---Bốpp---Mấy tiếng vỗ tay của mọi người xung quanh,ánh mắt ngưỡng mộ.
Hắn bắn 3 đều trúng đúng tâm không lệch đi đâu cả.Khiến ông chủ nơi đó méo cả mặt.
-Này ông chủ,tôi lấy con gấu to ,chứ không phải con vịt bé này đâu_Nguyệt Hàm khó chịu.
-Trúng 3 tên,con vịt đúng rồi_Ông chủ này gian xảo ,con gấu này chỉ để chưng,hẳn không muốn đưa.
-Lí nào,chẳng phải trúng 3 tên đươc con gấu sau.
-Con vịt không được sao?_Max nhìn nó nói.
Nguyệt Hàm phịu mặt,lắc đầu.
-Mau lấy con gấu đi_Mặt lạnh,hắn lấy lại vẻ mặt sát khí.Lườm qua ông chủ,làm ông ta giật cả ngừoi,sống lưng cũng lạnh buốt.Ông ta nhìn cách bắn cung của Max đã biết tên này không phải người bình thương đơn giản.Khí thể ma quái của hắn làm ông ta run rẫy.
--Woa,từ đầu đưa thì có phải hay hơn không?_Nguyệt Hàm giựt lấy con gấu trên tay ông chủ.
Max nhìn cô cười như trẻ con được quà,chợt mĩm cười nhẹ.Còn mọi người xung quanh lại càng chú ý hắn hơn.
Đi khắp cả khu chợ đêm,quà hắn giành lấy cho cô thật nhiều đến phải bỏ bớt lại.
-Gấp đi,nhẫn kìa,tôi muốn chiếc nhẫn,mau gấp đi._Nhìn chiếc nhẫn hình cái cánh nhỏ đính hột sáng lấp lánh trong tủ kính.
Hắn bắt đầu thấy khó chịu,đây là trò quỷ gì,gắp mải vẫn không lấy được.Đã 30p rồi.
-Đây là trò gì,tại sao vẫn không được_Vẻ mặt đẹp trai lạnh lùng,bắt đầu hóa nóng.
-Anh sang 1 bên đi,để tôi xem._Nguyệt Hàm đẩy hắn ra.
-Này qua phải chứ,thêm chút nữa,cô làm gì thế?_Max bất đầu quan tâm trò này rồi,anh tập trung nhìn.
-Yên nào,sắp được rồi đây._Cô cằn nhằn,tập trung cao độ.
-Ya..ya..lên rồi…ahahahahahha!oa yeah được rồi.._Cả 2 mừng hét lên,ôm nhau nhảy tưng tưng.
-Nhìn xem anh 1 chiếc tôi 1 chiếc,là cặp cánh đó,đẹp quá đi._Nguyệt Hàm vô tư đeo vào,đưa cho Max chiếc nhẫn chiếc cánh còn lại.
Max gỡ ra,lạnh lùng nói:-Tôi không đeo._Tay bỏ chiếc nhẫn vào túi.
Nguyệt Hàm chu mỏ:-Không đeo thì thôi,mình tôi đeo vậy.
Nguyệt Hàm không nghĩ tới,hắn không đeo nhưng cũng không bỏ,mà cất vào túi.
-Này anh đẹp trai,có thể chụp với tôi một tấm hình không_Những cô gái ngạoi quốc nhìn thấy liền bu lại,khiến Nguyệt Hàm bị đẩy ra.
-Này,sao lần nào mình của bị thẩy qua 1 bên hết vậy_Nguyệt Hàm tức tối.
-Anh có bạn gái chưa,cô gái kia là em gái anh hả?
-Anh là ngôi sao phải không?
-Anh tên gì thế.?
Max chưa kịp nói,có chút khó chịu.
Đột nhiên Nguyệt Hàm xong tới:-ai nói tôi em gái,tôi là bạn gái anh ta đấy,làm ơn đi hết được rồi,ok!
Nguyệt Hàm kéo hắn vòng tay mình lại,vênh mặt lên.
Làm cả bọn quê mặt quay đi.Nhìn hắn luyến tiếc.
Cô cười hí hửng,không biết gương mặt ở trên có chút cười.:-cô là bạn gái tôi khi nào?
Cô giựt mình,mím môi,do bị bỏ qua 1 bên nên không cam lòng,ma xui quỷ khiến lấy dũng khí nào đi mạnh miệng.
-Tôi..đang giúp anh mà,không phải anh cũng không thích rắc rối sao?..hì.hì.
-12 giờ rồi,chợ đêm sắp dọn rồi,mình về thôi!_cô lãng sang chuyện khác,bỏ đi trước.
-Sao lại đến đây,không về sao?_Ngồi trong xe.Nguyệt Hàm nhìn ra đài phun nước.
-Sinh nhật cô_Max cầm chiếc hộp ném qua người cô.
-Cám ơn anh.
Không nói được tiếng chúc mừng,nhưng đây coi như quà chúc mừng.
-Trước nay tôi chưa chờ ai,hôm nay cô hẳn phải bị phạt nặng.
-Xin lỗi,sao anh hẹn mà không điện thọai tôi,Lạc Tư không nói tôi cũng không biết.
-Cô không đọc tờ giấy sao?
-Giấy gì?
Max không muốn đôi co nữa.
-Dù sao cũng phải phạt.
Hắn chòm tới người cô.
-Hôm nay làm sao thế,thật khác.._Cô thấy tâm trạng Max không soa hiểu nổi,bất chợt nói.
-Chúng ta chơi 1 trò chơi đi!_Hắn ma mị nói,hơi thở mạnh mẽ áp đảo tâm trí cô.
-Để xem nếu tôi yêu cô thì tôi sẽ trả thù cho cô,và để cô được tự do…_anh mắt băng lãng,đôi quyển rủ của hắn gần như sắp phủ lên cơ thể cô.
-Con nếu cô yêu tôi trước,cả đời phải làm tình nhân cho tôi,phục vụ tôi,không rời khỏi tôi nữa bước.Và..tự tay lấy mạng Tống A Vĩnh.
---Bốpp---Mấy tiếng vỗ tay của mọi người xung quanh,ánh mắt ngưỡng mộ.
Hắn bắn đều trúng đúng tâm không lệch đi đâu cả.Khiến ông chủ nơi đó méo cả mặt.
-Này ông chủ,tôi lấy con gấu to ,chứ không phải con vịt bé này đâu_Nguyệt Hàm khó chịu.
-Trúng tên,con vịt đúng rồi_Ông chủ này gian xảo ,con gấu này chỉ để chưng,hẳn không muốn đưa.
-Lí nào,chẳng phải trúng tên đươc con gấu sau.
-Con vịt không được sao?_Max nhìn nó nói.
Nguyệt Hàm phịu mặt,lắc đầu.
-Mau lấy con gấu đi_Mặt lạnh,hắn lấy lại vẻ mặt sát khí.Lườm qua ông chủ,làm ông ta giật cả ngừoi,sống lưng cũng lạnh buốt.Ông ta nhìn cách bắn cung của Max đã biết tên này không phải người bình thương đơn giản.Khí thể ma quái của hắn làm ông ta run rẫy.
--Woa,từ đầu đưa thì có phải hay hơn không?_Nguyệt Hàm giựt lấy con gấu trên tay ông chủ.
Max nhìn cô cười như trẻ con được quà,chợt mĩm cười nhẹ.Còn mọi người xung quanh lại càng chú ý hắn hơn.
Đi khắp cả khu chợ đêm,quà hắn giành lấy cho cô thật nhiều đến phải bỏ bớt lại.
-Gấp đi,nhẫn kìa,tôi muốn chiếc nhẫn,mau gấp đi._Nhìn chiếc nhẫn hình cái cánh nhỏ đính hột sáng lấp lánh trong tủ kính.
Hắn bắt đầu thấy khó chịu,đây là trò quỷ gì,gắp mải vẫn không lấy được.Đã p rồi.
-Đây là trò gì,tại sao vẫn không được_Vẻ mặt đẹp trai lạnh lùng,bắt đầu hóa nóng.
-Anh sang bên đi,để tôi xem._Nguyệt Hàm đẩy hắn ra.
-Này qua phải chứ,thêm chút nữa,cô làm gì thế?_Max bất đầu quan tâm trò này rồi,anh tập trung nhìn.
-Yên nào,sắp được rồi đây._Cô cằn nhằn,tập trung cao độ.
-Ya..ya..lên rồi…ahahahahahha!oa yeah được rồi.._Cả mừng hét lên,ôm nhau nhảy tưng tưng.
-Nhìn xem anh chiếc tôi chiếc,là cặp cánh đó,đẹp quá đi._Nguyệt Hàm vô tư đeo vào,đưa cho Max chiếc nhẫn chiếc cánh còn lại.
Max gỡ ra,lạnh lùng nói:-Tôi không đeo._Tay bỏ chiếc nhẫn vào túi.
Nguyệt Hàm chu mỏ:-Không đeo thì thôi,mình tôi đeo vậy.
Nguyệt Hàm không nghĩ tới,hắn không đeo nhưng cũng không bỏ,mà cất vào túi.
-Này anh đẹp trai,có thể chụp với tôi một tấm hình không_Những cô gái ngạoi quốc nhìn thấy liền bu lại,khiến Nguyệt Hàm bị đẩy ra.
-Này,sao lần nào mình của bị thẩy qua bên hết vậy_Nguyệt Hàm tức tối.
-Anh có bạn gái chưa,cô gái kia là em gái anh hả?
-Anh là ngôi sao phải không?
-Anh tên gì thế.?
Max chưa kịp nói,có chút khó chịu.
Đột nhiên Nguyệt Hàm xong tới:-ai nói tôi em gái,tôi là bạn gái anh ta đấy,làm ơn đi hết được rồi,ok!
Nguyệt Hàm kéo hắn vòng tay mình lại,vênh mặt lên.
Làm cả bọn quê mặt quay đi.Nhìn hắn luyến tiếc.
Cô cười hí hửng,không biết gương mặt ở trên có chút cười.:-cô là bạn gái tôi khi nào?
Cô giựt mình,mím môi,do bị bỏ qua bên nên không cam lòng,ma xui quỷ khiến lấy dũng khí nào đi mạnh miệng.
-Tôi..đang giúp anh mà,không phải anh cũng không thích rắc rối sao?..hì.hì.
- giờ rồi,chợ đêm sắp dọn rồi,mình về thôi!_cô lãng sang chuyện khác,bỏ đi trước.
-Sao lại đến đây,không về sao?_Ngồi trong xe.Nguyệt Hàm nhìn ra đài phun nước.
-Sinh nhật cô_Max cầm chiếc hộp ném qua người cô.
-Cám ơn anh.
Không nói được tiếng chúc mừng,nhưng đây coi như quà chúc mừng.
-Trước nay tôi chưa chờ ai,hôm nay cô hẳn phải bị phạt nặng.
-Xin lỗi,sao anh hẹn mà không điện thọai tôi,Lạc Tư không nói tôi cũng không biết.
-Cô không đọc tờ giấy sao?
-Giấy gì?
Max không muốn đôi co nữa.
-Dù sao cũng phải phạt.
Hắn chòm tới người cô.
-Hôm nay làm sao thế,thật khác.._Cô thấy tâm trạng Max không soa hiểu nổi,bất chợt nói.
-Chúng ta chơi trò chơi đi!_Hắn ma mị nói,hơi thở mạnh mẽ áp đảo tâm trí cô.
-Để xem nếu tôi yêu cô thì tôi sẽ trả thù cho cô,và để cô được tự do…_anh mắt băng lãng,đôi quyển rủ của hắn gần như sắp phủ lên cơ thể cô.
-Con nếu cô yêu tôi trước,cả đời phải làm tình nhân cho tôi,phục vụ tôi,không rời khỏi tôi nữa bước.Và..tự tay lấy mạng Tống A Vĩnh.