“Ngoan, Tiểu Bảo, thả lỏng.” Ngón tay thon dài của Liễu Phong Liễm tại lối vào huyệt khẩu vì Tiểu Bảo đang quá ngượng ngùng mà không ngừng co rút nỗ lực nhẹ nhàng khuấy đảo, giúp cho hắn thả lỏng, tay kia tại đầu khỏa anh đào của hắn nhẹ nhàng âu yếm.
“A…Ưm…” Tiểu Bảo rên rỉ chậm rãi thả lỏng thân thể của chính mình, hắn cảm giác được ngón tay Liễm đã thuận lợi mà tiến nhập cơ thể hắn.
Liễm dịu dàng chuyển động ngón tay, Tiểu Bảo cũng không quá khó chịu, chỉ là có một loại cảm giác buồn bực như bị dồn nén, xem ra phụ thân trước đây để hắn thường ăn những loại thuốc kì quái là rất hữu dụng. Tùy ý ngón tay hoạt động lúc mạnh lúc yếu, cảm giác kỳ diệu không nói nên lời dần dần hiện lên trong cơ thể Tiểu Bảo.
Ngón tay hơi rút ra, sau đó là càng nhiều ngón tay tiến thêm vào.
Ngón tay tinh tế ở trong nội vách ướt át của Tiểu Bảo mềm nhẹ qua lại vừa gãi vừa ấn an ủi, Tiểu Bảo từ từ có chút thích ứng, huyệt khẩu tùy theo di động của ngón tay Liễm mà khép mở, chợt ngón tay đụng tới một điểm nổi lên ở chỗ sâu trong thân thể hắn. Đột nhiên, như có một dòng điện gây ra cảm giác tê dại chạy khắp than thể, Tiểu Bảo thét lên chói tai, cả người run run.
“Bị ta tìm được nơi đó của ngươi rồi.” Liễu Phong Liễm đình chỉ động tác, chậm rãi rời khỏi tiểu huyệt của Tiểu Bảo.
“A… Đừng…” Cảm giác được ngón tay trong cơ thể rút ra, Tiểu Bảo vội vàng bắt lấy tay y, thanh âm run rẩy
“Ngoan, Tiểu Bảo, để ta đem tay rời khỏi.” Liễu Phong Liễm vươn người hôn lên gương mặt Tiểu Bảo dỗ dành.
Nhân lúc Tiểu Bảo buông tay ra, Liễu Phong Liễm một hơi rút ra ngón tay đồng thời đem hai chân thon dài của Tiểu Bảo để lên hai khuỷu tay của chính mình, kéo qua cái chăn tơ tằm mềm mại nhét xuống dưới lưng hắn, đem dục vọng từ lâu đã nóng rực không gì sánh được để ở hậu huyệt tiểu vừa rồi được âu yếm đến kỳ mềm mại của Tiểu Bảo.
“Tiểu Bảo, sẽ đau một chút, ngươi hãy cố nhịn.” Liễm cẩn thận đem dục vọng đẩy mạnh vào trong cơ thể Tiểu Bảo, vừa đẩy mạnh vừa âu yếm Tiểu Bảo, phân tán Tiểu Bảo khiến hắn không cảm nhận được nỗi đau đớn sâu sắc.
Lúc tiến gần được một nửa thì, Liễu Phong Lliễm đột nhiên cố sức thẳng tiến, chôn sâu lửa nóng vào trong cơ thể Tiểu Bảo.
“A a a…” Tiểu Bảo thét lên chói tai.
Đồng thời trong miệng Liễu Phong Liễm phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn: “A… Thật chặt… Nóng quá… Bảo bối của ta, thả lỏng, ngươi rất nhanh có thể cắn đứt ta.” Y dừng lại động tác, chờ cho Tiểu Bảo chậm rãi thích ứng cực đại của y.
Cảm giác được Liễu Phong Liễm vỗ nhẹ mông mình, Tiểu Bảo thở sâu, nỗ lực thả lỏng chính mình.
Chờ được chốc lát, nghĩ Tiểu Bảo đã thích ứng với tồn tại của y, Liễu Phong Liễm cũng không thể nhịn lại lửa dục trong mình, nắm cái eo nhỏ nhắn của Tiểu Bảo, mãnh liệt đánh vào, mỗi một lần động đều thêm mạnh, khiến Tiểu Bảo liên tục cầu xin tha thứ.
“A… Liễm… Chậm một chút… A… Cầu… Cầu ngươi… Ừ ưm…” Liên tiếp nói không thành tiếng mà thay vào đó là thanh âm rên rỉ ngọt ngào liên tục từ đôi môi hắn thốt ra.
Ma sát từ chỗ kết hợp mang đến khoái tuyệt đỉnh mà từ trước tới giờ Tiểu Bảo chưa từng được trải qua. Nghe được chính mình phát ra tiếng rên rỉ *** đãng như vậy, Tiểu Bảo ngượng ngùng nghĩ thấy thật mất mặt, vội vàng lấy tay che miệng lại, làm cho bản than không còn phát ra âm thanh khiến người nghe phải đoe mặt nữa.
“Được, ta không động nha…” Liễu Phong Liễm thở dốc, khí tức tràn đầy dục vọng, hôn lên đùi trong non mềm.
Khi Liễu Phong Liễm dừng lại động tác, Tiểu Bảo có cảm giác chỗ hai người kết hợp có một loại cảm giác ngưa ngáy khiến hắn không thể chịu đựng được. Tiểu Bảo xoay xoay vòng eo ý muốn khiến Liễu Phong Liễm tiếp tục động tác.
Dường như Liễu Phong Liễm đã hạ quyết tâm, vẫn nhẫn nhịn, không mảy may động.
“Ưm… A… Ngươi động a, oa oa… oa oa… Ngươi bắt nạt ta…” Nhìn thấy tình hình, Tiểu Bảo tủi thân nức nở.
“Ai… Ngoan, không khóc a bảo bối, là ta không tốt, không khóc nga.” Biên nằm phủ lên Tiểu Bảo, Liễu Phong Liễm vừa lấy lòng vừa chiếm tiện nghi mà ra sức động eo.
Một tay đồng thời cũng đi tới dưới thân Tiểu Bảo, cầm dục vọng Tiểu Bảo chậm rãi xoa nắn lên xuống.
Rất nhanh, dưới sự tập kích vừa nhanh vừa mạnh của Liễu Phong Liễm, Tiểu Bảo không ngừng cảm giác chính mình sắp không thở nổi, khoái cảm mãnh liệt bao phủ khắp người hắn, hắn phát ra thanh âm nức nở, thân thể rung động từng hồi. Cuối cùng, theo sự ra vào của Liễu Phong lLiễm, một cổ nhiệt lưu chạy ào trong cơ thể Tiểu Bảo, hắn mất khống chế mà phóng ra trong tay Liễu Phong Liễm, lần thứ hai đạt tới cao trào.
“Ngoan, Tiểu Bảo, thả lỏng.” Ngón tay thon dài của Liễu Phong Liễm tại lối vào huyệt khẩu vì Tiểu Bảo đang quá ngượng ngùng mà không ngừng co rút nỗ lực nhẹ nhàng khuấy đảo, giúp cho hắn thả lỏng, tay kia tại đầu khỏa anh đào của hắn nhẹ nhàng âu yếm.
“A…Ưm…” Tiểu Bảo rên rỉ chậm rãi thả lỏng thân thể của chính mình, hắn cảm giác được ngón tay Liễm đã thuận lợi mà tiến nhập cơ thể hắn.
Liễm dịu dàng chuyển động ngón tay, Tiểu Bảo cũng không quá khó chịu, chỉ là có một loại cảm giác buồn bực như bị dồn nén, xem ra phụ thân trước đây để hắn thường ăn những loại thuốc kì quái là rất hữu dụng. Tùy ý ngón tay hoạt động lúc mạnh lúc yếu, cảm giác kỳ diệu không nói nên lời dần dần hiện lên trong cơ thể Tiểu Bảo.
Ngón tay hơi rút ra, sau đó là càng nhiều ngón tay tiến thêm vào.
Ngón tay tinh tế ở trong nội vách ướt át của Tiểu Bảo mềm nhẹ qua lại vừa gãi vừa ấn an ủi, Tiểu Bảo từ từ có chút thích ứng, huyệt khẩu tùy theo di động của ngón tay Liễm mà khép mở, chợt ngón tay đụng tới một điểm nổi lên ở chỗ sâu trong thân thể hắn. Đột nhiên, như có một dòng điện gây ra cảm giác tê dại chạy khắp than thể, Tiểu Bảo thét lên chói tai, cả người run run.
“Bị ta tìm được nơi đó của ngươi rồi.” Liễu Phong Liễm đình chỉ động tác, chậm rãi rời khỏi tiểu huyệt của Tiểu Bảo.
“A… Đừng…” Cảm giác được ngón tay trong cơ thể rút ra, Tiểu Bảo vội vàng bắt lấy tay y, thanh âm run rẩy
“Ngoan, Tiểu Bảo, để ta đem tay rời khỏi.” Liễu Phong Liễm vươn người hôn lên gương mặt Tiểu Bảo dỗ dành.
Nhân lúc Tiểu Bảo buông tay ra, Liễu Phong Liễm một hơi rút ra ngón tay đồng thời đem hai chân thon dài của Tiểu Bảo để lên hai khuỷu tay của chính mình, kéo qua cái chăn tơ tằm mềm mại nhét xuống dưới lưng hắn, đem dục vọng từ lâu đã nóng rực không gì sánh được để ở hậu huyệt tiểu vừa rồi được âu yếm đến kỳ mềm mại của Tiểu Bảo.
“Tiểu Bảo, sẽ đau một chút, ngươi hãy cố nhịn.” Liễm cẩn thận đem dục vọng đẩy mạnh vào trong cơ thể Tiểu Bảo, vừa đẩy mạnh vừa âu yếm Tiểu Bảo, phân tán Tiểu Bảo khiến hắn không cảm nhận được nỗi đau đớn sâu sắc.
Lúc tiến gần được một nửa thì, Liễu Phong Lliễm đột nhiên cố sức thẳng tiến, chôn sâu lửa nóng vào trong cơ thể Tiểu Bảo.
“A a a…” Tiểu Bảo thét lên chói tai.
Đồng thời trong miệng Liễu Phong Liễm phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn: “A… Thật chặt… Nóng quá… Bảo bối của ta, thả lỏng, ngươi rất nhanh có thể cắn đứt ta.” Y dừng lại động tác, chờ cho Tiểu Bảo chậm rãi thích ứng cực đại của y.
Cảm giác được Liễu Phong Liễm vỗ nhẹ mông mình, Tiểu Bảo thở sâu, nỗ lực thả lỏng chính mình.
Chờ được chốc lát, nghĩ Tiểu Bảo đã thích ứng với tồn tại của y, Liễu Phong Liễm cũng không thể nhịn lại lửa dục trong mình, nắm cái eo nhỏ nhắn của Tiểu Bảo, mãnh liệt đánh vào, mỗi một lần động đều thêm mạnh, khiến Tiểu Bảo liên tục cầu xin tha thứ.
“A… Liễm… Chậm một chút… A… Cầu… Cầu ngươi… Ừ ưm…” Liên tiếp nói không thành tiếng mà thay vào đó là thanh âm rên rỉ ngọt ngào liên tục từ đôi môi hắn thốt ra.
Ma sát từ chỗ kết hợp mang đến khoái tuyệt đỉnh mà từ trước tới giờ Tiểu Bảo chưa từng được trải qua. Nghe được chính mình phát ra tiếng rên rỉ đãng như vậy, Tiểu Bảo ngượng ngùng nghĩ thấy thật mất mặt, vội vàng lấy tay che miệng lại, làm cho bản than không còn phát ra âm thanh khiến người nghe phải đoe mặt nữa.
“Được, ta không động nha…” Liễu Phong Liễm thở dốc, khí tức tràn đầy dục vọng, hôn lên đùi trong non mềm.
Khi Liễu Phong Liễm dừng lại động tác, Tiểu Bảo có cảm giác chỗ hai người kết hợp có một loại cảm giác ngưa ngáy khiến hắn không thể chịu đựng được. Tiểu Bảo xoay xoay vòng eo ý muốn khiến Liễu Phong Liễm tiếp tục động tác.
Dường như Liễu Phong Liễm đã hạ quyết tâm, vẫn nhẫn nhịn, không mảy may động.
“Ưm… A… Ngươi động a, oa oa… oa oa… Ngươi bắt nạt ta…” Nhìn thấy tình hình, Tiểu Bảo tủi thân nức nở.
“Ai… Ngoan, không khóc a bảo bối, là ta không tốt, không khóc nga.” Biên nằm phủ lên Tiểu Bảo, Liễu Phong Liễm vừa lấy lòng vừa chiếm tiện nghi mà ra sức động eo.
Một tay đồng thời cũng đi tới dưới thân Tiểu Bảo, cầm dục vọng Tiểu Bảo chậm rãi xoa nắn lên xuống.
Rất nhanh, dưới sự tập kích vừa nhanh vừa mạnh của Liễu Phong Liễm, Tiểu Bảo không ngừng cảm giác chính mình sắp không thở nổi, khoái cảm mãnh liệt bao phủ khắp người hắn, hắn phát ra thanh âm nức nở, thân thể rung động từng hồi. Cuối cùng, theo sự ra vào của Liễu Phong lLiễm, một cổ nhiệt lưu chạy ào trong cơ thể Tiểu Bảo, hắn mất khống chế mà phóng ra trong tay Liễu Phong Liễm, lần thứ hai đạt tới cao trào.