Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chúc mừng cậu, tỉ lệ có thai là % rồi.” Mai cười cợt nói, nhưng trong lòng có chút vui, chú Trường thế mà
động tác lại nhanh nha.
Hai đứa bạn thân thành chị em dâu thì sẽ thế nào nhi?
Vương Đình Trường thấy hai người vào nhà vệ sinh lâu mà chưa ra, anh ta nhanh chân đi vào thì nghe câu nói “tỉ lệ có thai là %” anh ta đột nhiên hét lên:
“Cái gì? Em có thai sao?” Làm mọi người đang ăn cũng trố mắt nhìn vào.
Mới đầu năm mà, đây có được tính là may mắn không?
Hai người phụ nữ ở trong nhà vệ sinh bị anh ta hét như vậy cũng suýt hết hồn, nói nhỏ một chút thì chết đi
Như một đứa trẻ! Bà Hương ngay lập tức chạy vào quan tâm hỏi:
“Cháu sao vậy? Có sao không? Có cần đi bệnh viện không?”
“Dạ không sao, cháu chỉ cảm thấy bụng hơi khó chịu thôi, cháu nghỉ ngơi một chút là được.”Vân Hạ ngượng ngùng đáp.
“Vậy cháu lên phòng Trường nghỉ một chút đi, lát nữa bác hầm cho cháu một ít cháo cháu ăn tạm vậy. Khổ thân con bé, nhiều thức ăn như vậy, làm cả một buổi sáng mà không thể ăn được.”
Nói xong bà quay đầu lại nhìn đứa con trai của mình
đang đứng ngây ngốc ở cửa, quát lên:
“Còn không đưa bạn gái lên phòng nghỉ ngơi mà đứng đó làm gì nữa? Không biết bao giờ con mới chịu trưởng thành được”.
Vương Đình Trường đang bị chuyện xảy ra đột ngột làm đầu óc đình trệ, tạm thời không biết làm sao, tay chân lóng ngóng, không biết đặt để đầu cho đúng.
Nghe mẹ nói anh ta liền đi vào đỡ Vân Hạ, hai người đi lên phòng anh ta cho Vân Hạ nghỉ tạm.
Vừa vào phòng,Vân Hạ liền hỏi: “Nếu em thật sự có thai thì phải làm sao?”
“Thì sinh chứ sao nữa, tạm thời em đừng nghĩ ngợi gì cả, cứ nghỉ ngơi trước đi, mọi chuyện cứ để anh lo”
“Nhưng mà …”Vân Hạ không biết bây giờ nên làm thế nào.
Cô cũng không ngờ rằng mình lại dính bầu, lần đó mới xác định quen anh ta, trong một lần hai người quá nôn nóng, không dùng biện pháp an toàn, sau đó cô cũng quên mất, không mua thuốc uống. Không ngờ thế mà dính được.
Tự nhiên nghĩ đến chuyện trong bụng có một sinh linh đang từ từ lớn lên, tự nhiên cô lại có phần mong đợi, hai bàn tay cứ thế mà vuốt ve phần bụng dưới đang phẳng lỳ của mình.
Thứ mà cô lăn tăn ngay lúc này là thái độ của anh đối với cái thai này như thế nào, người đàn ông này có
lúc rất quan tâm cô, nhưng có lúc lại rất lạnh nhạt, cô không biết anh ta rốt cuộc muốn như thế nào?
Với cả hiện tại bây giờ anh ta cũng đang rất ham chơi, nếu có con vào thì có làm anh ta trưởng thành một chút hay không? Anh ta có làm đủ trách nhiệm của một người ba đối với con mình không?
Cô không chắc!
“Không phải lo lắng gì hết, em cứ nghỉ ngơi trước đi, lát nữa anh mang chảo lên cho em”Vương Đình Trường để cho Vân Hạ nằm lên giường anh ta nghỉ ngơi, sau đó anh ta đi xuống dưới nhà, tiếp tục ăn cơm.
Thật ra anh ta đang muốn yên lặng để tiếp nhận thông tin này.
Bên dưới bà Hương và Mai ngay lập tức đi vào bếp chuẩn bị một ít đồ ăn nhẹ và hầm một nồi cháo loãng, sau đó cùng ăn cơm với mọi người.
“Mới đầu năm mà nhộn nhịp quá, nào chúng ta nâng ly chúc mừng năm mới đi.” Ông Thông đứng lên, trên tay cầm một ly rượu nói với mọi người.
Mọi người đồng loạt nâng ly chúc mừng năm mới, hai đứa nhỏ uống sữa, phụ nữ uống nước cam còn những người đàn ông ngồi trên bàn đều uống rượu.
Nhìn một bàn ăn đầy thức ăn, mà Vân Hạ lại không được ăn, bình thường có thích ăn hải sản như vậy, mà bây giờ có cua và tôm cô cũng không được ăn, tự nhiên
Vương Đình Trường cũng không muốn ăn nữa.Anh ta uống hết ly rượu rồi xin phép đứng dậy đi lên phòng trong sự ngơ ngác bật ngửa của người nhà. Bình thường anh ta không bao giờ chế rượu, đặc biệt là đám đông như ngày hôm nay, vậy mà bây giờ lại không ăn nữa, dừng cuộc chơi.