào ngọc giản trong tay Vương Lâm, vuốt râu cười nói:
- Sát Lục Tiên quyết, tốt!
Vương Lâm không nói gì, chân mày hơi nhíu lại!
Thiên Vận Tử nhìn Vương Lâm cười nói:
- Đừng suy nghĩ nhiều, người áo xám kia chính là do khi vi sư còn trẻ tu luyện nguyên thần thứ hai. Chẳng qua, năm đó khi vi sư phân hoá Âm Dương hư thật nhị ý cũng là vì một sự tình mà không thể phân hoá hắn ra. Hắn tu luyện chính là Sát Lục Tiên quyết, đúng lúc phù hợp với yêu cầu Sinh tồn thần thông của ngươi!
Vương Lâm trầm mặc, thu hồi ngọc giản. Lời của Thiên Vận Tử, hắn không hoàn toàn tin tưởng. Chẳng qua, tâm cơ của Vương Lâm thâm trầm, thần sắc cũng không lộ ra chút manh mối nào, gật gật đầu.
Thiên Vận Tử chụp một cái vào hư không, một đạo tử mang lập tức từ trong hư không biến ảo ra, hình thành một chiếc giới chỉ (1) màu tím.
(1) giới chỉ: chiếc nhẫn Cẩn thận nhìn chiếc giới chỉ này, Thiên Vận Tử ném nó cho Vương Lâm nói:
- Cái giới chỉ này chính là do tử mang trong số bảy màu chi mang biến thành, ban cho ngươi làm pháp bảo bảo mệnh. Pháp bảo này có thể chống cự được một kích toàn lực của Vấn Đỉnh hậu kỳ hai lần. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, nếu ngươi vi phạm môn quy một lần, vi sư sẽ thu hồi một lần, vi phạm hai lần thì pháp bảo này cũng không còn chút uy lực nào nữa.
- Người bị ngươi giết chết kia, lão Nhị của Tử hệ, đó là bởi vì đã trải qua vô số năm, pháp bảo này tiêu hao một lần, lại còn vi phạm môn quy một lần. Nếu không thì ngươi sao có thể dễ dàng đoạt đi nguyên thần của hắn! Tuy nhiên, do hắn rat ay trước, lại nhiều lần trêu chọc ngươi, việc này vi sư cũng sẽ không truy cứu. Nhưng Vương Lâm, ngươi phải nhớ lấy, không có lần thứ hai đâu!
Vương Lâm tiếp nhận chiếc giới chỉ này, không có đeo lên tay mà cất vào trung túi trữ vật, cung kính nói:
- Tạ ơn sư phụ!
Thiên Vận Tử gật đầu, vung tay áo lên nói:
- Cấm pháp đã truyền thụ, pháp bảo đã cấp cho, ngươi về đi!
Nói xong, lão xoay người đi về hướng bảo tháp.Vương Lâm lui ra phía sau vài bước, ngẩng đầu lên nói:
- Sư phụ, đệ tử muốn xuống núi rèn luyện!
Thiên Vận Tử không quay đầu lại, truyền tới thanh âm:
- Đệ tử của Thiên Vận Tử ta muốn xuống núi rèn luyện chỉ có một cách. Ngươi cầm lệnh bài của ta, đi Tinh Vụ uyển của Xích hệ, tìm một lục cấp tu chân quốc để đảm nhiệm vai trò sứ giá. Nhưng ngày Hồng tinh ba tháng sau, Độc Sơn giác ngoài Đông Hải, ngươi đừng đến muộn!
Nói xong, bóng dáng của Thiên Vận Tử tiến vào trong bảo thấp, biến mất! Một cái lệnh bài màu trắng đột nhiên từ trong bảo tháp bay tới tay Vương Lâm. Cùng lúc đó, một cỗ nhu lực từ trên bảo tháp bỗng nhiên phát ra, đẩy Vương Lâm đi. Thân mình Vương Lâm thuận thế, trực tiếp bay ra khỏi ngọn núi này.
Bên ngoài trăm dặm, Vương Lâm đứng giữa không trung, quay đầu nhìn thoáng qua ba ngọn núi hai đen một trắng này, ánh mắt loé ra quang mang kỳ dị, sau đó xoay người nhanh chóng rời đi!
Tinh Vụ Uyển, trên Xích hệ!
Sau khi Vương Lâm rời khỏi Thiên Vận Tổng Tông, hắn không chút dừng lại bay thẳng đến Xích hệ.
Một quầng sáng màu đỏ trên đỉnh núi Xích hệ không ngừng khuếch tán ra, bao phủ khắp nơi, giống như là một biển máu.
Bóng dáng của Vương Lâm trực tiếp bay qua bên ngoài Xích hệ, đang định bước vào thì một tiếng quát lạnh từ bên trong truyền ra.
- Người tới, dừng lại!
Vương Lâm không nói một lời, trực tiếp đưa lệnh bài trong tay vung về phía trước, bóng dáng hắn lao theo, trực tiếp tiến vào Xích hệ.
Người vừa quát lạnh kia hiển nhiên là thấy được lệnh bài, hừ nhẹ một tiếng, không ngăn cản, mặc cho Vương Lâm bay vào trong.
Sau khi Vương Lâm tiến vào, hư không nhoáng lên một cái, bóng dáng một người đàn ông trung niên mặc đồ màu đỏ biến ảo ra, lạnh lùng nhìn qua phương hướng Vương Lâm vừa biến mất, trong miệng lầm bẩm:
- Tử hệ Lão Thất!
Một lúc sau, Vương Lâm rời khỏi Xích hệ, ánh mắt hắn nhìn về phía Tây xa xa.
Ngũ cấp tu chân Linh Nhạc quốc!
Thiên Vận Tinh, Thất cấp tu chân quốc thuộc Tu Chân Liên Minh!
Thậm chí có thể nói ở trong số Thất cấp tu chân quốc, Thiên Vận Tinh tuyệt đối có thể coi là số một, bởi vì Thiên Vận Tinh có một người tên là Thiên Vận Tử.
Thiên Vận Tử này có thể xưng là một thế hệ Cực Tôn, mặc dù là trong Tu Chân Liên Minh cũng có địa vị Nội Tịch. Ít người nguyện ý trêu chọc.
Thất cấp tu chân tinh thường thường có rất nhiều Lục cấp tu chân tinh phụ thuộc, dựa vào đó để tăng cường thế lực của mình. Nhưng điểm này ở trên Thiên Vận Tinh cũng không quá mức tràn lan.
Toàn bộ Thiên Vận Tinh có năm tinh cầu phụ bay quanh, Năm tinh cầu phụ này đều là Lục cấp tu chân tinh, lấy năm danh tự Xuất, Địa , Nhân, Mệnh, Vận để gọi.
Năm tinh cầu phụ và Thiên Vận chủ tinh có Truyền tống trận loại lớn nối liền với nhau. Chẳng qua phí dụng tốn rất nhiều linh thạch, không phải tu sĩ tầm thường có thể dễ dàng sử dụng.
Xung quanh Thiên Vận Tinh, ngoại trừ năm tinh cầu phụ ra thì còn có nhiều tinh cầu nhỏ, trên đó đều có một số động phủ của một ít lão quái đã thành danh, dù có Truyền tống trận nhưng hàng năm đều phong bế, không dễ mở ra.
Ở cực Đông của Thiên Vận Tinh có một toà truyền tống trận thật lớn! Toà truyền tống này thuộc về Thiên Vận Tông, hàng năm có người đồn trú nơi này!
Triệu Tứ đó là một trong số những người đồn trú nơi này. Hôm nay là ngày đến phiên hắn phụ trách công việc. Hắn khoanh chân ngồi bên ngoài trận pháp.
Triệu Tứ là lục tông ngũ đại đệ tử của Thiên Vận Tông, đã tu luyện được hơn bảy trăm năm, tu vi hiện tại là Hoá Thần trung kỳ. Đáy lòng của hắn có chút thoả mãn. Phải biết rằng ở Thiên Vận Tinh, thân là đệ tử của Thiên Vận Tông, sẽ được vô số người kính sợ dù ở bất kỳ địa phương nào.
Triệu Tứ khoanh chân ngồi, hai mắt mở ra, thở ra một hơi thật dài.
- Chỉ còn có ba tháng nữa là sẽ có người đến thay ta. Đến lúc đó trở về tông phái nhất định phải bế quan mấy năm, tranh thủ sớm đạt đến Hoá Thần hậu kỳ. Một khi tới Hoá Thần hậu kỳ, ta sẽ xin ra ngoài lịch lãm. Đến lúc đó kiếm chút tiên ngọc. Không chừng cuộc đời này Triệu Tứ ta còn có ngày đạt đến Anh Biến kỳ!
Nghĩ đến đây, trong mắt của Triệu Tứ hiện lên một tia khao khát!
- Đáng tiếc cơ duyên của Triệu Tứ ta không đủ, nếu được như vài vị sư tổ, trực tiếp được Thuỷ Tổ đại nhân thu làm đệ tử, hết thảy những điều này không phải là vấn đề. Ôi, giấc mộng từ lâu của ta là có thể trở thành một cường giả Vấn Đỉnh. Đến lúc đó mở ra một toà Tinh phủ, tự mình hoàn toàn chiến cứ, đó chẳng phải là việc sung sướng nhất trên đời hay sao?!
Triệu Tứ cười khổ, hít một hơi thật sâu, định tiếp tục thổ nạp.
Nhưng đúng lúc đó, bỗng nhiên từ phía chân trời xa xa, một đạo trường hồng quán không, một đạo tử hồng giống như sao băng gào rít xông tới, tiếng xé gió ù ù vang lên. Gần như chỉ trong nháy mắt, sao băng kia đã lao tới gần ngàn trượng.
Biểu tình của Triệu Tứ nghiêm túc, vẫn chưa đứng dậy mà lạnh mắt nhìn ra.
Mỗi ngày đều có một số người sử dụng Truyền tống trận. Ngoại trừ một ít Đại nhân vật, còn lại dù tu vi có cao hơn Triệu Tứ nhưng hắn cũng không để vào mắt, vì dù sao hắn cũng là đệ tử của Thiên Vận Tông.
Khi hắn ngẩng đầu lên, người như sao băng lao tới kia tốc độ cũng dần chậm lại, khiến cho Triệu Tứ rốt cục nhìn rõ tướng mạo của người này.
Người này có một mái tóc dài đơn giản buộc sau gáy, mặc áo quần màu tím, thong thả bước chân trên hư không. Gần như chỉ trong nháy mắt đã tới mười trượng trước người Triệu Tứ. Thân mình người này dừng lại, lạnh lùng nhìn Triệu Tứ.
Ánh mắt của Triệu Tứ nhìn vào một khối lệnh bài màu tím nơi thắt lưng. Ở đó rõ ràng khắc một chữ "Thất!" Nháy mắt khi nhìn thấy lệnh bài này, thân mình Triệu Tứ bỗng nhiên run lên, hắn gần như không chút do dự, lấy tốc độ nhanh nhất đứng bật dậy, cung kính nói:
- Lục tông ngũ đại đệ tử Triệu Tứ tham kiến Tử hệ Thất sư tổ!
Thần thái của Triệu Tứ lúc này cực kỳ cung kính, đáy lòng cũng âm thầm nảy lên. Đại thọ của Thuỷ Tổ hắn cũng không có tư cách tham dự nhưng từ những đồng môn cũng nghe được không ít tin đồn.
Trong những lời đồn này thì nhiều nhất chính là Thuỷ Tổ Thiên Vận Tử thu được một đồ đệ mới, Tử hệ Lão Thất, Vương Lâm!
Vương Lâm này khi vừa tiến vào môn phái liền khiến cho toàn bộ Tử hệ thay đổi long trời lở đất. Cuối cùng lại tàn nhẫn giết chết Nhị sư huynh, trong lễ Đại thọ của Thuỷ Tổ tham gia cướp đoạt phong hiệu Thiên Vận Thất tử.
Người này lấy tu vi Anh Biến trung kỳ chiến đấu với Tử hệ Lão Tứ có tu vi Anh Biến hậu kỳ, cuối cùng giành chiến thắng.
Nhưng đó cũng không phải là mấu chốt, quan trong nhất chính là khi người này giành được thắng lợi thì Tử hệ Lão lục, tu vi đạt tới Vấn Đỉnh bỗng nhiên trở về, triển khai một hồi đại chiến.
Trận chiến này dù Vương Lâm thất bại nhưng trong mắt tất cả đệ tử của Thiên Vận Tông thì rất khác biệt.
Ba thức sát chiêu trở thành thần thông thành danh của Vương Lâm. Đặc biệt là chiêu thức khuếch tán ra Thiên ma khí kia lại làm tăng thêm khí thế vô song của hắn.
Loại đồn đại này, trải qua miệng của vô số người, cuối cùng khi tới tai của Triệu Tứ thì cái tên Vương Lâm trước mắt này đã hoá thành một Ma tu khát máu, không nói tới tính tình tàn bạo, chỉ cần không hài lòng liền trực tiếp giết người.