CHƯƠNG
“Vào đi.”
Nữ thư ký Đinh Tuyết Lan đi vào, ngước mắt thì thấy sếp Lâm Thế Kiệt của mình đang ngồi trên sofa, và nơi cách anh chưa tới một mét là Giản Nghệ Hân dáng người nhỏ nhắn ngồi trên thảm, giày cao gót để một bên. Từ góc nhìn của Đinh Tuyết Lan, Giản Nghệ Hân như đang dựa vào người Lâm Thế Kiệt vậy.
Đinh Tuyết Lan hoảng hốt nhìn xuống, thầm cắn môi.
Trước giờ phòng làm việc của tổng giám đốc Lâm chỉ là nơi làm việc, anh cũng rất ghét người khác không giữ kẽ trong phòng làm việc của anh, thế nhưng người phụ nữ đó lại thoải mái như vậy, như thể đang ngồi trong nhà mình.
Mặc dù biết đó là vợ của tổng giám đốc Lâm, nhưng Đinh Tuyết Lan nhìn thấy cảnh này xong thì vẫn rất ganh tị. Phải biết là cô ta theo tổng giám đốc Lâm nhiều năm thế rồi, vẫn luôn thận trọng từ lời nói đến việc làm, chỉ hi vọng mình có thể để lại ấn trượng tốt với Lâm Thế Kiệt. Bây giờ có vẻ như không phải cô ta làm không đủ tốt, mà là cho dù cô ta có làm thế nào, tổng giám đốc Lâm cũng chưa từng đối xử đặc biệt với cô ta, cô ta cũng như trợ lý Chu, chỉ là nhân viên bình thường mà thôi.
Nghĩ đến đây, tâm trạng Đinh Tuyết Lan lại có chút ủ rũ.
“Có việc gì sao?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lâm Thế Kiệt thấy cô ta vào mà mãi không nói gì, anh cau mày hỏi.
Giản Nghệ Hân cũng quay đầu nhìn, cô không khỏi nhướng mày, cô thư ký này trông không tệ!
Vừa rồi lúc cô đến không thấy cô thư ký Đinh này, chỉ nghe trợ lý Chu nhắc một câu, bảo thư ký của tổng giám đốc tên Đinh Tuyết Lan.
Cô lặng lẽ nhìn Lâm Thế Kiệt, nheo mắt lại, anh đúng là rất biết chọn thư ký cho mình đấy!
“Tổng giám đốc Lâm, giờ tôi pha cà phê cho anh nhé?” Đinh Tuyết Lan hỏi.
Cô ta nói xong, gật đầu mỉm cười với Giản Nghệ Hân chứ không chào hỏi gì.
“Ừ.” Lâm Thế Kiệt hơi không vui gật đầu: “Sau này gọi điện thoại là được rồi.”
Trước đây thư ký Đinh đều gọi đến hỏi, sao hôm nay đột nhiên vào phòng làm việc? Hơn nữa cũng chẳng phải việc gì lớn.
Huống hồ còn ảnh hưởng đến thời gian ăn trưa vui vẻ của anh với cô vợ nhỏ này!
Đinh Tuyết Lan xoay người rời đi, quả thực cô ta không cần phải vào tận đây để hỏi, chỉ cần gọi điện là được.
Nhưng cô ta biết Giản Nghệ Hân ở trong phòng, cho nên xuất phát từ sự không cam tâm, cô ta muốn vào xem, rốt cuộc Lâm Thế Kiệt có tình cảm với người phụ nữ kết hôn đột ngột này, hay là chỉ thể hiện quan hệ vợ chồng ở bên ngoài.
Dù sao thì cô ta là thư ký của tổng giám đốc Lâm, cô ta chưa từng thấy Lâm Thế Kiệt có hứng thú với người phụ nữ nào cả.
“Đợi đã.” Giản Nghệ Hân bỗng đứng lên, nói với Đinh Tuyết Lan.
Đinh Tuyết Lan mỉm cười xoay người: “Cô Giản có việc gì sao?”
Giản Nghệ Hân sửng sốt, khẽ nheo mắt, cô nhận được một thông tin trong cách xưng hô ‘cô Giản’ và cả nụ cười giả tạo chuyên nghiệp của cô thư ký này.
Chắc chắn người phụ nữ này có ý với Lâm Thế Kiệt.
“Thư ký Đinh đúng không? Phiền cô đợi thêm nửa tiếng nữa rồi hẵng pha cà phê cho Thế Kiệt nhé.”
“Hả? Tại sao?”
Đinh Tuyết Lan vừa hỏi lại vừa không vui nhíu mày, cho dù Giản Nghệ Hân là vợ của Lâm Thế Kiệt, nhưng thế này cũng quản lý hơi nhiều rồi đấy!