Nhưng cũng vì vậy, trái tim của Hàn Hạo Thần bỗng đau nhói. Hô Diên Phong đối xử với Lạc Tử Mộng ân cần như vậy khiến cho hắn cảm thấy bản thân mình giống như người ngoài cuộc. Chuyện mà hắn luôn luôn lo lắng cuối cùng vẫn trở thành sự thật, lồng ngực của hắn bắt đầu sôi trào khó chịu .
"Đại hoàng tử, mặc kệ nàng có kêu đau hay không cũng không hề có chút quan hệ nào với Đại hoàng tử. Hiện tại nàng đã là Vương phi chưa qua cửa của bổn vương, xin Đại hoàng tử hãy chú ý thận phận của mình một chút mới đúng." Không thể nghi ngờ câu nói này của Hàn Hạo Thần chính là muốn khiêu khích Hô Diên Phong.
Hô Diên Phong ngẩng đầu lên một mực nhìn chằm chằm Hàn Hạo Thần. Nhớ lại lần trước lúc hắn ta nói muốn gặp thử "Lạc cô nương" trong miệng bọn họ một lần, dường như lúc đó ánh mắt của Hàn Hạo Thần có chút né tránh. Lúc ấy hắn ta đã cảm thấy trong đó nhất định có nguyên nhân, nhưng lại không ngờ rằng thật sự nàng chính là Hoàng tử phi của mình. Hắn ta đoán rằng Hàn Hạo Thần đã sớm biết rõ thân thế của Lạc Tử Mộng, nhưng lại nhất quyết giam giữ nàng không để cho nàng quay trở về, nếu không nàng cũng không có khả năng sẽ ở lại Thần vương phủ, nàng nhất định sẽ quay về nước Ngân Nguyệt tìm hắn ta.
"Đang xảy ra chuyện gì vậy?" Công công tuyên chỉ không rõ chân tướng của sự việc đang xảy ra trước mắt, ngay cả đám người Thiệu Tần và Liên Vân nhìn thấy vậy cũng choáng váng.
Tiểu Đông gãi đầu hoài nghi nói: "Tại sao Hoàng tử nước Ngân Nguyệt lại nói Lạc cô nương là Hoàng tử phi của ngài ấy?"
Nghe vậy, Lạc Tử Mộng ngẩn ra.
Hoàng tử phi?
Nàng không rõ, rốt cuộc là Hô Diên Phong cũng xuyên qua thời không tới đây, hai người vốn là cùng một người, hay là người ở trước mắt căn bản không phải là Hô Diên Phong mà nàng quen biết, hoặc có thể nói là hắn ta chính là kiếp trước của Hô Diên Phong ở thế kỷ 21?
Lần này Hô Diên Phong đến đây vốn là vì sự chung sống hòa bình của hai nước. Thật ra chuyện cho tới bây giờ đã có thể đạt được mục đích của chuyến đi này, vốn dĩ hắn ta tràn đầy kính nể và ngưỡng mộ Hàn Hạo Thần, nhưng mà bây giờ hắn ta cũng tràn đầy địch ý đối với Hàn Hạo Thần.
Hắn ta nhấc bước chân đi tới trước mặt Hàn Hạo Thần, trong con ngươi tràn đầy ý không tốt nói: "Nếu như nàng là Hoàng tử phi chưa qua cửa của ta, như vậy Thần vương gia có cảm thấy chuyện này không hề liên quan tới ta hay không?"
"Làm sao Vương phi của nước Hàn Vũ có thể trở thành Hoàng tử phi của nước Ngân Nguyệt được chứ?" Công công tuyên chỉ quả thật là đầy bụng nghi vấn, ông xoay người nhìn về phía Lạc Tử Mộng hỏi: "Lạc cô nương, rốt cuộc là hiện tại đang xảy ra chuyện gì vậy?"
Lạc Tử Mộng vừa định tiến lên một bước để hỏi Hô Diên Phong cho rõ, thì thân thể đã bị Hàn Hạo Thần giữ chặt lại không thể động đậy.
"Mặc kệ trước kia thân phận của nàng là gì, bổn vương chỉ biết là mới vừa rồi bổn vương và Mộng Nhi đã nhận thánh chỉ tứ hôn ngay trước mắt Đại hoàng tử nước Ngân Nguyệt, hơn nữa ba ngày sau sẽ lập tức thành thân." Hàn Hạo Thần nhíu chặt ấn đường nhìn chằm chằm Hô Diên Phong, con ngươi đen láy sắc bén bắn ra tia lửa mạnh rừng rực, một câu nói này giống như đang hạ chiến thư với Hô Diên Phong.
"Không ngờ Thần vương gia của nước Hàn Vũ cũng sẽ làm ra loại chuyện xấu xa cướp đoạt thê tử của người khác như vậy." Tiếng nói vừa ngừng, Hô Diên Phong lập tức vươn tay rút nhuyễn kiếm ở giữa thắt lưng ra.
Cho đến khi nghe thấy tiếng động chói tai của nhuyễn kiếm bị rút ra khỏi vỏ, Lạc Tử Mộng mới giật mình lấy lại tinh thần. Mới vừa rồi nàng vẫn luôn quan sát Hô Diên Phong, chính là muốn nhìn xem rốt cuộc hắn ta có đúng là thanh mai trúc mã của nàng hay không? Nhưng nếu chỉ nhìn diện mạo một cách đơn thuần thì quả thật là không có chút khác biệt nào, nhưng khi nhìn vẻ mặt của hắn ta, thì lại có chỗ không khớp với Hô Diên Phong mà nàng quen biết.
Nhưng mà chính vì Lạc Tử Mộng nhìn chằm chằm Hô Diên Phong suốt, đã khiến cho Hàn Hạo Thần ở bên cạnh cảm thấy trong lòng không ngừng chua xót, trái tim cũng kịch liệt đau buốt.
Ngay lúc Hô Diên Phong rút nhuyễn kiếm ra, thì Thiệu Thần cũng đồng thời rút kiếm ra khỏi vỏ, tất cả nội thị vệ của Thần vương phủ cũng đều tụ tập ở bên ngoài tiền sảnh chờ Hàn Hạo Thần hạ lệnh.
Mặc dù lần này Hô Diên Phong tới Thần vương phủ chỉ dẫn theo một tên tùy tùng, không mang người nào khác, nhưng hắn ta lại đi theo công công tuyên chỉ cùng nhau tiến vào, bên ngoài phủ còn có thị vệ của Hoàng thượng, cho nên căn bản là hắn ta không hề để Thần vương phủ vào trong mắt, đoán chừng ở trong Thần vương phủ Hàn Hạo Thần cũng không dám làm gì hắn ta ở ngay trước mặt người của Hoàng thượng.
"Mộng Nhi, quay về cùng ta nhé." Hô Diên Phong một tay cầm nhuyễn kiếm một tay đưa về phía Lạc Tử Mộng.
Nhưng cũng vì vậy, trái tim của Hàn Hạo Thần bỗng đau nhói. Hô Diên Phong đối xử với Lạc Tử Mộng ân cần như vậy khiến cho hắn cảm thấy bản thân mình giống như người ngoài cuộc. Chuyện mà hắn luôn luôn lo lắng cuối cùng vẫn trở thành sự thật, lồng ngực của hắn bắt đầu sôi trào khó chịu .
"Đại hoàng tử, mặc kệ nàng có kêu đau hay không cũng không hề có chút quan hệ nào với Đại hoàng tử. Hiện tại nàng đã là Vương phi chưa qua cửa của bổn vương, xin Đại hoàng tử hãy chú ý thận phận của mình một chút mới đúng." Không thể nghi ngờ câu nói này của Hàn Hạo Thần chính là muốn khiêu khích Hô Diên Phong.
Hô Diên Phong ngẩng đầu lên một mực nhìn chằm chằm Hàn Hạo Thần. Nhớ lại lần trước lúc hắn ta nói muốn gặp thử "Lạc cô nương" trong miệng bọn họ một lần, dường như lúc đó ánh mắt của Hàn Hạo Thần có chút né tránh. Lúc ấy hắn ta đã cảm thấy trong đó nhất định có nguyên nhân, nhưng lại không ngờ rằng thật sự nàng chính là Hoàng tử phi của mình. Hắn ta đoán rằng Hàn Hạo Thần đã sớm biết rõ thân thế của Lạc Tử Mộng, nhưng lại nhất quyết giam giữ nàng không để cho nàng quay trở về, nếu không nàng cũng không có khả năng sẽ ở lại Thần vương phủ, nàng nhất định sẽ quay về nước Ngân Nguyệt tìm hắn ta.
"Đang xảy ra chuyện gì vậy?" Công công tuyên chỉ không rõ chân tướng của sự việc đang xảy ra trước mắt, ngay cả đám người Thiệu Tần và Liên Vân nhìn thấy vậy cũng choáng váng.
Tiểu Đông gãi đầu hoài nghi nói: "Tại sao Hoàng tử nước Ngân Nguyệt lại nói Lạc cô nương là Hoàng tử phi của ngài ấy?"
Nghe vậy, Lạc Tử Mộng ngẩn ra.
Hoàng tử phi?
Nàng không rõ, rốt cuộc là Hô Diên Phong cũng xuyên qua thời không tới đây, hai người vốn là cùng một người, hay là người ở trước mắt căn bản không phải là Hô Diên Phong mà nàng quen biết, hoặc có thể nói là hắn ta chính là kiếp trước của Hô Diên Phong ở thế kỷ ?
Lần này Hô Diên Phong đến đây vốn là vì sự chung sống hòa bình của hai nước. Thật ra chuyện cho tới bây giờ đã có thể đạt được mục đích của chuyến đi này, vốn dĩ hắn ta tràn đầy kính nể và ngưỡng mộ Hàn Hạo Thần, nhưng mà bây giờ hắn ta cũng tràn đầy địch ý đối với Hàn Hạo Thần.
Hắn ta nhấc bước chân đi tới trước mặt Hàn Hạo Thần, trong con ngươi tràn đầy ý không tốt nói: "Nếu như nàng là Hoàng tử phi chưa qua cửa của ta, như vậy Thần vương gia có cảm thấy chuyện này không hề liên quan tới ta hay không?"
"Làm sao Vương phi của nước Hàn Vũ có thể trở thành Hoàng tử phi của nước Ngân Nguyệt được chứ?" Công công tuyên chỉ quả thật là đầy bụng nghi vấn, ông xoay người nhìn về phía Lạc Tử Mộng hỏi: "Lạc cô nương, rốt cuộc là hiện tại đang xảy ra chuyện gì vậy?"
Lạc Tử Mộng vừa định tiến lên một bước để hỏi Hô Diên Phong cho rõ, thì thân thể đã bị Hàn Hạo Thần giữ chặt lại không thể động đậy.
"Mặc kệ trước kia thân phận của nàng là gì, bổn vương chỉ biết là mới vừa rồi bổn vương và Mộng Nhi đã nhận thánh chỉ tứ hôn ngay trước mắt Đại hoàng tử nước Ngân Nguyệt, hơn nữa ba ngày sau sẽ lập tức thành thân." Hàn Hạo Thần nhíu chặt ấn đường nhìn chằm chằm Hô Diên Phong, con ngươi đen láy sắc bén bắn ra tia lửa mạnh rừng rực, một câu nói này giống như đang hạ chiến thư với Hô Diên Phong.
"Không ngờ Thần vương gia của nước Hàn Vũ cũng sẽ làm ra loại chuyện xấu xa cướp đoạt thê tử của người khác như vậy." Tiếng nói vừa ngừng, Hô Diên Phong lập tức vươn tay rút nhuyễn kiếm ở giữa thắt lưng ra.
Cho đến khi nghe thấy tiếng động chói tai của nhuyễn kiếm bị rút ra khỏi vỏ, Lạc Tử Mộng mới giật mình lấy lại tinh thần. Mới vừa rồi nàng vẫn luôn quan sát Hô Diên Phong, chính là muốn nhìn xem rốt cuộc hắn ta có đúng là thanh mai trúc mã của nàng hay không? Nhưng nếu chỉ nhìn diện mạo một cách đơn thuần thì quả thật là không có chút khác biệt nào, nhưng khi nhìn vẻ mặt của hắn ta, thì lại có chỗ không khớp với Hô Diên Phong mà nàng quen biết.
Nhưng mà chính vì Lạc Tử Mộng nhìn chằm chằm Hô Diên Phong suốt, đã khiến cho Hàn Hạo Thần ở bên cạnh cảm thấy trong lòng không ngừng chua xót, trái tim cũng kịch liệt đau buốt.
Ngay lúc Hô Diên Phong rút nhuyễn kiếm ra, thì Thiệu Thần cũng đồng thời rút kiếm ra khỏi vỏ, tất cả nội thị vệ của Thần vương phủ cũng đều tụ tập ở bên ngoài tiền sảnh chờ Hàn Hạo Thần hạ lệnh.
Mặc dù lần này Hô Diên Phong tới Thần vương phủ chỉ dẫn theo một tên tùy tùng, không mang người nào khác, nhưng hắn ta lại đi theo công công tuyên chỉ cùng nhau tiến vào, bên ngoài phủ còn có thị vệ của Hoàng thượng, cho nên căn bản là hắn ta không hề để Thần vương phủ vào trong mắt, đoán chừng ở trong Thần vương phủ Hàn Hạo Thần cũng không dám làm gì hắn ta ở ngay trước mặt người của Hoàng thượng.
"Mộng Nhi, quay về cùng ta nhé." Hô Diên Phong một tay cầm nhuyễn kiếm một tay đưa về phía Lạc Tử Mộng.