- Ê Kim Dương, lâu ko gặp mà mày vẫn phá hoại như xưa nhỉ? – Một cánh tay nào đó chạm nhẹ vào vai Dương.
- Hả? – Cô ngoảnh lại thì bắt gặp một khuôn mặt cực kì đẹp trai. Nhưng hơi quen… - Aaaaaaa Thành, mày làm gì ở đây zợ? Rõ ràng mày đang ở Pháp mà, sao lại ở đây? Mày về sao ko nói một tiếng với Linh và tao? Ở đó tốt ko mày? Sao hôm đó mày bảo 2 tháng về mà đến giờ nửa năm ròi ó! Có quà cho tao và Linh hổng? Giờ mày ở đâu? …
- Mày im dùm đi! Mới về mà đã nghe cái bài hát thao thao bất tuyệt của mày rồi. Mày học bài này ở con Linh đúng ko? Hời! Tao mới về hôm qua, chưa có nhà ở. Nghe mày và Linh học ở đây nên tao cũng đăng kí nhập học ở đây rùi. Định nhờ vả ở nhờ nhà mày hoặc Linh. – Anh chàng tên Thành đó hơi nhăn mặt, trả lời vài câu hỏi của nó và thành thật nêu ý định của mình.
- Nhờ với chả vả. Vả cho sưng mặt giờ! Mày thì thiếu gì tiền, tự thuê hay mua ngay một căn nhà ở cho rồi! – Dương vừa nói vừa đi đến chiếc ghế đá ở vườn trường.
- Xì, tao đang tập tít kiệm. Mua nhà giờ này mắc lắm! – Thành cũng đi đến rồi ngồi cạnh cô.
- Người như mày mà cũng có lúc tiết kiệm cơ! Hơi khó tin nha! À, đợi tao tí! – Dương nói rồi lôi điện thoại ra, bấm một số nào đó rồi gọi. Thành định phản bác nhưng nhìn vậy cũng im lặng cho cô nghe máy. Sau một lúc chờ đợi, đầu dây bên kia cuối cùng cũng bắt máy.
- Á lô! – Đó là giọng của Bảo Linh, có vẻ cô đang ăn thứ gì đó.
- Mày lại đi ăn, ăn lắm ko chừng mập như heo đó! – Dương chỉ chích.
- Kệ tao, đc mời đi ăn thì ngu gì ko đi. Mà mày gọi cho tao có gì ko? Ko thì tao cúp máy đây. – Linh vẫn vừa ăn vừa nghe điện thoại.
- Mày nghe xong tin này chắc chắn mày phải bỏ ăn chạy vèo về trường luôn.
- Quan trọng thế cơ à? Nói đi tao nghe! – Linh vẫn ăn nhưng ăn ít hơn.
- Thành nó về nước òi! Hiện giờ nó đang ở trường. Nhưng nó đang… - Dương chưa nói hết câu thì đã nghe tiếng tút tút kéo dài. Công nhận Dương nói chuẩn thật vừa nghe xong Linh đã bỏ ăn mà bắc xe về trường ròi. 20 phút sau.
- Ê Thành, Dương! – Linh vừa chạy vừa hét. Đến chỗ tụi nó thì cô thở ko ra hơi.
- Mày đến nhanh thiệt đó! – Dương vừa vỗ tay vừa khen ngợi.
- Im đi! Thành, mày về bao giờ seo ko báo cho tao vậy hửm? Giờ mày về thì sống ở đâu? Ở đó tốt ko mày? Sao hôm đó mày bảo 2 tháng về mà đến giờ nửa năm rùi đó! Có quà cho tao và Dương ko? Mày định ở đây bao lâu? …
- Ặc, Dương ơi tao nghĩ mày nên tránh xa con này ra nếu ko mày cũng mắc phải tật nói nhiều bá đạo này của Linh là tao phải nhập viện đó! – Thành chả thèm trả lời Linh mà đi cầu xin Dương tha mạng.
- Hì, tao thèm quan tâm mày vào viện à? – Dương nói với Thành rồi quay sang Linh – Thành nó nói:“Tao mới về hôm qua, chưa có nhà ở. Nghe mày và Linh học ở đây nên tao cũng đăng kí nhập học ở đây rùi. Định nhờ vả ở nhờ nhà mày hoặc Linh.” Kết thúc.
- Kinh, mày thuộc cả lời tao nói đấy hả? Ghê! – Thành hai mắt hiện rõ sự thích thú.
- Mày thôi nhìn tao bằng ánh mắt đó đi! Sởn da gà. – Dương liếc.
- Hai bọn mày bơ tao đấy hả? Mà Thành này, mày định sống ở đâu? – Linh
- Nhà mày ớ! – Thành chỉ tay vào Linh cười.
- Xéo ngay, dạo gần đây nhà tao đang lắm khách đến chơi. Bố mẹ tao cũng vừa về và đang ở nhà tao mấy hôm rùi. Tốt nhất mày lượn ngay đến nhà cái Dương đi!
- Ể? Tại sao tao phải vác cục nợ này về nhà? Hổng chịu đâu! – Dương kịch liệt phản đối.
- Chả phải mày đang ở một mình đó sao? Thêm thằng Thành thì có chật mấy đâu?
- Tao mún tự do! – Dương gào lên.
- Ê thằng kia, bảo Dương cho ở nhờ đi! Tao mệt rùi nên về lớp trước. – Linh uể oải đi về lớp.
- Dương tỷ tỷ ơi! Cho đệ đệ ở nhờ hai ba hôm thôi mà!~~ - Thành giở trò nịnh nọt.
- Ẹc, nghe mày giọng ngọt sớt sởn quá! Thoi đc òi, ở tạm hai – ba bữa thoi đấy!
- Yé, Kim Dương muôn năm! – Thành hò reo rồi ôm Dương nhảy cãng lên.
- Ặc bỏ ra, tắc… thở! – Dương thều thào.
- Úi, xin lỗi tỷ tỷ! – Thành bỏ Dương ra rồi cúi gập ng trước mặt Dương.
- Haha, mày khôn đấy! Nếu ko phải mày mà là ng khác thì chửa chắc vẫn còn sống đâu! – Dương đe dọa làm Thành toát cả mồ hôi.
Thành và Kim Dương cùng nhau 8 một lúc thì trống. Cả hai nhanh chân về lớp. Lúc 8 Dương có hỏi thì bít Thành học cùng lớp nó nên khi Thành bước vào lớp thì chẳng ngạc nhiên mấy.
- Các em, đây là h/s mới của lớp ta. Bạn ấy mới từ Pháp về nên các em hãy giúp bn làm quen môi trường ở đây nha! – Cô giáo nói dõng dạc.
- Dạ ai chứ hotboy thì ko thể nào ko giúp rồi! – Cả bọn con gái đồng thanh (trừ Linh và Dương).
- Chịu lớp này luôn rồi! Em tự giới thiệu bản thân đi! – Cô quay về phía Thành.
- Chào mấy bạn! Mình là Trần Hiếu Thành, bn thân của Bảo Linh và Kim Dương. Mong các bn giúp đỡ trong thời gian này – Thành nở nụ cười tươi rói làm các bạn nữ dưới lớp cứ nhôn nhao (tất nhiên trừ chị Linh và Dương nhà ta).
- Em ngồi đâu nào? – Cô hỏi.
- Dạ, cái bàn dưới bàn Linh và trên bàn Dương ạ! – Thành nói rồi chỉ tay vào một bàn còn trống dưới Linh và trên Dương.
- Ừ đc! Em vào chỗ ngồi đi! Em có sách chứ? – Cô lại hỏi, có vẻ cô giáo này rất quan tâm h/s (đẹp trai).
- Dạ có ạ! – Thành cũng lễ phép trả lời.
- Ừ, cả lớp bắt đầu học!
- Hả? – Cô ngoảnh lại thì bắt gặp một khuôn mặt cực kì đẹp trai. Nhưng hơi quen… - Aaaaaaa Thành, mày làm gì ở đây zợ? Rõ ràng mày đang ở Pháp mà, sao lại ở đây? Mày về sao ko nói một tiếng với Linh và tao? Ở đó tốt ko mày? Sao hôm đó mày bảo 2 tháng về mà đến giờ nửa năm ròi ó! Có quà cho tao và Linh hổng? Giờ mày ở đâu? …
- Mày im dùm đi! Mới về mà đã nghe cái bài hát thao thao bất tuyệt của mày rồi. Mày học bài này ở con Linh đúng ko? Hời! Tao mới về hôm qua, chưa có nhà ở. Nghe mày và Linh học ở đây nên tao cũng đăng kí nhập học ở đây rùi. Định nhờ vả ở nhờ nhà mày hoặc Linh. – Anh chàng tên Thành đó hơi nhăn mặt, trả lời vài câu hỏi của nó và thành thật nêu ý định của mình.
- Nhờ với chả vả. Vả cho sưng mặt giờ! Mày thì thiếu gì tiền, tự thuê hay mua ngay một căn nhà ở cho rồi! – Dương vừa nói vừa đi đến chiếc ghế đá ở vườn trường.
- Xì, tao đang tập tít kiệm. Mua nhà giờ này mắc lắm! – Thành cũng đi đến rồi ngồi cạnh cô.
- Người như mày mà cũng có lúc tiết kiệm cơ! Hơi khó tin nha! À, đợi tao tí! – Dương nói rồi lôi điện thoại ra, bấm một số nào đó rồi gọi. Thành định phản bác nhưng nhìn vậy cũng im lặng cho cô nghe máy. Sau một lúc chờ đợi, đầu dây bên kia cuối cùng cũng bắt máy.
- Á lô! – Đó là giọng của Bảo Linh, có vẻ cô đang ăn thứ gì đó.
- Mày lại đi ăn, ăn lắm ko chừng mập như heo đó! – Dương chỉ chích.
- Kệ tao, đc mời đi ăn thì ngu gì ko đi. Mà mày gọi cho tao có gì ko? Ko thì tao cúp máy đây. – Linh vẫn vừa ăn vừa nghe điện thoại.
- Mày nghe xong tin này chắc chắn mày phải bỏ ăn chạy vèo về trường luôn.
- Quan trọng thế cơ à? Nói đi tao nghe! – Linh vẫn ăn nhưng ăn ít hơn.
- Thành nó về nước òi! Hiện giờ nó đang ở trường. Nhưng nó đang… - Dương chưa nói hết câu thì đã nghe tiếng tút tút kéo dài. Công nhận Dương nói chuẩn thật vừa nghe xong Linh đã bỏ ăn mà bắc xe về trường ròi. 20 phút sau.
- Ê Thành, Dương! – Linh vừa chạy vừa hét. Đến chỗ tụi nó thì cô thở ko ra hơi.
- Mày đến nhanh thiệt đó! – Dương vừa vỗ tay vừa khen ngợi.
- Im đi! Thành, mày về bao giờ seo ko báo cho tao vậy hửm? Giờ mày về thì sống ở đâu? Ở đó tốt ko mày? Sao hôm đó mày bảo 2 tháng về mà đến giờ nửa năm rùi đó! Có quà cho tao và Dương ko? Mày định ở đây bao lâu? …
- Ặc, Dương ơi tao nghĩ mày nên tránh xa con này ra nếu ko mày cũng mắc phải tật nói nhiều bá đạo này của Linh là tao phải nhập viện đó! – Thành chả thèm trả lời Linh mà đi cầu xin Dương tha mạng.
- Hì, tao thèm quan tâm mày vào viện à? – Dương nói với Thành rồi quay sang Linh – Thành nó nói:“Tao mới về hôm qua, chưa có nhà ở. Nghe mày và Linh học ở đây nên tao cũng đăng kí nhập học ở đây rùi. Định nhờ vả ở nhờ nhà mày hoặc Linh.” Kết thúc.
- Kinh, mày thuộc cả lời tao nói đấy hả? Ghê! – Thành hai mắt hiện rõ sự thích thú.
- Mày thôi nhìn tao bằng ánh mắt đó đi! Sởn da gà. – Dương liếc.
- Hai bọn mày bơ tao đấy hả? Mà Thành này, mày định sống ở đâu? – Linh
- Nhà mày ớ! – Thành chỉ tay vào Linh cười.
- Xéo ngay, dạo gần đây nhà tao đang lắm khách đến chơi. Bố mẹ tao cũng vừa về và đang ở nhà tao mấy hôm rùi. Tốt nhất mày lượn ngay đến nhà cái Dương đi!
- Ể? Tại sao tao phải vác cục nợ này về nhà? Hổng chịu đâu! – Dương kịch liệt phản đối.
- Chả phải mày đang ở một mình đó sao? Thêm thằng Thành thì có chật mấy đâu?
- Tao mún tự do! – Dương gào lên.
- Ê thằng kia, bảo Dương cho ở nhờ đi! Tao mệt rùi nên về lớp trước. – Linh uể oải đi về lớp.
- Dương tỷ tỷ ơi! Cho đệ đệ ở nhờ hai ba hôm thôi mà!~~ - Thành giở trò nịnh nọt.
- Ẹc, nghe mày giọng ngọt sớt sởn quá! Thoi đc òi, ở tạm hai – ba bữa thoi đấy!
- Yé, Kim Dương muôn năm! – Thành hò reo rồi ôm Dương nhảy cãng lên.
- Ặc bỏ ra, tắc… thở! – Dương thều thào.
- Úi, xin lỗi tỷ tỷ! – Thành bỏ Dương ra rồi cúi gập ng trước mặt Dương.
- Haha, mày khôn đấy! Nếu ko phải mày mà là ng khác thì chửa chắc vẫn còn sống đâu! – Dương đe dọa làm Thành toát cả mồ hôi.
Thành và Kim Dương cùng nhau 8 một lúc thì trống. Cả hai nhanh chân về lớp. Lúc 8 Dương có hỏi thì bít Thành học cùng lớp nó nên khi Thành bước vào lớp thì chẳng ngạc nhiên mấy.
- Các em, đây là h/s mới của lớp ta. Bạn ấy mới từ Pháp về nên các em hãy giúp bn làm quen môi trường ở đây nha! – Cô giáo nói dõng dạc.
- Dạ ai chứ hotboy thì ko thể nào ko giúp rồi! – Cả bọn con gái đồng thanh (trừ Linh và Dương).
- Chịu lớp này luôn rồi! Em tự giới thiệu bản thân đi! – Cô quay về phía Thành.
- Chào mấy bạn! Mình là Trần Hiếu Thành, bn thân của Bảo Linh và Kim Dương. Mong các bn giúp đỡ trong thời gian này – Thành nở nụ cười tươi rói làm các bạn nữ dưới lớp cứ nhôn nhao (tất nhiên trừ chị Linh và Dương nhà ta).
- Em ngồi đâu nào? – Cô hỏi.
- Dạ, cái bàn dưới bàn Linh và trên bàn Dương ạ! – Thành nói rồi chỉ tay vào một bàn còn trống dưới Linh và trên Dương.
- Ừ đc! Em vào chỗ ngồi đi! Em có sách chứ? – Cô lại hỏi, có vẻ cô giáo này rất quan tâm h/s (đẹp trai).
- Dạ có ạ! – Thành cũng lễ phép trả lời.
- Ừ, cả lớp bắt đầu học!