* Nhà kính của biệt thự Thủy Tiên*Khang đang ngồi trên chiếc ghế ghỗ ở đầu nhà nhìn ngắm những cây hoa phong lan khoe sắc ngọt. Lệ nhẹ nhàng bước lại gần chỗ cậu.
- Khang Khang của em ơi, anh giận èm à?_ Lệ đưa bộ mặt cún con nhìn Khang khi cậu quay lại nhìn Lệ.
- Không..._ Một từ lạnh tanh để trả lời người yêu ư? Hơi khác thường.
Lệ ngồi xuống cạnh Khang rồi ôm lấy cánh tay trái của cậu ta.
- Đừng giận nữa mà, em chỉ đùa chút thôi, lần sau không thế nữa đâu_ Lệ đung đưa người nhẹ.
-..._ Khang không nói gì.
- Khang ơi Khang à, Em xin lỗi. Tha lỗi cho người yêu đi, tha lỗi cho vợ tương lai nhá_ Lệ bí từ đành dùng ba từ "vợ tương lai"
-... Hửm?_ Khang giật mình, lòng mắt vốn tĩnh lặng của anh bỗng rung động mạnh.
- Tha nhá?_ Lệ cười hỏi lại.
- Ý anh là " VỢ TƯƠNG LAI" cơ?_ Khang đưa mắt nhìn Lệ đỏ mặt.
- Hả? Há? À...làm gì có...anh nghe nhầm rồi_ Lệ chối luôn.
- Anh chưa có già đâu._ Khang cười.
- Ừ thì sao?_ Lệ nhận luôn.
- Anh không cưới em thì sao?_ Khang nói đùa.
- Hừm...Không cưới thì thôi, em đi kiếm chồng khác_ Lệ buông tay khỏi người Khang.
Khang liền vội giữ lấy tay Lệ rồi cầm hai bàn tay cô xoay cô nhìn về phía mình.
- Em đừng bao giờ buông tay ra như thế nhé?_ Khang nhìn cô ánh mắt đầy nhu tình.
- Chỉ sợ anh buông em ra lúc nào không hay_ Lệ nói.
- Không có chuyện đó đâu, anh yêu em nhất mà. Em có yêu anh không?_ Khang nở nụ cười như ánh nắng ban mai rực rỡ khiến người ta ấm lòng.
- Anh hỏi thừa, tất nhiên là em yêu anh rồi_ Lệ mỉm cười nhìn thẳng vào mắt Khang trả lời.
- Vậy em có đồng ý lấy anh không?_ Khang nghiêm túc hỏi.
- Anh lại hỏi thừa. Tất nhiên là em đồng ý rồi_ Lệ đặt tay lên má Khang vuốt nhẹ.
- Dù anh không cầu hôn em đúng như đáng ra phải làm?_ Khang hỏi tiếp.
- Em chẳng cần gì hết, em chỉ cần một mình anh cho em là quá đủ rồi, những nghi lệ ấy không cần rờm rà vậy. Tối nay tới hỏi ba em đi_ Lệ nhắc Khang vì thực sự cô đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi, cả anh chắc cũng vậy mà.
-...._ Khang gật đầu rồi ôm cô vào lòng.
Những cách cầu hôn hay tỏ tình thì nhiều lắm. Kiểu nào cũng hay cả nhưng chân thật nhất vẫn là ta yêu nhau thật lòng. Thật lòng mà nói ta chúc phúc cho họ.
Cả nhóm người sẽ chẳng ngoan ngoãn gì mà ở trong nhà mãi được, chúng đã tản ra mỗi người một nơi vào cái giờ lưng chừng của buổi sáng này. Vy, Khánh đều tới công ty làm việc, vốn dĩ hai người họ là bận nhất rồi. Nhi giờ này thì đang đi xử lí một vài vụ việc của bang, bỏ mặc Minh ở nhà bố mẹ mình, thực ra là đi ra mắt con rể đấy, cuối cùng chị bỏ rể ở đấy phỏng vẫn với ba mẹ mình mà đi chơi, cũng may có cả mẹ của Minh đi cùng nên không sao. Diệu Anh với Huy đang đi chuẩn bị để bữa trưa qua nhà Diệu Anh gặp ba mẹ Diệu Anh, hai người này đã đặt lịch để bắt ba mẹ của họ về gặp. Lệ thì đi làm một số thủ tục của tập đoàn để sang tên cô quản lí ý mà. Khang cũng bận với công ty của riêng cậu.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
*Bữa trưa tại nhà hàng Simmons*
Sáu con người đang ngồi ăn trong nhà hàng vắng vẻ mà đáng lí giờ này khách hàng tấp nập ra vào, đầu bếp không kịp trở tay. Con thì ngồi đối với con, mẹ thì đối mẹ, ba đối ba. Trông cả sáu con người đều toát lên một vẻ, vẻ quyền quỹ đầy vương quyền trong tay.
Mai Thanh Doãn là ba của Diệu Anh.
Nguyễn Thị Kim Diệu là mẹ của Diệu Anh
( Tập đoàn nhà này tên Mai Thị vì ghép họ cha cô với đệm của mẹ cô mà ra)
Đặng Hải Đạt là bố Huy
Quách Ngọc Hân là mẹ của Huy
( ghép chữ cái đầu tiên của tên bố mẹ Huy thì ra tên tập đoàn: ĐH)
- Cơm trưa cũng đã ăn rồi, hai đứa gọi chúng ta tới có gì muốn thưa thì mau nói luôn đi nào_ Ông Doãn cười nói.
- Hì...Cháu muốn hỏi cưới con gái bác ạ_ Huy cười rồi trả lời.
- Hai đứa yêu nhau bao lâu rồi?_ Bà Diệu hỏi tiếp.
- Hơn một năm rồi ạ_ Diệu Anh trả lời luôn thay Huy.
- Tôi cũng vừa mới biết chuyện mấy hôm nay thôi, không biết ý kiến hai cậu ra sao?_Ông Đạt nhìn hai người bạn cũ trước mắt nói.
- Dù gì chúng ta cũng đều đã có giao ước, cứ vậy mà thực hiện thôi_ Ông Doãn cười lớn.
- Giao ước?_ Hai đứa con nghe tới mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
- CHả là mấy người chúng ta vốn là bạn hồi đi học, đã từng giao ước hai con mai kia lớn sẽ cưới nhau. Giờ thì tốt quá rồi_ Bà Hân giải thích.
- Hóa ra là vậy_ Huy
- Con thật sự cần con gái ta chứ?_ Ông Doãn hỏi Huy.
- Cần ạ, Thực sự rất cần_ Huy khả khái trả lời ngay lập tức.
- Cậu không biết đâu, ở nhà mình hỏi nó, nó còn bảo còn cần hơn cả tập đoàn nữa cơ_ Bà Hân kể chuyện của con trai.
Cả bàn lại cười lớn đầy mãn nguyện.
- Con gái tớ cũng vậy. Lại còn không cho cưới là không cần ba mẹ nữa_ Bà Diệu vừa cười vừa kể.
- Mẹ..._ Cả hai đứa con đồng thanh gọi hai người mẹ.
- Xem chúng kìa..._ Ông Đạt cười tít mắt.
- Vậy chúng ta sẽ chọn ngày rồi báo nhau sau còn làm như nào thì để chúng tự làm nhé?_ Ông Doãn nói.
- Nhất trí rồi_ bố mẹ Huy đồng ý trả lời.
-.....
Buổi gặp mặt cứ thế diễn ra rất vui vẻ. Xấu hổ nhất vẫn là Huy với Diệu Anh, cứ một lúc lại cần mới chả không cần.
Sân trường Vĩnh Thiên tràn ngập tiếng cười rộn rã. Từng đoàn học sinh nhốn nháo thả bóng bay, chim bồ câu. Những chỗ khác lại chụp ảnh kỉ niệm tới tấm hay viết chữ vào chiếc áo đống phục. Riêng nhóm bọn nó lại ngồi gọn một chỗ nhìn xung quanh.- Khánh, Minh hai người vẫn định cai quản cái trường này sao?_ Nhi nhìn quanh hỏi.
- Tùy thôi_ hai người con trai đồng thanh.
- Chán thật đấy_ Diệu ANh vuốt vuốt tóc nói.
- Vy đâu rồi?_ Lệ hỏi.
- CHả biệt, chỉ nói đi bày trò vui thôi_ Khánh đăm chiêu suy nghĩ không biết rốt cuộc cô tiểu thư siêu quậy này định làm gì.
- ÔI, đẹp chưa này!_ Diệu ANh chìa tay đỡ những cánh hoa hồng rơi từ trên xuống.
- Vy ơi là Vy_ Khánh nhìn Vy từ xa đi tới đang cười toe toét.
Hóa ra Vy bí mật cho người đi mua hoa hồng rồi gỡ cánh đứng từ trên tầng cao đổ xuống sân. Vì giờ này có gió nên cánh hồng bay bay lơ lửng trông rất đẹp. Học sinh toàn trường không cần nói cũng biết đang vui sướng cực độ.
Với những chiếc váy dạ hội của bốn chị: Vy, Nhi, Lệ, Diệu Anh đã làm nổi bật họ hơn trong những cánh hồng. Họ vui đùa dưới nó, trông họ càng giống những nàng tiên hơn. Thế rồi nhạc từ đâu vang lên. Bốn cô gái chạy lại chỗ các chàng trai, kéo họ lại giữa sân trường nhảy.
- Không...._ Bốn chàng chỉ biết lắc đầu nhưng gặp phải đôi mắt thèm thuồng của những nam sinh bên ngoài nên đành theo.
Và thế là bốn cặp nhảy các vũ điệu theo nhạc, hoa hồng vẫn rơi. Mọi học sinh ngoài thấy thế cũng tìm một nửa kia cùng nhảy. Sân trường Vĩnh Thiên giờ này là lúc đẹp nhất trong tất cả mọi ngày. Dường như thời tiết cũng giúp họ, nắng tự dưng tắt, thêm vào là những làn gió mát. Có lẽ ngày này sẽ được ghi vào lịch sử của trường. Thầy cô cũng vui vẻ đứng nhìn đám học trò đã khôn lớn rời trường. Đây đâu phải không khí truyền thống nữa. Như những trường khác tốt nghiệp thì khóc lóc đủ điều thế mà đây thì cười không ngớt.
Trên sân thượng các dãy nhà, nơi thả hoa hồng từ trên xuống:
- Vương quân à, từ bao giờ chúng ta chuyển nghề vậy?_ Nam quân vừa thả hoa xuống dưới vừa hỏi.
- Hỏi Thiên quân ý_ Vương quân vẻ mặt nhàm chán nói.
- Hay mà, hoa hồng thơm thế, hai người khỏi cần nước hoa_ Thiên quân ngược lại, vui vẻ giống mọi người trong Angel rose cũng đang thả hoa cạnh.
- Có tin tôi úp cái giỏ hoa này vào mặt ông không_ Vương quân tức tối quát.
- Thôi đi, bang chủ ơi, tại hạ cũng đẹp trai mà_ Nam quân mắt không rời Vy với Khánh đang nhảy ở dưới.
" Bộp "
Vương và Thiên quân cùng nhau lấy tay vỗ vào đầu Nam quân từ hai bên.
- Mộng mơ nó vừa vừa_ Thiên quân nói.
- Hơizzz.... nữ nhân trên đời không thiếu cho ngươi yêu đâu_ Vương quân lắc đầu nói.
- Hừm... đau lắm đấy nhá_ Nam quân hậm hực, một không chọi được hai thằng khỏe mạnh đứng hai bên.
- Tam quân, hết hoa hồng rồi ạ_ Một người chạy tới báo vẻ hốt hoảng.
- Tắt....tắt nhạc đi không trên cả lũ_ Nam quân gào lên. Chả là Vy bảo khi nào hết nhạc mới được hết hoa không thì....
- Nhanh lên_ Vương quân giục
- Dạ_ nói rồi người kia đi tắt
Cũng may vừa đến lúc nhạc trầm tắt, không ai phát hiện ra. Họ kết thúc bài nhạc nhanh chóng. Cánh hồng cuối rơi xuống.
Khánh kéo Vy lại sát người khẽ trao Vy nụ hôn nồng cháy nhất. Hai người hôn nhau đằm thắm khiến ba nam nhân kia cũng không chịu thua đứa bạn mà cũng hôn người mình yêu. Cả sân trường ồ à hết cả lên nhưng cảnh tượng này thật sự rất đẹp. Mọi người nhanh chóng rút điện thoại ra chụp ảnh liên hồi.
Nam quân đứng trên tầng thì trố mắt ra nhìn rồi bỏ về. Mọi người trong bang cũng ra về.
Bông loa phát thanh kêu lên...
- Alo......
- Đề nghị tất cả các em dừng lại, không được yêu đương trong trường như thế là phạm vào đại tội.
Lúc này bốn cặp bên dưới mới dứt môi khỏi nhau. Họ nheo mắt nhìn lên sân khấu. Thầy hiệu phó chỉ biết có người nói học sinh hôn nhau nhưng không biết là ai. Ngay lập tức học sinh rẽ ra thành hai đường quay hết lên nhìn ông hiệu phó. Lúc này ông mới nhận ra mình đã sai lầm.
- Không, không có gì...các em làm gì cũng được_ Ông vội sửa sai, có vẻ đã quá muộn.
KHánh tiến lên bục giảng. giật lấy micro của ông hiệu phó, dùng ánh mắt giết người nhìn ông làm mồ hôi ông chảy ra đầm đìa.
- Tôi trên danh nghĩa là hiệu trưởng trường THPT Vĩnh Thiên tuyên bố tất cả các bạn học sinh khối đỗ tốt nghiệp. _ Khánh vững vàng nói rồi cười.
Học sinh toàn khối nghe xong thì reo hò vỗ tay tán thưởng ầm ĩ.
- Tôi còn một điều muốn nói_ Khánh giơ tay ra hiệu mọi người trật tự.
- Đó chính là cho thầy hiệu phó của chúng ta về hưu sớm năm. Mọi người thấy sao? _Vy từ dưới, yêu kiều bước lê sân khấu cùng Khánh.
Khánh ghé sát tai Vy nói nhỏ "Tiểu thư siệu quậy của anh quậy đủ chưa vậy?" Vy cũng ghé vào tai Khánh trả lời " Đã là tiểu thư siêu quậy thì phải quậy tới chết thôi"
Nói xong Vy nhăn răng ra cười nhìn bộ mặt lo lắng của Khánh. Cậu đang sợ mình sẽ ra sao trong tương lai ý mờ.
- Nhất trí...Nhất trí...._ Dưới sân trường học sinh đồng thanh hô vang hai từ nhất trí.
- Không...không_ Ông thầy thì run rảy lo sợ.
- Vậy tôi thay mặt hiệu trưởng tuyên bố hiệu phó kể từ hôm nay về hưu_ Vy cười vui rồi hét to.
" Rê...."
Cả sân trường sung sướng reo vang. Khánh và Vy khoác tay nhau bước xuống sân trường rồi ra nhà xe. Ba cặp kia cũng đã ra xe đi về trước. Chúng đã hẹn nhau tụ tập ở nhà Vy đánh chén nên đã ra trước kế hoạch cả rồi.
Biệt Thự Thủy Tiên
Trong phòng khách của nhà Vy bày đủ thứ đồ ăn. Mặn ngọt có cả, từ đồ uống ngọt đến có ga lại nào cũng đầy đủ hết. Cả bọn từ ngoài chạy vào.
- Lên phòng thay đồ đã rồi xuống ăn sau nhé? Mấy anh này thì qua phòng khách ở trên tầng ba thay đồ đi, chuẩn bị cả rồi_ Vy cầm đầu lên tầng trước.
phút sau tất cả gương mặt đã có đủ trong phòng khánh. VY tay câm chai sâm panh.
- Đây sẽ là lễ tốt nghiệp của người chúng ta_ Nói rồi nó lắc chai và....
" Pụt "
Cái nắp trai bắt ra. Nó đặt chai xuống bàn.
- Ai uống sâm panh tự rót._ Nó cầm ly Vodka Diva Diamond lên tay.
- Tao uống Whisky Ireland_ Nhi cầm ly lên tay.
Nhưng người còn lại cũng cầm đồ uống lên tay. Khánh uống Vodka giống Vy. Khang uống Cognac. Lệ uống Whisky của canada. Minh uống Whisky của Mỹ. Huy uống Bacari. Diệu Anh uống Vodka ba lan. Mọi người vừa hô to vừa cùng cạn ly.
- , , Uống_ tất cả đồng thanh
Thế là họ cùng uống cạn hết ly rượu của mình một cách nhanh nhất. Mấy chàng không sao chứ mấy nàng thì nhăn mặt lại. Toàn rượu mạnh thì chả nhăn mặt.
- Ôi chị Vy ơi em thích nhất kem này_ Lệ thốt lên khi thấy người hầu mang cho cô một ly kem Gelato vị nho.
- Không có gì_ Vy cười rồi ngồi xuống đùi Khánh.
- Chị, chị dâu, gãy đũi anh em đấy_ Khánh ngồi đối diện thấy vậy vội trêu.
- Em yên tâm chị nhẹ lắm_ Vy đặt ly rượu xuống bàn.
- Khổ thân_ Khang cưới tắc tưởi.
- Há mồm nào..._ Huy tay cầm thìa đựng bánh Revani nói.
- A..._ Diệu ANh nghe lời há mồm.
- Ngon quá..._ Huy đưa tới gần miệng Diệu ANh thì quay đầu thìa đút miếng bánh vào miệng mình nhai ngon lành.
- Quá đáng_ Diệu ANh hậm hực quay qua cạnh Lệ.
Cả đám thấy cảnh này thì cười lớn một trận.
- Diệu ANh ơi, Huy không đút cho cậu thì để tớ đút cho ha_ Khang bá vai Lệ ngó đầu qua chỗ Diệu ANh nói.
- Này, làm gì có chuyện đấy_ HUy không để diệu Anh trả lời.
- Có thể chứ_ Lệ hùa theo.
- Diệu Anh ăn bánh macaron này, lần này khống lừa luôn_ Huy giỗ ngọt.
Diệu Anh há miệng, HUy bỏ miếng bánh vào miệng Anh.
- Đấy ngon mà_ Huy cười, Diệu Anh cười lại.
- ĐỪng tin lừa đấy_ Nhi ngồi đối diện cười cười nói xen vào.
Cả đám lại cười vang lên rồi thôi.
- Nhi ơi là Nhi, em cũng đút bánh cho anh đi_ Minh phụng phịu nói.
- Nhi, Minh có tay mà_ Vy xen vào phá đám.
- Cậu hay nhề_ Minh tức tối nhìn VY.
- Thôi, nào...A..._ Nhi cầm chiếc bánh mochi màu xanh đút cho Minh.
- Yêu mỗi em thôi_ Minh sung sướng nói.
Và rồi cả đám đột nhiên im lặng một lúc.
- Khánh, anh sao vậy, không ăn bánh à?_ Vy chợt nhận ra Khánh từ lúc im lặng không nói lời nào cũng chả ăn gì hỏi.
- Đúng đấy, anh ăn gì đi_ Khang ngồi đối diện cũng nhận thấy nói thêm vào cũng VY.
- Em biết anh không ăn được nhiều đồ ngọt khi uống rượu mà_ Khánh nhìn Khang nói.
- Hửm?_ VY giật mình, giờ cô mới biết.
- Sao?_ Khánh hỏi VY.
- Đợi em phút_ Nó nói rồi chạy vào bếp.
Cô nhìn ngang nhìn dọc chả thấy người làm đâu. Cầm chuông lên lắc vài tiếng, bếp trưởng chạy ra ngay lâp tức.
- Nấu mì sốt đi. ngay và luôn_ Vy hằn giọng.
Người đầu bếp chạy vào trong hì hục làm.
Một lúc sao Vy tay bưng đĩa mì sốt spaghetti bò băm ra. Lại ngồi lên đùi Khánh, mọi người vẫn ăn không hay để ý tới cô trừ Khánh.
- Ăn cái này nhá?_ Vy hỏi Khánh.
- Ăn nhưng..._ Nói đến đây anh dừng lại một chút.
- Gì?_ Vy hỏi.
- Em phải đút cho anh cơ._ Xem ra hôm nay Khánh học đòi từ Vy.
- CHuyện nhỏ._ NÓi rồi Vy lấy dĩa xoắn mì đút cho Khánh.
Ăn gần hết đĩa mì thì có người nhảy vô cản trở.
- Xem vợ chồng nhà người ta hạnh phúc chưa kìa?_ Nhi nhìn hai người nói.
- CHuyện, anh trai với chị dâu của em mà lại_ Khang vỗ ngực tự sướng.
- Thôi đi, mấy người trông còn hạnh phúc hơn ý chứ_ Khánh trừng mắt nhìn Minh ý nói quản vợ mình đi không sẽ tự chuốc họa.
- Không, chúng ta phải làm người hạnh phúc nhất, để họ cứ ở đó mà ao ước mơ mộng theo chứ chồng yêu_ Vy nhìn Khánh cười nói.
- Ỏe_ Cả đám nghe xong đều giả vờ ói bởi câu nói bá đạo của VY.
- Vâng, anh biết rồi. Ăn su kem anh đút cho này._ Khánh mặc mấy đứa bạn cầm bánh su kem đút cho VY
Cả đám lại đánh chén như thường. Vy thung thướng nhất.