-Không được,10phut quá ngắn,Phúc Hòang sẽ không kíp chuẫn bị.Đã xảy ra chuyện gì.?
Hắn nhìn Nguyệt Hàm.
-Máy bay sẽ phát nỗ.
Câu nói khiến mọi người trợn mắt kinh ngạc.
Lạc Thần tiên tục dò tìm chất nỗ.
-Tìm ra rồi,là bom điện tử.Chỉ còn 5 phút.
Tim mọi người đập nhanh.
Nguyệt Hàm lên tiếng
-Có thể giả mã không.Chỉ cần mã hóa điện tử của chúng.có thể ngăn được.
Lạc Tư nhanh chóng hối thúc Phúc Hoàng.
Những người trong Sat Bang lo lắng.
-Không được.Đây là lọai bom điện tử tân tiến,không có cách nào đâu.Chính tôi cũng chưa thử qua._Lạc Thần nghiêm giọng.
Cô mím môi.
-Chưa thử làm sao biết không được.
Nói xong cô nhanh chóng ngồi vào vị tr1i.Tay điều chỉnh nút,lượt nhanh trên bàn phím.anh đèn chốp tắt liên tục.Nguyệt Hàm tập trung trên những hàng số.
Max vẫn lãnh đạm.Ngồi vào cần điều khiển.
Hắn tập trung lái, áp sát bọn người Maséc.
-Phúc Hòang tới chưa._Lạc Thần hỏi Lạc tư
-Chậm nhất là 5p nữa.
-Không kĩp chúng ta chĩ còn 3phút.
Nguyệt Hàm cố gắng giải mã.Những thông số chạy liên tục.Lạc Thần nhìn lo lắng.
-Cô có được không đó.
-Đừng có mà coi thường tôi.
---Enter—
Nguyệt Hàm nhìn đèn sang,nhấn đúp vào nút.
-tôi không mã hào được,chĩ kéo dài thêm 5phút nữa thôi.
-đủ rồi_Max xoay qua,nhìn nó đầy tin tưỡng.
-Khi phúc Hoàng tới.Mọi người chuẫn bị đi._sự điềm tĩnh lúc anỳ của Max rất quan trọng.Hắn ra lệnh chỉ đạo khiến mọi người rất an tâm.Vì Max không phải người thường.
Nguyệt Hàm hít thở mạnh
-1phút.
Tay Nguyệt Hàm hơi run rẫy.
Max kéo người cô vào lòng,tay vẫn đang điều khiển.Hắn bá đạo nói.
-Tôi ở đây ,em sợ cái gì?
Nguyệt Hàm tròn mắt nhìn hắn,lúc này hắn thật rất mạnh mẽ,cô an tâm đặt lòng tin hắn hắn.Cô biết không có gì khiến hắn trở ngại,hay hoang mang cả.
-tới rồi.Nhãy ra đi._Lạc Tư thét lên.
Nhìn lên màn hình,số giây bắt đầu lùi dần.
Hắn ôm Nguyệt Hàm chạy ra sau cùng.Vì hắn muốn chắc chắn tất ảc đã ăn tòan nhãy khỏi.Hắn mới rời đi.Nguyệt Ham nhất quyết ở lại cùng hắn đến cuối.
--Bùm---
Một ngọn lửa lớn trên bầu trời rực cháy.
Lúc leo lên thang.do ảnh hưỡng của vụ nỗ.Máy bay Phúc Hoàng phải chịu một lực đẫy rất lớn.
Hắn đưa Nguyệt Hàm bám lên thang.Cô leo lên ăn toàn.Nhưng còn hắn vẫn treo lơ lững ở dưới.
-Mau lên đi.Max_cô thết lớn.
Hắn dùng rađa nói với phúc hoàng.
-Lập tức áp sát chiếc máy bay chủ lực đi.
Phúc Hoàng liền hiễu ngay ý đồ của Max.Anh liền bay ra vùng an toàn.Tiếp cận tới máy bay bị cướp.
Tống Hào ngồi trong căn phòng với màn hình lớn.Lão nhíu mày.
-Giỏi lắm Max,xem mày còn làm được gì!_Nhìn trên màn hình thấy Max đang treo lơ lững dưới đáy máy bay.Biết Max tháot chết được,lòng lão có phần hỏang sợ
-------------------------------
-Phúc Hoàng anh làm gì thế.Max sẽ gặp nguy hiễm._Cô lo sợ chạy tới khoang điều khiển của Phúc Hoàng nói.
-Cô nên tin khả năng của Lão đại.Không sao đâu._Lạc Thần vỗ vai trấn an cô,nhưng bản thân anh cung đang rất lo.Dù Max xưa nay điều luôn vượt qua nguy hiễm 1 cách ngạon mục,nhưng có nhiều chuyện chẵng ai ngờ trước được.
Máy bay không ngừng lắc lư.
Max cố gắng nhãy lên mui máy bay bị cướp.
Đang cố bò lên thân máy bay.
Đột nhiên có 2 tên Sat Thủ bước từ trong ra ngaòi máy bay.
Mắt Max đầy khát máu,sự khốt liệt trên gương mặt hắn nhìn bọn sát thủ,cười khuẩy.
2 tên kia chuẫn bị vương tay ra đấu.
Nguyệt Hàm và mọi người nhìn thấy trên màn hình.Max cùng 2 tên kia trên thân máy đánh nhau.cô sốt ruột lo sợ.
-Không được,như vậy quá nguy hiếm_ Cô vội vã chạy đi.
Lạc Thần giũ cô lại.
-cô muốn đi đâu.?
Cô nhìn bằng cặp mắt kiên quyết.
-Tôi đi cứu Lão đại.
-Không,cô ở đây đi.cô sẽ nguy hiễm đấy.Lão đại cũn không muốn cô mạo hiễm._Lạc Tư lên tiếng nhanh.
Bọn họ hiễu và nhận ra.Nguyệt Hàm từ lâu đã là 1 phần rất quan trọng với Max.Nếu Nguyệt Hàm xảy ra chuyện,bọn họ sẽ không mặt mũi ăn nói với Max,Max sẽ điên lên giết họ mất.
Nguyệt Hàm náh mắt lo sợ,lòng ngực cô n8ạng nhóc.Nhìn vào màn hình.
Cô thét-MAX,COI CHỪNG.!
Max bị 1 tên đánh lén.anh nhanh chónh hã gục 2 tên thì lại có thêm 2 tên nữa xuất hiện.Bọn họ dùng dao Max thì tay không.Nên hơi căng thẵng.
Nhưng chuyễn động của Max rất nhẹ.Hắn biết nếu sơ suất,sẽ mất mạng ngay.Trên đây là độ cao mấy ngàn mét.
Gió mạnh đến nỗi chân đều không đứng vững.bọn Sat thủ cũng rất tập trung.
Nhưng Max những chuyện này hẳn không làm trở ngại được hắn.
Giao đấu trên máy bay.Max sữ dụng những đòn đánh nhanh dứt điễm.
Nguyệt hàm không chịu được nữa,nếu tiếp tục ngồi xem thế này.tim cô sẽ ngừng đập mất.
Cô chạy đi ra cửa.
Lạc thần thấy Lạc Tư cố cản lại,liền keo Lạc Từ:-Để cô ta đi đi.
Lạc Tư đành thờ dài,sốt ruột nhìn Nguyệt Hàm leo ra.
Thân hình nhỏ bé.cô bám vào đuôi máy bay.
Phúc Hoàng lo t6ạp trung láy mà giựt mình nhìn lên màng hình.Thấy 1 thân hình nhỏ bé đang tiếng gần.
-Nguyệt Hàm,em đang làm gì thế hả?
Cô chịu không nỗi lực gió.Cứ bị đẫy đi không theo kiễm soát tay chân.
Gió mạnh khiến da mặt cô đau rát.
Cô bám bò leo dần lên thân máy bay.
Thân máy bay bọn Sát Thù hết tóp này đến top khác xuất hệin.Tuy Max ra tay nhanh,nhưng cứ tiếp tục.Sức cũng phải suy giãm.
--Bốp---Bốp--
-Hự..
Nguyệt Hàm bẻ lật cổ tên Sát Thủ,thảy xuống dưới.
-NGUYỆT HÀM,EM LÀM GÌ Ở ĐẬY._Max kinh người,anh trừng mắt thét lớn/--LẬP TỨC RỜI KHỎI ĐÂY.
-Không được,phut quá ngắn,Phúc Hòang sẽ không kíp chuẫn bị.Đã xảy ra chuyện gì.?
Hắn nhìn Nguyệt Hàm.
-Máy bay sẽ phát nỗ.
Câu nói khiến mọi người trợn mắt kinh ngạc.
Lạc Thần tiên tục dò tìm chất nỗ.
-Tìm ra rồi,là bom điện tử.Chỉ còn phút.
Tim mọi người đập nhanh.
Nguyệt Hàm lên tiếng
-Có thể giả mã không.Chỉ cần mã hóa điện tử của chúng.có thể ngăn được.
Lạc Tư nhanh chóng hối thúc Phúc Hoàng.
Những người trong Sat Bang lo lắng.
-Không được.Đây là lọai bom điện tử tân tiến,không có cách nào đâu.Chính tôi cũng chưa thử qua._Lạc Thần nghiêm giọng.
Cô mím môi.
-Chưa thử làm sao biết không được.
Nói xong cô nhanh chóng ngồi vào vị tri.Tay điều chỉnh nút,lượt nhanh trên bàn phím.anh đèn chốp tắt liên tục.Nguyệt Hàm tập trung trên những hàng số.
Max vẫn lãnh đạm.Ngồi vào cần điều khiển.
Hắn tập trung lái, áp sát bọn người Maséc.
-Phúc Hòang tới chưa._Lạc Thần hỏi Lạc tư
-Chậm nhất là p nữa.
-Không kĩp chúng ta chĩ còn phút.
Nguyệt Hàm cố gắng giải mã.Những thông số chạy liên tục.Lạc Thần nhìn lo lắng.
-Cô có được không đó.
-Đừng có mà coi thường tôi.
---Enter—
Nguyệt Hàm nhìn đèn sang,nhấn đúp vào nút.
-tôi không mã hào được,chĩ kéo dài thêm phút nữa thôi.
-đủ rồi_Max xoay qua,nhìn nó đầy tin tưỡng.
-Khi phúc Hoàng tới.Mọi người chuẫn bị đi._sự điềm tĩnh lúc anỳ của Max rất quan trọng.Hắn ra lệnh chỉ đạo khiến mọi người rất an tâm.Vì Max không phải người thường.
Nguyệt Hàm hít thở mạnh
-phút.
Tay Nguyệt Hàm hơi run rẫy.
Max kéo người cô vào lòng,tay vẫn đang điều khiển.Hắn bá đạo nói.
-Tôi ở đây ,em sợ cái gì?
Nguyệt Hàm tròn mắt nhìn hắn,lúc này hắn thật rất mạnh mẽ,cô an tâm đặt lòng tin hắn hắn.Cô biết không có gì khiến hắn trở ngại,hay hoang mang cả.
-tới rồi.Nhãy ra đi._Lạc Tư thét lên.
Nhìn lên màn hình,số giây bắt đầu lùi dần.
Hắn ôm Nguyệt Hàm chạy ra sau cùng.Vì hắn muốn chắc chắn tất ảc đã ăn tòan nhãy khỏi.Hắn mới rời đi.Nguyệt Ham nhất quyết ở lại cùng hắn đến cuối.
--Bùm---
Một ngọn lửa lớn trên bầu trời rực cháy.
Lúc leo lên thang.do ảnh hưỡng của vụ nỗ.Máy bay Phúc Hoàng phải chịu một lực đẫy rất lớn.
Hắn đưa Nguyệt Hàm bám lên thang.Cô leo lên ăn toàn.Nhưng còn hắn vẫn treo lơ lững ở dưới.
-Mau lên đi.Max_cô thết lớn.
Hắn dùng rađa nói với phúc hoàng.
-Lập tức áp sát chiếc máy bay chủ lực đi.
Phúc Hoàng liền hiễu ngay ý đồ của Max.Anh liền bay ra vùng an toàn.Tiếp cận tới máy bay bị cướp.
Tống Hào ngồi trong căn phòng với màn hình lớn.Lão nhíu mày.
-Giỏi lắm Max,xem mày còn làm được gì!_Nhìn trên màn hình thấy Max đang treo lơ lững dưới đáy máy bay.Biết Max tháot chết được,lòng lão có phần hỏang sợ
-------------------------------
-Phúc Hoàng anh làm gì thế.Max sẽ gặp nguy hiễm._Cô lo sợ chạy tới khoang điều khiển của Phúc Hoàng nói.
-Cô nên tin khả năng của Lão đại.Không sao đâu._Lạc Thần vỗ vai trấn an cô,nhưng bản thân anh cung đang rất lo.Dù Max xưa nay điều luôn vượt qua nguy hiễm cách ngạon mục,nhưng có nhiều chuyện chẵng ai ngờ trước được.
Máy bay không ngừng lắc lư.
Max cố gắng nhãy lên mui máy bay bị cướp.
Đang cố bò lên thân máy bay.
Đột nhiên có tên Sat Thủ bước từ trong ra ngaòi máy bay.
Mắt Max đầy khát máu,sự khốt liệt trên gương mặt hắn nhìn bọn sát thủ,cười khuẩy.
tên kia chuẫn bị vương tay ra đấu.
Nguyệt Hàm và mọi người nhìn thấy trên màn hình.Max cùng tên kia trên thân máy đánh nhau.cô sốt ruột lo sợ.
-Không được,như vậy quá nguy hiếm_ Cô vội vã chạy đi.
Lạc Thần giũ cô lại.
-cô muốn đi đâu.?
Cô nhìn bằng cặp mắt kiên quyết.
-Tôi đi cứu Lão đại.
-Không,cô ở đây đi.cô sẽ nguy hiễm đấy.Lão đại cũn không muốn cô mạo hiễm._Lạc Tư lên tiếng nhanh.
Bọn họ hiễu và nhận ra.Nguyệt Hàm từ lâu đã là phần rất quan trọng với Max.Nếu Nguyệt Hàm xảy ra chuyện,bọn họ sẽ không mặt mũi ăn nói với Max,Max sẽ điên lên giết họ mất.
Nguyệt Hàm náh mắt lo sợ,lòng ngực cô nạng nhóc.Nhìn vào màn hình.
Cô thét-MAX,COI CHỪNG.!
Max bị tên đánh lén.anh nhanh chónh hã gục tên thì lại có thêm tên nữa xuất hiện.Bọn họ dùng dao Max thì tay không.Nên hơi căng thẵng.
Nhưng chuyễn động của Max rất nhẹ.Hắn biết nếu sơ suất,sẽ mất mạng ngay.Trên đây là độ cao mấy ngàn mét.
Gió mạnh đến nỗi chân đều không đứng vững.bọn Sat thủ cũng rất tập trung.
Nhưng Max những chuyện này hẳn không làm trở ngại được hắn.
Giao đấu trên máy bay.Max sữ dụng những đòn đánh nhanh dứt điễm.
Nguyệt hàm không chịu được nữa,nếu tiếp tục ngồi xem thế này.tim cô sẽ ngừng đập mất.
Cô chạy đi ra cửa.
Lạc thần thấy Lạc Tư cố cản lại,liền keo Lạc Từ:-Để cô ta đi đi.
Lạc Tư đành thờ dài,sốt ruột nhìn Nguyệt Hàm leo ra.
Thân hình nhỏ bé.cô bám vào đuôi máy bay.
Phúc Hoàng lo tạp trung láy mà giựt mình nhìn lên màng hình.Thấy thân hình nhỏ bé đang tiếng gần.
-Nguyệt Hàm,em đang làm gì thế hả?
Cô chịu không nỗi lực gió.Cứ bị đẫy đi không theo kiễm soát tay chân.
Gió mạnh khiến da mặt cô đau rát.
Cô bám bò leo dần lên thân máy bay.
Thân máy bay bọn Sát Thù hết tóp này đến top khác xuất hệin.Tuy Max ra tay nhanh,nhưng cứ tiếp tục.Sức cũng phải suy giãm.
--Bốp---Bốp--
-Hự..
Nguyệt Hàm bẻ lật cổ tên Sát Thủ,thảy xuống dưới.
-NGUYỆT HÀM,EM LÀM GÌ Ở ĐẬY._Max kinh người,anh trừng mắt thét lớn/--LẬP TỨC RỜI KHỎI ĐÂY.