- Sin đáng thương, cuối tuần sau chị dẫn em đi công viên nhé?_ Quỳnh liếm nhẹ môi, chỉ là hành động vô ý nhưng lại làm cho Shido và Huy ngẩn ngơ, mặt của 2 anh chàng cũng đỏ lên một chút…
- Ô yeahh, chị Quỳnh tuyệt vời, MaxLion nhé chị…_ Sin lém lỉnh nói, nháy mắt cùng Quỳnh một cái, hí hửng chạy vào nhà ăn sáng…
Người nào đó, trong lòng lại nở nụ cười tà ác, tự nói rằng, thời cơ đã đến, Sin yêu quý, honey yêu quý (nổi da gà) xem em thoát được không?? Hắc.. hắc…
- Hoàng, bước qua xác chị trước nhé…_ Quỳnh liếc mắt nhìn Hoàng, biết tỏng thằng em này nghĩ gì trong đầu, khẽ nhếch môi lên đầy ngạo ngễ bước qua Hoàng không quên bỏ lại một câu…
Người nào đó tắt ngúm nụ cười, nheo mắt lại nhìn bóng lưng người vừa phát ra tiếng nói, đột nhiên giận dữ. Được, ta nhớ hết!! Kế hoạch lần này mà không thành công, ta nhất định liều mạng với cái kẻ ngăn chặn cùng phá hoại nó!!!!! Yaaaahhh….
- Em đang có âm mưu gì à?? Nếu có thì nên cẩn thận, tự cầu phước đi nhóc con, chị đã bảo là Min nó giận rất dai em lại đi chọc phải nó!_ Jen lắc đầu, vỗ nhẹ vai Hoàng vài cái, nhỏ giọng an ủi…
- Em không tin, em thua chị ấy nhiều rồi, chị ấy muốn đấu, em đấu!!_ Nụ cười tự tin xuất hiện, làm sáng lạng gương mặt điển trai, đôi mắt màu tím khẽ lóe lên ánh sáng ma mị, chị, xem cách biểu đạt tình cảm của em với chị đây…
- Wow... “bộp..bộp”…_ Ánh mắt Kiệt ẩn chứa ý cười, vỗ tay hai cái biểu lộ sự tán thưởng, lại nói…_ Anh ủng hộ em Hoàng, nhưng mà, trước khi mang vinh quang về nhớ bảo toàn tính mạng đã nhé…
Hoàng đen mặt, không biết nên nói gì? Nghe Kiệt nói mà anh lại có cảm giác mình sắp ra chiến trận vậy, khó mà toàn mạng quay về, haha, thừa nhận là nghiêm trọng nhưng không đến nổi đó chứ!!
- Kiệt, tao biết vì sao môn ngữ văn mày luôn không được điểm cao rồi!_ Huy cười với kiểu nói “phóng đại” kia của Kiệt…
- Mày cao hơn tao bao nhiêu?? Hừ, anh đây tại không cố hết sức thôi, chứ anh văn chương lai láng nhá!!_ Kiệt ngênh mặt, giọng nói vô cùng kiêu ngạo…
- Lai láng hử, ừ, lai láng lắm, nhờ cái miệng mới tán được biết bao cô đấy, nhỉ??_ Nhi trừng mắt với Kiệt, nhón chân lên =.= véo mạnh lỗ tai Kiệt, gằn giọng_ Đi, vào, nhà!!
- Biết rồi mà vợ, đau anh, buông ra mà, anh chỉ nói những lời “đó” với mình vợ thôi, thật mà…_ Kiệt chớp chớp mắt, ánh mắt đáng thương nhìn tội vô cùng, nhưng với cô vợ “sư tử” vô cảm kia, lại cảm thấy tội Kiệt, anh nói toàn lời thật lòng nha…
- Ai tin được chứ?? Em còn nghi ngờ anh có mắt bệnh “lạ” gì không đấy??_ Nhi lườm yêu chồng mình, lời nói hoàn toàn trái ngược với trong lòng, vì nó đã sớm bị những lời kia của Kiệt làm cho cảm động…
- Oan quá vợ ạ, anh đây là chừa lần đầu tiên lại cho vợ nha!!_ Kiệt đột nhiên cười nham hiểm, ánh mắt cáo già vô cùng…
- Biến thái, ấu trĩ, anh làm ơn có thể trong sáng dùm em một tí được không??_ Nhi đỏ mặt tía tai trước những lời của Kiệt, không quên trừng anh một cái…
- Anh thế nào lại không trong sáng?? Vợ à, em nghĩ gì thế?? Đây là ai không trong sáng đây??_ Nụ cười vui vẻ hiện lên trên môi, nụ cười thể hiện rất rõ anh đang rất hạnh phúc…
- Ai… ai… không ..g trong sáng chứ?? Anh nói lần đầu, lần đầu gì hả??_ Nhi lắp bắp, ánh mắt bất mãn có chút phụng phịu nhưng lại vô cùng đáng yêu khiến Kiệt nhìn đến ngẩn người quên luôn việc chọc ghẹo cô…
- Vợ này, tất cả lần đầu của chồng, đều giành cho vợ…_ Nói rồi ôm lấy cô, không ngại có nhiều người mà cúi xuống hôn kiểu Pháp với cô…
- Chồng là tên vô lại, ở đây có mọi người kìa…_ Nhi đẩy Kiệt ra, ngượng ngùng cắn cắn đôi môi quay qua nhìn mọi người…
- Ầy ầy, không sao đâu!! Được xem phim miễn phí cơ mà…_ Jen hí hửng, rồi nhanh chân chạy vào nhà…
- Kiệt, đâu mới là bộ mặt thật của mày??_ Huy bắt chước câu nói của em mình, châm chọc nói, thong thả đút tay vào túi quần bước vào nhà…
- “Tất cả lần đầu của chồng, đều là giành cho vợ”, ôi trời, sến quá đi…_ Shido bụm miệng cười, rồi cũng nhanh chóng chuồn vào nhà…
- Thanh niên bây giờ sung sức thật…_ Bá tước Dren cũng bỏ lại một câu, cười hiền rồi cũng bước vào nhà…
Hai đương sự hóa đá ngay tức khắc, mặt ai cũng nhanh chóng đỏ bừng lên, đây là hậu quả của việc hôn nhau trước quần chúng, mọi người nên rút kinh nghiệm…
---Buổi chiều---Mọi người đang ngồi ở sân cỏ biệt thự hóng mát----
- Ê, sắp tới đại hội võ thuật rồi, cậu không luyện sao??_ Huy lơ đãng nói, thật ra cũng còn rất lâu, khoảng 1 tháng nữa mới đến, nhưng anh cũng khá là tò mò…
- Người cậu nên lo là Seya đó, cậu ta thoạt nhìn cũng biết tiểu thư, tôi không muốn lúc đó cậu ta bị đánh đến khóc đâu…_ Quỳnh ngồi trên thảm cỏ, lướt lướt trên cái Ipad, rồi lại khẽ khàng nói…_ Cậu cũng biết đại hội võ thuật rất nhiều cao thủ, cậu nên sắp xếp xin cô đổi người đi!
- Cũng đúng, nhưng ai thích hợp đây?_ Huy khẽ suy ngẫm, dù sao Quỳnh cũng là hội phó, hỏi ý kiến một chút cũng được mà…
- Jen, chị muốn thử chứ??_ Quỳnh nhẹ giọng cười, đứng dậy tựa vào cây cổ thụ…
- Vâng, cô chủ, ngài đã ra lệnh, tôi nào dám từ chối…_ Jen trêu đùa, nụ cười trên môi càng đậm…
- Được, đầy tớ, ta ra lệnh cho người cùng ta tham gia đại hội võ thuật…_ Quỳnh cũng cười, nheo mặt lại nói đùa với Jen, trên môi xuất hiện một nụ cười thích thú…
Mọi người đang cười đùa bỗng Quỳnh phát hiện có điều gì rất lạ, cô nghe được thoảng qua tiếng lướt gió, khẽ nhếch môi. Đầu Quỳnh khẽ nghiêng, mỉm cười tự tin, cô bắt đầu phản xạ…
- Hoàng, em thật muốn đấu?_ Quỳnh vừa né đòn vừa thong thả hỏi…
- Chị à, đây là luyện tập không phải thách đấu, em lâu rồi còn chưa có vận động xương cốt sắp cứng lại hết rồi…_ Hoàng mím môi tung đòn, trong giống như đang chiếm ưu thế…
- Sin đáng thương, cuối tuần sau chị dẫn em đi công viên nhé?_ Quỳnh liếm nhẹ môi, chỉ là hành động vô ý nhưng lại làm cho Shido và Huy ngẩn ngơ, mặt của anh chàng cũng đỏ lên một chút…
- Ô yeahh, chị Quỳnh tuyệt vời, MaxLion nhé chị…_ Sin lém lỉnh nói, nháy mắt cùng Quỳnh một cái, hí hửng chạy vào nhà ăn sáng…
Người nào đó, trong lòng lại nở nụ cười tà ác, tự nói rằng, thời cơ đã đến, Sin yêu quý, honey yêu quý (nổi da gà) xem em thoát được không?? Hắc.. hắc…
- Hoàng, bước qua xác chị trước nhé…_ Quỳnh liếc mắt nhìn Hoàng, biết tỏng thằng em này nghĩ gì trong đầu, khẽ nhếch môi lên đầy ngạo ngễ bước qua Hoàng không quên bỏ lại một câu…
Người nào đó tắt ngúm nụ cười, nheo mắt lại nhìn bóng lưng người vừa phát ra tiếng nói, đột nhiên giận dữ. Được, ta nhớ hết!! Kế hoạch lần này mà không thành công, ta nhất định liều mạng với cái kẻ ngăn chặn cùng phá hoại nó!!!!! Yaaaahhh….
- Em đang có âm mưu gì à?? Nếu có thì nên cẩn thận, tự cầu phước đi nhóc con, chị đã bảo là Min nó giận rất dai em lại đi chọc phải nó!_ Jen lắc đầu, vỗ nhẹ vai Hoàng vài cái, nhỏ giọng an ủi…
- Em không tin, em thua chị ấy nhiều rồi, chị ấy muốn đấu, em đấu!!_ Nụ cười tự tin xuất hiện, làm sáng lạng gương mặt điển trai, đôi mắt màu tím khẽ lóe lên ánh sáng ma mị, chị, xem cách biểu đạt tình cảm của em với chị đây…
- Wow... “bộp..bộp”…_ Ánh mắt Kiệt ẩn chứa ý cười, vỗ tay hai cái biểu lộ sự tán thưởng, lại nói…_ Anh ủng hộ em Hoàng, nhưng mà, trước khi mang vinh quang về nhớ bảo toàn tính mạng đã nhé…
Hoàng đen mặt, không biết nên nói gì? Nghe Kiệt nói mà anh lại có cảm giác mình sắp ra chiến trận vậy, khó mà toàn mạng quay về, haha, thừa nhận là nghiêm trọng nhưng không đến nổi đó chứ!!
- Kiệt, tao biết vì sao môn ngữ văn mày luôn không được điểm cao rồi!_ Huy cười với kiểu nói “phóng đại” kia của Kiệt…
- Mày cao hơn tao bao nhiêu?? Hừ, anh đây tại không cố hết sức thôi, chứ anh văn chương lai láng nhá!!_ Kiệt ngênh mặt, giọng nói vô cùng kiêu ngạo…
- Lai láng hử, ừ, lai láng lắm, nhờ cái miệng mới tán được biết bao cô đấy, nhỉ??_ Nhi trừng mắt với Kiệt, nhón chân lên =.= véo mạnh lỗ tai Kiệt, gằn giọng_ Đi, vào, nhà!!
- Biết rồi mà vợ, đau anh, buông ra mà, anh chỉ nói những lời “đó” với mình vợ thôi, thật mà…_ Kiệt chớp chớp mắt, ánh mắt đáng thương nhìn tội vô cùng, nhưng với cô vợ “sư tử” vô cảm kia, lại cảm thấy tội Kiệt, anh nói toàn lời thật lòng nha…
- Ai tin được chứ?? Em còn nghi ngờ anh có mắt bệnh “lạ” gì không đấy??_ Nhi lườm yêu chồng mình, lời nói hoàn toàn trái ngược với trong lòng, vì nó đã sớm bị những lời kia của Kiệt làm cho cảm động…
- Oan quá vợ ạ, anh đây là chừa lần đầu tiên lại cho vợ nha!!_ Kiệt đột nhiên cười nham hiểm, ánh mắt cáo già vô cùng…
- Biến thái, ấu trĩ, anh làm ơn có thể trong sáng dùm em một tí được không??_ Nhi đỏ mặt tía tai trước những lời của Kiệt, không quên trừng anh một cái…
- Anh thế nào lại không trong sáng?? Vợ à, em nghĩ gì thế?? Đây là ai không trong sáng đây??_ Nụ cười vui vẻ hiện lên trên môi, nụ cười thể hiện rất rõ anh đang rất hạnh phúc…
- Ai… ai… không ..g trong sáng chứ?? Anh nói lần đầu, lần đầu gì hả??_ Nhi lắp bắp, ánh mắt bất mãn có chút phụng phịu nhưng lại vô cùng đáng yêu khiến Kiệt nhìn đến ngẩn người quên luôn việc chọc ghẹo cô…
- Vợ này, tất cả lần đầu của chồng, đều giành cho vợ…_ Nói rồi ôm lấy cô, không ngại có nhiều người mà cúi xuống hôn kiểu Pháp với cô…
- Chồng là tên vô lại, ở đây có mọi người kìa…_ Nhi đẩy Kiệt ra, ngượng ngùng cắn cắn đôi môi quay qua nhìn mọi người…
- Ầy ầy, không sao đâu!! Được xem phim miễn phí cơ mà…_ Jen hí hửng, rồi nhanh chân chạy vào nhà…
- Kiệt, đâu mới là bộ mặt thật của mày??_ Huy bắt chước câu nói của em mình, châm chọc nói, thong thả đút tay vào túi quần bước vào nhà…
- “Tất cả lần đầu của chồng, đều là giành cho vợ”, ôi trời, sến quá đi…_ Shido bụm miệng cười, rồi cũng nhanh chóng chuồn vào nhà…
- Thanh niên bây giờ sung sức thật…_ Bá tước Dren cũng bỏ lại một câu, cười hiền rồi cũng bước vào nhà…
Hai đương sự hóa đá ngay tức khắc, mặt ai cũng nhanh chóng đỏ bừng lên, đây là hậu quả của việc hôn nhau trước quần chúng, mọi người nên rút kinh nghiệm…
---Buổi chiều---Mọi người đang ngồi ở sân cỏ biệt thự hóng mát----
- Ê, sắp tới đại hội võ thuật rồi, cậu không luyện sao??_ Huy lơ đãng nói, thật ra cũng còn rất lâu, khoảng tháng nữa mới đến, nhưng anh cũng khá là tò mò…
- Người cậu nên lo là Seya đó, cậu ta thoạt nhìn cũng biết tiểu thư, tôi không muốn lúc đó cậu ta bị đánh đến khóc đâu…_ Quỳnh ngồi trên thảm cỏ, lướt lướt trên cái Ipad, rồi lại khẽ khàng nói…_ Cậu cũng biết đại hội võ thuật rất nhiều cao thủ, cậu nên sắp xếp xin cô đổi người đi!
- Cũng đúng, nhưng ai thích hợp đây?_ Huy khẽ suy ngẫm, dù sao Quỳnh cũng là hội phó, hỏi ý kiến một chút cũng được mà…
- Jen, chị muốn thử chứ??_ Quỳnh nhẹ giọng cười, đứng dậy tựa vào cây cổ thụ…
- Vâng, cô chủ, ngài đã ra lệnh, tôi nào dám từ chối…_ Jen trêu đùa, nụ cười trên môi càng đậm…
- Được, đầy tớ, ta ra lệnh cho người cùng ta tham gia đại hội võ thuật…_ Quỳnh cũng cười, nheo mặt lại nói đùa với Jen, trên môi xuất hiện một nụ cười thích thú…
Mọi người đang cười đùa bỗng Quỳnh phát hiện có điều gì rất lạ, cô nghe được thoảng qua tiếng lướt gió, khẽ nhếch môi. Đầu Quỳnh khẽ nghiêng, mỉm cười tự tin, cô bắt đầu phản xạ…
- Hoàng, em thật muốn đấu?_ Quỳnh vừa né đòn vừa thong thả hỏi…
- Chị à, đây là luyện tập không phải thách đấu, em lâu rồi còn chưa có vận động xương cốt sắp cứng lại hết rồi…_ Hoàng mím môi tung đòn, trong giống như đang chiếm ưu thế…