Mọi người trong nhà nhìn ra phía cửa, Bi đứng đó với nụ cười tươi, khuôn mặt lạnh lùng kia biến mất thay vào đó là rạng rỡ như ánh ban mai. Nó thoáng ngẫn người rồi khẽ rùng mình, cảm giác có ai đó bắn điện vào mình!
– Đi đâu? – Anh hỏi
– Biển! – Bi nói
– Thật á? – Key ngạc nhiên
– Vậy ra là phê duyệt rồi! – Yun gật gù
– Đương nhiên rồi! Nhanh chóng lên nào, em đã liên lạc cho những người khác. Họ sẽ đến thẳng sân bay! – Bi nói
– Khoan khoan, Biển?
Đôi mắt to tròn, cái màu tím ma mị bỗng sáng lên, đâu đó trong con ngươi có một tia hi vọng đang hiện lên. Nó nhìn Bi, đôi mắt như đợi chờ một điều gì đó! Bi nhìn nó, trong con người ngang ngược, con tim sắt đá bỗng cảm thấy ấm áp, không phải là tình yêu trai gái, mà là tình cảm gia đình. Trước mắt Bi, người con gái với vẻ ngoài khiến người ta muốn bảo vệ, một cô em gái từ trên trời rơi xuống, lúc này đây, có lẽ… Bi đã chấp nhận nó, một thành viên của Họ Bạch!
– À Ờ! Biển! – Bi có phần lúng túng
– GyAAAAaaaaaaa! Đi biển!
Tiếng hét của sự vui mừng, khuôn mặt căng hết cơ ra vì nụ cười tít mắt. Nó thích Biển, à không, phải nói là Yêu mới đúng. Biển, bao la, luôn đem cho người ta một sự hi vọng, tiếng rì rào luôn đến trong đêm!
Mọi người nhìn chằm chằm vào nó, Anh và Key thì đã hiểu nó quá rõ, chỉ biết bật cười vì sự ngây ngô kia. Yun nhìn nó, miệng mỉm cười dịu dàng, ấm áp. Bi nhìn nó, ngạc nhiên lẫn hạnh phúc
– E Hèm! Nếu đã vui đến vậy thì mau mau đi soạn đồ đi! – Anh nhắc nhở
Đem theo niềm vui kia lên phòng để lấy đồ, nó vừa bỏ quần áo vào vali, miệng vừa hát ca. Yun kéo chiếc vali từ phòng mình bước ra, mắt nhìn về phía phòng của nó, tai nghe được một giọng hát trầm ấm. Ngẩn người một lát rồi thở dài, khoé môi hơi cong, hắn bước xuống lầu, bước chân nặng nề…..
– Xong hết rồi chứ? – Anh nói
4 người con trai đang ngồi trong phòng khách, 4 vẻ đẹp khác nhau, 4 tính cách khác nhau, không thể nói ai đẹp hơn ai. Họ không phải là diễn viên, ca sĩ hay người mẫu, họ hoạt động trong thế giới ngầm! Vẻ đẹp, tiền bạc, tài năng, gia thế, sự nghiệp, họ đều trọn vẹn. Nếu như theo ngôn tình, đây là Soái Ca của các cô nàng
– Còn nhóc con thôi! – Key cười
– Không biết nhỏ đó làm gì mà lâu quá! – Yun nhăn mặt
– Thôi nào! Mày là con trai, nó là con gái. Đương nhiên là phải lâu rồi! – Key nói
– Anh 3 nói phải đấy, anh đừng lúc nào cũng trách móc tôi như thế!
Nó từ trên lầu bước xuống, khuôn mặt phụng phịu với chiếc vali trên tay. Vừa bước xuống lầu đã nghe tiếng trách móc của hắn, đâu phải tại nó >
– Em xong rồi à? – Anh cười
– Dạ 2! – Nó tươi cười
– Rồi, đi nào! – Bi đứng lên
Mọi người nhanh chóng di chuyển ra ngoài, vừa mở cửa thì Anh cùng Bi đã nhanh chóng đưa nó ra ngoài, không để lũ phóng viên kia chụp được nó. Tiếng máy chụp hình vang lên liên tục, ánh đèn khiến hắn khó chịu, đôi mắt xám nheo lại! Được anh cùng Bi che chở, nó cảm thấy hạnh phúc, đây là gia đình mới, đây là người nhà mới của nó sao?
Khung cảnh hỗn loạn diễn ra, hàng vệ sĩ nhanh chóng chặn phóng viên, tụi nó trong tích tắc đi vào bên trong xe!
– Haizzzzz! Cứ như người nổi tiếng! – Bi thở dài
– Bây giờ chúng ta còn hơn cả người nổi tiếng! – Key cười
– Nhất là con nhóc này – Anh xoa đầu nó
Nó chỉ biết cười trừ rồi nhìn ra ngoài cửa xe, phóng viên vẫn tiếp tục chụp lấy chụp để. Hàng vệ sĩ khó khăn lắm mới chặn được họ >
– Ơ chết! Nếu thế thì Bông Gòn làm sao đây? – Nó hoảng
– Không sao! Ban nãy Bi đã kêu người tới rồi, tiện thể sẽ đưa về Anh. Không thể nó ở đây lâu quá, không thể giam một con sói hoang trong một căn nhà! – Key nói
Nó nhìn sang Bi, ánh mắt cảm ơn nhưng miệng thì không nói. Bi liếc mắt sang nó, khuôn mặt kiêu ngạo như bao ngày. Nó nhíu mày, không ngờ tên này là Anh Trai nó đấy!
– Không cần cảm ơn! – Bi nói
– Ai cảm ơn anh đâu chớ? – Nó lẽ lưỡi
– Em! – Bi liếc
Nó hất mặt, ba người còn lại chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm. Chiếc xe bắt đầu lăn bánh đi tới sân bay! Vừa đến sân bay, tụi nó nhanh chong di chuyển đến máy bay riêng, trên máy bay những người còn lại đã tập hợp đầy đủ. Máy bay cất cánh, bay về phía biển khơi! Nó háo hức, đây sẽ là một chuyến đi, một kỉ niệm đẹp
– Đi đâu? – Anh hỏi
– Biển! – Bi nói
– Thật á? – Key ngạc nhiên
– Vậy ra là phê duyệt rồi! – Yun gật gù
– Đương nhiên rồi! Nhanh chóng lên nào, em đã liên lạc cho những người khác. Họ sẽ đến thẳng sân bay! – Bi nói
– Khoan khoan, Biển?
Đôi mắt to tròn, cái màu tím ma mị bỗng sáng lên, đâu đó trong con ngươi có một tia hi vọng đang hiện lên. Nó nhìn Bi, đôi mắt như đợi chờ một điều gì đó! Bi nhìn nó, trong con người ngang ngược, con tim sắt đá bỗng cảm thấy ấm áp, không phải là tình yêu trai gái, mà là tình cảm gia đình. Trước mắt Bi, người con gái với vẻ ngoài khiến người ta muốn bảo vệ, một cô em gái từ trên trời rơi xuống, lúc này đây, có lẽ… Bi đã chấp nhận nó, một thành viên của Họ Bạch!
– À Ờ! Biển! – Bi có phần lúng túng
– GyAAAAaaaaaaa! Đi biển!
Tiếng hét của sự vui mừng, khuôn mặt căng hết cơ ra vì nụ cười tít mắt. Nó thích Biển, à không, phải nói là Yêu mới đúng. Biển, bao la, luôn đem cho người ta một sự hi vọng, tiếng rì rào luôn đến trong đêm!
Mọi người nhìn chằm chằm vào nó, Anh và Key thì đã hiểu nó quá rõ, chỉ biết bật cười vì sự ngây ngô kia. Yun nhìn nó, miệng mỉm cười dịu dàng, ấm áp. Bi nhìn nó, ngạc nhiên lẫn hạnh phúc
– E Hèm! Nếu đã vui đến vậy thì mau mau đi soạn đồ đi! – Anh nhắc nhở
Đem theo niềm vui kia lên phòng để lấy đồ, nó vừa bỏ quần áo vào vali, miệng vừa hát ca. Yun kéo chiếc vali từ phòng mình bước ra, mắt nhìn về phía phòng của nó, tai nghe được một giọng hát trầm ấm. Ngẩn người một lát rồi thở dài, khoé môi hơi cong, hắn bước xuống lầu, bước chân nặng nề…..
– Xong hết rồi chứ? – Anh nói
4 người con trai đang ngồi trong phòng khách, 4 vẻ đẹp khác nhau, 4 tính cách khác nhau, không thể nói ai đẹp hơn ai. Họ không phải là diễn viên, ca sĩ hay người mẫu, họ hoạt động trong thế giới ngầm! Vẻ đẹp, tiền bạc, tài năng, gia thế, sự nghiệp, họ đều trọn vẹn. Nếu như theo ngôn tình, đây là Soái Ca của các cô nàng
– Còn nhóc con thôi! – Key cười
– Không biết nhỏ đó làm gì mà lâu quá! – Yun nhăn mặt
– Thôi nào! Mày là con trai, nó là con gái. Đương nhiên là phải lâu rồi! – Key nói
– Anh 3 nói phải đấy, anh đừng lúc nào cũng trách móc tôi như thế!
Nó từ trên lầu bước xuống, khuôn mặt phụng phịu với chiếc vali trên tay. Vừa bước xuống lầu đã nghe tiếng trách móc của hắn, đâu phải tại nó >
– Em xong rồi à? – Anh cười
– Dạ 2! – Nó tươi cười
– Rồi, đi nào! – Bi đứng lên
Mọi người nhanh chóng di chuyển ra ngoài, vừa mở cửa thì Anh cùng Bi đã nhanh chóng đưa nó ra ngoài, không để lũ phóng viên kia chụp được nó. Tiếng máy chụp hình vang lên liên tục, ánh đèn khiến hắn khó chịu, đôi mắt xám nheo lại! Được anh cùng Bi che chở, nó cảm thấy hạnh phúc, đây là gia đình mới, đây là người nhà mới của nó sao?
Khung cảnh hỗn loạn diễn ra, hàng vệ sĩ nhanh chóng chặn phóng viên, tụi nó trong tích tắc đi vào bên trong xe!
– Haizzzzz! Cứ như người nổi tiếng! – Bi thở dài
– Bây giờ chúng ta còn hơn cả người nổi tiếng! – Key cười
– Nhất là con nhóc này – Anh xoa đầu nó
Nó chỉ biết cười trừ rồi nhìn ra ngoài cửa xe, phóng viên vẫn tiếp tục chụp lấy chụp để. Hàng vệ sĩ khó khăn lắm mới chặn được họ >
– Ơ chết! Nếu thế thì Bông Gòn làm sao đây? – Nó hoảng
– Không sao! Ban nãy Bi đã kêu người tới rồi, tiện thể sẽ đưa về Anh. Không thể nó ở đây lâu quá, không thể giam một con sói hoang trong một căn nhà! – Key nói
Nó nhìn sang Bi, ánh mắt cảm ơn nhưng miệng thì không nói. Bi liếc mắt sang nó, khuôn mặt kiêu ngạo như bao ngày. Nó nhíu mày, không ngờ tên này là Anh Trai nó đấy!
– Không cần cảm ơn! – Bi nói
– Ai cảm ơn anh đâu chớ? – Nó lẽ lưỡi
– Em! – Bi liếc
Nó hất mặt, ba người còn lại chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm. Chiếc xe bắt đầu lăn bánh đi tới sân bay! Vừa đến sân bay, tụi nó nhanh chong di chuyển đến máy bay riêng, trên máy bay những người còn lại đã tập hợp đầy đủ. Máy bay cất cánh, bay về phía biển khơi! Nó háo hức, đây sẽ là một chuyến đi, một kỉ niệm đẹp