- Ôi trời, tức chết tớ mất, là tớ thực hiện kế hoạch với tên Kiệt ấy í, cái tên suốt ngày cười cợt y như bị quỡn…_ Nhi cùng Quỳnh thong thả đi dạo đến trường, trong khi Quỳnh luôn im lặng nghĩ cách “chỉnh” cái lớp thích ăn chơi kia thì Nhi vẫn luôn luyên thuyên không dứt…
- Cậu không cần bức xúc thế đâu Nhi, không phải cậu cũng thích lắm sao?_ Quỳnh cười nhạt, cô biết, từ khi về nước Anh, qua những lần nói chuyện qua mạng xã hội, người Nhi nhắc nhiều nhất, là Kiệt…
- Thích, thích, thích cái gì chớ, hơ hơ, cậu nghĩ sao thế, tớ…tớ mà lại thích tên quỡn quỡn như cậu ta á!?_ Nhi giật mình nói lắp bắp như bị nói trúng tim đen…
Quỳnh lắc đầu, rõ vậy mà cũng không chịu thừa nhận, nhưng, cô vẫn chưa xác định được Kiệt có thích Nhi hay không, mỗi lần nhìn cậu ta đều là dáng vẻ cười cợt, bất cần đời, hoàn toàn không nhìn ra cậu ta thật lòng hay không thật lòng, loại người này, không yêu sẽ rất bạc tình, nhưng khi đã yêu tuyệt đối chung thủy. Cô khẽ liếc qua Nhi, khẽ hắng giọng…
- Nhi, tớ là bạn cậu, chính vì là bạn nên tớ rất hiểu cậu, thái độ khi tớ giả vờ có bạn trai là Kiệt của cậu hôm đó đã quá rõ ràng rồi, chỉ là tớ không muốn làm cậu xấu hổ nên không nói thôi!?_ Quỳnh nhẹ giọng cười, nụ cười như ánh ban mai…
- Không nói với cậu nữa, xì!?_ Nhi vờ giận dỗi để che dấu xấu hổ rồi chạy lên trước, Quỳnh cũng chạy theo phía sau…
Kế hoạch lần này là 7 ngày, hôm nay là ngày thứ 2, qua kế hoạch lần này thì sẽ có rất nhiều việc đang chờ cô, tài liệu chất trong phòng làm việc của cô có thể nói đã trở thành nhà kho. Còn có, còn 1 tháng nữa là 6 tháng, cậu em của cô chắc cũng sắp qua đây rồi...
Lớp 11b3…
- Chào mọi người!_ Quỳnh và Huy bước vào lớp nói, dù gì cũng phải thể hiện phép lịch sự của người giám hộ chứ, vì là lớp được chọn, nên 7 ngày này, người phụ trách hướng dẫn làm bài cho các học sinh lớp 11b3 là cô và Huy…
- Tôi nghe nói, lớp này học rất tệ các môn tự nhiên, nên hôm nay, chúng ta sẽ bắt đầu từ môn toán vậy!?_ Quỳnh mỉm cười bước về chỗ ngồi...
Lớp 11b3 chỉ biết khóc rống, môn toán? Cái môn bọn họ hoàn toàn mù mịt, tuy thi đậu vào trường này, nhưng điểm tự nhiên của họ rất thấp, hầu như là điểm của những môn xã hội kéo lên…
- Tôi không cần dùng, cậu dùng đi…_ Quỳnh đẩy cái Ipad được gắn sẵn trên bàn qua chỗ của Huy rồi rút trong balo ra một cái Ipad lớn hiệu apple air 2….
- Tôi cũng không cần dùng, tôi cũng có…_ Huy lôi ra một cái máy tính macbook màu trắng…
- Lần này tôi muốn ra đề, Ok?_ Quỳnh khẽ liếc cái macbook rồi nói…
- Um…
Quỳnh dùng cái Ipad kết nối với màn hình tivi lớn trước mặt, mở những bài toán được cô chọn lọc kĩ càng. Cô hoàn toàn nghiêm túc khi lựa ra những dạng cơ bản phù hợp với khả năng của bọn họ, nếu họ không làm được, chờ xem cô xử lí như nào?
- Tôi cho mọi người 10’ để suy nghĩ cách và phương pháp giải, sau 10’, tôi sẽ chỉ thị người lên làm, làm đúng sẽ có thưởng, và đương nhiên_ Quỳnh mỉm cười, ánh mắt trầm lắng, bình tĩnh, nhướng mày lên nói tiếp_ Có thưởng sẽ có phạt…
Bọn học sinh rũng mình cấm cúi suy nghĩ cách làm, trên mỗi chiếc Ipad đều hiển thị đề bài…
- Mấy đề toán này quả nhiên toàn dạng cơ bản, xem ra cậu còn chút lương tâm, mà cậu định phạt? Phạt như thế nào?_ Huy híp mắt thích thú, cô gái ngông cuồng này lại rất ác độc, hoàn toàn không có dáng vẻ thùy mị của một cô công chúa, nghĩ đến đây, anh bỗng buồn cười, chiều nay anh định về nhà..
- 3 hình thức thôi, nếu là nhẹ nhất, tôi sẽ cho họ vừa nhảy cóc vừa học bài, sau đó là chép phạt 20 lần công tức. Loại thứ 2 là tôi cho chép 30 lần công thức và vệ sinh WC nam và nữ 1 tuần. Loại nặng nhất, đó là, vệ sinh WC nam nữ 1 tháng, chéo phạt 50 lần công thức, vừa nhảy cóc vừa đọc lặp lại 100 lần các công thức toán cơ bản cho tôi_ Quỳnh thản nhiên nói ra hình phạt của mình, khóe môi của Huy giật giật, không thể tin được nhìn Quỳnh, cho anh rút lại lời nói đi!! Gì mà có lương tâm chứ, heyy!!??
- WC nam, nếu là một cô gái, sao cậu lại có thể làm vậy!?_ Huy khiếp sợ, cô gái này có nên gọi là quá ma ranh không!? Cái gì cũng nghĩ ra được…
- Tôi muốn, cả đời bọn họ cũng sẽ, không quên được những công thức này…_ Quỳnh mỉm cười, đây là cách tốt nhất rồi…
- Mà nhỡ như bọn họ không làm theo thì sao??_Huy đột nhiên nghĩ đến tình huống xấu nhất…
- Tới lúc đó sẽ tính, tôi sẽ cho họ biết sợ là gì?_ Quỳnh đúng thật chưa nghĩ đến tình huống bọn họ không làm theo, thôi tới đâu hay tới đó, 10’ trôi qua rồi…_ Bây giờ tôi sẽ chỉ thị người lên làm, nên nhớ, đúng sẽ có thưởng, là vé đi công viên MaxLion vào ngày mai cho 2 người, miễn phí toàn bộ các trò chơi, thua thì… tự biết đó…
Tất cả mọi người trong lớp cùng lúc nín thở, ai mà không biết, công viên MaxLion là công viên lớn nhất nước, là công viên đẹp xếp vào hàng thế giới. Hơn thế, mỗi vé vào cổng rất mắc và có số lượng, cực kỳ khó mua. Nhà bọn họ chỉ thuộc hàng khá giả, đương nhiên, phần thưởng này vừa lớn vừa hấp dẫn đối với bọn họ. Nhưng, để có được phần thưởng thì cái giá phải trả quá lớn đi. Mọi người hồi hợp nhìn theo ngón tay thon dài của cô, mỗi người đều mong cô không chỉ đến mình. Đơn giản, phần thưởng lớn như vậy, thì phạt cũng chẳng nhẹ đâu…
- Bài 1 là you, bài 2- you, bài 3… ưm_ Chỉ vào 2 người, Quỳnh trầm ngâm nghĩ người thứ 3, thì đột nhiên quay qua Huy_ Cho cậu chọn, dù gì công việc là của chung, tôi không ngu ôm về 1 mình…
- Được rồi, bài 3 này…_ Huy ngước vào Ipad, hình như bài này dễ nhất trong 3 bài, à, nghĩ ra ai rồi_ Quyên Quyên, cô lên làm bài 3 đi…
Ả nghe được tên mình thì giật mình, nhưng khi nghe Huy gọi “Quyên Quyên” thân mật như vậy, lại còn gọi ngay ả thì mừng thầm, tò te bước lên bảng trong suy nghĩ…
“Anh ấy chú ý đến mình rồi, phải thể hiện hết khả năng, Quyên Quyên, mày là thiên thần, chắc chắn sẽ làm anh ấy điên đảo đến trầm luân thôi”
Cô ả vui sướng trong suy nghĩ của mình mà không chú ý đến một ánh mắt lé sáng thích thú nhìn chằm chằm cô ả….
* Đoán xem, Huy hay là Quỳnh…* ^^…
Sáng sớm hôm sau…
- Ôi trời, tức chết tớ mất, là tớ thực hiện kế hoạch với tên Kiệt ấy í, cái tên suốt ngày cười cợt y như bị quỡn…_ Nhi cùng Quỳnh thong thả đi dạo đến trường, trong khi Quỳnh luôn im lặng nghĩ cách “chỉnh” cái lớp thích ăn chơi kia thì Nhi vẫn luôn luyên thuyên không dứt…
- Cậu không cần bức xúc thế đâu Nhi, không phải cậu cũng thích lắm sao?_ Quỳnh cười nhạt, cô biết, từ khi về nước Anh, qua những lần nói chuyện qua mạng xã hội, người Nhi nhắc nhiều nhất, là Kiệt…
- Thích, thích, thích cái gì chớ, hơ hơ, cậu nghĩ sao thế, tớ…tớ mà lại thích tên quỡn quỡn như cậu ta á!?_ Nhi giật mình nói lắp bắp như bị nói trúng tim đen…
Quỳnh lắc đầu, rõ vậy mà cũng không chịu thừa nhận, nhưng, cô vẫn chưa xác định được Kiệt có thích Nhi hay không, mỗi lần nhìn cậu ta đều là dáng vẻ cười cợt, bất cần đời, hoàn toàn không nhìn ra cậu ta thật lòng hay không thật lòng, loại người này, không yêu sẽ rất bạc tình, nhưng khi đã yêu tuyệt đối chung thủy. Cô khẽ liếc qua Nhi, khẽ hắng giọng…
- Nhi, tớ là bạn cậu, chính vì là bạn nên tớ rất hiểu cậu, thái độ khi tớ giả vờ có bạn trai là Kiệt của cậu hôm đó đã quá rõ ràng rồi, chỉ là tớ không muốn làm cậu xấu hổ nên không nói thôi!?_ Quỳnh nhẹ giọng cười, nụ cười như ánh ban mai…
- Không nói với cậu nữa, xì!?_ Nhi vờ giận dỗi để che dấu xấu hổ rồi chạy lên trước, Quỳnh cũng chạy theo phía sau…
Kế hoạch lần này là ngày, hôm nay là ngày thứ , qua kế hoạch lần này thì sẽ có rất nhiều việc đang chờ cô, tài liệu chất trong phòng làm việc của cô có thể nói đã trở thành nhà kho. Còn có, còn tháng nữa là tháng, cậu em của cô chắc cũng sắp qua đây rồi...
Lớp b…
- Chào mọi người!_ Quỳnh và Huy bước vào lớp nói, dù gì cũng phải thể hiện phép lịch sự của người giám hộ chứ, vì là lớp được chọn, nên ngày này, người phụ trách hướng dẫn làm bài cho các học sinh lớp b là cô và Huy…
- Tôi nghe nói, lớp này học rất tệ các môn tự nhiên, nên hôm nay, chúng ta sẽ bắt đầu từ môn toán vậy!?_ Quỳnh mỉm cười bước về chỗ ngồi...
Lớp b chỉ biết khóc rống, môn toán? Cái môn bọn họ hoàn toàn mù mịt, tuy thi đậu vào trường này, nhưng điểm tự nhiên của họ rất thấp, hầu như là điểm của những môn xã hội kéo lên…
- Tôi không cần dùng, cậu dùng đi…_ Quỳnh đẩy cái Ipad được gắn sẵn trên bàn qua chỗ của Huy rồi rút trong balo ra một cái Ipad lớn hiệu apple air ….
- Tôi cũng không cần dùng, tôi cũng có…_ Huy lôi ra một cái máy tính macbook màu trắng…
- Lần này tôi muốn ra đề, Ok?_ Quỳnh khẽ liếc cái macbook rồi nói…
- Um…
Quỳnh dùng cái Ipad kết nối với màn hình tivi lớn trước mặt, mở những bài toán được cô chọn lọc kĩ càng. Cô hoàn toàn nghiêm túc khi lựa ra những dạng cơ bản phù hợp với khả năng của bọn họ, nếu họ không làm được, chờ xem cô xử lí như nào?
- Tôi cho mọi người ’ để suy nghĩ cách và phương pháp giải, sau ’, tôi sẽ chỉ thị người lên làm, làm đúng sẽ có thưởng, và đương nhiên_ Quỳnh mỉm cười, ánh mắt trầm lắng, bình tĩnh, nhướng mày lên nói tiếp_ Có thưởng sẽ có phạt…
Bọn học sinh rũng mình cấm cúi suy nghĩ cách làm, trên mỗi chiếc Ipad đều hiển thị đề bài…
- Mấy đề toán này quả nhiên toàn dạng cơ bản, xem ra cậu còn chút lương tâm, mà cậu định phạt? Phạt như thế nào?_ Huy híp mắt thích thú, cô gái ngông cuồng này lại rất ác độc, hoàn toàn không có dáng vẻ thùy mị của một cô công chúa, nghĩ đến đây, anh bỗng buồn cười, chiều nay anh định về nhà..
- hình thức thôi, nếu là nhẹ nhất, tôi sẽ cho họ vừa nhảy cóc vừa học bài, sau đó là chép phạt lần công tức. Loại thứ là tôi cho chép lần công thức và vệ sinh WC nam và nữ tuần. Loại nặng nhất, đó là, vệ sinh WC nam nữ tháng, chéo phạt lần công thức, vừa nhảy cóc vừa đọc lặp lại lần các công thức toán cơ bản cho tôi_ Quỳnh thản nhiên nói ra hình phạt của mình, khóe môi của Huy giật giật, không thể tin được nhìn Quỳnh, cho anh rút lại lời nói đi!! Gì mà có lương tâm chứ, heyy!!??
- WC nam, nếu là một cô gái, sao cậu lại có thể làm vậy!?_ Huy khiếp sợ, cô gái này có nên gọi là quá ma ranh không!? Cái gì cũng nghĩ ra được…
- Tôi muốn, cả đời bọn họ cũng sẽ, không quên được những công thức này…_ Quỳnh mỉm cười, đây là cách tốt nhất rồi…
- Mà nhỡ như bọn họ không làm theo thì sao??_Huy đột nhiên nghĩ đến tình huống xấu nhất…
- Tới lúc đó sẽ tính, tôi sẽ cho họ biết sợ là gì?_ Quỳnh đúng thật chưa nghĩ đến tình huống bọn họ không làm theo, thôi tới đâu hay tới đó, ’ trôi qua rồi…_ Bây giờ tôi sẽ chỉ thị người lên làm, nên nhớ, đúng sẽ có thưởng, là vé đi công viên MaxLion vào ngày mai cho người, miễn phí toàn bộ các trò chơi, thua thì… tự biết đó…
Tất cả mọi người trong lớp cùng lúc nín thở, ai mà không biết, công viên MaxLion là công viên lớn nhất nước, là công viên đẹp xếp vào hàng thế giới. Hơn thế, mỗi vé vào cổng rất mắc và có số lượng, cực kỳ khó mua. Nhà bọn họ chỉ thuộc hàng khá giả, đương nhiên, phần thưởng này vừa lớn vừa hấp dẫn đối với bọn họ. Nhưng, để có được phần thưởng thì cái giá phải trả quá lớn đi. Mọi người hồi hợp nhìn theo ngón tay thon dài của cô, mỗi người đều mong cô không chỉ đến mình. Đơn giản, phần thưởng lớn như vậy, thì phạt cũng chẳng nhẹ đâu…
- Bài là you, bài - you, bài … ưm_ Chỉ vào người, Quỳnh trầm ngâm nghĩ người thứ , thì đột nhiên quay qua Huy_ Cho cậu chọn, dù gì công việc là của chung, tôi không ngu ôm về mình…
- Được rồi, bài này…_ Huy ngước vào Ipad, hình như bài này dễ nhất trong bài, à, nghĩ ra ai rồi_ Quyên Quyên, cô lên làm bài đi…
Ả nghe được tên mình thì giật mình, nhưng khi nghe Huy gọi “Quyên Quyên” thân mật như vậy, lại còn gọi ngay ả thì mừng thầm, tò te bước lên bảng trong suy nghĩ…
“Anh ấy chú ý đến mình rồi, phải thể hiện hết khả năng, Quyên Quyên, mày là thiên thần, chắc chắn sẽ làm anh ấy điên đảo đến trầm luân thôi”
Cô ả vui sướng trong suy nghĩ của mình mà không chú ý đến một ánh mắt lé sáng thích thú nhìn chằm chằm cô ả….
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Sáng sớm hôm sau…
- Ôi trời, tức chết tớ mất, là tớ thực hiện kế hoạch với tên Kiệt ấy í, cái tên suốt ngày cười cợt y như bị quỡn…_ Nhi cùng Quỳnh thong thả đi dạo đến trường, trong khi Quỳnh luôn im lặng nghĩ cách “chỉnh” cái lớp thích ăn chơi kia thì Nhi vẫn luôn luyên thuyên không dứt…
- Cậu không cần bức xúc thế đâu Nhi, không phải cậu cũng thích lắm sao?_ Quỳnh cười nhạt, cô biết, từ khi về nước Anh, qua những lần nói chuyện qua mạng xã hội, người Nhi nhắc nhiều nhất, là Kiệt…
- Thích, thích, thích cái gì chớ, hơ hơ, cậu nghĩ sao thế, tớ…tớ mà lại thích tên quỡn quỡn như cậu ta á!?_ Nhi giật mình nói lắp bắp như bị nói trúng tim đen…
Quỳnh lắc đầu, rõ vậy mà cũng không chịu thừa nhận, nhưng, cô vẫn chưa xác định được Kiệt có thích Nhi hay không, mỗi lần nhìn cậu ta đều là dáng vẻ cười cợt, bất cần đời, hoàn toàn không nhìn ra cậu ta thật lòng hay không thật lòng, loại người này, không yêu sẽ rất bạc tình, nhưng khi đã yêu tuyệt đối chung thủy. Cô khẽ liếc qua Nhi, khẽ hắng giọng…
- Nhi, tớ là bạn cậu, chính vì là bạn nên tớ rất hiểu cậu, thái độ khi tớ giả vờ có bạn trai là Kiệt của cậu hôm đó đã quá rõ ràng rồi, chỉ là tớ không muốn làm cậu xấu hổ nên không nói thôi!?_ Quỳnh nhẹ giọng cười, nụ cười như ánh ban mai…
- Không nói với cậu nữa, xì!?_ Nhi vờ giận dỗi để che dấu xấu hổ rồi chạy lên trước, Quỳnh cũng chạy theo phía sau…
Kế hoạch lần này là 7 ngày, hôm nay là ngày thứ 2, qua kế hoạch lần này thì sẽ có rất nhiều việc đang chờ cô, tài liệu chất trong phòng làm việc của cô có thể nói đã trở thành nhà kho. Còn có, còn 1 tháng nữa là 6 tháng, cậu em của cô chắc cũng sắp qua đây rồi...
Lớp 11b3…
- Chào mọi người!_ Quỳnh và Huy bước vào lớp nói, dù gì cũng phải thể hiện phép lịch sự của người giám hộ chứ, vì là lớp được chọn, nên 7 ngày này, người phụ trách hướng dẫn làm bài cho các học sinh lớp 11b3 là cô và Huy…
- Tôi nghe nói, lớp này học rất tệ các môn tự nhiên, nên hôm nay, chúng ta sẽ bắt đầu từ môn toán vậy!?_ Quỳnh mỉm cười bước về chỗ ngồi...
Lớp 11b3 chỉ biết khóc rống, môn toán? Cái môn bọn họ hoàn toàn mù mịt, tuy thi đậu vào trường này, nhưng điểm tự nhiên của họ rất thấp, hầu như là điểm của những môn xã hội kéo lên…
- Tôi không cần dùng, cậu dùng đi…_ Quỳnh đẩy cái Ipad được gắn sẵn trên bàn qua chỗ của Huy rồi rút trong balo ra một cái Ipad lớn hiệu apple air 2….
- Tôi cũng không cần dùng, tôi cũng có…_ Huy lôi ra một cái máy tính macbook màu trắng…
- Lần này tôi muốn ra đề, Ok?_ Quỳnh khẽ liếc cái macbook rồi nói…
- Um…
Quỳnh dùng cái Ipad kết nối với màn hình tivi lớn trước mặt, mở những bài toán được cô chọn lọc kĩ càng. Cô hoàn toàn nghiêm túc khi lựa ra những dạng cơ bản phù hợp với khả năng của bọn họ, nếu họ không làm được, chờ xem cô xử lí như nào?
- Tôi cho mọi người 10’ để suy nghĩ cách và phương pháp giải, sau 10’, tôi sẽ chỉ thị người lên làm, làm đúng sẽ có thưởng, và đương nhiên_ Quỳnh mỉm cười, ánh mắt trầm lắng, bình tĩnh, nhướng mày lên nói tiếp_ Có thưởng sẽ có phạt…
Bọn học sinh rũng mình cấm cúi suy nghĩ cách làm, trên mỗi chiếc Ipad đều hiển thị đề bài…
- Mấy đề toán này quả nhiên toàn dạng cơ bản, xem ra cậu còn chút lương tâm, mà cậu định phạt? Phạt như thế nào?_ Huy híp mắt thích thú, cô gái ngông cuồng này lại rất ác độc, hoàn toàn không có dáng vẻ thùy mị của một cô công chúa, nghĩ đến đây, anh bỗng buồn cười, chiều nay anh định về nhà..
- 3 hình thức thôi, nếu là nhẹ nhất, tôi sẽ cho họ vừa nhảy cóc vừa học bài, sau đó là chép phạt 20 lần công tức. Loại thứ 2 là tôi cho chép 30 lần công thức và vệ sinh WC nam và nữ 1 tuần. Loại nặng nhất, đó là, vệ sinh WC nam nữ 1 tháng, chéo phạt 50 lần công thức, vừa nhảy cóc vừa đọc lặp lại 100 lần các công thức toán cơ bản cho tôi_ Quỳnh thản nhiên nói ra hình phạt của mình, khóe môi của Huy giật giật, không thể tin được nhìn Quỳnh, cho anh rút lại lời nói đi!! Gì mà có lương tâm chứ, heyy!!??
- WC nam, nếu là một cô gái, sao cậu lại có thể làm vậy!?_ Huy khiếp sợ, cô gái này có nên gọi là quá ma ranh không!? Cái gì cũng nghĩ ra được…
- Tôi muốn, cả đời bọn họ cũng sẽ, không quên được những công thức này…_ Quỳnh mỉm cười, đây là cách tốt nhất rồi…
- Mà nhỡ như bọn họ không làm theo thì sao??_Huy đột nhiên nghĩ đến tình huống xấu nhất…
- Tới lúc đó sẽ tính, tôi sẽ cho họ biết sợ là gì?_ Quỳnh đúng thật chưa nghĩ đến tình huống bọn họ không làm theo, thôi tới đâu hay tới đó, 10’ trôi qua rồi…_ Bây giờ tôi sẽ chỉ thị người lên làm, nên nhớ, đúng sẽ có thưởng, là vé đi công viên MaxLion vào ngày mai cho 2 người, miễn phí toàn bộ các trò chơi, thua thì… tự biết đó…
Tất cả mọi người trong lớp cùng lúc nín thở, ai mà không biết, công viên MaxLion là công viên lớn nhất nước, là công viên đẹp xếp vào hàng thế giới. Hơn thế, mỗi vé vào cổng rất mắc và có số lượng, cực kỳ khó mua. Nhà bọn họ chỉ thuộc hàng khá giả, đương nhiên, phần thưởng này vừa lớn vừa hấp dẫn đối với bọn họ. Nhưng, để có được phần thưởng thì cái giá phải trả quá lớn đi. Mọi người hồi hợp nhìn theo ngón tay thon dài của cô, mỗi người đều mong cô không chỉ đến mình. Đơn giản, phần thưởng lớn như vậy, thì phạt cũng chẳng nhẹ đâu…
- Bài 1 là you, bài 2- you, bài 3… ưm_ Chỉ vào 2 người, Quỳnh trầm ngâm nghĩ người thứ 3, thì đột nhiên quay qua Huy_ Cho cậu chọn, dù gì công việc là của chung, tôi không ngu ôm về 1 mình…
- Được rồi, bài 3 này…_ Huy ngước vào Ipad, hình như bài này dễ nhất trong 3 bài, à, nghĩ ra ai rồi_ Quyên Quyên, cô lên làm bài 3 đi…
Ả nghe được tên mình thì giật mình, nhưng khi nghe Huy gọi “Quyên Quyên” thân mật như vậy, lại còn gọi ngay ả thì mừng thầm, tò te bước lên bảng trong suy nghĩ…
“Anh ấy chú ý đến mình rồi, phải thể hiện hết khả năng, Quyên Quyên, mày là thiên thần, chắc chắn sẽ làm anh ấy điên đảo đến trầm luân thôi”
Cô ả vui sướng trong suy nghĩ của mình mà không chú ý đến một ánh mắt lé sáng thích thú nhìn chằm chằm cô ả….