Lạc Vũ nhìn một đám nữ nhân như hoa như ngọc, diện mạo tuyệt trần mà sắc mặt tái mét.
Hắn không hiểu vì sao những nữ nhân sở hữu Thể Chất, các loại truyền thừa của Thần Thú quý hiếm dù là tại Tiên giới cũng sẽ tỏa sáng rực rỡ, được xem là thiên chi kiều nữ lại cùng nhau xuất hiện tại Tu Chân Giới thấp kém như thế này, còn khiến người khác khó tin hơn nữa là các nàng lại cùng nhau chung chồng, chấp nhận gạt bỏ kiêu ngạo để hầu hạ một nam nhân.
Lạc Vũ thừa nhận hắn ghen ghét với Lạc Nam, ghen ghét đến không cách nào để hình dung khi những nữ nhân vừa xuất hiện và đứng về phía Lạc Nam, nụ cười đắc ý trên mặt cũng cứng đờ lại, thay vào đó là vô tận phẫn nộ và không cam lòng.
“Khốn kiếp, dù là Đế Cấp Tông Môn tại Đại Tiên Giới cũng không thể sở hữu lượng lớn thiên tài đến như vậy, Việt Long Tinh rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì? Vì sao sản sinh ra nhiều nữ nhân thiên phú kiệt xuất như vậy?” Lạc Vũ trong lòng thầm mắng chửi.
Hiển nhiên hắn nằm mơ cũng không hề biết rằng, chúng nữ có được thành tựu như hiện tại là do một tay Lạc Nam yêu thương bồi dưỡng.
Bất quá càng ghen ghét bao nhiêu thì Lạc Vũ càng muốn phá hoại bấy nhiêu, ăn không được phá cho hôi, một đám nữ tử này nếu toàn bộ trưởng thành sẽ là trợ thủ kinh khủng của Lạc Nam, hắn phải nhân cơ hội diệt sát khi các nàng chưa khai thác hết toàn bộ tiềm lực thiên phú của mình.
Nghĩ đến đây Lạc Vũ cười lạnh:
“Lần trước chỉ vài trăm người đã đem các nàng đánh cho te tua, hiện tại nhân số chúng ta tụ tập gần gấp đôi, ngươi muốn nữ nhân của mình đi ra chịu chết?”
“Có giỏi ngươi tự mình đến xem ai là kẻ đi chết?” Diễm Nguyệt Kỳ nhếch miệng khinh thường, tóc dài vốn dĩ đỏ rực của nàng nay lại có thêm kim sắc lấp lánh, cao quý không cách nào để hình dung.
“Trả lại đôi mắt cho phu quân chúng ta, ngươi không xứng giữ!” Bạch Tố Mai sắc mặt lạnh lẽo nhìn thẳng Lạc Vũ.
“Không sai, trước hết giao mắt sau nộp tính mạng!”
Chúng nữ nghe vậy ra vẻ tán đồng, dù Lạc Nam hiện tại đã có đầy đủ đôi mắt, nhưng các nàng sẽ không để thứ vốn từng thuộc về hắn rơi vào tay Lạc Vũ.
“Ngốc, mắt của nam nhân các nàng phải do tự tay phu quân ta lấy lại, các nàng làm thịt đám xung quanh là được!” Lạc Nam hướng chúng nữ cười cười, hắn được một đám nữ nhân vây quanh như chúng tinh ủng nguyệt, cảm giác hết sức dễ chịu.
Cự Mỹ Anh như ngọn núi đứng thẳng sau lưng đám người, cảnh tượng nhìn qua hết sức hùng tráng.
“Muốn lấy lại mắt? vượt qua chúng ta rồi nói!” Gần nghìn tên Thiên Tài Dạ Lang Tiên Tinh thấy không ai để ý đến mình, nhất thời nổi giận nói.
“Hậu Cung có chúng ta hỗ trợ !’’ Thiên Vạn Bảo, Ngưu Thiên Ám, Ngưu Ngũ Bá, Huyền Sa Lão Nhân đám người cùng nhau rời khỏi Trận Pháp, bọn hắn cũng là một phần tử của Tu Chân Giới, làm sao để một mình Hậu Cung gánh vác ?
Lạc Nam thấy tình cảnh này cười cười không nói, một ý định vẫn đang cân nhắc trong đầu rốt cuộc có kết quả.
“Hừ, có đến bao nhiêu cũng là đưa con mồi đến cửa!” Lạc Vũ nhìn tình cảnh này cười lạnh, đang định phất tay hạ lệnh:
“Toàn bộ lên! Giết sac…”
Chữ “sạch” còn chưa nói hết, đã thấy Lạc Nam mang theo chúng nữ lao vụt mà ra, mục tiêu chính là Lạc Vũ hắn.
Lạc Vũ giận tím mặt, ta không giết các ngươi thì thôi…các ngươi lại dám toàn bộ xông lên chịu chết?
“Hừ, muốn động vào thủ lĩnh? Trước tiên bước qua xác của ta!” Một tên Thiên Tài Dạ Lang Tiên Tinh bùng phát Thổ Tiên Lực, ở trên không trung ngưng tụ thành một cánh tay cực lớn rắn chắc, hướng Lạc Nam cùng chúng nữ nện xuống.
“Cút!”
Tần Mộng Ảnh cười nhạt một tiếng quát, thân hình uyển chuyển xuất hiện, năm loại Thuộc Tính Ngũ Hành bùng nổ, vấn đề chính là chúng nó không còn là Linh Lực yếu kém, trái lại chính là Kim Tiên Lực, Thủy Tiên Lực, Mộc Tiên Lực, Hỏa Tiên Lực và Thổ Tiên Lực…
“Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn!”
Năm loại Tiên Lực cuồn cuộn dung hợp hình thành một đại ấn có uy thế kinh hồn, hướng cánh tay Thổ Tiên Lực kia nện đến…
ĐÙNG…
Trong ánh mắt kinh hãi muốn lòi ra ngoài của Lạc Vũ và tên thanh niên thiên tài, Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn bá đạo nghiền ép cánh tay Thổ Tiên Lực thành phấn vụn, sau đó lấy tư thái xét đánh không kịp bưng tay nện thẳng vào cơ thể thanh niên thiên tài.
PHỐC…
Thanh niên thiên tài ở trên không trung như diều đứt dây bay vọt, miệng không ngừng phun máu, năm loại Tiên Lực không ngừng xâm nhập và tàn phá bên trong cơ thể hắn, sau cùng càng là như pháo hoa Bùm một tiếng hóa thành mưa máu ngập trời…
Chết đến không thể chết hơn được nữa…
Tĩnh…
Toàn trường tĩnh lặng đến cực hạn…
Dù là Tu Chân Giới hay Dạ Lang Tiên Tinh lúc này cũng đều trợn mắt há hốc mồm, không dám tin nhìn tất cả những gì mình vừa được chứng kiến.
Bọn hắn nhìn ra tên thiên tài vừa xuất kích chính là một trong số những kẻ vây công Tần Mộng Ảnh ở trận chiến lần trước.
Khi đó Tần Mộng Ảnh chỉ có thể bị động phòng thủ trước Thổ Tiên Lực của đối thủ, thậm chí không ngừng bị gây thương thế.
Nhưng hiện tại thì sao? Một chiêu Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn vừa ra lập tức miểu sát kẻ thù cũ?
Chênh lệch lớn như vậy, làm sao bọn hắn tin được?
Đó chỉ là sự quan sát của những tu sĩ cấp thấp, về phần những người đạt đến Độ Kiếp Kỳ càng là hãi hùng khiếp vía hơn nữa, bởi vì bọn hắn đủ tư cách nhìn ra và hiểu lý do vì sao tên thiên tài kia bị miểu sát một cách đơn giản đến như vậy.
Mặc dù tu vi vẫn chênh lệch một tiểu cảnh giới, nhưng lực lượng Tần Mộng Ảnh sử dụng lại chính là Tiên Lực a…
Ngũ hành tương sinh tương khắc, năm loại Tiên Lực một khi dung hợp với nhau uy lực gia tăng theo cấp số nhân, nó không đơn giản chỉ là mạnh hơn gấp lần…
Đó cũng là lý do vì sao Lạc Nam thường dùng Hợp Linh Chưởng có thể đồ sát kẻ thù vượt cấp.
Hiện tại Tần Mộng Ảnh chính là phiên bản nâng cấp của Hợp Linh Chưởng, Ngũ Hành Thánh Thể đã phát huy đúng với sức mạnh nên có của nó.
Thể Chất đứng top trên Đại Thể Bảng, có thể không mạnh sao?
Chẳng qua Linh Lực chưa phát huy được uy lực của nó mà thôi, hiện tại Tần Mộng Ảnh đã sở hữu Tiên Lực, vượt cấp chiến đấu đối với nàng dễ như ăn cháo.
Tần Mộng Ảnh cũng là một trong số ít những nữ nhân tốn hơn một tháng trong Gia Tốc Trận và Hóa Tiên Đài để chuyển hóa Linh Lực thành Tiên Lực, dù sao người khác chỉ chuyển hóa số ít thuộc tính các loại Linh Lực thành Tiên Lực, nhưng nàng đến tận loại.
Một chiêu Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn vừa rồi còn chưa phải toàn bộ thực lực của Tần Mộng Ảnh, bởi nàng sở hữu đến thất đại thuộc tính mà không chỉ có ngũ loại.
Kinh khủng không cách nào hình dung được…
“ Tiên Lực…làm sao có thể?” Lạc Vũ hai mắt trợn tròn, cảm giác thong dong bình thản không còn sót lại chút nào.
Trước đó hắn còn tự nhủ sẽ đem các nữ nhân có Thể Chất toàn bộ tiêu diệt không để các nàng khai thác được sức mạnh từ chúng nó…nhưng hiện tại người ta ngay cả Tiên Lực cũng vận dụng thành thạo rồi?
“Hoang đường, tiếp tục lên cho ta!” Lạc Vũ oán độc quát.
“Chết!” Đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh rút kinh nghiệm, lần này ra tay chính là hàng trăm tên cùng nhau liên thủ công kích, uy thế ngập trời, thiên uy cuồn cuộn, không gian sụp đổ, đem biên giới giữa các đại lục chấn vụn.
Trước thế công kinh hồn của đối thủ, chúng nữ sắc mặt yêu kiều nghiêm nghị, thực lực bùng nổ, không chút yếu thế nào.
Trong khoảnh khắc vài chục cỗ Tiên Lực bùng phát, sắc mặt Lạc Vũ rốt cuộc tái mét.
Liễu Ngọc Thanh khoé môi đen tuyền nhếch lên yêu dị, một thân tu vi Độ Kiếp Hậu Kỳ bùng phát, đôi tay trắng nõn huy động vô số Độc Lực bố, môi thơm khai mở:
“Độc Vũ Diệt Sinh Linh!”
Độc Lực ở trong tay nàng ngưng tụ thành một quả cầu xanh lục dồn nén, sau đó lạnh lùng ném vào trận hình của đối thủ.
ĐÙNG.
Quả cầu độc nổ tung, ở trên không trung tản thành một cơn mưa lớn lan toả khắp bốn phía.
Đám thiên tài sắc mặt kịch biến, nhao nhao dùng Tiên Lực bảo vệ bên ngoài cơ thể.
Xèo xèo xèo…
Tuy nhiên mặc kệ cái gọi là Tiên lực bảo hộ, Độc lực của Liễu Ngọc Thanh thẩm thấu mà qua, tiến vào bên trong da thịt…
“Á, mặt của ta!”
“Không, độc lực đã tiến vào trong máu…”
“Đau quá, phốc…”
“Ngứa, ngứa chết ta rồi!”
Trong lúc nhất thời, một đám hàng chục tên thiên tài trên da xuất hiện vô số vết lở loét ngứa ngáy, một số độc lực thẩm thấu vào trong máu, vào trong lục phủ ngũ tạng khiến bọn hắn liên tục thổ huyết, chiến lực mất hết.
Diệt Sinh Độc Thể sau khi tìm được công pháp tu luyện mạnh mẽ đã thể hiện lực chiến quần thể đáng sợ của nó, mặc dù Độc Lực không trực tiếp tiêu diệt đối thủ, nhưng hành hạ và tra tấn bọn chúng trong thời gian dài, sống không bằng chết.
Liễu Ngọc Thanh sau khi tu luyện Bách Độc Đế Kinh, một thân tu vi từ Độ Kiếp Trung Kỳ đột phá Độ Kiếp Hậu Kỳ, ngay cả thể chất vốn dĩ bất độc bất xâm như Đại Nhật Thần Thể của Diễm Hồng Liên cũng phải tốn thời gian dài để hoá giải, càng đừng nói một đám thiên tài đến từ Tiểu Tiên Giới không sở hữu Thể Chất này.
“Yêu nữ mau đi chết!” Không biết từ lúc nào, hai tên Thiên Tài sở hữu Phong Tiên Lực với tốc độ nhanh chóng đã xuất hiện sau lưng Liễu Ngọc Thanh, hai thanh Phong Đao sắt lẹm nhắm đến cái cổ ngọc ngà thon thả của nàng trảm đến.
Mắt thấy Liễu Ngọc Thanh sắp hương tiêu ngọc vẫn, một thanh Kiếm vô hình vô ảnh từ trong hư không xuất hiện hướng cánh tay hai tên cầm Đao quét ngang.
Tốc độ bố không cách nào để hình dung, Mộc Tiên Lực hoá thành vô số con Hồ Điệp ở trên không trung bay múa, ảo ảnh Mộc Tử Âm thoát ẩn thoát hiện…
Hiếm có ai sở hữu Mộc Linh Căn nhưng lại thiên về Tốc Độ và ám sát như nàng, thông thường tu sĩ có tốc độ cao phải kể đến Phong và Lôi hệ.
Nhưng Mộc Tử Âm với huyết mạch Thái Cổ Tử Mộc Điệp lại làm được điều đó.
Phốc…
Máu me văng tung toé, hai cánh tay bay lên không trung.
“Tiện tỳ dám đánh lén? Mau bỏ mạng lại!” Có ba tên thiên tài khác diện mạo y hệt nhau đang ở gần đó, thấy Mộc Tử Âm đem tay của đồng bọn mình chém đứt nhất thời giận tái mặt, hai tay cấp tốc kết ấn.
RỐNG…
Trong khoảnh khắc đó, Hỏa Tiên Lực từ thân thể bọn hắn lao vụt ra, ở trên không trung ngưng tụ thành hư ảnh một con Hỏa Diễm Tinh Tinh thân thể khổng lồ, bàn tay cuồn cuộn liệt hỏa hướng bóng lưng của Mộc Tử Âm đập xuống…
Một kích này phạm vi bao trùm rất lớn, dù tốc độ của Mộc Tử Âm có nhanh vẫn không thoát khỏi phạm vi ngọn lửa bao trùm, hiển nhiên ba tên này ra tay đã có cân nhắc sở trường tốc độ của nàng từ trước.
Ba người bọn hắn là tam huynh đệ sinh ba, khả năng phối hợp vượt xa người thường, con Hỏa Diễm Tinh Tinh tạo thành uy lực kinh thiên động địa.
Tưởng chừng Mộc Tử Âm sẽ trúng đòn nhưng không…phía sau lưng nàng bầu trời bắt đầu ngưng tụ thành từng bông hoa tuyết, Băng Lam Tịch đạp băng mà đến…bàn tay đặt vào chuôi kiếm, tóc dài búi cao để lộ gáy ngọc trắng ngà…
KENG…
Tịch Lạc Kiếm ra khỏi vỏ, giữa vầng trán của nàng bất chợt hiện lên một ấn ký hình dạng tiểu kiếm trong suốt, nhìn qua rất giống Tịch Lạc Kiếm phiên bản thu nhỏ.
Mà khi ấn ký tiểu kiếm hiện lên, khỏa Kiếm tâm vừa hình thành tại lòng ngực nàng bất chợt chuyển động, tầm mắt của Băng Lam Tịch trở nên trong suốt hơn bao giờ hết, động tác của con Hỏa Diễm Tinh Tinh chậm chạp như một cuốn phim quay chậm, hết sức rõ ràng.
Thế giới trong mắt của Băng Lam Tịch lúc này mất hết mọi tạp chất, chỉ có lại cảm giác của Tịch Lạc Kiếm trong tay và động tác của Hỏa Diễm Tinh Tinh.
Xoẹt…
Một Kiếm trảm xuống, không chút cầu kỳ hay hoa mỹ, đơn giản đến không có gì để miêu tả, nhưng trước một kiếm này…thời gian như đọng lại.
ĐÙNG…
Trong ánh mắt muốn lòi ra ngoài của ba tên thiên tài, Hỏa Diễm Tinh Tinh ở trên không trung bỗng nhiên hóa thành hư vô, không có vụ nổ, không có thanh âm, không có va chạm mãnh liệt.
Nhưng một kiếm vừa ra, vạn pháp đều phá.
“Làm sao có thể? Nhất kiếm phá vạn pháp…Đây là khả năng của người sở hữu Kiếm Tâm, chẳng lẽ nữ nhân này đã đúc thành Phá Vạn Kiếm Tâm Thể trong truyền thuyết?” Lạc Vũ nhảy dựng, một cảm giác bất an lan tràn cõi lòng hắn.
Truyền thuyết kể rằng, Phá Vạn Kiếm Tâm Thể mặc dù chỉ đứng top trên Đại Thể Bảng nhưng lại được Kiếm Tu tôn sùng vượt xa cả những thế chất bên trong Top , Lạc Vũ chưa từng được chứng kiến người sở hữu Thể Chất này, nhưng đã nghe qua uy danh của nó.
Vạn năm trước, Tiên giới từng ra một vị Kiếm Tu có tu vi Tiên Tôn, người này cả đời chỉ biết truy cầu Kiếm Đạo, chém đứt thất tình lục dục, chém đứt hồng trần, một người một kiếm chu du thiên hạ, từ đó đạt được cơ duyên thành công đúc thành Phá Vạn Kiếm Tâm Thể.
Trong một lần đại chiến, vị Kiếm Tu Tiên Tôn kia sau khi liên tục trảm phá hàng trăm loại Vũ Kỹ mạnh mẽ của một vị Tiên Đế, sau cùng chém đứt cánh tay hắn…buộc Tiên Đế phải bỏ chạy.
Không sai, Tiên Tôn chém Tiên Đế phải bỏ chạy, đó chính là truyền thuyết thuộc về Phá Vạn Kiếm Thể.
Nữ nhân tên Băng Lam Tịch này tu vi rõ ràng chỉ mới tiến vào Độ Kiếp Kỳ, nhưng lại một kiếm trảm phá công kích do ba vị thiên tài Tiên giới liên thủ, buộc Lạc Vũ phải liên tưởng đến Kiếm Thể khủng bố này.
“Không dùng Vũ Kỹ chiến đấu với nàng!” Lạc Vũ rống lên muốn rách miệng.
“Được!” Ba tên thiên tài huynh đệ lấy lại tinh thần, vội vàng lấy ra ba thanh Chân Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo có hình dạng như Hạt Châu, hướng về Băng Lam Tịch ném mạnh.
ẦM ẦM ẦM…
Ba viên Hạt Châu ở trên không trung hấp thụ Hỏa thuộc tính một cách điên cuồng, sau đó biến lớn nện xuống đầu Băng Lam Tịch như ba ngọn hỏa sơn muốn trấn áp nàng.
Hiển nhiên Kiếm Tâm có thể phá vạn pháp nhưng không thể chém vỡ Pháp Bảo cấp cao nếu chưa đủ thực lực, Lạc Vũ hiểu rõ điều đó…
Chỉ đáng tiếc, hắn vẫn còn xem thường Băng Lam Tịch, hay nói đúng hơn là chưa hiểu hết tiềm năng của Phá Vạn Kiếm Tâm Thể…
Băng Lam Tịch nhếch lên đôi môi kiều diễm, một luồng Kiếm Ý vô cùng vô tận bạo phát mà ra, lục tầng Kiếm Ý chồng chất lên nhau, Kiếm Ý bá đạo nghiền ép khiến ba tên thiên tài miệng phun máu tươi.
ĐÙNG…
Cự Mỹ Anh nâng lên Cự Linh Thuẫn, nhẹ nhõm đón đỡ ba viên Hạt Châu, mà Băng Lam Tịch cùng Mộc Tử Âm đã biến mất.
Khi xuất hiện một lần nữa đã dương đông kích tây, tập kích hai tên Thiên Tài vừa bị trảm cụt tay.
PHỤT…
Kiếm ảnh lóe lên, hai cái đầu lâu mang theo vô tận hoảng sợ phóng lên tận trời, sau đó thân thể của bọn chúng bị Kiếm Khí bá đạo nghiền nát thành thịt vụn…
Cùng lúc đó, ở những chiến tuyến khác, chúng nữ Hậu Cung như hổ nhập bầy cừu, lấy ít địch nhiều…toàn diện bùng phát.
Đúng như Lạc Nam từng nói, vai trò thợ săn và con mồi…đã có sự nghịch chuyển.
…