3:27
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Con gái mau đi đi, hãy ra khỏi nhà, đừng quay về._ Giọng nói lo lắng của người mẹ.
- Nhưng còn mẹ?
- ta không sao. mau đi đi_ Bà đẩy đứa con đi.
Ngoài sân, trong nhà, tất cả chỗ nào cũng có máu, cái màu máu tươi. 1 đám người đông đảo đã tới đây giết bà, lí do là vì bà là Bang chủ của bang đứng nhất thế giới đêm, các bang hợp lại rồi đến biệt thự này, nơi hội họp của Bang bà, Bang Mafia. Bên phe bà giờ chỉ còn vài người thôi, những họ vẫn đang đấu súng quyết liệt với bên ngoài. Người bên bà cứ dần đổ xuống, giờ đây chỉ con mình bà thôi. Phe bên kia cũng vậy
- Hoàng Thanh Vân, Freya, bà mau ra đây._ 1 người đàn ông ở ngoài gọi tên bà.
- Phan Thiết Phong, đường đường là 1 Leo nổi tiếng, vậy mà ta không ngờ ngươi lại đi đánh lén người khác đấy._ Bà núp ở cửa.
- Hahaha... Bà sắp chết rồi có cần phải nói nhiều thế không_ Phong cười lớn
- Hư... ta có chết cũng kéo người như ngươi theo.
Nói xong câu này bà bước ra chĩa súng về phía Phong và bắt. Lúc này Phong cũng bắn về phía bà.
" Bộp "
Cả hai người đều trúng đạn ngã xuống. Đứa con gái núp ở sau cầu thang vẫn chưa rời đi, nó đã chứng kiến tất cả. Lao tới bên mẹ mình, tay cầm tay.
- Mẹ đừng bỏ con._ Nó sụt sùi khóc.
Lúc này ba nó mới từ ngoài sân chạy vào, trên tay cầm khẩu súng, nhưng đã muộn rồi. Ông khụy xuống trước nhà khi thấy vợ mình nằm đó.
- Con...hãy...tự chăm...sóc mình... và...ba... đấy_ Bà Vân cố nói.
- Không mà, mẹ ơi._ Nó khóc lớn, nước mắt không ngừng rơi.
- Ta...xin...lỗi... c..._ CHưa kịp nói hết câu, bà đã nhắm mắt lại, tay rời khỏi tay đứa con.
- MẸ..._ Đứa trẻ hét lên.
Bất chợt nó thấy người mẹ mình gọi là Phong kia đang cự động, định đứng dậy đi mất. Nó bước tới chỗ ba mình, dựt khẩu súng từ tay ông, ánh mắt đầy sát khí. Ông bố cũng đang đơ người, không để ý.
Tiến đến chỗ cửa mà mẹ nó vừa đứng, cầm khẩu súng bằng hai tay, nó đang ngập ngừng, lần đầu nó cầm súng, có chút run. Nhưng rồi ngoảnh lại nhìn người mẹ nằm đó trong vũng áu đỏ, đứa trẻ quyết tâm. Nó nhắm mắt, bóp còi liên lục về hướng người đàn ông kia.
Tiếng đạn bắn ra vang lên liên tục làm người bố giật mình, chậy nhanh tới, lấy súng của đứa con rồi ôm nó vào lòng. Thấy người đàn ông ngã xuống đất, nó mới chịu thôi.
- Con sẽ giết cả nhà ông ta và tất cả các bang liên quan tới cái chết của mẹ, ba giúp con chứ_ Đây là ời của đứa bé 5 tuổi thật lòng hay nó chỉ nói thế thôi?
- Ừ._ Ông thoáng lạnh người nhưng cứ nghĩ nó chỉ nói thế thôi nên gật đầu bừa.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đứa trẻ 5 tuổi đó chính là Vy, Hoàng Thanh Vân là mẹ Vy còn người cha đó chính là Trần Hoàng Dũng.
Và cô đã làm theo lời cô nói lúc 5 tuổi. Cô lập ra bang rồi đứng lên đấu tranh, các bang ngày ấy hợp sức giết mẹ cô giờ chỉ còn hai bang. Còn cái tên Leo và Freya vẫn còn tồn tại trong đầu của những người trong thế giớ ngầm. Không ai là không biết đến họ.
Freya: được mọi người nhớ đến như 1 vị thần bắc âu, bà là bang chủ bang Mafia, với mái tóc vàng cam và đôi mắt xanh của Vy bây giờ. Năm ấy, 1 nửa số người thuộc thế giới đêm đều trong tay bà, họ là những chiến binh trân chính. Bà không bao giờ giết người vô tôi, chỉ những băng đảng nào đụng đến bang bà thì lúc đó bà sẽ ra tay không ngại gì hết. Chính vì thế bà được mọi người yêu quý, kính trọng.
Leo: thì khác có thể nói ông được mọi người biết tới nhưng biết tới với sự căm thù, ghét bỏ, Ông giết người không run tay. Quyền lực của ông ít hơn của Freya rất nhiều, nhưng rồi ông mua chuộc, đe dọa các bang khác theo ông tới ám sát bà. để leo lên vị trí đứng đầu thế giới. Tuy nhiên ông cũng chết nên bang khác lên ngôi. Ngoài ra ông còn có 1 người con gái nữa, bằng tuổi Vy.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ông Dũng bước vào phòng Vy ngồi cạnh giường nhìn nó ngủ say. Có lẽ hôm nay cô bé mới được ngủ ngon như thế. Ông vuốt tóc nó.
" Con gái bé bỏng của ta, con đã lớn rồi, ta biết con rất muốn trả thù cho mẹ nhưng thế là đủ rồi, đã quá nhiều người phải chết, có quá nhiều đêm máu nhuộm đỏ ửng một góc trời. Con cần dừng lại, tìm 1 bờ vai để dựa vào, đó sẽ là yên bình cho con. Ta đã không thể cản con, ta quá yêu thương con, không lỡ nói con một điều gì. Ta đã già rồi....."
đó là những điều ông nghĩ, bất chợt cô con gái khẽ mở mắt ra, lông máy có chút nhíu lại.
- Cha chưa ngủ sao?
- Ta sắp đi du lịch, nên qua ngắm con chút cho đỡ nhớ. Ta làm con thức sao?