Nói rồi, Andy khẽ đảo mắt một cách kín đáo. Như tìm được thứ muốn thấy, Andy hơi nheo mày rồi khẽ cười phấn khởi...
- Charly!! Chúng ta cùng lớp này!!
Rồi trong phút chốc, mọi ánh nhìn đổ dồn về phía nó... Nó quay mặt đi hướng khác, khoé môi hơi giật giật. Vâng!! Như nó nói, mọi chuyện xảy ra y như dự đoán... Nó chỉ sợ cái mồm của Andy lâu ngày ngứa ngáy mà phun hết chuyện nó là con gái cho mọi người biết thì nguy to...
- Andy!! Em ngồi ở đâu?? - cô giáo ôn tồn hỏi, cậu HS này ngôn ngữ nói khá tốt nha~!! Andy nhìn sang nó, đã có người ngồi mất rồi... Tiếc thật!!
Còn về phía cậu thì sao?? Đương nhiên là nhếch môi một cách đắc thắng rồi... Cậu thật là trẻ con nha ~!!
- Được rồi!! Để cô xem... A!! Em ngồi kế bạn Tử Duyên nha!! Tử Duyên giơ tay xem nào...
Nghe lời cô giáo, Tử Duyên ngẩng cao đầu tự tin giơ tay. Mấy đứa con gái trong lớp thì tiếc hùi hụi. Hiếm lắm mới có trai đẹp vào lớp này mà lại bị tước tay trên mất rồi...
.
.
.
Phải nói sao ta?? Bàn của Andy nằm ngay chéo bàn của nó và cậu, tất nhiên là rất dễ dàng bắt chuyện... và tất nhiên, cũng rất dễ dàng gây truyện...
Cậu quả thật điên lắm đó nha... Bàn tay nắm chặt cây bút đến mứt nó muốn gãy... À không!!... nó gãy ra làm đôi mà cậu cũng chẳng tha... Lý do vì sao ư?? Đơn giản thôi... Là vì cái tên tóc vàng ngồi chéo nó cứ léo nhéo “Charly!! Charly!!” mãi... Thậm chí là còn cười rất tươi với nó nữa... Cậu thật dùng muốn một tay bốp chết gương mặt đểu cáng của hắn ra mà!! Thật giống trẻ con quá đi mất...
Còn nó thì muốn đào một cái hố ngay giữa lớp và chui xuống đấy trốn ngay và luôn... Quan hệ giữa nó và HS mới... nói ra thì khá là mơ hồ a~!!
Vũ Cường ít nhiều gì cũng đoán ra mọi chuyện. Lại thêm một tên nữa chết mệt vì nó đây mà...
Còn người thì có dấu chấm hỏi to đùng nhất ở đây chính là nhỏ - Tử Duyên... Sao Andy nhìn có vẻ thân với Quý Phàm vậy nhỉ?? Mà trông họ thân thiết còn hơn những người bạn chứ nhỉ?? Ít ra là với Andy...
.
.
.
Reeng...reeng...reeng...
Chỉ đợi có thế, nó kéo Andy ra khỏi lớp với một tốc độ siêu tốc... Cậu nhìn theo cánh cửa đã khuất bóng nó má không khỏi nheo mày...
.
.
.
- Andy!! Làm ơn tha cho tớ đi!! Tớ van cậu!! - nó mè nheo làm nũng với Andy!! Chiêu này thường rất có tác dụng a ~!!
Andy nhìn nó cười cười kiểu như ta đây là người thắng trận, nói khẽ với nó...
- My lady!! Tớ đã làm gì đâu nè!! - với gương mặt nhìn đểu hết sức...
Nó cắn chặt môi... Thật không thể tin có một ngày nó phải xuống nước như thế này!! Hãy đợi đấy, thù này nhất định ta sẽ trả gấp mười...
- Nghe đây!! Thứ nhất, không hôn. Thứ hai, không ôm. Thứ ba, không gọi tớ là Nhi hay thứ gì tương tự
-... thế lady?? - Andy chen ngang...
-... tớ chưa nói hết, bất cứ thứ gì liên quan và ám chỉ tớ là con gái thì cậu cẩm thận đừng có mà phun ra!!!!́
Andy đắn đo một hồi rồi cũng có một quyết định vô cùng sáng suốt và thông minh, ít ra là không phải vớ́i nó...
- Nếu tớ đồng ý thì Charly phải đồng ý làm cho tớ một điều?? Ok??
Và lần này tới lượt nó đắn đo... có nên không ta?? Rồi, nó đã đưa ra đời một chân lý vô cùng đúng đắn... Lo chuyện trước mắt không bằng lo chuyện tương lai...
- Ok!! Nói đi, việc gì??
Andy nhảy cẫng lên vì phấn khởi, có gì đâu mà vui dữ vậy?? Andy khẽ nháy mắt với nó...
- Được rồi!! Hiện tại thì tớ chưa nghĩ ra nhưng phải hứa giữ lời đó nha!! - rồi chạy vụt đi... trên mắt vẫn còn vương lại một niềm vui dai dẳng...
.
.
.
Sau một bụi cây gần đó, một ánh mắt bồ câu đen láy vẫn chăm chú quan sát và lắng nghe câu chuyện của nó và Andy... Đùa ư?? Con gái... Quý Phàm... không phải con trai ư??
Xung quanh như vừa lóe lên một sự thật đáng ngạc nhiên, không khí như vừa ngừng ngưng động trong giây lát... phút chốc như muốn bóp tan sự yên tĩnh đến lạ thường này. Những ánh sáng heo hắt trên mái tóc đen tuyền dường như vẫn còn đọng lại trong tâm trí cùng những sự thật khó quên... Rồi chốc chốc, không còn là ánh mắt nghi ngờ, không còn là ánh mắt khó tin, thay vào đó là một nụ cười nửa miệng méo mó cho một âm mưu chỉ toàn là bóng đêm của địa ngục...
Cái méo gì thế này?? Nụ hôn đầu của nó không phải là cậu ư?? Nghĩ đến đây, cậu tối xầm mặt... Thật không thể tin được...
- Cậu nên nhớ đây không phải là Mỹ!! Andy!! - nó hơi nheo mày... Thật muốn chọc điên nó mà...!!
-À!! Còn một chuyện nữa, tớ nghĩ cậu nên biết!! Charly!! ~... - Andy kéo dài giọng, hơi pha chút bỡn cợt...
- Chuyện gì?? - Vừa nói, nó hút thêm một ngụm nước cam... Dù là chuyện gì nhưng với cái nụ cười tươi không cần tưới kia thì chắc chắn đó là một chuyện không tốt lành gì....
- Ờ thì nói sao nhỉ?? Thật ra thì.... - càng về cuối câu Andy càng nhỏ giọng dần.... Rốt cuộc là chuyện gì nhỉ?? Cậu tò mò chết đi được... Chết tiệt!! Từ khi nào mà phong độ của cậu tuột dốc không phanh thế này...??
Cả quán cà phê nhìn nó hoàng hồn. Nó đập bàn với gương mặt méo mó nhìn người đối diện... Thật không thể tin được!! Ông trời đang đùa nó chắc!!...
- Cậu....cậu....!! - nó run run, miệng lắp bắp...
- Từ giờ xin được chiếu cố!! Charly ~!!
.
.
.
- Cậu về trễ thế!! - sau khi nó hoàn tất việc thay đồ thì cậu cũng vừa về tới... Nó quả thật chẳng nghi ngờ cậu gì cả... Ngây thơ thật!!
- Hôm nay cậu đi đâu?? - cậu hỏi nó, không cố ý, nhưng cậu vẫn cảm nhận được lưng nó giật nảy một cái... Vâng!! Như cậu nói... quá ngây thơ!!
-Tôi.... Tôi đi đâu có liên qua đến cậu à?? - nó đốp lại, nhưng nó biết đấu với cái IQ cao ngất ngưỡng của cậu thì quả thật tốn chất xám nha ~!!
- Có chứ!! Con hầu nhà tôi đi đâu thì tôi phải nắm rõ!! Kẻo nó trốn thì phiền...!! - Đúng thật là rất tốn chất xám... Câu trên như đâm vào nó mấy nhát, tổn thương lòng tự trọng của nó thật...
- Cậu quả thật nhiều chuyện!! - nó lè lưỡi rồi chạy tót lên lầu... Cậu khẽ nhìn theo bóng nó mà thở dài, lòng vẫn tưng tức, hơi khó chịu vì chuyện hồi sáng, rốt cuộc là nó đã trải qua bao nhiêu nụ hôn với tên khốn tóc vàng hồi sáng rồi?? À, và vẫn như điệp khúc cũ... bản tính lạnh lùng của cậu đã bay đi đâu hết rồi??
Hơn thế nữa, chuyện mà nó và tên kia thì thầm to nhỏ với nhau, cậu vẫn chưa nghe được hết!!
.
.
.
~ h sáng ~
- Này!! Dậy!! - cậu khẽ lay nhẹ nó... từ vụ lần trước, cậu đã rút kinh nghiệm rồi.... Không thể mạo hiểm thêm một lần nào nữa...
Và lần này thì cậu cực ngạc nhiên nha ~!! Hôm nay nó không mè nheo đòi ngủ thêm năm phút như mọi ngày mà ngước mắt lên nhìn cậu với đôi mắt sưng húp... Khẽ đưa tay chỉnh lại mái tóc giả và nhìn cậu nói như mếu...
- Hôm nay tôi nghỉ được không?? Một buổi thôi!!
Nhìn nó vậy lòng cậu cũng hơi xót, đưa tay rờ trán nó. Không nóng. Vậy chắc là sinh hư rồi...
- Không!! - quả thật là lạnh quá đi mà... thấy chưa, mới làm mặt nghiêm một tí là mặt nó mếu như sắp khóc rồi...
- Hôm nay kiểm tra!! Không nghỉ!! - Ủa?? Có bài kiểm tra sao?? Tại sao nó lại không biết nhỉ??...
Nói rồi cậu chậm rãi bước ra khỏi phòng. Như hiểu ý, nó uể oải đứng dậy thay đồ... Hôm nay quả là một ngày cực kì không may mắn a ~!!
.
.
.
- Đừng có làm bộ mặt thế nữa!! - cậu gằn giọng, từ lúc ăn sáng đến lúc ngồi trên xe đến trường nó chỉ trưng ra một bộ mặt sầu não, không nói không rằng. Cậu quả thật là cậu không chịu nổi rồi nha~!!
- Làm sao đây?? Mình chết mất... Ôi trời ơi!! Cuộc đời của mình còn đâu là sự tự do. Từ nay mình chắc chắn sẽ sống trong một địa ngục không ánh sáng..... - nó nghe lời cậu nói, mở miệng lầm bầm những lời bi thương nhất cho cậu nghe. Rốt cuộc là cái quài gì đã xảy ra với nó vậy nhỉ??
.
.
.
- Yo!! Minh Khánh, Quý....!! Cái quái gì thế này!! - Vũ Cường vui vẻ chạy lại hởn hở chào buổi sáng, rồi bỗng la oai oái khi nhìn sang nó... Đôi mắt gấu trúc này là thế nào vậy???
- Tôi bị mất ngủ!! - nó thều thào giọng... Có người nhìn nó không tin... À không!! Thật ra là hai người. Nó mà mất ngủ thì trên đời này không có gì gọi là con heo rồi!! Ai da da, xúc phạm thật nha ~!!
Vũ Cường khẽ vuốt cằm triết lý...
- Được rồi!! Được rồi!! Vào lớp thôi!! - Vũ Cường chưa kịp chạm vào nó là đã được nhận một cái liếc tóe lửa của thằng bạn thân.... -... Gì cơ!! Tớ còn chưa chạm vào!!
.
.
.
- Được rồi!! Trước khi vào tiết học cô có chuyện muốn thông báo!! - vừa nói, cô giáo vưà đẩy gọng kính...
Nó úp hẳn mặt xuống bàn, miệng vẫn lẩm bẩm thê lương... - Làm ơn tha cho tôi! Làm ơn tha cho tôi!!.... Còn cậu thì ngồi thẳng kế bên không hiểu mô tê gì cả...
- Hi everybody!! Mình là du học sinh từ Mỹ - Andy!! Mong đưộc giúp đỡ....
Ôi trời ơi!! Lại cái trò đùa gì thế này... Cậu thì nhìn cậu bạn HS mới đến mà như á khẩu... Còn người ngồi kế bên thì hoàn toàn tê liệt...
Quả thật ông trời luôn trêu người mà...
̀