Hai mươi cân Huyền Kim Sa giá năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch? Dưới đài thoáng xuất hiện vẻ yên lặng ngắn ngủi, trong lòng đều đang tính toán. Hai mươi cân Huyền Kim Sa có thể luyện chế hai trăm thanh phi kiếm thượng phẩm, đương nhiên, dưới tình huống thành công toàn bộ, bất quá trên cơ bản cũng không có quá nhiều vấn đề, chỉ là khảm vào huyền thiết để luyện chế mà thôi, cũng không phải luyện chế pháp bảo. Một thanh thượng phẩm phi kiếm theo giá thị trường đại khái là ba ngàn thượng phẩm linh thạch, hai trăm thanh giá sáu mươi vạn thượng phẩm linh thạch, tính qua tài liệu giá cả huyền thiết, giá năm mươi vạn xác thực đắt một chút, nhưng về số lượng thì hoàn toàn đáng giá, huống chi so sánh với thực lực của hai trăm đệ tử được đề thăng…có tương lai.
"Năm mươi vạn!" Dược Thiên Sầu đợi hồi lâu, thấy mọi người chưa từng phản ứng, không thể làm gì khác hơn là tự mình lên tiếng hô giá trước. Võ Lập Tuyết liền giơ thẻ lên, phút cuối cùng còn không quên nhìn Dược Thiên Sầu cười khúc khích. Tuy rằng khuôn mặt bị che kín, nhưng Dược Thiên Sầu từ trong ánh mắt nàng nhìn ra nàng đang cười, rất có điểm vị đạo như muốn khoe thành tích.
Bên phòng trong Võ Tứ Hải nao nao, nghĩ không ra là Dược Thiên Sầu ra giá đầu tiên, đợi khi hắn nhìn thoáng ra bên ngoài, nhất thời có chút dở khóc dở cười. Dược Thiên Sầu lười biếng ngồi dựa trên ghế, Võ Lập Tuyết ngồi bên cạnh giơ cao bài tử, tuy rằng nhìn không thấy biểu tình thế nào, nhưng hắn quá hiểu tôn nữ, xem động tác liền biết, lúc này nàng nhất định phi thường đắc ý. Chuyện dù sao đã vậy a! Chỉ sợ nha đầu này đã thực sự có chút ý tứ đối với Dược Thiên Sầu.
Dược Thiên Sầu nhìn sang hai bên, xem mọi người còn chưa có phản ứng, vì vậy nhìn lên đài hô: "Nếu tất cả mọi người không phản ứng, Võ trưởng lão, ngươi còn đang chờ cái gì? Hẳn nên tuyên bố Huyền Kim Sa là của ta rồi chứ?" Võ Lập Tuyết cũng buông thẻ bài xuống cùng gật đầu.
Võ Thái nhìn hắn xấu hổ cười cười, ngươi thật ra nghĩ quá tốt, thứ này khả năng nào không có ai cần, liền cất cao giọng nói: "Còn có người ra giá không? Người mua nhất hào đã ra năm mươi vạn."
Hô một lần, phía dưới không ngờ không có phản ứng, thần tình Võ Thái nhất thời có điểm co quắp, sẽ không thực sự không ai ra giá tranh mua chứ?
Dược Thiên Sầu đứng lên xoay mình quan sát bốn phía, vốn có chút người vừa định mở miệng nhưng lại thấy hắn nhìn tới, cũng không lên tiếng nữa. Ánh mắt nghi hoặc của Dược Thiên Sầu quét tới quét lui, kỳ quái, thứ này không ngờ không ai tranh mua? Không quá khả năng đi?
"Người mua nhất hào đã ra giá năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch, còn có ai ra giá hay không?" Võ Thái lại lần thứ hai hô lớn, trên mặt cũng không nói ra được là biểu tình gì, nói chung rất khó xem, hắn chủ trì bán đấu giá nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên gặp phải trạng huống này.
Dược Thiên Sầu chậm rãi xoay người lại, nhìn chằm chằm Võ Thái đứng trên đài trầm giọng nói: "Võ trưởng lão, có thể tuyên bố kết quả rồi đó!"
Võ Thái nhìn hắn bồi khuôn mặt tươi cười, lần thứ ba hô to: "Còn có ai tăng giá nữa không? Người mua nhất thào đã ra giá năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch, muốn tăng giá thỉnh tranh thủ!"
Theo quy củ, hắn có thể hô ba lần cho một lần ra giá. Nhưng hô rồi cũng không ai lên tiếng, có mấy người ra vẻ rõ ràng rất muốn ra giá, lúc này không ngờ ngồi dựa vào ghế, cũng làm bộ như không nghe thấy.
Ba lần hô giá đã xong, không ngờ không có ai phản ứng, đợi thêm lát nữa sẽ vi phạm quy định, thanh âm Võ Thái run run tuyên bố: "Hai mươi cân Huyền Kim Sa, người mua nhất hào dùng giá quy định năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch thu được!"
Dưới đài lặng ngắt như tờ, không ít người quan sát xung quanh, không biết rốt cục làm sao vậy. Bên phòng trong, thần tình Võ Tứ Hải cũng co quắp, đây là lần đầu tiên đụng tới chuyện như vậy, kỳ lạ. Bốn người Tất Tử Thông càng trợn tròn mắt há hốc, thế nào xảy ra chuyện như thế?
Lúc này khó chịu nhất có một người, người này xem toàn bộ buổi đấu giá, đang ở trong một mật thất sau lưng mọi người tức giận đến run cả người, hắn chính là chủ nhân của hai mươi cân Huyền Kim Sa, hắn thế nào đều nghĩ không ra lại gặp phải chuyện như vậy. Hắn than thở một tiếng, sớm biết vậy nên định giá theo ý Võ gia, định tại bốn mươi vạn thì tốt rồi, lại đi nâng giá lên, thế nào cũng nghĩ không phải chỉ năm mươi vạn thôi chứ! Nhưng do mình lòng tham quá thịnh, tự dưng định tại năm mươi vạn, kết quả lại nâng tảng đá đập ngay vào chân của mình.
Võ Lập Tuyết lần đầu tiên tham gia bán đấu giá thật hưng phấn có chút không dằn được, nghĩ không ra mình vừa giơ bài tử liền mua được ngay, không lãng phí một viên linh thạch nào của Dược Thiên Sầu, mình còn phải bội phục chính mình. Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn nàng, quái, gặp phải thứ mình thật tình muốn tranh giá, nhưng không ai tăng giá? Lẽ nào cô nàng này thật sự là phúc tinh của ta?
Không kịp nghĩ nhiều, một đệ tử Võ gia đã bước tới thỉnh hắn vào hậu trường. Hắn đi rồi, hầu như tất cả mọi người đều đang suy nghĩ là chuyện gì xảy ra, thật sự nghĩ không rõ. Có chút người còn đang suy nghĩ, lẽ nào ai cũng có tâm tư giống như ta.
Kỳ thực vật này vốn có rất nhiều người muốn tranh giá, nhất là những đại môn phái của chính ma hai đạo, đang suy nghĩ, lại nghe Dược Thiên Sầu đột nhiên ra giá, những người này vừa nhìn thì ra là người điên, không khỏi liền phải suy nghĩ kỹ lại.
Người này ra vẻ mỗi vật đều muốn chen chân vào một chút a! Rất rõ ràng là một tên có tài lực hùng hậu, không phải thì ai dám chơi đùa kiểu như hắn. Chỉ cần tên này vừa mở miệng, nếu như không đoán sai, không dùng một ngụm bắt trúng thì sẽ đẩy giá lên thật cao cho ngươi phải bắt, cho ngươi khó chịu, lần đấu giá vừa rồi là vết xe đổ. Bạn đang đọc truyện tại - truyenfull.vn
Lại ngẫm nghĩ kỹ, giá quy định Huyền Kim Sa cũng đã cao như vậy, nếu như đem luyện chế thượng phẩm pháp khí phi kiếm, tìm năm mươi vạn chi bằng dùng mười vạn ở trong tu chân giới chậm rãi thu mua, ba ngàn thượng phẩm linh thạch đã thu mua được một thanh cũng không thành vấn đề, cũng có thể mua được một hai trăm thanh, hà tất phải đi tranh giá.
Dù là mua được quay về luyện chế pháp bảo, ngoại trừ phải có tu sĩ có thể luyện chế ra pháp bảo không nói, cho dù có, ai có thể bảo chứng toàn bộ luyện chế thành công, nên biết luyện chế pháp bảo và pháp khí không giống nhau, bằng trình độ luyện chế hiện tại trong tu chân giới, chỉ sợ xác suất thất bại cũng sẽ không thấp. Những điều này cũng không trọng yếu, then chốt là người điên có thể cho ngươi thuận lợi tranh được tới tay sao?
Huống chi mới vòng thứ ba đã có hai mươi cân Huyền Kim Sa, nói vậy vật phía sau càng tốt, vạn nhất ở chỗ này cùng người điên tranh giành tiêu hao lượng lớn tài lực, phía sau nhìn thấy thứ mình muốn có, vậy đành giương mắt mà nhìn, ngươi không lẽ định cho hội bán đấu giá tạm dừng chờ ngươi quay về tông môn lấy linh thạch đó chứ!
Mà có chút người thực lực hùng hâu, đang chuẩn bị ra giá thử xem, nhưng vào lúc đó nhìn thấy Dược Thiên Sầu bỗng nhiên đứng lên, nhìn quét qua lại. Tỉ mỉ kiểm tra, những người muốn tranh giá lấy làm kinh hãi, người này rốt cục là ai? Không ngờ nhìn không thấu tu vi của hắn? Trong đó có mấy người tu vi đã tới Độ Kiếp trung kỳ, thấy rõ lại càng hoảng sợ, dù là bọn họ cũng nhìn không thấu tu vi, chẳng lẽ có tu sĩ tu vi Độ Kiếp hậu kỳ chạy vô giúp vui?
Liên tưởng người này ở vòng thứ nhất từ trong hậu trường đi ra, Võ gia lại phái hai gã đệ tử nghênh tống, nhưng còn ngồi ở vị trí thứ nhất, định ra Võ gia đã biết thân phận người này không giống người thường, cho nên mới làm như vậy. Hơn nữa nghĩ tới được cùng mất trong đó, nghĩ thật sự không cần ngay lúc này tranh giá với người này, vạn nhất chọc giận hắn, ai dám bảo sau đó hắn không tra được là ai đối nghịch với hắn? Lại có thể sẽ tìm mình gây phiền phức hay không? Để khi thứ tốt ra mặt đấu giá, có tranh mua cũng không trễ, ít nhất như vậy cũng tranh có giá trị.
Về phần những tiểu phái, thấy người mua nhất hào lại có thể dùng giá quy định mua đi Huyền Kim Sa, xác thực muốn chen chân, dù cho mua không được, nâng cao giá cũng thoải mái nha! Thế nhưng nghĩ tới trong túi ngượng ngùng, mà người này tranh giá lại không xuất thủ theo lẽ thường, vạn nhất ngươi ra giá, đối phương để lại cho ngươi, vậy làm sao bây giờ? Lẽ nào phải ngay trước mặt mọi người cởi áo lộ ra mặt mày trước công chúng?
Một đống lớn lý do hợp vào nhau, hơn nữa Dược Thiên Sầu nơi chốn lộ ra quái dị, kết quả làm mọi người nghĩ phá đầu cũng nghĩ không ra rốt cục vì sao, không ngờ lại gặp phải chuyện dùng giá quy định mua đi hai mươi cân Huyền Kim Sa.
Kết quả vừa tuyên bố, xác thực có người hối hận, sớm biết cứ tham gia ra giá thử xem, cứ như vậy để bị mua đi, cũng quá uất ức, ai có thể biết được tất cả mọi người lại không ai chịu mở miệng a!
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Hai mươi cân Huyền Kim Sa giá năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch? Dưới đài thoáng xuất hiện vẻ yên lặng ngắn ngủi, trong lòng đều đang tính toán. Hai mươi cân Huyền Kim Sa có thể luyện chế hai trăm thanh phi kiếm thượng phẩm, đương nhiên, dưới tình huống thành công toàn bộ, bất quá trên cơ bản cũng không có quá nhiều vấn đề, chỉ là khảm vào huyền thiết để luyện chế mà thôi, cũng không phải luyện chế pháp bảo. Một thanh thượng phẩm phi kiếm theo giá thị trường đại khái là ba ngàn thượng phẩm linh thạch, hai trăm thanh giá sáu mươi vạn thượng phẩm linh thạch, tính qua tài liệu giá cả huyền thiết, giá năm mươi vạn xác thực đắt một chút, nhưng về số lượng thì hoàn toàn đáng giá, huống chi so sánh với thực lực của hai trăm đệ tử được đề thăng…có tương lai.
"Năm mươi vạn!" Dược Thiên Sầu đợi hồi lâu, thấy mọi người chưa từng phản ứng, không thể làm gì khác hơn là tự mình lên tiếng hô giá trước. Võ Lập Tuyết liền giơ thẻ lên, phút cuối cùng còn không quên nhìn Dược Thiên Sầu cười khúc khích. Tuy rằng khuôn mặt bị che kín, nhưng Dược Thiên Sầu từ trong ánh mắt nàng nhìn ra nàng đang cười, rất có điểm vị đạo như muốn khoe thành tích.
Bên phòng trong Võ Tứ Hải nao nao, nghĩ không ra là Dược Thiên Sầu ra giá đầu tiên, đợi khi hắn nhìn thoáng ra bên ngoài, nhất thời có chút dở khóc dở cười. Dược Thiên Sầu lười biếng ngồi dựa trên ghế, Võ Lập Tuyết ngồi bên cạnh giơ cao bài tử, tuy rằng nhìn không thấy biểu tình thế nào, nhưng hắn quá hiểu tôn nữ, xem động tác liền biết, lúc này nàng nhất định phi thường đắc ý. Chuyện dù sao đã vậy a! Chỉ sợ nha đầu này đã thực sự có chút ý tứ đối với Dược Thiên Sầu.
Dược Thiên Sầu nhìn sang hai bên, xem mọi người còn chưa có phản ứng, vì vậy nhìn lên đài hô: "Nếu tất cả mọi người không phản ứng, Võ trưởng lão, ngươi còn đang chờ cái gì? Hẳn nên tuyên bố Huyền Kim Sa là của ta rồi chứ?" Võ Lập Tuyết cũng buông thẻ bài xuống cùng gật đầu.
Võ Thái nhìn hắn xấu hổ cười cười, ngươi thật ra nghĩ quá tốt, thứ này khả năng nào không có ai cần, liền cất cao giọng nói: "Còn có người ra giá không? Người mua nhất hào đã ra năm mươi vạn."
Hô một lần, phía dưới không ngờ không có phản ứng, thần tình Võ Thái nhất thời có điểm co quắp, sẽ không thực sự không ai ra giá tranh mua chứ?
Dược Thiên Sầu đứng lên xoay mình quan sát bốn phía, vốn có chút người vừa định mở miệng nhưng lại thấy hắn nhìn tới, cũng không lên tiếng nữa. Ánh mắt nghi hoặc của Dược Thiên Sầu quét tới quét lui, kỳ quái, thứ này không ngờ không ai tranh mua? Không quá khả năng đi?
"Người mua nhất hào đã ra giá năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch, còn có ai ra giá hay không?" Võ Thái lại lần thứ hai hô lớn, trên mặt cũng không nói ra được là biểu tình gì, nói chung rất khó xem, hắn chủ trì bán đấu giá nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên gặp phải trạng huống này.
Dược Thiên Sầu chậm rãi xoay người lại, nhìn chằm chằm Võ Thái đứng trên đài trầm giọng nói: "Võ trưởng lão, có thể tuyên bố kết quả rồi đó!"
Võ Thái nhìn hắn bồi khuôn mặt tươi cười, lần thứ ba hô to: "Còn có ai tăng giá nữa không? Người mua nhất thào đã ra giá năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch, muốn tăng giá thỉnh tranh thủ!"
Theo quy củ, hắn có thể hô ba lần cho một lần ra giá. Nhưng hô rồi cũng không ai lên tiếng, có mấy người ra vẻ rõ ràng rất muốn ra giá, lúc này không ngờ ngồi dựa vào ghế, cũng làm bộ như không nghe thấy.
Ba lần hô giá đã xong, không ngờ không có ai phản ứng, đợi thêm lát nữa sẽ vi phạm quy định, thanh âm Võ Thái run run tuyên bố: "Hai mươi cân Huyền Kim Sa, người mua nhất hào dùng giá quy định năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch thu được!"
Dưới đài lặng ngắt như tờ, không ít người quan sát xung quanh, không biết rốt cục làm sao vậy. Bên phòng trong, thần tình Võ Tứ Hải cũng co quắp, đây là lần đầu tiên đụng tới chuyện như vậy, kỳ lạ. Bốn người Tất Tử Thông càng trợn tròn mắt há hốc, thế nào xảy ra chuyện như thế?
Lúc này khó chịu nhất có một người, người này xem toàn bộ buổi đấu giá, đang ở trong một mật thất sau lưng mọi người tức giận đến run cả người, hắn chính là chủ nhân của hai mươi cân Huyền Kim Sa, hắn thế nào đều nghĩ không ra lại gặp phải chuyện như vậy. Hắn than thở một tiếng, sớm biết vậy nên định giá theo ý Võ gia, định tại bốn mươi vạn thì tốt rồi, lại đi nâng giá lên, thế nào cũng nghĩ không phải chỉ năm mươi vạn thôi chứ! Nhưng do mình lòng tham quá thịnh, tự dưng định tại năm mươi vạn, kết quả lại nâng tảng đá đập ngay vào chân của mình.
Võ Lập Tuyết lần đầu tiên tham gia bán đấu giá thật hưng phấn có chút không dằn được, nghĩ không ra mình vừa giơ bài tử liền mua được ngay, không lãng phí một viên linh thạch nào của Dược Thiên Sầu, mình còn phải bội phục chính mình. Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn nàng, quái, gặp phải thứ mình thật tình muốn tranh giá, nhưng không ai tăng giá? Lẽ nào cô nàng này thật sự là phúc tinh của ta?
Không kịp nghĩ nhiều, một đệ tử Võ gia đã bước tới thỉnh hắn vào hậu trường. Hắn đi rồi, hầu như tất cả mọi người đều đang suy nghĩ là chuyện gì xảy ra, thật sự nghĩ không rõ. Có chút người còn đang suy nghĩ, lẽ nào ai cũng có tâm tư giống như ta.
Kỳ thực vật này vốn có rất nhiều người muốn tranh giá, nhất là những đại môn phái của chính ma hai đạo, đang suy nghĩ, lại nghe Dược Thiên Sầu đột nhiên ra giá, những người này vừa nhìn thì ra là người điên, không khỏi liền phải suy nghĩ kỹ lại.
Người này ra vẻ mỗi vật đều muốn chen chân vào một chút a! Rất rõ ràng là một tên có tài lực hùng hậu, không phải thì ai dám chơi đùa kiểu như hắn. Chỉ cần tên này vừa mở miệng, nếu như không đoán sai, không dùng một ngụm bắt trúng thì sẽ đẩy giá lên thật cao cho ngươi phải bắt, cho ngươi khó chịu, lần đấu giá vừa rồi là vết xe đổ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Lại ngẫm nghĩ kỹ, giá quy định Huyền Kim Sa cũng đã cao như vậy, nếu như đem luyện chế thượng phẩm pháp khí phi kiếm, tìm năm mươi vạn chi bằng dùng mười vạn ở trong tu chân giới chậm rãi thu mua, ba ngàn thượng phẩm linh thạch đã thu mua được một thanh cũng không thành vấn đề, cũng có thể mua được một hai trăm thanh, hà tất phải đi tranh giá.
Dù là mua được quay về luyện chế pháp bảo, ngoại trừ phải có tu sĩ có thể luyện chế ra pháp bảo không nói, cho dù có, ai có thể bảo chứng toàn bộ luyện chế thành công, nên biết luyện chế pháp bảo và pháp khí không giống nhau, bằng trình độ luyện chế hiện tại trong tu chân giới, chỉ sợ xác suất thất bại cũng sẽ không thấp. Những điều này cũng không trọng yếu, then chốt là người điên có thể cho ngươi thuận lợi tranh được tới tay sao?
Huống chi mới vòng thứ ba đã có hai mươi cân Huyền Kim Sa, nói vậy vật phía sau càng tốt, vạn nhất ở chỗ này cùng người điên tranh giành tiêu hao lượng lớn tài lực, phía sau nhìn thấy thứ mình muốn có, vậy đành giương mắt mà nhìn, ngươi không lẽ định cho hội bán đấu giá tạm dừng chờ ngươi quay về tông môn lấy linh thạch đó chứ!
Mà có chút người thực lực hùng hâu, đang chuẩn bị ra giá thử xem, nhưng vào lúc đó nhìn thấy Dược Thiên Sầu bỗng nhiên đứng lên, nhìn quét qua lại. Tỉ mỉ kiểm tra, những người muốn tranh giá lấy làm kinh hãi, người này rốt cục là ai? Không ngờ nhìn không thấu tu vi của hắn? Trong đó có mấy người tu vi đã tới Độ Kiếp trung kỳ, thấy rõ lại càng hoảng sợ, dù là bọn họ cũng nhìn không thấu tu vi, chẳng lẽ có tu sĩ tu vi Độ Kiếp hậu kỳ chạy vô giúp vui?
Liên tưởng người này ở vòng thứ nhất từ trong hậu trường đi ra, Võ gia lại phái hai gã đệ tử nghênh tống, nhưng còn ngồi ở vị trí thứ nhất, định ra Võ gia đã biết thân phận người này không giống người thường, cho nên mới làm như vậy. Hơn nữa nghĩ tới được cùng mất trong đó, nghĩ thật sự không cần ngay lúc này tranh giá với người này, vạn nhất chọc giận hắn, ai dám bảo sau đó hắn không tra được là ai đối nghịch với hắn? Lại có thể sẽ tìm mình gây phiền phức hay không? Để khi thứ tốt ra mặt đấu giá, có tranh mua cũng không trễ, ít nhất như vậy cũng tranh có giá trị.
Về phần những tiểu phái, thấy người mua nhất hào lại có thể dùng giá quy định mua đi Huyền Kim Sa, xác thực muốn chen chân, dù cho mua không được, nâng cao giá cũng thoải mái nha! Thế nhưng nghĩ tới trong túi ngượng ngùng, mà người này tranh giá lại không xuất thủ theo lẽ thường, vạn nhất ngươi ra giá, đối phương để lại cho ngươi, vậy làm sao bây giờ? Lẽ nào phải ngay trước mặt mọi người cởi áo lộ ra mặt mày trước công chúng?
Một đống lớn lý do hợp vào nhau, hơn nữa Dược Thiên Sầu nơi chốn lộ ra quái dị, kết quả làm mọi người nghĩ phá đầu cũng nghĩ không ra rốt cục vì sao, không ngờ lại gặp phải chuyện dùng giá quy định mua đi hai mươi cân Huyền Kim Sa.
Kết quả vừa tuyên bố, xác thực có người hối hận, sớm biết cứ tham gia ra giá thử xem, cứ như vậy để bị mua đi, cũng quá uất ức, ai có thể biết được tất cả mọi người lại không ai chịu mở miệng a!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hai mươi cân Huyền Kim Sa giá năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch? Dưới đài thoáng xuất hiện vẻ yên lặng ngắn ngủi, trong lòng đều đang tính toán. Hai mươi cân Huyền Kim Sa có thể luyện chế hai trăm thanh phi kiếm thượng phẩm, đương nhiên, dưới tình huống thành công toàn bộ, bất quá trên cơ bản cũng không có quá nhiều vấn đề, chỉ là khảm vào huyền thiết để luyện chế mà thôi, cũng không phải luyện chế pháp bảo. Một thanh thượng phẩm phi kiếm theo giá thị trường đại khái là ba ngàn thượng phẩm linh thạch, hai trăm thanh giá sáu mươi vạn thượng phẩm linh thạch, tính qua tài liệu giá cả huyền thiết, giá năm mươi vạn xác thực đắt một chút, nhưng về số lượng thì hoàn toàn đáng giá, huống chi so sánh với thực lực của hai trăm đệ tử được đề thăng…có tương lai.
"Năm mươi vạn!" Dược Thiên Sầu đợi hồi lâu, thấy mọi người chưa từng phản ứng, không thể làm gì khác hơn là tự mình lên tiếng hô giá trước. Võ Lập Tuyết liền giơ thẻ lên, phút cuối cùng còn không quên nhìn Dược Thiên Sầu cười khúc khích. Tuy rằng khuôn mặt bị che kín, nhưng Dược Thiên Sầu từ trong ánh mắt nàng nhìn ra nàng đang cười, rất có điểm vị đạo như muốn khoe thành tích.
Bên phòng trong Võ Tứ Hải nao nao, nghĩ không ra là Dược Thiên Sầu ra giá đầu tiên, đợi khi hắn nhìn thoáng ra bên ngoài, nhất thời có chút dở khóc dở cười. Dược Thiên Sầu lười biếng ngồi dựa trên ghế, Võ Lập Tuyết ngồi bên cạnh giơ cao bài tử, tuy rằng nhìn không thấy biểu tình thế nào, nhưng hắn quá hiểu tôn nữ, xem động tác liền biết, lúc này nàng nhất định phi thường đắc ý. Chuyện dù sao đã vậy a! Chỉ sợ nha đầu này đã thực sự có chút ý tứ đối với Dược Thiên Sầu.
Dược Thiên Sầu nhìn sang hai bên, xem mọi người còn chưa có phản ứng, vì vậy nhìn lên đài hô: "Nếu tất cả mọi người không phản ứng, Võ trưởng lão, ngươi còn đang chờ cái gì? Hẳn nên tuyên bố Huyền Kim Sa là của ta rồi chứ?" Võ Lập Tuyết cũng buông thẻ bài xuống cùng gật đầu.
Võ Thái nhìn hắn xấu hổ cười cười, ngươi thật ra nghĩ quá tốt, thứ này khả năng nào không có ai cần, liền cất cao giọng nói: "Còn có người ra giá không? Người mua nhất hào đã ra năm mươi vạn."
Hô một lần, phía dưới không ngờ không có phản ứng, thần tình Võ Thái nhất thời có điểm co quắp, sẽ không thực sự không ai ra giá tranh mua chứ?
Dược Thiên Sầu đứng lên xoay mình quan sát bốn phía, vốn có chút người vừa định mở miệng nhưng lại thấy hắn nhìn tới, cũng không lên tiếng nữa. Ánh mắt nghi hoặc của Dược Thiên Sầu quét tới quét lui, kỳ quái, thứ này không ngờ không ai tranh mua? Không quá khả năng đi?
"Người mua nhất hào đã ra giá năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch, còn có ai ra giá hay không?" Võ Thái lại lần thứ hai hô lớn, trên mặt cũng không nói ra được là biểu tình gì, nói chung rất khó xem, hắn chủ trì bán đấu giá nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên gặp phải trạng huống này.
Dược Thiên Sầu chậm rãi xoay người lại, nhìn chằm chằm Võ Thái đứng trên đài trầm giọng nói: "Võ trưởng lão, có thể tuyên bố kết quả rồi đó!"
Võ Thái nhìn hắn bồi khuôn mặt tươi cười, lần thứ ba hô to: "Còn có ai tăng giá nữa không? Người mua nhất thào đã ra giá năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch, muốn tăng giá thỉnh tranh thủ!"
Theo quy củ, hắn có thể hô ba lần cho một lần ra giá. Nhưng hô rồi cũng không ai lên tiếng, có mấy người ra vẻ rõ ràng rất muốn ra giá, lúc này không ngờ ngồi dựa vào ghế, cũng làm bộ như không nghe thấy.
Ba lần hô giá đã xong, không ngờ không có ai phản ứng, đợi thêm lát nữa sẽ vi phạm quy định, thanh âm Võ Thái run run tuyên bố: "Hai mươi cân Huyền Kim Sa, người mua nhất hào dùng giá quy định năm mươi vạn thượng phẩm linh thạch thu được!"
Dưới đài lặng ngắt như tờ, không ít người quan sát xung quanh, không biết rốt cục làm sao vậy. Bên phòng trong, thần tình Võ Tứ Hải cũng co quắp, đây là lần đầu tiên đụng tới chuyện như vậy, kỳ lạ. Bốn người Tất Tử Thông càng trợn tròn mắt há hốc, thế nào xảy ra chuyện như thế?
Lúc này khó chịu nhất có một người, người này xem toàn bộ buổi đấu giá, đang ở trong một mật thất sau lưng mọi người tức giận đến run cả người, hắn chính là chủ nhân của hai mươi cân Huyền Kim Sa, hắn thế nào đều nghĩ không ra lại gặp phải chuyện như vậy. Hắn than thở một tiếng, sớm biết vậy nên định giá theo ý Võ gia, định tại bốn mươi vạn thì tốt rồi, lại đi nâng giá lên, thế nào cũng nghĩ không phải chỉ năm mươi vạn thôi chứ! Nhưng do mình lòng tham quá thịnh, tự dưng định tại năm mươi vạn, kết quả lại nâng tảng đá đập ngay vào chân của mình.
Võ Lập Tuyết lần đầu tiên tham gia bán đấu giá thật hưng phấn có chút không dằn được, nghĩ không ra mình vừa giơ bài tử liền mua được ngay, không lãng phí một viên linh thạch nào của Dược Thiên Sầu, mình còn phải bội phục chính mình. Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn nàng, quái, gặp phải thứ mình thật tình muốn tranh giá, nhưng không ai tăng giá? Lẽ nào cô nàng này thật sự là phúc tinh của ta?
Không kịp nghĩ nhiều, một đệ tử Võ gia đã bước tới thỉnh hắn vào hậu trường. Hắn đi rồi, hầu như tất cả mọi người đều đang suy nghĩ là chuyện gì xảy ra, thật sự nghĩ không rõ. Có chút người còn đang suy nghĩ, lẽ nào ai cũng có tâm tư giống như ta.
Kỳ thực vật này vốn có rất nhiều người muốn tranh giá, nhất là những đại môn phái của chính ma hai đạo, đang suy nghĩ, lại nghe Dược Thiên Sầu đột nhiên ra giá, những người này vừa nhìn thì ra là người điên, không khỏi liền phải suy nghĩ kỹ lại.
Người này ra vẻ mỗi vật đều muốn chen chân vào một chút a! Rất rõ ràng là một tên có tài lực hùng hậu, không phải thì ai dám chơi đùa kiểu như hắn. Chỉ cần tên này vừa mở miệng, nếu như không đoán sai, không dùng một ngụm bắt trúng thì sẽ đẩy giá lên thật cao cho ngươi phải bắt, cho ngươi khó chịu, lần đấu giá vừa rồi là vết xe đổ. Bạn đang đọc truyện tại - truyenfull.vn
Lại ngẫm nghĩ kỹ, giá quy định Huyền Kim Sa cũng đã cao như vậy, nếu như đem luyện chế thượng phẩm pháp khí phi kiếm, tìm năm mươi vạn chi bằng dùng mười vạn ở trong tu chân giới chậm rãi thu mua, ba ngàn thượng phẩm linh thạch đã thu mua được một thanh cũng không thành vấn đề, cũng có thể mua được một hai trăm thanh, hà tất phải đi tranh giá.
Dù là mua được quay về luyện chế pháp bảo, ngoại trừ phải có tu sĩ có thể luyện chế ra pháp bảo không nói, cho dù có, ai có thể bảo chứng toàn bộ luyện chế thành công, nên biết luyện chế pháp bảo và pháp khí không giống nhau, bằng trình độ luyện chế hiện tại trong tu chân giới, chỉ sợ xác suất thất bại cũng sẽ không thấp. Những điều này cũng không trọng yếu, then chốt là người điên có thể cho ngươi thuận lợi tranh được tới tay sao?
Huống chi mới vòng thứ ba đã có hai mươi cân Huyền Kim Sa, nói vậy vật phía sau càng tốt, vạn nhất ở chỗ này cùng người điên tranh giành tiêu hao lượng lớn tài lực, phía sau nhìn thấy thứ mình muốn có, vậy đành giương mắt mà nhìn, ngươi không lẽ định cho hội bán đấu giá tạm dừng chờ ngươi quay về tông môn lấy linh thạch đó chứ!
Mà có chút người thực lực hùng hâu, đang chuẩn bị ra giá thử xem, nhưng vào lúc đó nhìn thấy Dược Thiên Sầu bỗng nhiên đứng lên, nhìn quét qua lại. Tỉ mỉ kiểm tra, những người muốn tranh giá lấy làm kinh hãi, người này rốt cục là ai? Không ngờ nhìn không thấu tu vi của hắn? Trong đó có mấy người tu vi đã tới Độ Kiếp trung kỳ, thấy rõ lại càng hoảng sợ, dù là bọn họ cũng nhìn không thấu tu vi, chẳng lẽ có tu sĩ tu vi Độ Kiếp hậu kỳ chạy vô giúp vui?
Liên tưởng người này ở vòng thứ nhất từ trong hậu trường đi ra, Võ gia lại phái hai gã đệ tử nghênh tống, nhưng còn ngồi ở vị trí thứ nhất, định ra Võ gia đã biết thân phận người này không giống người thường, cho nên mới làm như vậy. Hơn nữa nghĩ tới được cùng mất trong đó, nghĩ thật sự không cần ngay lúc này tranh giá với người này, vạn nhất chọc giận hắn, ai dám bảo sau đó hắn không tra được là ai đối nghịch với hắn? Lại có thể sẽ tìm mình gây phiền phức hay không? Để khi thứ tốt ra mặt đấu giá, có tranh mua cũng không trễ, ít nhất như vậy cũng tranh có giá trị.
Về phần những tiểu phái, thấy người mua nhất hào lại có thể dùng giá quy định mua đi Huyền Kim Sa, xác thực muốn chen chân, dù cho mua không được, nâng cao giá cũng thoải mái nha! Thế nhưng nghĩ tới trong túi ngượng ngùng, mà người này tranh giá lại không xuất thủ theo lẽ thường, vạn nhất ngươi ra giá, đối phương để lại cho ngươi, vậy làm sao bây giờ? Lẽ nào phải ngay trước mặt mọi người cởi áo lộ ra mặt mày trước công chúng?
Một đống lớn lý do hợp vào nhau, hơn nữa Dược Thiên Sầu nơi chốn lộ ra quái dị, kết quả làm mọi người nghĩ phá đầu cũng nghĩ không ra rốt cục vì sao, không ngờ lại gặp phải chuyện dùng giá quy định mua đi hai mươi cân Huyền Kim Sa.
Kết quả vừa tuyên bố, xác thực có người hối hận, sớm biết cứ tham gia ra giá thử xem, cứ như vậy để bị mua đi, cũng quá uất ức, ai có thể biết được tất cả mọi người lại không ai chịu mở miệng a!