– *RẦM* Dậy đi con heo!
Yun đá thẳng cửa phòng, giọng điệu đôi chút chanh chua! Nó nằm la liệt trên giường vẫn còn chìm trong giấc ngủ. Khuôn mặt yên bình đến khó tả!
– Này, dậy đi heo!
– Ưmmm…
Bị phá bởi hắn, nó khó chịu ngồi bật dậy, trừng mắt nhìn tên khó ưa đó. Chỉ tại hắn mà nó mới phải thức tới khuya, giờ lại còn phá giấc :
– Biết rồi! – Nó quạo
– Em lớn tiếng với ai đấy! – Hắn nhíu mày
– Với anh đấy! – Nó quát lại
– Này, tôi có lòng tốt lên kêu em dậy! Vậy mà không biết cảm ơn mà còn quát tôi à? – Hắn bắt đầu lớn tiếng
Dưới lầu, ai cũng nghe tiếng của hai đứa nó cãi vã. Họ chỉ biết thở dài, sai lầm khi nhờ Yun gọi nó dậy mà! Đại Ma Vương gặp ngay Tiểu Quỷ cứng đầu >
Quay lại cặp trên lầu, hắn với nó đấu mắt, chẳng ai nhường ai. Trong người, hôm nay nó bỗng khó chịu đến lạ kì, chỉ muốn tìm ai đó để trút giận và Yun trúng tuyển!
– Lo mà thay đồ rồi xuống nhà đi! – Hắn nói
– Không cần anh nhắc!
– Này, tôi đã làm gì em đâu mà em quạo với tôi thế!
– Tôi THÍCH! – Nó nhấn mạnh
– Được thôi! Tôi cốc thèm quan tâm em nữa, nhớ đó!
Yun tức giận, đùng đùng bỏ xuống nhà. Bên dưới, mọi người nhìn chằm chằm vào cơn giận rực luaqr từ trên lầu đi xuống. Khuôn mặt tối sầm của Yun khiến chẳng ai dám lại gần! Yun ngồi xuống ghế, cố gắng giữ bình tĩnh! Một chút sau nó cũng bước xuống, khuôn mặt cũng chẳng tốt lành gì. Tình hình như chiến tranh IS, Ngọc thấy vậy liền cố gắng cứu vãn tình hình:
– Đi kiếm gì ăn rồi ra biển thôi! – Ngọc nói
– được đó! – Bi cười
– Đi nào! – Ngọc kéo nó
Sau khi đi ăn xong, mọi người đi ra biển chơi! Nó với Yun vẫn giận nhau, đều tránh né, không nói chuyện hay đứng gần ==! Nó mặc trên người bộ đồ bơi hai mảnh, khoe đường cong hoàn hảo và nước da không tì vết. Mọi ánh mắt đều hướng về nó và Ngọc, cả hai như tiên giáng trần. Trong khi mọi người tắm biển, nó nằm trên ghế bố, đeo tai phone và tranh thủ ngủ!
– Nè, uống đi!
TA bỗng xuất hiện, áp lon coca vào má nó khiến nó giật mình. Nó nhìn TA, miệng nở nụ cười tươi. TA ngồi xuống cạnh nó, cả người ướt nhẹp chứng tỏ mới vừa dưới biển lên đây mà
– Không ra tắm sao? – TA hỏi
– tao lười! – Nó nói
– Này! Tổ chức chuyến đi này cho mày đấy nhỏ, cố gắng hưởng thụ đi! – TA nhăn mặt
– Chẳng phải mày cũng được hưởng ké sao? – Nó cười
– Ờ thì …..
– Khùng – Nó cười tươi
Nụ cười toả nắng khiến tim TA loạn nhịp, mặt thoáng đỏ! Nó ngây ngô đâu hề biết điều đó, vì nó chỉ xem TA là một người bạn thôi!
– Mày với Anh Yun sao vậy? – TA hỏi
– Đừng nhắc tới tên đó! – Nó nhăn mặt
– Được rồi! Mà này, tối qua…. Mày có đi ra ngoài bãi biển lúc khuya không vậy?
Như sét đánh ngang tai, như bị bắt trộm, nó cười gượng quay sang nhìn TA
– À … Không! Sao thế? – Nó nói dối
– Vậy à! Không gì – TA cười
Nét mặt của TA kì lạ lắm, hình như đang giấu gì đó nhưng nó chẳng để ý vì vừa thoát chết >
————————–
Cùng lúc, Yun đang chơi bóng chuyền cùng mọi người thì Kai tiến đến gần với vẻ mặt gian tà
– Sao đây nhóc? – Yun nhìn Kai
– À thì, đêm hôm qua…. – Kai ngập ngừng
– Sao? – Yun hơi nhíu mày
– Anh có ra khỏi phòng không?
– Không! Thì sao?
– Vậy à? Không gì!
Biểu hiện của Kai khiến Yun nghi ngờ, rõ ràng có gì đó ở đây!
———————————————
Đôi lời từ Tác Giả:(
Xin lỗi vì đã bỏ bê việc viết truyện:((, tớ thật sự không có nhiều thời gian. Khoảng thời gian vừa qua tớ còn phải ôn thi nên mới không ra được nhiều chap, mong mọi người thông cảm. Mặc dù vậy mọi người vẫn ủng hộ
Yun đá thẳng cửa phòng, giọng điệu đôi chút chanh chua! Nó nằm la liệt trên giường vẫn còn chìm trong giấc ngủ. Khuôn mặt yên bình đến khó tả!
– Này, dậy đi heo!
– Ưmmm…
Bị phá bởi hắn, nó khó chịu ngồi bật dậy, trừng mắt nhìn tên khó ưa đó. Chỉ tại hắn mà nó mới phải thức tới khuya, giờ lại còn phá giấc :
– Biết rồi! – Nó quạo
– Em lớn tiếng với ai đấy! – Hắn nhíu mày
– Với anh đấy! – Nó quát lại
– Này, tôi có lòng tốt lên kêu em dậy! Vậy mà không biết cảm ơn mà còn quát tôi à? – Hắn bắt đầu lớn tiếng
Dưới lầu, ai cũng nghe tiếng của hai đứa nó cãi vã. Họ chỉ biết thở dài, sai lầm khi nhờ Yun gọi nó dậy mà! Đại Ma Vương gặp ngay Tiểu Quỷ cứng đầu >
Quay lại cặp trên lầu, hắn với nó đấu mắt, chẳng ai nhường ai. Trong người, hôm nay nó bỗng khó chịu đến lạ kì, chỉ muốn tìm ai đó để trút giận và Yun trúng tuyển!
– Lo mà thay đồ rồi xuống nhà đi! – Hắn nói
– Không cần anh nhắc!
– Này, tôi đã làm gì em đâu mà em quạo với tôi thế!
– Tôi THÍCH! – Nó nhấn mạnh
– Được thôi! Tôi cốc thèm quan tâm em nữa, nhớ đó!
Yun tức giận, đùng đùng bỏ xuống nhà. Bên dưới, mọi người nhìn chằm chằm vào cơn giận rực luaqr từ trên lầu đi xuống. Khuôn mặt tối sầm của Yun khiến chẳng ai dám lại gần! Yun ngồi xuống ghế, cố gắng giữ bình tĩnh! Một chút sau nó cũng bước xuống, khuôn mặt cũng chẳng tốt lành gì. Tình hình như chiến tranh IS, Ngọc thấy vậy liền cố gắng cứu vãn tình hình:
– Đi kiếm gì ăn rồi ra biển thôi! – Ngọc nói
– được đó! – Bi cười
– Đi nào! – Ngọc kéo nó
Sau khi đi ăn xong, mọi người đi ra biển chơi! Nó với Yun vẫn giận nhau, đều tránh né, không nói chuyện hay đứng gần ==! Nó mặc trên người bộ đồ bơi hai mảnh, khoe đường cong hoàn hảo và nước da không tì vết. Mọi ánh mắt đều hướng về nó và Ngọc, cả hai như tiên giáng trần. Trong khi mọi người tắm biển, nó nằm trên ghế bố, đeo tai phone và tranh thủ ngủ!
– Nè, uống đi!
TA bỗng xuất hiện, áp lon coca vào má nó khiến nó giật mình. Nó nhìn TA, miệng nở nụ cười tươi. TA ngồi xuống cạnh nó, cả người ướt nhẹp chứng tỏ mới vừa dưới biển lên đây mà
– Không ra tắm sao? – TA hỏi
– tao lười! – Nó nói
– Này! Tổ chức chuyến đi này cho mày đấy nhỏ, cố gắng hưởng thụ đi! – TA nhăn mặt
– Chẳng phải mày cũng được hưởng ké sao? – Nó cười
– Ờ thì …..
– Khùng – Nó cười tươi
Nụ cười toả nắng khiến tim TA loạn nhịp, mặt thoáng đỏ! Nó ngây ngô đâu hề biết điều đó, vì nó chỉ xem TA là một người bạn thôi!
– Mày với Anh Yun sao vậy? – TA hỏi
– Đừng nhắc tới tên đó! – Nó nhăn mặt
– Được rồi! Mà này, tối qua…. Mày có đi ra ngoài bãi biển lúc khuya không vậy?
Như sét đánh ngang tai, như bị bắt trộm, nó cười gượng quay sang nhìn TA
– À … Không! Sao thế? – Nó nói dối
– Vậy à! Không gì – TA cười
Nét mặt của TA kì lạ lắm, hình như đang giấu gì đó nhưng nó chẳng để ý vì vừa thoát chết >
————————–
Cùng lúc, Yun đang chơi bóng chuyền cùng mọi người thì Kai tiến đến gần với vẻ mặt gian tà
– Sao đây nhóc? – Yun nhìn Kai
– À thì, đêm hôm qua…. – Kai ngập ngừng
– Sao? – Yun hơi nhíu mày
– Anh có ra khỏi phòng không?
– Không! Thì sao?
– Vậy à? Không gì!
Biểu hiện của Kai khiến Yun nghi ngờ, rõ ràng có gì đó ở đây!
———————————————
Đôi lời từ Tác Giả:(
Xin lỗi vì đã bỏ bê việc viết truyện:((, tớ thật sự không có nhiều thời gian. Khoảng thời gian vừa qua tớ còn phải ôn thi nên mới không ra được nhiều chap, mong mọi người thông cảm. Mặc dù vậy mọi người vẫn ủng hộ