ại bãi biển.
7 người đang đi dạo, vì trời tối, người cũng ít. Tiếng Gió thổi vi vu cùng tiếng reo rì rào của biển.
Bất chợt…
“Á…..” tiếng hét của nó.
“Gì vậy?” Mọi người cùng quay đầu lại hỏi ( nó đi cuối )
“Con… con cua nó cắn…. huhu….” nó mếu máo nước mắt rơi ra ngoài.
“Có sao không?” chị nó vội vàng chạy lại. 5 người kia thì đứng như trời trồng, nó khóc kìa, là khóc đó. Nó bị cua cắn, khóc, mà mấy người này đứng nhìn, có lương tâm hông vậy.
“Đỡ chưa” chị bó xoa xoa chân bị xưng lên.
“Đỡ gì…. có gì xứt đâu mà đỡ” nó.
“À quên” chị nó cười trừ.
“Kha, lại đây, diều Băng vào khách sạn đi, chị mua thuốc cho. ” Chị nó ngoắc tay.
> Hồn anh Kha trở về zùm em.
Hắn bây giờ mới tỉnh lại, chạy qua chỗ nó diều nó về khách sạn. Chị nó thì chạy đi mua thuốc.
Khoa dẫn Liên ra gần bờ biển, ngồi tâm sự. Nói từ chuyện trên trời dưới đất, nói xuyên mái nhà tổ quốc, lôi từ hồi xa xưa tới bây giờ, rồi đến của chuyện trong giới showbiz, nào là con ca sĩ này bị Bồ đá, ông nhạc sĩ này mới qua đời ( Dí dụ: Trần lập chẳng hạn ), rồi con này bà kia dính vào xì-căn-đang cực kì tai tiếng. Ôi trời!!!!
Hai người cùng nói chuyện vui vẻ. Lâu lâu Liên lại quay về phía sau kiếm Kha ( đâu ra mà kiếm bà Nội ). Hành động này làm khoa thấy buồn. Nhưng lại mỉm cười cho qua.
—- cho Mị hỏi, Mị có đẹp hông, đẹp thì chúng ta lia máy qua chỗ Ny và Huy ha ——-
Cũng giống như hai người kia, Huy dẫn Ny qua gần bờ biển, hai người cùng đi dạo, cùng nói chuyện.
“tớ có chuyện muốn nói” Huy
“Cứ tự nhiên như con điên đi ” Ny nói đùa. ( người ta sắp tỉnh tò mà còn giỡn được hả ???? )
Huy đen mặt, người gì mà ưa ngắt mạch cảm xúc của người ta quá. Thôi kệ nữa về nhà dạy dỗ lại, bây giờ là phải nói chuyện này ra.
“tớ… tớ thích cậu à không là yêu cậu mới đúng, làm bạn gái tớ được không?” Huy nắm tay Ny nói.
“Vậy cho tớ hỏi một chuyện? cậu có muốn làm bạn trai tớ không?” Ny nghe Huy nói có chút ngây người, nhưng lại Bình tĩnh hỏi.
Huy bất động tại chỗ. Cứ tưởng là Ny sẽ đứng hình vì câu nói của mình ai ngờ đâu!!!!!
“Sao vậy???? hử!!!” Ny lắc lắc tay ngay trước mặt Huy.
“Hả à…. ừ thì làm….. làm chứ… anh đâu có ngu” Huy hoàn hồn, gật đầu lia lịa, đổi cả xưng hô.
“rồi…. nhẫn đâu… bông đâu…” Ny xoè tay ra.
“Hả???” Huy ( lại ) đứng hình.
“Hahaha…. coi cái mặt kìa….” Ny cười ha hả, tên này đúng là.
“Dám trêu anh à…”
“Ai biểu anh ngu….” Ny lè lưỡi.
Huy không nói gì bước tới, xoay người Ny đối diện với mình. Cúi xuống hôn lên môi đang cười kia. Ny bị hôn bất ngờ nên căn bản là không kịp phản ứng, cứ đứng yên nó mà mặc Huy hôn. Tay đặt lên vai của Ny giờ chuyển xuống eo, tay Ny thì đưa lên ôm cổ Huy.
5′ sau mới luyến tiết mà buông ra. Cùng nhau dắt tay ngắm ánh Hoàng hôn…. Á lộn…. ánh trăng đêm. Một cảnh tượng thiệt là lãng mạn, hường bay tứ tung.
Rồi 4 người cùng về khách sạn.
Phòng 301
“đi dạo… mỏi chân quá” Ny vừa vào phòng đã than.
“Đây anh xoa bóp cho” Huy mặt gian lại gần Ny.
“Thôi đi ông” Ny.
“Ai ông???” Huy mặt đen khi Ny gọi mình là ông.
“À…. không có gì” Ny cười trừ.
“Em ngủ trên giường …. anh thì sopha thẳng tiến đi” Ny hất mặt.
“Ai đời nào để chồng mình ngủ ở sopha”
“Ai vợ anh…. mơ à…. không ngủ thì thức đi” Ny thẹn quá hoá giận.
“Haha… em giận dễ thương quá…. Á….” Huy đang cười nghiêng ngã thì Ny bước xuống giường thẳng cẳng mà đạp Huy dính lên vách tường.
“Đừng chọc bà nghe con… bà ngủ đây” Ny hất mặt đi lại giường ngủ.
Cơ mà nữa đêm có ai đó lì lợm mà mò lên giường, chui vào chăn, ôm vợ ngủ.
Phòng 302
“Tớ ngủ sopha cho… cậu ngủ giường đi” Khoa.
“Ừ cũng được…. mà ngủ ở đó rất lạnh cậu…. chịu được không” Liên hơi khó xử.
“Không sao!” Khoa
“Ừ vậy ngủ ngon” Liên chúc xong liền đi ngủ. Có lẽ Liên cũng nhận ra Khoa cũng tốt, có nên…. ây mà thôi… ngủ thôi….
Kết thúc trong yên bình.
Phòng 303
“Á… đau… ” nó hét khi hắn chạm vào vết thương.
“Ráng chịu chút xíu … để anh bôi thuốc” hắn an ủi nó.
“….. Ưm…” nó gật đầu.
Sau khi thoa xong.
“Đi được không?” hắn thấy nó nhắn nhó mặt mày khi đứng dậy.
“Được…. á…” nó tét xuống.
“Thấy hông… để anh bồng lại cho” vừa nói vừa làm, bồng kiểu Hoàng tử bồng công chúa.
“Rồi cám ơn….. Anh sopha làm bạn đi” nó không thương tiết lấy tay chỉ thẳng chỗ an tọa cái sopha.
“Có Cần ác thế không….” hắn uất ức.
“Không có ác…” nó.
“Thôi để anh ngủ ở đây” hắn lập tức chui vào chăn. Chính là lợi dụng việc nó bị thương không thể đi hoặc đánh hắn ngủ chung. Ôi tao cám ơn mày lắm cua a. Tiếng lòng của anh Kha nhà mình đấy ạ.
Nó cũng không làm được gì thêm.
Ngoài trời chỉ có ánh trăng và vì sao đang phát sáng, mọi người chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau 7 người họ đi tham quan chợ, phố xá, rồi chơi trượt tuyết, leo núi Phú Sĩ, rồi đến khu vui chơi. Nói chung là đủ thứ.
Ngày kế đó họ ra sân bay, qua Hàn.
Chuyến bay đáp cánh tại sân bay Incheon.
Lịch đi chơi bị thay đổi, họ chỉ được đi trong ngày hôm nay mai lại phải về nước nên họ tận dụng từng giây từng phút ở lại đây.
Qua đây, ai cũng có ý là tách ra không đi chung nữa mà là theo cặp, nó và hắn, Ny và Huy, Khoa và Liên, chị nó lại đi một mình.
Tại Trung tâm thương mại.
Chị nó đi lanh quanh trong khu Trang sức, chợt dừng lại tại chỗ có bán một sợi dây chuyền hình con bướm cực đẹp. Chị nó bị thu hút bởi cái đó, giá thì cũng được, cỡ khoảng 15 triệu, cũng rẽ thiệt ( trời ơi rẽ của tui đó chời ).
“Lấy cho em cái này đi chị” hai tiếng đồng thanh vang lên.
“Tôi lấy trước ” cô gái mặt thì cũng đẹp, cũng xinh, nhưng chét cả Đống phấn thấy mà kinh lên tiếng.
“Vô lý, là tôi” chị nó cải.
“Của tôi”
“Là của tôi”
“Anh, nó dám chống em kìa” cô gái đó quay qua anh chàng kế bên, tạm gọi là bạn trai đi.
“cô * chỉ chị nó * mua cái khác” anh chàng đó lên tiếng.
“Mắc cười anh quá à, tôi là tôi lại trước nên là của tôi, anh là ba tôi hả gì” chị nó cả khinh nói.
“Mau” anh chàng đó lặp lại
“Không” chị nó kiên quyết rước em chuyền bướm về nhà.
“Lần cuối”
“không”
“Bảo vệ ” anh chàng kêu.
“Tôi đây thưa Quý khách”
“Đuổi”
“Không được ạ” chú bảo vệ khó xử nó với anh chàng đó
“Tại sao”
“Đây là tiểu thư của tập đoàn Hạ gia, con của chủ tịch TTTM này” chú bảo vệ sớm biết chị nó là ai.
“Vậy… chúng tôi đi…” cô gái sau khi nghe xong liền xanh xanh mặt. Cô biết đắt tội với Hạ gia là một điều xấu.
“Không cần” chị nó liền chặn lại.
“Sao…. v… vậy” cô gái run.
“Dù gì thì tôi cũng không muốn mua nó nữa, thôi thì coi như tôi ‘ bố thí’ nó cho cô” chị nó nói rồi hất tóc bỏ đi.
Anh chàng đó thầm đánh giá chị nó.
Chị nó đi vệ sinh một chút, khi bước ra do đi vội liền định trúng 1 người.
“Ui ….” chị nó té nhào xuống đất.
“Đi không nhìn đường” người kia nói.
“Anh mới không nhìn đường”
“Là cô tự nhiên đâm sầm vào người tôi trước ”
“Là… an…” chị nó lúc này mới ngước lên, liền thấy khuôn mặt của người kia thì bất ngờ. ( quá đẹp chăng- Chị nó : đẹp bà nội mày, bà đây không mê chai- tg: em biết… em biết )
4 mắt chạm nhau và……
“Là cô/ anh. đụng trúng tôi ” hai người đồng thanh.
“Sao bắt chước theo tôi” tập 2
“Là cô/ anh ” tập 3.
“Thôi”
“Tại cô bắt chước nói theo tôi”
“Hơ… anh thì tốt gì… coi như tôi đụng trước, bye, đồ dở hơi ” chị nó vội vàng chuồng lẹ.
“Nè… cô… aizzz gặp toàn người gì đâu. ”
Tại chỗ chị nó. Nói đúng hơn là quầy bán thức ăn nhanh.
“Chị cho em một phần gà ráng” lại đồng thanh.
“Anh là ma sao mà ám tôi hoài vậy”
“KhÔng” anh chàng một buông một câu kiệm lời.
“Vậy sao lại ở đây?”
“Đây là nơi công cộng,”
“Anh…” chị nó không biết nói gì nữa, cãi với tên này thật tốn calo, chất xám.
“Phần gà ráng tổng Cộng bao nhiêu vậy chị” chị nó.
“52000 đ”
“Sao này đừng để tôi gặp anh” chị nó nói một câu rồi xách bọc gà ráng ra cửa cùng tụi kia về nghỉ ngơi, chiều về nước. Tính ra sáng giờ tụi kia cũng chơi nào là đủ thứ đến nỗi xập TTTM nhà mình luôn ( ta chém…. ).
Sau khi chị nó đi thì anh chàng kia có một cuộc gọi.
“Alo”
“Chiều nay về nước. ”
“Sao vậy chú”
“Về rồi biết nhất định là chiều nay nghe chưa, chú đã nói với bama của con rồi”
“OK, ”
Anh cúp máy rồi ra khỏi TTTM.
3h PM , tại sân bay Incheon.
[ chuyến bay TLM525 chuẩn bị cất cánh, xin mời tất cả các hành khách lên máy bay, ổn định chỗ ngồi ]
7 người cùng lên máy bay.
Nó ngồi với hắn, Ny ngồi với Huy, Liên với Khoa, chỉ mỗi chị nó là ngồi với một tên nào đó mặt thì đeo kính đen, đeo khẩu trang, mặc Nguyên cây đen đang ngồi ở ghế trong.
“Làm ơn để hàng lý của anh lên trên gác được không” chị nó lịch sự kêu.
Anh ta quay qua, ngạc nhiên, bất ngờ. Đây chẳn phải là cô gái đụng mặt với anh nhiều lần ở TTTM sao.
Rồi đứng lên lấy hành lý để lên gác sẵn tiện giúp chị nó để luôn, vậy mới ga lăng chứ.
Máy bay cất cánh được 30′ chị nó bắt đâu buồn ngủ rồi thiếp đi, đầu gụt qua anh chàng kia. Anh hơi giật mình nhưng cũng để yên rồi mình cũng đi vào giấc ngủ.
————- end chap ———-
Có dài hơn mấy chap trước Nếu Cần thêm tg sẽ viết nhiều thêm nhưng vấn dề là thời gian. Tâm trạng tg không vui cũng không bùn có hứng là viết, có bữa không đụng tới nó lun.
Đã có hai cặp thành rồi a ( nó và hắn, Ny và Huy ) còn hai cặp nữa thôi, là Liên và Khoa và M. Liên và Trung.
Kết quả đã có rồi, chap sau tg sẽ tặng cho bạn nào trả lời đúng.
Đừng đọc chùa, thương tui thì Bình chọn cho tui đi.
Văn án sai sót gì thì xí xoá a.
Người viết : hannah-jolie….
8.4.2016
7 người đang đi dạo, vì trời tối, người cũng ít. Tiếng Gió thổi vi vu cùng tiếng reo rì rào của biển.
Bất chợt…
“Á…..” tiếng hét của nó.
“Gì vậy?” Mọi người cùng quay đầu lại hỏi ( nó đi cuối )
“Con… con cua nó cắn…. huhu….” nó mếu máo nước mắt rơi ra ngoài.
“Có sao không?” chị nó vội vàng chạy lại. 5 người kia thì đứng như trời trồng, nó khóc kìa, là khóc đó. Nó bị cua cắn, khóc, mà mấy người này đứng nhìn, có lương tâm hông vậy.
“Đỡ chưa” chị bó xoa xoa chân bị xưng lên.
“Đỡ gì…. có gì xứt đâu mà đỡ” nó.
“À quên” chị nó cười trừ.
“Kha, lại đây, diều Băng vào khách sạn đi, chị mua thuốc cho. ” Chị nó ngoắc tay.
> Hồn anh Kha trở về zùm em.
Hắn bây giờ mới tỉnh lại, chạy qua chỗ nó diều nó về khách sạn. Chị nó thì chạy đi mua thuốc.
Khoa dẫn Liên ra gần bờ biển, ngồi tâm sự. Nói từ chuyện trên trời dưới đất, nói xuyên mái nhà tổ quốc, lôi từ hồi xa xưa tới bây giờ, rồi đến của chuyện trong giới showbiz, nào là con ca sĩ này bị Bồ đá, ông nhạc sĩ này mới qua đời ( Dí dụ: Trần lập chẳng hạn ), rồi con này bà kia dính vào xì-căn-đang cực kì tai tiếng. Ôi trời!!!!
Hai người cùng nói chuyện vui vẻ. Lâu lâu Liên lại quay về phía sau kiếm Kha ( đâu ra mà kiếm bà Nội ). Hành động này làm khoa thấy buồn. Nhưng lại mỉm cười cho qua.
—- cho Mị hỏi, Mị có đẹp hông, đẹp thì chúng ta lia máy qua chỗ Ny và Huy ha ——-
Cũng giống như hai người kia, Huy dẫn Ny qua gần bờ biển, hai người cùng đi dạo, cùng nói chuyện.
“tớ có chuyện muốn nói” Huy
“Cứ tự nhiên như con điên đi ” Ny nói đùa. ( người ta sắp tỉnh tò mà còn giỡn được hả ???? )
Huy đen mặt, người gì mà ưa ngắt mạch cảm xúc của người ta quá. Thôi kệ nữa về nhà dạy dỗ lại, bây giờ là phải nói chuyện này ra.
“tớ… tớ thích cậu à không là yêu cậu mới đúng, làm bạn gái tớ được không?” Huy nắm tay Ny nói.
“Vậy cho tớ hỏi một chuyện? cậu có muốn làm bạn trai tớ không?” Ny nghe Huy nói có chút ngây người, nhưng lại Bình tĩnh hỏi.
Huy bất động tại chỗ. Cứ tưởng là Ny sẽ đứng hình vì câu nói của mình ai ngờ đâu!!!!!
“Sao vậy???? hử!!!” Ny lắc lắc tay ngay trước mặt Huy.
“Hả à…. ừ thì làm….. làm chứ… anh đâu có ngu” Huy hoàn hồn, gật đầu lia lịa, đổi cả xưng hô.
“rồi…. nhẫn đâu… bông đâu…” Ny xoè tay ra.
“Hả???” Huy ( lại ) đứng hình.
“Hahaha…. coi cái mặt kìa….” Ny cười ha hả, tên này đúng là.
“Dám trêu anh à…”
“Ai biểu anh ngu….” Ny lè lưỡi.
Huy không nói gì bước tới, xoay người Ny đối diện với mình. Cúi xuống hôn lên môi đang cười kia. Ny bị hôn bất ngờ nên căn bản là không kịp phản ứng, cứ đứng yên nó mà mặc Huy hôn. Tay đặt lên vai của Ny giờ chuyển xuống eo, tay Ny thì đưa lên ôm cổ Huy.
5′ sau mới luyến tiết mà buông ra. Cùng nhau dắt tay ngắm ánh Hoàng hôn…. Á lộn…. ánh trăng đêm. Một cảnh tượng thiệt là lãng mạn, hường bay tứ tung.
Rồi 4 người cùng về khách sạn.
Phòng 301
“đi dạo… mỏi chân quá” Ny vừa vào phòng đã than.
“Đây anh xoa bóp cho” Huy mặt gian lại gần Ny.
“Thôi đi ông” Ny.
“Ai ông???” Huy mặt đen khi Ny gọi mình là ông.
“À…. không có gì” Ny cười trừ.
“Em ngủ trên giường …. anh thì sopha thẳng tiến đi” Ny hất mặt.
“Ai đời nào để chồng mình ngủ ở sopha”
“Ai vợ anh…. mơ à…. không ngủ thì thức đi” Ny thẹn quá hoá giận.
“Haha… em giận dễ thương quá…. Á….” Huy đang cười nghiêng ngã thì Ny bước xuống giường thẳng cẳng mà đạp Huy dính lên vách tường.
“Đừng chọc bà nghe con… bà ngủ đây” Ny hất mặt đi lại giường ngủ.
Cơ mà nữa đêm có ai đó lì lợm mà mò lên giường, chui vào chăn, ôm vợ ngủ.
Phòng 302
“Tớ ngủ sopha cho… cậu ngủ giường đi” Khoa.
“Ừ cũng được…. mà ngủ ở đó rất lạnh cậu…. chịu được không” Liên hơi khó xử.
“Không sao!” Khoa
“Ừ vậy ngủ ngon” Liên chúc xong liền đi ngủ. Có lẽ Liên cũng nhận ra Khoa cũng tốt, có nên…. ây mà thôi… ngủ thôi….
Kết thúc trong yên bình.
Phòng 303
“Á… đau… ” nó hét khi hắn chạm vào vết thương.
“Ráng chịu chút xíu … để anh bôi thuốc” hắn an ủi nó.
“….. Ưm…” nó gật đầu.
Sau khi thoa xong.
“Đi được không?” hắn thấy nó nhắn nhó mặt mày khi đứng dậy.
“Được…. á…” nó tét xuống.
“Thấy hông… để anh bồng lại cho” vừa nói vừa làm, bồng kiểu Hoàng tử bồng công chúa.
“Rồi cám ơn….. Anh sopha làm bạn đi” nó không thương tiết lấy tay chỉ thẳng chỗ an tọa cái sopha.
“Có Cần ác thế không….” hắn uất ức.
“Không có ác…” nó.
“Thôi để anh ngủ ở đây” hắn lập tức chui vào chăn. Chính là lợi dụng việc nó bị thương không thể đi hoặc đánh hắn ngủ chung. Ôi tao cám ơn mày lắm cua a. Tiếng lòng của anh Kha nhà mình đấy ạ.
Nó cũng không làm được gì thêm.
Ngoài trời chỉ có ánh trăng và vì sao đang phát sáng, mọi người chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau 7 người họ đi tham quan chợ, phố xá, rồi chơi trượt tuyết, leo núi Phú Sĩ, rồi đến khu vui chơi. Nói chung là đủ thứ.
Ngày kế đó họ ra sân bay, qua Hàn.
Chuyến bay đáp cánh tại sân bay Incheon.
Lịch đi chơi bị thay đổi, họ chỉ được đi trong ngày hôm nay mai lại phải về nước nên họ tận dụng từng giây từng phút ở lại đây.
Qua đây, ai cũng có ý là tách ra không đi chung nữa mà là theo cặp, nó và hắn, Ny và Huy, Khoa và Liên, chị nó lại đi một mình.
Tại Trung tâm thương mại.
Chị nó đi lanh quanh trong khu Trang sức, chợt dừng lại tại chỗ có bán một sợi dây chuyền hình con bướm cực đẹp. Chị nó bị thu hút bởi cái đó, giá thì cũng được, cỡ khoảng 15 triệu, cũng rẽ thiệt ( trời ơi rẽ của tui đó chời ).
“Lấy cho em cái này đi chị” hai tiếng đồng thanh vang lên.
“Tôi lấy trước ” cô gái mặt thì cũng đẹp, cũng xinh, nhưng chét cả Đống phấn thấy mà kinh lên tiếng.
“Vô lý, là tôi” chị nó cải.
“Của tôi”
“Là của tôi”
“Anh, nó dám chống em kìa” cô gái đó quay qua anh chàng kế bên, tạm gọi là bạn trai đi.
“cô * chỉ chị nó * mua cái khác” anh chàng đó lên tiếng.
“Mắc cười anh quá à, tôi là tôi lại trước nên là của tôi, anh là ba tôi hả gì” chị nó cả khinh nói.
“Mau” anh chàng đó lặp lại
“Không” chị nó kiên quyết rước em chuyền bướm về nhà.
“Lần cuối”
“không”
“Bảo vệ ” anh chàng kêu.
“Tôi đây thưa Quý khách”
“Đuổi”
“Không được ạ” chú bảo vệ khó xử nó với anh chàng đó
“Tại sao”
“Đây là tiểu thư của tập đoàn Hạ gia, con của chủ tịch TTTM này” chú bảo vệ sớm biết chị nó là ai.
“Vậy… chúng tôi đi…” cô gái sau khi nghe xong liền xanh xanh mặt. Cô biết đắt tội với Hạ gia là một điều xấu.
“Không cần” chị nó liền chặn lại.
“Sao…. v… vậy” cô gái run.
“Dù gì thì tôi cũng không muốn mua nó nữa, thôi thì coi như tôi ‘ bố thí’ nó cho cô” chị nó nói rồi hất tóc bỏ đi.
Anh chàng đó thầm đánh giá chị nó.
Chị nó đi vệ sinh một chút, khi bước ra do đi vội liền định trúng 1 người.
“Ui ….” chị nó té nhào xuống đất.
“Đi không nhìn đường” người kia nói.
“Anh mới không nhìn đường”
“Là cô tự nhiên đâm sầm vào người tôi trước ”
“Là… an…” chị nó lúc này mới ngước lên, liền thấy khuôn mặt của người kia thì bất ngờ. ( quá đẹp chăng- Chị nó : đẹp bà nội mày, bà đây không mê chai- tg: em biết… em biết )
4 mắt chạm nhau và……
“Là cô/ anh. đụng trúng tôi ” hai người đồng thanh.
“Sao bắt chước theo tôi” tập 2
“Là cô/ anh ” tập 3.
“Thôi”
“Tại cô bắt chước nói theo tôi”
“Hơ… anh thì tốt gì… coi như tôi đụng trước, bye, đồ dở hơi ” chị nó vội vàng chuồng lẹ.
“Nè… cô… aizzz gặp toàn người gì đâu. ”
Tại chỗ chị nó. Nói đúng hơn là quầy bán thức ăn nhanh.
“Chị cho em một phần gà ráng” lại đồng thanh.
“Anh là ma sao mà ám tôi hoài vậy”
“KhÔng” anh chàng một buông một câu kiệm lời.
“Vậy sao lại ở đây?”
“Đây là nơi công cộng,”
“Anh…” chị nó không biết nói gì nữa, cãi với tên này thật tốn calo, chất xám.
“Phần gà ráng tổng Cộng bao nhiêu vậy chị” chị nó.
“52000 đ”
“Sao này đừng để tôi gặp anh” chị nó nói một câu rồi xách bọc gà ráng ra cửa cùng tụi kia về nghỉ ngơi, chiều về nước. Tính ra sáng giờ tụi kia cũng chơi nào là đủ thứ đến nỗi xập TTTM nhà mình luôn ( ta chém…. ).
Sau khi chị nó đi thì anh chàng kia có một cuộc gọi.
“Alo”
“Chiều nay về nước. ”
“Sao vậy chú”
“Về rồi biết nhất định là chiều nay nghe chưa, chú đã nói với bama của con rồi”
“OK, ”
Anh cúp máy rồi ra khỏi TTTM.
3h PM , tại sân bay Incheon.
[ chuyến bay TLM525 chuẩn bị cất cánh, xin mời tất cả các hành khách lên máy bay, ổn định chỗ ngồi ]
7 người cùng lên máy bay.
Nó ngồi với hắn, Ny ngồi với Huy, Liên với Khoa, chỉ mỗi chị nó là ngồi với một tên nào đó mặt thì đeo kính đen, đeo khẩu trang, mặc Nguyên cây đen đang ngồi ở ghế trong.
“Làm ơn để hàng lý của anh lên trên gác được không” chị nó lịch sự kêu.
Anh ta quay qua, ngạc nhiên, bất ngờ. Đây chẳn phải là cô gái đụng mặt với anh nhiều lần ở TTTM sao.
Rồi đứng lên lấy hành lý để lên gác sẵn tiện giúp chị nó để luôn, vậy mới ga lăng chứ.
Máy bay cất cánh được 30′ chị nó bắt đâu buồn ngủ rồi thiếp đi, đầu gụt qua anh chàng kia. Anh hơi giật mình nhưng cũng để yên rồi mình cũng đi vào giấc ngủ.
————- end chap ———-
Có dài hơn mấy chap trước Nếu Cần thêm tg sẽ viết nhiều thêm nhưng vấn dề là thời gian. Tâm trạng tg không vui cũng không bùn có hứng là viết, có bữa không đụng tới nó lun.
Đã có hai cặp thành rồi a ( nó và hắn, Ny và Huy ) còn hai cặp nữa thôi, là Liên và Khoa và M. Liên và Trung.
Kết quả đã có rồi, chap sau tg sẽ tặng cho bạn nào trả lời đúng.
Đừng đọc chùa, thương tui thì Bình chọn cho tui đi.
Văn án sai sót gì thì xí xoá a.
Người viết : hannah-jolie….
8.4.2016