Tay chân nó run run,mặt lại biến đỗi như cái đèn LED 7 màu.Không dám nhìn vào mắt hắn,sự bạo tàn trong mắt hắn quả thật rất khiếp người.Chỉ biết ngu ngốc mà làm theo,lời nói như bị bỏ thuốc mà phải làm theo.Tay nó dần dần đưa lên thân ảnh lớn,chậm chạp run rẫy cởi từng cúc áo.Nó chỉ hận không thể đầu thai sớm.Mồ hôi lại túa ra lien tục cứ như người nó là bao nước chỉ cần 1 động tác bao nước này sẽ lien tục chãy xuống.
-Nhanh”_Hắn vốn ghét nhất là việc làm mất thời gian,hắn không có đủ kiên nhẫn chờ nó thay đỗi cảm xúc,tác phong chậm chạp làm hắn càng không hài lòng,mà bá đạo lên tiếng.
Nó đành nhắm mắt mà thuận tay làm.vì do nhấm tịt mắt mà tay cứ vụng về sờ lung tung.Không biết tới cái quần hắn nó lại sờ nhầm thứ không nền.”Chết tiệt” tiếng lòng nó thầm rủa.:-Cô đang thách thức tôi._Ánh mắt tà mị nhìn nó,nói giọng giễu cợt.
-Tôi..tôi..thật không có ý.!”nó sực trừng mắt lên,giọng kinh hãi.
Hắn nhìn xoay vào đôi mắt đen long lanh đầy sự hỏang lọan và ngượng ngùng xấu hỗ,tia thú vị của hắn càng dâng cao.Đôi tay mạnh mẽ quật nó xuống giường.Sự kinh hãi 1 lần nữa làm nó toát mồ hôi lạnh run cả người.Hắn mãnh mẽ đè lên thân hình nó mà đưa đẫy cọ xác vật cứng vào người nó,chỉ là 1 chút gợi cảm kháoi,rõ là đang trêu chọc nó,khiến nó nóng rực cả cơ thể,tay chân giờ biến thánh màu đỏ.Cứ liê tục đưa đẫy cọ xát,đẫy lên đẫy xuống có điều hắn không đem vật cứng ra khoe mẽ,mà vẫn giấu trong chiếc quần gần như bị nó cỡi phân nữa lúc nãy.Nó cảm thấy thật kinh khủng thứ của hắn đúng là không tầm thường,lần đầu liên coi như gián tiếp mà tiếp xúc cơ thể mà chỉ đông cứng tứ chi như bị ai điễm nguyệt đạo.Nó lại nhớ lại tối hôm trong nhà tắm phòng hắn,vẫn chưa nguôi ngoai nỗi sỉ nhục,giờ hắn lại lần nữa trêu đùa nó.cơn giận run người trỗi dậy.:-Tha cho tôi đi.Làm ơn.!”Ánh mắt nó như văn xin,như nóng giận,như xấu hổ nhìn hắn trực diện.
Trên gương mặt thanh tú nỡ nụ cười đểu giả,như 1 hun thần,lời nói có phần cảm hơn bình thường:-Tôi đang rất có hứng,phải làm sao tha cô đây.!
Một xữ nữ như nó,trước tình thế này phải la hét,phải kêu gào,phải vùng vẫy,kịch liệt thóat chạy,nhưng Nguyệt Hàm lại hàon tòan không xảy ra hiện tượng này,chỉ có phần sợ hãi buốt người,im lặng không động đậy.Nó biết rõ kháng cự ắt hẳn sẽ dẫn tới cái chết nhanh hơn.:-Vậy thì gọi cô gái lúc sáng,giải quyết nhu cầu cho anh.!”_Phần sợ hãi vẫn không giấu được nhưng phần khinh miệt thì nghe rõ ràng,ánh mắt nhìn hắn mà chỉ dám vội chớp nhanh 1 cái.
Ngay sau đó là ẫn hiện nụ cười nhàn nhạt của hắn,nó phải nhìn thật kĩ mới nhận ra trên gương mặt thanh tú ngang tàn đó sau vài giây.Không biết phải ông trời thương tình nó không,đúng lúc có cuộc gọi tới,hắn thu người lại điềm đạm mà nhấc máy,nhưng ánh mắt vẫn không ngừngđi chuyễn trênthân hỉnh nhỏ bé kia.
Nghe bên kia nói gì đó,vẻ mặt vẫn bình thản sắc lạnh,nhưng rõ là ánh mắt có phần khác lạ.Sau đó hắn chỉ Hừ lạnh rồi kết thúc cuộc gọi.Cứ sợ hắn xong lại vãn không buông tha,may thay là hắn đã thay đỗi hành động mà quay đi vào phòng tắm.
-Này,anh về phòng tắm của mình đi chứ.!”Thấy hắn bước đi vào phòng tắm của nó,nó vội biễu tình lên tiếng.
Ai dám ngăn cản hắn,sự bá đạo của hắn mà nó dám bảo đuỗi đi,đúng lúc hắn đang không có tâm trạng trừng phạt,cứ ung dung bước vào sau 15p lại bước ra.Lúc àny thì nó đã trốn mất rồi,con ngu dại mà ở lại chờ chết.Nó cũng am hiễu vài điều về đán ông cuồng dục,nhất là lúc đi tắm ra sẽ rất kháoi cảm khát dục mạnh mẽ hơn bình thường.
-------------------------------------------------------
-Lão Đại,người của Hào gia đã nhúng tay vào vụ giao dịch lớn lần này rồi.!
Trong bong tối loe lóe phần tia sáng rọi từ bên ngoài vào trong căn phòng tối,có một điều rỏ rang là căn phòng rất rộng lớn,máy móc được lắp đặt rất nhiều,trong phòng ngòai từ bong tối chỉ có 2 lọai ánh sáng,là cửa kính hở nhỏ,và màn hình đen vi tính trên dưới chục cái. ,làm cho căn phòng có vẻ kì quái bí ẩn.Người đàn ông ôn nhu ngồi như 1 ông hòang tựa vào ghế băng lớn,gương mặt 1 phần bị tia sáng rọi vào mà nhìn sắc bén tà mị.Chiếc mũi cao ngạo nghễ đôi môi mòng chẻ mê họac không ai khác là Dương Vĩ cũng là Dương Tổng cao cao tại thượng mà ai cũng biết đến.Đôi môi trong bong tối nhấp nhảy không lộ rõ,giọng trầm trầm mà uy lạnh:- Bao nhiêu tấn?
-Lúc vận chuyển bằng đường hầm từ Mexico người chúng ta cướp được là 3 tấn heroin,,2 tấn ma túy nguyên chất.!”giọng nói khàn đặc rõ sự ma mị,vang lên đang nghiêm nghị mà báo cáo.
Đôi mắt nheo nheo trông như bộ mặt của ác quỷ:-Chỉ có nhiêu đó?
Vẫn là 1 giọng nam nhưng hoàn tòan khác nghe như là người nước ngoài,tiếng nghe lờ lợ.:-Vâng,xử lí thế nào thưa Lão đại.!
-Đem đưa cho bọn nhóc DEA quốc tế,tuyệt đối phải làm sạch sẽ!”Hắn lạnh giọng ra lệnh,đôi mắt thâm sâu như toán tính mà hiện ý cười đắc ý.
DEA:Cơ quan Cảnh sát chống ma túy của Mỹ.
-Chiêu mượn tay đẫy tội này của anh đúng thật cao siêu nha._Lại là 1 giọng nam,nhưng lần này giọng nói không đáng sợ,có phần trêu đùa,phần ngưỡng mộ vang lên từ bên ngàoi cửa kính tự động mở ra,tiếng bước chân dần dần tiến lại gần nơi Dương vĩ.
-Thiếu ca,là Mượn tay giết người ạ.!”Người đàn ông Tây đầu đinh nhỏ giọng mà phản bác lại.!
Lập tức ánh mắt của Thiếu ca liếc sang Người đàn ông Tây,vẻ mặt đáng sợ hiện ra uy thế.Thế nhưng,ánh mắt của 6 tên thuộc hạ còn lại trong phòng liền có ý cười.nhưng chẵng dám lộ ra,không thì mạng sống như ngàn cân treo sợi tóc ngay.
-Tại sao về đây.!”không hề liếc nhìn thân ảnh đang tiến gần,hắn chỉ giở giọng lạnh lùng.Nghiệm mặt nhìn ra 6 tên thuộc hạ mặt đầy hun hẵn bận áo đen đang đứng ngay hang không nhúch nhích tỏ ý lui ra ngoài.Chỉ còn lại Người đàn ông tay ở lại.
-Hôm trước nghe tin Phúc Hòang về đây gặp anh,tức nhiên tôi cũng phải về góp vui chứ.Nếu không phải việc quan trọng chắn chắn anh không gọi anh ta về đây xử lí việc thay mình.”Dáng người cao cao,thân hình không toát lên sự dũng mãnh như hắn ,đỗi lại cái dáng cao gầy quỷ vị,mang nước cao quí của 1 thái tử.Ung dung thả người xuống ghế long mềm lớn bên cạnh.Cách ngồi cũng thể hiện được sự quyền uy khác thường.
Không nằm ngaòi suy nghĩ hắn,như đáon trước được,hắn vẫn bình thản nhìn màn hình máy tính,đang chiếu cái gì đó như 1 mê cung:- Chuyện vui thì không có,nhưng rắc rối thì cần anh giải quyết LowRand.!(tên gọi của Thiếu ca,chỉ có những người thân thiết quen biết mới dùng tên này gọi Thiếu ca.)
-Wow,Max cũng có lúc phải gặp rắc rối nhĩ.?.Vậy tôi rất được vinh hạnh rồi.”_Miệng luôn mĩm cười,nét thư thái trên đôi môi đỏ,ánh mắt xanh thích thú nhìn hắn.
Max:Chính là hắn Dương vĩ,tên tiếng anh dùng cho lúc sống bên Mĩ.Tên này cũng là ẫn danh của hắn,trước này người trong giới chỉ biết hắn qua cái tên là Max.Max cũng có nghĩa là “Đại” lớn giống như quyền lục và bề ngàoi của hắn.
Cặp mắt sói màu xám đặt thù bây giờ lại càng rõ ràng hơn,hắn bất giác đan hai tay vào nhau đạt lên phần bụng dụng người ra sau,thư thái trong quỹ dị tà tà:-Không nên đụn vào thế lực MaSéc.Lão già đó đang bắt tay với MaSéc giành quyền chế tạo độc quyền nguyên tử mới.Cứ lo qiải quyết vụ Hào gia
Có vẻ như giựt mình,ánh mặt có phần ngạc nhiên,mở to,nhưng phong thái vẫn không thay đỗi,Thiếu ca lấy lại sự nhàn nhạt mà tò mò:-Vậy ra,Phúc Hoàng về lần này là vụ Lão Dương gia đó bắt tay với thế lực Maséc.Max,anh định làm gì.?.Nếu như bắt tay với MaSéc sẽ khó đối phó hơn.
-Chỉ cần giành độc quyền chế tạo nguyên tử lọai B1!
-Ý anh.!”_Thiếu ca như hiễu ý của hắn phần nào,tỏ ra hiễu liền nói tiếp:-Muốn giành không khó,nhưng tìm được thứ nguyên liệu cho nguyên tử mới thật không đơn giản,thứ chế tạo ra vũ khí lợi hại B1 chắc chắn không dễ tìm ra ngày 1 ngày 2,bọn họ chắn chắn không tìm lọai hiếm vật,mà tự bào chế ra lọai hóa học khác rất lâu mới dám công bố như thế.Bây giờ chúng ta muốn chiếm thị trường sản xuất nguyên tử mới.Vài 3 năm nghiên cứu thi cũng đã muộn.
-Tôi biết.!”Lạnh lùng đáp,sát khí tỏa ra bắt đầu dày đặc hơn.
Người đàn ông Tây lãy giờ im lặng lắng nghe,liền lên tiếng.:-Thiếu ca,Lão Đại đang cho người dò tìm hiếm vật,nghe 1 nguồn tin từ 1 bộ tộc ở Nam Mĩ số người đó đang có hiện tượng nhiễm xạ,có thể nơi đó có hiếm vật.Chỉ cần tìm được,chúng ta sẽ chiếm được thế thượng phong.!
Lúc này Thiếu ca mới gật gù,giữ nguyên nụ cười mĩm trên môi.Như có vẻ đang suy nghĩ,vừa đình mở miệng thì điện thọai của Max run.
Hắn lướt nhanh điện thọai,haòn tàon không nhìn vào màn hình là ai:-Nói!
-Tôi đây!”giọng nói khiến hắn thóang ngạc nhiên,nhưng vẫn không rõ rang nhận ra,vì nó chưa bao giờ chủ động gọi hắn,nghe giọng chua chua ngọt ngọt tức nhiên ích nhiều có phản ứng.Nó thì ưng ức trong lòng thầm mắng”cả ngeh điện thọai cũng đáng ghét,bá đạo vừa phải thôi chứ”
Hắn vẫn im lặng không lên tiếng như chờ nó nói tiếp:-Có ngừơi đến đây đòi anh đấy,hình như không những anh được lòng các chị gái,cả trẻ con cũng bị anh làm mê muội thì phải.Anh mau về đi,tôi chịu hết nỗi rồi.Tôi không thích ở gần trẻ con chút nào.”_có phần khó chịu,nó cao giọng lanh lãnh phần móc mía phần phụng phịu.[ Bên phia đầu dây ngeh được tiếng nói trong trẻo:-Chị này,chừng nào anh về hả,mau đưa em nói chuyện!.”-Thằng nhóc này,ngồi yên xem,chị đánh vào mông bây giờ.!---ruốt cuộc là 1 trận cãi cọ dữ dội bên kia,mà quên mất hắn đang nghe may.]
Hắn cau mày:-Cô không giải quyết được nỗi 1 thằng nhóc sao?
-Anh không biết nó quậy cỡ nào sao,anh nào thì em nấy mà.!
-Nhiều lời,bảo nó về nhà!”Hắn lạnh nhạt ra lệnh.
-Nó bảo không gặp anh không về,chừng nào anh về,thằng nhóc quỷ này làm tôi điên lên rồi.!”có phần nóng giận nó cứ ào ào nói.
Thiếu ca nãy giờ yên lặng,lắng nghe được phần nói chuyện,rõ là 1 giọng nữ,nói khá to nên Thiếu ca nghe rõ mà có phần tò mò thích thú.Nếu là đàn bà gọi hắn thì bình thường chẵng đáng phải để tâm,nhưng nói với giọng điệu này thì chưa từng xảy ra theo như trong trí nhớ của Thiêu ca là không có,có ai dám lớn giọng,lãnh lóat chẵng sợ gì khi nói chuyện với Max,phụ nữ sợ sệt nũng nịu hay nhõng nhẽo anh đã nghe nhiều khi thấy Max với bọn đàn bà rồi,vậy mà cái người nữ này lại không sợ,lạ là Max không hề nóng giận,cứ như quen với thái độ này lắm rồi,chỉ có cái cau mày thôi.Đúng là kì lạ hết sức.Anh cho rằng chuyện này khà thú vị đây
-Tôi sẽ giải quyết,cô đúng là vô dụng!”tùy lời nói nghe như khó chịu mà trách mắng,nhưng lại có phần không nộ khí như thường.Gặp ai dám dùng giọng điệu đó,hắn sẽ cho người đó đi bán muối với ông bà sớm.
-Này..này!”_Giọng bên kia chưa kịp phản bác đã bị hắn cup đi.Thần thái hắn lại trở về hắc ám,nhưng khi bước đi ra ngaòi lại khác hẳn, trở về nét trang nhã lịch lãm của người đàn ông qúi phái chứ không ma mị như lúc nãy.
Bước tới cửa,không buồng liếc ra phía sau nhìn thiếu ca,lặnh lẽo lên tiếng :-LowRand,chỉ cần lo việc của anh đi.!
Nét mặt thhích thú,cười tươi cao giọng:-Ok._Ngôi yên lặng nhìn dáng hắn bước đi khỏi.
Tay chân nó run run,mặt lại biến đỗi như cái đèn LED màu.Không dám nhìn vào mắt hắn,sự bạo tàn trong mắt hắn quả thật rất khiếp người.Chỉ biết ngu ngốc mà làm theo,lời nói như bị bỏ thuốc mà phải làm theo.Tay nó dần dần đưa lên thân ảnh lớn,chậm chạp run rẫy cởi từng cúc áo.Nó chỉ hận không thể đầu thai sớm.Mồ hôi lại túa ra lien tục cứ như người nó là bao nước chỉ cần động tác bao nước này sẽ lien tục chãy xuống.
-Nhanh”_Hắn vốn ghét nhất là việc làm mất thời gian,hắn không có đủ kiên nhẫn chờ nó thay đỗi cảm xúc,tác phong chậm chạp làm hắn càng không hài lòng,mà bá đạo lên tiếng.
Nó đành nhắm mắt mà thuận tay làm.vì do nhấm tịt mắt mà tay cứ vụng về sờ lung tung.Không biết tới cái quần hắn nó lại sờ nhầm thứ không nền.”Chết tiệt” tiếng lòng nó thầm rủa.:-Cô đang thách thức tôi._Ánh mắt tà mị nhìn nó,nói giọng giễu cợt.
-Tôi..tôi..thật không có ý.!”nó sực trừng mắt lên,giọng kinh hãi.
Hắn nhìn xoay vào đôi mắt đen long lanh đầy sự hỏang lọan và ngượng ngùng xấu hỗ,tia thú vị của hắn càng dâng cao.Đôi tay mạnh mẽ quật nó xuống giường.Sự kinh hãi lần nữa làm nó toát mồ hôi lạnh run cả người.Hắn mãnh mẽ đè lên thân hình nó mà đưa đẫy cọ xác vật cứng vào người nó,chỉ là chút gợi cảm kháoi,rõ là đang trêu chọc nó,khiến nó nóng rực cả cơ thể,tay chân giờ biến thánh màu đỏ.Cứ liê tục đưa đẫy cọ xát,đẫy lên đẫy xuống có điều hắn không đem vật cứng ra khoe mẽ,mà vẫn giấu trong chiếc quần gần như bị nó cỡi phân nữa lúc nãy.Nó cảm thấy thật kinh khủng thứ của hắn đúng là không tầm thường,lần đầu liên coi như gián tiếp mà tiếp xúc cơ thể mà chỉ đông cứng tứ chi như bị ai điễm nguyệt đạo.Nó lại nhớ lại tối hôm trong nhà tắm phòng hắn,vẫn chưa nguôi ngoai nỗi sỉ nhục,giờ hắn lại lần nữa trêu đùa nó.cơn giận run người trỗi dậy.:-Tha cho tôi đi.Làm ơn.!”Ánh mắt nó như văn xin,như nóng giận,như xấu hổ nhìn hắn trực diện.
Trên gương mặt thanh tú nỡ nụ cười đểu giả,như hun thần,lời nói có phần cảm hơn bình thường:-Tôi đang rất có hứng,phải làm sao tha cô đây.!
Một xữ nữ như nó,trước tình thế này phải la hét,phải kêu gào,phải vùng vẫy,kịch liệt thóat chạy,nhưng Nguyệt Hàm lại hàon tòan không xảy ra hiện tượng này,chỉ có phần sợ hãi buốt người,im lặng không động đậy.Nó biết rõ kháng cự ắt hẳn sẽ dẫn tới cái chết nhanh hơn.:-Vậy thì gọi cô gái lúc sáng,giải quyết nhu cầu cho anh.!”_Phần sợ hãi vẫn không giấu được nhưng phần khinh miệt thì nghe rõ ràng,ánh mắt nhìn hắn mà chỉ dám vội chớp nhanh cái.
Ngay sau đó là ẫn hiện nụ cười nhàn nhạt của hắn,nó phải nhìn thật kĩ mới nhận ra trên gương mặt thanh tú ngang tàn đó sau vài giây.Không biết phải ông trời thương tình nó không,đúng lúc có cuộc gọi tới,hắn thu người lại điềm đạm mà nhấc máy,nhưng ánh mắt vẫn không ngừngđi chuyễn trênthân hỉnh nhỏ bé kia.
Nghe bên kia nói gì đó,vẻ mặt vẫn bình thản sắc lạnh,nhưng rõ là ánh mắt có phần khác lạ.Sau đó hắn chỉ Hừ lạnh rồi kết thúc cuộc gọi.Cứ sợ hắn xong lại vãn không buông tha,may thay là hắn đã thay đỗi hành động mà quay đi vào phòng tắm.
-Này,anh về phòng tắm của mình đi chứ.!”Thấy hắn bước đi vào phòng tắm của nó,nó vội biễu tình lên tiếng.
Ai dám ngăn cản hắn,sự bá đạo của hắn mà nó dám bảo đuỗi đi,đúng lúc hắn đang không có tâm trạng trừng phạt,cứ ung dung bước vào sau p lại bước ra.Lúc àny thì nó đã trốn mất rồi,con ngu dại mà ở lại chờ chết.Nó cũng am hiễu vài điều về đán ông cuồng dục,nhất là lúc đi tắm ra sẽ rất kháoi cảm khát dục mạnh mẽ hơn bình thường.
-------------------------------------------------------
-Lão Đại,người của Hào gia đã nhúng tay vào vụ giao dịch lớn lần này rồi.!
Trong bong tối loe lóe phần tia sáng rọi từ bên ngoài vào trong căn phòng tối,có một điều rỏ rang là căn phòng rất rộng lớn,máy móc được lắp đặt rất nhiều,trong phòng ngòai từ bong tối chỉ có lọai ánh sáng,là cửa kính hở nhỏ,và màn hình đen vi tính trên dưới chục cái. ,làm cho căn phòng có vẻ kì quái bí ẩn.Người đàn ông ôn nhu ngồi như ông hòang tựa vào ghế băng lớn,gương mặt phần bị tia sáng rọi vào mà nhìn sắc bén tà mị.Chiếc mũi cao ngạo nghễ đôi môi mòng chẻ mê họac không ai khác là Dương Vĩ cũng là Dương Tổng cao cao tại thượng mà ai cũng biết đến.Đôi môi trong bong tối nhấp nhảy không lộ rõ,giọng trầm trầm mà uy lạnh:- Bao nhiêu tấn?
-Lúc vận chuyển bằng đường hầm từ Mexico người chúng ta cướp được là tấn heroin,, tấn ma túy nguyên chất.!”giọng nói khàn đặc rõ sự ma mị,vang lên đang nghiêm nghị mà báo cáo.
Đôi mắt nheo nheo trông như bộ mặt của ác quỷ:-Chỉ có nhiêu đó?
Vẫn là giọng nam nhưng hoàn tòan khác nghe như là người nước ngoài,tiếng nghe lờ lợ.:-Vâng,xử lí thế nào thưa Lão đại.!
-Đem đưa cho bọn nhóc DEA quốc tế,tuyệt đối phải làm sạch sẽ!”Hắn lạnh giọng ra lệnh,đôi mắt thâm sâu như toán tính mà hiện ý cười đắc ý.
DEA:Cơ quan Cảnh sát chống ma túy của Mỹ.
-Chiêu mượn tay đẫy tội này của anh đúng thật cao siêu nha._Lại là giọng nam,nhưng lần này giọng nói không đáng sợ,có phần trêu đùa,phần ngưỡng mộ vang lên từ bên ngàoi cửa kính tự động mở ra,tiếng bước chân dần dần tiến lại gần nơi Dương vĩ.
-Thiếu ca,là Mượn tay giết người ạ.!”Người đàn ông Tây đầu đinh nhỏ giọng mà phản bác lại.!
Lập tức ánh mắt của Thiếu ca liếc sang Người đàn ông Tây,vẻ mặt đáng sợ hiện ra uy thế.Thế nhưng,ánh mắt của tên thuộc hạ còn lại trong phòng liền có ý cười.nhưng chẵng dám lộ ra,không thì mạng sống như ngàn cân treo sợi tóc ngay.
-Tại sao về đây.!”không hề liếc nhìn thân ảnh đang tiến gần,hắn chỉ giở giọng lạnh lùng.Nghiệm mặt nhìn ra tên thuộc hạ mặt đầy hun hẵn bận áo đen đang đứng ngay hang không nhúch nhích tỏ ý lui ra ngoài.Chỉ còn lại Người đàn ông tay ở lại.
-Hôm trước nghe tin Phúc Hòang về đây gặp anh,tức nhiên tôi cũng phải về góp vui chứ.Nếu không phải việc quan trọng chắn chắn anh không gọi anh ta về đây xử lí việc thay mình.”Dáng người cao cao,thân hình không toát lên sự dũng mãnh như hắn ,đỗi lại cái dáng cao gầy quỷ vị,mang nước cao quí của thái tử.Ung dung thả người xuống ghế long mềm lớn bên cạnh.Cách ngồi cũng thể hiện được sự quyền uy khác thường.
Không nằm ngaòi suy nghĩ hắn,như đáon trước được,hắn vẫn bình thản nhìn màn hình máy tính,đang chiếu cái gì đó như mê cung:- Chuyện vui thì không có,nhưng rắc rối thì cần anh giải quyết LowRand.!(tên gọi của Thiếu ca,chỉ có những người thân thiết quen biết mới dùng tên này gọi Thiếu ca.)
-Wow,Max cũng có lúc phải gặp rắc rối nhĩ.?.Vậy tôi rất được vinh hạnh rồi.”_Miệng luôn mĩm cười,nét thư thái trên đôi môi đỏ,ánh mắt xanh thích thú nhìn hắn.
Max:Chính là hắn Dương vĩ,tên tiếng anh dùng cho lúc sống bên Mĩ.Tên này cũng là ẫn danh của hắn,trước này người trong giới chỉ biết hắn qua cái tên là Max.Max cũng có nghĩa là “Đại” lớn giống như quyền lục và bề ngàoi của hắn.
Cặp mắt sói màu xám đặt thù bây giờ lại càng rõ ràng hơn,hắn bất giác đan hai tay vào nhau đạt lên phần bụng dụng người ra sau,thư thái trong quỹ dị tà tà:-Không nên đụn vào thế lực MaSéc.Lão già đó đang bắt tay với MaSéc giành quyền chế tạo độc quyền nguyên tử mới.Cứ lo qiải quyết vụ Hào gia
Có vẻ như giựt mình,ánh mặt có phần ngạc nhiên,mở to,nhưng phong thái vẫn không thay đỗi,Thiếu ca lấy lại sự nhàn nhạt mà tò mò:-Vậy ra,Phúc Hoàng về lần này là vụ Lão Dương gia đó bắt tay với thế lực Maséc.Max,anh định làm gì.?.Nếu như bắt tay với MaSéc sẽ khó đối phó hơn.
-Chỉ cần giành độc quyền chế tạo nguyên tử lọai B!
-Ý anh.!”_Thiếu ca như hiễu ý của hắn phần nào,tỏ ra hiễu liền nói tiếp:-Muốn giành không khó,nhưng tìm được thứ nguyên liệu cho nguyên tử mới thật không đơn giản,thứ chế tạo ra vũ khí lợi hại B chắc chắn không dễ tìm ra ngày ngày ,bọn họ chắn chắn không tìm lọai hiếm vật,mà tự bào chế ra lọai hóa học khác rất lâu mới dám công bố như thế.Bây giờ chúng ta muốn chiếm thị trường sản xuất nguyên tử mới.Vài năm nghiên cứu thi cũng đã muộn.
-Tôi biết.!”Lạnh lùng đáp,sát khí tỏa ra bắt đầu dày đặc hơn.
Người đàn ông Tây lãy giờ im lặng lắng nghe,liền lên tiếng.:-Thiếu ca,Lão Đại đang cho người dò tìm hiếm vật,nghe nguồn tin từ bộ tộc ở Nam Mĩ số người đó đang có hiện tượng nhiễm xạ,có thể nơi đó có hiếm vật.Chỉ cần tìm được,chúng ta sẽ chiếm được thế thượng phong.!
Lúc này Thiếu ca mới gật gù,giữ nguyên nụ cười mĩm trên môi.Như có vẻ đang suy nghĩ,vừa đình mở miệng thì điện thọai của Max run.
Hắn lướt nhanh điện thọai,haòn tàon không nhìn vào màn hình là ai:-Nói!
-Tôi đây!”giọng nói khiến hắn thóang ngạc nhiên,nhưng vẫn không rõ rang nhận ra,vì nó chưa bao giờ chủ động gọi hắn,nghe giọng chua chua ngọt ngọt tức nhiên ích nhiều có phản ứng.Nó thì ưng ức trong lòng thầm mắng”cả ngeh điện thọai cũng đáng ghét,bá đạo vừa phải thôi chứ”
Hắn vẫn im lặng không lên tiếng như chờ nó nói tiếp:-Có ngừơi đến đây đòi anh đấy,hình như không những anh được lòng các chị gái,cả trẻ con cũng bị anh làm mê muội thì phải.Anh mau về đi,tôi chịu hết nỗi rồi.Tôi không thích ở gần trẻ con chút nào.”_có phần khó chịu,nó cao giọng lanh lãnh phần móc mía phần phụng phịu.[ Bên phia đầu dây ngeh được tiếng nói trong trẻo:-Chị này,chừng nào anh về hả,mau đưa em nói chuyện!.”-Thằng nhóc này,ngồi yên xem,chị đánh vào mông bây giờ.!---ruốt cuộc là trận cãi cọ dữ dội bên kia,mà quên mất hắn đang nghe may.]
Hắn cau mày:-Cô không giải quyết được nỗi thằng nhóc sao?
-Anh không biết nó quậy cỡ nào sao,anh nào thì em nấy mà.!
-Nhiều lời,bảo nó về nhà!”Hắn lạnh nhạt ra lệnh.
-Nó bảo không gặp anh không về,chừng nào anh về,thằng nhóc quỷ này làm tôi điên lên rồi.!”có phần nóng giận nó cứ ào ào nói.
Thiếu ca nãy giờ yên lặng,lắng nghe được phần nói chuyện,rõ là giọng nữ,nói khá to nên Thiếu ca nghe rõ mà có phần tò mò thích thú.Nếu là đàn bà gọi hắn thì bình thường chẵng đáng phải để tâm,nhưng nói với giọng điệu này thì chưa từng xảy ra theo như trong trí nhớ của Thiêu ca là không có,có ai dám lớn giọng,lãnh lóat chẵng sợ gì khi nói chuyện với Max,phụ nữ sợ sệt nũng nịu hay nhõng nhẽo anh đã nghe nhiều khi thấy Max với bọn đàn bà rồi,vậy mà cái người nữ này lại không sợ,lạ là Max không hề nóng giận,cứ như quen với thái độ này lắm rồi,chỉ có cái cau mày thôi.Đúng là kì lạ hết sức.Anh cho rằng chuyện này khà thú vị đây
-Tôi sẽ giải quyết,cô đúng là vô dụng!”tùy lời nói nghe như khó chịu mà trách mắng,nhưng lại có phần không nộ khí như thường.Gặp ai dám dùng giọng điệu đó,hắn sẽ cho người đó đi bán muối với ông bà sớm.
-Này..này!”_Giọng bên kia chưa kịp phản bác đã bị hắn cup đi.Thần thái hắn lại trở về hắc ám,nhưng khi bước đi ra ngaòi lại khác hẳn, trở về nét trang nhã lịch lãm của người đàn ông qúi phái chứ không ma mị như lúc nãy.
Bước tới cửa,không buồng liếc ra phía sau nhìn thiếu ca,lặnh lẽo lên tiếng :-LowRand,chỉ cần lo việc của anh đi.!
Nét mặt thhích thú,cười tươi cao giọng:-Ok._Ngôi yên lặng nhìn dáng hắn bước đi khỏi.