_ Anou… Master… câu chuyện của em như thế… có khiến người hài lòng không ạ?
_ Hài lòng ư? Phải nói là cực kỳ hài lòng mới đúng. Câu chuyện mà em vừa kể, thật sự rất hay đó. Cảm ơn nhé Tsubame – chan!
_ Thật tốt quá. Em cứ nghĩ rằng câu chuyện của mình khiến ngài không vui. Thật tốt khi nó có thể khiến ngài hài lòng như vậy!
_ Chị rất hài lòng nên Tsubame – chan đừng lo. Nhưng liệu có ổn không khi em kể về chuyện gia đình của mình như thế? Papa và Mama của em không có ý kiến gì khi chuyện đời tư của họ bị tiết lộ nhiều như vậy sao?
_ Dạ vâng, em đã được Papa và Mama cho phép nên xin người đừng bận tâm. Nhưng cũng vì Master bỗng dưng muốn kể một câu chuyện mà điều kiện vô lý chẳng rõ ràng gì cả. Em không biết làm thế nào nên về hỏi ý Papa và Mama. Thế rồi họ đã đề nghị em kể về chuyện của họ… Cũng do Master làm khó em chứ bộ!
_ Ha ha, chị làm khó em ư? Từ khi nào mà chị trở thành người xấu thế nhỉ? Em nói rằng điều kiện của chị vô lý. Thế thì em cho chị biết nó vô lý không rõ ràng chỗ nào để chị nghe thử xem!
_ Heh… em… em không dám đâu… em xin lỗi Master… xin người bỏ qua cho sự ngu ngốc của em…
_ Oi oi, tại sao em lại xin lỗi? Em có lỗi gì đâu. Chị chỉ muốn nghe ý kiến từ nhân vật mà mình cực kỳ yêu thôi mà. Nào, dũng cảm lên, nói cho chị nghe ý kiến của em đi, đừng sợ!
_ Vậy… em xin mạo muội được nói lên suy nghĩ của mình… Master… ngài muốn em kể một câu chuyện với điều kiện rằng đây là một chuyện tình hiện đại giữa một con người bình thường và một người bất tử, cụ thể hơn là một Mermaid. Phải kèm theo hình ảnh của các Samurai thời xưa. Ngay từ đầy, Mermaid đã là nhân vật trong trí tưởng tượng của con người và thiên hướng về phương Tây. Trong khi Samurai là hình ảnh ở Đông Phương. Rồi cả mối tình thời hiện đại khi vẫn phải đề cao tinh thần Samurai cổ xưa… Em thấy nó hơi mâu thuẫn quá… Cũng may Papa và Mama của em đều xuất thân từ các gia tộc Samurai lâu đời nên vô tình chung mới đáp ứng được yêu cầu của người… Master…
_ Ừ ừ, đúng là các điều kiện đó mâu thuẫn và vô lý thật. Nhưng chí ít thì chị cũng có thể hiểu biết được thêm về Tsubame – chan. Biết nói thế nào đây nhỉ? Xuyên suốt cả câu chuyện, Tsubame – chan hầu như chỉ xuất hiện ở chương cuối và chương ngoại truyện. Thời gian em xuất hiện rất ít nhưng bằng hình thức nào đó, chị lại yêu quý em hơn những người khác… hơn cả Chisaki, hình tượng một Yamato Nadeshiko, hay hơn cả Mikazuki, cô cháu gái thần biển xinh đẹp tuyệt mỹ. Chị yêu Tsubame – chan nên muốn biết nhiều hơn về gia đình của em. Cho chị xin lỗi nếu như yêu cầu của chị gây khó không ít cho em nhé!
_ Master…
_ Nhưng qua câu chuyện vừa rồi, chị phát hiện ra rằng Tsubame – chan thật có năng khiếu kể truyện. Vậy bây giờ, chị có thể yêu cầu Tsubame – chan kể thêm một câu chuyện nữa được không?
_ Một… một câu chuyện khác ư? Master… chẳng lẽ… ngài không hài lòng với câu chuyện của em và muốn em kể một câu chuyện khác?
_ Không có không có, ý chị không phải như thế. Bĩnh tĩnh nào Tsubame – chan. Câu chuyện “ The Melody from Blue Ocean” rất hay và chị rất thích. Chính vì thế, chị muốn nghe thêm một câu chuyện nữa được chính Tsubame – chan kể lại. Chị thích nên chị muốn nghe thêm. Chứ không phải vì chị không thích câu chuyện trước nên muốn em kể cái khác… Hiểu không Tsubame – chan?
_ Dạ… vâng… vậy… Master muốn em kể một câu chuyện như thế nào ạ?
_ Hm… để xem, có vẻ như Tsubame – chan rất giỏi trong việc kể về những câu chuyện tình cảm đôi lứa nhỉ. Tsubame – chan thử suy nghĩ và kể cho chị dựa theo ba yêu cầu sau đây nhé. Thứ nhất: đây là một mối tình thời hiện đại giữa con người và người bất tử, cụ thể là Vampire, hay còn gọi là Chân Tổ!
_ Heh… tình yêu giữa người bình thường và Vampire ở thời thế hiện đại ạ…
_ Phải. Xu hướng đó đang rất thịnh hành chứ nhỉ? Hơn nữa, dạo gần đây, chị thích nghe một câu chuyện cuộc sống đời thường nhưng mang một vài yếu tố bất ngờ kiểu Fantasy như vậy. Và chị thấy rằng em kể rất hay về tình yêu giữa một người bình thường và một người bất tử. Giống như chuyện giữa Papa của em, một người thường và Mama của em, một Mermaid ấy. Kể thêm một câu chuyện khác cũng tương tự như thế, chắc không khó với em phải không?
_ Nhưng mà… Vampire chỉ tồn tại ở quá khứ thời Tây Phương thôi… Ở bối cảnh hiện đại này thì có hơi…
_ Cố lên Tsubame – chan… Con gái của hai họa sĩ đại tài, em thừa hưởng trí thông minh cũng như khả năng tự sáng tạo của hai người họ mà. Nên chị tin rằng chắn em sẽ làm được!
_ … Nếu Master đã tin tưởng thì em sẽ cố gắng… Vậy còn điều kiện thứ hai là gì ạ?
_ Thứ hai, chị muốn em sử dụng hai cái tên này cho hai nhân vật chính em sẽ kể!
_ Eri… Hoshimiya và Kazuma… Kusanagi. Chỉ hai cái tên này thôi ạ?
_ Ừ, chỉ hai cái tên này thôi. Còn những nhân vật khác thì em có thể tự nghĩ theo ý muốn của em, Tsubame – chan!
_ Eri Hoshimiya… Kazuma Kusanagi… em hiểu rồi ạ. Vậy còn điều kiện thứ ba ạ?
_ Điều kiện thứ ba: Tuy có hơi đường đột một chút nhưng trong câu chuyện lần này, chị muốn thấy sự xuất hiện của em. Không bắt buộc phải là nhân vật thứ chính. Chỉ đơn thuần là nhân vật đi ngang qua thôi cũng được. Nhưng chị muốn nhân vật Tsubame Minamiya cũng tham gia vào câu chuyện này!
_ Heh… em… em sao… nhưng mà… nhưng mà…
_ Vẫn còn thứ tự tin vào bản thân mình à? Thiệt tình, đừng quá lo lắng Tsubame – chan. Con người sẽ thay đổi và trưởng thành theo thời gian. Biết đâu được khi tham gia câu chuyện lần này, chị sẽ không còn thấy một cô bé Tsubame nhút nhát nữa thì sao? Em sẽ không bao giờ đoán trước được điều gì nếu như chưa từng thử. Chẳng lẽ Papa của em chưa từng dạy em điều này ư?
_ Nhưng… Master… em…
_ Dũng cảm lên Tsubame – chan. Chị biết với vị trí của một người kể chuyện, em chỉ muốn đứng bên ngoài và tường thuật lại câu chuyện nào đó. Nhưng mà này nhé. Chị chọn em làm thư ký riêng cho mình không phải vì em kể chuyện hay hay trí tưởng tượng phong phú. Trong em vẫn còn nhiều nhân tố khác nữa khiến cho chị tin tưởng. Chính vì vậy nên đừng quá lo lắng căng thẳng. Chị tin em sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này cũng giống như lần trước thôi. Dũng cảm lên, Tsubame – chan!
_ … Em… không biết liệu mình có làm tốt hay không nên nếu có gì sơ sót, mong Master bỏ qua cho em…
_ Hm hm, không sao không sao, cố lên nào!
_ Vậy em xin phép… Câu chuyện tình giữa con người và Chân Tổ… câu chuyện về Eri Hoshimiya và Kazuma Kusanagi… xin phép được bắt đầu!
_ Hài lòng ư? Phải nói là cực kỳ hài lòng mới đúng. Câu chuyện mà em vừa kể, thật sự rất hay đó. Cảm ơn nhé Tsubame – chan!
_ Thật tốt quá. Em cứ nghĩ rằng câu chuyện của mình khiến ngài không vui. Thật tốt khi nó có thể khiến ngài hài lòng như vậy!
_ Chị rất hài lòng nên Tsubame – chan đừng lo. Nhưng liệu có ổn không khi em kể về chuyện gia đình của mình như thế? Papa và Mama của em không có ý kiến gì khi chuyện đời tư của họ bị tiết lộ nhiều như vậy sao?
_ Dạ vâng, em đã được Papa và Mama cho phép nên xin người đừng bận tâm. Nhưng cũng vì Master bỗng dưng muốn kể một câu chuyện mà điều kiện vô lý chẳng rõ ràng gì cả. Em không biết làm thế nào nên về hỏi ý Papa và Mama. Thế rồi họ đã đề nghị em kể về chuyện của họ… Cũng do Master làm khó em chứ bộ!
_ Ha ha, chị làm khó em ư? Từ khi nào mà chị trở thành người xấu thế nhỉ? Em nói rằng điều kiện của chị vô lý. Thế thì em cho chị biết nó vô lý không rõ ràng chỗ nào để chị nghe thử xem!
_ Heh… em… em không dám đâu… em xin lỗi Master… xin người bỏ qua cho sự ngu ngốc của em…
_ Oi oi, tại sao em lại xin lỗi? Em có lỗi gì đâu. Chị chỉ muốn nghe ý kiến từ nhân vật mà mình cực kỳ yêu thôi mà. Nào, dũng cảm lên, nói cho chị nghe ý kiến của em đi, đừng sợ!
_ Vậy… em xin mạo muội được nói lên suy nghĩ của mình… Master… ngài muốn em kể một câu chuyện với điều kiện rằng đây là một chuyện tình hiện đại giữa một con người bình thường và một người bất tử, cụ thể hơn là một Mermaid. Phải kèm theo hình ảnh của các Samurai thời xưa. Ngay từ đầy, Mermaid đã là nhân vật trong trí tưởng tượng của con người và thiên hướng về phương Tây. Trong khi Samurai là hình ảnh ở Đông Phương. Rồi cả mối tình thời hiện đại khi vẫn phải đề cao tinh thần Samurai cổ xưa… Em thấy nó hơi mâu thuẫn quá… Cũng may Papa và Mama của em đều xuất thân từ các gia tộc Samurai lâu đời nên vô tình chung mới đáp ứng được yêu cầu của người… Master…
_ Ừ ừ, đúng là các điều kiện đó mâu thuẫn và vô lý thật. Nhưng chí ít thì chị cũng có thể hiểu biết được thêm về Tsubame – chan. Biết nói thế nào đây nhỉ? Xuyên suốt cả câu chuyện, Tsubame – chan hầu như chỉ xuất hiện ở chương cuối và chương ngoại truyện. Thời gian em xuất hiện rất ít nhưng bằng hình thức nào đó, chị lại yêu quý em hơn những người khác… hơn cả Chisaki, hình tượng một Yamato Nadeshiko, hay hơn cả Mikazuki, cô cháu gái thần biển xinh đẹp tuyệt mỹ. Chị yêu Tsubame – chan nên muốn biết nhiều hơn về gia đình của em. Cho chị xin lỗi nếu như yêu cầu của chị gây khó không ít cho em nhé!
_ Master…
_ Nhưng qua câu chuyện vừa rồi, chị phát hiện ra rằng Tsubame – chan thật có năng khiếu kể truyện. Vậy bây giờ, chị có thể yêu cầu Tsubame – chan kể thêm một câu chuyện nữa được không?
_ Một… một câu chuyện khác ư? Master… chẳng lẽ… ngài không hài lòng với câu chuyện của em và muốn em kể một câu chuyện khác?
_ Không có không có, ý chị không phải như thế. Bĩnh tĩnh nào Tsubame – chan. Câu chuyện “ The Melody from Blue Ocean” rất hay và chị rất thích. Chính vì thế, chị muốn nghe thêm một câu chuyện nữa được chính Tsubame – chan kể lại. Chị thích nên chị muốn nghe thêm. Chứ không phải vì chị không thích câu chuyện trước nên muốn em kể cái khác… Hiểu không Tsubame – chan?
_ Dạ… vâng… vậy… Master muốn em kể một câu chuyện như thế nào ạ?
_ Hm… để xem, có vẻ như Tsubame – chan rất giỏi trong việc kể về những câu chuyện tình cảm đôi lứa nhỉ. Tsubame – chan thử suy nghĩ và kể cho chị dựa theo ba yêu cầu sau đây nhé. Thứ nhất: đây là một mối tình thời hiện đại giữa con người và người bất tử, cụ thể là Vampire, hay còn gọi là Chân Tổ!
_ Heh… tình yêu giữa người bình thường và Vampire ở thời thế hiện đại ạ…
_ Phải. Xu hướng đó đang rất thịnh hành chứ nhỉ? Hơn nữa, dạo gần đây, chị thích nghe một câu chuyện cuộc sống đời thường nhưng mang một vài yếu tố bất ngờ kiểu Fantasy như vậy. Và chị thấy rằng em kể rất hay về tình yêu giữa một người bình thường và một người bất tử. Giống như chuyện giữa Papa của em, một người thường và Mama của em, một Mermaid ấy. Kể thêm một câu chuyện khác cũng tương tự như thế, chắc không khó với em phải không?
_ Nhưng mà… Vampire chỉ tồn tại ở quá khứ thời Tây Phương thôi… Ở bối cảnh hiện đại này thì có hơi…
_ Cố lên Tsubame – chan… Con gái của hai họa sĩ đại tài, em thừa hưởng trí thông minh cũng như khả năng tự sáng tạo của hai người họ mà. Nên chị tin rằng chắn em sẽ làm được!
_ … Nếu Master đã tin tưởng thì em sẽ cố gắng… Vậy còn điều kiện thứ hai là gì ạ?
_ Thứ hai, chị muốn em sử dụng hai cái tên này cho hai nhân vật chính em sẽ kể!
_ Eri… Hoshimiya và Kazuma… Kusanagi. Chỉ hai cái tên này thôi ạ?
_ Ừ, chỉ hai cái tên này thôi. Còn những nhân vật khác thì em có thể tự nghĩ theo ý muốn của em, Tsubame – chan!
_ Eri Hoshimiya… Kazuma Kusanagi… em hiểu rồi ạ. Vậy còn điều kiện thứ ba ạ?
_ Điều kiện thứ ba: Tuy có hơi đường đột một chút nhưng trong câu chuyện lần này, chị muốn thấy sự xuất hiện của em. Không bắt buộc phải là nhân vật thứ chính. Chỉ đơn thuần là nhân vật đi ngang qua thôi cũng được. Nhưng chị muốn nhân vật Tsubame Minamiya cũng tham gia vào câu chuyện này!
_ Heh… em… em sao… nhưng mà… nhưng mà…
_ Vẫn còn thứ tự tin vào bản thân mình à? Thiệt tình, đừng quá lo lắng Tsubame – chan. Con người sẽ thay đổi và trưởng thành theo thời gian. Biết đâu được khi tham gia câu chuyện lần này, chị sẽ không còn thấy một cô bé Tsubame nhút nhát nữa thì sao? Em sẽ không bao giờ đoán trước được điều gì nếu như chưa từng thử. Chẳng lẽ Papa của em chưa từng dạy em điều này ư?
_ Nhưng… Master… em…
_ Dũng cảm lên Tsubame – chan. Chị biết với vị trí của một người kể chuyện, em chỉ muốn đứng bên ngoài và tường thuật lại câu chuyện nào đó. Nhưng mà này nhé. Chị chọn em làm thư ký riêng cho mình không phải vì em kể chuyện hay hay trí tưởng tượng phong phú. Trong em vẫn còn nhiều nhân tố khác nữa khiến cho chị tin tưởng. Chính vì vậy nên đừng quá lo lắng căng thẳng. Chị tin em sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này cũng giống như lần trước thôi. Dũng cảm lên, Tsubame – chan!
_ … Em… không biết liệu mình có làm tốt hay không nên nếu có gì sơ sót, mong Master bỏ qua cho em…
_ Hm hm, không sao không sao, cố lên nào!
_ Vậy em xin phép… Câu chuyện tình giữa con người và Chân Tổ… câu chuyện về Eri Hoshimiya và Kazuma Kusanagi… xin phép được bắt đầu!