Trước cổng công viên MaxLion…
- Quỳnh, Quỳnh, ở bên này nè…!!_ Nhi cùng Jun vẫy tay gọi Quỳnh…
- Sao 2 người lại đi chung?_ Quỳnh chầm chậm bước đến, ánh mắt khó hiểu nhìn Nhi và Jen…
- Hì hì, thật ra là… chị đang không có nhà, hôm bữa nói nhóc cho chị ở chung, nhưng nhóc không cho, nên Nhi mới đề nghị chị ở chung í…_ Jen cười gượng, nhỏ giọng giải thích…
- Good, vậy em đỡ phải lo chuyện chỗ ở cho chị rồi_ Quỳnh mỉm cười, gật nhẹ đầu…
- Được rồi, chúng ta vào trong chơi thôi…_ Nhi hồ hởi nói, rồi kéo 2 cô bạn của mình vào…
Lúc này, tại nhà của ông bà Trần…
“bíp… bíp… bíp”
Tiếng còi xe vang lên ở trước cổng nhà, người hầu nhanh chóng chạy ra mở cổng. Chiếc lamboghini veneno màu bạc từ từ chạy vào, nó là chiếc xe do chính Kiệt thiết kế, trên thế giới chỉ có 5 chiếc duy nhất, cha của Kiệt là Châu Thế Dân đã tặng 2 chiếc cho công chúa và hoàng tử nước Anh, 1 chiếc cho con của nhà toán học Trần Khải Tuấn, và một chiếc cho con gái của chủ tịch nước Việt Nam, cũng chính là con của những người bạn thân ông…
- Chào cậu chủ…_ Mọi người đồng loạt cuối đầu khi Huy từ trong xe bước ra, giọng nói đồng loạt cung kính…
Hôm nay, anh mặc chiếc quần thể thao kaki màu đen, kết hợp với chiếc áo sơ mi tay dài màu tím, kết hợp với đôi giày Nike màu đen kiểu cách, chiếc mắt kính đen che đi đôi mắt màu huyết lạnh lùng, mái tóc nâu bồng bềnh để mái ngố phong cách…
- Được rồi, ông chủ và bà chủ đâu_ Huy đút tay phải vào túi quần, tay trái khẽ phất tay kêu mọi người đi làm việc của mình, vừa đi vừa hỏi quản gia…
- Thưa cậu chủ, bà chủ đang ở tập đoàn, ông chủ hôm nay có cuộc họp báo nên đã ra ngoài từ sớm, cô Quỳnh hôm nay đi chơi cùng với bạn cô ấy rồi, ở nhà chỉ còn tiểu thư thôi ạ…_ Quản gia cuối đầu báo cáo với Huy…
- Cô Quỳnh? Là ai?_ Huy nhíu mày, anh nghĩ khả năng nhiều nhất chính là Phạm Khả Quỳnh…
- A, cô ấy chuyển đến đây vào 5 tháng trước lúc cậu chủ không ở nhà, cô ấy tên Phạm Khả Quỳnh_ Quản gia cung kính giải thích, mỉm cười hiền từ…
- Huh, em con đang ở đâu thế?_ Huy nhếch môi thích thú quay qua hỏi bà qản gia…
- Tiểu thư đang ở trong phòng…_ Quản gia nói…
Huy không nói gì, đưa mắt nhìn những cô hầu nữ đang nhìn chăm chú vào mình nhíu mày quay qua quản gia rồi bước thẳng lên phòng của Ngọc Vy…
- Vy!!_ Huy nhẹ cười gỡ mắt kính ra nói, ánh mắt đượm buồn vì anh nghĩ con bé sẽ lạnh nhạt với anh giống những lần trước…
- A, Onii- chan_ Vy mở to mắt ngạc nhiên rồi đột nhiên chạy đến ôm chầm lấy anh mình…_ Hức, em nhớ onii chan quá đi mất…
- Vy… Sao em??_ Huy ngạc nhiên, cũng từ từ ôm lấy em gái mình…
- Xin lỗi anh, onii chan, có phải thời gian qua làm anh buồn không, thật ra 5 tháng này ở cùng chị Quỳnh em ngộ ra rất nhiều điều, em không nên xa lánh anh của em như vậy, hức hức_ Vy nấc lên, viền mắt vì khóc mà trở nên đỏ ửng…
- Ừ, mà sao hôm nay em không đi chơi?_ Huy buông Vy ra hỏi, anh trở nên vui hơn rồi…
- Em cũng định đi công viên MaxLion với Quỳnh onee chan, nhưng nhớ ra hôm nay anh về, nên ở nhà để đợi, em nói với chị ấy là em sẽ đến sau, giờ anh đi với em nhé!?_ Vy cười tươi, lắc lắc tay anh mình…
- Được rồi, để anh điện thoại một lát, chờ anh tí_ Huy cười nhẹ, rút chiếc điện thoại loại mới nhất trên thị trường, bấm số…
“tút…tút”
- Alo, tao định đi công viên MaxLion, mày đi không?_ Huy hỏi Kiệt thông qua chiếc điện thoại…
“Ok, gặp nhau trước cổng”_ Kiệt trả lời xong thì tắt máy. Huy quay sang nhìn Vy…
- Chúng ta đi thôi!?_ Huy mỉm cười, nắm tay em mình ra xe….
Trước cổng công viên MaxLion xuất hiện hai chiếc lamborghini veneno màu bạc và màu xanh dương khiến nhiều ánh mắt ngưỡng mộ trầm trồ nhìn hai chiếc xe…
Kiệt hôm nay mặc chiếc quần jeans xám rách phá cách trong rất bụi. chiếc thun màu trắng với những họa tiết mới lạ, đôi giày adidas màu trắng, chiếc nón tai bèo hiphop màu đen để lộ cái mái ngang đen nổi bật, hôm nay Kiệt xứng với danh hiệu là một “plays boy”…
- Wow, Vy, lâu rồi không gặp em nhé!_ Kiệt đi qua nháy mắt với Vy…
- Đừng có mà dụ dỗ em tao, tao không có chấp nhận có em rễ là mày đâu_ Huy lạnh lùng lườm Kiệt…
- Ồ, anh đừng nghe anh em nói đùa, chào anh, Kiệt onii chan_ Vy cười tươi vẫy tay chào Kiệt…
- Vy thật dễ thương, tao thật không hiểu mày giống Vy ở điểm nào, dù biết hai người là anh em_ Kiệt lắc đầu, giọng nói chứa thất vọng…
- Tao đập mày bây giờ_ Huy giơ giơ nấm đấm trước mặt Kiệt…
- Thôi vào đi hai anh, mọi người đang nhìn kìa!_Vy nhìu mày, trông cực kỳ đáng yêu…
Vy, Huy cùng Kiệt bước đi xung quanh, nhiều lần Huy rủ Vy chơi trò chơi nhưng Vy đều từ chối, rất rõ, Vy muốn được chơi cùng Quỳnh…
- Em làm gì vậy?_ Huy thắc mắc khi thấy Vy rút trong túi ra cái điện thoại bấm bấm gì đó…
- Em gọi cho Quỳnh onee chan, sao tìm mãi không thấy mấy chị ấy!?_Vy bấm điện thoại, vừa đi vừa nói với Huy…
- Em có số điện thoại của cô ta sao!?... à không, ý anh là Quỳnh!?_Huy ngạc nhiên, cô em của anh, đã thân với con nhỏ đó như thế sao?? Con nhỏ lạnh lùng đáng ghét đó có gì mà Vy, con bé nó thích như thế!?... hừ!!