Ngọc khẳng định điều đó khiến nó hơi khựng người lại rồi tiếp tục uống ly nước cam trên tay, nó biết điều đó chứ nhưng phải làm thế nào đây?
– Mày đừng vô tâm như vậy chứ! – Ngọc nói
Nhẹ nhàng đặt ly thuỷ tinh lên bàn, thở dài rồi quay sang Ngọc:
– Tao sẽ không yêu ai nữa! Một lần là quá đủ! – Nó nói
– Nhưng mày không thấy có chút tình cảm nào sao? – Ngọc nhăn mặt
– Dừng chuyện này ở đây đi! Tao nhắc lại là sẽ không yêu ai nữa, một mình vẫn tốt! – Nó kiên quyết
– Ừ! Mốt mày thành bà già sống với bầy mèo á! – Ngọc bĩu môi
Ngọc đôi khi chỉ muốn đá cho nó vài phát vì cái tính vô tình ==, nhưng Ngọc hiểu nó vẫn còn sợ cảm giác tổn thương sau vụ của hắn! Người phục vụ lúc này đem lên một dĩa thứa ăn khác theo yêu cầu của TA, nó chỉ biết cười trừ rồi tiếp tục ăn. Cứ tưởng bữa ăn sẽ diễn ra trong hoà bình và vui vẻ nhưng đâu ai đoán được chữ ngờ ==!
– Nhóc con! Em lại không ăn ớt xanh đó à? – Anh từ bàn kế bên nói qua
– Em biết đổi như thế là phí phạm thức ăn không? – Key hùa theo
– Đúng đó! – Bàn bên đó đồng thanh
– Người ta không có ăn mà mình lại đi đổ như thế! – Yun nói
Nó dừng tất cả hành động lại, tại sao không bao giờ nó được yên bình thế này ==? Nhìn sang bàn bên cạnh, họ đang chỉ trích nó vì việc nó đổi dĩa thức ăn khác >
– Thế thì sao? – Nó nói
– Thì em đang lãng phí thức ăn! – Cen nói
– Thì sao? – Nó nhíu mày
– Em có tội! – MC cười
– Vậy thì? – Nó nhếch mép
– Em sẽ bị bắt! – Kino kết luận
– Không có luật nào như thế cả! Kể cả có, em sẽ thay đổi nó! – Nó nói
– Uầyyyy! Nhóc con đang tính làm cảnh sát à? – Key cười
– Không! Bọn cảnh sát bây giờ chỉ thích tiền, tiền làm mờ mắt tất cả bọn chúng. Em sẽ người dọn sạch loại người như thế! – nó cười
– Ghê gớm nhĩ! – Anh chọc
– Chớ sao! Em mà! – Nó nháy mắt
– Đúng rồi! Em mà, em là đồ lùn mà! – Yun nói
– Anh không kiếm chuyện với tôi là ăn cơm không ngon à? – Nó liếc Yun
– Tôi chỉ thêm phần thiếu trong câu của em! – Yun nói
– Không mượn! – Nó nói
– Tôi thích! – Yun ngang ngược
– Đồ ngang ngược! – Nó nói
Nó nói rồi quay lại ăn tiếp, đúng là đồ ngang ngược ==! Không hiểu tại sao tên đó lại thích châm chọc nó đến thế >
– Không đợi hả? – Ngọc ngạc nhiên
– Đợi làm gì, lớn thì tự mò về! – Nó nói
– Lỡ bị la thì sao? – Ngọc hỏi
– Tao bắn nát não từng người! – Nó kiên quyết
Ngọc cười rồi bước theo nó, chỉ cần nó nói vậy thì Ngọc sẽ được bảo vệ trong mọi hoàn cảnh:3! Khung cảnh nhà hàng thật náo loạn, những mỹ nam đang bị bu quanh bởi những cô gái ==! Yun dù khó chịu nhưng không thể quát lên được >
– Nè! Như với Ngọc đâu? – Yun nói
Những người khác nghe thế liền nhìn xung quanh mình, đúng là không có nó và Ngọc! Nụ cười tươi tắn trên môi chợt tắt, họ cố gắng thoát ra khỏi vòng vây của những cô gái kia!
– Nãy mới thấy đây mà? – Anh ngạc nhiên
– Chắc là đi đâu đó thôi! – Key nói
– Chia nhau ra tìm đi! Khu này rộng lắm! – Kino nói
Họ chia nhau ra vừa tìm, vừa cố gắng liên lạc với tụi nó qua điện thoại hay các thiết bị liên lạc khác! Nó cùng Ngọc đã vào bên khu nghỉ dưỡng dành cho khách, nó bỗng muốn ăn kem nên lôi kéo Ngọc vào quán kem:))! Ngồi xuống bàn và gọi món, nó thoải mái hơn khi đi chung với Ngọc!
– Mày bị điên à, trời lạnh như thế này đi ăn kem! – Ngọc nói
– Tự nhiên thèm thôi! – Nó cười
Nó cùng Ngọc vừa ăn kem vừa nói chuyện vui vẻ, không khí nhộn nhịp hơn ở nhà hàng nhiều!
– Như! Tao nghĩ mày nên suy nghĩ lại về việc Tuấn Anh! – Ngọc nói
– Đã nói là không nhắc mà! – Nó thở dài
– Biết là vậy nhưng mày đừng vô tâm quá!
– Biết làm sao được, tao bây giờ rối lắm! – Nó cười nhạt
– Vậy sao mày không thử quên đi quá khứ?
– Mày biết không! Sau việc đó tao dường như chẳng thể mở lòng được nữa, giống như mày đóng chặt lại không để ai mở ra nữa! Với Tuấn Anh, tao xem nó là một người bạn, cũng có thể là người anh trai. Về chuyện yêu đương thì tao không bao giờ nghĩ đến cả, với nó tao luôn muốn nó bên cạnh! Yêu rồi sẽ chia tay, sẽ xa nhau mãi mãi! Tao không muốn nó tổn thương, cứ như vầy là được rồi. Và tao sẽ không yêu thêm một ai nữa!
– Quyết định của mày, tao biết không thể thay đổi! Mày nói cũng đúng, nếu yêu sẽ xa nhau!
– Thôi, đừng nhắc tới nữa! Ăn hết đi rồi về, tao muốn đi ngủ!
Nó cười rồi cùng Ngọc ăn kem, tụi nó không muốn nhắc nữa! Ăn xong rồi bước ra bên ngoài, khung cảnh người nước ngoài qua lại và nói tiếng anh khiến nó hơi chóng mặt! Dù hiểu và giao tiếp được nhưng điều này khiến nó hơi bối rối! Tung tăng đi về khu biệt thự, trên đường về thì tụi nó có ghé vào vài shop quần áo và mua! Tụi nó đâu hề biết có người đang tìm mình ==’!
Anh cùng những người khác tìm tụi nó khắp nơi nhưng không thấy, họ không nghĩ tụi nó đang ở khu dành cho khách ==’! Anh cũng TA, MC ra tận khu trượt tuyết tìm nhưng chẳng thấy, những người khác tìm tất cả cả nơi trừ khu dành cho khách!
– Mọi người có thấy không? – Key nói qua dây chuyền
– Không!
Ai cũng lo lắng chạy đi tìm cả, liên lạc thì không được, họ lại càng không thể báo với nhân viên ở đây vì sẽ có tội phạm lẫn vào đây! Lúc này họ không hẹn mà đều ở gần khu dành cho khách. Nó và Ngọc vừa đi vừa nói chuyện thu hút ánh nhìn xung quanh. Bỗng lúc này có tiếng ồn ào ở phía sau lưng tụi nó và bỗng:
– * Rầm * A A A A A A A A A A A
– Mày đừng vô tâm như vậy chứ! – Ngọc nói
Nhẹ nhàng đặt ly thuỷ tinh lên bàn, thở dài rồi quay sang Ngọc:
– Tao sẽ không yêu ai nữa! Một lần là quá đủ! – Nó nói
– Nhưng mày không thấy có chút tình cảm nào sao? – Ngọc nhăn mặt
– Dừng chuyện này ở đây đi! Tao nhắc lại là sẽ không yêu ai nữa, một mình vẫn tốt! – Nó kiên quyết
– Ừ! Mốt mày thành bà già sống với bầy mèo á! – Ngọc bĩu môi
Ngọc đôi khi chỉ muốn đá cho nó vài phát vì cái tính vô tình ==, nhưng Ngọc hiểu nó vẫn còn sợ cảm giác tổn thương sau vụ của hắn! Người phục vụ lúc này đem lên một dĩa thứa ăn khác theo yêu cầu của TA, nó chỉ biết cười trừ rồi tiếp tục ăn. Cứ tưởng bữa ăn sẽ diễn ra trong hoà bình và vui vẻ nhưng đâu ai đoán được chữ ngờ ==!
– Nhóc con! Em lại không ăn ớt xanh đó à? – Anh từ bàn kế bên nói qua
– Em biết đổi như thế là phí phạm thức ăn không? – Key hùa theo
– Đúng đó! – Bàn bên đó đồng thanh
– Người ta không có ăn mà mình lại đi đổ như thế! – Yun nói
Nó dừng tất cả hành động lại, tại sao không bao giờ nó được yên bình thế này ==? Nhìn sang bàn bên cạnh, họ đang chỉ trích nó vì việc nó đổi dĩa thức ăn khác >
– Thế thì sao? – Nó nói
– Thì em đang lãng phí thức ăn! – Cen nói
– Thì sao? – Nó nhíu mày
– Em có tội! – MC cười
– Vậy thì? – Nó nhếch mép
– Em sẽ bị bắt! – Kino kết luận
– Không có luật nào như thế cả! Kể cả có, em sẽ thay đổi nó! – Nó nói
– Uầyyyy! Nhóc con đang tính làm cảnh sát à? – Key cười
– Không! Bọn cảnh sát bây giờ chỉ thích tiền, tiền làm mờ mắt tất cả bọn chúng. Em sẽ người dọn sạch loại người như thế! – nó cười
– Ghê gớm nhĩ! – Anh chọc
– Chớ sao! Em mà! – Nó nháy mắt
– Đúng rồi! Em mà, em là đồ lùn mà! – Yun nói
– Anh không kiếm chuyện với tôi là ăn cơm không ngon à? – Nó liếc Yun
– Tôi chỉ thêm phần thiếu trong câu của em! – Yun nói
– Không mượn! – Nó nói
– Tôi thích! – Yun ngang ngược
– Đồ ngang ngược! – Nó nói
Nó nói rồi quay lại ăn tiếp, đúng là đồ ngang ngược ==! Không hiểu tại sao tên đó lại thích châm chọc nó đến thế >
– Không đợi hả? – Ngọc ngạc nhiên
– Đợi làm gì, lớn thì tự mò về! – Nó nói
– Lỡ bị la thì sao? – Ngọc hỏi
– Tao bắn nát não từng người! – Nó kiên quyết
Ngọc cười rồi bước theo nó, chỉ cần nó nói vậy thì Ngọc sẽ được bảo vệ trong mọi hoàn cảnh:3! Khung cảnh nhà hàng thật náo loạn, những mỹ nam đang bị bu quanh bởi những cô gái ==! Yun dù khó chịu nhưng không thể quát lên được >
– Nè! Như với Ngọc đâu? – Yun nói
Những người khác nghe thế liền nhìn xung quanh mình, đúng là không có nó và Ngọc! Nụ cười tươi tắn trên môi chợt tắt, họ cố gắng thoát ra khỏi vòng vây của những cô gái kia!
– Nãy mới thấy đây mà? – Anh ngạc nhiên
– Chắc là đi đâu đó thôi! – Key nói
– Chia nhau ra tìm đi! Khu này rộng lắm! – Kino nói
Họ chia nhau ra vừa tìm, vừa cố gắng liên lạc với tụi nó qua điện thoại hay các thiết bị liên lạc khác! Nó cùng Ngọc đã vào bên khu nghỉ dưỡng dành cho khách, nó bỗng muốn ăn kem nên lôi kéo Ngọc vào quán kem:))! Ngồi xuống bàn và gọi món, nó thoải mái hơn khi đi chung với Ngọc!
– Mày bị điên à, trời lạnh như thế này đi ăn kem! – Ngọc nói
– Tự nhiên thèm thôi! – Nó cười
Nó cùng Ngọc vừa ăn kem vừa nói chuyện vui vẻ, không khí nhộn nhịp hơn ở nhà hàng nhiều!
– Như! Tao nghĩ mày nên suy nghĩ lại về việc Tuấn Anh! – Ngọc nói
– Đã nói là không nhắc mà! – Nó thở dài
– Biết là vậy nhưng mày đừng vô tâm quá!
– Biết làm sao được, tao bây giờ rối lắm! – Nó cười nhạt
– Vậy sao mày không thử quên đi quá khứ?
– Mày biết không! Sau việc đó tao dường như chẳng thể mở lòng được nữa, giống như mày đóng chặt lại không để ai mở ra nữa! Với Tuấn Anh, tao xem nó là một người bạn, cũng có thể là người anh trai. Về chuyện yêu đương thì tao không bao giờ nghĩ đến cả, với nó tao luôn muốn nó bên cạnh! Yêu rồi sẽ chia tay, sẽ xa nhau mãi mãi! Tao không muốn nó tổn thương, cứ như vầy là được rồi. Và tao sẽ không yêu thêm một ai nữa!
– Quyết định của mày, tao biết không thể thay đổi! Mày nói cũng đúng, nếu yêu sẽ xa nhau!
– Thôi, đừng nhắc tới nữa! Ăn hết đi rồi về, tao muốn đi ngủ!
Nó cười rồi cùng Ngọc ăn kem, tụi nó không muốn nhắc nữa! Ăn xong rồi bước ra bên ngoài, khung cảnh người nước ngoài qua lại và nói tiếng anh khiến nó hơi chóng mặt! Dù hiểu và giao tiếp được nhưng điều này khiến nó hơi bối rối! Tung tăng đi về khu biệt thự, trên đường về thì tụi nó có ghé vào vài shop quần áo và mua! Tụi nó đâu hề biết có người đang tìm mình ==’!
Anh cùng những người khác tìm tụi nó khắp nơi nhưng không thấy, họ không nghĩ tụi nó đang ở khu dành cho khách ==’! Anh cũng TA, MC ra tận khu trượt tuyết tìm nhưng chẳng thấy, những người khác tìm tất cả cả nơi trừ khu dành cho khách!
– Mọi người có thấy không? – Key nói qua dây chuyền
– Không!
Ai cũng lo lắng chạy đi tìm cả, liên lạc thì không được, họ lại càng không thể báo với nhân viên ở đây vì sẽ có tội phạm lẫn vào đây! Lúc này họ không hẹn mà đều ở gần khu dành cho khách. Nó và Ngọc vừa đi vừa nói chuyện thu hút ánh nhìn xung quanh. Bỗng lúc này có tiếng ồn ào ở phía sau lưng tụi nó và bỗng:
– * Rầm * A A A A A A A A A A A