Bất ngờ ghê nha, bây giờ mới hiểu cái gì gọi là “đừng nhìn mặt mà bắt hình dong”, cái khuôn mặt nhìn thanh lệ, tao nhã kia ai mà ngờ lại là một con heo háo ăn chứ…
- Có gì phải bất ngờ thế chứ…?_ Quỳnh day day trán, lườm Hoàng và Am lại nhiều chuyện nói ra cái sự thật kia…_ Ăn cũng là một nghệ thuật mà…
- Đúng a, Quỳnh, chúng ta đúng là bạn thân có khác a, tư tưởng cùng thói quen cũng y hệt nhau!_ Nhi nở nụ cười tươi, lẽ dĩ nhiên mà nói…
- Hề, tại sao con gái đều ham ăn nhỉ??_ Huy vuốt vuốt cằm, ra vẻ cụ ông than phiền…
- Theo tôi biết thì con trai cũng chẳng thua gì!_ Quỳnh nhếch môi, tâm trạng tốt thì bị mấy tên này phá vỡ…
Cô bước nhanh đi, hoàn toàn không nhìn xung quanh…
“Bốp”
- A…_ Đưa tay ôm lấy đầu, Quỳnh trừng mắt ngước lên…
- Ô, cũng đẹp nhỉ, khuôn mặt này không tồi, muốn chơi với anh không cưng…_ Hải Anh đưa tay nâng cằm Quỳnh, nhìn khuôn mặt mĩ nam hoàn mĩ, hắn ta nhếch mép cười…
- Hừ, chỉ bằng mày?? Xin lỗi nhé, anh đây chưa thích mày đến mức đang thẳng lại muốn bẻ cong đâu…(bẻ cong ở đây là “gay”)_ Quỳnh bốp mạnh tay Hải Anh, như muốn bẻ gãy tay hắn ta…
- A…_ Nhi bước đến, kinh ngạc trợn mắt, là hắn, là cái tên bị cô cho một vố nặng hôm sinh nhật, sao lại xui xẻo gặp ở đây chứ, tự nhiên thấy khó chịu quá!!
Mọi người kinh ngạc, cái tên đó “khác người” sao?? Tuy Quỳnh đẹp, nhưng cô đang là con trai mà…
- Nhìn cách chú em mặc đồ chắc không thuộc dạng khá giả gì! Ngoan ngoãn theo anh, chú em sẽ không phải lo ăn mặc gì nữa…_ Hải Anh nhíu chặt mày vì tay bị giữ chặt, nhìn yếu đuối như vậy mà sức lực cũng mạnh quá!
- Thế à, nhưng sao đây nhỉ?? Tâm trạng tao đang không vui, tao cũng chẳng thấy hứng thú gì với mày, cút!_ Quỳnh hất tay hắn ra khiến Hải Anh suýt ngã, hắn trợn mắt nhìn Quỳnh, rồi lại quay qua nhìn Nhi…_ A, ra là em à, em đi với thằng này sao…
- Mày cút!!_ Nhi trừng mắt, thở hồng hộc, đủ biết Nhi chán ghét hắn thế nào…
- Sao thế?? Chúng ta không phải rất vui vẻ sao??_ Hải Anh mỉm cười đểu cáng, Quỳnh đứng bên cạnh nhìn hắn bằng ánh mắt nghi ngờ, sao hắn lại biết Nhi?
- Không phải à, em nói chỉ cần có 36 triệu, chúng ta sẽ quen nhau, bây giờ anh đồng ý, đi theo anh nha…_ Hắn bắt lấy tay Nhi, ánh mắt xếch nheo lại, hung tợn vô cùng…
- Bỏ cái tay bẩn thỉu của mày ra khỏi người bạn tao, trước khi tao giết mày!!_ Quỳnh trừng mắt, lạnh lùng liếc Hải Anh khiến hắn ta lạnh sống lưng, nhưng nếu sợ, hắn ta đã không đến đây, chỉ mấy đứa thấp bé, làm gì được hắn chứ??
- Bỏ tay ra!!_ Kiệt lạnh lùng nói, ánh mắt như dao găm liếc Hải Anh nhưng hắn vẫn dửng dưng như vậy…
- Ồ, ra hai đứa này là bạn trai em hả, thú vị đấy, để tao nói cho hai đứa mày biết, khôn lõi thì chia tay con nhỏ này, nó chẳng còn trong sạch đâu, haha…_ Tên Hải Anh cười man rợ, nhưng mà cũng là lúc…
“bốp”…
- Mày câm cái miệng chó của mày lại không hả…_ Kiệt trừng mắt, đáng ghét, sao vợ anh lại có quen biết với cái tên này chứ?? Hừ, nó dám đặt điều, lại bôi nhọ vợ anh, đáng ghét….
- Anh còn nói nữa đừng trách chúng tôi kiện anh tội phỉ báng…_ Shido chán ghét nhìn hắn, cái thể loại chuyên đi phá hoại hạnh phúc của người khác, anh câm ghét vô cùng…
- Phỉ báng?? Tao đâu có nói điêu, tụi bây không tin thì có thể xem…_ Hải Anh hất đầu, đàn em đi phía sau hắn cung kính đưa lên một tập tài liệu…
Quỳnh nhíu mày nghi ngờ, khẽ đưa tay mở tập tài liệu ra, lúc này, tay cô bỗng run rẩy, gì thế này?? Mấy tấm hình này…? Không thể nào…
- Đồ khốn, tụi bây làm sao có mấy tấm hình này??_ Quỳnh nấm lấy cổ áo của hắn, giọng nói lại chứa đầy sát khí…
Trong tập tài liệu toàn là ảnh, nhưng đó không phải là vấn đề, vấn đề ở chỗ, trong tấm hình là hình ảnh Nhi và Hải Anh thân thiết đi chơi nhau vui vẻ, còn có, ảnh… ảnh Nhi không còn trong sạch…
- Làm sao có thể??_ Kiệt bàng hoàng nhìn mấy tấm hình, làm sao có thể, Nhi chưa đi qua đêm bao giờ, mấy tấm hình này, không thể nào…
Nhưng… khoan đã, hôm qua, đúng rồi, hôm qua, Nhi có đi qua đêm, hơn nữa, lúc về quần áo khác đi và còn rất xộc xệch. Kiệt trợn mắt quay nhìn Nhi chất vấn…
- Không… không có… không phải là vợ, chồng phải tin vợ, vợ… vợ vẫn còn…_ Nhi nói trong nước mắt, ngước nhìn người đã chạy xa kia, tại sao tại sao lại không tin cô chứ?? Cô… cô vẫn còn trong sạch mà…_ Trong sạch mà!!
- Hừ!!_ Hải Anh hừ một cái rồi bước đi trong nụ cười đắc thắng…
- Chết tiệt!!_ Huy nhỏ giọng mắng chửi, rồi không kiềm chế nữa mà… “bốp”…_ Đồ chó, sao mày dám…
- Mày dám đánh nữa thì đừng trách tao!!_ Đưa tay quẹt vệt máu trên miệng, nhổ một ngụm nước bọt ra ngoài đường, ánh mắt xếch thách thức…
- Thôi được rồi, thằng này không thoát khỏi tôi đâu!!_ Quỳnh mỉm cười lãnh khốc, cúi đầu tàn ác, sau đó lại quay qua Nhi…_ Nhi, tớ tin cậu, nhưng sao tên đó dám, dám… không tin cậu chứ!!
- Huhu, Quỳnh , tớ làm sao đây?? Kiệt, Kiệt không tin tớ nữa, phải làm sao bây giờ, Kiệt hiểu lầm tớ rồi!!_ Nhi cúi đầu buồn bã, nước mắt cứ thế tuôn rơi lã chã…
- Tớ đoán cậu ta đang ghen đến điên lên rồi!!_ Quỳnh vỗ vỗ lưng Nhi an ủi, người con trai nào có thể chịu nổi chứ?? Nhưng Kiệt thông minh như vậy, mong là cậu ta sớm biết đây là giả dối, Kiệt, tôi đã giao Nhi cho cậu, mong là cậu sẽ không làm tôi thất vọng…
- Hức, không muốn, tớ không có, không có mà, làm sao… sao lại, cái tên ngốc kia lại không tin tớ chứ!!_ Nhi hít hít cái mũi, khóc đến mũi đỏ ửng lên, ôm lấy Quỳnh như một đứa trẻ đòi mẹ…