Lệ nhẹ nhàng bước qua phòng NHi để tỉ không nhìn thấy nó. Có vẻ mọi chuyện không như nhỏ nghĩ.
- Con kia, đứng lại_ Nhi từ trong phòng nói vọng ra.
- Tỉ gọi em có chuyện gì không_ Nhỏ đứng ngoài cửa phòng NHi nói.
- Đi vào đây._ Nhi.
Lệ bước vào phòng, ngồi xuống ghế sofa cạnh Nhi.
- Em đi đâu cả chiều thế hả?_ Nhi bỏ cái loptop đang ôm xuống bàn.
- Em ngủ quên ở trường._ Lệ cười trừ.
- Mày với con Vy bỏ chị ở nhà biết chị buồn lắm không._ Nhi trách nó với nhỏ.
- Thì chị gọi cho anh Minh một tiếng là hết chán chứ sao._ Nhỏ chu mỏ lên cãi, đáng yêu dữ lắm.
- Cái thằng này, mai phải xử lí mới được._ Nhi bẻ ngón tay kêu răng rắc.
- Không cần đến mai, tối nay đi bar là gặp ý mờ._ Lệ nói.
- ok, nhưng Vy đâu?_ Nhi đang thắc mắc con này mất tích từ chiều.
- Em sao biết, thôi em đi tắm đây._ nhỏ nhún vai rồi chạy về phòng luôn.
Nhi nhìn nhỏ chỉ biết lắc đầu. Bỗng thấy ngoài cửa sổ cái gì đó sáng lên. Cô chạy lại gần cửa sổ vén rèm nhìn.
- Mày chớt..._ Nhi cười nham hiểm.
Hóa ra là Khánh đưa Vy về, anh vê không về lại còn đứng cạnh xe chờ nàng vào dinh mới về à, thế là khổ nó rồi. Vy vui vẻ vừa lên phòng vừa ngân nga mấy câu ca tình.
- Qua đây tao biểu chút._ NHi vẫy nó vào phòng mình.
Nó đi theo vào, ngồi xuống ghế chỗ nhỏ Lệ ngồi.
- Có chuyện gì vui à mấy chế ơi?_ Diệu Anh từ đâu chạy vào.
- Em hỏi Vy ý, chị nào biết bạch mã hoàng tử mới đưa nó về đấy_ Nhi hất hàm.
- Mày..._ Nó lay vai Nhi.
- Uẩy ôi, khai ngay là anh nào nhá?_ Anh lắc người Vy ( nó)
- Không có gì mà._ Nó quyết chối.
- Diệu Anh xem ra chị em mình phải cho nó nếm mùi lợi hại của chiêu cù rồi_ Nhi nháy mắt với diệu anh.
- Đừng có mà...._ Nó chưa kịp nói hết câu.
Cả phòng tràn đầy tiếng cười, Diệu Anh và Nhi đang cù nó cật lực thế này thì nó chịu được bao lâu.
- Đừng...ha...ha_ Vy vẫn chưa chịu nói.
- Nói đi mau lên_ Nhi quát.
- Haha....hihi... không...ha...không có...hiha... gì mà.._ Nó thì vừa cười sặc sụa vừa nói.
- CHị mau nói đi, hội em mới dừng tay được chứ_ Anh cũng cười.
Cứ như thế nó chả chống cự được bao lâu đâu, nhất là con người có màu cười như nó.
7 phút sau. Có vẻ như nó cười đến nỗi đau cả bụng rồi, sắp ngất rồi.
- Dừng...tao..haha...tao nói_ Nó đã phất cờ trắng đầu hàng, trong lòng chờ ngày phục thù sau.
- Nói từ đầu có phải tụi tao đỡ khổ không, ANh nhề?_ Nhi hỏi Anh.
- Chị mau nói đi, tò mò muốn chớt à._ Diệu Anh lại lay nó.
- Tao không FA nữa, Khang là người yêu tao. Miễn bàn, không trả lời các câu hỏi khác và phỏng vấn._ Nó nói xong đang thì định đi về phòng.
- Chúc mừng, chúc mừng!_ Nhi với Anh đồng thanh nói.
- Thôi đi._ Vy cười.
- Tối đi bar đấy _Nhi thông báo.
- Em đi với_ ANh nũng nĩu.
- Tất nhiên là vậy rồi. tao đi tắm đây_ VY nói rồi về phòng.
- Vui quá trời._ Diệu Anh cười tít mắt.
Thế là Nhi với Diệu anh ngồi nói chuyện với nhau vui vẻ lắm, tuy nhiên vẫn bất ngờ với câu trả lời hồi nãy của Vy.
- Thôi em về phòng ngủ đi. 11 giờ rồi_ Nhi buồn ngủ.
- Chị đang đuổi em đấy? _ ANh phụng phịu.
- Đi ngủ đi, 1 giờ còn đi bar_ NHi ngáp ngủ.
- Gớm, không về_ Anh mặt lì ra.
- Cái con này, đi nào _Nhi vừa nói vừa đẩy Anh về phòng.
Nhi thì nhảy lên giường ngủ ngon lành để 1h sáng đi bar Kai. Mấy đứa kia cũng y chang.
* Biệt thự Snow *
- Sao chúng bay cứ để tao ở nhà như thế chả mấy mà tao thành tự kỉ đấy._ Minh vừa thấy Khánh bước vào nhà cầm luôn quả ổi trên bàn ném Khánh.
Khánh nhanh tay, nhanh mắt bắt được quả ổi, ăn ngon lành. Minh tức nổ mắt ra nhìn. Khang thì nằm dài dưới cái thảm lông cạnh tivi, tay cầm điều khiển bấm chuyển kênh lia lịa.
- Đừng có bật nữa xem nào nhỉ._ Minh càu nhàu Khang.
- Minh không đi chơi với Nhi à?_ Khang quay lại hỏi Minh.
- Tao buồn ngủ. Mệt bỏ mịa ra, suốt ngày bị bà hành._ Minh cầm cốc nước uống.
- Hơ hơ..._Khang uồn cười.
- Còn thằng kia mày đi đâu cả chiều, giờ về còn ngôi cười cười như bị dại thế hả._ Minh quay qua nhìn Khánh đang ngồi ở ghế đối mình.
- Tao không bị dại, có mày ý. Đi kiếm người yêu._ Khánh ném cái gối ở ghế vào mặt Minh.
- Chị dâu tươnng lai đó hả?_ Nghe đến đây Khang bật dậy nhìn Khánh.
- Ai đấy?_ Minh cũng tò mò không kém.
- Trần Hoàng Yến Vy_ Khánh vừa rót nước vừa nói.
- Hả?_ Hai đứa kia cùng đồng thanh.
- Thôi đừng đùa nữa._ Minh không tin.
- Mày gọi điện cho cô ấy xem._ Khánh đưa điện thoại ra cho Minh.
- Chúc mừng anh trai nhé._ Khang nhào tới ôm Khánh.
- Bỏ ra đi, chị dâu ghen đấy_ Khánh tự tin quá nhỉ.
Nghe thế Khang hừ Khánh một tiếng rồi buông ra.
- Tạm tin_ Minh lúc này cũng nghĩ là thật rồi.
- 1 giờ đi bar Kai đi, em mới về, chưa được về đấy nốt._ Khang đứng dậy.
- Mệt lắm_ Khánh từ chối.
- Tao ngủ cả chiều rồi nên đi được. _Minh thì tán thành.
- Chị dâu cũng đi đấy, anh không đi thì đừng hối hận_ Khang vỗ vai Khánh tỏ vẻ hối hận.
- Thôi được, đi thì đi._ Khánh đồng ý luôn.
- Dù sao cũng chúc mừng mày nhé thằng bạn thân._ Nói rồi Minh dậy đi lên phòng.
- Thằng Huy đâu?_ Khánh nhìn quanh.
- Nó đi ngủ từ lúc nào rồi._ Minh nói vọng lại.
- Nó biết đi bar không?_ Khánh nhìn em trai hỏi.
- Biết chứ sao không._ Khang nói.
Khang nhìn Khánh cười rồi cũng lên tầng. Nhìn đồng hồ cũng muộn, Khánh cũng đi ngủ lấy sức đêm còn dậy quẩy.
Cái chỗ vườn hoa tử đằng nơi mà Minh tỏ tình với Nhi là sân sau của căn phòng. Căn phòng này chỉ có KHánh, Minh, Khang, Hiếu, Huy là được ra vào thôi. Phòng có tên là H - Boy, lí do đặt tên như vậy là vì trong tên của người đều có chữ H. Trong phòng có đẩy đủ mọi thứ như một ngôi nhà, có cái giường kiểu tầng, bộ sofa vừa có thể ngồi nhưng đến khi ngủ có thể đổi thành giường, Hiếu toàn phải ngủ ở sofa này. Điều hòa, tủ lạnh đầy đủ thức ăn, nước ngọn, còn có nguyên một quầy rượu, nhà bếp, phòng tắm cũng không thể thiếu. Đi sâu vào trong, khi mở cánh cửa sẽ thấy vườn hoa tử đằng, cỏ cây, hoa lá, hồ nhân tạo có tất, mấy anh toàn ở đây chơi. Căn phòng nằm cách xa các dãy lớp học và văn phòng, nó nằm ở góc của hình chữ nhật trường này. Còn chúng nó giờ đang ngoan ngoãn ngồi trong lớp chơi. Khánh sau những lần hội ý với tụi bạn thân đã quyết định theo đuổi Vy.
- Vy._ Khánh vừa nghịch điện thoại vừa gọi tên Vy.
- Sao?_ Vy nhìn hắn hỏi.
- Rảnh không?_ Hắn ta không biết xưng hô sao.
- Có, làm sao?_ Nó tay chống cằm.
- Chiều đi chơi nhá?_ Lúc này hắn mới nhìn nó.
- hai người hay cả bọn?_ Nó giả vờ ngây ngô.
- Hai_ Hắn giơ hai ngón tay lên.
- Ừ, mà đi đâu?_ Nó nghĩ cứ đi thử coi sao đành gật đầu.
- Giờ tôi qua đón_ Khánh nói rồi úp mặt xuống bàn ngủ, nói thế chứ chỉ nhắm mắt thôi.
Thấy thế Vy cũng chả nói gì thêm, mệt người. Đang tiết lịch sử nên cả lớp trầm hẳn, ai cũng mắt nhắm, mắt mở. Đang học bài nhân dân Việt Nam kháng chiến chống Pháp xâm lược. Vy thấy lớp trông chán quá, nên ủ mưu từ đầu tiết, giờ quyết định thực hiện cho lớp nó cười vui vui tý.
Vy giơ tay phải cao lên làm cô Bát chú ý, cô dừng giảng ra hiệu cho Vy nói.
- Ai là người đã kí với Pháp điều ước Véc - xai năm , tạo điều kiện cho tư bản Pháp ạ?_ Vy ngồi hỏi.
- Là Bá Đa Lộc_ cô mỉm cười chả lời.
- Sao người ta không gọi là Ná Na Nộc cô nhỉ, như thế dễ phân biệt hơn, Giống như tên cô là Đào Ngọc Bát đổi thành Đào Đập Bát, hay mà cô nhỉ?_ Vy giả mặt ngây thơ vô số tội nhìn cả lớp đang ôm bụng cười từ lúc. Cô giáo mặt tím tái hết cả lại vì tức.
- Còn hỏi gì nữa?_ Cô Bát cố kiềm chế nói nhẹ nhàng.
- Sao mặt cô từ lúc cứ đối màu ý, hay cô là tắc kè hoa phải không? dám giả mạo giáo viên vào ăn thịt học sinh_ Vy chỉ tay, mắt nghi ngờ về phía cô giáo.
Cả lớp đến đây lại cười rầm rộ hết cả lên, có mấy đứa té ghế vì cười.
- Em, em nói cái gì, ai là tắc kè, tôi là người._ Mặt cô đó hết lên quát.
- Không phải thì thôi, chắc do tối qua em xem thế giới động vật thấy con tắc kè hoa giống cô nên nhầm ý mà, mong cô thông cảm._ Nó cười giả xám hối rồi ngồi xuống ôm bụng cười.
- Không cười nữa._ Cô Bát nhìn cả lớp đang cười ầm lên mà quát.
Học sinh lúc này mới dịu đi tuy nhiên vẫn còn một vài tiếng cười.
Cứ như thế giờ tới tiết Công nghệ. Cô Hoa là một giáo viên hiền nên học sinh trong lớp luôn luôn nói chuyện, có những người học giỏi môn này nhưng lại cố làm sai để rồi được zero. Chắc hôm nay cô Hoa không hiền nổi nữa. Vy với Khánh đang ngủ, cô bước tới vỗ vai Vy.
- Để im cho bà ngủ._ Nó tưởng cái Nhi gọi đi ăn.
Cô giáo ngạc nhiên lay vai nó.
- Tao vả chết con bà đứa nào đánh thức tao dậy bây giờ._ Vy hùng hổ quát rồi khi nhin thấy mặt cô Hoa đỏ ửng bên cạnh thì không khỏi hoảng.
- Em vả ai?_ Cô Hoa quát.
- Em có nói gì đâu._ Nó cười chối.
Cô Hoa bước lên bục giảng đứng, nhìn từng học sinh trong lớp một.
- Cái lớp này đường đường là A, A đấy, đấy, thế mà ý thực rồi điểm thi, thực hành không gia một cái thể thống gì._ Cô cầm thước chỉ.
- Ơ, có thể thống chứ cô, nó vẫn là lớp học còn gì._ Vy ngồi dưới cãi. Học sinh trong lớp im phăng phắc theo dõi.
- ý thức tồi, không bằng các khối b, c, d vừa nói đã cãi rồi_ Cô Hoa chỉ mặt Vy.
- Em nói cho cô biết nhà, B, C, D của cô dù có tốt đẹp đến đâu thì cũng không được học A. Cô thích thì tới mà dạy học sinh giỏi của cô đi, toàn cái thể loại, vứt cả phao thi cho học sinh, ngày lễ tết từ tiền vàng mã đến con gà chắc chúng cũng lo cho cô mà. _ Vy hùng hổ tuyên bố. Cô bực mình rồi.
- Sao...sao, Ai nói em thế, linh tinh._ Cô đang ngạc nhiên vì Vy biết vội chối ngay.
- Cô ló dám lấy vôi quệt vào miệng cho tôi xem không. Chối cái gì mà chối. Những điều cô làm cái gì tôi cũng biết cả. Kể cả tên ông cô tôi cũng biết._ Vy lườm cô.
- Em...em đừng có nói liều._ Cô vẫn chối beng mọi chuyện.
- Cứ cho là cô không làm đi thì khôn hồn đừng có động đến tụi tôi với so sánh lớp này, kẻo bà chết không chỗ chôn, dạy thì dạy đi, không dạy tôi còn về._ VY ngồi xuống ghế.
Giáo viên kia nghe thế đứng khựng lại một chút rồi cũng đành giảng bài như thường. Học sinh lại tiếp tục làm công việc của mình.
" Reng... Reng"
Tiếng chuông báo giờ ra chơi như mọi khi. Học sinh trong lớp xuống tuốt căng tin ăn uống.
- Ê mày đi xuống căng tin không?_ Nhi hỏi Vy.
- Đợi tao chút.
Vy nói rồi lây điện thoại ra gọi cho ai đó.
- đi_ Vy nói.
Thế là mười đứa tụi nó lũ lượt kéo xuống căng tin. Nhưng thật khổ, hết chỗ mất rồi, xem ra trường cần mở rộng thêm. Chúng đứng nhìn nhau một lúc.
- Hay qua H- boy ở đi_ Huy hỏi ý Khánh.
- Cũng được_ Khánh gật đầu.
- H- Boy là gì?_ Vy hỏi Khánh, cái chỗ này mỗi ngân với Nhi là con gái biết thôi.
- Phòng ngủ, ăn, chơi_ Khánh nhìn thẳng đường chả lời.
Đi một hồi lâu, cuối cùng chúng cũng mở cửa bước vào.
- Woa!_ Mấy đứa con gái thốt lên.
- Đẹp chứ?_ Khang quay qua hỏi Lệ.
- Đẹp, mà không ngờ mấy công tử cũng ngủ giường đôi đấy._ Lệ ngồi xuống chiếc giường gần cửa nhất
- Cũng là người mà._ Khang vừa đi vừa nói.
- Anh ngủ trên hay dưới?_ lệ
- Dưới._ Khang vào bếp.
Hai chiếc giường được ghép hai đầu cuối giường với nhau. Ở giữa hai giường là bậc thang để lên giường trên. ( qua google tìm kiếm giường tầng kiểu double bạn sẽ biết, trông đẹp mê.) cái giường từ gỗ sơn màu xanh nước biển, ga trải giường, chăn và gối đều là màu trắng.
Mấy đứa kia thì ngồi la liệt trên ghế sofa, mấy đứa ngồi trên chiếc thảm lông cừu màu trắng mượt mà. Căn phòng sơn màu xám, sàn gỗ.
Từ trong bếp Huy, Hiếu, Khang mang đồ ăn và nước ra. Huy với Hiếu cầm đĩa bánh lemon Meringue lớn với mấy cái đĩa, thìa và mấy cái bánh soffle socola đặt xuống bàn. Khang cầm cốc nước tới chỗ Lệ nhưng đã thấy Lệ ngủ mất rồi đành quay qua ăn bánh với mọi người.
Sau khi đã ăn xong no nê cũng là lúc tiếng chuông vào lớp vang lên.
- mấy người vào lớp đi, tôi ở đây trông Lệ_ KHang ngồi trên ghế sofa nói.
- Ừ, có gì gọi_ Khánh trả lời.
- Đi nhanh đi chúng bay, kẻo bị la nữa đấy_ Vy cau có xỏ dày.
- Có mày là qua hết thôi_ Nhi vỗ vai Nhi.
Thế là mấy đứa nó rồng rắn về lớp. Khang thì ở lại với Lệ. Đang ngồi lướt fb bỗng thấy tiếng như ai đó khóc. Khang chạy vội lại chỗ Lệ ngủ. Cô đang mơ, một giấc mơ kinh khủng lắm thì cô mới khóc như này, nước mắt cô chảy ra từ khóe mi.
- Không...đừng mà..._ Lệ nói mớ.
Thấy Lệ thế Khang lấy tay lau những giọt nước mắt đó. Cậu nằm cạnh Lệ, ôm Lệ vào lòng, tay vỗ nhẹ vào vai. Một lúc sau Lệ không khóc nữa. Khang cũng ngủ thiếp đi lúc nào không hay.