- Vậy sao?? Thật thú vị nha, tôi không ngờ lại có một vị hôn thê là “less” đấy!!_ Huy nhếch môi, đá đểu, ánh mắt khinh khỉnh nhưng lại tràn đầy ý cười…
- Thế sao, tôi không ngại nếu bị cậu từ hôn đâu…!!_ Quỳnh khoanh tay, môi cũng bất giác nhếch lên đầy khó chịu. Thằng em thối tha, cái đồ phản quốc, thương yêu nó 16 năm và rồi nhận lại là thế này!!
- Vậy ra cậu nhận mình bị “less” à?_ Huy nhướng mày, buồn cười nói, đồng minh là đây!! Anh cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh…=.=
- Cậu đã nói thế, không phải khẳng định tôi là less sao?? Một thằng con trai như cậu, không phải “cuồng” tôi đến nổi chấp nhận việc mình có vợ “less” chứ!_ A! Cô mới phát hiện, bây giờ cô không còn quan tâm đến vấn đề ai nói thế nào về mình nữa, mà hôn ước “được” hủy bỏ vẫn quan trọng hơn a…
- …_ Người nào đó không thể đối lại được nữa…
- Vậy chị chấp nhận có một người chồng “bình thường” sao??_ Thấy Huy yếu thế, Hoàng liền nhảy vào giúp…
- Được thôi, chị sẵn sàng, nếu người đó muốn!!_ Quỳnh khẽ nhíu mày, thằng em đáng ghét? Lại muốn đối đầu với cô sao?? Nhóc à, còn non lắm!!
- Thật sao?? Tốt rồi, anh nên yên tâm rồi anh rể!!_ Hoàng khẽ chọc khích Quỳnh, mỉm cười đầy ẩn ý, hì, nếu một mình anh thì đời nào đấu lại Quỳnh, chị yêu à, là tại chị trước, ăn hiếp em nhiều rồi, thứ lỗi cho đứa em này phải “chống” lại chị…
- Nói như vậy, à, thì ra là có người mê mệt tôi đến nổi dùng đến cả trò này, đạt mục đích rồi nhỉ??_ Quỳnh đá khích, thật ra thì mặt đã đen thui rồi, lần đầu tiên cô phải đối lại nhiều thế này, mà hình như phía bên kia đang chiếm lợi thế thì phải, không đâu nhé, ta đây chấp cả hai…
- Ồ, cậu nên cảm ơn tôi vì đã chịu lấy người của “thế giới thứ 3” như cậu đấy!!_ Huy nhếch môi, tâm tình anh rất vui a, không biết vì sao nhưng vẫn cảm thấy… bầu trời hôm nay sao đẹp thế!!
- Cảm ơn nhe, nhưng xin lỗi… tôi không cần!!!_ Một câu nói mang tính chất khẳng định, cô hoàn toàn bị chọc tức rồi nha…
“Bốp… bum…xẻn…. ầm ầm”….
Một loạt tiếng động vui tai vang lên khiến mọi người giật mình, bật người dậy chạy thẳng vào bếp…
- Nhi, cậu đang định đóng phim hành động à, chuẩn bị dụng cụ ghê thế??_ Huy nhướng mày, nhìn bãi chiến trường ngay trước mắt, căng to mắt, ôi, thảm họa…
- Hức, oaa, tớ thấy gần trưa rồi, vốn dĩ muốn nấu ít gì đó để mọi người ăn, với lại… với lại tớ muốn nầu cho Quỳnh ăn, nhưng mà…_ Nhi nức nở, ánh mắt vì sợ hãi mà trở nên long lanh, cắn cắn môi dưới vô cùng đáng yêu…
- Haizzz, cậu không biết nấu??_ Quỳnh khẽ thở dài ảo não, đây là “mở hàng” sao?? Thảm cảnh mà, à, cái “chiến trường” này ai dọn đây, mấy cô chiêu cậu ấm này, được không đây??
- Ờ!_ Nhi khẽ liếm môi, hai tay để ngoài sau nắm chặt lại, mặt cúi xuống, ôi xấu hổ quá, phải chi hồi đó ngoan ngoãn học khóa nấu ăn ba kêu thì giờ đã không như vậy, nhưng là “phải chi” thôi…
- Ặc, đùa gì thế, không biết nấu lại lao chao!!_ Hoàng nhăn mặt, không phải là anh không thích Nhi mới nói thế, mà đơn giản là quá thân rồi nên mới có những câu đùa quá trớn như vậy…
“phóc”…
- A ui, chị, bạo lực với em quá rồi đó!!_ Hoàng mếu, ánh mắt lộ bất mãn, cái gì thế này?? Nói thật lòng cũng bị đánh, thật là…
- Bỏ tật, em không nói thì sẽ không ai nói em câm đâu.._ Quỳnh trừng mắt, rồi quay qua Nhi…_ Còn cậu nữa đồ ngốc, không biết nấu thì tự làm khổ làm gì, được rồi, để tớ nấu cho cậu ăn vậy…
Quỳnh cười nhẹ, cô lâu rồi cũng không xuống bếp, kể ra cũng 3 năm rồi thì phải, chắc tay nghề sắp “lục” rồi…
- Thật sao, oaa, vinh hạnh quá đi!!_ Jen/Hoàng đồng thanh nói khiến mọi người khó hiểu, ừ, họ làm sao biết được chứ, đã gọi là bàn tay vàng kia mà, cô không những vẽ giỏi mà còn làm món ăn cực kì ngon…
Bọn họ đi ra phòng khách xem phim chờ “phục vụ”=.=, khoảng nữa tiếng gì đó, một mùi thơm phức bốc lên khiến mọi người phải nuốt … “nước” thèm thuồng (eo, mất hình tượng)….
- Ôi, mùi thơm hoài niệm…_ Hoàng khẽ cảm thán, lâu rồi anh không được ăn món chị nầu, đương nhiên nhớ rồi…
- Haizzz, bụng đói rã rời rồi…_ Jen xoa xoa bụng trông mất hết cả hình tượng, mọi người nhìn hai kẻ đó như sinh vật lạ, ngon như vậy sao?? Câu hỏi hiện lên trong đầu bọn họ, và rất nhanh, câu hỏi ấy đã có đáp án…
- Woa, ngon quá…_ Kiệt cảm thán, cô gái này, còn có tài năng gì nữa đây?? Lời đồn quả nhiên không hề sai, cô công chúa hoàn hảo nhất trong lịch sử nước Anh… Royal Jusmin…
- Mọi người ăn thoải mái nhá, bữa ăn ở nhà cuối cùng đấy, nếu bá tước không qua kịp, có thể chúng ta sẽ ra ngoài ăn…_ Quỳnh nói, trước giờ bữa ăn của cô đều do bá tước sắp xếp, nên đương nhiên phải chờ bá tước qua rồi, chớ cô lười nấu lắm…
- Sao chứ?? Không phải cậu sẽ nấu sao?? _ Nhi đau lòng nói, cô hoàn toàn không biết mình có người bạn nấu ăn ngon thế này, đúng là mỹ vị trần gian, ngon đến chảy nước mắt….
- Đang nằm mơ giữa ban ngày sao?? Tớ không phải osin nhá, nên không có chuyện đó đâu!!_ Quỳnh khẽ liếc mắt khinh thường, rồi đi ra phòng khách mở tivi xem phim…
- Nee chan, coi anime với em đi…_ Vy vui vẻ chạy ra, cười tươi nói…
- Anime trinh thám nhé…_ Quỳnh đồng ý ngay, cô thật ra… rất thích xem phim trinh thám, nên cô xem rất nhiều loại anime thể loại này, phim truyện cũng có vài bộ…
- Vậy conan nhé…_ Hai người nói chuyện rất vui vẻ như hai chí hướng lớn gặp nhau vậy, Nhi cũng nhảy vào, cô cũng rất thích xem conan nha =.=…
Mấy anh chàng cũng Jen nhìn mấy người họ như sinh vật lạ vừa đáp xuống trái đất, mà tập tring ở Quỳnh vẫn nhiều hơn. Đây có thật là… Cô nàng lạnh lùng luôn lãnh đạm với mọi thứ không?? Nhìn cảnh tượng trước mắt đi, ai có thể tin nổi chứ?? Còn làm người khác giật mình nữa ấy chứ!!
- Vậy sao?? Thật thú vị nha, tôi không ngờ lại có một vị hôn thê là “less” đấy!!_ Huy nhếch môi, đá đểu, ánh mắt khinh khỉnh nhưng lại tràn đầy ý cười…
- Thế sao, tôi không ngại nếu bị cậu từ hôn đâu…!!_ Quỳnh khoanh tay, môi cũng bất giác nhếch lên đầy khó chịu. Thằng em thối tha, cái đồ phản quốc, thương yêu nó năm và rồi nhận lại là thế này!!
- Vậy ra cậu nhận mình bị “less” à?_ Huy nhướng mày, buồn cười nói, đồng minh là đây!! Anh cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh…=.=
- Cậu đã nói thế, không phải khẳng định tôi là less sao?? Một thằng con trai như cậu, không phải “cuồng” tôi đến nổi chấp nhận việc mình có vợ “less” chứ!_ A! Cô mới phát hiện, bây giờ cô không còn quan tâm đến vấn đề ai nói thế nào về mình nữa, mà hôn ước “được” hủy bỏ vẫn quan trọng hơn a…
- …_ Người nào đó không thể đối lại được nữa…
- Vậy chị chấp nhận có một người chồng “bình thường” sao??_ Thấy Huy yếu thế, Hoàng liền nhảy vào giúp…
- Được thôi, chị sẵn sàng, nếu người đó muốn!!_ Quỳnh khẽ nhíu mày, thằng em đáng ghét? Lại muốn đối đầu với cô sao?? Nhóc à, còn non lắm!!
- Thật sao?? Tốt rồi, anh nên yên tâm rồi anh rể!!_ Hoàng khẽ chọc khích Quỳnh, mỉm cười đầy ẩn ý, hì, nếu một mình anh thì đời nào đấu lại Quỳnh, chị yêu à, là tại chị trước, ăn hiếp em nhiều rồi, thứ lỗi cho đứa em này phải “chống” lại chị…
- Nói như vậy, à, thì ra là có người mê mệt tôi đến nổi dùng đến cả trò này, đạt mục đích rồi nhỉ??_ Quỳnh đá khích, thật ra thì mặt đã đen thui rồi, lần đầu tiên cô phải đối lại nhiều thế này, mà hình như phía bên kia đang chiếm lợi thế thì phải, không đâu nhé, ta đây chấp cả hai…
- Ồ, cậu nên cảm ơn tôi vì đã chịu lấy người của “thế giới thứ ” như cậu đấy!!_ Huy nhếch môi, tâm tình anh rất vui a, không biết vì sao nhưng vẫn cảm thấy… bầu trời hôm nay sao đẹp thế!!
- Cảm ơn nhe, nhưng xin lỗi… tôi không cần!!!_ Một câu nói mang tính chất khẳng định, cô hoàn toàn bị chọc tức rồi nha…
“Bốp… bum…xẻn…. ầm ầm”….
Một loạt tiếng động vui tai vang lên khiến mọi người giật mình, bật người dậy chạy thẳng vào bếp…
- Nhi, cậu đang định đóng phim hành động à, chuẩn bị dụng cụ ghê thế??_ Huy nhướng mày, nhìn bãi chiến trường ngay trước mắt, căng to mắt, ôi, thảm họa…
- Hức, oaa, tớ thấy gần trưa rồi, vốn dĩ muốn nấu ít gì đó để mọi người ăn, với lại… với lại tớ muốn nầu cho Quỳnh ăn, nhưng mà…_ Nhi nức nở, ánh mắt vì sợ hãi mà trở nên long lanh, cắn cắn môi dưới vô cùng đáng yêu…
- Haizzz, cậu không biết nấu??_ Quỳnh khẽ thở dài ảo não, đây là “mở hàng” sao?? Thảm cảnh mà, à, cái “chiến trường” này ai dọn đây, mấy cô chiêu cậu ấm này, được không đây??
- Ờ!_ Nhi khẽ liếm môi, hai tay để ngoài sau nắm chặt lại, mặt cúi xuống, ôi xấu hổ quá, phải chi hồi đó ngoan ngoãn học khóa nấu ăn ba kêu thì giờ đã không như vậy, nhưng là “phải chi” thôi…
- Ặc, đùa gì thế, không biết nấu lại lao chao!!_ Hoàng nhăn mặt, không phải là anh không thích Nhi mới nói thế, mà đơn giản là quá thân rồi nên mới có những câu đùa quá trớn như vậy…
“phóc”…
- A ui, chị, bạo lực với em quá rồi đó!!_ Hoàng mếu, ánh mắt lộ bất mãn, cái gì thế này?? Nói thật lòng cũng bị đánh, thật là…
- Bỏ tật, em không nói thì sẽ không ai nói em câm đâu.._ Quỳnh trừng mắt, rồi quay qua Nhi…_ Còn cậu nữa đồ ngốc, không biết nấu thì tự làm khổ làm gì, được rồi, để tớ nấu cho cậu ăn vậy…
Quỳnh cười nhẹ, cô lâu rồi cũng không xuống bếp, kể ra cũng năm rồi thì phải, chắc tay nghề sắp “lục” rồi…
- Thật sao, oaa, vinh hạnh quá đi!!_ Jen/Hoàng đồng thanh nói khiến mọi người khó hiểu, ừ, họ làm sao biết được chứ, đã gọi là bàn tay vàng kia mà, cô không những vẽ giỏi mà còn làm món ăn cực kì ngon…
Bọn họ đi ra phòng khách xem phim chờ “phục vụ”=.=, khoảng nữa tiếng gì đó, một mùi thơm phức bốc lên khiến mọi người phải nuốt … “nước” thèm thuồng (eo, mất hình tượng)….
- Ôi, mùi thơm hoài niệm…_ Hoàng khẽ cảm thán, lâu rồi anh không được ăn món chị nầu, đương nhiên nhớ rồi…
- Haizzz, bụng đói rã rời rồi…_ Jen xoa xoa bụng trông mất hết cả hình tượng, mọi người nhìn hai kẻ đó như sinh vật lạ, ngon như vậy sao?? Câu hỏi hiện lên trong đầu bọn họ, và rất nhanh, câu hỏi ấy đã có đáp án…
- Woa, ngon quá…_ Kiệt cảm thán, cô gái này, còn có tài năng gì nữa đây?? Lời đồn quả nhiên không hề sai, cô công chúa hoàn hảo nhất trong lịch sử nước Anh… Royal Jusmin…
- Mọi người ăn thoải mái nhá, bữa ăn ở nhà cuối cùng đấy, nếu bá tước không qua kịp, có thể chúng ta sẽ ra ngoài ăn…_ Quỳnh nói, trước giờ bữa ăn của cô đều do bá tước sắp xếp, nên đương nhiên phải chờ bá tước qua rồi, chớ cô lười nấu lắm…
- Sao chứ?? Không phải cậu sẽ nấu sao?? _ Nhi đau lòng nói, cô hoàn toàn không biết mình có người bạn nấu ăn ngon thế này, đúng là mỹ vị trần gian, ngon đến chảy nước mắt….
- Đang nằm mơ giữa ban ngày sao?? Tớ không phải osin nhá, nên không có chuyện đó đâu!!_ Quỳnh khẽ liếc mắt khinh thường, rồi đi ra phòng khách mở tivi xem phim…
- Nee chan, coi anime với em đi…_ Vy vui vẻ chạy ra, cười tươi nói…
- Anime trinh thám nhé…_ Quỳnh đồng ý ngay, cô thật ra… rất thích xem phim trinh thám, nên cô xem rất nhiều loại anime thể loại này, phim truyện cũng có vài bộ…
- Vậy conan nhé…_ Hai người nói chuyện rất vui vẻ như hai chí hướng lớn gặp nhau vậy, Nhi cũng nhảy vào, cô cũng rất thích xem conan nha =.=…
Mấy anh chàng cũng Jen nhìn mấy người họ như sinh vật lạ vừa đáp xuống trái đất, mà tập tring ở Quỳnh vẫn nhiều hơn. Đây có thật là… Cô nàng lạnh lùng luôn lãnh đạm với mọi thứ không?? Nhìn cảnh tượng trước mắt đi, ai có thể tin nổi chứ?? Còn làm người khác giật mình nữa ấy chứ!!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Vậy sao?? Thật thú vị nha, tôi không ngờ lại có một vị hôn thê là “less” đấy!!_ Huy nhếch môi, đá đểu, ánh mắt khinh khỉnh nhưng lại tràn đầy ý cười…
- Thế sao, tôi không ngại nếu bị cậu từ hôn đâu…!!_ Quỳnh khoanh tay, môi cũng bất giác nhếch lên đầy khó chịu. Thằng em thối tha, cái đồ phản quốc, thương yêu nó 16 năm và rồi nhận lại là thế này!!
- Vậy ra cậu nhận mình bị “less” à?_ Huy nhướng mày, buồn cười nói, đồng minh là đây!! Anh cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh…=.=
- Cậu đã nói thế, không phải khẳng định tôi là less sao?? Một thằng con trai như cậu, không phải “cuồng” tôi đến nổi chấp nhận việc mình có vợ “less” chứ!_ A! Cô mới phát hiện, bây giờ cô không còn quan tâm đến vấn đề ai nói thế nào về mình nữa, mà hôn ước “được” hủy bỏ vẫn quan trọng hơn a…
- …_ Người nào đó không thể đối lại được nữa…
- Vậy chị chấp nhận có một người chồng “bình thường” sao??_ Thấy Huy yếu thế, Hoàng liền nhảy vào giúp…
- Được thôi, chị sẵn sàng, nếu người đó muốn!!_ Quỳnh khẽ nhíu mày, thằng em đáng ghét? Lại muốn đối đầu với cô sao?? Nhóc à, còn non lắm!!
- Thật sao?? Tốt rồi, anh nên yên tâm rồi anh rể!!_ Hoàng khẽ chọc khích Quỳnh, mỉm cười đầy ẩn ý, hì, nếu một mình anh thì đời nào đấu lại Quỳnh, chị yêu à, là tại chị trước, ăn hiếp em nhiều rồi, thứ lỗi cho đứa em này phải “chống” lại chị…
- Nói như vậy, à, thì ra là có người mê mệt tôi đến nổi dùng đến cả trò này, đạt mục đích rồi nhỉ??_ Quỳnh đá khích, thật ra thì mặt đã đen thui rồi, lần đầu tiên cô phải đối lại nhiều thế này, mà hình như phía bên kia đang chiếm lợi thế thì phải, không đâu nhé, ta đây chấp cả hai…
- Ồ, cậu nên cảm ơn tôi vì đã chịu lấy người của “thế giới thứ 3” như cậu đấy!!_ Huy nhếch môi, tâm tình anh rất vui a, không biết vì sao nhưng vẫn cảm thấy… bầu trời hôm nay sao đẹp thế!!
- Cảm ơn nhe, nhưng xin lỗi… tôi không cần!!!_ Một câu nói mang tính chất khẳng định, cô hoàn toàn bị chọc tức rồi nha…
“Bốp… bum…xẻn…. ầm ầm”….
Một loạt tiếng động vui tai vang lên khiến mọi người giật mình, bật người dậy chạy thẳng vào bếp…
- Nhi, cậu đang định đóng phim hành động à, chuẩn bị dụng cụ ghê thế??_ Huy nhướng mày, nhìn bãi chiến trường ngay trước mắt, căng to mắt, ôi, thảm họa…
- Hức, oaa, tớ thấy gần trưa rồi, vốn dĩ muốn nấu ít gì đó để mọi người ăn, với lại… với lại tớ muốn nầu cho Quỳnh ăn, nhưng mà…_ Nhi nức nở, ánh mắt vì sợ hãi mà trở nên long lanh, cắn cắn môi dưới vô cùng đáng yêu…
- Haizzz, cậu không biết nấu??_ Quỳnh khẽ thở dài ảo não, đây là “mở hàng” sao?? Thảm cảnh mà, à, cái “chiến trường” này ai dọn đây, mấy cô chiêu cậu ấm này, được không đây??
- Ờ!_ Nhi khẽ liếm môi, hai tay để ngoài sau nắm chặt lại, mặt cúi xuống, ôi xấu hổ quá, phải chi hồi đó ngoan ngoãn học khóa nấu ăn ba kêu thì giờ đã không như vậy, nhưng là “phải chi” thôi…
- Ặc, đùa gì thế, không biết nấu lại lao chao!!_ Hoàng nhăn mặt, không phải là anh không thích Nhi mới nói thế, mà đơn giản là quá thân rồi nên mới có những câu đùa quá trớn như vậy…
“phóc”…
- A ui, chị, bạo lực với em quá rồi đó!!_ Hoàng mếu, ánh mắt lộ bất mãn, cái gì thế này?? Nói thật lòng cũng bị đánh, thật là…
- Bỏ tật, em không nói thì sẽ không ai nói em câm đâu.._ Quỳnh trừng mắt, rồi quay qua Nhi…_ Còn cậu nữa đồ ngốc, không biết nấu thì tự làm khổ làm gì, được rồi, để tớ nấu cho cậu ăn vậy…
Quỳnh cười nhẹ, cô lâu rồi cũng không xuống bếp, kể ra cũng 3 năm rồi thì phải, chắc tay nghề sắp “lục” rồi…
- Thật sao, oaa, vinh hạnh quá đi!!_ Jen/Hoàng đồng thanh nói khiến mọi người khó hiểu, ừ, họ làm sao biết được chứ, đã gọi là bàn tay vàng kia mà, cô không những vẽ giỏi mà còn làm món ăn cực kì ngon…
Bọn họ đi ra phòng khách xem phim chờ “phục vụ”=.=, khoảng nữa tiếng gì đó, một mùi thơm phức bốc lên khiến mọi người phải nuốt … “nước” thèm thuồng (eo, mất hình tượng)….
- Ôi, mùi thơm hoài niệm…_ Hoàng khẽ cảm thán, lâu rồi anh không được ăn món chị nầu, đương nhiên nhớ rồi…
- Haizzz, bụng đói rã rời rồi…_ Jen xoa xoa bụng trông mất hết cả hình tượng, mọi người nhìn hai kẻ đó như sinh vật lạ, ngon như vậy sao?? Câu hỏi hiện lên trong đầu bọn họ, và rất nhanh, câu hỏi ấy đã có đáp án…
- Woa, ngon quá…_ Kiệt cảm thán, cô gái này, còn có tài năng gì nữa đây?? Lời đồn quả nhiên không hề sai, cô công chúa hoàn hảo nhất trong lịch sử nước Anh… Royal Jusmin…
- Mọi người ăn thoải mái nhá, bữa ăn ở nhà cuối cùng đấy, nếu bá tước không qua kịp, có thể chúng ta sẽ ra ngoài ăn…_ Quỳnh nói, trước giờ bữa ăn của cô đều do bá tước sắp xếp, nên đương nhiên phải chờ bá tước qua rồi, chớ cô lười nấu lắm…
- Sao chứ?? Không phải cậu sẽ nấu sao?? _ Nhi đau lòng nói, cô hoàn toàn không biết mình có người bạn nấu ăn ngon thế này, đúng là mỹ vị trần gian, ngon đến chảy nước mắt….
- Đang nằm mơ giữa ban ngày sao?? Tớ không phải osin nhá, nên không có chuyện đó đâu!!_ Quỳnh khẽ liếc mắt khinh thường, rồi đi ra phòng khách mở tivi xem phim…
- Nee chan, coi anime với em đi…_ Vy vui vẻ chạy ra, cười tươi nói…
- Anime trinh thám nhé…_ Quỳnh đồng ý ngay, cô thật ra… rất thích xem phim trinh thám, nên cô xem rất nhiều loại anime thể loại này, phim truyện cũng có vài bộ…
- Vậy conan nhé…_ Hai người nói chuyện rất vui vẻ như hai chí hướng lớn gặp nhau vậy, Nhi cũng nhảy vào, cô cũng rất thích xem conan nha =.=…
Mấy anh chàng cũng Jen nhìn mấy người họ như sinh vật lạ vừa đáp xuống trái đất, mà tập tring ở Quỳnh vẫn nhiều hơn. Đây có thật là… Cô nàng lạnh lùng luôn lãnh đạm với mọi thứ không?? Nhìn cảnh tượng trước mắt đi, ai có thể tin nổi chứ?? Còn làm người khác giật mình nữa ấy chứ!!