Cả lớp đang trong tình trạng đơ người. Tất nhiên trong mắt họ có cả sợ hãi tuy nhiên ngạc nhiên nhiều hơn. Khánh và Minh vẫn ngồi im quan sát.
" Bốp"
Vy tát vào má phải chị Thanh kia.
- Ăn nói xấc xược không kém con em. Đúng là từ 1 nhà mà ra mà. Cô không cần phải hỏi. Chờ rồi sẽ biết tôi làm gì thôi_ Vy nở nụ cười chết chóc.
- Thiện chặt bàn tay phải của con ranh đó, rồi mang gửi cho ba má nó, coi như là quà chưa gặp mặt._ Vy nói tiếp rồi đưa dao cho Thiện
- Dạ, việc này..._Thiện ấp úng nhưng bị Vy chặn họng.
- Việc này làm sao, Hay để ta chặt tay ngươi thay nhé_ Vy lườm Thiện.
- Vâng, làm ngay ạ_ Thiện quay qua nhìn chị Thanh kia. Cả lớp vẫn đang tưởng dọa.
- Mấy cô, mấy cậu muốn xem cứ việc, tôi nói trước cảnh này trẻ dưới 18 tuổi không nên xem_ Nhi.
Vy lấy cái khăn tay ra lau tay mình rồi vứt thẳng vào mặt chị Thanh. Thế là hai đứa tụi nó ngang nhiên bước ra khỏi lớp. Vừa bước ra khỏi cửa đượcmột bước thì tiếng kêu không mấy vui tai.,...
" Phập "
" Aaaaaaaaaaaaaa"
Tiếng dao chặt vừa dứt cũng là lúc tiếng kêu thất thanh của chị Thanh vang lên. Máu bắn tung tóe khắp cuối lớp. Học sinh trong lớp nhắm mắt như không thấy, mặt ai cũng tái bệch trừ Khánh và Minh. Nữ sinh giật mình rồi rùng mình sợ hãi. Còn hai cô gái đó vẫn bước đi như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Họ về nhà mình nghỉ ngơi.
* biệt thự Vĩ Cầm *
Nhi vừa đặt chân vào cửa nhà, người làm đã chạy ra chào hỏi tới tấp.
- Cô chủ đã về_ Họ đồng thanh nói, đồng thanh cúi chào.
Nhi vẫn tức tối đi lên phòng mà chả thèm để họ đứng dậy. Mẹ cô mới từ Anh về, thấy quản gia Ngân báo thì ra xem. Nào ngờ ra thì cô lên phòng rồi. 15 phút sau bà lên phòng Nhi, đi sau là cô hầu bưng gì đó.
" Cốc...Cốc...Cốc "
- Chuyện gì vậy?_ Từ trong phòng Nhi nói vọng ra.
- Là mẹ đây._ Giọng hiền hậu ấm áp của bà Hồng.
- Mẹ vào đi.
Bà Hồng và cô hầ bước vào phòng. Cô hầu đặt đồ lên bàn rôi đi ra. Mẹ Nhi tiến tới gần cô. Nhi đang ngồi trên giường nhìn mẹ mình.
- Mẹ về hồi nào vậy?_ Nhi hỏi.
- Ta mới về sáng nay._ Bà Hồng ngồi xuống giường.
- Vâng_ Nhi đáp củn lủn 1 từ.
- Chuyện gì làm con gái ta mặt buồn vậy._ Bà vuốt tóc mai của Nhi.
- Tại cái công ty Phương Thái cả_ Nhi giọng bực bội
Công ty Phương Thái là công ty của nhà chị Phương Thanh mà có tiếng kêu thất thanh lúc nãy đó. Nhi mới lên google tìm hiểu nên cũng mới biết. Thả nào mà 2 chị e nhà đó ngang bướng vậy.
- Con cứ yên tâm ta sẽ xử lý. Ta mang bánh key lime pie cho con nè._ bà Hồng nhấc đĩa bánh lên đưa cho Nhi.
- Đúng món con thích_ Nhi cười tít mắt
Nhi ăn luôn không cần ai phải nhắc. Cái vị ngon đang tan chảy trong miệng cô một cách hạnh phúc thì nó ngưng lại khi nghe được một câu...
- Xíu nứa mẹ lại qua Anh, con ở nhà phải tự chăm sóc mình nhé!_ Mẹ Nhi lấy khăn giấy lau kem dính trên khóe miệng cô.
- Vâng_ Nhi buồn bã nhưng cũng chả thể làm gì đành đám vậy cho bà yên lòng.
2 mẹ con ngồi chơi với nhau chưa được bao lâu thì bà Hồng rời đi. Nhi đã yên giấc ngủ say từ lúc nào.
Chị khối mặt tức nhăn nhó đổi màu lia lịa.
- CHúng mày chán sống rồi phải không?_ Chị tóc cột lệch quát.
- Tôi nói cho chị biết nhá, khôn hồn thì cút, còn thích ra oai mấy phút rồi chị vả rơi răng thì cứ việc ở lại. Hôm nay tụi tui rảnh coi như ở lại tiếp mấy người_ Vy ngứa chân ngứa tay rồi đây.
- Mày tưởng mày có chút nhan sắc ma ra oai sao_ Nhỏ Thanh này cũng không vừa.
" Bốp "
Vy bực quá tiến tới tát bất ngờ cho Thanh một cái vào má trái. Thanh bất ngờ không kịp đỡ.
- Ăn nói hàm hồ, mày thì xinh hơn tao chắc_ Vy lườm từng đứa một.
Chị tóc tết thấy vậy bước tới định tát nó nhưng quá chậm.
" Bộp"
Nhi đứng đó đã sút mạnh vào bụng chị này. Làm chị ngã nhào ra sau mà không có ai đỡ.
" Bốp "
Cái chị Thanh bước tới tát bất ngờ vào mặt Vy khi cô đang không để ý. Vy ngẩng mặt lên, vẻ mặt đầy ngạc nhiên nhưng rồi ánh mắt bắt đầu chuyển thành những tia chết chóc. Nhi quay lại thấy thì lo lắng vô cùng.
- Mày có sao không?_ Nhi hỏi Vy
- Tao ổn._ Vy nói với cái giọng làm học sinh trong lớp lạnh người.
Vy tiến tới đá thẳng vào bụng nhỏ Thanh làm nó ngã xuống gần cuối lớp. Vy vẫn tiến lại gần, ánh mắt đầy sát khí.
- Dám tát chị đây cơ à, giỏi nhỉ._Vy
Vy tiến tới gần Thanh bao nhiêu thì chị ta lùi về sau bấy nhiêu, nhưng chẳng mấy chị ta đã bị dồn tới chân tường cuối lớp. Vy lại đá ngang vào hai chân chị ta.
- Cái chân này què rồi hay sao_ Vy vừa nói vừa đá.
Chị ta vẫn im thin thít. Chị tóc cột lệch từ đầu lớp định chạy tới cứu bạn mình nhưng không được. Nhi túm vai chị đó đẩy.
" Rầm"
Người chị ta đập mạnh vào cái bảng, từ từ khụy xuống trước mặt Nhi.
- Đi đâu, ở đây đã có tôi tiếp cô rồi._ Nhi
Vừa nói Nhi vừa tiến lại gần chị này dùng tay tháo dây cột tóc ra. Rồi lôi trong cặp ra cái kéo.
- Tóc đẹp quá ha, còn dài nữa, để tôi sửa cho đẹp ha?_ Vẻ mặt tinh nghịch của Nhi
- không... không_ Chị này thì run rẩy, đầu lắc lắc.
Nhi mặc kệ lời cô ta nói, một tay giữ cô ta, tay kia cắt tóc. Từng sợi tóc rơi xuống, chỉ nhoáng cái tóc đã ngắn củn lủn. Nhi vẫn tiếp tục hành hạ ở bục giảng. Cuối lớp, Vy đang tung hoành không kém. Vy lấy tay bóp cằm nhỏ Thanh rất chặt rồi nhấc chị ta đứng dậy.
- Cái mồm thồi của chị không nói nữa sao._ Vy hỏi.
Chị ta thì như câm không nói gì nhưng lại tặng cho Vy một cái nhìn có thể hiểu là muốn chém muốn giết thì tùy. Bỗng cả lớp đang im ắng thì có một người chạy vào. Hóa ra là tên Nguyễn Minh Thiện nghe tin lớp nay có biến nên vô xem
- Có chuyện gì thế đại ca?_ Thiện ngó ngang ngó dọc hỏi.
- Mày mang dao không?_ Vy quay qua nhìn Thiện hỏi.
- Tỷ hỏi thế nào. Lúc nào dao chả có trên người em._ Thiện cười cười rồi lấy trong cặp ra cái dao lớn được bọc cẩn thận.
Vy giơ tay ra ý là đưa dao. Thiện hiểu ý đặt dao vào tay Vy. Trên bục giảng nhỏ kia đã bị Nhi làm cho sợ phát ngất. Lúc này Nhi mới xuống cuối lớp xem kịch hay. Chị Thanh kia thấy nó cầm dao thì mắt cũng phải chuyển thành sợ hãi, run cầm cập.
- Mày...mày muốn....muốn gì?_ Giọng chị Thanh vang lên, ngữ điệu nghe là biến đang khóc.