Cực Hiền Thiên hét lớn một tiếng, cả người nhoáng lên, lập tức truyền ra âm bạo. Tốc độ của hắn nhanh đến không thể tưởng, dù là thuấn di cũng quyết không thể đạt đến được tốc độ này!
Khoảnh khắc khi âm bạo vang lên, thân mình dĩ nhiên đã tới bên cạnh kim long, đánh ra một quyền. Kim long chấn động, phun ra một mồm máu tươi, thân mình khổng lồ của nó lập tức mạnh mẽ bay về phía sau.
Khoảnh khắc khi kim long bị đánh cho hộc máu, bóng dáng Cực Hiền Thiên lại biến mấy, lập tức đến bên cạnh bọt khí ngoài thân Võ Đông Thiện. Phịch một tiếng, bọt khí vỡ tan, trước ngực Võ Đông Thiện lập tức xuất hiện một dấu nắm tay lõm vào. Hắn phun ra một ngụm máu tươi, trong cơ thể thậm chí còn vang lên tiếng răng rắc, thân mình văng đi, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ!
Vẫn chưa kết thúc. Ngay khi kim long và Võ Đông Thiện bị đánh bay đi, ba căn mộc điều trước người Nhất Mộc Tử lập tức vang lên âm thanh ầm ầm, cấp tốc xoay tròn, dường như rất cẩn thận!
Nhưng tốc độ của Cực Hiền Thiên quá nhanh, dù ba căn mộc điều xoay tròn nhưng vẫn tìm được một kẽ hở, lấy tốc độ khó có thể tưởng tượng được đánh ra một quyền xuyên qua, trực tiếp đánh lên người Nhất Mộc Tử!
Máu tươi tràn ra trên miệng Nhất Mộc Tử, thân mình đột ngột lùi về phía sau.
Chỗ Thanh Thuỷ đồng dạng xuất hiện đại lượng sóng gợn, tinh quang trong mắt trái loé lên, thân mình như bị tấn công, vội vàng lui về phía sau. Càng lui lại, sóng gợn trước người càng kịch liệt!
Một lúc sau, sóng gợn ầm ầm quanh quẩn, trước người Thanh Thuỷ vang lên một tiếng phịch, sắc mặt tái nhợt, tốc độ lùi lại càng nhanh hơn.
Hết thảy những điều này chỉ diễn ra chỉ trong chớp mắt, nhanh đến độ không tưởng tưởng được. Dù là thần thức hay mắt thường đều không thể nắm bắt được tốc độ nhanh đến khó tin của Cực Hiền Thiên.
Bởi vì lực lượng phong ấn trong Hư Vô này khiến cho nguyên lưc trong cơ thể mọi người tiêu tán cực nhanh, hơn nữa sau khi bị Cực Hiền Thiên tấn công, tu vi lập tức lại giảm xuống.
Vương Lâm căn bản không nhìn thấy bóng dáng của Cực Hiền Thiên. Ngay lúc cỗ cuồng phong đập vào mặt, một cỗ đại lực cực mạnh từ phía trước nháy mắt ập tới.
Nhưng đối với hết thảy điều này, Vương Lâm cũng không kinh hoảng. Khoảnh khắc khi đại lực kia tới gần, thân mình Vương Lâm khẽ chuyển, dựa theo cảm giác kỳ dị của Cổ Thần thân thể, tay trái hắn nắm chặt, trực tiếp đánh vào hư không!
Ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, thân mình Vương Lâm đạp đạp lui lại, sắc mặt tái nhợt, khoé miệng tràn ra máu tươi. Nhưng bóng dáng của Cực Hiền Thiên phía trước cũng lần đầu tiên bị bức lui lại hai bước. Sau khi lui lại, ánh mắt Vương Lâm nhìn lên, lộ ra quang mang kỳ dị.
- Trong cơ thể hắn không ngờ không có nguyên lực! Không chịu hạn chế bởi phong ấn nơi này, lại am hiểu lực lượng thân thể. Chư vị tiền bối nguyên lực đang không ngừng tiêu tan, nếu không đồng tâm hiệp lực tiêu diệt người này thì sẽ rất nguy hiểm!
Trong khi lui về phía sau, Vương Lâm trầm giọng nói.
- Tiểu bối câm miệng!
Thân mình kim long nhoáng lên một cái, năm tấm chỉ phù trên thân thể lập tức phát ra quang mang quỷ dị, ngũ hành khí lập tức lượn lờ, tràn ngập toàn thân, không nhắm về phía Cực Hiền Thiên mà lao thẳng về phía Vương Lâm!
Ngũ hành khí kia xoay tròn, trong tiếng gào rít của kim long lập tức hoá thành năm đạo khí diễm, từ bốn phương tám hướng bức thẳng về phía Vương Lâm.
Hàn quang trong mắt Vương Lâm loé lên. Hắn tự biết không thể tránh được thần thông của kim long. Khoảnh khắc khi ngũ hành khí tới gần người, hắn không chút nghĩ ngợi lập tức vỗ túi trữ vật, nguyên thần của Huyền Bảo thượng nhân lập tức xuất hiện trên tay, làm ra bộ dáng sẽ siết chặt!
- Tiến thêm một bước, đừng trách tại hạ tiêu diệt nguyên thần này!
Ngũ hành khí bỗng nhiên tạm dừng, đôi mắt giận dữ của kim long bình tĩnh lại. Nếu không phải nguyên lực trong cơ thể tiêu tan quá nhanh, lại bị thương dưới một kích của Cực Hiền Thiên thì lúc này sẽ cũng không bị người áp chế, lửa giận nó dâng lên trong sự phẫn nộ!
Xa xa, trên mặt Cực Hiền Thiên lộ ra một nụ cười quỷ dị, bỗng nhiên biến mất. Nhất Mộc Tử lập tức biến sắc, thân mình liền lùi lại nhưng tốc độ của hắn cũng quá chậm. Âm thanh bang bang không ngừng điên cuồng vang lên, mỗi một tiếng cũng chính là một lần Nhất Mộc Tử bị tấn công mạnh mẽ. Hết thảy thần thông của hắn lúc này tốc độ thi triển đều quá chậm, chưa ra đã lập tức sụp đổ.
Lại khiến cho Nhất Mộc Tử đáy lòng uất ức chính là thi triển thần thông nơi này, mười thành thì khi tiến ra hư không lập tức bị yếu đi hơn phân nửa, không thể phát huy được uy lực chân chính. Nếu không nhất định sẽ không chịu chật vật như lúc này!
Nguyên lực trong cơ thể hắn không ngừng tiêu tan. Tốc độ tiêu tan đã ngày càng nhanh. Nháy mắt, tu vi từ đỉnh đã giảm xuống tới Tịnh Niết hậu kỳ.
Ngay lập tức, Nhất Mộc Tử cũng không cố kị việc nguyên lực tiêu tan, không chút nghĩ ngợi song chưởng duỗi ra, trầm giọng quát:
- Nhất mộc, nhất giới!
Ba căn mộc điều màu tím bên ngoài thân thể hắn lập tức vang lên một tiếng sụp đổ, hoá thành tinh quang nhiều điểm, tràn ra bốn phía, cũng là tự thành một thế giới, đem phạm bi trăm trượng phong ấn lại.
Những Cực Hiền Thiên lại nhanh hơn một bước. Nháy mắt khi trạng thái phong ấn sắp hoàn thành, hắn đã kịp lui lại một bước, tốc độ cực nhanh tiến ra khỏi phạm vi trăm trượng, bóng dáng biến mất!
- Đủ rồi, trước hãy đem Cực Hiền Thiên biến thành khôi lỗi này diệt sát rồi hãy nói tới những chuyện khác!
Sắc mặt Võ Đông Thiện âm trầm, tu vi đồng dạng bị giảm xuống một cách thảm hại. Lúc này hắn quát khẽ, bước lên một bước, bên ngoài thân thể liền có đại lượng bọt khí biến ảo ra. Dưới sự khống chế của hắn lao thẳng đến Nhất Mộc Tử!
- Phá diệt hư!
Tay phải Võ Đông Thiện bấm quyết chỉ về phía trước, lập tức bọt khí xung quanh lập tức từ một phân thành hai, hai phân thành bốn. Nháy mắt đã hoá thành vô số, tràn ngập bốn phía.
Ngay trong nháy mắt này, một bọt khí bỗng nhiên đột nhiên vỡ ra, hai mắt Võ Đông Thiện chợt loé lên, thần niệm quét ngang, tất cả bọt khí bốn phía nhất tề ngưng tụ lại.
- Bạo!
Tiếng ầm ầm lập tức vang lên, đồng thời sắc mặt Nhất Mộc Tử âm trầm, tay áo phải vung lên, trăm trượng trước người lập tức có một cây cự mộc biến ảo ra, hướng về phía trước ầm ầm lao tới.
Một cỗ trùng kích mãnh liệt hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán. Cùng lúc đó, kim long kêu lên một tiếng đau đớn, thân mình lần nữa bị đánh văng đi. Bóng dáng Cực Hiền Thiên lại xuất hiện, không chút thương tổn, theo sát thân mình kim long, không ngừng oanh kích từng quyền một!
Trong lúc lùi lại, kim long rống giận, cái đầu cực đại nhoáng lên, cả người đảo mạnh một cái, há rộng cái miệng mạnh mẽ cắn một cái nhưng lập tức rất nhiều long nha trong miệng ầm ầm vỡ vụn.
Cực Hiền Thiên cười lên điên cuồng lùi lại, hai mắt lộ ra tinh quang, nói ra một câu bằng một ngôn ngữ cổ quái, trừ Vương Lâm cũng không ai có thể nghe hiểu.
- Hôm nay các ngươi ai cũng không thoát được!
Trong khi lui về phía sau, bóng dáng Cực Hiền Thiên lại biến mất. Thần sắc của Vương Lâm bình tĩnh, khoảnh khắc khi Cực Hiền Thiên biến mất, tay phải không chút nghĩ ngợi đánh mạnh một quyền về bên cạnh!
Ầm một tiếng, thân mình Vương Lâm lại thối lui. Nhưng đồng dạng bóng dáng Cực Hiền Thiên lại bị bức ra.
Thanh Thuỷ nhoáng lên, lập tức tới gần, tay phải bấm quyết chỉ rah ư không, lập tức liền có mảnh lớn hắc phong gào rít, hoá thành tám con hắc long bao phủ bốn phía. Hắc long gầm rống trực tiếp lao về phía Cực Hiền Thiên!
Cực Hiền Thiên cười lên một cách quỷ dị, ngay khi hắc long tới gần, thân mình đột nhiên biến mất!
Nhưng nháy mắt khi hắn muốn ly khai, ánh mắt Vương Lâm lộ ra quang mang kỳ dị, Cổ Thần Đỉnh ảo hoá ra bên ngoài thân thể. Thân thể hắn nháy mắt cũng biến mất, lúc hiện ra chính là nơi Cực Hiền Thiên đang muốn lui lại.
Sau khi hiện thân, Cổ Thần Đỉnh vẫn chưa tiêu tan, Vương Lâm không chút nghĩ ngợi lại đánh ra một quyền. Cực Hiền Thiên quay ngoắt người lại, tay phải chụp về phía trước, nghênh tiếp quyền của Vương Lâm.
Ầm một tiếng, Vương Lâm phun ra một ngụm tiên huyết, thân mình lùi lại. Nhưng rất nhanh Cực Hiền Thiên đồng dạnh cũng lùi lại mấy bước. Chỉ trong nháy mắt, hai tay Thanh Thuỷ bấm quyết chỉ ra. Lập tức vô số hạt mưa bỗng nhiên biến ảo ra, hình thành từng đạo vũ tiễn, lao tới gần hắn.
Cực Hiền Thiên cười lạnh, thân mình nhoáng lên một cái, định triển khai tốc độ rời đi, hai mắt Vương Lâm loé ra hàn quang, quát to:
- Sư huynh, trợ ta tiên nguyên!
Nói xong tay phải của hắn hung hăng chỉ về phía trước, quát:
- Định!
Một chữ này nói ra, lập tức toàn bộ nguyên lực và tiên nguyên còn sót lại trong cơ thể lưu chuyển, theo tay phải dung nhập vào trong hư không. Cùng lúc đó, Thanh Thuỷ không chút do dự, khoảnh khắc khi Vương Lâm thi triển Định Thân thuật, tay phải vỗ một cái, đem phân nửa tiên nguyên còn lại toàn bộ nương theo cái vỗ ra này, tiến nhập vào trong cơ thể Vương Lâm.
Tiên nguyên vô biên tiến vào trong cơ thể Vương Lâm lại theo tay phải ầm ầm đánh ra.
Lấy một loại phương thức điên cuồng, Định Thân thuật lần đầu tiên chân chính thi triển ra. Một lần này, uy lực của Định Thân thuật đã vượt xa bất cứ lần nào trước đây!
Một chữ "định" vang lên, thân hình của Cực Hiền Thiên cũng nháy mắt tạm dừng trong hư vô.
Xa xa, Nhất Mộc Tử nhanh chóng lao tới. Hư vô nơi này đã bị phong ấn, không thể thuấn di nhưng tốc độ của hắn cũng không chậm, chưa tới gần hai tay đã bấm quyết. Lúc này hắn không chút nghĩ ngợi, hư ảnh của cự mộc cấp tốc xoay tròn, càng ngày càng nhỏ, trong chốc lát đã hoá thành một thanh mộc kiếm!
Thanh mộc kiếm này nhanh như tia chớp, trực tiếp đâm vào đỉnh đầu của Cực Hiền Thiên. Chỉ nghe âm thanh bang bang vang lên, toàn bộ mộc kiếm đã đâm sâu vào trong cơ thể Cực Hiền Thiên!
Nó ầm ầm bạo khai, hoá thành vô số thành thông, biến thành vụn gỗ, vỡ tan trong cơ thể hắn.
Cùng lúc đó, khi Cực Hiền Thiên bị Vương Lâm định trụ, Võ Đông Thiện cũng nháy mắt huy vũ tay áo, trực tiếp phun ra một ngụm nguyên thần tinh khí, hoá thành bọt khí ngũ quang liên tiếp, đề thăng tới cực hạn xông tới. Sau khi tới gần lấy tốc độ cực nhanh bao vây tầng tầng lớp lớp lấy Cực Hiền Thiên rồi bạo khai.
Còn có con kim long kia. Lúc này hận ý của nó đối với Cực Hiền Thiên đã rất dày đặc, trong gầm rống, ngũ hành lực tràn ra, lần lượt đan xen vào nhau trước người, không ngờ dung hợp với nhau hình thành một hư ảnh vương miện!
Vương miện này lập tức lao đi, sau khi tới gần Cực Hiền Thiên liền hung hăng ấn xuống thiên linh của hắn.
Tam đại lão quái đồng thời công kích, Cực Hiền Thiên muốn giãy dụa nhưng vẫn quá chậm. Âm thanh ầm ầm kinh thiên động đia vang lên. Theo mộc kiếm, bọt khí và vương miện đồng thời bạo phát, toàn bộ thân mình của Cực Hiền Thiên đã ầm ầm sụp đổ.
Vô số huyết nhục nháy mắt tản ra, ánh mắt Vương Lâm lộ ra tham quang ngàn năm hiếm thấy. Cổ Thần Đỉnh biến ảo ra bên ngoài cơ thể cũng nhoáng lên, lập tức tới gần Cực Hiền Thiên đã gần như tan nát.
Trong điện quang hoả thạch, hắn cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, trong miệng vang lên những âm thanh quỷ dị, sau đó hắn há mồm ra điên cuồng hút lấy!
- Lực lượng truyền thừa!
Trong huyết nhục tan nát của Cực Hiền Thiên có một viên tử tinh to bằng nắm tay tản mát ra quang mang dìu dịu, ẩn chứa một cỗ Cổ Thần lực!
Cực Hiền Thiên hét lớn một tiếng, cả người nhoáng lên, lập tức truyền ra âm bạo. Tốc độ của hắn nhanh đến không thể tưởng, dù là thuấn di cũng quyết không thể đạt đến được tốc độ này!
Khoảnh khắc khi âm bạo vang lên, thân mình dĩ nhiên đã tới bên cạnh kim long, đánh ra một quyền. Kim long chấn động, phun ra một mồm máu tươi, thân mình khổng lồ của nó lập tức mạnh mẽ bay về phía sau.
Khoảnh khắc khi kim long bị đánh cho hộc máu, bóng dáng Cực Hiền Thiên lại biến mấy, lập tức đến bên cạnh bọt khí ngoài thân Võ Đông Thiện. Phịch một tiếng, bọt khí vỡ tan, trước ngực Võ Đông Thiện lập tức xuất hiện một dấu nắm tay lõm vào. Hắn phun ra một ngụm máu tươi, trong cơ thể thậm chí còn vang lên tiếng răng rắc, thân mình văng đi, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ!
Vẫn chưa kết thúc. Ngay khi kim long và Võ Đông Thiện bị đánh bay đi, ba căn mộc điều trước người Nhất Mộc Tử lập tức vang lên âm thanh ầm ầm, cấp tốc xoay tròn, dường như rất cẩn thận!
Nhưng tốc độ của Cực Hiền Thiên quá nhanh, dù ba căn mộc điều xoay tròn nhưng vẫn tìm được một kẽ hở, lấy tốc độ khó có thể tưởng tượng được đánh ra một quyền xuyên qua, trực tiếp đánh lên người Nhất Mộc Tử!
Máu tươi tràn ra trên miệng Nhất Mộc Tử, thân mình đột ngột lùi về phía sau.
Chỗ Thanh Thuỷ đồng dạng xuất hiện đại lượng sóng gợn, tinh quang trong mắt trái loé lên, thân mình như bị tấn công, vội vàng lui về phía sau. Càng lui lại, sóng gợn trước người càng kịch liệt!
Một lúc sau, sóng gợn ầm ầm quanh quẩn, trước người Thanh Thuỷ vang lên một tiếng phịch, sắc mặt tái nhợt, tốc độ lùi lại càng nhanh hơn.
Hết thảy những điều này chỉ diễn ra chỉ trong chớp mắt, nhanh đến độ không tưởng tưởng được. Dù là thần thức hay mắt thường đều không thể nắm bắt được tốc độ nhanh đến khó tin của Cực Hiền Thiên.
Bởi vì lực lượng phong ấn trong Hư Vô này khiến cho nguyên lưc trong cơ thể mọi người tiêu tán cực nhanh, hơn nữa sau khi bị Cực Hiền Thiên tấn công, tu vi lập tức lại giảm xuống.
Vương Lâm căn bản không nhìn thấy bóng dáng của Cực Hiền Thiên. Ngay lúc cỗ cuồng phong đập vào mặt, một cỗ đại lực cực mạnh từ phía trước nháy mắt ập tới.
Nhưng đối với hết thảy điều này, Vương Lâm cũng không kinh hoảng. Khoảnh khắc khi đại lực kia tới gần, thân mình Vương Lâm khẽ chuyển, dựa theo cảm giác kỳ dị của Cổ Thần thân thể, tay trái hắn nắm chặt, trực tiếp đánh vào hư không!
Ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, thân mình Vương Lâm đạp đạp lui lại, sắc mặt tái nhợt, khoé miệng tràn ra máu tươi. Nhưng bóng dáng của Cực Hiền Thiên phía trước cũng lần đầu tiên bị bức lui lại hai bước. Sau khi lui lại, ánh mắt Vương Lâm nhìn lên, lộ ra quang mang kỳ dị.
- Trong cơ thể hắn không ngờ không có nguyên lực! Không chịu hạn chế bởi phong ấn nơi này, lại am hiểu lực lượng thân thể. Chư vị tiền bối nguyên lực đang không ngừng tiêu tan, nếu không đồng tâm hiệp lực tiêu diệt người này thì sẽ rất nguy hiểm!
Trong khi lui về phía sau, Vương Lâm trầm giọng nói.
- Tiểu bối câm miệng!Thân mình kim long nhoáng lên một cái, năm tấm chỉ phù trên thân thể lập tức phát ra quang mang quỷ dị, ngũ hành khí lập tức lượn lờ, tràn ngập toàn thân, không nhắm về phía Cực Hiền Thiên mà lao thẳng về phía Vương Lâm!
Ngũ hành khí kia xoay tròn, trong tiếng gào rít của kim long lập tức hoá thành năm đạo khí diễm, từ bốn phương tám hướng bức thẳng về phía Vương Lâm.
Hàn quang trong mắt Vương Lâm loé lên. Hắn tự biết không thể tránh được thần thông của kim long. Khoảnh khắc khi ngũ hành khí tới gần người, hắn không chút nghĩ ngợi lập tức vỗ túi trữ vật, nguyên thần của Huyền Bảo thượng nhân lập tức xuất hiện trên tay, làm ra bộ dáng sẽ siết chặt!
- Tiến thêm một bước, đừng trách tại hạ tiêu diệt nguyên thần này!
Ngũ hành khí bỗng nhiên tạm dừng, đôi mắt giận dữ của kim long bình tĩnh lại. Nếu không phải nguyên lực trong cơ thể tiêu tan quá nhanh, lại bị thương dưới một kích của Cực Hiền Thiên thì lúc này sẽ cũng không bị người áp chế, lửa giận nó dâng lên trong sự phẫn nộ!
Xa xa, trên mặt Cực Hiền Thiên lộ ra một nụ cười quỷ dị, bỗng nhiên biến mất. Nhất Mộc Tử lập tức biến sắc, thân mình liền lùi lại nhưng tốc độ của hắn cũng quá chậm. Âm thanh bang bang không ngừng điên cuồng vang lên, mỗi một tiếng cũng chính là một lần Nhất Mộc Tử bị tấn công mạnh mẽ. Hết thảy thần thông của hắn lúc này tốc độ thi triển đều quá chậm, chưa ra đã lập tức sụp đổ.
Lại khiến cho Nhất Mộc Tử đáy lòng uất ức chính là thi triển thần thông nơi này, mười thành thì khi tiến ra hư không lập tức bị yếu đi hơn phân nửa, không thể phát huy được uy lực chân chính. Nếu không nhất định sẽ không chịu chật vật như lúc này!
Nguyên lực trong cơ thể hắn không ngừng tiêu tan. Tốc độ tiêu tan đã ngày càng nhanh. Nháy mắt, tu vi từ đỉnh đã giảm xuống tới Tịnh Niết hậu kỳ.
Ngay lập tức, Nhất Mộc Tử cũng không cố kị việc nguyên lực tiêu tan, không chút nghĩ ngợi song chưởng duỗi ra, trầm giọng quát:
- Nhất mộc, nhất giới!
Ba căn mộc điều màu tím bên ngoài thân thể hắn lập tức vang lên một tiếng sụp đổ, hoá thành tinh quang nhiều điểm, tràn ra bốn phía, cũng là tự thành một thế giới, đem phạm bi trăm trượng phong ấn lại.
Những Cực Hiền Thiên lại nhanh hơn một bước. Nháy mắt khi trạng thái phong ấn sắp hoàn thành, hắn đã kịp lui lại một bước, tốc độ cực nhanh tiến ra khỏi phạm vi trăm trượng, bóng dáng biến mất!
- Đủ rồi, trước hãy đem Cực Hiền Thiên biến thành khôi lỗi này diệt sát rồi hãy nói tới những chuyện khác!
Sắc mặt Võ Đông Thiện âm trầm, tu vi đồng dạng bị giảm xuống một cách thảm hại. Lúc này hắn quát khẽ, bước lên một bước, bên ngoài thân thể liền có đại lượng bọt khí biến ảo ra. Dưới sự khống chế của hắn lao thẳng đến Nhất Mộc Tử!
- Phá diệt hư!
Tay phải Võ Đông Thiện bấm quyết chỉ về phía trước, lập tức bọt khí xung quanh lập tức từ một phân thành hai, hai phân thành bốn. Nháy mắt đã hoá thành vô số, tràn ngập bốn phía.
Ngay trong nháy mắt này, một bọt khí bỗng nhiên đột nhiên vỡ ra, hai mắt Võ Đông Thiện chợt loé lên, thần niệm quét ngang, tất cả bọt khí bốn phía nhất tề ngưng tụ lại.
- Bạo!
Tiếng ầm ầm lập tức vang lên, đồng thời sắc mặt Nhất Mộc Tử âm trầm, tay áo phải vung lên, trăm trượng trước người lập tức có một cây cự mộc biến ảo ra, hướng về phía trước ầm ầm lao tới.
Một cỗ trùng kích mãnh liệt hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán. Cùng lúc đó, kim long kêu lên một tiếng đau đớn, thân mình lần nữa bị đánh văng đi. Bóng dáng Cực Hiền Thiên lại xuất hiện, không chút thương tổn, theo sát thân mình kim long, không ngừng oanh kích từng quyền một!
Trong lúc lùi lại, kim long rống giận, cái đầu cực đại nhoáng lên, cả người đảo mạnh một cái, há rộng cái miệng mạnh mẽ cắn một cái nhưng lập tức rất nhiều long nha trong miệng ầm ầm vỡ vụn.
Cực Hiền Thiên cười lên điên cuồng lùi lại, hai mắt lộ ra tinh quang, nói ra một câu bằng một ngôn ngữ cổ quái, trừ Vương Lâm cũng không ai có thể nghe hiểu.
- Hôm nay các ngươi ai cũng không thoát được!
Trong khi lui về phía sau, bóng dáng Cực Hiền Thiên lại biến mất. Thần sắc của Vương Lâm bình tĩnh, khoảnh khắc khi Cực Hiền Thiên biến mất, tay phải không chút nghĩ ngợi đánh mạnh một quyền về bên cạnh!
Ầm một tiếng, thân mình Vương Lâm lại thối lui. Nhưng đồng dạng bóng dáng Cực Hiền Thiên lại bị bức ra.
Thanh Thuỷ nhoáng lên, lập tức tới gần, tay phải bấm quyết chỉ rah ư không, lập tức liền có mảnh lớn hắc phong gào rít, hoá thành tám con hắc long bao phủ bốn phía. Hắc long gầm rống trực tiếp lao về phía Cực Hiền Thiên!
Cực Hiền Thiên cười lên một cách quỷ dị, ngay khi hắc long tới gần, thân mình đột nhiên biến mất!
Nhưng nháy mắt khi hắn muốn ly khai, ánh mắt Vương Lâm lộ ra quang mang kỳ dị, Cổ Thần Đỉnh ảo hoá ra bên ngoài thân thể. Thân thể hắn nháy mắt cũng biến mất, lúc hiện ra chính là nơi Cực Hiền Thiên đang muốn lui lại.
Sau khi hiện thân, Cổ Thần Đỉnh vẫn chưa tiêu tan, Vương Lâm không chút nghĩ ngợi lại đánh ra một quyền. Cực Hiền Thiên quay ngoắt người lại, tay phải chụp về phía trước, nghênh tiếp quyền của Vương Lâm.
Ầm một tiếng, Vương Lâm phun ra một ngụm tiên huyết, thân mình lùi lại. Nhưng rất nhanh Cực Hiền Thiên đồng dạnh cũng lùi lại mấy bước. Chỉ trong nháy mắt, hai tay Thanh Thuỷ bấm quyết chỉ ra. Lập tức vô số hạt mưa bỗng nhiên biến ảo ra, hình thành từng đạo vũ tiễn, lao tới gần hắn.
Cực Hiền Thiên cười lạnh, thân mình nhoáng lên một cái, định triển khai tốc độ rời đi, hai mắt Vương Lâm loé ra hàn quang, quát to:
- Sư huynh, trợ ta tiên nguyên!
Nói xong tay phải của hắn hung hăng chỉ về phía trước, quát:
- Định!
Một chữ này nói ra, lập tức toàn bộ nguyên lực và tiên nguyên còn sót lại trong cơ thể lưu chuyển, theo tay phải dung nhập vào trong hư không. Cùng lúc đó, Thanh Thuỷ không chút do dự, khoảnh khắc khi Vương Lâm thi triển Định Thân thuật, tay phải vỗ một cái, đem phân nửa tiên nguyên còn lại toàn bộ nương theo cái vỗ ra này, tiến nhập vào trong cơ thể Vương Lâm.
Tiên nguyên vô biên tiến vào trong cơ thể Vương Lâm lại theo tay phải ầm ầm đánh ra.
Lấy một loại phương thức điên cuồng, Định Thân thuật lần đầu tiên chân chính thi triển ra. Một lần này, uy lực của Định Thân thuật đã vượt xa bất cứ lần nào trước đây!
Một chữ "định" vang lên, thân hình của Cực Hiền Thiên cũng nháy mắt tạm dừng trong hư vô.
Xa xa, Nhất Mộc Tử nhanh chóng lao tới. Hư vô nơi này đã bị phong ấn, không thể thuấn di nhưng tốc độ của hắn cũng không chậm, chưa tới gần hai tay đã bấm quyết. Lúc này hắn không chút nghĩ ngợi, hư ảnh của cự mộc cấp tốc xoay tròn, càng ngày càng nhỏ, trong chốc lát đã hoá thành một thanh mộc kiếm!
Thanh mộc kiếm này nhanh như tia chớp, trực tiếp đâm vào đỉnh đầu của Cực Hiền Thiên. Chỉ nghe âm thanh bang bang vang lên, toàn bộ mộc kiếm đã đâm sâu vào trong cơ thể Cực Hiền Thiên!
Nó ầm ầm bạo khai, hoá thành vô số thành thông, biến thành vụn gỗ, vỡ tan trong cơ thể hắn.
Cùng lúc đó, khi Cực Hiền Thiên bị Vương Lâm định trụ, Võ Đông Thiện cũng nháy mắt huy vũ tay áo, trực tiếp phun ra một ngụm nguyên thần tinh khí, hoá thành bọt khí ngũ quang liên tiếp, đề thăng tới cực hạn xông tới. Sau khi tới gần lấy tốc độ cực nhanh bao vây tầng tầng lớp lớp lấy Cực Hiền Thiên rồi bạo khai.
Còn có con kim long kia. Lúc này hận ý của nó đối với Cực Hiền Thiên đã rất dày đặc, trong gầm rống, ngũ hành lực tràn ra, lần lượt đan xen vào nhau trước người, không ngờ dung hợp với nhau hình thành một hư ảnh vương miện!
Vương miện này lập tức lao đi, sau khi tới gần Cực Hiền Thiên liền hung hăng ấn xuống thiên linh của hắn.
Tam đại lão quái đồng thời công kích, Cực Hiền Thiên muốn giãy dụa nhưng vẫn quá chậm. Âm thanh ầm ầm kinh thiên động đia vang lên. Theo mộc kiếm, bọt khí và vương miện đồng thời bạo phát, toàn bộ thân mình của Cực Hiền Thiên đã ầm ầm sụp đổ.
Vô số huyết nhục nháy mắt tản ra, ánh mắt Vương Lâm lộ ra tham quang ngàn năm hiếm thấy. Cổ Thần Đỉnh biến ảo ra bên ngoài cơ thể cũng nhoáng lên, lập tức tới gần Cực Hiền Thiên đã gần như tan nát.
Trong điện quang hoả thạch, hắn cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, trong miệng vang lên những âm thanh quỷ dị, sau đó hắn há mồm ra điên cuồng hút lấy!
- Lực lượng truyền thừa!
Trong huyết nhục tan nát của Cực Hiền Thiên có một viên tử tinh to bằng nắm tay tản mát ra quang mang dìu dịu, ẩn chứa một cỗ Cổ Thần lực!