CHƯƠNG
“Anh, anh dựa vào đâu mà đánh người?” Hà Thuyết ôm đầu bỏ chạy.
“Tôi đánh anh mà còn cần lý do à?” Lâm Thế Kiệt lạnh lùng hừ một tiếng, anh ôm Giản Nghệ Hân vào lòng, ngang ngược nói: “Giản Nghệ Hân là vợ tôi, anh động tay động chân với vợ tôi, chán sống.”
Hai chữ “chán sống” anh nói rất khí phách và kiêu ngạo, khí thế lạnh lùng toát ra từ người anh khiến Giản Nghệ Hân nhìn đến ngẩn người.
Giản Nghệ Hân nuốt nước bọt, nép trong vòng tay Lâm Thế Kiệt có cảm giác an toàn mà trước đây cô chưa từng có…
Người này, là chồng cô sao?
Thì ra được người ta bảo vệ là cảm giác thế này.
Cô ngước lên nhìn góc nghiêng của Lâm Thế Kiệt, chỉ cảm thấy giờ phút này người đàn ông này hệt như từ trên trời rơi xuống!
Ngầu quá đi mất!
“Bảo vệ phải không? Dưới bãi đỗ xe có một người đàn ông, ném anh ta ra ngoài cho tôi.” Lâm Thế Kiệt lấy điện thoại ra, lạnh lùng nói vài chữ, chưa đến năm phút sau thì thấy mấy bảo vệ chạy tới, Hà Thuyết thấy thế thì muốn chạy trốn nhưng nhanh chóng bị khống chế.
Anh ta hét lớn: “Lâm Thế Kiệt, anh đừng tưởng anh có vài đồng tiền thối là ngon lắm! Giản Nghệ Hân chỉ là một con điếm, cô ta…”
“Làm anh ta câm miệng đi.”
“Hu hu hu.”
Lâm Thế Kiệt chỉ nói đơn giản vài chữ là bảo vệ lập tức không ngừng xin lỗi, đồng thời chặn miệng Hà Thuyết lại!
Bên tai bỗng chốc yên lặng, lúc này Lâm Thế Kiệt mới quay đầu lại, nhìn Giản Nghệ Hân đang anh chằm chằm, anh lên tiếng: “Anh ta động vào chỗ nào của em?”
“Hả?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Về tắm!” Lâm Thế Kiệt nói với vẻ hơi chán ghét, nhưng Giản Nghệ Hân lại phì cười thành tiếng.
Về đến nhà đã mười giờ tối, dì Liễu chuẩn bị đồ ăn khuya cho hai người. Ăn mì xong, Giản Nghệ Hân hài lòng nằm lên giường nhưng lại bị Lâm Thế Kiệt kéo đi tắm…
Tắm xong, cơ thể Giản Nghệ Hân thơm tho, cô quấn khăn tắm đi tới bên cạnh Lâm Thế Kiệt, còn Lâm ý xoay hai vòng: “Giờ được rồi chứ? Đảm bảo trong ngoài đều sạch sẽ!”
“Giản Nghệ Hân!”
“Hả?”
Giản Nghệ Hân nghe Lâm Thế Kiệt gọi thì chớp mắt, ngơ ngác ngẩng đầu, anh dữ gì mà dữ chứ?
Cô đã tắm hơn ba mươi phút theo yêu cầu của anh rồi đấy.
Hứ.
Chẳng phải cô chỉ bị Hà Thuyết động vào thôi sao? Đến mức phải tắm kỹ như vậy à? Nhưng… chẳng lẽ trước đây Lâm Thế Kiệt chưa từng bị phụ nữ động vào?
Giản Nghệ Hân không cam tâm nghĩ.
“Em biết hành động lúc này của em gọi là gì không?” Lâm Thế Kiệt vốn đang ngồi trên giường đọc tạp chí, nắm chắc xu hướng tài chính mọi lúc. Chỉ là anh vừa ngước mắt đã thấy cô gái trẻ trung xinh đẹp ‘làm duyên làm dáng’ trước mặt mình, thử hỏi một người đàn ông tinh lực dồi dào làm sao mà chịu nổi?