CHƯƠNG
“Điện thoại của ai thế?”
Giọng nói đột ngột vang lên làm Giản Nghệ Hân hoảng sợ, cô kinh ngạc suýt chút nữa đã quăng điện thoại ra ngoài, mới phát hiện ra không biết Lâm Thế Kiệt đã xuất hiện trước mặt cô từ khi nào, Giản Nghệ Hân nói: “Một người bạn.”
“Bạn bè bình thường?” Lâm Thế Kiệt đã đi đến, đứng ở mép giường bễ nghễ nhìn xuống Giản Nghệ Hân, cong khóe môi: “Hay là bạn trai cũ?”
Giản Nghệ Hân rũ mắt không nói gì.
Ngón tay lại hơi siết chặt.
Nhưng không phải cảm thấy cô đơn vì Hà Thuyết, chỉ là… vì sao Lâm Thế Kiệt lại dùng giọng điệu chất vấn để nói chuyện với cô chứ? Anh ta tưởng mình đang làm gì? Bắt gian sao?
“Giản Nghệ Hân, em đừng quên thân phận của em.”
Giọng điệu âm u, rất giống một người đàn ông bắt được cô vợ đang lén lút ngoại tình.
Cái này là Giản Nghệ Hân vô cùng khó chịu!
“Cho dù là bạn trai cũ của tôi gọi đến thì sao? Cho dù chúng tôi nối lại tình xưa thì thế nào? Có phải tổng giám đốc Lâm xía vào quá nhiều chuyện rồi không?” Giản Nghệ Hân cắn môi, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Thế Kiệt, vô cùng quật cường.
Lúc này cô chỉ mặc một bộ áo ngủ đơn giản, lộ ra cẳng chân bóng loáng và xương quai xanh, đứng ở góc độ của Lâm Thế Kiệt, chỉ cần nhìn lướt qua là có thể nhìn thấy cô không mặc cái gì ở bên trong cả…
Nhưng cô lại còn ngửa đầu đối diện với anh.
Yết hầu khẽ chuyển động.
Ánh mắt Lâm Thế Kiệt dần dần trở nên thâm hơn, Giản Nghệ Hân ngửa đầu nhìn anh vô cùng khó chịu, không phải chỉ cao hơn cô một chút thôi sao, còn tưởng là anh thật sự cao quý hơn người khác à? Cô vịn tủ đầu giường, lập tức để chân trần đứng lên: “Lâm Thế Kiệt, tôi nói cho anh biết, hai chúng ta chỉ là hợp tác, hợp tác thôi, hiểu không? Hợp tác quan trọng nhất là đôi bên đều có lợi, chúng ta cũng là bình đẳng, ở bên ngoài tôi có thể để anh làm một người chồng có tiếng nói, nhưng cuộc sống tình cảm riêng của tôi thì anh cũng không cần thiết phải hỏi đến, đúng không?”
Sáng hôm nay Lâm Thế Kiệt quăng cô ở lại trung tâm thương mại một mình, Giản Nghệ Hân đã giận dỗi suốt một ngày.
Nếu anh thật sự không sợ lời đồn đãi hai người bọn họ bất hòa bị truyền ra ngoài, vì sao lại quăng cô ở đó?
Đương nhiên Giản Nghệ Hân cũng không biết trung tâm thương mại có cổ phần của Lâm Thế Kiệt, không có ai dám đi đồn thổi chuyện đã xảy ra ở trung tâm thương mại.
“Cuộc sống cá nhân?”
“Đúng vậy, nói điện thoại với ai, đi cùng ai là việc tư của tôi.” Không cần anh lo.
Lâm Thế Kiệt đột nhiên đến gần, chân thon dài quỳ thẳng lên giường, duỗi tay kéo Giản Nghệ Hân ngã xuống giường! Anh nhấc người lên đè xu'ng, không thèm để ý đến Giản Nghệ Hân đang phản kháng, nói: “Nếu vậy, em đang định đi gặp bạn trai cũ?”
“Tôi… Ừ, đúng đó.” Tuy cô không định để ý đến Hà Thuyết, nhưng hiện tại Giản Nghệ Hân muốn đối chọi với anh đến cùng!
Nhưng tư thế hiện tại chính là Giản Nghệ Hân nằm trên giường, khuỷu tay chống nửa người trên, đùi bị Lâm Thế Kiệt dùng đầu gối tách ra, anh đè trên người cô gặng hỏi…
“Thật sự muốn đi sao?”