Chỉ sợ Linh Tu môn và Ly Hỏa cung cũng nhìn trúng hắn! Thần tình Mục Thiên Kiều phức tạp lắc đầu nói: "Ai biết được!"
Hai cha con quay trở vào cửa hàng, bắt đầu bang trợ Nam Thiên Long bày ra các loại tiên thảo, mà các loại tiên thảo được bày đầy bàn, cũng hấp dẫn người của các môn các phái. Ba người bắt đầu bài khuôn mặt tươi cười nghênh tiếp khách...
Toàn bộ sân rộng thiếu hơn mười vạn đệ tử các phái, có vẻ quạnh quẽ hơn không ít, không còn dòng người rộn ràng nhốn nháo trước khi Thần Khư Cảnh mở ra. Cửa hàng của Triêu Thiên cung đã thể hiện đầy đủ đặc sắc của Tiên giới đệ nhất luyện đan đại phái, bán ra các loại tiên đan, thu mua các loại tiên thảo.
Đứng bên ngoài cửa hàng hoảng hoảng một hồi, Dược Thiên Sầu đã lần thứ hai đến cửa hàng Triêu Thiên cung, lần trước từng bước đi qua, lần này thì trực tiếp đi vào. Chưởng quỹ trong điếm đầu tiên liếc mắt quan sát tu vi của hắn, phát hiện không ngờ nhìn không thấu, bước nhanh đi tới khuôn mặt tươi cười hỏi: "Muốn mua loại tiên đan gì? Ở chỗ chúng ta có đủ các loại tiên đan."
"Ta tìm Thủy Minh Thanh." Dược Thiên Sầu cười nói, lại tủm tỉm nhìn mấy người bên trong, Á Phu Tử đang nói gì đó với mấy đệ từ Triêu Thiên cung, Thủy Minh Thanh cũng ở trong số đó.
Nghe được có người muốn tìm Thủy Minh Thanh, mấy người bên trong đều quay đầu lại, chưởng quỹ liền biết không còn chuyện gì liên quan tới mình, liền tránh sang một bên. Thủy Minh Thanh ngây ra, không nghĩ tới hắn tìm tới sớm như vậy, quay đầu lại đưa mắt nhìn vị sư phụ vừa mới bái lạy. Mấy người tránh ra một con đường, Á Phu Tử cười dài tiêu sái đi tới trước mặt hắn nói: "Ngươi là? Biểu hiện của ngươi bên trong Thần Khư Cảnh, tiểu đồ đã nói qua với ta, nói tới Triêu Thiên cung còn phải cảm tạ ngươi."
Hắn cung kính hành lễ nói: "Tiền bối nói quá lời, ta và cao đồ là sinh tử chi giao, nói lời cảm tạ thật quá khách khí. Chỉ cần tiền bối không chê ta là một tán tu, vãn bối đã cảm thấy thật mỹ mãn."
Á Phu Tử cười dài khẽ gật đầu, nghe Thủy Minh Thanh kể lại thủ đoạn lợi hại của Dược Thiên Sầu trong Thần Khư Cảnh, hắn chỉ biết, nếu mọi người bên tỏng Thần Khư Cảnh đi ra, người này sẽ lập tức dương danh thiên hạ. Hắn quay đầu nhìn lại ái đồ Thủy Minh Thanh, trong mắt không che giấu được ý tứ thưởng thức, có càng nhiều bằng hữu có tiền đồ, tiền đồ của đệ tử mình sau này tự nhiên cũng sẽ không kém được.
Hắn không khỏi có chút đắc ý, may là lần này chính mình lĩnh đội đến Thần Khư Cảnh, bằng không xác định vững chắc Thủy Minh Thanh sẽ bị lão gia hỏa khác cướp về làm đồ đệ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Chờ sau khi tin tức ở đây truyền khai, đám lão già Triêu Thiên cung xác định sẽ ước ao đến đỏ mắt...
"Triêu Thiên cung ta cũng có thu ngoại môn đệ tử, nếu như ngươi nguyện ý, lão phu có thể thay mặt dẫn tiến." Tâm tình Á Phu Tử thật vui vẻ nói.
Dược Thiên Sầu chắp tay nói: "Tạ ơn tiền bối tru ái, chỉ là vãn bối đã có sư phụ, tuy rằng gia sư cũng là tán tu, nhưng cũng không tiện gia nhấp vào mồn phái khác."
Á Phu Tử "nga" một tiếng, nói: "Nguyên lai là như vậy, bằng tu vi Hóa Thần kỳ của ngươi lại có được bản lình như vậy, nói vậy sư phụ của ngươi cũng không phải hạng người vô danh, không ngại nói đến nghe một chút, nói không chừng ta nhận thức sư phụ của ngươi cũng không chừng."
Ngươi nhận thức mới là gặp quỷ! Hắn cung kính nói: "Gia sư ở tại Tiên giới chỉ là hạng người vồ danh, có nói khẳng định tiền bối cũng không nhận thức."
Ánh mắt Á Phu Tử lóe ra theo dõi hắn một hồi, chậm rãi hỏi: "Hạng người vô danh mà có thể dạy dỗ ra đệ tử như ngươi, xem như là không tệ, nói vậy sư phụ ngươi hẳn là một ẩn sĩ, chẳng hay sư phụ ngươi ần cư ở tiên sơn phúc địa nào a?"
Hắn tìiấy Dược Thiên Sầu không chịu nói rõ, trong lòng nhiều ít nổi lên chút nghi ngờ, muốn hỏi rõ ràng để gọi người đi thăm dò kiểm tra.
Dược Thiên Sầu lập tức cảm giác được thâm ý trong lời nói của hắn, lúc này cười khổ nói: "Nếu như có thể chiếm được tiên sơn phúc địa ần cư thì tốt rồi, lần này ta cũng không cần chạy khắp nơi tìm kiếm sư phụ của ta mới tốt."
"Thế nào? Không nhìn thấy sư phụ của ngươi nữa?" Á Phu Tử kỳ quái nói.
"Thực không dám giấu diễm, sư phụ ta luôn hành tung bất định, bất quá bình thường hay theo một ít thương hội đến Minh Giới tìm chút linh thạch, thế nhưng không biết chuyện gì xảy ra, lần này lão nhân gia tiến nhấp Minh Giới đã lâu, những vẫn không thấy trở về." Nói xong hắn cúc cung thật sâu nói: "Lần này vãn bối đến Triêu Thiên cung tìm Thủy Minh Thanh huynh đệ, kỳ thực là có chuyện yêu cầu tiền bối, hi vọng tiền bối có thể nể mặt mũi của lệnh đồ mà thành toàn vãn bối một lần."
Thủy Minh Thanh nghe vậy sửng sốt, điều này thật không giống như phiên bản đã ước định trước đó a! Hắn không biết chính là vì Dược Thiên Sầu thấy lòng dạ lão quỷ đã nghi ngờ trọng trọng, làm hại hắn phải sửa kịch bản.
Á Phu Tử nhìn Thủy Minh Thanh, nhàn nhạt cười nói: "Ngươi vốn có ân với Triêu Thiên cung chúng ta, có chuyện gì thì cứ nói đi!"
"Tạ ơn tiền bối!" Hắn cung kính nói: "Là như vậy, ta nghe nói các đại phái đều có người lui tới giao dịch với Minh Giới, vãn bối muốn cầu tiền bối để người của Triêu Thiên cung khi giao dịch tại Minh Giới có thể mang theo vãn bối cùng đi, vãn bối muốn đi Minh Giới hỏi thăm tin tức của sư phụ."
Hắn cũng đã nghĩ thông, hắn đến Tiên giới chính là vì tìm Tất Trường Xuân, tuy rằng động tâm vì Thần Khư Cảnh, nhưng nếu có cơ hội phải nghĩ biện pháp đi thăm dò tin tức lão gia hỏa còn sống hay đã chết, nếu không trong lòng luôn luôn quấn quýt.
Á Phu Tử nghe vậy liền nghiêm nghị, yên lặng nhìn một hồi nói: "Minh Giới không giống như Tiên giới, nơi đó vô vờ mênh mông, đều có các bá chủ chư hầu cắt cứ, vẫn vô cùng hỗn loạn. Đi Minh Giới làm giao dịch là một chuyện rất nguy hiểm, nếu như sư phụ ngươi đi tới đó đã lâu không về...Thứ cho ta nói thẳng, chỉ sợ hi vọng trở về đã rất xa vời, ngươi xác định ngươi còn muốn đi mạo hiểm?"
"Một ngày là sư chung thân là phụ." Ánh mắt Dược Thiên Sầu kiên định gật đầu.
Sự nghi ngờ trong lòng Á Phu Tử biến mất, có chút cảm động nói: "Xem ra sư phụ của ngươi cũng không uổng công thu ngươi làm đồ đệ, bất quá hiện tại muốn đi Minh Giới chỉ sợ không phải thời gian, hiện nay toàn bộ tình thế Minh Giới tương đối khẩn trương, không chỉ là Triêu Thiên cung, dù là toàn bộ Tiên giới tạm thời cũng không có người nào đến Minh Giới làm giao dịch. n, muốn đi Minh Giới, chỉ sợ còn phải đợi thế cục trong Minh Giới ổn định lại một chút mới có thể đi...
Mọi người nhìn nhau, ra vẻ cũng không hiểu rõ ý tứ, Dược Thiên Sầu hiếu kỳ nói: "Lẽ nào Minh Giới phát sinh chuyện gì sao?"
Á Phu Tử liếc mắt nhìn quanh mọi người, thoáng trầm ngâm nói: "Hiện nay số người biết việc này chỉ sợ cũng chỉ có một ít cao tầng các môn phái, bất quá nói cho các ngươi cũng không quan hệ, xem như được thêm kiến thức! Sau đó không nên loạn truyền là được."
"Nhân gian bảy mươi hai giới, có một giới chính là cấm địa của Tiên mình hai giới, tuy rằng không biết do nguyên nhân gì, thế nhưng Tiên Đế và Minh Hoàng đều cấm người của Tiên mình hai giới lui tới với giới đó, địa phương kia chính là cổ chiến trường của Tiên mình hai giới đại chiến với Vạn Kiếm Ma Quân, đại khái các ngươi đều nghe nói phải không?"
"Nghe qua!" Mọi người cùng trả lời, trong lòng Dược Thiên Sầu chợt nhảy, hắn nói đến địa phương chính là địa phương mình đã tới, lẽ nào thế cục Minh Giới khần trương là bởi vì Đông Cực Thánh Thổ bị phá, nguyên nhân chính vì người bị nhốt đã quay trở về?
Á Phu Tử phất tay bày ra cách âm kết giới trong cửa hàng, lại tiếp tục nói: "Sau trận chiến thời thượng cổ, tuy rằng Vạn Kiếm Ma Quân chiến bại, thế nhưng Tiên mình hai
Giới đều có không ít người bị Vạn Kiếm Ma Quân bày ra Thiên Địa Càn Khôn đại trận gây khó khăn, cao thủ trong Tiên mình hai giới bị nhốt bên trong hơn mười vạn năm. Thẳng đến đoạn thời gian trước, Thiên Địa Càn Khôn đại trận bị phá, những cao thủ Tiên giới mượn đường Minh Giới trở về, mang đến một tin tức kinh người..." Hắn khựng lại, trên mặt lộ ra thần tình thổn thứe mơ hồ, tựa hồ như dị thường cảm khái. Mọi người yên lặng không tiếng động, đều chờ hắn nói tiếp, nhưng tựa hồ như hắn còn đang hồi ức chuyện gì, hãm sâu trong đó thật lâu không thể tự thoát ra. Dược Thiên Sầu thầm mắng, nhưng ngoài miệng vẫn thành thật hỏi: "Tiền bối, không biết là tin tức kinh người gì?"
Á Phu Tử phục hồi lại tình thần, lắc đầu cảm thán nói: "Có người nói.., trong nhân gian có một tuyệt đại cao thủ tên là Tất Trường Xuân, có thể tự do ra vào Thiên Địa Càn Khôn đại trận vây khốn cao thủ Tiên mình hai giới. Đáng sợ chính là, hai vị mình Tướng và hai vị Tiên Quân của Tiên mình hai giới liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn, hai vị mình Tướng và một vị Tiên Quân đều chết trong tay hắn, còn có một người bị trọng thương...
"A..." Người trong cửa hàng đều nhịn không được kinh hô lên, nhân gian không ngờ lại xuất hiện một người có thể độc chiến bốn vị cao thủ cấp bậc Tiên Quân, thật quá dọa người. Tin tức này xác thực chấn động, mọi người nghe xong ngay cà thở mạnh cũng không dám.
Kháo! Là tin tức quá hạn này sao? Dược Thiên Sầu không nói gì, lần thứ hai cung kính hỏi: "Tiền bối, chuyện này có Kên quan gì tới thế cục khẩn trương của Minh Giới?"
Á Phu Tử nhìn hắn nói: "Tự nhiên có quan hệ, người tên Tất Trường Xuân kia sau khi đánh bại hai mình Tướng và hai Tiên Quân, lại xông vào Minh Giới. Lần này hắn lại càng làm một chuyện khiến cho người ta không tưởng tượng nổi, quả thực là to gan lớn mật, không ngờ lại trực tiếp sấm tới Minh Hoàng scm, đã muốn khiêu chiến Minh Hoàng..."
"A..." Mọi người hít sâu một hơi, Minh Hoàng ở trong mắt mọi người, đó là một vị cao thủ cấp bậc ngang hàng Tiên Đế, không ngờ có người dám đi khiêu chiến Minh Hoàng?
Má ơi! Trái tim Dược Thiên Sầu nhảy mạnh đùng đùng, bắp chân có chút như nhũn ra, gương mặt hoàn toàn co quắp. Trong lòng hắn bất đắc dĩ cảm thán, lão gia hỏa thật sự chuyện gì đều dám làm, cuồng vọng không có biên giới, không ngờ thực sự đi khiêu chiến vị nhân vật trong truyền thuyết gần như thần thoại, đó chính là cao thủ mạnh nhất thần bí nhất Minh Giới a!
Hắn bỗng nhiên Kên tưởng tới chuyện mất đi Kên hệ với Tất Trường Xuân, nhất thời khẩn trương lên, sắc mặt hơi có chút trắng bệch truy hỏi: "Người nọ sau đó thế nào?"
Á Phu Tử nhìn hắn, cũng không để ý, chỉ nghĩ hắn nghe được bị hoảng sợ, ngày trước khi mình nghe được tin tức này làm gì mà không sợ hãi giống như hắn. Hắn lắc đầu than thở: "Người này thực sự rất mạnh, một đường giết tới Minh Hoàng sơn, rốt cục kinh động bốn vị mình Tướng cực mạnh nhất trong mười hai mình Tướng vẫn còn sống sót. Kết quà tứ đại mình Tướng liên thủ chiến đấu với hắn mà không thắng được...Một mình hắn chiến đấu kịch liệt với tứ đại mình Tướng hồi lâu, song phưong không ngờ lại đánh bình thủ. Cũng chính bởi vì chuyện này, đã kinh động Minh Hoàng bên trong Minh Hoàng cung thần bí nhất phải hiện thân...
Trái tìm Dược Thiên Sầu run lên, lại gấp giọng truy hỏi: "Kết quà thế nào?"
"Minh Hoàng không hổ là Minh Hoàng, không hổ là vị vua cực mạnh của Minh Giới..." Á Phu Tử kìm lòng không được nắm chặt hai tay, dõng dạc nói: "Có người nói sau khi Minh Hoàng hiện thân, phi thường tức giận, nhiều năm như vậy là lần đầu tiên có người đánh tới Minh Hoàng cung của hắn, lúc này liền quát lui tứ đại mình Tướng, tự mình động thủ với Tất Trường Xuân...Ba chiêu! Gần ba chiêu! Chỉ là dùng ba chiêu! Ba chiêu kinh thiên động địa, lập tức đánh trọng thưong Tất Trường Xuân, sự kinh khủng của Minh Hoàng liền có thể đoán được. Tất Trường Xuân bị trọng thương lại bị Minh Hoàng trong cơn phẫn nộ một đường truy sát, có thể nói chấn động toàn bộ Minh Giới, làm cho cà Minh Giới lần thứ hai kiến thức được sự kinh khủng của Minh Hoàng..."