“Tiểu thư, tiểu thư, người đang suy nghĩ cái gì?” Tiểu Vân ở một bên kêu lên.
“Tiểu Vân, về phòng ăn cơm, no bụng trước rồi nói sau.” Cung Tuyết Thiến nói, hiện tại nàng thật sự rất đói bụng.
“Được.” Nhìn thấy tiểu thư tính tình trẻ con đáng yêu như thế, Tiểu Vân chỉ còn cách cười, đáp.
Trở lại Tuyết Uyển, sau khi ăn cơm xong, Cung Tuyết Thiến nghĩ đến lời nói biến thái của Vương gia, lúc này mới nghiêm túc nhìn Tiểu Vân, hỏi: “Tiểu Vân, thật ra ta đã làm gì Vương gia? Tại sao hắn lại độc ác nói ta là ngân oa dâm phụ?” Nàng thật sự cảm thấy rất buồn bực, một đứa nhỏ như vậy làm sao có thể khiến cho hắn dung những từ ngữ ác độc như thế.
“Tiểu thư……..” Ánh mắt Tiểu Vân có chút trốn tránh, có vẻ như không biết phải làm sao để mở miệng.
“Tiểu Vân, cứ ăn ngay nói thật, tối thiểu ta cũng phải biết những chuyện đã xảy ra trước kia mới không để bị Vương gia mắng mà bản thân vẫn ngây ngốc không hiểu gì cả, chỉ khi hiểu rõ ta mới có cơ hội phản kích chứ.” Cung Tuyết Thiến còn nói thêm.
Lúc này Tiểu Vân mới nhìn nàng, thở dài nói: “Thật ra đều do nô tỳ, lúc tiểu thư tìm mọi cách để được gả cho Vương gia, đáng tiếc là Vương gia không muốn cưới tiểu thư, cho nên tiểu thư cả ngày mày chau mặt ủ, cơm cũng không chịu ăn, nô tỳ sốt ruột liền nói giỡn là, nếu Vương gia cợt nhả tiểu thư mà để cho lão gia nhìn thấy, như vậy thì Vương gia nhất định phải cưới tiểu thư, phải có trách nhiệm với tiểu thư, chỉ là không nghĩ tới, người lại cho là thật, tìm mọi cách lấy mê dược từ chỗ hạ nhân, chờ tới lúc Vương gia đưa tiểu thư đi vào, Vương gia không nghi ngờ gì liền uống cạn, kết quả là khi lão gia đi vào phòng liền nhìn thấy người đang nằm trong lòng ngực của Vương gia, tuy rằng cả hai đều ăn mặc chỉnh tề, nhưng Vương gia chưa nói hai câu đã đáp ứng cưới người, bởi vì Vương gia biết lão gia rất coi trọng trinh tiết của nữ tử.”
“Thì ra là như vậy, vậy tại sao ngươi không nói sớm cho ta biết?” Cung Tuyết Thiến kỳ quái hỏi.
“Nô tỳ biết tiểu thư mất trí nhớ, nghĩ những chuyện như vậy nên quên đi thì tốt hơn.” Tiểu Vân giải thích.
“Vấn đề là hắn không quên được.” Cung Tuyết Thiến nói, nàng biết Tiểu Vân có lòng tốt, dù sao đây cũng chẳng phải là chuyện vẻ vang gì, bây giờ nàng đã hiểu được, hắn đường đường là một vị Vương gia lại bị một đứa con nít trêu đùa cho nên tức giận cũng phải, chủ yếu là hắn cảm thấy mất mặt, khó trách trong Vương phủ ai nấy đều khi dễ mình, thì ra là có nguyên nhân hẳn hoi.
“Tiểu thư, hiện tại làm sao bây giờ?” Tiểu Vân lo lắng nhìn nàng, chẳng may Vương gia thật sự sủng hạnh tiểu thư thì phải làm sao bây giờ?”
“Bây giờ không có làm sao hết. Đi ngủ thôi, chuyện gì cũng có cách giải quyết.” Cung Tuyết Thiến nói xong liền ngả đầu xuống giường, nàng thật sự không tin hắn sẽ làm ra những chuyện biến thái như thế, cùng lắm thì đến lúc đó cứ giả ngu giả khờ, cười ha ha, nhỏ bé cũng có lợi, vậy thì cứ cố hết sức giả bộ khờ dại ngây thơ là được.
“Vậy tiểu thư cứ nghỉ ngơi đi.” Tiểu Vân đắp chăn cho nàng, nhìn nàng nhắm mắt lại, tiểu thư thật sự đã thay đổi, nhưng nàng thích tiểu thư hiện tại, rất kiên cường, rất lạc quan, cũng rất thông minh, tuy rằng trước đây tiểu thư cũng thật thông minh, đáng tiếc đều sử dụng trí thông minh của mình không đúng chỗ, không giống như tiểu thư bây giờ, làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.
Chậm rãi mở mắt ra sau một giấc mộng đẹp, Cung Tuyết Thiến vặn vặn eo, đứng dậy bước xuống giường hoạt động tay chân một chút.
“Tiểu thư, người tỉnh rồi, ngủ có ngon không?” Tiểu Vân mang chậu rửa mặt vào.
“Tiểu Vân, không cần phiền phức, dù sao lát nữa cũng ngủ tiếp.” Cung Tuyết Thiến nói, lúc này lại rửa mặt chải đầu thật là quá phiền phức.
“Tiểu thư, người đã quên rồi sao? Vương gia nói sẽ đến đây, mặc kệ Vương gia có đến hay không, tiểu thư đều phải ăn mặc chỉnh tề ở đây chờ đợi, bằng không sẽ xem như là bất kính với Vương gia.” Tiểu Vân giải thích.
“Nhiều quy định như vậy sao? Nhưng ta không muốn rửa mặt chải đầu, dù sao cũng không phải bất kính một lần, có thêm lần nữa cũng chẳng sao, Tiểu Vân, ngươi cứ đi ngủ trước đi.” Cung Tuyết Thiến phân phó, chẳng lẽ nàng muốn mình phải tô son đánh phấn cho thật xinh đẹp chờ hắn đến sủng hạnh sao? Tuy rằng mình mới có mười tuổi, nhưng trên đời này có nhiều hạng người lắm, không thể không đề phòng, cho nên cứ lôi thôi vẫn tốt hơn.
“Tiểu thư……..” Tiểu Vân vừa muốn khuyên giải, liền nghe bên ngoài có người lớn tiếng hô: “Vương gia đến.”
“Tiểu thư, tiểu thư, người đang suy nghĩ cái gì?” Tiểu Vân ở một bên kêu lên.
“Tiểu Vân, về phòng ăn cơm, no bụng trước rồi nói sau.” Cung Tuyết Thiến nói, hiện tại nàng thật sự rất đói bụng.
“Được.” Nhìn thấy tiểu thư tính tình trẻ con đáng yêu như thế, Tiểu Vân chỉ còn cách cười, đáp.
Trở lại Tuyết Uyển, sau khi ăn cơm xong, Cung Tuyết Thiến nghĩ đến lời nói biến thái của Vương gia, lúc này mới nghiêm túc nhìn Tiểu Vân, hỏi: “Tiểu Vân, thật ra ta đã làm gì Vương gia? Tại sao hắn lại độc ác nói ta là ngân oa dâm phụ?” Nàng thật sự cảm thấy rất buồn bực, một đứa nhỏ như vậy làm sao có thể khiến cho hắn dung những từ ngữ ác độc như thế.
“Tiểu thư……..” Ánh mắt Tiểu Vân có chút trốn tránh, có vẻ như không biết phải làm sao để mở miệng.
“Tiểu Vân, cứ ăn ngay nói thật, tối thiểu ta cũng phải biết những chuyện đã xảy ra trước kia mới không để bị Vương gia mắng mà bản thân vẫn ngây ngốc không hiểu gì cả, chỉ khi hiểu rõ ta mới có cơ hội phản kích chứ.” Cung Tuyết Thiến còn nói thêm.
Lúc này Tiểu Vân mới nhìn nàng, thở dài nói: “Thật ra đều do nô tỳ, lúc tiểu thư tìm mọi cách để được gả cho Vương gia, đáng tiếc là Vương gia không muốn cưới tiểu thư, cho nên tiểu thư cả ngày mày chau mặt ủ, cơm cũng không chịu ăn, nô tỳ sốt ruột liền nói giỡn là, nếu Vương gia cợt nhả tiểu thư mà để cho lão gia nhìn thấy, như vậy thì Vương gia nhất định phải cưới tiểu thư, phải có trách nhiệm với tiểu thư, chỉ là không nghĩ tới, người lại cho là thật, tìm mọi cách lấy mê dược từ chỗ hạ nhân, chờ tới lúc Vương gia đưa tiểu thư đi vào, Vương gia không nghi ngờ gì liền uống cạn, kết quả là khi lão gia đi vào phòng liền nhìn thấy người đang nằm trong lòng ngực của Vương gia, tuy rằng cả hai đều ăn mặc chỉnh tề, nhưng Vương gia chưa nói hai câu đã đáp ứng cưới người, bởi vì Vương gia biết lão gia rất coi trọng trinh tiết của nữ tử.”
“Thì ra là như vậy, vậy tại sao ngươi không nói sớm cho ta biết?” Cung Tuyết Thiến kỳ quái hỏi.
“Nô tỳ biết tiểu thư mất trí nhớ, nghĩ những chuyện như vậy nên quên đi thì tốt hơn.” Tiểu Vân giải thích.
“Vấn đề là hắn không quên được.” Cung Tuyết Thiến nói, nàng biết Tiểu Vân có lòng tốt, dù sao đây cũng chẳng phải là chuyện vẻ vang gì, bây giờ nàng đã hiểu được, hắn đường đường là một vị Vương gia lại bị một đứa con nít trêu đùa cho nên tức giận cũng phải, chủ yếu là hắn cảm thấy mất mặt, khó trách trong Vương phủ ai nấy đều khi dễ mình, thì ra là có nguyên nhân hẳn hoi.
“Tiểu thư, hiện tại làm sao bây giờ?” Tiểu Vân lo lắng nhìn nàng, chẳng may Vương gia thật sự sủng hạnh tiểu thư thì phải làm sao bây giờ?”
“Bây giờ không có làm sao hết. Đi ngủ thôi, chuyện gì cũng có cách giải quyết.” Cung Tuyết Thiến nói xong liền ngả đầu xuống giường, nàng thật sự không tin hắn sẽ làm ra những chuyện biến thái như thế, cùng lắm thì đến lúc đó cứ giả ngu giả khờ, cười ha ha, nhỏ bé cũng có lợi, vậy thì cứ cố hết sức giả bộ khờ dại ngây thơ là được.
“Vậy tiểu thư cứ nghỉ ngơi đi.” Tiểu Vân đắp chăn cho nàng, nhìn nàng nhắm mắt lại, tiểu thư thật sự đã thay đổi, nhưng nàng thích tiểu thư hiện tại, rất kiên cường, rất lạc quan, cũng rất thông minh, tuy rằng trước đây tiểu thư cũng thật thông minh, đáng tiếc đều sử dụng trí thông minh của mình không đúng chỗ, không giống như tiểu thư bây giờ, làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.
Chậm rãi mở mắt ra sau một giấc mộng đẹp, Cung Tuyết Thiến vặn vặn eo, đứng dậy bước xuống giường hoạt động tay chân một chút.
“Tiểu thư, người tỉnh rồi, ngủ có ngon không?” Tiểu Vân mang chậu rửa mặt vào.
“Tiểu Vân, không cần phiền phức, dù sao lát nữa cũng ngủ tiếp.” Cung Tuyết Thiến nói, lúc này lại rửa mặt chải đầu thật là quá phiền phức.
“Tiểu thư, người đã quên rồi sao? Vương gia nói sẽ đến đây, mặc kệ Vương gia có đến hay không, tiểu thư đều phải ăn mặc chỉnh tề ở đây chờ đợi, bằng không sẽ xem như là bất kính với Vương gia.” Tiểu Vân giải thích.
“Nhiều quy định như vậy sao? Nhưng ta không muốn rửa mặt chải đầu, dù sao cũng không phải bất kính một lần, có thêm lần nữa cũng chẳng sao, Tiểu Vân, ngươi cứ đi ngủ trước đi.” Cung Tuyết Thiến phân phó, chẳng lẽ nàng muốn mình phải tô son đánh phấn cho thật xinh đẹp chờ hắn đến sủng hạnh sao? Tuy rằng mình mới có mười tuổi, nhưng trên đời này có nhiều hạng người lắm, không thể không đề phòng, cho nên cứ lôi thôi vẫn tốt hơn.
“Tiểu thư……..” Tiểu Vân vừa muốn khuyên giải, liền nghe bên ngoài có người lớn tiếng hô: “Vương gia đến.”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
“Tiểu thư, tiểu thư, người đang suy nghĩ cái gì?” Tiểu Vân ở một bên kêu lên.
“Tiểu Vân, về phòng ăn cơm, no bụng trước rồi nói sau.” Cung Tuyết Thiến nói, hiện tại nàng thật sự rất đói bụng.
“Được.” Nhìn thấy tiểu thư tính tình trẻ con đáng yêu như thế, Tiểu Vân chỉ còn cách cười, đáp.
Trở lại Tuyết Uyển, sau khi ăn cơm xong, Cung Tuyết Thiến nghĩ đến lời nói biến thái của Vương gia, lúc này mới nghiêm túc nhìn Tiểu Vân, hỏi: “Tiểu Vân, thật ra ta đã làm gì Vương gia? Tại sao hắn lại độc ác nói ta là ngân oa dâm phụ?” Nàng thật sự cảm thấy rất buồn bực, một đứa nhỏ như vậy làm sao có thể khiến cho hắn dung những từ ngữ ác độc như thế.
“Tiểu thư……..” Ánh mắt Tiểu Vân có chút trốn tránh, có vẻ như không biết phải làm sao để mở miệng.
“Tiểu Vân, cứ ăn ngay nói thật, tối thiểu ta cũng phải biết những chuyện đã xảy ra trước kia mới không để bị Vương gia mắng mà bản thân vẫn ngây ngốc không hiểu gì cả, chỉ khi hiểu rõ ta mới có cơ hội phản kích chứ.” Cung Tuyết Thiến còn nói thêm.
Lúc này Tiểu Vân mới nhìn nàng, thở dài nói: “Thật ra đều do nô tỳ, lúc tiểu thư tìm mọi cách để được gả cho Vương gia, đáng tiếc là Vương gia không muốn cưới tiểu thư, cho nên tiểu thư cả ngày mày chau mặt ủ, cơm cũng không chịu ăn, nô tỳ sốt ruột liền nói giỡn là, nếu Vương gia cợt nhả tiểu thư mà để cho lão gia nhìn thấy, như vậy thì Vương gia nhất định phải cưới tiểu thư, phải có trách nhiệm với tiểu thư, chỉ là không nghĩ tới, người lại cho là thật, tìm mọi cách lấy mê dược từ chỗ hạ nhân, chờ tới lúc Vương gia đưa tiểu thư đi vào, Vương gia không nghi ngờ gì liền uống cạn, kết quả là khi lão gia đi vào phòng liền nhìn thấy người đang nằm trong lòng ngực của Vương gia, tuy rằng cả hai đều ăn mặc chỉnh tề, nhưng Vương gia chưa nói hai câu đã đáp ứng cưới người, bởi vì Vương gia biết lão gia rất coi trọng trinh tiết của nữ tử.”
“Thì ra là như vậy, vậy tại sao ngươi không nói sớm cho ta biết?” Cung Tuyết Thiến kỳ quái hỏi.
“Nô tỳ biết tiểu thư mất trí nhớ, nghĩ những chuyện như vậy nên quên đi thì tốt hơn.” Tiểu Vân giải thích.
“Vấn đề là hắn không quên được.” Cung Tuyết Thiến nói, nàng biết Tiểu Vân có lòng tốt, dù sao đây cũng chẳng phải là chuyện vẻ vang gì, bây giờ nàng đã hiểu được, hắn đường đường là một vị Vương gia lại bị một đứa con nít trêu đùa cho nên tức giận cũng phải, chủ yếu là hắn cảm thấy mất mặt, khó trách trong Vương phủ ai nấy đều khi dễ mình, thì ra là có nguyên nhân hẳn hoi.
“Tiểu thư, hiện tại làm sao bây giờ?” Tiểu Vân lo lắng nhìn nàng, chẳng may Vương gia thật sự sủng hạnh tiểu thư thì phải làm sao bây giờ?”
“Bây giờ không có làm sao hết. Đi ngủ thôi, chuyện gì cũng có cách giải quyết.” Cung Tuyết Thiến nói xong liền ngả đầu xuống giường, nàng thật sự không tin hắn sẽ làm ra những chuyện biến thái như thế, cùng lắm thì đến lúc đó cứ giả ngu giả khờ, cười ha ha, nhỏ bé cũng có lợi, vậy thì cứ cố hết sức giả bộ khờ dại ngây thơ là được.
“Vậy tiểu thư cứ nghỉ ngơi đi.” Tiểu Vân đắp chăn cho nàng, nhìn nàng nhắm mắt lại, tiểu thư thật sự đã thay đổi, nhưng nàng thích tiểu thư hiện tại, rất kiên cường, rất lạc quan, cũng rất thông minh, tuy rằng trước đây tiểu thư cũng thật thông minh, đáng tiếc đều sử dụng trí thông minh của mình không đúng chỗ, không giống như tiểu thư bây giờ, làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.
Chậm rãi mở mắt ra sau một giấc mộng đẹp, Cung Tuyết Thiến vặn vặn eo, đứng dậy bước xuống giường hoạt động tay chân một chút.
“Tiểu thư, người tỉnh rồi, ngủ có ngon không?” Tiểu Vân mang chậu rửa mặt vào.
“Tiểu Vân, không cần phiền phức, dù sao lát nữa cũng ngủ tiếp.” Cung Tuyết Thiến nói, lúc này lại rửa mặt chải đầu thật là quá phiền phức.
“Tiểu thư, người đã quên rồi sao? Vương gia nói sẽ đến đây, mặc kệ Vương gia có đến hay không, tiểu thư đều phải ăn mặc chỉnh tề ở đây chờ đợi, bằng không sẽ xem như là bất kính với Vương gia.” Tiểu Vân giải thích.
“Nhiều quy định như vậy sao? Nhưng ta không muốn rửa mặt chải đầu, dù sao cũng không phải bất kính một lần, có thêm lần nữa cũng chẳng sao, Tiểu Vân, ngươi cứ đi ngủ trước đi.” Cung Tuyết Thiến phân phó, chẳng lẽ nàng muốn mình phải tô son đánh phấn cho thật xinh đẹp chờ hắn đến sủng hạnh sao? Tuy rằng mình mới có mười tuổi, nhưng trên đời này có nhiều hạng người lắm, không thể không đề phòng, cho nên cứ lôi thôi vẫn tốt hơn.
“Tiểu thư……..” Tiểu Vân vừa muốn khuyên giải, liền nghe bên ngoài có người lớn tiếng hô: “Vương gia đến.”