“Có có có! Học trưởng chính là tốt như vậy.” Trình Thành Ngữ gật đầu như băm tỏi.Học trưởng thật vĩ đại không phải người nào cũng có thể so sánh.
Lúc trước không biết học trưởng, hắn Trình Thành Ngữ là người kiêu ngạo không ai bì nổi, hắn chưa từng bội phục quá bất luận kẻ nào, nhưng mà hắn rất sùng bái học trưởng!
“Sùng bái của cậu là mù quáng .” Bình Thụ Bạch một chút cũng không cảm thấy được chính mình vĩ đại như vậy, có thể giống với thần.
“Đúng! Cho dù em là mù quáng sùng bái, nhưng mà -- Nếu học trưởng kết giao với cô gái không sùng bái học trưởng giống em,thì cô gái kia chính là không đủ yêu học trưởng.”
Lời của Trình Thành Ngữ có điểm là lạ giống như mang theo một mập mờ, tất cả người chung quanh đều nghe được trong lời Trình Thành ngữ có chuyện vô cùng kỳ quái, nhưng mà không ai hiểu rốt cuộc kỳ quái chổ nào!
Bình Thụ Bạch nghe thấy lời nói mập mờ của Trình Thành Ngữ lại, hơn nữa lại nói ra trước mặt nhiều người như vậy, mặt hắn lập tức trắng xanh luân phiên, cảm thấy được Trình Thành Ngữ quả thực tìm đến hắn là muốn làm hắn mất mặt trước mọi người .
Bình Thụ Bạch mặt lạnh nói: “Anh muốn kết giao với ai là chuyện của anh, không cần cậu quản.” Dù sao hắn đã quyết định Linh Linh phải là bạn gái hắn.
Trình Thành Ngữ vừa vội vừa giận nói: “Học trưởng --” Hắn còn muốn khuyên học trưởng.
Nhưng sắc mặt Bình Thụ Bạch lại kém tới cực điểm, hắn tức giận rống Trình Thành Ngữ, mắng Trình Thành Ngữ, “Cậu có phiền hay không a? Cậu không biết gì mà chỏ mõm vào không thấy càng thêm phức tạp sao?”
“Em chỉ muốn anh tốt --” Trình Thành Ngữ lo lắng muốn biểu đạt ý trong lòng hắn.
“Nhưng mà anh một chút cũng không cảm kích, hơn nữa – anh thực chán ghét cậu, cậu biết vì sao anh? Vì em có mắt như mù nha? Chẳng lẽ em hoàn toàn không thấy anh chán ghét cậu sao? Cậu có biết cậu đối với anh càng tốt thì anh cảm thấy cậu như gánh nặng, bởi vì anh không thích cậu sùng bái......” Bình Thụ Bạch nói hết sức thâm hiểm, ánh mắt cũng thực lạnh lẻo.
Trình Thành Ngữ nghe học trưởng nói thật lâu không trả lời, bởi vì -- tuy rằng học trưởng nói không thích, nhưng mà theo ánh mắt học trưởng, hắn nhìn đến không chỉ là không thích mà thôi, ánh mắt học trưởng thậm chí có thể nói là ghét bỏ !
“Anh thật sự chán ghét em như vậy?”Giọng nói của Trình Thành Ngữ luôn luôn sáng sủa trong nháy mắt chuyển u.
Hắn thậm chí lạnh nhạt nói ra một câu, “Biểu hiện của tôi còn chưa rõ ràng sao?” Hắn dùng ánh mắt hàm chứa khinh thường nhìn Trình Thành Ngữ, vẻ mặt ghét bỏ làm cho người ta nhìn không sót một cái gì.
Ánh mắt hắn giống như là một thanh kiếm, thẳng tắp đâm vào ngực Trình Thành Ngữ.
Tim của Trình Thành Ngữ đang chảy máu --
Khuôn mặt tuấn tú trong nháy mắt chuyển sang trắng bệch.
Dường như tất cả mọi người ở đây đều nghĩ Trình Thành Ngữ phải tức giận , phải đại chiến một trận với Bình Thụ Bạch,nhưng lại thấy Trình Thành Ngữ đột nhiên nắm chặt nắm tay, phút chốc xoay người rời đi.
Hắn đi rồi --
Cảm xúc căng thẳng nãy giờ của Bình Thụ Bạch mới nới lỏng.
Thật ra, hắn cũng không phải thiệt tình muốn nói những lời đó, do -- do Trình Thành Ngữ đối với hắn sùng bái làm cho hắn cảm thấy vô lực chống đỡ, hắn thậm chí không biết nên lấy tâm tình gì đối với Trình Thành Ngữ.
Kết giao với Linh Linh là một cách để hắn trốn tránh Trình Thành Ngữ.Nếu chiêu này không có hiệu quả, như vậy Trình Thành Ngữ thật sự có thể tiến vào chiếm giữ trái tim hắn, lưu lại một chỗ nhỏ nhoi trong trái tim hắn.
Bình Thụ Bạch không dám tưởng tượng loại tình huống này, dù sao hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày thích đàn ông hơn phụ nữ --
Không, hắn tuyệt đối là thích nữ sinh .
Hắn không thể thích Trình Thành Ngữ -- Đây là đều Bình Thụ Bạch tự nói với chính mình .
Mà chân tướng sự thật đến tột cùng là như thế nào, ngay cả tim của mình Bình Thụ Bạch cũng gạt,người ngoài càng khó nhìn ra hắn đối với Trình Thành Ngữ đến tột cùng là như thế nào.
Trình Thành Ngữ đi rồi,mọi người ngồi xem diễn cũng tán đi , mọi người còn tưởng rằng chuyện này cứ như vậy quên đi, như vậy kết thúc,nhưng lại không ngờ đến buổi chiều cùng một ngày, thánh học lại truyền đến một tin tức kinh thiên động địa.
Buổi sáng còn nói Linh Linh không đẹp, khí chất kém, dáng người lại không chuẩn.Buổi chiều lại thổ lộ muốn quen với Linh Linh.
Trong cùng một ngày, Linh Linh đồng thời được hai đại nhân vật phong vân theo đuổi, tình cảm hưng phấn đến nổi không thể lấy văn chương để hình dung.
Linh Linh tuy rằng không cho Trình Thành Ngữ câu trả lời chắc chắc, nhưng mà cô nói sẽ suy nghĩ lại lời của Trình Thành Ngữ.
Bình Thụ Bạch đương nhiên biết Trình Thành Ngữ sỡ dĩ làm như thế là vì trả thù chuyện buổi sáng hôm nay hắn gây cho cậu ta nhục nhã, nhưng mà Linh Linh là vô tội ,Trình Thành Ngữ không nên quấy nhiễu Linh Linh.
???
Không nên?!
“Em nghe không hiểu.” Trình Thành Ngữ nghe xong lời chất vấn của Bình Thụ Bạch, quay về nở một nụ cười lạnh.“Em không thấy Linh Linh có gì vô tội, bởi vì --” Trình Thành Ngữ dời ánh mắt sang khuôn mặt tức giận của Bình Thụ Bạch.“Cô ấy không phải bạn gái của anh sao?Tại sao lại chấp nhận lời tỏ tình của em.”
“Có có có! Học trưởng chính là tốt như vậy.” Trình Thành Ngữ gật đầu như băm tỏi.Học trưởng thật vĩ đại không phải người nào cũng có thể so sánh.
Lúc trước không biết học trưởng, hắn Trình Thành Ngữ là người kiêu ngạo không ai bì nổi, hắn chưa từng bội phục quá bất luận kẻ nào, nhưng mà hắn rất sùng bái học trưởng!
“Sùng bái của cậu là mù quáng .” Bình Thụ Bạch một chút cũng không cảm thấy được chính mình vĩ đại như vậy, có thể giống với thần.
“Đúng! Cho dù em là mù quáng sùng bái, nhưng mà -- Nếu học trưởng kết giao với cô gái không sùng bái học trưởng giống em,thì cô gái kia chính là không đủ yêu học trưởng.”
Lời của Trình Thành Ngữ có điểm là lạ giống như mang theo một mập mờ, tất cả người chung quanh đều nghe được trong lời Trình Thành ngữ có chuyện vô cùng kỳ quái, nhưng mà không ai hiểu rốt cuộc kỳ quái chổ nào!
Bình Thụ Bạch nghe thấy lời nói mập mờ của Trình Thành Ngữ lại, hơn nữa lại nói ra trước mặt nhiều người như vậy, mặt hắn lập tức trắng xanh luân phiên, cảm thấy được Trình Thành Ngữ quả thực tìm đến hắn là muốn làm hắn mất mặt trước mọi người .
Bình Thụ Bạch mặt lạnh nói: “Anh muốn kết giao với ai là chuyện của anh, không cần cậu quản.” Dù sao hắn đã quyết định Linh Linh phải là bạn gái hắn.
Trình Thành Ngữ vừa vội vừa giận nói: “Học trưởng --” Hắn còn muốn khuyên học trưởng.
Nhưng sắc mặt Bình Thụ Bạch lại kém tới cực điểm, hắn tức giận rống Trình Thành Ngữ, mắng Trình Thành Ngữ, “Cậu có phiền hay không a? Cậu không biết gì mà chỏ mõm vào không thấy càng thêm phức tạp sao?”
“Em chỉ muốn anh tốt --” Trình Thành Ngữ lo lắng muốn biểu đạt ý trong lòng hắn.
“Nhưng mà anh một chút cũng không cảm kích, hơn nữa – anh thực chán ghét cậu, cậu biết vì sao anh? Vì em có mắt như mù nha? Chẳng lẽ em hoàn toàn không thấy anh chán ghét cậu sao? Cậu có biết cậu đối với anh càng tốt thì anh cảm thấy cậu như gánh nặng, bởi vì anh không thích cậu sùng bái......” Bình Thụ Bạch nói hết sức thâm hiểm, ánh mắt cũng thực lạnh lẻo.
Trình Thành Ngữ nghe học trưởng nói thật lâu không trả lời, bởi vì -- tuy rằng học trưởng nói không thích, nhưng mà theo ánh mắt học trưởng, hắn nhìn đến không chỉ là không thích mà thôi, ánh mắt học trưởng thậm chí có thể nói là ghét bỏ !
“Anh thật sự chán ghét em như vậy?”Giọng nói của Trình Thành Ngữ luôn luôn sáng sủa trong nháy mắt chuyển u.
Hắn thậm chí lạnh nhạt nói ra một câu, “Biểu hiện của tôi còn chưa rõ ràng sao?” Hắn dùng ánh mắt hàm chứa khinh thường nhìn Trình Thành Ngữ, vẻ mặt ghét bỏ làm cho người ta nhìn không sót một cái gì.
Ánh mắt hắn giống như là một thanh kiếm, thẳng tắp đâm vào ngực Trình Thành Ngữ.
Tim của Trình Thành Ngữ đang chảy máu --
Khuôn mặt tuấn tú trong nháy mắt chuyển sang trắng bệch.
Dường như tất cả mọi người ở đây đều nghĩ Trình Thành Ngữ phải tức giận , phải đại chiến một trận với Bình Thụ Bạch,nhưng lại thấy Trình Thành Ngữ đột nhiên nắm chặt nắm tay, phút chốc xoay người rời đi.
Hắn đi rồi --
Cảm xúc căng thẳng nãy giờ của Bình Thụ Bạch mới nới lỏng.
Thật ra, hắn cũng không phải thiệt tình muốn nói những lời đó, do -- do Trình Thành Ngữ đối với hắn sùng bái làm cho hắn cảm thấy vô lực chống đỡ, hắn thậm chí không biết nên lấy tâm tình gì đối với Trình Thành Ngữ.
Kết giao với Linh Linh là một cách để hắn trốn tránh Trình Thành Ngữ.Nếu chiêu này không có hiệu quả, như vậy Trình Thành Ngữ thật sự có thể tiến vào chiếm giữ trái tim hắn, lưu lại một chỗ nhỏ nhoi trong trái tim hắn.
Bình Thụ Bạch không dám tưởng tượng loại tình huống này, dù sao hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày thích đàn ông hơn phụ nữ --
Không, hắn tuyệt đối là thích nữ sinh .
Hắn không thể thích Trình Thành Ngữ -- Đây là đều Bình Thụ Bạch tự nói với chính mình .
Mà chân tướng sự thật đến tột cùng là như thế nào, ngay cả tim của mình Bình Thụ Bạch cũng gạt,người ngoài càng khó nhìn ra hắn đối với Trình Thành Ngữ đến tột cùng là như thế nào.
Trình Thành Ngữ đi rồi,mọi người ngồi xem diễn cũng tán đi , mọi người còn tưởng rằng chuyện này cứ như vậy quên đi, như vậy kết thúc,nhưng lại không ngờ đến buổi chiều cùng một ngày, thánh học lại truyền đến một tin tức kinh thiên động địa.
Buổi sáng còn nói Linh Linh không đẹp, khí chất kém, dáng người lại không chuẩn.Buổi chiều lại thổ lộ muốn quen với Linh Linh.
Trong cùng một ngày, Linh Linh đồng thời được hai đại nhân vật phong vân theo đuổi, tình cảm hưng phấn đến nổi không thể lấy văn chương để hình dung.
Linh Linh tuy rằng không cho Trình Thành Ngữ câu trả lời chắc chắc, nhưng mà cô nói sẽ suy nghĩ lại lời của Trình Thành Ngữ.
Bình Thụ Bạch đương nhiên biết Trình Thành Ngữ sỡ dĩ làm như thế là vì trả thù chuyện buổi sáng hôm nay hắn gây cho cậu ta nhục nhã, nhưng mà Linh Linh là vô tội ,Trình Thành Ngữ không nên quấy nhiễu Linh Linh.
???
Không nên?!
“Em nghe không hiểu.” Trình Thành Ngữ nghe xong lời chất vấn của Bình Thụ Bạch, quay về nở một nụ cười lạnh.“Em không thấy Linh Linh có gì vô tội, bởi vì --” Trình Thành Ngữ dời ánh mắt sang khuôn mặt tức giận của Bình Thụ Bạch.“Cô ấy không phải bạn gái của anh sao?Tại sao lại chấp nhận lời tỏ tình của em.”