Editor: Cửu
Beta-er: Yulmi2704
Chuông báo tin nhắn của Giản Ngôn trong máy Hạ Tu là loại kiểu thiết lập đặc biệt, nghe thấy âm thanh độc nhất này, anh liền cầm điền thoại đang đặt ở một bên lên.
“Trường Giang Trường Giang, em là Hoàng Hà. Bí danh của anh bị lộ rồi.”
Hạ Tu: “…”
Nói đến bí danh của anh thì cũng chỉ có thể nghĩ đến “Nam Tư”, anh lướt weibo một lát… Quả thực là hoàn toàn bại lộ rồi.
“Hoàng Hà Hoàng Hà, anh là Trường Giang. Lộ thật rồi QAQ.”
Giản Ngôn: “…”
Đường Chỉ: Có biết ai làm không? Chắc không phải do Đường Chính uống say chứ?
Nam Tư: Không phải cậu ta, cái nick này chắc là có người bỏ tiền ra mua.
Đường Chỉ: Sao phải làm thế?
Nam Tư: Giờ thì chưa biết, em đừng lo, anh sẽ xử lý.
Đường Chỉ: Ok, vậy em đi vẽ tiếp đây.
Hạ Tu: “…”
Bảo cô không lo lắng là cô thật không lo chút nào luôn… Hay là cô đang trông đợi anh bị lộ?
Hạ Tu cười một chút, gửi tin nhắn cho Đường Chính: “Bí danh của tôi bị lộ rồi, cậu đi xử lý đi.”
Đường Chính: “…”
Hạ tổng quả thực quá thuận tay sai khiến hắn rồi. Có điều việc Nam Tư bị lộ cũng chẳng phải việc nhỏ, Đường Chính vẫn phải để tâm một chút.
Đường Chính: Bí danh của cậu lộ kiểu gì thế?
Hạ Tu: Thì tôi đang muốn cậu đi điều tra mà 🙂
Đường Chính: … Ờ 🙂
Đường Chính nhẫn nhục. chịu khó đi điều tra.
Hắn điều tra theo cái nick kia, mặc kệ tốn bao nhiều thời gian cũng phải bắt được kẻ xấu sau màn.
“Ầy cả âm mưu lớn luôn, hình như chính là Triệu Dĩnh Phương đấy.”
Hạ Tu nhìn tin nhắn Đường Chính vừa gửi tới, hơi cau mày.
Đường Chính: Sao bà ta phải làm thế? Bà ta không phải mẹ ruột cậu thật à?
Hạ Tu: Không.
Đường Chính: …
Hạ Tu: Tôi sẽ nói chuyện này với cậu sau, còn việc bí danh bị lộ thì cho nó lộ luôn đi, dù sao cũng chẳng phải chuyện không thể để người ta biết. Chuyện trên weibo cậu xử lý đi, lúc rảnh tôi cũng sẽ đăng weibo.
Đường Chính: …
Đường Chính: Không đúng, cậu phải nói cho rõ chứ. Triệu Dĩnh Phương không phải mẹ ruột cậu thật à? Cậu chắc chắn đang chọc tôi…
Hạ Tu: Cậu đáng giá để tôi trêu à?
Đường Chính: …
Đúng thế!
Hắn vô tri vô giác bò lên weibo chính thức của VOICE, suy tính xem nên giải quyết chuyện này như nào. Mà lúc này, Triệu Dĩnh Phương đang ngồi trên giường bệnh gọt hoa quả cho Hạ Thần.
Hạ Thần thấy lúc bà đi vào có ý cười trên khóe miệng, liền hỏi: “Hôm nay có chuyện gì ư? Sao tâm trạng mẹ có vẻ tốt vậy?”
Triệu Dĩnh Phương cười một tiếng, nói: “Trên mạng có một nhóm nhạc khá nổi tiếng tên là VOICE, con đã nghe nói đến chưa?”
“Chưa, mẹ còn quan tâm cả mấy cái này nữa à?”
“Dĩ nhiên mẹ phải quan tâm rồi, bởi vì người phụ trách chính của nhóm đó là Đường Chính.”
“ Đường Chính?” Hạ Thần hơi nhíu mày, nhìn Triệu Dĩnh Phương. Triệu Dĩnh Phường cười, nói tiếp: “Nghe bảo cậu ta thành lập ra lúc học đại học, vốn nhà cậu ta nghĩ cậu ta chỉ lập ra chơi cho vui khi học đại học, chẳng ngờ nhiều năm như thế mà cậu ta vẫn cho nhóm nhạc ấy hoạt động. Hôm trước nhà họ Đường bắt Đường Chính đi xem mắt, chắc là do không hài lòng với việc này.”
“Thế thì có sao đâu? Không phải bây giờ anh ta đã về công ty làm rồi à?”
Triệu Dĩnh Phương cong đôi môi đỏ mọng, giống như đang cười trên nỗi đau của người khác: “Nhưng chắc là con không biết, Hạ Tu cũng hoạt động ở đó, hơn nữa nghe bảo còn rất nổi tiếng trên mạng đó.”
Hạ Thần suy nghĩ một chút, liền hiểu ra: “Cho nên mẹ định công bố chuyện này?”
“Đúng vậy.” Triệu Dĩnh Phương đắc ý: “Bây giờ trên weibo đã thành một nùi rối ren rồi, đến cả bố con cũng biết rồi.”
Hạ Thần cau mày, hỏi bà: “Mẹ làm thế có mục đích gì?”
“Đương nhiên là có mục đích chứ.” Triệu Dĩnh Phương vừa nói, trong mắt lại xuất hiện lửa giận: “Không phải là Úc tổng ủng hộ Hạ Tu sao? Mẹ phải cho mấy người đó thấy Hạ Tu không đáng tin như họ tưởng tượng, nó cũng có những công việc không chính đáng, hát những ca khúc không đâu vào đâu trên mạng. Việc này chắc chắn sẽ làm ảnh hưởng tới nhận định của họ đối với Hạ Tu.”
Phòng bệnh yên tĩnh một hồi mới vang lên tiếng Hạ Thần: “Con nghĩ chưa chắc đâu.”
Đường Chính ngồi suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra cách đối phó. Như Hạ Tu nói rồi đó, đó cũng chẳng phải là việc không thể để người khác biết, nếu muốn bung, thì để họ bung cho trọn vẹn luôn.
Hắn và mấy nguyên lão của VOICE ngồi thương lượng bàn bạc một chút, sau đó đăng Weibo với nội dung như sau.Chào cả nhà, tôi là người quản lý chính thức của VOICE, liên quan tới việc thân phận thật của ca sĩ đầu bảng Nam Tư của chúng tôi, tôi muốn làm rõ vài chuyện: 1. Thân phận thật của cậu ta quả thực là Hạ đại công tử của bách hóa Tinh Quang. Có điều mọi người đừng kích động quá nhé, các thành viên ban đầu của VOICE đều là công tử thế gia cả, bao gồm cả tôi đây [doge] 2. VOICE là đoàn thể do mấy người chúng tôi cùng thành lập lúc học đại học, lúc đó chẳng qua cũng chỉ là thời kì nổi loạn thôi, ai ngờ nó lại phát triển tới như vậy. Cho nên mọi người sẽ hiểu vì sao các nguyên lão đều vô cùng bận bịu, hiếm khi hoạt động [doge]. Hội có thể nhộn nhịp như bây giờ đều do các thành viên gia nhập sau cả, hơn nữa họ cũng hết sức ưu tú, hy vọng mọi người có thể càng ngày càng chú ý tới tác phẩm của chúng tôi hơn, tiếp tục ủng hộ chúng tôi, cám ơn o(*≧▽≦) ツ Bài đăng trên weibo này nhận được số bình luận nhiều nhất trong số các thông báo của VOICE từ trước tới giờ.
“Bây giờ tôi kích động tới mức hết biết nói gì luôn, để tôi tổ chức lại ngôn ngữ một lát, 5 phút sau quay lại!”
“[cười khóc] Các anh có phải là đoàn thể âm nhạc ưu tú nhất không thì tôi không biết, nhưng chắc chắn là có nhiều tiền nhất [cười khóc] Cho hỏi tí, các anh có tuyển lao công không?”
“Nếu lao công đã có người ứng rồi, thế tôi hỏi cái khác nhé, các anh có tuyển Tổng tài phu nhân không [xấu hổ]?”
“Nếu tôi đi dạo bách hóa Tinh Quang có thể vô tình gặp chồng Nam Tư sao??! Đừng có ngăn tôi, tôi phải đi nằm vùng đây!!”
“Tôi quyết định sau này mỗi ngày đều đến bách hóa Tinh Quang mua đồ, dù sao việc làm ăn của chồng cũng là việc làm ăn của tôi mà [xấu hổ]”
“Đoàn đội Tổng tài Châu Á trên trời ra đời. nhiệt liệt vỗ tay [cười khóc].”
“Trước đây đã từng nghe nói một vị Đại thiếu gia giàu có làm việc cho tổ phụ đề [doge] cho nên việc Nam Tư thật ra là Hạ đại công tử, tôi cũng chẳng bất ngờ lắm [doge]”
“Thế chuyện của Đường Chỉ sư phụ và Nam Tư có phải thật không? Cầu đính chính QAQ.”
Dĩ nhiên Đường Chính sẽ không cho họ biết rồi, vì anh ta vừa đăng weibo xong đã xách dép chạy luôn. Hạ Tu họp xong cũng kiếm được ít thời gian rảnh, mở weibo ra xem tình hình như thế nào.
Bài đăng trên weibo của Đường Chính làm anh hơi bất ngờ, việc thân phận bị lộ cũng chỉ có mình anh, không cần thiết phải kéo tất cả mọi người xuống nước. Có điều nói thế nào đi nữa thì phương pháp này hữu hiệu thật, không chỉ phân tán sự chú ý của mọi người một cách thành công, mà còn có thể thu hoạch không tưởng.
Bởi vì trên weibo có quá nhiều người comment muốn ngày nào cũng ghé thăm bách hóa Tinh Quang ủng hộ việc làm ăn của anh. Hạ Tu không nhịn được cười, nếu doanh thu của bách hóa Tinh Quang vì chuyện này mà tăng thật, thì anh sẽ suy nghĩ tới việc chia cho Đường Chính một phần ngàn tiền hoa hồng.
Lượt theo dõi trên weibo của anh càng ngày càng tăng, anh suy nghĩ một lát, cuối cùng thu một đoạn ghi âm đăng lên weibo.
Fan đói khát đợi lâu như thế, tới khi anh đăng weibo đều không kịp chờ mở đoạn ghi âm ra.
Giọng nói quyến rũ quen thuộc của Nam Tư lại vang lên, nhanh chóng thu phục được lỗ tai của mọi người.
Chào cả nhà, tôi là Nam Tư, đầu tiên xin lỗi mọi người vì sự kiện thân phận gây xôn xao vừa rồi. Chuyện liên quan đến thân phận thật của tôi weibo của VOICE đã làm rõ rồi, tôi cũng không nói nhiều thêm nữa. Khi tôi gia nhập VOICE chỉ mới học năm nhất đại học, lúc đấy chưa phải Hạ đại công tử của bách hóa Tinh Quang, tôi chỉ là Nam Tư ca hát cùng mấy người bạn. Mặc dù bây giờ có thêm thân phận khác, thì cũng chẳng phải chuyện đặc biệt đáng giá để nhắc tới gì, tôi mong ở đây tôi mãi mãi là Nam Tư. Dĩ nhiên tôi vô cùng hoan nghênh cả nhà tới bách hóa Tinh Quang mua sắm, đây là nơi tôi hao tổn bao nhiêu tâm huyết để kinh doanh, hy vọng mọi người sẽ tìm kiếm được hàng hóa tốt nhất tại bách hóa Tinh Quang, được ăn món ăn ngon nhất mới nhất, cũng mong cách kinh doanh của bách hóa Tinh Quang có thể đem ấm áp đến cho mọi người. À, tiện đây nói luôn, gần đây đang có chương trình khuyến mãi đó.
“Ha ha ha ha ha, quảng cáo trá hình, tôi phục!”
“Tôi sẽ đi dạo bách hóa Tinh Quang mỗi ngày, cầu được vô tình gặp gỡ.”
“Chồng, anh đăng một bản ghi âm dài như thế, làm em phải ngay lập tức đi mua cái váy siêu siêu đắt không thể mua nổi mình ưng kia ngay!!”
“Tôi tôi tôi rất thích đi dạo bách hóa Tinh Quang đó [cười khóc] đặc biệt là Mộng Huyễn Y Thụ, đến cả chị bán hàng cũng siêu đẹp!”
“Chồng đăng bản ghi âm, quá mưu trí [doge] #tôi đại diện phát ngôn cho bách hóa Tinh Quang#
“Tôi bắt đâu thích nghe nhạc của anh từ năm đầu trung học cơ sở [nước mắt] tôi phải đến bách hóa Tinh Quang tĩnh tâm một chút [nước mắt]”
”Có thể biến sự kiện lộ thân phận này thành quảng cáo của bách hóa Tinh Quang [cười khóc]. Chồng, anh ứng phó lưu loát như thế đến em cũng phải nghi ngờ liệu sự việc này có phải anh tự biên tự diễn không đấy [cười khóc] Có điều em tin anh sẽ không làm loại chuyện như vậy đâu [xấu hổ]”
“Nơi nào có chồng nơi đấy là nhà!!!”
….
Hạ Tu thấy mọi ngừời tích cực comment dưới bài đăng của anh như thế, bỗng nhiên cảm thấy biết ơn Triệu Dĩnh Phương.
Không chừng định mức tiêu thụ của bách hóa Tinh Quang sẽ tăng lên thật, phương án khuyến mại liệu có nên thay đổi một chút không đây?
Anh giao cho nhân viên đi làm việc này, sau đó gửi tin nhắn cho Giản Ngôn: ”Hoàng Hà Hoàng Hà, anh là Trường Giang. Sự kiện bị lộ đã được giải quyết:)”
Sau khi Giản Ngôn nhắn tin với anh xong vẫn tiếp tục vẽ, không để ý tình hình weibo nữa. Bây giờ thấy anh nhắn như thế, liền tò mò online ngó một chút, cuối cùng bị dọa cho trợn tròn mắt luôn.
Đường Chỉ: Chỉ có thể là Hạ đại công tử, lợi hại kinh người [cười khóc]
Nam Tư: Quá khen quá khen [xấu hổ]
Đường Chỉ: Có điều tổng tài của phòng làm việc còn độc thân sao? Giới thiệu cho Lâm tổng một anh đi.
Nam Tư: Đường Chính đấy… 🙂
Đường Chỉ: …
Hạ Tu cười một tiếng, gửi cho cô một tin nhắn thoại: “Buổi tối rảnh không, cùng ăn cơm đi.”
Giản Ngôn nhắn hai lần mới được, trả lời anh: ”Được, nhưng đừng đến bách hóa Tinh Quang, đoán chừng bây giờ không giành được chỗ đâu.”
Nam Tư: Ha ha ha
Nam Tư: Đến nhà hàng của Úc tổng đi, muốn phòng nào?
Đường Chỉ: Miễn là phòng ở chỗ Úc tổng em đều thích cả [xấu hổ]
Nam Tư: 🙂
Nam Tư: Thiên Hạ Cư nhé [mỉm cười]
Đường Chỉ: Ha ha ha được.
Nam Tư: Phòng bao đã định, sau khi tan làm anh đến nhà đón em, chờ anh [tim]
Beta-er: Yulmi2704
Chuông báo tin nhắn của Giản Ngôn trong máy Hạ Tu là loại kiểu thiết lập đặc biệt, nghe thấy âm thanh độc nhất này, anh liền cầm điền thoại đang đặt ở một bên lên.
“Trường Giang Trường Giang, em là Hoàng Hà. Bí danh của anh bị lộ rồi.”
Hạ Tu: “…”
Nói đến bí danh của anh thì cũng chỉ có thể nghĩ đến “Nam Tư”, anh lướt weibo một lát… Quả thực là hoàn toàn bại lộ rồi.
“Hoàng Hà Hoàng Hà, anh là Trường Giang. Lộ thật rồi QAQ.”
Giản Ngôn: “…”
Đường Chỉ: Có biết ai làm không? Chắc không phải do Đường Chính uống say chứ?
Nam Tư: Không phải cậu ta, cái nick này chắc là có người bỏ tiền ra mua.
Đường Chỉ: Sao phải làm thế?
Nam Tư: Giờ thì chưa biết, em đừng lo, anh sẽ xử lý.
Đường Chỉ: Ok, vậy em đi vẽ tiếp đây.
Hạ Tu: “…”
Bảo cô không lo lắng là cô thật không lo chút nào luôn… Hay là cô đang trông đợi anh bị lộ?
Hạ Tu cười một chút, gửi tin nhắn cho Đường Chính: “Bí danh của tôi bị lộ rồi, cậu đi xử lý đi.”
Đường Chính: “…”
Hạ tổng quả thực quá thuận tay sai khiến hắn rồi. Có điều việc Nam Tư bị lộ cũng chẳng phải việc nhỏ, Đường Chính vẫn phải để tâm một chút.
Đường Chính: Bí danh của cậu lộ kiểu gì thế?
Hạ Tu: Thì tôi đang muốn cậu đi điều tra mà 🙂
Đường Chính: … Ờ 🙂
Đường Chính nhẫn nhục. chịu khó đi điều tra.
Hắn điều tra theo cái nick kia, mặc kệ tốn bao nhiều thời gian cũng phải bắt được kẻ xấu sau màn.
“Ầy cả âm mưu lớn luôn, hình như chính là Triệu Dĩnh Phương đấy.”
Hạ Tu nhìn tin nhắn Đường Chính vừa gửi tới, hơi cau mày.
Đường Chính: Sao bà ta phải làm thế? Bà ta không phải mẹ ruột cậu thật à?
Hạ Tu: Không.
Đường Chính: …
Hạ Tu: Tôi sẽ nói chuyện này với cậu sau, còn việc bí danh bị lộ thì cho nó lộ luôn đi, dù sao cũng chẳng phải chuyện không thể để người ta biết. Chuyện trên weibo cậu xử lý đi, lúc rảnh tôi cũng sẽ đăng weibo.
Đường Chính: …
Đường Chính: Không đúng, cậu phải nói cho rõ chứ. Triệu Dĩnh Phương không phải mẹ ruột cậu thật à? Cậu chắc chắn đang chọc tôi…
Hạ Tu: Cậu đáng giá để tôi trêu à?
Đường Chính: …
Đúng thế!
Hắn vô tri vô giác bò lên weibo chính thức của VOICE, suy tính xem nên giải quyết chuyện này như nào. Mà lúc này, Triệu Dĩnh Phương đang ngồi trên giường bệnh gọt hoa quả cho Hạ Thần.
Hạ Thần thấy lúc bà đi vào có ý cười trên khóe miệng, liền hỏi: “Hôm nay có chuyện gì ư? Sao tâm trạng mẹ có vẻ tốt vậy?”
Triệu Dĩnh Phương cười một tiếng, nói: “Trên mạng có một nhóm nhạc khá nổi tiếng tên là VOICE, con đã nghe nói đến chưa?”
“Chưa, mẹ còn quan tâm cả mấy cái này nữa à?”
“Dĩ nhiên mẹ phải quan tâm rồi, bởi vì người phụ trách chính của nhóm đó là Đường Chính.”
“ Đường Chính?” Hạ Thần hơi nhíu mày, nhìn Triệu Dĩnh Phương. Triệu Dĩnh Phường cười, nói tiếp: “Nghe bảo cậu ta thành lập ra lúc học đại học, vốn nhà cậu ta nghĩ cậu ta chỉ lập ra chơi cho vui khi học đại học, chẳng ngờ nhiều năm như thế mà cậu ta vẫn cho nhóm nhạc ấy hoạt động. Hôm trước nhà họ Đường bắt Đường Chính đi xem mắt, chắc là do không hài lòng với việc này.”
“Thế thì có sao đâu? Không phải bây giờ anh ta đã về công ty làm rồi à?”
Triệu Dĩnh Phương cong đôi môi đỏ mọng, giống như đang cười trên nỗi đau của người khác: “Nhưng chắc là con không biết, Hạ Tu cũng hoạt động ở đó, hơn nữa nghe bảo còn rất nổi tiếng trên mạng đó.”
Hạ Thần suy nghĩ một chút, liền hiểu ra: “Cho nên mẹ định công bố chuyện này?”
“Đúng vậy.” Triệu Dĩnh Phương đắc ý: “Bây giờ trên weibo đã thành một nùi rối ren rồi, đến cả bố con cũng biết rồi.”
Hạ Thần cau mày, hỏi bà: “Mẹ làm thế có mục đích gì?”
“Đương nhiên là có mục đích chứ.” Triệu Dĩnh Phương vừa nói, trong mắt lại xuất hiện lửa giận: “Không phải là Úc tổng ủng hộ Hạ Tu sao? Mẹ phải cho mấy người đó thấy Hạ Tu không đáng tin như họ tưởng tượng, nó cũng có những công việc không chính đáng, hát những ca khúc không đâu vào đâu trên mạng. Việc này chắc chắn sẽ làm ảnh hưởng tới nhận định của họ đối với Hạ Tu.”
Phòng bệnh yên tĩnh một hồi mới vang lên tiếng Hạ Thần: “Con nghĩ chưa chắc đâu.”
Đường Chính ngồi suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra cách đối phó. Như Hạ Tu nói rồi đó, đó cũng chẳng phải là việc không thể để người khác biết, nếu muốn bung, thì để họ bung cho trọn vẹn luôn.
Hắn và mấy nguyên lão của VOICE ngồi thương lượng bàn bạc một chút, sau đó đăng Weibo với nội dung như sau.Chào cả nhà, tôi là người quản lý chính thức của VOICE, liên quan tới việc thân phận thật của ca sĩ đầu bảng Nam Tư của chúng tôi, tôi muốn làm rõ vài chuyện: 1. Thân phận thật của cậu ta quả thực là Hạ đại công tử của bách hóa Tinh Quang. Có điều mọi người đừng kích động quá nhé, các thành viên ban đầu của VOICE đều là công tử thế gia cả, bao gồm cả tôi đây [doge] 2. VOICE là đoàn thể do mấy người chúng tôi cùng thành lập lúc học đại học, lúc đó chẳng qua cũng chỉ là thời kì nổi loạn thôi, ai ngờ nó lại phát triển tới như vậy. Cho nên mọi người sẽ hiểu vì sao các nguyên lão đều vô cùng bận bịu, hiếm khi hoạt động [doge]. Hội có thể nhộn nhịp như bây giờ đều do các thành viên gia nhập sau cả, hơn nữa họ cũng hết sức ưu tú, hy vọng mọi người có thể càng ngày càng chú ý tới tác phẩm của chúng tôi hơn, tiếp tục ủng hộ chúng tôi, cám ơn o(*≧▽≦) ツ Bài đăng trên weibo này nhận được số bình luận nhiều nhất trong số các thông báo của VOICE từ trước tới giờ.
“Bây giờ tôi kích động tới mức hết biết nói gì luôn, để tôi tổ chức lại ngôn ngữ một lát, 5 phút sau quay lại!”
“[cười khóc] Các anh có phải là đoàn thể âm nhạc ưu tú nhất không thì tôi không biết, nhưng chắc chắn là có nhiều tiền nhất [cười khóc] Cho hỏi tí, các anh có tuyển lao công không?”
“Nếu lao công đã có người ứng rồi, thế tôi hỏi cái khác nhé, các anh có tuyển Tổng tài phu nhân không [xấu hổ]?”
“Nếu tôi đi dạo bách hóa Tinh Quang có thể vô tình gặp chồng Nam Tư sao??! Đừng có ngăn tôi, tôi phải đi nằm vùng đây!!”
“Tôi quyết định sau này mỗi ngày đều đến bách hóa Tinh Quang mua đồ, dù sao việc làm ăn của chồng cũng là việc làm ăn của tôi mà [xấu hổ]”
“Đoàn đội Tổng tài Châu Á trên trời ra đời. nhiệt liệt vỗ tay [cười khóc].”
“Trước đây đã từng nghe nói một vị Đại thiếu gia giàu có làm việc cho tổ phụ đề [doge] cho nên việc Nam Tư thật ra là Hạ đại công tử, tôi cũng chẳng bất ngờ lắm [doge]”
“Thế chuyện của Đường Chỉ sư phụ và Nam Tư có phải thật không? Cầu đính chính QAQ.”
Dĩ nhiên Đường Chính sẽ không cho họ biết rồi, vì anh ta vừa đăng weibo xong đã xách dép chạy luôn. Hạ Tu họp xong cũng kiếm được ít thời gian rảnh, mở weibo ra xem tình hình như thế nào.
Bài đăng trên weibo của Đường Chính làm anh hơi bất ngờ, việc thân phận bị lộ cũng chỉ có mình anh, không cần thiết phải kéo tất cả mọi người xuống nước. Có điều nói thế nào đi nữa thì phương pháp này hữu hiệu thật, không chỉ phân tán sự chú ý của mọi người một cách thành công, mà còn có thể thu hoạch không tưởng.
Bởi vì trên weibo có quá nhiều người comment muốn ngày nào cũng ghé thăm bách hóa Tinh Quang ủng hộ việc làm ăn của anh. Hạ Tu không nhịn được cười, nếu doanh thu của bách hóa Tinh Quang vì chuyện này mà tăng thật, thì anh sẽ suy nghĩ tới việc chia cho Đường Chính một phần ngàn tiền hoa hồng.
Lượt theo dõi trên weibo của anh càng ngày càng tăng, anh suy nghĩ một lát, cuối cùng thu một đoạn ghi âm đăng lên weibo.
Fan đói khát đợi lâu như thế, tới khi anh đăng weibo đều không kịp chờ mở đoạn ghi âm ra.
Giọng nói quyến rũ quen thuộc của Nam Tư lại vang lên, nhanh chóng thu phục được lỗ tai của mọi người.
Chào cả nhà, tôi là Nam Tư, đầu tiên xin lỗi mọi người vì sự kiện thân phận gây xôn xao vừa rồi. Chuyện liên quan đến thân phận thật của tôi weibo của VOICE đã làm rõ rồi, tôi cũng không nói nhiều thêm nữa. Khi tôi gia nhập VOICE chỉ mới học năm nhất đại học, lúc đấy chưa phải Hạ đại công tử của bách hóa Tinh Quang, tôi chỉ là Nam Tư ca hát cùng mấy người bạn. Mặc dù bây giờ có thêm thân phận khác, thì cũng chẳng phải chuyện đặc biệt đáng giá để nhắc tới gì, tôi mong ở đây tôi mãi mãi là Nam Tư. Dĩ nhiên tôi vô cùng hoan nghênh cả nhà tới bách hóa Tinh Quang mua sắm, đây là nơi tôi hao tổn bao nhiêu tâm huyết để kinh doanh, hy vọng mọi người sẽ tìm kiếm được hàng hóa tốt nhất tại bách hóa Tinh Quang, được ăn món ăn ngon nhất mới nhất, cũng mong cách kinh doanh của bách hóa Tinh Quang có thể đem ấm áp đến cho mọi người. À, tiện đây nói luôn, gần đây đang có chương trình khuyến mãi đó.
“Ha ha ha ha ha, quảng cáo trá hình, tôi phục!”
“Tôi sẽ đi dạo bách hóa Tinh Quang mỗi ngày, cầu được vô tình gặp gỡ.”
“Chồng, anh đăng một bản ghi âm dài như thế, làm em phải ngay lập tức đi mua cái váy siêu siêu đắt không thể mua nổi mình ưng kia ngay!!”
“Tôi tôi tôi rất thích đi dạo bách hóa Tinh Quang đó [cười khóc] đặc biệt là Mộng Huyễn Y Thụ, đến cả chị bán hàng cũng siêu đẹp!”
“Chồng đăng bản ghi âm, quá mưu trí [doge] #tôi đại diện phát ngôn cho bách hóa Tinh Quang#
“Tôi bắt đâu thích nghe nhạc của anh từ năm đầu trung học cơ sở [nước mắt] tôi phải đến bách hóa Tinh Quang tĩnh tâm một chút [nước mắt]”
”Có thể biến sự kiện lộ thân phận này thành quảng cáo của bách hóa Tinh Quang [cười khóc]. Chồng, anh ứng phó lưu loát như thế đến em cũng phải nghi ngờ liệu sự việc này có phải anh tự biên tự diễn không đấy [cười khóc] Có điều em tin anh sẽ không làm loại chuyện như vậy đâu [xấu hổ]”
“Nơi nào có chồng nơi đấy là nhà!!!”
….
Hạ Tu thấy mọi ngừời tích cực comment dưới bài đăng của anh như thế, bỗng nhiên cảm thấy biết ơn Triệu Dĩnh Phương.
Không chừng định mức tiêu thụ của bách hóa Tinh Quang sẽ tăng lên thật, phương án khuyến mại liệu có nên thay đổi một chút không đây?
Anh giao cho nhân viên đi làm việc này, sau đó gửi tin nhắn cho Giản Ngôn: ”Hoàng Hà Hoàng Hà, anh là Trường Giang. Sự kiện bị lộ đã được giải quyết:)”
Sau khi Giản Ngôn nhắn tin với anh xong vẫn tiếp tục vẽ, không để ý tình hình weibo nữa. Bây giờ thấy anh nhắn như thế, liền tò mò online ngó một chút, cuối cùng bị dọa cho trợn tròn mắt luôn.
Đường Chỉ: Chỉ có thể là Hạ đại công tử, lợi hại kinh người [cười khóc]
Nam Tư: Quá khen quá khen [xấu hổ]
Đường Chỉ: Có điều tổng tài của phòng làm việc còn độc thân sao? Giới thiệu cho Lâm tổng một anh đi.
Nam Tư: Đường Chính đấy… 🙂
Đường Chỉ: …
Hạ Tu cười một tiếng, gửi cho cô một tin nhắn thoại: “Buổi tối rảnh không, cùng ăn cơm đi.”
Giản Ngôn nhắn hai lần mới được, trả lời anh: ”Được, nhưng đừng đến bách hóa Tinh Quang, đoán chừng bây giờ không giành được chỗ đâu.”
Nam Tư: Ha ha ha
Nam Tư: Đến nhà hàng của Úc tổng đi, muốn phòng nào?
Đường Chỉ: Miễn là phòng ở chỗ Úc tổng em đều thích cả [xấu hổ]
Nam Tư: 🙂
Nam Tư: Thiên Hạ Cư nhé [mỉm cười]
Đường Chỉ: Ha ha ha được.
Nam Tư: Phòng bao đã định, sau khi tan làm anh đến nhà đón em, chờ anh [tim]