Trong vùng đất yêu linh chia làm mười quận, trong mỗi quận đều phong ấn một cổ yêu chi linh. Cổ yêu linh này chính là thiên địa tự nhiên hóa thành, có nhiều phép thuật thần thông. Một khi tu sĩ và nó dung hợp, tu vi có thể tăng lên nhiều lần. Lúc đó, sẽ đạt được một ít thần thông hùng mạnh. Căn cứ vào miêu tả theo trí nhớ của La Vân, mỗi cổ yêu chi linh đều là vật hiếm thấy ở trần gian. Sau khi dung hợp, có một tỉ lệ nhất định sẽ tiến vào cảnh giới, gọi là thần chi thủy.
Cái gọi là thần chi thủy, chính là một loại cảnh giới cực kỳ kỳ diệu, một khi tu sĩ tiến vào cảnh giới này, tốc độ cảm ngộ thiên đạo sẽ đạt đến trình độ không thể tin nổi. Nếu chỉ như vậy cũng thường thôi, nhưng hấp dẫn người ta nhất, có thể khiến cho tất cả các tu sĩ rơi vào tình trạng điên cuồng thèm khát chính là sau khi tiến vào cảnh giới thần chi thủy, ở mức độ nhất định, có thể tự mình nghĩ ra tiên thuật.
Nghe đồn rằng, có một ít phép thuật thần thông năm đó tiên giới lưu lại là do một số tiên nhân, chính mình đã tự sáng tạo ra tiên thuật sau khi tiến được vào cảnh giới này ….
Vương Lâm đang bay trong không trung, hai mắt lóe ra hào quang. Hắn nắm toàn bộ kí ức của La Vân trong tay, hiểu biết thêm về vùng đất yêu linh khiến trong lòng hắn có chút ấn tượng.
Thực ra muốn đạt được Cổ yêu chi linh cũng cực kì khó khăn. Dựa vào trí nhớ của La Vân, trong hàng vạn năm qua, dù mỗi năm ngàn năm, ở đây mở ra một lần, nhưng trên thực tế, số tu sĩ chân chính đạt được cổ yêu chi linh cực kì hiếm. Đồn rằng, hàng vạn năm qua, cũng chỉ có đâu chưa đến mười người chân chính đạt được cổ yêu chi linh.
Muốn đạt được nó chỉ có một phương pháp, đó là phải có chiến công.
Trong mỗi quận chỉ có một cổ yêu, nó không do bất cứ ai khống chế, mà là tượng trưng tinh thần cho mỗi quận. Vật ấy cứ mười vạn năm tiến hóa một lần. Một khi bị người dung hợp thì phải cần một trăm vạn năm mới sinh ra một cổ yêu mới.
Ở đây có chín quận, mỗi quận có cổ yêu có cấp bậc khác nhau. Ví dụ như cổ yêu trong Thiên Yêu quận, chính là cổ yêu mới được sinh ra trăm vạn năm trước, có cấp bậc thấp nhất.
Hoặc là như cổ yêu bên trong Cửu Tuyệt quận này, được sinh ra sớm nhất, cho đến ngày nay, chưa có tu sĩ nào dung hợp được. Hiện tại, mức độ hùng mạnh của nó đã không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ có người có chiến công hiển hách mới có tư cách hướng về cổ yêu cúng bái. Chỉ có lại tuyệt đại ma nhân, luôn sống trong giết chóc, mới có cơ hội trở thành chủ của nó.
Cổ yêu chi linh này cực kì quái dị. Toàn bộ dân cư gốc ở vùng đất yêu linh này, bất kể chiến công trong đời cao đến mức nào, đều chỉ có thể cúng bái mà không thể dung hợp. Chỉ có người từ ngoài đến mới có cơ hội dung hợp.
Nguyên nhân vì sao thì không ai có thể biết. Mặt khác, mấu chốt là yêu lực có dung hợp được hay không. Nếu yêu lực không đủ thì dù có cơ hội, cũng không thể dung hợp được.
Vì thế cứ năm ngàn năm một lần, người từ bên ngoài vào đây, sau khi trải qua một trận gió tanh mưa máu, bọn họ cần phải giết chết đối phương và hấp thu được toàn bộ yêu lực.
"Chỉ có giết đối phương mới có thể bớt đi một người cạnh trạnh" Vương Lâm ra vẻ trầm ngâm, tăng tốc thật nhanh hướng về phía chủ hồn. Thân hình hắn tạo thành một vệt, lóe lên như sao băng vụt bay về phía xa, không còn bóng dáng.
Trong trí nhớ của La Vân, mấy vạn năm trước, Thiên Quỷ Đạo từng có một người tiến vào nơi đây, tuy không đạt được cỗ yêu, nhưng cuối cùng rơi vào tình trạng thập tử nhất sinh, sau đó miễn cưỡng sống sót, cuối cùng cũng tìm được cơ hội ra khỏi đó.
Sau khi hắn về tới Thiên Quỷ đạo, lập tức cẩn thận ghi lại bốn năm ở tại đó. Vì thế La Vân mới biết, xem ra cũng rất thuận tiện cho mình.
Căn cứ vào kế hoạch của La Vân, hắn dựa vào kinh nghiệm của tổ tiên để lại, đúc kết ra rằng, nếu muốn nhanh chóng ở lại đây, trước tiên phải bắt đầu nhập vào được một quận nào đó cái đã.
Có như vậy, mới có tư cách đạt được chiến công. Mặt khác, quan trọng hơn là khi đạt được chiến công, là phải tự mình hăng hái chiến đấu. Sau đó thế lực sẽ tăng lên, từ đó mới chiếm ưu thế hùng mạnh.
Quận gần đây nhất là Thiên Yêu quận, Muốn nhập vào được cần phải đạt ba giáp yêu lực. Nơi đây ba giáp yêu lực tương đương với tổng linh lực của Trúc Cơ Kì. Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, hắn lật tay phải, đem một khối yêu tinh ra xem. Khối nàu chính là vật trong nguyên thần đan điền của La Vân. Hắn xem xét một lúc thấy vật này tương đương với hai giáp yêu lực.
Chẳng trách La Vân muốn giết ta. Khi hấp thu khối yêu tinh trong thung lũng, đúng là một giáp yêu lực, cùng với vật này vừa vặn ba giáp yêu lực.
Thế nên, hiện tại cũng là đang thuận tiện cho ta, Vương Lâm cười lạnh, lấy tốc độ thật nhanh. Thần thức của hắn đã cảm nhận được trước mặt không xa là chủ hồn.
Hắn hóa thân thành một đạo khói nhẹ, bay thật nhanh. Bỗng nhiên, hắn rùng mình, rồi từ trong làn khói nhẹ, dáng hắn hiện dần ra. Mắt hắn lộ ra vẻ suy tư.
"Không đúng, theo trí nhớ của La Vân, sau khi dung hợp cổ yêu chi linh, sẽ có cơ hội tiến vào cảnh giới của Thần Chi Thủy, nghe tên quen quen, Thần Chi Thủy…Trúc Công Thủy…Thủy… Vương Lâm thân mình chấn động, hắn ngạc nhiên dừng lại giữa không trung, đứng yên không nhúc nhích, hai mắt lóe lên một tia hàn quang sáng ngời. Nếu nhìn từ xa, lúc này hai mắt Vương Lâm giống như hào quang kéo dài vạn trượng, sáng ngời khác thường.
Thủy cảnh! Chẳng lẽ là thủy cảnh ư? Vương Lâm thở sâu, trong mắt ánh hào quang như sáng lên gấp ba lần. Nghĩ đến thủy cảnh, tim hắn đập rộn ràng.
Vương Lâm từng đi tìm Cực Cảnh ở khắp nơi. Khi ở Chu Tước Tinh đã biết được, bên trong Tu Ma Hải, tại một bình nguyên có một động tiên ngầm trong lòng đất, bên trong còn lưu giữ rất nhiều tài liệu liên quan đến Cực Cảnh. Ở đó, hắn đã chiếm được những bản ghi chép rất tỉ mỉ.
Trong lúc xem xét lại, hắn cũng không tránh khỏi nhìn thấy những thông tin về Cực Cảnh và hai loại cảnh khác.
Đạo cảnh, thủy cảnh!
Vương Lâm trầm tư suy nghĩ.
Thần chi thủy. Ba đại cảnh giới chính là cảnh giới linh lực tồn tại vĩnh cửu. Nhưng Cực Cảnh có thể theo linh lực chuyển hóa tới thần thức. Hai cảnh giới còn lại, hẳn cũng có thể chuyển đổi.Thần chi thủy cảnh giới liệu có thể là một dang chuyển hóa của Thủy cảnh hay không? Nếu Cực Cảnh là biểu tượng của sự chết chóc thì Thủy cảnh chính là biểu tượng của sinh tồn. Như vậy nếu dựa trên nền tảng là thần thức thì loại này không ngừng sinh sôi. Ta tu luyện là theo đạo lí sinh tử luân hồi của trời đất. Nếu có thể kết hợp được Cực cảnh và Thủy cảnh, lấy Cực cảnh là tử, Thủy cảnh là sinh, thì có thể thành công đại đạo luân hồi hay không?" Vương Lâm nghĩ đến đây, lắc đầu cười khổ. Hắn tự nhủ thầm, mình không thể suy luận quá mức ảo tưởng, quá mức không phù hợp với thực tế.
Hắn thở dài rồi lấy lại tinh thần. Bất kể là như thế nào đi nữa thì cũng chưa ảnh hưởng gì đến mình, nên không nghĩ nữa mệt người.
Vương Lâm giẫm chân tại chỗ một cái, khẽ lắc mình lập tức biến mất, xuất hiện ở ngoài ngàn dặm xa.
Ở ngoài dặm xa, có một bình nguyên. Khi Vương Lâm vừa đáp xuống, lập tức xuất hiện một số vật giống như âm hồn, từ bốn phương tám hướng, thét gào rồi lao tới, xoay xung quanh Vương Lâm.
Trong đó có một đầu lân rít gào xông tới.
Vương Lâm đảo thần thức qua, ánh mắt dừng lại trên mặt đất, nơi bên trong có một vết nứt.
Chỗ ấy dài chừng trăm trượng, trông giống như nhát chém của một người đang bay, từ trong không trung chém xuống. Trải qua nhiều thập kỉ, đã bị vùi lấp dần, chỉ còn lại một khe nứt không đầy mười trượng.
Bốn phía cỏ dại mọc thành từng bụi rậm rạp. Nếu không quan sát kĩ rất khó để phát hiện ra khe rãnh này.
Vương Lâm há mồm hút một hơi, chủ hồn xoay bốn phía xung quanh thân thể hắn lập tức hóa thành khói đen, nhất nhất chui vào trong miệng Vương Lâm, dung nhập vào Tôn Hồn Phiên trong nguyên thần.
Hấp thu chủ hồn, Vương Lâm hạ xuống bên ngoài khe rãnh, lạnh lùng nhìn lại.
"Căn cứ vào trí nhớ của La Vân miêu tả, Thiên quỷ vốn là một vật thần thông mà chỉ Thiên Quỷ Đạo mới có. Vật ấy sinh ra từ hư vô, chính là vật vô hình. Nhưng người của Thiên Quỷ Đạo, lấy máu của phụ nữ có thai làm chất dẫn, nhiệt huyết của thanh niên trai tráng dẫn dắt, hơn nữa lại dùng nguyên thần của tu sĩ để triệu tập lại, trải qua bảy bảy bốn mươi chín năm mới có thể hấp dẫn được một Thiên Quỷ, rồi lấy bí thuật bắt lấy nó để trở thành bản mạng quỷ linh." "Trong Thiên Quỷ Đạo, La Vân là người có thân phận Tôn quý. Lần này tiến vào đây, Sư tôn của hắn tự mình đem một trong chín bản mạng quỷ linh yếu nhất cho hắn, dùng để phòng thân. Vì La Vân có thời gian tu luyện quá ngắn, nên lúc này mới xảy ra việc quỷ linh phản bội." Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, tay phải vẽ vào hư không một đường, lập tức, đám bụi khí ở khe hở thét gào lao ra. Hắn liền phất tay phải xuống dưới, ngay lập tức đám khí thét gào, lao thẳng vào trong rãnh sâu.
Đám bụi khí này giống như một con rồng, điên cuồng cuộn mình vọt nhanh vào trong khe rãnh. Thiên quỷ vẫn trốn suốt trong này, bởi vì lúc trước phản chủ, hơn nữa cũng không còn máu huyết tương liên, nên lúc này cực kì suy yếu.
Nhưng với Thiên quỷ, nó chỉ suy yếu tạm thời, một khi nó chịu đựng qua được bảy ngày, nó sẽ không cần máu huyết cũng có thể sống sót. Một khi trải qua bốn chín ngày, nó có thể tự mình khôi phục hoàn toàn, hóa thành vật tàng hình. Từ đó về sau có thể đi bất cứ đâu trong thiên hạ. Lúc này, nó đang ẩn núp ở bên trong, tự nhiên hai mắt mở to, thân hình vừa khẽ động, trực tiếp hiện ra, đánh về phía đám bụi khí.
Chỉ có điều, khi nó đánh về phía đám bụi khí. Lập tức, đám bụi khí tiêu tan, rồi hóa thành nhiều tia hàn quang, khuếch tán lao đến. Thiên quỷ ngẩn người ra, quay đầu dần lui vào phía trong.
Trong nháy mắt, đám bụi khí ngưng tụ, tập trung về phía Thiên quỷ.
Gần như trong nháy mắt, trên người Thiên quỷ xuất hiện hàn quang của đám bụi. Nó rít gào một tiếng, lùi mình về phía sau.
Đúng lúc này, một đám bụi khí khác cũng điên cuồng vọt tới. Trước mặt Thiên quỷ nhanh chóng sụp đổ, hóa thành bụi tàn.
Theo sau, từng đám khí bụi lại tiếp tục cùng nhau ngưng tụ, đánh về phía Thiên qủy.
Cứ thế, ở trong một thời gian rất ngắn, toàn bộ trên người Thiên quỷ đầy tro bụi.
Trong vùng đất yêu linh chia làm mười quận, trong mỗi quận đều phong ấn một cổ yêu chi linh. Cổ yêu linh này chính là thiên địa tự nhiên hóa thành, có nhiều phép thuật thần thông. Một khi tu sĩ và nó dung hợp, tu vi có thể tăng lên nhiều lần. Lúc đó, sẽ đạt được một ít thần thông hùng mạnh. Căn cứ vào miêu tả theo trí nhớ của La Vân, mỗi cổ yêu chi linh đều là vật hiếm thấy ở trần gian. Sau khi dung hợp, có một tỉ lệ nhất định sẽ tiến vào cảnh giới, gọi là thần chi thủy.
Cái gọi là thần chi thủy, chính là một loại cảnh giới cực kỳ kỳ diệu, một khi tu sĩ tiến vào cảnh giới này, tốc độ cảm ngộ thiên đạo sẽ đạt đến trình độ không thể tin nổi. Nếu chỉ như vậy cũng thường thôi, nhưng hấp dẫn người ta nhất, có thể khiến cho tất cả các tu sĩ rơi vào tình trạng điên cuồng thèm khát chính là sau khi tiến vào cảnh giới thần chi thủy, ở mức độ nhất định, có thể tự mình nghĩ ra tiên thuật.
Nghe đồn rằng, có một ít phép thuật thần thông năm đó tiên giới lưu lại là do một số tiên nhân, chính mình đã tự sáng tạo ra tiên thuật sau khi tiến được vào cảnh giới này ….
Vương Lâm đang bay trong không trung, hai mắt lóe ra hào quang. Hắn nắm toàn bộ kí ức của La Vân trong tay, hiểu biết thêm về vùng đất yêu linh khiến trong lòng hắn có chút ấn tượng.
Thực ra muốn đạt được Cổ yêu chi linh cũng cực kì khó khăn. Dựa vào trí nhớ của La Vân, trong hàng vạn năm qua, dù mỗi năm ngàn năm, ở đây mở ra một lần, nhưng trên thực tế, số tu sĩ chân chính đạt được cổ yêu chi linh cực kì hiếm. Đồn rằng, hàng vạn năm qua, cũng chỉ có đâu chưa đến mười người chân chính đạt được cổ yêu chi linh.
Muốn đạt được nó chỉ có một phương pháp, đó là phải có chiến công.
Trong mỗi quận chỉ có một cổ yêu, nó không do bất cứ ai khống chế, mà là tượng trưng tinh thần cho mỗi quận. Vật ấy cứ mười vạn năm tiến hóa một lần. Một khi bị người dung hợp thì phải cần một trăm vạn năm mới sinh ra một cổ yêu mới.
Ở đây có chín quận, mỗi quận có cổ yêu có cấp bậc khác nhau. Ví dụ như cổ yêu trong Thiên Yêu quận, chính là cổ yêu mới được sinh ra trăm vạn năm trước, có cấp bậc thấp nhất.
Hoặc là như cổ yêu bên trong Cửu Tuyệt quận này, được sinh ra sớm nhất, cho đến ngày nay, chưa có tu sĩ nào dung hợp được. Hiện tại, mức độ hùng mạnh của nó đã không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ có người có chiến công hiển hách mới có tư cách hướng về cổ yêu cúng bái. Chỉ có lại tuyệt đại ma nhân, luôn sống trong giết chóc, mới có cơ hội trở thành chủ của nó.
Cổ yêu chi linh này cực kì quái dị. Toàn bộ dân cư gốc ở vùng đất yêu linh này, bất kể chiến công trong đời cao đến mức nào, đều chỉ có thể cúng bái mà không thể dung hợp. Chỉ có người từ ngoài đến mới có cơ hội dung hợp.
Nguyên nhân vì sao thì không ai có thể biết. Mặt khác, mấu chốt là yêu lực có dung hợp được hay không. Nếu yêu lực không đủ thì dù có cơ hội, cũng không thể dung hợp được.Vì thế cứ năm ngàn năm một lần, người từ bên ngoài vào đây, sau khi trải qua một trận gió tanh mưa máu, bọn họ cần phải giết chết đối phương và hấp thu được toàn bộ yêu lực.
"Chỉ có giết đối phương mới có thể bớt đi một người cạnh trạnh" Vương Lâm ra vẻ trầm ngâm, tăng tốc thật nhanh hướng về phía chủ hồn. Thân hình hắn tạo thành một vệt, lóe lên như sao băng vụt bay về phía xa, không còn bóng dáng.
Trong trí nhớ của La Vân, mấy vạn năm trước, Thiên Quỷ Đạo từng có một người tiến vào nơi đây, tuy không đạt được cỗ yêu, nhưng cuối cùng rơi vào tình trạng thập tử nhất sinh, sau đó miễn cưỡng sống sót, cuối cùng cũng tìm được cơ hội ra khỏi đó.
Sau khi hắn về tới Thiên Quỷ đạo, lập tức cẩn thận ghi lại bốn năm ở tại đó. Vì thế La Vân mới biết, xem ra cũng rất thuận tiện cho mình.
Căn cứ vào kế hoạch của La Vân, hắn dựa vào kinh nghiệm của tổ tiên để lại, đúc kết ra rằng, nếu muốn nhanh chóng ở lại đây, trước tiên phải bắt đầu nhập vào được một quận nào đó cái đã.
Có như vậy, mới có tư cách đạt được chiến công. Mặt khác, quan trọng hơn là khi đạt được chiến công, là phải tự mình hăng hái chiến đấu. Sau đó thế lực sẽ tăng lên, từ đó mới chiếm ưu thế hùng mạnh.
Quận gần đây nhất là Thiên Yêu quận, Muốn nhập vào được cần phải đạt ba giáp yêu lực. Nơi đây ba giáp yêu lực tương đương với tổng linh lực của Trúc Cơ Kì. Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, hắn lật tay phải, đem một khối yêu tinh ra xem. Khối nàu chính là vật trong nguyên thần đan điền của La Vân. Hắn xem xét một lúc thấy vật này tương đương với hai giáp yêu lực.
Chẳng trách La Vân muốn giết ta. Khi hấp thu khối yêu tinh trong thung lũng, đúng là một giáp yêu lực, cùng với vật này vừa vặn ba giáp yêu lực.
Thế nên, hiện tại cũng là đang thuận tiện cho ta, Vương Lâm cười lạnh, lấy tốc độ thật nhanh. Thần thức của hắn đã cảm nhận được trước mặt không xa là chủ hồn.
Hắn hóa thân thành một đạo khói nhẹ, bay thật nhanh. Bỗng nhiên, hắn rùng mình, rồi từ trong làn khói nhẹ, dáng hắn hiện dần ra. Mắt hắn lộ ra vẻ suy tư.
"Không đúng, theo trí nhớ của La Vân, sau khi dung hợp cổ yêu chi linh, sẽ có cơ hội tiến vào cảnh giới của Thần Chi Thủy, nghe tên quen quen, Thần Chi Thủy…Trúc Công Thủy…Thủy… Vương Lâm thân mình chấn động, hắn ngạc nhiên dừng lại giữa không trung, đứng yên không nhúc nhích, hai mắt lóe lên một tia hàn quang sáng ngời. Nếu nhìn từ xa, lúc này hai mắt Vương Lâm giống như hào quang kéo dài vạn trượng, sáng ngời khác thường.
Thủy cảnh! Chẳng lẽ là thủy cảnh ư? Vương Lâm thở sâu, trong mắt ánh hào quang như sáng lên gấp ba lần. Nghĩ đến thủy cảnh, tim hắn đập rộn ràng.
Vương Lâm từng đi tìm Cực Cảnh ở khắp nơi. Khi ở Chu Tước Tinh đã biết được, bên trong Tu Ma Hải, tại một bình nguyên có một động tiên ngầm trong lòng đất, bên trong còn lưu giữ rất nhiều tài liệu liên quan đến Cực Cảnh. Ở đó, hắn đã chiếm được những bản ghi chép rất tỉ mỉ.
Trong lúc xem xét lại, hắn cũng không tránh khỏi nhìn thấy những thông tin về Cực Cảnh và hai loại cảnh khác.
Đạo cảnh, thủy cảnh!
Vương Lâm trầm tư suy nghĩ.
Thần chi thủy. Ba đại cảnh giới chính là cảnh giới linh lực tồn tại vĩnh cửu. Nhưng Cực Cảnh có thể theo linh lực chuyển hóa tới thần thức. Hai cảnh giới còn lại, hẳn cũng có thể chuyển đổi.Thần chi thủy cảnh giới liệu có thể là một dang chuyển hóa của Thủy cảnh hay không? Nếu Cực Cảnh là biểu tượng của sự chết chóc thì Thủy cảnh chính là biểu tượng của sinh tồn. Như vậy nếu dựa trên nền tảng là thần thức thì loại này không ngừng sinh sôi. Ta tu luyện là theo đạo lí sinh tử luân hồi của trời đất. Nếu có thể kết hợp được Cực cảnh và Thủy cảnh, lấy Cực cảnh là tử, Thủy cảnh là sinh, thì có thể thành công đại đạo luân hồi hay không?" Vương Lâm nghĩ đến đây, lắc đầu cười khổ. Hắn tự nhủ thầm, mình không thể suy luận quá mức ảo tưởng, quá mức không phù hợp với thực tế.
Hắn thở dài rồi lấy lại tinh thần. Bất kể là như thế nào đi nữa thì cũng chưa ảnh hưởng gì đến mình, nên không nghĩ nữa mệt người.
Vương Lâm giẫm chân tại chỗ một cái, khẽ lắc mình lập tức biến mất, xuất hiện ở ngoài ngàn dặm xa.
Ở ngoài dặm xa, có một bình nguyên. Khi Vương Lâm vừa đáp xuống, lập tức xuất hiện một số vật giống như âm hồn, từ bốn phương tám hướng, thét gào rồi lao tới, xoay xung quanh Vương Lâm.
Trong đó có một đầu lân rít gào xông tới.
Vương Lâm đảo thần thức qua, ánh mắt dừng lại trên mặt đất, nơi bên trong có một vết nứt.
Chỗ ấy dài chừng trăm trượng, trông giống như nhát chém của một người đang bay, từ trong không trung chém xuống. Trải qua nhiều thập kỉ, đã bị vùi lấp dần, chỉ còn lại một khe nứt không đầy mười trượng.
Bốn phía cỏ dại mọc thành từng bụi rậm rạp. Nếu không quan sát kĩ rất khó để phát hiện ra khe rãnh này.
Vương Lâm há mồm hút một hơi, chủ hồn xoay bốn phía xung quanh thân thể hắn lập tức hóa thành khói đen, nhất nhất chui vào trong miệng Vương Lâm, dung nhập vào Tôn Hồn Phiên trong nguyên thần.
Hấp thu chủ hồn, Vương Lâm hạ xuống bên ngoài khe rãnh, lạnh lùng nhìn lại.
"Căn cứ vào trí nhớ của La Vân miêu tả, Thiên quỷ vốn là một vật thần thông mà chỉ Thiên Quỷ Đạo mới có. Vật ấy sinh ra từ hư vô, chính là vật vô hình. Nhưng người của Thiên Quỷ Đạo, lấy máu của phụ nữ có thai làm chất dẫn, nhiệt huyết của thanh niên trai tráng dẫn dắt, hơn nữa lại dùng nguyên thần của tu sĩ để triệu tập lại, trải qua bảy bảy bốn mươi chín năm mới có thể hấp dẫn được một Thiên Quỷ, rồi lấy bí thuật bắt lấy nó để trở thành bản mạng quỷ linh." "Trong Thiên Quỷ Đạo, La Vân là người có thân phận Tôn quý. Lần này tiến vào đây, Sư tôn của hắn tự mình đem một trong chín bản mạng quỷ linh yếu nhất cho hắn, dùng để phòng thân. Vì La Vân có thời gian tu luyện quá ngắn, nên lúc này mới xảy ra việc quỷ linh phản bội." Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, tay phải vẽ vào hư không một đường, lập tức, đám bụi khí ở khe hở thét gào lao ra. Hắn liền phất tay phải xuống dưới, ngay lập tức đám khí thét gào, lao thẳng vào trong rãnh sâu.
Đám bụi khí này giống như một con rồng, điên cuồng cuộn mình vọt nhanh vào trong khe rãnh. Thiên quỷ vẫn trốn suốt trong này, bởi vì lúc trước phản chủ, hơn nữa cũng không còn máu huyết tương liên, nên lúc này cực kì suy yếu.
Nhưng với Thiên quỷ, nó chỉ suy yếu tạm thời, một khi nó chịu đựng qua được bảy ngày, nó sẽ không cần máu huyết cũng có thể sống sót. Một khi trải qua bốn chín ngày, nó có thể tự mình khôi phục hoàn toàn, hóa thành vật tàng hình. Từ đó về sau có thể đi bất cứ đâu trong thiên hạ. Lúc này, nó đang ẩn núp ở bên trong, tự nhiên hai mắt mở to, thân hình vừa khẽ động, trực tiếp hiện ra, đánh về phía đám bụi khí.
Chỉ có điều, khi nó đánh về phía đám bụi khí. Lập tức, đám bụi khí tiêu tan, rồi hóa thành nhiều tia hàn quang, khuếch tán lao đến. Thiên quỷ ngẩn người ra, quay đầu dần lui vào phía trong.
Trong nháy mắt, đám bụi khí ngưng tụ, tập trung về phía Thiên quỷ.
Gần như trong nháy mắt, trên người Thiên quỷ xuất hiện hàn quang của đám bụi. Nó rít gào một tiếng, lùi mình về phía sau.
Đúng lúc này, một đám bụi khí khác cũng điên cuồng vọt tới. Trước mặt Thiên quỷ nhanh chóng sụp đổ, hóa thành bụi tàn.
Theo sau, từng đám khí bụi lại tiếp tục cùng nhau ngưng tụ, đánh về phía Thiên qủy.
Cứ thế, ở trong một thời gian rất ngắn, toàn bộ trên người Thiên quỷ đầy tro bụi.