CHƯƠNG
“Đừng có chỉ ngón tay của cô vào người tôi, tai tôi không có điếc.” Giản Nghệ Hân đột nhiên chế nhạo một câu, bên kia, bầu không khí giữa Lâm Thế Kiệt và Lâm Thích Phi càng thêm căng thẳng.
Nhưng mà vẫn chỉ có mình Lâm Thích Phi tức giận mà thôi.
Lâm Thế Kiệt lại chẳng thèm để ý chút nào.
“Ha ha, anh, thật ra em cũng rất tò mò, có phải anh thực sự không để ý tới bất cứ thứ gì không?” Trong mắt Lâm Thích Phi bỗng lóe sáng như sao, anh ta đã sớm trông thấy Giản Nghệ Hân bị Lâm Hàn Tình dẫn tới rồi.
Lâm Thích Phi dựa vào cạnh xe, dáng vẻ cậu ấm cà lơ cà phất cực kỳ.
Lâm Thế Kiệt uể oải, dường như không còn kiên nhẫn được nữa: “Đấu thì nhanh chút đi.” Anh còn rất nhiều chuyện phải làm, không có rảnh ở đây chơi với Lâm Thích Phi đâu.
“Đấu! Đương nhiên phải đấu, nhưng mà… chúng ta làm thứ thú vị hơn, thế nào?”
“Ồ?”
Lâm Thích Phi thấy Lâm Thế Kiệt không từ chối, lúc này vẫy tay với hai cô gái đứng phía sau bọn họ, la lớn: “Chị dâu, tới đây cùng chơi đi! Đứng nhìn không thì chán lắm!”
Giản Nghệ Hân không khỏi cảm thấy buồn nôn khi nhìn thấy Lâm Thích Phi đang ngoắc tay với mình.
Người đàn ông này ngoài vẻ mặt đẹp trai ra thì đúng là chẳng có chỗ nào đàng hoàng cả!
Ngay cả chị dâu của mình cũng trêu ghẹo?!
“Được thôi, cậu muốn chơi thế nào?” Giản Nghệ Hân cũng không phải loại người nhát gan, cô sải bước lại gần một cách tiêu sái, giả vờ nhìn Lâm Thích Phi với vẻ mặt ngây ngô.
Lâm Thích Phi thấy Giản Nghệ Hân đồng ý, thì trong lòng rất là vui vẻ.
Lâm Thế Kiệt thì chỉ khẽ nhíu mày chứ không biểu hiện gì và đương nhiên là Giản Nghệ Hân đã không bỏ sót chi tiết nhỏ này, cô lén tới gần Lâm Thế Kiệt, và thầm thì chỉ đủ để hai người nghe thấy: “Lâm Thế Kiệt, tôi tin anh nên mới đồng ý, anh chắc sẽ không thua đâu nhỉ?”
“…” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lâm Thế Kiệt tỏ vẻ không muốn nói chuyện.
Giản Nghệ Hân vốn cũng không nghĩ Lâm Thế Kiệt sẽ phản ứng lại mình, tóm lại một gã đàn ông “quái vật” như Lâm Thế Kiệt tuyệt đối sẽ không để mình bị mất mặt. Nói cách khác, anh ta sẽ thắng bằng mọi cách.
“Anh muốn so bì thế nào với một cậu em họ như thế?” Giản Nghệ Hân cười nói.
Lúc này Lâm Hàn Tình cũng đến, thấy Giản Nghệ Hân vừa rồi còn nghiêm nghị từ chối vậy mà bây giờ lại vội vội vàng vàng thì kiềm chế không được mà chửi thề trong lòng.
Đúng là con đàn bà đê tiện.
Thấy đàn ông là giả vờ giả vịt ngay!
“Bình thường chúng tôi đều chơi theo luật cũ, tôi và anh họ sẽ bịt mắt lại, chị và Hàn Tình chỉ đường cho chúng tôi, xem ai có thể chạy đến đích nhanh nhất, phần thưởng cho người thắng cuộc thì… Hay là chị dâu nhỏ hôn tôi một cái, chị thấy sao?”
Lâm Thích Phi nói xong, trong mắt đã lộ ra sự thèm muốn.
Khuôn mặt đang tươi cười của Giản Nghệ Hân chợt cứng đờ, suýt chút nữa là cô chửi thẳng vào mặt Lâm Thích Phi rồi!
Nhưng cô vẫn kìm lại được, dù cô không phải vợ thật của Lâm Thế Kiệt nhưng trên danh nghĩa, cô vẫn là vợ của anh!