- Này, khoan đã Nhi, đừng thay ra!!_ Jen vội vã nói, tay cũng luống cuống giữ Nhi lại…
- Sao thế ạ??_ Nhi ngạc nhiên, đôi mắt mở to bỡ ngỡ lại trông đáng yêu vô cùng…
- Chị Nhi, điện thoại của chị có tin nhắn kìa…_ Vy nhanh chóng nói, tay mau lẹ đưa điện thoại cho Nhi, đợi Nhi tiếp điện thoại, đôi mắt tinh ranh nháy một cái với Jen…
- Ơ, Kiệt hẹn em tối về nhà có chuyện muốn nói, còn bảo là phải ăn mặc xinh đẹp?? Kỳ lạ, tại sao ở nhà còn phải ăn mặc đẹp!!_ Đôi mày đẹp khẽ nhíu, trầm tư suy nghĩ…
- Haha, vậy em mặc chiếc váy này đi…_ Jen cười gượng một cái, khuôn mặt không được tự nhiên, ầy, nói dối kiểu này chả dễ dàng gì!
Đôi mắt trầm tư hiện lên tia nghi hoặc, nga~… sao Jen biết Kiệt sẽ hẹn cô mà ngăn cô lại không cho cô thay ra chứ. Còn nữa, tự dưng hôm nay lại hẹn cô trốn học, kỳ lạ, liên kết lại với nhau thì…
- Chị Nhi, thanh toán rồi đi ăn thôi, em đói rã rời rồi!_ Vy bối rối kéo tay Nhi, không để cô suy nghĩ thêm cái gì nữa…
Nhi kinh ngạc quay qua, nhìn vào đôi mắt to tròn lấp lánh kia, mọi suy nghĩ bỗng bay hết =.= (mê gái ghê), mỉm cười đi qua thanh toán…
Jen thở phào một cái, Quỳnh đúng là thông minh, biết Nhi không kháng cự nổi vẻ đáng yêu của Vy nên mới cho cô và Vy chung một nhóm, thật may a, nếu không với bộ óc kia, Nhi đã đoán ra rồi…
WC nữ…
“Sao rồi?”_ Bên kia là một giọng nam có vẻ gấp gáp…
- Đúng lúc lắm, canh thời gian cũng rất chuẩn, khâm phục!_ Jen cười hắc hắc tà ác, lại hỏi…_ Chuẩn bị tới đâu rồi??
“Đúng theo kế hoạch, sắp xong rồi, mà cái nhóm kia hơi ồn ào…”_ Kiệt nhíu mày, giọng bất mãn lộ rõ…
- Biết chắc chắn sẽ có chiến tranh mà, thôi chị ra đây, không cô bé kia sẽ nghi ngờ nữa mất…_ Jen hơi gấp gáp, cô là người luôn rất cẩn thận mà…
“Được rồi, Nhi nhờ chị, tạm biệt…”_ Kiệt đầu bên kia khẽ mỉm cười…
- Okay, bye bye_ Cẩn thận cất điện thoại, khẽ vỗ vỗ hai má, Jen tươi cười bước ra…
Lúc Jen đi ra, thì Nhi và Vy đã gọi đồ ăn cả rồi, nhưng mà, ghế ngồi bên cạnh thì không còn chỗ nào trống cả, có hai anh chàng khá đẹp trai đã chiếm. Jen liếm môi, chẹp chẹp miệng hai cái rồi nở nụ cười nham hiểm, hai cậu chàng nhà ta thấy ảnh này thì sẽ thế nào nhỉ?? Khỏi phải nói, chắc chắn là san bằng hai tên này rồi…
- Này, cho anh làm quen nhé, anh tên Lương Hải Anh…_ Một tên ngồi bên cạnh Nhi nở nụ cười sát gái, vẻ mặt lưu manh vô cùng, khoác trên người toàn đồ hàng hiệu chứng tỏ là một công tử nhà giàu…
- Ok, nhưng mà phải có thêm phí làm quen…_ Nhi mỉm cười giảo hoạt, tựa như cáo già tinh ranh…
- Phí??? _ Tên bên kia kinh ngạc, trợn tròn mắt…
- Nói xem, anh bao nhiêu tuổi?_ Nhi mỉm cười, nhưng mà, nụ cười lại có chút lãnh đạm, hừ, mấy người này, vừa nhìn đã biết không phải người tốt…
- 19…_ Tên Hải Anh vừa thấy người đẹp hỏi tuổi mình, mắt sáng rỡ cả lên…
- Vậy nhá, 19 + 17 là 36 nhân với 1 triệu là 36 triệu…_ Nhi vừa nói xong thì mỉm cười chìa tay ra…_ Đưa đây, phí làm quen…
- Cái… cái gì??_ Tên ngồi cạnh Vy há mồm, gì vậy?? Đây là lần đầu tiên hắn ta biết đến làm quen còn phải tính phí…
- Hừ, tưởng mình là ai chứ??? Con của chủ tịch nước chắc, chảnh vừa thôi…_ Hải Anh nhăn mặt, lườm một cái khinh thường…
À… Nhi đúng là con của Chủ tịch nước mà, nhưng mà chẳng ai nhận ra cả, vì ai mà ngờ con gái cưng của chủ tịch nước lại đi dạo phố mà không có bất kỳ vệ sĩ nào chứ??..
.
- Vậy “tiễn vong” đi!! Tôi chẳng cần…_ Nhi cười mỉa mai, hờ hững nói. Vy nãy giờ không nói gì, bởi cô đang chăm chú ăn ly kem của mình =.=…
- Làm như mình có giá lắm vậy…_ Bỏ lại một câu, Hải Anh chỉnh lại quần áo, đứng dậy bỏ đi…
Jen nhìn cảnh đó, cười tủm tỉm bước đến…
- Sao mà thằng đó lại đón ra thân phận của em thế nhỉ??_ Jen nhướng mày, vẫn giữ nguyên nụ cười tủm tỉm…
- Em không biết, cũng chẳng quan tâm…_ chống cằm, Nhi cười lười biếng…
- Chắc là chị Nhi có phong thái của cô gái quý tộc…_ Vy lém lỉnh chen vào, cười tươi…
- Nói đến phong thái thì chị thấy Quỳnh mới là nhất…_ Nhi mỉm cười, rồi lại quay qua hỏi Jen…_ Chị Jen, mấy giờ rồi?
- Em không có đồng hồ à, 14: 34 rồi…_ Nhìn vào đồng hồ Jen trợn mắt…_ Nhi, chị thật phục tinh lực của em…
- Sao chứ?? Em cũng đói mà…_ Nhi cười cười, lè lười đáng yêu…
Ba người ăn uống vui vẻ, đi dạo phố và dường như, nhóm của Vy – Jen rất thuận lợi. Mọi người đang thắc mắc Hoàng đâu đúng không??? Bởi vì Hoàng làm nhiệm vụ một mình cho nên không được gọi là nhóm, nhiệm vụ của Hoàng là… lấy và gói quà…
17: 34, tại biệt thự…
- Xì, mọi người quá đáng lắm, giao cho em cái nhiệm vụ quái gì thế này…_ Hoàng bực mình nói…
- Chỉ ngồi máy bay có hai lần, không cần than như vậy…_ Quỳnh hờ hững nói, liếc khinh thường…
- Chị hay nhỉ?? Hai ngày trước em đã phải xuất phát đấy??? Chưa kể còn bị lệch muối giờ…_ Hoàng nhăn mặt, phải nói, tính tình của anh ở đây và ở lâu đài hoàn toàn khác nhau, khi ở lâu đài, anh rất nghe lời Quỳnh nhưng ở đây thì lại khác…
- Thôi nào, nhưng nhiệm vụ em làm là “thiêng liêng” nhất mà…_ Shido cười ấm áp…
- Nhân vật chính sắp về rồi, mọi người chuẩn bị nào…_ Kiệt chạy đến, hối mọi người, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi…
- Chị, chị sắp có bất ngờ đấy, có một cậu chàng rất nhớ chị…_ Hoàng liếm môi, kề sát vào tai Quỳnh nói nhỏ…
RùA
- Này, khoan đã Nhi, đừng thay ra!!_ Jen vội vã nói, tay cũng luống cuống giữ Nhi lại…
- Sao thế ạ??_ Nhi ngạc nhiên, đôi mắt mở to bỡ ngỡ lại trông đáng yêu vô cùng…
- Chị Nhi, điện thoại của chị có tin nhắn kìa…_ Vy nhanh chóng nói, tay mau lẹ đưa điện thoại cho Nhi, đợi Nhi tiếp điện thoại, đôi mắt tinh ranh nháy một cái với Jen…
- Ơ, Kiệt hẹn em tối về nhà có chuyện muốn nói, còn bảo là phải ăn mặc xinh đẹp?? Kỳ lạ, tại sao ở nhà còn phải ăn mặc đẹp!!_ Đôi mày đẹp khẽ nhíu, trầm tư suy nghĩ…
- Haha, vậy em mặc chiếc váy này đi…_ Jen cười gượng một cái, khuôn mặt không được tự nhiên, ầy, nói dối kiểu này chả dễ dàng gì!
Đôi mắt trầm tư hiện lên tia nghi hoặc, nga~… sao Jen biết Kiệt sẽ hẹn cô mà ngăn cô lại không cho cô thay ra chứ. Còn nữa, tự dưng hôm nay lại hẹn cô trốn học, kỳ lạ, liên kết lại với nhau thì…
- Chị Nhi, thanh toán rồi đi ăn thôi, em đói rã rời rồi!_ Vy bối rối kéo tay Nhi, không để cô suy nghĩ thêm cái gì nữa…
Nhi kinh ngạc quay qua, nhìn vào đôi mắt to tròn lấp lánh kia, mọi suy nghĩ bỗng bay hết =.= (mê gái ghê), mỉm cười đi qua thanh toán…
Jen thở phào một cái, Quỳnh đúng là thông minh, biết Nhi không kháng cự nổi vẻ đáng yêu của Vy nên mới cho cô và Vy chung một nhóm, thật may a, nếu không với bộ óc kia, Nhi đã đoán ra rồi…
WC nữ…
“Sao rồi?”_ Bên kia là một giọng nam có vẻ gấp gáp…
- Đúng lúc lắm, canh thời gian cũng rất chuẩn, khâm phục!_ Jen cười hắc hắc tà ác, lại hỏi…_ Chuẩn bị tới đâu rồi??
“Đúng theo kế hoạch, sắp xong rồi, mà cái nhóm kia hơi ồn ào…”_ Kiệt nhíu mày, giọng bất mãn lộ rõ…
- Biết chắc chắn sẽ có chiến tranh mà, thôi chị ra đây, không cô bé kia sẽ nghi ngờ nữa mất…_ Jen hơi gấp gáp, cô là người luôn rất cẩn thận mà…
“Được rồi, Nhi nhờ chị, tạm biệt…”_ Kiệt đầu bên kia khẽ mỉm cười…
- Okay, bye bye_ Cẩn thận cất điện thoại, khẽ vỗ vỗ hai má, Jen tươi cười bước ra…
Lúc Jen đi ra, thì Nhi và Vy đã gọi đồ ăn cả rồi, nhưng mà, ghế ngồi bên cạnh thì không còn chỗ nào trống cả, có hai anh chàng khá đẹp trai đã chiếm. Jen liếm môi, chẹp chẹp miệng hai cái rồi nở nụ cười nham hiểm, hai cậu chàng nhà ta thấy ảnh này thì sẽ thế nào nhỉ?? Khỏi phải nói, chắc chắn là san bằng hai tên này rồi…
- Này, cho anh làm quen nhé, anh tên Lương Hải Anh…_ Một tên ngồi bên cạnh Nhi nở nụ cười sát gái, vẻ mặt lưu manh vô cùng, khoác trên người toàn đồ hàng hiệu chứng tỏ là một công tử nhà giàu…
- Ok, nhưng mà phải có thêm phí làm quen…_ Nhi mỉm cười giảo hoạt, tựa như cáo già tinh ranh…
- Phí??? _ Tên bên kia kinh ngạc, trợn tròn mắt…
- Nói xem, anh bao nhiêu tuổi?_ Nhi mỉm cười, nhưng mà, nụ cười lại có chút lãnh đạm, hừ, mấy người này, vừa nhìn đã biết không phải người tốt…
- …_ Tên Hải Anh vừa thấy người đẹp hỏi tuổi mình, mắt sáng rỡ cả lên…
- Vậy nhá, + là nhân với triệu là triệu…_ Nhi vừa nói xong thì mỉm cười chìa tay ra…_ Đưa đây, phí làm quen…
- Cái… cái gì??_ Tên ngồi cạnh Vy há mồm, gì vậy?? Đây là lần đầu tiên hắn ta biết đến làm quen còn phải tính phí…
- Hừ, tưởng mình là ai chứ??? Con của chủ tịch nước chắc, chảnh vừa thôi…_ Hải Anh nhăn mặt, lườm một cái khinh thường…
À… Nhi đúng là con của Chủ tịch nước mà, nhưng mà chẳng ai nhận ra cả, vì ai mà ngờ con gái cưng của chủ tịch nước lại đi dạo phố mà không có bất kỳ vệ sĩ nào chứ??..
.
- Vậy “tiễn vong” đi!! Tôi chẳng cần…_ Nhi cười mỉa mai, hờ hững nói. Vy nãy giờ không nói gì, bởi cô đang chăm chú ăn ly kem của mình =.=…
- Làm như mình có giá lắm vậy…_ Bỏ lại một câu, Hải Anh chỉnh lại quần áo, đứng dậy bỏ đi…
Jen nhìn cảnh đó, cười tủm tỉm bước đến…
- Sao mà thằng đó lại đón ra thân phận của em thế nhỉ??_ Jen nhướng mày, vẫn giữ nguyên nụ cười tủm tỉm…
- Em không biết, cũng chẳng quan tâm…_ chống cằm, Nhi cười lười biếng…
- Chắc là chị Nhi có phong thái của cô gái quý tộc…_ Vy lém lỉnh chen vào, cười tươi…
- Nói đến phong thái thì chị thấy Quỳnh mới là nhất…_ Nhi mỉm cười, rồi lại quay qua hỏi Jen…_ Chị Jen, mấy giờ rồi?
- Em không có đồng hồ à, : rồi…_ Nhìn vào đồng hồ Jen trợn mắt…_ Nhi, chị thật phục tinh lực của em…
- Sao chứ?? Em cũng đói mà…_ Nhi cười cười, lè lười đáng yêu…
Ba người ăn uống vui vẻ, đi dạo phố và dường như, nhóm của Vy – Jen rất thuận lợi. Mọi người đang thắc mắc Hoàng đâu đúng không??? Bởi vì Hoàng làm nhiệm vụ một mình cho nên không được gọi là nhóm, nhiệm vụ của Hoàng là… lấy và gói quà…
: , tại biệt thự…
- Xì, mọi người quá đáng lắm, giao cho em cái nhiệm vụ quái gì thế này…_ Hoàng bực mình nói…
- Chỉ ngồi máy bay có hai lần, không cần than như vậy…_ Quỳnh hờ hững nói, liếc khinh thường…
- Chị hay nhỉ?? Hai ngày trước em đã phải xuất phát đấy??? Chưa kể còn bị lệch muối giờ…_ Hoàng nhăn mặt, phải nói, tính tình của anh ở đây và ở lâu đài hoàn toàn khác nhau, khi ở lâu đài, anh rất nghe lời Quỳnh nhưng ở đây thì lại khác…
- Thôi nào, nhưng nhiệm vụ em làm là “thiêng liêng” nhất mà…_ Shido cười ấm áp…
- Nhân vật chính sắp về rồi, mọi người chuẩn bị nào…_ Kiệt chạy đến, hối mọi người, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi…
- Chị, chị sắp có bất ngờ đấy, có một cậu chàng rất nhớ chị…_ Hoàng liếm môi, kề sát vào tai Quỳnh nói nhỏ…
RùA