Cuộc đời con người luôn gặp những chông gai trắc trở, cho dù con đường tương lai có gải đầy hoa hồng đi chăng nữa... Thì hãy luôn luôn nhớ hoa hồng... có GAI...------------------------------------------------------------------------------------------------
Quỳnh ung dung bước lên bục giảng, ngồi xuống chiếc ghế được đặt sẵn, chân băt chéo thong thả. Ánh mắt và khuôn mặt biểu lộ đắt chí cùng kiêu ngạo. Nhi nhìn Quỳnh lắc đầu cười khổ, tội cho Seya và cả lớp này rồi. Nhi như sựt nhớ đến gì đó, quay xuống lớp nói:
- À, chú ý nha cả lớp, trong lúc chơi, mọi người không được sử dụng công nghệ thông tin hoặc bất kỳ sách vở gì nha!_ Nhi mỉm cười nói, rồi bỗng dưng dừng lại rồi la lớn_ Game… START!
Lời Nhi nói vừa kết thúc thì một cô bạn đứng lên thách đấu với một bạn nam, rồi cứ nối tiếp nối tiếp nhau, khoảng nữa tiếng thì hầu như 5 người trong lớp, mặt đã nguệch ngoạc mực mà không cách nào lau được. Đúng, đây là một loại mực đặc biệt do Quỳnh nghiên cứu 1 tháng mới tạo ra được, nó chỉ có một thứ mới xóa được.
- Uii, sao kỳ thế này, lao hoài sao không sạch được_ một cô bạn bất mãn la lên, Nhi bất ngờ nhìn cô bạn đó chà sát mặt khiến mặt đỏ lên một mảng, rồi quay qua nhìn Quỳnh thắc mắc hỏi:
- Này Quỳnh, cây viết đó sao tớ chưa thấy bao giờ, ở đâu bán vậy?_ Nhi nhìn chầm chầm vào cây viết, nó rất đẹp và tinh xảo..
Quỳnh nhếch môi thích thú, quay sang Nhi giải thích:
- Làm sao có bán được, khi cây viết này do tớ thiết kế chứ? Loại mực này là tớ đã nghiên cứu mất 1 tháng đấy, chưa được thử nghiệm lần nào đâu?
- Sao… sao cơ… vậy, vậy sao lau được?_ Nhi hoảng sợ, chưa thử nghiệm đã dùng, không phải nguy hiểm quá sao?
- Bây giờ tớ đang thử nghiệm đấy thôi, loại mực này vẫn chưa hoàn thiện đâu, tớ muốn nghiên cứu một loại mực mà không có thứ gì lau được kìa, nhưng loại này lại có một điểm yếu, một thứ có thể lau được nó_ Quỳnh thản nhiên nói như chẳng xảy ra chuyện gì.
Nhi cảm thán “Cậu ít ác quá Quỳnh ạ!”
Còn bên dưới, từng người một há hốc mồm, ngạc nhiên tột độ, khuôn mặt xinh đẹp của bọn họ giờ đang như con gấu mèo thế này, lại còn ở trước mặt những soái ca của bọn họ thật mất mặt mà!
Seya không có gì là sợ đứng lên, khuôn mặt cao ngạo, lên tiếng:
- Được thôi, Quỳnh tôi thách đấu bạn!
Seya dứt lời thì bên dưới trở nên ồn ào hẳn, Quỳnh không biểu cảm gì, khuôn mặt thủy chung lạnh lùng, bình thản:
- Được, chủ đề?
- Lịch sử thế giới!
- Ok, hỏi!
- Vụ nổ bigbang xảy ra vào thời gian nào?_ Seya hỏi, Nhi ngạc nhiên, đây không phải gọi là “trúng tủ” hay sao? Quỳnh đang nghiên cứu về lĩnh vực này mà. Quỳnh thì buồn cười, nó đơn giản hơn cô nghĩ:
- Xảy ra xấp xĩ cách đây 13,798 ± 0,037 tỷ năm trước.
Seya bất ngờ ngước lên nhìn Quỳnh, cô còn chưa chắc nhớ về con số này, thế sao cô ta lại nói ra nhanh lẹ như vậy. Quỳnh bước xuống bàn Seya, quạch 6 đường lên khuôn mặt xinh đẹp của Seya, Quỳnh quạch như xem mặt Seya là tờ giấy nháp. Huy nhìn thấy thì mặt thoáng chốc, không phải vì cô vẽ lên mặt Seya mà là thái độ khinh thường của cô khi vẽ lên mặt người khác, không có cả một cái run tay hay sợ sệch nào. Huy tức giận, đứng lên:
- Tôi thách đấu cậu, Quỳnh_ Nghe Huy nói xong thì Quỳnh mỉm cười hứng thú, trên mặt tên hội trưởng ấy mà vẽ hình con mèo lên chắc sẽ có nhiều điều thú vị lắm, kiểu như, ngày mai mặt hắn sẽ được đăng lên trang đầu bản tin trường cũng không chừng. Không suy nghĩ nhiều, Quỳnh nhanh chóng gật đầu đồng ý. Dường như chỉ chờ có vậy, Huy nhanh chóng nói:
- Chủ đề là sinh học lớp 10!_ Huy ung dung nói, anh liếc nhìn Quỳnh thì thấy cô vẫn bình thản chẳng sợ gì.
- Được, hỏi đi!
- 4 bậc cấu trúc của Protein?_ Huy vừa vứt lời thì Kiệt mỉm cười thích thú, cái này được coi là lợi dụng rồi, một mũi tên trúng 2 con nhạn. Đây là câu hỏi khá khó, mà Huy lại không thuộc lĩnh vực sinh, đây là câu hỏi để Huy soạn dành cho lớp chuyên sinh của khối 10 mà chưa biết câu trả lời. Nếu Quỳnh trả lời được thì Huy có đáp án để nộp, con Quỳnh trả lời không được thì sẽ bị Huy quẹt mực, cũng không tệ khi Huy nghĩ được như vậy nhỉ. .
- Buồn cười thật, câu như vậy mà cậu cũng hỏi được à_ Quỳnh khó chịu, nó là loại kiến thức đơn giản thôi , thế mà hỏi cô, đang khinh cô sao?_ Cấu trúc bậc 1 của Protein là “Protein là chất trùng hợp được cấu tạo từ các đơn phân là các axit amin, cấu trúc bậc 2 và bậc 3 của protein là……bla…..bla….
Quỳnh trả lời xong thì cả lớp ngỡ ngàng kinh ngạc, giờ thì hiểu vì sao Quỳnh vào được lớp này rồi, chưa xét về thế lực, chỉ học lực thôi mà hình như cái gì Quỳnh cũng biết. Huy bàng hoàn, không biết làm thế nào thì giọng nói lạnh lùng của Quỳnh vang lên:
- 7đờng nhỉ? Hay là thế này đi, tôi cũng thách đấu cậu chủ đề sinh học. Tôi nói ra 10 loài vật và cậu nói hết 10 tên sinh học tương ứng với loài đó, cậu trả lời đúng không sai cái nào thì tôi bỏ qua 6 đường đó và cho cậu vẽ lại 10 đường, còn trả lời không đúng hết thì theo quy cũ, 12 đường! Thế nào?_ Quỳnh cười khẩy điều kiện này quá có lợi cho Huy, nhưng để xem đã:
- Được thôi, bắt đầu_ Huy vẫn lạnh lùng đứng ở đó, cược trí nhớ của anh thôi…
- Đầu tiên là… người_ Quỳnh cười tà mị.
- Homo sapiens
- Gà
- Gallus domesticus
- Cá chép
- Cyprinus carpio
- Giun tròn
- Caenorhabditis elegens
- Hành
- Allium cepa
- Ếch
- Rana pipiens
- Chuột nhắt
- Mus musculus
- Ngô
- Zea mays
- Cá sấu
- Alligator mississipiensis
- Rất tốt, giờ là cái tên thứ 10_ Quỳnh mỉm cười, ánh mắt không lộ ra một tí sợ hãi, bên dưới không khí căng thẳng khi 2 người, người đối kẻ đáp qua lại chưa phân thắng bại.
- Cà chua
- Licoper…._ Giọng Huy dừng hẳn lại, chỉ còn cái cuối cùng nhưng lúc này, anh lại chẳng nhớ gì cả, anh học kỹ mấy cái còn lại chỉ trừ “cà chua” là chỉ đọc sơ qua cái tên, cái này có quá “nhọ” hay không đây, anh cố nhớ lại thật kỹ. Cả lớp căng thẳng nhìn anh, còn Quỳnh thì nheo mắt lại thích thú,…
- Licoper… gì?_ Quỳnh hỏi dồn khiến Huy càng khó tập trung, lúc này giọng Nhi vang lên.
- 5..
- 4..
- 3..
- 2..
- 1..
- 0.. Hết giờ, Huy thua vì trả lời không được_ Nhi dõng dạc nói, Huy bất lực ngồi xuống, anh đang hối hận rất nhiều nhưng chỉ dám thừa nhận là mình xui thôi…
Quỳnh bước xuống…
Cuộc đời con người luôn gặp những chông gai trắc trở, cho dù con đường tương lai có gải đầy hoa hồng đi chăng nữa... Thì hãy luôn luôn nhớ hoa hồng... có GAI...------------------------------------------------------------------------------------------------
Quỳnh ung dung bước lên bục giảng, ngồi xuống chiếc ghế được đặt sẵn, chân băt chéo thong thả. Ánh mắt và khuôn mặt biểu lộ đắt chí cùng kiêu ngạo. Nhi nhìn Quỳnh lắc đầu cười khổ, tội cho Seya và cả lớp này rồi. Nhi như sựt nhớ đến gì đó, quay xuống lớp nói:
- À, chú ý nha cả lớp, trong lúc chơi, mọi người không được sử dụng công nghệ thông tin hoặc bất kỳ sách vở gì nha!_ Nhi mỉm cười nói, rồi bỗng dưng dừng lại rồi la lớn_ Game… START!
Lời Nhi nói vừa kết thúc thì một cô bạn đứng lên thách đấu với một bạn nam, rồi cứ nối tiếp nối tiếp nhau, khoảng nữa tiếng thì hầu như người trong lớp, mặt đã nguệch ngoạc mực mà không cách nào lau được. Đúng, đây là một loại mực đặc biệt do Quỳnh nghiên cứu tháng mới tạo ra được, nó chỉ có một thứ mới xóa được.
- Uii, sao kỳ thế này, lao hoài sao không sạch được_ một cô bạn bất mãn la lên, Nhi bất ngờ nhìn cô bạn đó chà sát mặt khiến mặt đỏ lên một mảng, rồi quay qua nhìn Quỳnh thắc mắc hỏi:
- Này Quỳnh, cây viết đó sao tớ chưa thấy bao giờ, ở đâu bán vậy?_ Nhi nhìn chầm chầm vào cây viết, nó rất đẹp và tinh xảo..
Quỳnh nhếch môi thích thú, quay sang Nhi giải thích:
- Làm sao có bán được, khi cây viết này do tớ thiết kế chứ? Loại mực này là tớ đã nghiên cứu mất tháng đấy, chưa được thử nghiệm lần nào đâu?
- Sao… sao cơ… vậy, vậy sao lau được?_ Nhi hoảng sợ, chưa thử nghiệm đã dùng, không phải nguy hiểm quá sao?
- Bây giờ tớ đang thử nghiệm đấy thôi, loại mực này vẫn chưa hoàn thiện đâu, tớ muốn nghiên cứu một loại mực mà không có thứ gì lau được kìa, nhưng loại này lại có một điểm yếu, một thứ có thể lau được nó_ Quỳnh thản nhiên nói như chẳng xảy ra chuyện gì.
Nhi cảm thán “Cậu ít ác quá Quỳnh ạ!”
Còn bên dưới, từng người một há hốc mồm, ngạc nhiên tột độ, khuôn mặt xinh đẹp của bọn họ giờ đang như con gấu mèo thế này, lại còn ở trước mặt những soái ca của bọn họ thật mất mặt mà!
Seya không có gì là sợ đứng lên, khuôn mặt cao ngạo, lên tiếng:
- Được thôi, Quỳnh tôi thách đấu bạn!
Seya dứt lời thì bên dưới trở nên ồn ào hẳn, Quỳnh không biểu cảm gì, khuôn mặt thủy chung lạnh lùng, bình thản:
- Được, chủ đề?
- Lịch sử thế giới!
- Ok, hỏi!
- Vụ nổ bigbang xảy ra vào thời gian nào?_ Seya hỏi, Nhi ngạc nhiên, đây không phải gọi là “trúng tủ” hay sao? Quỳnh đang nghiên cứu về lĩnh vực này mà. Quỳnh thì buồn cười, nó đơn giản hơn cô nghĩ:
- Xảy ra xấp xĩ cách đây , ± , tỷ năm trước.
Seya bất ngờ ngước lên nhìn Quỳnh, cô còn chưa chắc nhớ về con số này, thế sao cô ta lại nói ra nhanh lẹ như vậy. Quỳnh bước xuống bàn Seya, quạch đường lên khuôn mặt xinh đẹp của Seya, Quỳnh quạch như xem mặt Seya là tờ giấy nháp. Huy nhìn thấy thì mặt thoáng chốc, không phải vì cô vẽ lên mặt Seya mà là thái độ khinh thường của cô khi vẽ lên mặt người khác, không có cả một cái run tay hay sợ sệch nào. Huy tức giận, đứng lên:
- Tôi thách đấu cậu, Quỳnh_ Nghe Huy nói xong thì Quỳnh mỉm cười hứng thú, trên mặt tên hội trưởng ấy mà vẽ hình con mèo lên chắc sẽ có nhiều điều thú vị lắm, kiểu như, ngày mai mặt hắn sẽ được đăng lên trang đầu bản tin trường cũng không chừng. Không suy nghĩ nhiều, Quỳnh nhanh chóng gật đầu đồng ý. Dường như chỉ chờ có vậy, Huy nhanh chóng nói:
- Chủ đề là sinh học lớp !_ Huy ung dung nói, anh liếc nhìn Quỳnh thì thấy cô vẫn bình thản chẳng sợ gì.
- Được, hỏi đi!
- bậc cấu trúc của Protein?_ Huy vừa vứt lời thì Kiệt mỉm cười thích thú, cái này được coi là lợi dụng rồi, một mũi tên trúng con nhạn. Đây là câu hỏi khá khó, mà Huy lại không thuộc lĩnh vực sinh, đây là câu hỏi để Huy soạn dành cho lớp chuyên sinh của khối mà chưa biết câu trả lời. Nếu Quỳnh trả lời được thì Huy có đáp án để nộp, con Quỳnh trả lời không được thì sẽ bị Huy quẹt mực, cũng không tệ khi Huy nghĩ được như vậy nhỉ. .
- Buồn cười thật, câu như vậy mà cậu cũng hỏi được à_ Quỳnh khó chịu, nó là loại kiến thức đơn giản thôi , thế mà hỏi cô, đang khinh cô sao?_ Cấu trúc bậc của Protein là “Protein là chất trùng hợp được cấu tạo từ các đơn phân là các axit amin, cấu trúc bậc và bậc của protein là……bla…..bla….
Quỳnh trả lời xong thì cả lớp ngỡ ngàng kinh ngạc, giờ thì hiểu vì sao Quỳnh vào được lớp này rồi, chưa xét về thế lực, chỉ học lực thôi mà hình như cái gì Quỳnh cũng biết. Huy bàng hoàn, không biết làm thế nào thì giọng nói lạnh lùng của Quỳnh vang lên:
- đờng nhỉ? Hay là thế này đi, tôi cũng thách đấu cậu chủ đề sinh học. Tôi nói ra loài vật và cậu nói hết tên sinh học tương ứng với loài đó, cậu trả lời đúng không sai cái nào thì tôi bỏ qua đường đó và cho cậu vẽ lại đường, còn trả lời không đúng hết thì theo quy cũ, đường! Thế nào?_ Quỳnh cười khẩy điều kiện này quá có lợi cho Huy, nhưng để xem đã:
- Được thôi, bắt đầu_ Huy vẫn lạnh lùng đứng ở đó, cược trí nhớ của anh thôi…
- Đầu tiên là… người_ Quỳnh cười tà mị.
- Homo sapiens
- Gà
- Gallus domesticus
- Cá chép
- Cyprinus carpio
- Giun tròn
- Caenorhabditis elegens
- Hành
- Allium cepa
- Ếch
- Rana pipiens
- Chuột nhắt
- Mus musculus
- Ngô
- Zea mays
- Cá sấu
- Alligator mississipiensis
- Rất tốt, giờ là cái tên thứ _ Quỳnh mỉm cười, ánh mắt không lộ ra một tí sợ hãi, bên dưới không khí căng thẳng khi người, người đối kẻ đáp qua lại chưa phân thắng bại.
- Cà chua
- Licoper…._ Giọng Huy dừng hẳn lại, chỉ còn cái cuối cùng nhưng lúc này, anh lại chẳng nhớ gì cả, anh học kỹ mấy cái còn lại chỉ trừ “cà chua” là chỉ đọc sơ qua cái tên, cái này có quá “nhọ” hay không đây, anh cố nhớ lại thật kỹ. Cả lớp căng thẳng nhìn anh, còn Quỳnh thì nheo mắt lại thích thú,…
- Licoper… gì?_ Quỳnh hỏi dồn khiến Huy càng khó tập trung, lúc này giọng Nhi vang lên.
- ..
- ..
- ..
- ..
- ..
- .. Hết giờ, Huy thua vì trả lời không được_ Nhi dõng dạc nói, Huy bất lực ngồi xuống, anh đang hối hận rất nhiều nhưng chỉ dám thừa nhận là mình xui thôi…
Quỳnh bước xuống…