Tế Nguyệt Thanh Thanh đã anh dũng bỏ mạng.
Tiểu Đậu Tử hai mắt đẫm lệ nhìn đại yêu quái đã trở nên cực kỳ khủng khiếp. Nếu giờ chạy trốn thì thật bất nhân bất nghĩa, mà có đánh cũng đánh không lại được, cô nàng đành khó khăn đưa ra quyết định cuối cùng: Chịu chết!
“Nữ yêu, lấy mạng ta đi…” Tiểu Đậu Tử quát to một tiếng rồi xông lên phía trước.
Đợi một chút, vừa rồi cô kích động quá nên nói nhầm, thật ra cô muốn nói là: Hãy tha cho ta! Có thể nói lại không?
Nhưng đã quá muộn, yêu nữ đập một chưởng xuống, Tiểu Đậu Tử anh dũng hy sinh.
Chết kiểu đáng thất vọng vậy sao! Ôi trời! Tiểu Đậu Tử đau khổ thốt lên chán nản.
Hệ Thống thông báo: “Đội cảm tử đã bị tiêu diệt hoàn toàn, tất cả kinh nghiệm của đội viên tiêu hao nặng nề, danh tiếng cũng giảm mạnh. Nhiệm vụ thất bại!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh cuối cùng đã có thể cất lời: “Ai chặn cửa động lại vậy?!” Bực rồi đấy!
Tiểu Đậu Tử: “Là một tiểu yêu quái, hắn ta rất gian xảo!”
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Mình cũng bị hắn giết chết!”
Ta Là Một Con Rồng: “Mình có thể làm chứng, bọn họ nói đúng đấy. Là một tên Thổ Hành Quái, nhưng hắn ta chạy rồi. Tên tiểu tử đó chuồn rất nhanh, chắc là một đứa luyện cấp”.
Măng Mọc Sau Mưa: “Kẻ nào luyện cấp lại đi giết người như vậy, rõ ràng cố ý không cho cứu người mà! Hại người lại không lợi mình, kẻ thù của chúng ta sao?”
Rồi gửi lên liên tiếp icon tức giận. Sau khi Măng Mọc Sau Mưa chết, cô nàng vẫn luôn theo dõi cuộc chiến. Cô hận không thể giết chết cái tên tiểu yêu kia!
Lại là tiểu yêu! Tế Nguyệt Thanh Thanh cuối cùng cũng nhớ tới tiểu yêu quái ngày hôm qua tới định giết cô!
Cố ý à? Có thù oán sao?
Trong đầu Tế Nguyệt Thanh Thanh hiện lên một cái tên: Phong Diệp Vô Nhai.
Không phải chứ! 15. Không phải hắn ta đã bị chém chết rồi sao?
Các tiểu yêu rơi vào Ma đạo thường được sắp xếp theo kích thước lớn nhỏ để phân chia cấp độ, còn tên gọi lại do hệ thống mặc định thống nhất căn cứ vào cấp độ.
Ví dụ, tiểu yêu tầng thấp nhất, màu xám tro, nhỏ gầy, gọi là Thổ Hành Quái, giống như tên hôm qua nhảy ra đánh cô.
Tiểu yêu cấp độ cao hơn một chút, màu tối hơn, gần giống màu đen, kích thước lớn hơn gọi là Dạ Hành Ma. Nhưng người chơi luyện đến cấp Dạ Hành Ma rồi cũng rất khó lên cấp cao hơn vì vẻ ngoài nổi bật này. Chỉ cần xuất hiện là sẽ bị giết ngay.
Những người chơi khi không may rơi vào Ma đạo đều ẩn tên mình đi, dùng tên mặc định của hệ thống để đỡ xấu hổ. Vì thế, muốn biết tên kia có phải Phong Diệp Vô Nhai hay không chỉ còn cách chờ hắn tự thú nhận.
Đúng lúc này, Lão Đạo sĩ NPC[1] trong hệ thống vuốt râu, thư thái đi tới, nói với bốn vong hồn đang lơ lửng trên không trung, lời nói chân tình nhưng cũng đủ khiến nhóm người Tế Nguyệt Thanh Thanh tức hộc máu đến ba ngày!
[1] Viết tắt của cụm từ “non player character”, là nhân vật do game điều khiển, có khả năng tương tác với người chơi, thường đóng vai trò người bán hàng, cung cấp thông tin, trao nhiệm vụ.
“Lũ u hồn các ngươi oán khí còn nặng lắm, người bình thường không phải đối thủ của ả ta đâu. Lần sau nhớ đến Thiên Phật Sơn tìm bần tăng hỗ trợ…”
Khốn kiếp! Thì ra đây là trận chiến bắt buộc phải thua, vốn dĩ không cần đánh! Tế Nguyệt Thanh Thanh tức quá, chết kiểu này thật không đáng!
Măng Mọc Sau Mưa cũng đùng đùng nổi giận: “Tìm cái tên Thổ Hành Quái kia, giết chết hắn đi!”
Tất cả ngay lập tức gật đầu đồng ý!
Tế Nguyệt Thanh Thanh đã anh dũng bỏ mạng.
Tiểu Đậu Tử hai mắt đẫm lệ nhìn đại yêu quái đã trở nên cực kỳ khủng khiếp. Nếu giờ chạy trốn thì thật bất nhân bất nghĩa, mà có đánh cũng đánh không lại được, cô nàng đành khó khăn đưa ra quyết định cuối cùng: Chịu chết!
“Nữ yêu, lấy mạng ta đi…” Tiểu Đậu Tử quát to một tiếng rồi xông lên phía trước.
Đợi một chút, vừa rồi cô kích động quá nên nói nhầm, thật ra cô muốn nói là: Hãy tha cho ta! Có thể nói lại không?
Nhưng đã quá muộn, yêu nữ đập một chưởng xuống, Tiểu Đậu Tử anh dũng hy sinh.
Chết kiểu đáng thất vọng vậy sao! Ôi trời! Tiểu Đậu Tử đau khổ thốt lên chán nản.
Hệ Thống thông báo: “Đội cảm tử đã bị tiêu diệt hoàn toàn, tất cả kinh nghiệm của đội viên tiêu hao nặng nề, danh tiếng cũng giảm mạnh. Nhiệm vụ thất bại!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh cuối cùng đã có thể cất lời: “Ai chặn cửa động lại vậy?!” Bực rồi đấy!
Tiểu Đậu Tử: “Là một tiểu yêu quái, hắn ta rất gian xảo!”
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Mình cũng bị hắn giết chết!”
Ta Là Một Con Rồng: “Mình có thể làm chứng, bọn họ nói đúng đấy. Là một tên Thổ Hành Quái, nhưng hắn ta chạy rồi. Tên tiểu tử đó chuồn rất nhanh, chắc là một đứa luyện cấp”.
Măng Mọc Sau Mưa: “Kẻ nào luyện cấp lại đi giết người như vậy, rõ ràng cố ý không cho cứu người mà! Hại người lại không lợi mình, kẻ thù của chúng ta sao?”
Rồi gửi lên liên tiếp icon tức giận. Sau khi Măng Mọc Sau Mưa chết, cô nàng vẫn luôn theo dõi cuộc chiến. Cô hận không thể giết chết cái tên tiểu yêu kia!
Lại là tiểu yêu! Tế Nguyệt Thanh Thanh cuối cùng cũng nhớ tới tiểu yêu quái ngày hôm qua tới định giết cô!
Cố ý à? Có thù oán sao?
Trong đầu Tế Nguyệt Thanh Thanh hiện lên một cái tên: Phong Diệp Vô Nhai.
Không phải chứ! . Không phải hắn ta đã bị chém chết rồi sao?
Các tiểu yêu rơi vào Ma đạo thường được sắp xếp theo kích thước lớn nhỏ để phân chia cấp độ, còn tên gọi lại do hệ thống mặc định thống nhất căn cứ vào cấp độ.
Ví dụ, tiểu yêu tầng thấp nhất, màu xám tro, nhỏ gầy, gọi là Thổ Hành Quái, giống như tên hôm qua nhảy ra đánh cô.
Tiểu yêu cấp độ cao hơn một chút, màu tối hơn, gần giống màu đen, kích thước lớn hơn gọi là Dạ Hành Ma. Nhưng người chơi luyện đến cấp Dạ Hành Ma rồi cũng rất khó lên cấp cao hơn vì vẻ ngoài nổi bật này. Chỉ cần xuất hiện là sẽ bị giết ngay.
Những người chơi khi không may rơi vào Ma đạo đều ẩn tên mình đi, dùng tên mặc định của hệ thống để đỡ xấu hổ. Vì thế, muốn biết tên kia có phải Phong Diệp Vô Nhai hay không chỉ còn cách chờ hắn tự thú nhận.
Đúng lúc này, Lão Đạo sĩ NPC[] trong hệ thống vuốt râu, thư thái đi tới, nói với bốn vong hồn đang lơ lửng trên không trung, lời nói chân tình nhưng cũng đủ khiến nhóm người Tế Nguyệt Thanh Thanh tức hộc máu đến ba ngày!
[] Viết tắt của cụm từ “non player character”, là nhân vật do game điều khiển, có khả năng tương tác với người chơi, thường đóng vai trò người bán hàng, cung cấp thông tin, trao nhiệm vụ.
“Lũ u hồn các ngươi oán khí còn nặng lắm, người bình thường không phải đối thủ của ả ta đâu. Lần sau nhớ đến Thiên Phật Sơn tìm bần tăng hỗ trợ…”
Khốn kiếp! Thì ra đây là trận chiến bắt buộc phải thua, vốn dĩ không cần đánh! Tế Nguyệt Thanh Thanh tức quá, chết kiểu này thật không đáng!
Măng Mọc Sau Mưa cũng đùng đùng nổi giận: “Tìm cái tên Thổ Hành Quái kia, giết chết hắn đi!”
Tất cả ngay lập tức gật đầu đồng ý!