Cô không trả lời chỉ biết kêu rên,cơ thể phản ứng kích liệt,thứ cảm xúc kì dị.Tim cô đập càng lúc càng nhanh,cổ họng ứ nghẹn.Hắn lại ra lệnh:-Mở mắt ra!
Cô không chịu đựng được đành mở đôi long mi lên,ngước nhìn hắn đang tỏa ra dục tình mạnh liệt,lồng ngực cô phập phồng lên xuống,khuôn mặt mĩ miều giờ đây bị hắn trở nên lẳng lơ đưa tình,đôi mà ửng đỏ.Hắn càng nhìn càng điên tiết.Phát ra tiếng gầm:-Chết tiệt,tôi muốn cô…!
Hắn mạnh bạo kéo tọat chiếc đầm nó ra,lộ ra cơ thể mãnh mai trắng nõn dưới ánh đèn ngủ,thêm phần gợi cảm,lực dục lên tới cổ họng hắn mà khô ráp.Lướt tay trên thân hình đường cong nõn nà của cô,hắn cỡi nhanh chiếc quần,lấy ra vật cứng thô bạo đang vươn cao.Khiến nó hỏang sợ,quay mặt đi.Hắn liền lên tiếng:-Quay mặt lại.
Hắn nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn đặt vào vật cứng nóng hổi của mình.Tim nó đập thịch 1 cái như muốn ngừng đi.Cảm giác được chạm vào thứ nóng như lửa thế này,ngượng ngùng,mặt đả đỏ giờ đây cả cơ thể như bị truyền lửa mà nóng dần theo.
-Cô thích nó không.?_cười tà nhìn vẻ mặt ngượng chín làm hắn thấy yêu thích.
Nó lắc đầu liên tục,tay không ngừng run rẩy.
Hắn bá đạo tọat 2 chân nó ra,lộ nhụy hoa nhỏ ửng đỏ,hắn nhẹ giọng luyến tình:-Cô thật ẫm ướt.
Cảm giác cơ thể bị hắn trêu chọc,nó xấu hổ,cả người như bị sốt cao,hừng hực đỏ.,giọng ngọt như mặt phát ra:-Đừng..đừng..nhìn!
Hắn không ngừng muốn trêu đùa nó,dùng vật nóng cứng trêu chọc nhụy hoa của cô,khiên cô chịu không được mà tuôn ra 1 làn nước ấm.:-Đủ rồi…đừng trêu nữa có được không?_Cô nỉ non kêu rên.
-Được!_Hắn cười,khuôn mặt đẹp như chạm khắc phát ra khí tà muội.Hắn liền không trêu nữa,bụng dưới của hắn cũng đã không còn chịu đựng được nữa mà thèm khác.Hắn dùng lực đâm thẳng vào trong khe hẹp ở 2 bấp chân cô.
---Á..Á…ưmm..ư..đau..!_Đau đớn nhắn mặt lại,cơ thể co rút.nắm chặc hắn.
Hắn ôm nó vào lòng,hôn lên cánh môi đang mím chặt khiến môi như sắp bật máu,ngụ ý muốn nó thả lỏng.Tiếp nhận nụ hôn kia thật ngọt ngào,không cuồng dã như trước,lần này hắn rất nhẹ dàng,chăm sóc rất tỉ mỉ đôi môi nó.:-Cô mãi mãi là của tôi.!
Đôi tay vuốt ve cơ thể cô không sót 1 chỗ nào,hắn hôn lên cổ nó,rồi dùng lưỡi nghịch ngợm nhủ hoa ửng đỏ từ nãy giờ bị hắn làm kích thích mà nhô cao hưởng ứng.Cô ngừng phát ra tiếng rên rĩ.Hắn mạnh mẽ đưa đẫy mông kịch liệt.
Kết thúc hắn gầm lên 1 tiếng,1 thứ nóng bỏng âm ấm của hắn phắn vào cơ thể cô.
Tưởng chừng đã kết thúc ,nhưng vài phút sau hắn lại nỗi cơn mà hoành hành cô suốt 1 đêm
Sau 1 trận mưa bảo,Phát tỏa ra tiết,hắn liền ôm cô vào lòng,vì bị hắn cuồng đọat quá mạnh mẽ sức cô chịu không được mà ngủ thiếp đi.
Hắn không ngủ,chỉ chầm ch6àm nhìn đôi mắt đang nhắm cô của cô thật lâu,như sợ rằng nếu không trông thấy cô sẽ biến mất.Chưa bao giờ hắn thấy ham muốn 1 người nhiều như thế.
-------------------------------------------------------------
Tỉnh dậy đã là lúc chiều tà,được hắn thay cho 1 chiếc sơ mi trắng của hắn,trên giường còn đọng lại máu của trận tình hôm qua để lại,cổ họng nghẹn lại,thứ cảm giác trống rỗng,cả người đau nhức,2 chân như không muốn cử động nữa.Cô mệt mõi nhìn ra cửa kính.
Một mình trong căn phòng,cô chưa bao giờ cảm thấy cô đơn như lúc này,lúc trước dù ở trại huấn luyện vẫn chưa bằng cảm giác này,cô chỉ muốn đêm đầu tiên của mình dành cho người cô yêu nhất.CÒn hắn,có phải người duy nhất cô yêu đâu,hắn là kẻ mang cô đến thể giới này,hắn tàn bạo như loài quỷ,thân phận hắn khiến cô hoang mang,Lúc là Dương Vĩ,lúc là 1 lão đại.
Cô tự nghĩ đúng là giờ cô là hắn thật rồi.”Tại sao người đầu tiên lại là hắn,hắn đâu yêu mình,hắn thật ra xem mình là thứ gì đây chứ..”
Cố bước đến cửa sổ,ánh chiều tà rọi vào khiến tâm hồn dần ấm lại.Đang mang bao ưu tư trong lòng,bổng có tiếng động từ phía sau khiến cô giựt mình quay lại.
-Cô dậy rồi!_Nữ hầu mang khây thúc ăn tới.
-Thiếu chủ bảo người tối nay sẽ về,dặn cô hãy ở đây chờ ngài.!
Cô hơi nhíu mày,quay mặt đối diện nhìn nữ hầu đang rụt rè:-Lão đại có nói đi đâu không?
-Dạ,không?
-Ra ngàoi đi!
Nữ hầu chưa đi bao lâu thì Phúc Hòang vào
-Thay đồ đi,Lão đại đang đợi!
Cô lại thắc mắc định hỏi nhưng lại thôi.Không hiểu hắn ta sao ra nhiều lệnh thế.Liền thay đồ đi theo Phúc Hoàng.
Đến sân bay.
Cô thấy hắn đứng cùng với 1 đám người,không lẫn vào đâu được hắn luôn nỗi bật nhất,ánh mắt sắc lạnh,khuôn mặt kiêu ngạo tuẫn lãng trời phú,cái dáng cao lớn ngạo nghễ đầy phong thế với bộ đồ thời thượng bó cơ thể lộ ra cơ bắp rắn rõi hơn người,trông bọn họ ắt hản là người trong giới.Hắn nhìn thấy cô,liền dùng ánh mắt lạnh băng ngụ ý bảo cô đi lại nhanh.
Thấy nó bước tới bọn người kia liền chăm chú nhìn theo.Hắn vòng tay qua eo cô:-Đi thôi.
Không muốn cho bọn người kia nhìn cô nữa,hắn cảm thấy ánh mắt bọn họ như rất thích thú mà lòng thấy khó chịu.Ôm cô vào người lên máy bay.
Ngồi trong phòng vip.Cô im lặng,nghe bọn họ bàn luận.Nghe đến đọan Ông người tây mắt nâu có xăm hình trên cổ:-Ngài Max,nếu ngài chịu ra mặt rồi thì hãy cùng chúng tôi hợp tác có lợi.
Hắn chỉ nheo mặt,phong thái ngạo mạn như 1 vị chua tể tỏa ra hàn băng,trầm giọng:-Có lợi hay không vẫn chưa biết.
Các thẩy bọn người họ đanh mặt nhìn nhau,rồi tên lúc nãy đại diện nói tiếp:-Hiện tại nước chúng tôi còn gặp 1 số vấn đề về kinh tế,chưa đủ mua số lượng lớn vủ khí chiến đấu,nhưng chỉ cần ngài giảm kinh phí,chúng tôi liền nói cho ngài biết 1 việc rất có lợi cho ngài.
Sắc mặt vẫn lạnh như hàn băng bắt cực,hơi khí luôn khiến người ta chết ngạt.Hắn quỷ dị trầm mặt 1 lúc lâu.:-Thử nói xem có lợi thế nào,nếu chỉ vì 1 việc không đáng giá trị muốn tôi hạ giá thì…
-Không,ắt hản ngài rất thích thú với vấn đề này.Chẳng phải Sát bang đang muốn tìm khoáng vật lạ để chế tạo lọai nguyên tử hạt nhân mới sao.Chúng tôi còn biết được Sát Bang và Maséc đang giành quyền chế tạo nguyên tử trên thị trường vũ khí.
Tin này làm Phúc Hoàng có chút giật người kinh ngạc.
Nghe xong giương mắt hắn liền tối mịt,cơ mặt co giản liên tục,không rõ hắn đang nghĩ gì,hơi thở nóng đến mức khiến Nguyệt Hàm kế bên vẫn cảm được,mà có phần hồi hợp.Nhưng hắn vẫn giữ thái độ trầm tĩnh và im lặng.
Nguyệt Hàm từ từ vươn đôi mắt chăm chú nhìn bọn người kia.Một cảm giác khiến cô thấy kì lạ.Cả bọn đều có chung 1 hình xăm.Cách ăn mặc rất cổ quái dường như có cái gì đó khiến cô rất tò mò về cách ăn mặc.
Hắn nhìn ra được cô đang quan sát,liền dùng tay bóp eo cô 1 cái,thấy được ý hắn cô liền hiểu ra,gật nhẹ đầu.Rồi đứng dậy.
-Xin phép tôi đi tolet 1 chút,các vị cứ tiếp tục._Nó nhã y cười,rồi quay đi.
Ánh mắt hắn rất thâm sâu khiến bọn chúng mãi không nhìn ra được.Liền nhìn lườm nhau ra chỉ ý.
-Chúng tôi biết ngài là 1 người làm ăn rất nhạy bén,việc có lợi chắc hẳn ngài Max sẽ không bỏ qua._1 người đàn ông đầu đinh tóc vàng,trên cổ có xăm hình kì quái,ánh mắt cũg rất đáng sợ.
Lúc này phúc hàong đang kế bên hắn,hắn nheo mắt rồi quay sang nói nhỏ vào tai Phúc Hòang.Trong rất mờ ám,làm bọn họ thêm phần dè chừng.
đứng dậy.
-Xin phép tôi đi tolet 1 chút,các vị cứ tiếp tục._Nó nhã y cười,rồi quay đi.
Ánh mắt hắn rất thâm sâu khiến bọn chúng mãi không nhìn ra được.Liền nhìn lườm nhau ra chỉ ý.
Nó bảo đi tolet nhưng thật ra là đi xem xét.Quả thật không nằm ngaòi dự tính,vài người của Sát bang bị bọn thuộc hạ bọn chúng đánh ngất.Lúc nảy Max dự tính được bảo ý nó đi xem tình hình.Đi vào trong phòng điều khiến thật không dễ,nó đánh ngất khảong vài ba tên canh gác của bọn kia sai khiến.
Nó nheo mắt,nghiến răng.”Mẹ kiếp,lại bọn Maséc”
-Nguyệt Hàm,hệ thống bị nhiễu._Một người trong phòng điều khiển nhìn thấy nó liền vội nói.
Nó lập tức bước vào.Trên máy tay đánh liên hồi.Miệng nói gấp”Thừa lúc chặn nhiểu sóng mau Liên lạc cho Lạc Thần”
Đám người trong phòng điều khiển gật đầu làm theo,nhiều tiếng gõ vang lên tiên tục.
Nếu không giải quyết nhanh hệ thông sẽ bị đứt,tàon bộ điều khiển sẽ ngừng lại,trên không trung chưa tìm ra nơi đáp xuống an tòan.Thì ra lại thêm 1 cái bẫy của Maséc.Nó cảm thấy bọn chúng thật ấu trĩ,làm những trò thế này mà cũng được cái địa vị cao trong Hắc đạo sao.
----tít---1 giọng nói nam tính truyền qua:-Số hàng xuất khẩu chuyển trên đường biển vừa bị đánh mất,được biết là đám bộ tộc nào đó trên khu vực ngang qua nơi chúng.Mau thông báo cho Max biết.
Nó liền nhíu mày,nhưng tay thì nhìn lên màn hình bấm giải mã không ngừng.Cao giọng nói vào bộ đàm”Shit,các anh không tự giải quyết được sao.?”
-Tự lo lấy,trước khi tôi và Lão Đại trỡ về?’”
Đang tập trung,nó liền cau mày,1 mũi súng đang chỉ vào trán.Cảm nhận được vật lạnh có chút kinh hải,nhưng không quá vài giây,miệng nó nhếch lên:-Hay đấy.
-Mau đứng lên_Âm thanh của kẻ chĩa mũi súng vào nó nghe rất ngang tàn.
Nó giơ hai tay lên,giữ thái độ im lặng.Như nghe theo không chút manh động.Dù thế nào cái lỗ đen chết tiệt đó cũng đang đe dọa bộ não cô thế nào cũng phải nhịn.Từ từ đứng lên,Giờ khác này trong phòng điều khiển lại biến mất không còn ai,thật kì lạ.
-Mau nói mật mã giao dịch._Gặng giọng âm thanh nghe vẫn rất rợn người.
Nó hít lấy 1 ngụm khí,giữ bình tĩnh,mắt liếc về họng súng.:-Tôi sao biết được,đây là bí mật Lão đại không cho chúng tôi biết.
-Không nói thật,ta tức khắc lấy mạng ngươi_Lại tiếp tục đe dọa,cao giọng cay độc.Nghe như sẽ làm thật không giống đang hù dọa.
-Thật,tôi không biết_Cô vẫn giữ tốt thái độ ngoan cường,1 câu cũng không cho kẻ ta biết.Điều làm cô tò mò là vẫn không thấy được mặt kẻ ta.
---Reng---reng----Đột nhiên chuông điện thọai vang lên.
Nguyệt Hàm liền nghĩ ngay đến Lạc Thần,chắc chắn việc vận chuyễn hàng khi nãy.Hiện giờ không thể nghe máy”
Kẻ ta có chút giựt mình,liền cặp cỗ cô,tay vẫn giữ khẫu súng không dời đi đầu cô.Trầm giọng:-Đi theo tao.
-Không được,trong khoang điều khiển có vấn đề,phi công phải thế nào?
-Không phải lúc để mày lo chuyện người khác,tính mạng mày còn chưa bảo tàon còn thích nghĩ chuyện người khác.
Kẻ ta không đôi co,giựt mạnh cỗ kéo nó đi.Mồ hôi trên trán cô bắt đầu tuôn,mắt vẩn cố hướng lên,phải đi theo hắn ra phòng.
Cô không ngờ rằng kẻ điên này lại lôi nó ra phòng Vip của Lão đại,thật đúng là ngu xuẩn.Khác nào ra để cho Lão đại đem hắn quăng xuống máy bay sớm 1 chút.
-Này anh,muốn uy hiếp cũng phải có suy nghĩ chứ nhỉ?_nó thở dài nhắc nhở(Thật không biết Nguyệt Hàm đầu óc thế nào lại đi nhắc cho kẻ thù nữa.éc)
Kẻ ta không nghe lời mà còn cắm chặt mũi súng hơn,khiến bên phải đầu có chút đau nhức.Ra giọng lạnh lẽo,:-Im miệng.
-------------------------------------
-Có phải các người muốn đối đầu với Sát bang_Lạc Thần gắt gao tia mắt lạnh lẽo nhìn bọn người Liên Minh.
-Nếu ngài nghĩ như vậy thật oan uỗn,chỉ là đôi bên cùng có lợi.Sát bang chỉ cần đem giảm 50% vũ khí ,chúng tôi sẽ chỉ các ngài chỗ khóang vật.
-ĐI NHANH LÊN_Tiếng gầm của kẻ kia,kéo nó đi nhanh.
Bị tiếng la làm phá vỡ bầu không khí,Max cùng Phúc Hòang và bọn người Liên minh liền đưa mắt lên.
Cô không trả lời chỉ biết kêu rên,cơ thể phản ứng kích liệt,thứ cảm xúc kì dị.Tim cô đập càng lúc càng nhanh,cổ họng ứ nghẹn.Hắn lại ra lệnh:-Mở mắt ra!
Cô không chịu đựng được đành mở đôi long mi lên,ngước nhìn hắn đang tỏa ra dục tình mạnh liệt,lồng ngực cô phập phồng lên xuống,khuôn mặt mĩ miều giờ đây bị hắn trở nên lẳng lơ đưa tình,đôi mà ửng đỏ.Hắn càng nhìn càng điên tiết.Phát ra tiếng gầm:-Chết tiệt,tôi muốn cô…!
Hắn mạnh bạo kéo tọat chiếc đầm nó ra,lộ ra cơ thể mãnh mai trắng nõn dưới ánh đèn ngủ,thêm phần gợi cảm,lực dục lên tới cổ họng hắn mà khô ráp.Lướt tay trên thân hình đường cong nõn nà của cô,hắn cỡi nhanh chiếc quần,lấy ra vật cứng thô bạo đang vươn cao.Khiến nó hỏang sợ,quay mặt đi.Hắn liền lên tiếng:-Quay mặt lại.
Hắn nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn đặt vào vật cứng nóng hổi của mình.Tim nó đập thịch cái như muốn ngừng đi.Cảm giác được chạm vào thứ nóng như lửa thế này,ngượng ngùng,mặt đả đỏ giờ đây cả cơ thể như bị truyền lửa mà nóng dần theo.
-Cô thích nó không.?_cười tà nhìn vẻ mặt ngượng chín làm hắn thấy yêu thích.
Nó lắc đầu liên tục,tay không ngừng run rẩy.
Hắn bá đạo tọat chân nó ra,lộ nhụy hoa nhỏ ửng đỏ,hắn nhẹ giọng luyến tình:-Cô thật ẫm ướt.
Cảm giác cơ thể bị hắn trêu chọc,nó xấu hổ,cả người như bị sốt cao,hừng hực đỏ.,giọng ngọt như mặt phát ra:-Đừng..đừng..nhìn!
Hắn không ngừng muốn trêu đùa nó,dùng vật nóng cứng trêu chọc nhụy hoa của cô,khiên cô chịu không được mà tuôn ra làn nước ấm.:-Đủ rồi…đừng trêu nữa có được không?_Cô nỉ non kêu rên.
-Được!_Hắn cười,khuôn mặt đẹp như chạm khắc phát ra khí tà muội.Hắn liền không trêu nữa,bụng dưới của hắn cũng đã không còn chịu đựng được nữa mà thèm khác.Hắn dùng lực đâm thẳng vào trong khe hẹp ở bấp chân cô.
---Á..Á…ưmm..ư..đau..!_Đau đớn nhắn mặt lại,cơ thể co rút.nắm chặc hắn.
Hắn ôm nó vào lòng,hôn lên cánh môi đang mím chặt khiến môi như sắp bật máu,ngụ ý muốn nó thả lỏng.Tiếp nhận nụ hôn kia thật ngọt ngào,không cuồng dã như trước,lần này hắn rất nhẹ dàng,chăm sóc rất tỉ mỉ đôi môi nó.:-Cô mãi mãi là của tôi.!
Đôi tay vuốt ve cơ thể cô không sót chỗ nào,hắn hôn lên cổ nó,rồi dùng lưỡi nghịch ngợm nhủ hoa ửng đỏ từ nãy giờ bị hắn làm kích thích mà nhô cao hưởng ứng.Cô ngừng phát ra tiếng rên rĩ.Hắn mạnh mẽ đưa đẫy mông kịch liệt.
Kết thúc hắn gầm lên tiếng, thứ nóng bỏng âm ấm của hắn phắn vào cơ thể cô.
Tưởng chừng đã kết thúc ,nhưng vài phút sau hắn lại nỗi cơn mà hoành hành cô suốt đêm
Sau trận mưa bảo,Phát tỏa ra tiết,hắn liền ôm cô vào lòng,vì bị hắn cuồng đọat quá mạnh mẽ sức cô chịu không được mà ngủ thiếp đi.
Hắn không ngủ,chỉ chầm chàm nhìn đôi mắt đang nhắm cô của cô thật lâu,như sợ rằng nếu không trông thấy cô sẽ biến mất.Chưa bao giờ hắn thấy ham muốn người nhiều như thế.
-------------------------------------------------------------
Tỉnh dậy đã là lúc chiều tà,được hắn thay cho chiếc sơ mi trắng của hắn,trên giường còn đọng lại máu của trận tình hôm qua để lại,cổ họng nghẹn lại,thứ cảm giác trống rỗng,cả người đau nhức, chân như không muốn cử động nữa.Cô mệt mõi nhìn ra cửa kính.
Một mình trong căn phòng,cô chưa bao giờ cảm thấy cô đơn như lúc này,lúc trước dù ở trại huấn luyện vẫn chưa bằng cảm giác này,cô chỉ muốn đêm đầu tiên của mình dành cho người cô yêu nhất.CÒn hắn,có phải người duy nhất cô yêu đâu,hắn là kẻ mang cô đến thể giới này,hắn tàn bạo như loài quỷ,thân phận hắn khiến cô hoang mang,Lúc là Dương Vĩ,lúc là lão đại.
Cô tự nghĩ đúng là giờ cô là hắn thật rồi.”Tại sao người đầu tiên lại là hắn,hắn đâu yêu mình,hắn thật ra xem mình là thứ gì đây chứ..”
Cố bước đến cửa sổ,ánh chiều tà rọi vào khiến tâm hồn dần ấm lại.Đang mang bao ưu tư trong lòng,bổng có tiếng động từ phía sau khiến cô giựt mình quay lại.
-Cô dậy rồi!_Nữ hầu mang khây thúc ăn tới.
-Thiếu chủ bảo người tối nay sẽ về,dặn cô hãy ở đây chờ ngài.!
Cô hơi nhíu mày,quay mặt đối diện nhìn nữ hầu đang rụt rè:-Lão đại có nói đi đâu không?
-Dạ,không?
-Ra ngàoi đi!
Nữ hầu chưa đi bao lâu thì Phúc Hòang vào
-Thay đồ đi,Lão đại đang đợi!
Cô lại thắc mắc định hỏi nhưng lại thôi.Không hiểu hắn ta sao ra nhiều lệnh thế.Liền thay đồ đi theo Phúc Hoàng.
Đến sân bay.
Cô thấy hắn đứng cùng với đám người,không lẫn vào đâu được hắn luôn nỗi bật nhất,ánh mắt sắc lạnh,khuôn mặt kiêu ngạo tuẫn lãng trời phú,cái dáng cao lớn ngạo nghễ đầy phong thế với bộ đồ thời thượng bó cơ thể lộ ra cơ bắp rắn rõi hơn người,trông bọn họ ắt hản là người trong giới.Hắn nhìn thấy cô,liền dùng ánh mắt lạnh băng ngụ ý bảo cô đi lại nhanh.
Thấy nó bước tới bọn người kia liền chăm chú nhìn theo.Hắn vòng tay qua eo cô:-Đi thôi.
Không muốn cho bọn người kia nhìn cô nữa,hắn cảm thấy ánh mắt bọn họ như rất thích thú mà lòng thấy khó chịu.Ôm cô vào người lên máy bay.
Ngồi trong phòng vip.Cô im lặng,nghe bọn họ bàn luận.Nghe đến đọan Ông người tây mắt nâu có xăm hình trên cổ:-Ngài Max,nếu ngài chịu ra mặt rồi thì hãy cùng chúng tôi hợp tác có lợi.
Hắn chỉ nheo mặt,phong thái ngạo mạn như vị chua tể tỏa ra hàn băng,trầm giọng:-Có lợi hay không vẫn chưa biết.
Các thẩy bọn người họ đanh mặt nhìn nhau,rồi tên lúc nãy đại diện nói tiếp:-Hiện tại nước chúng tôi còn gặp số vấn đề về kinh tế,chưa đủ mua số lượng lớn vủ khí chiến đấu,nhưng chỉ cần ngài giảm kinh phí,chúng tôi liền nói cho ngài biết việc rất có lợi cho ngài.
Sắc mặt vẫn lạnh như hàn băng bắt cực,hơi khí luôn khiến người ta chết ngạt.Hắn quỷ dị trầm mặt lúc lâu.:-Thử nói xem có lợi thế nào,nếu chỉ vì việc không đáng giá trị muốn tôi hạ giá thì…
-Không,ắt hản ngài rất thích thú với vấn đề này.Chẳng phải Sát bang đang muốn tìm khoáng vật lạ để chế tạo lọai nguyên tử hạt nhân mới sao.Chúng tôi còn biết được Sát Bang và Maséc đang giành quyền chế tạo nguyên tử trên thị trường vũ khí.
Tin này làm Phúc Hoàng có chút giật người kinh ngạc.
Nghe xong giương mắt hắn liền tối mịt,cơ mặt co giản liên tục,không rõ hắn đang nghĩ gì,hơi thở nóng đến mức khiến Nguyệt Hàm kế bên vẫn cảm được,mà có phần hồi hợp.Nhưng hắn vẫn giữ thái độ trầm tĩnh và im lặng.
Nguyệt Hàm từ từ vươn đôi mắt chăm chú nhìn bọn người kia.Một cảm giác khiến cô thấy kì lạ.Cả bọn đều có chung hình xăm.Cách ăn mặc rất cổ quái dường như có cái gì đó khiến cô rất tò mò về cách ăn mặc.
Hắn nhìn ra được cô đang quan sát,liền dùng tay bóp eo cô cái,thấy được ý hắn cô liền hiểu ra,gật nhẹ đầu.Rồi đứng dậy.
-Xin phép tôi đi tolet chút,các vị cứ tiếp tục._Nó nhã y cười,rồi quay đi.
Ánh mắt hắn rất thâm sâu khiến bọn chúng mãi không nhìn ra được.Liền nhìn lườm nhau ra chỉ ý.
-Chúng tôi biết ngài là người làm ăn rất nhạy bén,việc có lợi chắc hẳn ngài Max sẽ không bỏ qua._ người đàn ông đầu đinh tóc vàng,trên cổ có xăm hình kì quái,ánh mắt cũg rất đáng sợ.
Lúc này phúc hàong đang kế bên hắn,hắn nheo mắt rồi quay sang nói nhỏ vào tai Phúc Hòang.Trong rất mờ ám,làm bọn họ thêm phần dè chừng.
đứng dậy.
-Xin phép tôi đi tolet chút,các vị cứ tiếp tục._Nó nhã y cười,rồi quay đi.
Ánh mắt hắn rất thâm sâu khiến bọn chúng mãi không nhìn ra được.Liền nhìn lườm nhau ra chỉ ý.
Nó bảo đi tolet nhưng thật ra là đi xem xét.Quả thật không nằm ngaòi dự tính,vài người của Sát bang bị bọn thuộc hạ bọn chúng đánh ngất.Lúc nảy Max dự tính được bảo ý nó đi xem tình hình.Đi vào trong phòng điều khiến thật không dễ,nó đánh ngất khảong vài ba tên canh gác của bọn kia sai khiến.
Nó nheo mắt,nghiến răng.”Mẹ kiếp,lại bọn Maséc”
-Nguyệt Hàm,hệ thống bị nhiễu._Một người trong phòng điều khiển nhìn thấy nó liền vội nói.
Nó lập tức bước vào.Trên máy tay đánh liên hồi.Miệng nói gấp”Thừa lúc chặn nhiểu sóng mau Liên lạc cho Lạc Thần”
Đám người trong phòng điều khiển gật đầu làm theo,nhiều tiếng gõ vang lên tiên tục.
Nếu không giải quyết nhanh hệ thông sẽ bị đứt,tàon bộ điều khiển sẽ ngừng lại,trên không trung chưa tìm ra nơi đáp xuống an tòan.Thì ra lại thêm cái bẫy của Maséc.Nó cảm thấy bọn chúng thật ấu trĩ,làm những trò thế này mà cũng được cái địa vị cao trong Hắc đạo sao.
----tít--- giọng nói nam tính truyền qua:-Số hàng xuất khẩu chuyển trên đường biển vừa bị đánh mất,được biết là đám bộ tộc nào đó trên khu vực ngang qua nơi chúng.Mau thông báo cho Max biết.
Nó liền nhíu mày,nhưng tay thì nhìn lên màn hình bấm giải mã không ngừng.Cao giọng nói vào bộ đàm”Shit,các anh không tự giải quyết được sao.?”
-Tự lo lấy,trước khi tôi và Lão Đại trỡ về?’”
Đang tập trung,nó liền cau mày, mũi súng đang chỉ vào trán.Cảm nhận được vật lạnh có chút kinh hải,nhưng không quá vài giây,miệng nó nhếch lên:-Hay đấy.
-Mau đứng lên_Âm thanh của kẻ chĩa mũi súng vào nó nghe rất ngang tàn.
Nó giơ hai tay lên,giữ thái độ im lặng.Như nghe theo không chút manh động.Dù thế nào cái lỗ đen chết tiệt đó cũng đang đe dọa bộ não cô thế nào cũng phải nhịn.Từ từ đứng lên,Giờ khác này trong phòng điều khiển lại biến mất không còn ai,thật kì lạ.
-Mau nói mật mã giao dịch._Gặng giọng âm thanh nghe vẫn rất rợn người.
Nó hít lấy ngụm khí,giữ bình tĩnh,mắt liếc về họng súng.:-Tôi sao biết được,đây là bí mật Lão đại không cho chúng tôi biết.
-Không nói thật,ta tức khắc lấy mạng ngươi_Lại tiếp tục đe dọa,cao giọng cay độc.Nghe như sẽ làm thật không giống đang hù dọa.
-Thật,tôi không biết_Cô vẫn giữ tốt thái độ ngoan cường, câu cũng không cho kẻ ta biết.Điều làm cô tò mò là vẫn không thấy được mặt kẻ ta.
---Reng---reng----Đột nhiên chuông điện thọai vang lên.
Nguyệt Hàm liền nghĩ ngay đến Lạc Thần,chắc chắn việc vận chuyễn hàng khi nãy.Hiện giờ không thể nghe máy”
Kẻ ta có chút giựt mình,liền cặp cỗ cô,tay vẫn giữ khẫu súng không dời đi đầu cô.Trầm giọng:-Đi theo tao.
-Không được,trong khoang điều khiển có vấn đề,phi công phải thế nào?
-Không phải lúc để mày lo chuyện người khác,tính mạng mày còn chưa bảo tàon còn thích nghĩ chuyện người khác.
Kẻ ta không đôi co,giựt mạnh cỗ kéo nó đi.Mồ hôi trên trán cô bắt đầu tuôn,mắt vẩn cố hướng lên,phải đi theo hắn ra phòng.
Cô không ngờ rằng kẻ điên này lại lôi nó ra phòng Vip của Lão đại,thật đúng là ngu xuẩn.Khác nào ra để cho Lão đại đem hắn quăng xuống máy bay sớm chút.
-Này anh,muốn uy hiếp cũng phải có suy nghĩ chứ nhỉ?_nó thở dài nhắc nhở(Thật không biết Nguyệt Hàm đầu óc thế nào lại đi nhắc cho kẻ thù nữa.éc)
Kẻ ta không nghe lời mà còn cắm chặt mũi súng hơn,khiến bên phải đầu có chút đau nhức.Ra giọng lạnh lẽo,:-Im miệng.
-------------------------------------
-Có phải các người muốn đối đầu với Sát bang_Lạc Thần gắt gao tia mắt lạnh lẽo nhìn bọn người Liên Minh.
-Nếu ngài nghĩ như vậy thật oan uỗn,chỉ là đôi bên cùng có lợi.Sát bang chỉ cần đem giảm % vũ khí ,chúng tôi sẽ chỉ các ngài chỗ khóang vật.
-ĐI NHANH LÊN_Tiếng gầm của kẻ kia,kéo nó đi nhanh.
Bị tiếng la làm phá vỡ bầu không khí,Max cùng Phúc Hòang và bọn người Liên minh liền đưa mắt lên.