Editor: Sakura Trang
Một tháng lại một tháng trôi qua rất nhanh lại rất chậm, bụng Mặc Đam thật sự càng ngày càng cao, càng thêm căng lớn, bây giờ đã sớm không có cách nào nằm ngửa nữa, bụng nặng nề to lớn sẽ chèn ép lên nội tạng và lưng khiến y không thở và không động đậy được. Nhưng mà những tư thế khác cũng không sẽ không thoải mái.
Vốn là bụng thon thả nay lại chứa năm thai nhi khỏe mạnh, bụng to lớn, bụng giống như muốn nứt vỡ ra vậy. Bàng quang bị chèn ép, luôn cảm thấy mắc tiểu, nhưng mà lúc khổ cực chống người đi nhà vệ sinh lại chỉ cho ra mấy giọt.
Ở dưới nơi âm u không thấy ánh mặt trời một thời gian dài, từ lúc có thai đến nay thân thể Mặc Đam càng thêm hư tổn lạnh lẽo, duy chỉ có một đoàn huyết nhục trong bụng kia là nóng như lửa, nóng đốt sự lạnh lẽo càng khiến Mặc Đam thấy khó chịu. Mặc Đam nằm nghiêng cũng thấy trăn trở khó chịu, hận không thể dùng móng nhọn mở bụng ra cho thoải mái, dứt khoát chống nạnh khó khăn đứng lên, vịn tường chậm rãi đi đi lại lại, bụng quá lớn khiến hai chân y không tự chủ tách ra, mỗi một bước đều cảm thấy nặng nề.
Áo choàng màu đen rộng rãi, chỉ buộc một cái đai bên hông, cấu tạo này càng lộ chiếc bụng to lớn nặng nề của xà yêu. Mặc Đam đã sớm không thể ôm lấy toàn bộ bụng. Nhìn ngang, bụng Mặc Đam đặc biệt tròn to, độ cong vô cùng lớn, khiến cho người nghĩ một giây tiếp theo nó sẽ rơi xuống. Mặc Đam cũng chỉ có thể vịn tường mới có thể tránh cho việc bước đi mất trọng tâm mà ngã về phía trước.
Chưa đi được mấy bước, Mặc Đam đã không chịu nổi thở gấp một hơi lớn, chân cũng run lên. Đang muốn xoay người ngồi trở lại trên giường, một cảm giác ngộp trướng nhanh chóng truyền đến, trong lòng Mặc Đam quýnh lên, vội vàng đưa tay kéo vạt áo bên hông, nhưng càng kéo nhanh càng không kéo ra, ngược lại khiến tiết khố càng siết chặt lấy hạ thân.
Bụng dưới kìm nén đến run rẩy, Mặc Đam dù cố hít hơi cũng không ngừng được cảm giác muốn đi tiểu, gấp đến độ muốn khóc.
“Không… Đừng!”
___ Tí tách tí tách tiếng nước vang lên…
Cảm giác được y phục dưới thân bị chất lỏng ấm áp làm ướt, chảy dọc theo đôi chân mình quanh co đi xuống, đọng thành một bãi nhàn nhạt bên chân…
Bàng quang nhẹ một chút, Mặc Đam đỏ mắt.
Y không giữ được. Lại không giữ được.
Y biết bộ dạng xấu xí ôm bụng xách chân hiện nay không thể nhìn nổi, y vẫn cố nén không dám để Trầm Cố nhìn thấy bộ dáng thất thố chật vật bởi các triệu chứng trong thời kỳ mang thai của y.
Trầm Cố không ngại, nhưng y để ý.
Y để ý mình và Trầm Cố người yêu khác biệt, nguyên hình của mình chẳng qua chỉ là một mặc rắn xấu xí! Y để ý mình nhìn không đủ ưu nhã, không thể nào hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của Trầm Cố!
Nhưng y không nhịn được, kìm nén không được, một thân dính đầy nước tiểu khiến người ta ghét đến bản thân cũng muốn nôn mửa, Trầm lang… Nếu như hắn lộ ra ánh mắt chán ghét… Y thà rằng chết đi còn hơn!
Xà yêu thất hồn lạc phách dựa vào tường, cho đến khi thai nhi trong bụng đá y một cái mới thức tỉnh thân thể đang đứng không vững của y. Tiết khố lạnh lẽo ướt át dính vào chân, dính bẩn lại có chút buồn nôn.
Không thể để cho Trầm lang nhìn thấy!
Mặt Mặc Đam nghiêm túc đến trắng bệch, đi về phía ao nước. Ao nước thật lạnh, xà yêu bước xuống liền giật mình một cái. Nhưng vẫn từng bước từng bước kiên định đi xuống.
Nước tràn đầy qua mắt cá chân, bắp chân, đầu gối…
Mặc Đam quỳ ngồi trong nước lạnh như băng, nước lạnh tràn đầy đến ngực y. Toàn bộ bụng lớn đều bị nước ao lạnh như băng bao vây theo bản năng kéo căng, từng đứa ma tinh trong bụng được nuông chiều bất mãn làm ầm ĩ, xà yêu đau đến suýt nữa ôm bụng ngã vào trong nước.
“Ách a! Đừng… Đừng náo loạn…”
Xà yêu hận không thể bất tỉnh, nhưng thủy chung không thể không để ý đến chuyện kháng nghị của thai nhi, ngâm dưới nước, để cho nước trong ao rửa sạch sự dơ bẩn trên người y.
Thai nhi giống như biết dày vò sẽ không có sự đáp lại, cuối cùng cũng dần dần dừng lại, ở trong bụng lần nữa co rúc thành một đoàn. Mà lúc này răng xà yêu đã run rẩy, sắc môi nhợt nhạt. Nửa người chìm ở trong nước, áo choàng thấm ướt dính chặt vào trên người y không kẽ hở, buộc vòng quanh sống lưng gầy gò và chiếc bụng mang thai to lớn mượt mà nhưng nặng nề…
Mỹ cảm ác liệt mà thê diễm — lúc Trầm Cố đến chính là thấy được hình ảnh như vậy…
*
Sau đó Mặc Đam được Trầm Cố cưỡng ép ôm lên từ trong nước sau đó phát sốt.
Trời biết xà máu lạnh cũng sẽ lên cơn sốt.
Nhưng thật sự Mặc Đam lại sốt, toàn thân hiếm thấy nóng lên, đôi môi khô nứt trắng bệch như da người chết.
Rõ ràng nóng có thể sờ bỏng tay, đầu óc Mặc Đam bị nóng đến mơ mơ màng màng nhưng cơ thể lại luôn đánh rùng mình, không ngừng kêu lạnh.
Trầm Cố cởi sạch sẽ y phục ướt đẫm sau đó lau khô thân thể y, suy nghĩ một chút, cũng chui vào trong chăn, từ phía sau bao bọc lấy Mặc Đam, làm hết tất cả khả năng để nhiệt độ cơ thể của mình truyền cho xà yêu, để cho y ấm áp một chút.
Xà yêu trong ngực run đến cực kỳ đáng thương, nhìn từ đằng sau càng thêm gầy gò đơn bạc, lại có chiếc bụng mang thai to lớn gần như không tương xứng với vóc người. Chăn đắp lên bụng mang thai của Mặc Đam nhô lên, giống như núi nhỏ, càng khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của xà yêu thêm tiều tụy yếu ớt.
Trầm Cố theo thói quen đưa tay đặt lên bụng mượt mà của Mặc Đam. Hắn đại khái có thể biết hình dạng Mặc Đam như vậy là vì sao, cũng biết những khó khăn chật vật khi mang thai mà y biểu hiện trước mặt hắn không bằng một phần mười. Mặc Đam tình nguyện cố gắng chống đỡ cũng không muốn để cho hắn thấy, hắn cũng liền làm như không biết. Mặc dù hắn cũng không cảm thấy Mặc Đam như vậy sẽ khiến người chán ghét.
Bình tâm mà nói, bụng Mặc Đam không xấu xí, mặc dù quá lớn, không ngừng để cho người khác lo lắng chớp mắt một cái chiếc bụng tròn trịa kia sẽ không chống được rơi xuống.
Từ trước cho đến nay những thứ Trầm Cố bồi bổ cho y, bụng mang thai hấp thu dinh dưỡng càng trở nên đầy đặn to lớn, cảm giác trơn mềm nhẵn nhụi, trắng oánh nhuận như tuyết, tốt đẹp khiến hắn yêu thích không buông tay.
Dĩ nhiên, một thai này của xà yêu cũng được bồi bổ quá tốt.
Người thường một bụng nhiều thai khó tránh khỏi thai nhi sẽ hơi gầy một chút, một thai này của Mặc Đam lại được hai người nuôi để mỗi thai nhi đều béo mập, do vậy uy lực mỗi lần thai nhi ồn ào mới có thể so được với đau đớn của người thường sắp lâm bồn.
Nhiều thai thường dễ dàng sớm sinh, đã sớm đề phòng điều này, Trầm Cố từ sớm đã để Mặc Đam dùng thuốc điều chỉnh thân thể, hôm nay nước ối trong bụng Mặc Đam quá mức dồi dào, màng thai lại bền chắc, sợ coi như năm thai toàn bộ đủ tháng, đến ngày cũng chưa chắc đã dễ dàng rơi xuống. Đây cũng là nguyên nhân vì sao bụng Mặc Đam lớn như vậy.
Tay Trầm Cố cầm thắt lưng bền chắc bên bụng dưới của xà yêu đẩy lên trên, bụng dưới hơi chút được thư giản, nhưng lại khiến bụng mang thai vốn hạ xuống lại được đẩy càng cao vút to lớn, thai nhi chen bên trong lại một trận đấm đá than phiền.
Toàn bộ quá trình Mặc Đam cũng chưa tỉnh lại, hai mắt nhắm chặt nhíu mi cho dù hôn mê bộ dáng cũng rất khó chịu. Mũi Mặc Đam phun ra hơi thở tất cả đều nóng bỏng, nhiệt độ cơ thể cũng không có dấu hiệu hạ xuống.
Trầm Cố cau mày, Mặc Đam mang thai nặng nề trong người, căn bản không chịu được sốt cao như vậy. Chẳng qua là từ lúc xà yêu mang thai đến nay nguyên khí hao tổn, thân thể yếu ớt mệt mỏi, chỉ sợ dựa vào bản thân là khó có thể miễn dịch qua, vẫn là cần phải chảy mồ hôi và chăm sóc cẩn thận mới được.
Nhưng là xà tính hàn lạnh, đơn giản không có mồ hôi, hiện nóng lên lại là nóng gần như da thịt khô nứt. Tuy rằng mỗi lần hoan hảo có thể khiến Mặc Đam ướt mồ hôi đầm đìa, nhưng tình trạng thân thể trước mắt của y hiển nhiên không chịu nổi chuyện kịch liệt như vậy, chỉ sợ tới một trận súng thật đạn thật nữa không đợi tận hứng mặc rắn bụng lớn này liền thật phải bị làm đến chết rồi.
Nghĩ qua, không thể làm gì khác hơn là lần này liền do tự mình tới phục vụ Mặc Đam. Trầm Cố quen cửa quen nẻo đưa tay trượt đến giữa chân xà yêu, vuốt ve nơi dầy đặc nếp nhăn.
Trầm Cố xuất thân hậu duệ đế vương dòng dõi quý tộc, cho tới bây giờ là địa vị tôn quý, trước kia làm tình tuy không tính là thô bạo lỗ mãng, nhưng cũng không có chuyện hắn khắc chế mình, đơn thuần phục vụ người dưới thân, nhiều lắm là kiên nhẫn vuốt ve chút chuẩn bị trước khi làm, kia cũng chẳng qua là cố ý nhìn dáng vẻ đối phương khó nhịn rên rỉ mất lý trí, cộng thêm mình cũng có thể đảo làm cho càng thú vị.
Nhưng ở cùng xà yêu trong hỗn loạn dây dưa, Trầm Cố hiển nhiên khác với trước kia.
—— ngón tay Trầm Cố đi sâu vào.
Lẽ thường mà nói, thân thể mang thai phần lớn nhạy cảm hơn, chỗ kín kia thường thường vì thai nhi sinh ra mà sẽ càng xốp. Nhưng xà yêu có dựng, hết lần này tới lần khác khác với người thường, chỗ kia của y mặc dù càng dễ dàng động tình chảy nước, nhưng so với lúc trước khi có bầu càng kéo căng chật kẹp, liền chỉ đi vào một cái cũng bị siết chặt.
Người như vậy, đến lúc đó nghĩ là khó mà mở ra sản đạo, càng không cách nào muốn như thế nào có thể mở ra đến chứa hài tử.
Một tháng lại một tháng trôi qua rất nhanh lại rất chậm, bụng Mặc Đam thật sự càng ngày càng cao, càng thêm căng lớn, bây giờ đã sớm không có cách nào nằm ngửa nữa, bụng nặng nề to lớn sẽ chèn ép lên nội tạng và lưng khiến y không thở và không động đậy được. Nhưng mà những tư thế khác cũng không sẽ không thoải mái.
Vốn là bụng thon thả nay lại chứa năm thai nhi khỏe mạnh, bụng to lớn, bụng giống như muốn nứt vỡ ra vậy. Bàng quang bị chèn ép, luôn cảm thấy mắc tiểu, nhưng mà lúc khổ cực chống người đi nhà vệ sinh lại chỉ cho ra mấy giọt.
Ở dưới nơi âm u không thấy ánh mặt trời một thời gian dài, từ lúc có thai đến nay thân thể Mặc Đam càng thêm hư tổn lạnh lẽo, duy chỉ có một đoàn huyết nhục trong bụng kia là nóng như lửa, nóng đốt sự lạnh lẽo càng khiến Mặc Đam thấy khó chịu. Mặc Đam nằm nghiêng cũng thấy trăn trở khó chịu, hận không thể dùng móng nhọn mở bụng ra cho thoải mái, dứt khoát chống nạnh khó khăn đứng lên, vịn tường chậm rãi đi đi lại lại, bụng quá lớn khiến hai chân y không tự chủ tách ra, mỗi một bước đều cảm thấy nặng nề.
Áo choàng màu đen rộng rãi, chỉ buộc một cái đai bên hông, cấu tạo này càng lộ chiếc bụng to lớn nặng nề của xà yêu. Mặc Đam đã sớm không thể ôm lấy toàn bộ bụng. Nhìn ngang, bụng Mặc Đam đặc biệt tròn to, độ cong vô cùng lớn, khiến cho người nghĩ một giây tiếp theo nó sẽ rơi xuống. Mặc Đam cũng chỉ có thể vịn tường mới có thể tránh cho việc bước đi mất trọng tâm mà ngã về phía trước.
Chưa đi được mấy bước, Mặc Đam đã không chịu nổi thở gấp một hơi lớn, chân cũng run lên. Đang muốn xoay người ngồi trở lại trên giường, một cảm giác ngộp trướng nhanh chóng truyền đến, trong lòng Mặc Đam quýnh lên, vội vàng đưa tay kéo vạt áo bên hông, nhưng càng kéo nhanh càng không kéo ra, ngược lại khiến tiết khố càng siết chặt lấy hạ thân.
Bụng dưới kìm nén đến run rẩy, Mặc Đam dù cố hít hơi cũng không ngừng được cảm giác muốn đi tiểu, gấp đến độ muốn khóc.
“Không… Đừng!”
___ Tí tách tí tách tiếng nước vang lên…
Cảm giác được y phục dưới thân bị chất lỏng ấm áp làm ướt, chảy dọc theo đôi chân mình quanh co đi xuống, đọng thành một bãi nhàn nhạt bên chân…
Bàng quang nhẹ một chút, Mặc Đam đỏ mắt.
Y không giữ được. Lại không giữ được.
Y biết bộ dạng xấu xí ôm bụng xách chân hiện nay không thể nhìn nổi, y vẫn cố nén không dám để Trầm Cố nhìn thấy bộ dáng thất thố chật vật bởi các triệu chứng trong thời kỳ mang thai của y.
Trầm Cố không ngại, nhưng y để ý.
Y để ý mình và Trầm Cố người yêu khác biệt, nguyên hình của mình chẳng qua chỉ là một mặc rắn xấu xí! Y để ý mình nhìn không đủ ưu nhã, không thể nào hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của Trầm Cố!
Nhưng y không nhịn được, kìm nén không được, một thân dính đầy nước tiểu khiến người ta ghét đến bản thân cũng muốn nôn mửa, Trầm lang… Nếu như hắn lộ ra ánh mắt chán ghét… Y thà rằng chết đi còn hơn!
Xà yêu thất hồn lạc phách dựa vào tường, cho đến khi thai nhi trong bụng đá y một cái mới thức tỉnh thân thể đang đứng không vững của y. Tiết khố lạnh lẽo ướt át dính vào chân, dính bẩn lại có chút buồn nôn.
Không thể để cho Trầm lang nhìn thấy!
Mặt Mặc Đam nghiêm túc đến trắng bệch, đi về phía ao nước. Ao nước thật lạnh, xà yêu bước xuống liền giật mình một cái. Nhưng vẫn từng bước từng bước kiên định đi xuống.
Nước tràn đầy qua mắt cá chân, bắp chân, đầu gối…
Mặc Đam quỳ ngồi trong nước lạnh như băng, nước lạnh tràn đầy đến ngực y. Toàn bộ bụng lớn đều bị nước ao lạnh như băng bao vây theo bản năng kéo căng, từng đứa ma tinh trong bụng được nuông chiều bất mãn làm ầm ĩ, xà yêu đau đến suýt nữa ôm bụng ngã vào trong nước.
“Ách a! Đừng… Đừng náo loạn…”
Xà yêu hận không thể bất tỉnh, nhưng thủy chung không thể không để ý đến chuyện kháng nghị của thai nhi, ngâm dưới nước, để cho nước trong ao rửa sạch sự dơ bẩn trên người y.
Thai nhi giống như biết dày vò sẽ không có sự đáp lại, cuối cùng cũng dần dần dừng lại, ở trong bụng lần nữa co rúc thành một đoàn. Mà lúc này răng xà yêu đã run rẩy, sắc môi nhợt nhạt. Nửa người chìm ở trong nước, áo choàng thấm ướt dính chặt vào trên người y không kẽ hở, buộc vòng quanh sống lưng gầy gò và chiếc bụng mang thai to lớn mượt mà nhưng nặng nề…
Mỹ cảm ác liệt mà thê diễm — lúc Trầm Cố đến chính là thấy được hình ảnh như vậy…
*
Sau đó Mặc Đam được Trầm Cố cưỡng ép ôm lên từ trong nước sau đó phát sốt.
Trời biết xà máu lạnh cũng sẽ lên cơn sốt.
Nhưng thật sự Mặc Đam lại sốt, toàn thân hiếm thấy nóng lên, đôi môi khô nứt trắng bệch như da người chết.
Rõ ràng nóng có thể sờ bỏng tay, đầu óc Mặc Đam bị nóng đến mơ mơ màng màng nhưng cơ thể lại luôn đánh rùng mình, không ngừng kêu lạnh.
Trầm Cố cởi sạch sẽ y phục ướt đẫm sau đó lau khô thân thể y, suy nghĩ một chút, cũng chui vào trong chăn, từ phía sau bao bọc lấy Mặc Đam, làm hết tất cả khả năng để nhiệt độ cơ thể của mình truyền cho xà yêu, để cho y ấm áp một chút.
Xà yêu trong ngực run đến cực kỳ đáng thương, nhìn từ đằng sau càng thêm gầy gò đơn bạc, lại có chiếc bụng mang thai to lớn gần như không tương xứng với vóc người. Chăn đắp lên bụng mang thai của Mặc Đam nhô lên, giống như núi nhỏ, càng khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của xà yêu thêm tiều tụy yếu ớt.
Trầm Cố theo thói quen đưa tay đặt lên bụng mượt mà của Mặc Đam. Hắn đại khái có thể biết hình dạng Mặc Đam như vậy là vì sao, cũng biết những khó khăn chật vật khi mang thai mà y biểu hiện trước mặt hắn không bằng một phần mười. Mặc Đam tình nguyện cố gắng chống đỡ cũng không muốn để cho hắn thấy, hắn cũng liền làm như không biết. Mặc dù hắn cũng không cảm thấy Mặc Đam như vậy sẽ khiến người chán ghét.
Bình tâm mà nói, bụng Mặc Đam không xấu xí, mặc dù quá lớn, không ngừng để cho người khác lo lắng chớp mắt một cái chiếc bụng tròn trịa kia sẽ không chống được rơi xuống.
Từ trước cho đến nay những thứ Trầm Cố bồi bổ cho y, bụng mang thai hấp thu dinh dưỡng càng trở nên đầy đặn to lớn, cảm giác trơn mềm nhẵn nhụi, trắng oánh nhuận như tuyết, tốt đẹp khiến hắn yêu thích không buông tay.
Dĩ nhiên, một thai này của xà yêu cũng được bồi bổ quá tốt.
Người thường một bụng nhiều thai khó tránh khỏi thai nhi sẽ hơi gầy một chút, một thai này của Mặc Đam lại được hai người nuôi để mỗi thai nhi đều béo mập, do vậy uy lực mỗi lần thai nhi ồn ào mới có thể so được với đau đớn của người thường sắp lâm bồn.
Nhiều thai thường dễ dàng sớm sinh, đã sớm đề phòng điều này, Trầm Cố từ sớm đã để Mặc Đam dùng thuốc điều chỉnh thân thể, hôm nay nước ối trong bụng Mặc Đam quá mức dồi dào, màng thai lại bền chắc, sợ coi như năm thai toàn bộ đủ tháng, đến ngày cũng chưa chắc đã dễ dàng rơi xuống. Đây cũng là nguyên nhân vì sao bụng Mặc Đam lớn như vậy.
Tay Trầm Cố cầm thắt lưng bền chắc bên bụng dưới của xà yêu đẩy lên trên, bụng dưới hơi chút được thư giản, nhưng lại khiến bụng mang thai vốn hạ xuống lại được đẩy càng cao vút to lớn, thai nhi chen bên trong lại một trận đấm đá than phiền.
Toàn bộ quá trình Mặc Đam cũng chưa tỉnh lại, hai mắt nhắm chặt nhíu mi cho dù hôn mê bộ dáng cũng rất khó chịu. Mũi Mặc Đam phun ra hơi thở tất cả đều nóng bỏng, nhiệt độ cơ thể cũng không có dấu hiệu hạ xuống.
Trầm Cố cau mày, Mặc Đam mang thai nặng nề trong người, căn bản không chịu được sốt cao như vậy. Chẳng qua là từ lúc xà yêu mang thai đến nay nguyên khí hao tổn, thân thể yếu ớt mệt mỏi, chỉ sợ dựa vào bản thân là khó có thể miễn dịch qua, vẫn là cần phải chảy mồ hôi và chăm sóc cẩn thận mới được.
Nhưng là xà tính hàn lạnh, đơn giản không có mồ hôi, hiện nóng lên lại là nóng gần như da thịt khô nứt. Tuy rằng mỗi lần hoan hảo có thể khiến Mặc Đam ướt mồ hôi đầm đìa, nhưng tình trạng thân thể trước mắt của y hiển nhiên không chịu nổi chuyện kịch liệt như vậy, chỉ sợ tới một trận súng thật đạn thật nữa không đợi tận hứng mặc rắn bụng lớn này liền thật phải bị làm đến chết rồi.
Nghĩ qua, không thể làm gì khác hơn là lần này liền do tự mình tới phục vụ Mặc Đam. Trầm Cố quen cửa quen nẻo đưa tay trượt đến giữa chân xà yêu, vuốt ve nơi dầy đặc nếp nhăn.
Trầm Cố xuất thân hậu duệ đế vương dòng dõi quý tộc, cho tới bây giờ là địa vị tôn quý, trước kia làm tình tuy không tính là thô bạo lỗ mãng, nhưng cũng không có chuyện hắn khắc chế mình, đơn thuần phục vụ người dưới thân, nhiều lắm là kiên nhẫn vuốt ve chút chuẩn bị trước khi làm, kia cũng chẳng qua là cố ý nhìn dáng vẻ đối phương khó nhịn rên rỉ mất lý trí, cộng thêm mình cũng có thể đảo làm cho càng thú vị.
Nhưng ở cùng xà yêu trong hỗn loạn dây dưa, Trầm Cố hiển nhiên khác với trước kia.
—— ngón tay Trầm Cố đi sâu vào.
Lẽ thường mà nói, thân thể mang thai phần lớn nhạy cảm hơn, chỗ kín kia thường thường vì thai nhi sinh ra mà sẽ càng xốp. Nhưng xà yêu có dựng, hết lần này tới lần khác khác với người thường, chỗ kia của y mặc dù càng dễ dàng động tình chảy nước, nhưng so với lúc trước khi có bầu càng kéo căng chật kẹp, liền chỉ đi vào một cái cũng bị siết chặt.
Người như vậy, đến lúc đó nghĩ là khó mà mở ra sản đạo, càng không cách nào muốn như thế nào có thể mở ra đến chứa hài tử.