CHƯƠNG
“Giản Nghệ Hân, chúng tôi đã kiểm tra camera giám sát rồi, quả thực lúc đó cô đã giao dịch với người khác, cô có thừa nhận hay không?” Trong phòng thẩm vấn, Thẩm Quân đắc ý hỏi, Giản Nghệ Hân đã bị nhốt hai tiếng rồi, nhưng không có ai tới hỏi thăm, chẳng lẽ điều này còn chưa đủ chứng minh Giản Nghệ Hân không được yêu thương sao?
“Chứng cứ? Chứng cứ gì?” Cô chưa từng làm, sao lại có chứng cứ được!
Sắc mặt Giản Nghệ Hân đã không còn được tốt như khi ở tập đoàn Đế Quốc nữa, bất cứ một cô gái nào bị bắt vào đây, đều khó tránh khỏi cảm thấy căng thẳng trong lòng, huống chi, Thẩm Quân vẫn luôn nhìn cô với thái độ đáng sợ.
Nghe lời Giản Nghệ Hân nói, Thẩm Quân lập tức cho người chiếu đoạn video cho cô, quả thực là video cô đã uống rượu với người kia tối hôm đó.
“Người trong video là Chu Kỳ, cô không nhận ra cũng không sao, nhưng có nguồn tin cho biết dự án sáng tạo mà công ty bọn họ đầu tư hôm nay giống với của Thu Thủy công ty cô, chúng tôi có lí do nghi ngờ cô với bọn họ là cùng một giuộc!” Thẩm Quân khí thế bức người.
Nhìn rõ thứ trên màn hình, Giản Nghệ Hân lập tức đập bàn đứng dậy, sắc mặt lúc xanh lúc trắng: “Không thể nào!”
Cô chỉ uống một ly rượu với Chu Kỳ này, còn không quen người ta nữa, sao bọn họ có thể tùy tiện chụp mũ cho cô như vậy được?!
Nước mắt gần như lập tức tuôn ra khỏi khóe mắt, cũng chính vào giây phút này, Giản Nghệ Hân mới biết, hóa ra thế giới của người có tiền lại có thể thay đổi trắng đen như vậy?
Lồng ngực cô phập phồng dữ dội: “Tôi muốn đối chất trực tiếp với anh ta, tôi không hề làm chuyện đó!”
Trong phòng thẩm vấn tối tăm, gương mặt trắng nõn của Giản Nghệ Hân đã co nhúm lại, cô thở gấp, sắc mặt đỏ ửng, kích động đến mức chảy mồ hôi khắp mặt.
“Đối chất trực tiếp? Tôi thấy không cần thiết đâu. Chu Kỳ đã thừa nhận rồi, nói chính cô đã tiết lộ ý tưởng cho anh ta.” Câu nói này của Thẩm Quân đã phán án tử hình cho Giản Nghệ Hân!
Sắc mặt Giản Nghệ Hân lập tức xám như tro.
Sao có thể…
Sao cô có thể?
“Vậy Lâm Thế Kiệt thì sao?” Cô cũng không biết mình bị làm sao nữa, lúc này lại nhớ đến Lâm Thế Kiệt, Giản Nghệ Hân cắn môi, mắt ầng ậng nước.
Lâm Thế Kiệt, chắc sẽ không bỏ mặc cô chứ?
“Cô có thời gian rảnh thì lo cho bản thân mình đi. Lúc này e là Lâm Thế Kiệt đã bị phóng viên cản lại rồi!” Thẩm Quân đắc ý cười nói.
Lúc này quả thực Lâm Thế Kiệt đã bị phóng viên cản lại ở trước cửa tập đoàn Đế Quốc…
Lúc biết được Giản Nghệ Hân bị bắt đi, sắc mặt Lâm Thế Kiệt lập tức trở nên u ám, không nói lời nào liền muốn đi tìm Giản Nghệ Hân, Chu Loan thấy vậy cũng thầm kêu gay go, nhưng ai biết được… Bọn họ còn chưa kịp ra ngoài thì đã bị phóng viên chặn lại trước cửa công ty!
Số phóng viên này hiển nhiên đã bị mua chuộc, biết được tin tức thì sống chết cản lại không chịu buông tha, bao vây công ty ùn tắc không thông!
Trong quán café hai tầng đối diện công ty, Lâm Hàn Tình nhìn đám người hỗn loạn trước cửa tập đoàn Đế Quốc qua cửa kính, ánh mắt tràn ngập sự đắc ý: “Lần này, tôi xem Giản Nghệ Hân còn có thể thoát nạn được nữa không!”