Sau cái ngày sinh 2 baby ấy thì tôi cứ ngẩn ngẩn ngơ ra. Nghĩ là:" Trên đời này còn có người đàn ông hoàn mỹ như vậy hả troài? Vừa đẹp trai, thương vợ, ít ghen, ngoan, đảm đang, dễ thương, biết làm việc nhà, nấu ăn ngon...Còn mình thì chả biết làm gì! Chồng thì thuộc dạng biết nấu ăn, còn vợ thuộc dạng biết đốt nhà! Mỗi lần vào bếp là phải thay lại hết! Sao mà.....hình như mình không phải con gái hay sao ấy nhở?...."
Ngày nào tôi cũng ngẩn ngẩn ngơ ngơ vì cái chuyện bé tí tẹo í! Ngày kia, chán quá nên bày chuyện này ra hỏi hắn, hắn cười cười nói:
- Nhím nhỏ như em thì biết làm gì chứ? Mà có biết làm anh cũng chả cho em làm đâu! Em cứ cái gì cũng không biết làm anh mới có cảm giác an toàn!
- Um, anh như vậy là chiều hư em rồi! Nghĩ sao chồng thuộc dạng đảm đang, giỏi giang, biết làm việc nhà. Còn vợ thuộc dạng trạch nữ, sắc nữ, hủ nữ, mà khổ 1 cái là còn thuộc cáu dạng biết đốt nhà nhiều hơn làm việc nhà! Haizz!
- Hông sao mờ Nhím nhỏ của anh! Sắp tới đầy tháng của con rồi thì em xuất viện luôn!
- Yeah!^^
- Anh muốn em về nhà từ lâu ùi! Anh ăn chay gần 10 tháng nay, bây giờ bỗng nhiên không nỡ để em ở bệnh viện.....Hay là......
- Thôi...thôi....! Anh biến đi chỗ khác cho em nhờ! Em mới sinh baby á! Để em yên đi! Thui, em đi ngủ! Còn anh lăn đi giùm em cái!
- Vậy thui anh lăn đi! Mà bà xã không cần anh "sưởi ấm" thật sao?
Tôi đỏ mặt. Thẹn quâ hoá giận, nói:
- Em không cần! Ai cho anh nói mấy cái lời bậy bạ đó hả? Anh đi chết đi!
Người nào đó giở ra khuôn mặt ngây thơ vô tội vạ:
- Anh đâu có nói bậy gì! Người ta nói: không có người nói bậy, chỉ có người nghĩ bậy hoy! Nhưng mà nếu em đã thật sự muốn như vậy thì anh......
Tôi vớ lấy tất cả những gì có thể quăng rồi ném hết vào mặt hắn. Miệng tôi còn nói:
- Anh đi ra, đi mau! Lầy vừa phải thôi nha! Em đếm đến 3! Anh mà còn ở trong phòng này thì những tháng ngày sau này anh an phận làm thái giám đi! Một!
- Bà xã, em nghe anh giải thích cái đã! Ý anh kh......
- Hai!
- Em bớt nóng, anh lăn đi ngay mà! Nhưng mà đừng bắt anh làm thái giám la.......
- Còn chưa đi? Ba!
Vừa dứt lời, hắn lăn đi di cư tránh bão. Khoé môi tôi co giật.
Chỉ là lăn ra khỏi phòng thui mà! Có cần nhanh như thế không trời? Làm như người ta đáng sợ lắm hông bằng! Người ta "thục nữ thế này mà...!–_–
------------------------------
Khoảng 1 tháng sau khi sinh baby
Hôm nay là ngày đẹp nhất đời tôi mà! Cả tháng rồi ở trong bệnh viện miết. Không Ngôn Tình, không soái ca, không internet, không máy tính, không IPad, không wattpad,...vậy mà tôi sống sót qua hơn 30 đêm trăng! Tôi thật giống siêu anh hùng! Trước giờ tưởng là chỉ cần 1 tiếng không dùng máy thì sẽ sống không nổi. Nào ngờ tôi vẫn vượt qua được 30 ngày đen tối nhất đời! Thật vui quá! Hôm nay về nhà phải lướt FB, xem tình hình "dân Tình" nó như nào!
Í quên, ngày mai là đầy tháng của Tiểu Hạo và Tiểu My. Mình phải thật chỉn chu, phải ra dáng người mẹ trẻ mới được!^^
Đứng trước gương thử không biết bao nhiêu quần áo. Bắt đầu chán và nghĩ tào lao:" Công nhận mình sau 1 tháng đẹp ghê a~~~! Không còn mỡ thừa ở bụng và bắp đùi! Trời, còn mặt nữa! Nhìn chuẩn cằm V-line lun, gò má cao hơn chút chút, mắt lòi ra chút, trán vẫn gồ như vậy, tóc bết hơn...! Dáng chắc nuột hơn trước rùi! Đúng là gái hai con trông mòn con mắt mà!^^"
Tôi ngồi tự kỷ cả 1 buổi sáng, tới chiều tối ăn cơm tắm rửa xong xuôi, tôi kéo tay hắn đi shopping mua váy áo mới để mặc vào ngày mai. Hắn câu kỉnh nói:
- Em lôi anh đi mà chả mua cho anh được gì cả! Đã vậy còn bắt anh xách một đống đồ! Tối nay có gì đền bù không bà xã?
- Em đang tập làm đồ handmade, em làm cho anh 1 cái cà vạt dễ thương lắm ớ! Biết hình gì không?
- Hình em đúng hông?
- Sai!
- Hình nam thần của em?
- Sai!
- Hình Tề Mặc?
- Sai bét!
-.......
-.....
-....
-...
- Mệt quá! Anh muốn lấy quà mà sao khó quá bà xã ui! Hình gì vậy? Anh đoán hông nổi nữa!
- Anh thua òi đúng chưa?
- Um! Cà vạt em làm hình gì? *mắt long lanh lóng lánh*
- Hình vịt con!
- –_–
Ngay cái lúc ai kia đang ngẩn ngơ thì tôi nhẹ nhàng chuồn khỏi. Từ từ đầu hắn bốc hoả, nói:
- Sao em dám?
- Dám cái mô? Em có gì mà hông dán làm chớ? Đốt nhà em còn làm được cơ mà! Không phải mẹ ( mẹ Hàn í) nói là anh hồi trước yêu vịt con sao? Còn có hẳn 1 bộ sưu tập vịt nữa mà! Nhớ lại mấy cái hình của anh.....em đau bụng ghê! Hahaha...!^^
- Em.....! Giỏi lắm! Đứng lại cho anh!
- Em có bị ngu đâu mà đứng lại! *le lưỡi* lêu lêu! Ân Vịt Con! Lêu lêu!
- Em hay lắm!
Tôi và hắn cứ đuổi bắt nhau vô tư như thế, bảo đảm luôn, ngày mai tôi và hắn sẽ được lên trang nhất của báo lá cải nữa cho mà xem!
Ngày nào tôi cũng ngẩn ngẩn ngơ ngơ vì cái chuyện bé tí tẹo í! Ngày kia, chán quá nên bày chuyện này ra hỏi hắn, hắn cười cười nói:
- Nhím nhỏ như em thì biết làm gì chứ? Mà có biết làm anh cũng chả cho em làm đâu! Em cứ cái gì cũng không biết làm anh mới có cảm giác an toàn!
- Um, anh như vậy là chiều hư em rồi! Nghĩ sao chồng thuộc dạng đảm đang, giỏi giang, biết làm việc nhà. Còn vợ thuộc dạng trạch nữ, sắc nữ, hủ nữ, mà khổ 1 cái là còn thuộc cáu dạng biết đốt nhà nhiều hơn làm việc nhà! Haizz!
- Hông sao mờ Nhím nhỏ của anh! Sắp tới đầy tháng của con rồi thì em xuất viện luôn!
- Yeah!^^
- Anh muốn em về nhà từ lâu ùi! Anh ăn chay gần 10 tháng nay, bây giờ bỗng nhiên không nỡ để em ở bệnh viện.....Hay là......
- Thôi...thôi....! Anh biến đi chỗ khác cho em nhờ! Em mới sinh baby á! Để em yên đi! Thui, em đi ngủ! Còn anh lăn đi giùm em cái!
- Vậy thui anh lăn đi! Mà bà xã không cần anh "sưởi ấm" thật sao?
Tôi đỏ mặt. Thẹn quâ hoá giận, nói:
- Em không cần! Ai cho anh nói mấy cái lời bậy bạ đó hả? Anh đi chết đi!
Người nào đó giở ra khuôn mặt ngây thơ vô tội vạ:
- Anh đâu có nói bậy gì! Người ta nói: không có người nói bậy, chỉ có người nghĩ bậy hoy! Nhưng mà nếu em đã thật sự muốn như vậy thì anh......
Tôi vớ lấy tất cả những gì có thể quăng rồi ném hết vào mặt hắn. Miệng tôi còn nói:
- Anh đi ra, đi mau! Lầy vừa phải thôi nha! Em đếm đến 3! Anh mà còn ở trong phòng này thì những tháng ngày sau này anh an phận làm thái giám đi! Một!
- Bà xã, em nghe anh giải thích cái đã! Ý anh kh......
- Hai!
- Em bớt nóng, anh lăn đi ngay mà! Nhưng mà đừng bắt anh làm thái giám la.......
- Còn chưa đi? Ba!
Vừa dứt lời, hắn lăn đi di cư tránh bão. Khoé môi tôi co giật.
Chỉ là lăn ra khỏi phòng thui mà! Có cần nhanh như thế không trời? Làm như người ta đáng sợ lắm hông bằng! Người ta "thục nữ thế này mà...!–_–
------------------------------
Khoảng 1 tháng sau khi sinh baby
Hôm nay là ngày đẹp nhất đời tôi mà! Cả tháng rồi ở trong bệnh viện miết. Không Ngôn Tình, không soái ca, không internet, không máy tính, không IPad, không wattpad,...vậy mà tôi sống sót qua hơn 30 đêm trăng! Tôi thật giống siêu anh hùng! Trước giờ tưởng là chỉ cần 1 tiếng không dùng máy thì sẽ sống không nổi. Nào ngờ tôi vẫn vượt qua được 30 ngày đen tối nhất đời! Thật vui quá! Hôm nay về nhà phải lướt FB, xem tình hình "dân Tình" nó như nào!
Í quên, ngày mai là đầy tháng của Tiểu Hạo và Tiểu My. Mình phải thật chỉn chu, phải ra dáng người mẹ trẻ mới được!^^
Đứng trước gương thử không biết bao nhiêu quần áo. Bắt đầu chán và nghĩ tào lao:" Công nhận mình sau 1 tháng đẹp ghê a~~~! Không còn mỡ thừa ở bụng và bắp đùi! Trời, còn mặt nữa! Nhìn chuẩn cằm V-line lun, gò má cao hơn chút chút, mắt lòi ra chút, trán vẫn gồ như vậy, tóc bết hơn...! Dáng chắc nuột hơn trước rùi! Đúng là gái hai con trông mòn con mắt mà!^^"
Tôi ngồi tự kỷ cả 1 buổi sáng, tới chiều tối ăn cơm tắm rửa xong xuôi, tôi kéo tay hắn đi shopping mua váy áo mới để mặc vào ngày mai. Hắn câu kỉnh nói:
- Em lôi anh đi mà chả mua cho anh được gì cả! Đã vậy còn bắt anh xách một đống đồ! Tối nay có gì đền bù không bà xã?
- Em đang tập làm đồ handmade, em làm cho anh 1 cái cà vạt dễ thương lắm ớ! Biết hình gì không?
- Hình em đúng hông?
- Sai!
- Hình nam thần của em?
- Sai!
- Hình Tề Mặc?
- Sai bét!
-.......
-.....
-....
-...
- Mệt quá! Anh muốn lấy quà mà sao khó quá bà xã ui! Hình gì vậy? Anh đoán hông nổi nữa!
- Anh thua òi đúng chưa?
- Um! Cà vạt em làm hình gì? *mắt long lanh lóng lánh*
- Hình vịt con!
- –_–
Ngay cái lúc ai kia đang ngẩn ngơ thì tôi nhẹ nhàng chuồn khỏi. Từ từ đầu hắn bốc hoả, nói:
- Sao em dám?
- Dám cái mô? Em có gì mà hông dán làm chớ? Đốt nhà em còn làm được cơ mà! Không phải mẹ ( mẹ Hàn í) nói là anh hồi trước yêu vịt con sao? Còn có hẳn 1 bộ sưu tập vịt nữa mà! Nhớ lại mấy cái hình của anh.....em đau bụng ghê! Hahaha...!^^
- Em.....! Giỏi lắm! Đứng lại cho anh!
- Em có bị ngu đâu mà đứng lại! *le lưỡi* lêu lêu! Ân Vịt Con! Lêu lêu!
- Em hay lắm!
Tôi và hắn cứ đuổi bắt nhau vô tư như thế, bảo đảm luôn, ngày mai tôi và hắn sẽ được lên trang nhất của báo lá cải nữa cho mà xem!