Vào một buổi tối trời se se lạnh, có một bóng người
đang đứng bên cửa sổ ngắm ánh trăng khuya và nghĩ về chuyện lúc ban chiều…Bỗng
điện thoại cậu reo lên, cậu bắt máy trả lời:
-A lô! Là tôi!
Người bên đầu dây bên kia nói tiếp:
-Ngày mai em về nước, anh ra sân bay đón em nha!
Cậu với vẻ mặt khó chịu nói:
-Ngày mai tôi bận lắm, cô tự về một mình đi.
Nói rồi cậu cúp máy và nghĩ về một người nào đó rất
lâu, rất lâu…
Sáng hôm sau, tại nhà của nó…
-Như! Như à! Dậy đi con có bạn qua chơi nè!
Nó trả lời với giọng ngái ngủ:
-Dạ! Con biết rồi, bảo bạn ấy chờ con một chút.
Nó vội vào phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi “bay” thẳng
xuống nhà với vẻ mặt vui vẻ vì nó cứ tưởng là Thắng và Chi đến chơi nhưng sự thật
không như nó nghĩ…
Nó vừa bước xuống thì bắt gặp mỗi mình Tiến còn Thắng
và Chi theo như nó tưởng tượng lại không có, nó hỏi:
-Sao giờ này anh đến nhà em? Ba ngày nữa anh quay lại
Mĩ còn không lo thu xếp quần áo, kiểm tra kĩ cái gì thiếu thì mua đi.
Tiến cười, một nụ cười không tự nhiên cho lắm và nói:
-Em muốn anh quay lại Mĩ đến vậy à?
Như bối rối nói:
-Kh…khô…không phải chỉ là….À thôi bỏ đi anh qua đây có
chi không ạ?
Tiến nói:
-Thì anh qua đây rủ em đi ăn sáng. Ok không?
Nó hớn hở gật gật đầu và nói:
-Hihi! Thích quá!
Thế rồi nó xin phép mẹ và đi ăn với Tiến…
Vừa mới lên xe hơi riêng của Tiến, nó hỏi:
-Mình đi đâu bây giờ?
Tiến nói:
-Chúng ta ra Q.1 ăn đi!
Nó nói:
-Xa lắm đó mất nửa tiếng hơn lận đó!
Tiến nói:
-Sax xa quá ha có nửa tiếng à!
Nó cười như đứa trẻ con và nói:
-Vậy thì đi đi kẻo trễ!
Tiến khởi động xe và nói:
-Hôm nay em ở bên cạnh anh được không?
Nó ngây thơ hỏi:
-Hở? Có chuyện gì với anh sao?
Tiến nói:
-Không phải! Chỉ là anh đang muốn trốn tránh!
Nó ngạc nhiên hỏi:
-Trốn tránh? Anh muốn trốn ai?
Tiến lắc đầu nói:
-Không có gì! Em có đồng ý ở cạnh anh hôm nay không?
Nó nói:
-Cũng được! Em sẽ làm bạn tâm sự cùng anh.
Cả hai cùng mỉm cười nhưng họ đâu biết được ở nơi nào
đó có một người đang giận dữ vì liên lạc mãi mà đầu dây bên kia không bắt máy,
cô buộc gọi lần nữa nhưng chỉ nhận được câu nói “số máy quý khách vừa gọi hiện
không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau” từ đầu dây bên kia.
Cô có cảm giạc như mình đang bị bỏ rơi và cô sợ cái cảm
giác này vì cô biết anh không yêu cô. Anh chỉ vì cái hôn ước đã được sắp xếp của
hai bậc sinh thành nên cô và anh mới gặp nhau, mới đầu cô cũng không thích anh
cho lắm vì anh quá lạnh lùng với cô nhưng không hiểu sau một thời gian thì cô
đã quen với sự lạnh lùng đó của anh và rồi bắt đầu mến anh, bắt đầu nhớ nhung
anh khi không gặp được anh…Lần này cô trở về nước là vì cô nhận được tin anh đã
trở về nước từ một tuần trước nên cô cũng vội mua vé máy bay về nước nhưng do
việc học của cô ở Mĩ chưa hoàn thành xong nên cô phải ở lại Mĩ một tuần để hoàn
thành khóa học rồi mới trở về nước được.
Khi về nước, cô cứ nghĩ anh và cô có thể ở gần bên
nhau nhưng không ngờ anh vẫn giữ nguyên thái độ thờ ơ lạnh nhạt với cô. Có khi
cô tuyệt vọng gần như sẽ nói cho ba mẹ biết rằng cô không thể thực hiện nhưng
con tim của cô không cho cô làm điều đó, cô đã yêu anh quá đậm sâu, có lẽ cô đã
mù quáng khi tin một ngày nào đó anh sẽ suy nghĩ lại và yêu cô nhưng cô đợi
mãi, đợi cả ba năm nhưng anh vẫn như thế…Cô vẫn không biết làm sao…
---Giới thiệu nhân vật nhé---
[-Phùng Minh Tiến: con trai của một thương gia giàu
có, đang là du học sinh ở Mĩ và có hôn ước với con gái gia tộc họ Quỳnh, học tốt
và có ngoại hình khá điển trai.
-Quỳnh Linh My: con gái gia tộc họ Quỳnh, là một người
hiền lành và rất ngốc khi yêu, học giỏi và đang du học ở Mĩ cùng với Tiến, có
ngoại hình xinh xắn với gương mặt bầu bĩnh đáng yêu.]
Cũng đã gần 8 giờ tối, Tiến đưa nó về…
Nằm trên giường, nó thực sự rất vui khi có người đưa
nó đi hóng mát và đi chơi vì lâu lắm rồi nó mới được ra ngoài hóng gió. Nhiều
khi nó thấy nó thật may mắn khi có rất nhiều người quan tâm và giúp đỡ nó ngoài những thành viên trong gia đình…
Từ sáng đến giờ nó và Tiến đi gần hết Thành Phố Hồ Chí
Minh nên bây giờ rất mệt và rất muốn được nghỉ ngơi nhưng nó không tài nào ngủ
được nên đành phải lên mạng nói chuyện với Chi:
-Tiểu quỷ: Buzz!!!
-Dâu devil: Tui cũng định pm bà nè! Sáng giờ đi đâu mà
không thấy onl vậy?
-Tiểu quỷ: Hihi! Tui đi chơi với anh hôm bữa lại trường
tìm tui á!
-Dâu devil: À…! Bây giờ người ta có người mới rồi quên
tui rồi!
-Tiểu quỷ: Thôi đi bà. À! Bà có bài hát gì hay không?
Gửi tui nghe để tui dễ ngủ đi, sáng đi đến bây giờ mệt quá mà ngủ không được!
-Dâu devil: Tưởng gì chứ nhạc là tui có cả đống! Chờ
tui chút!
-Tiểu quỷ: Okay!
-Dâu devil: Mà tâm trạng bà đang vui, buồn, giận dữ,…?
-Tiểu quỷ: Tui đang vui!
-Dâu devil: Vậy thì bà nghe bài này đi:
Em như đoá hồng
Dịu dàng mong manh
Trong đôi mắt người
Cuộc đời ngập tràn yên vui
Bao nhiêu người lo
Sợ một ngày em vấp ngã
Và cuộc sống không như em chờ...
-Tiểu Quỷ: Okay! Cám ơn Chi nha hihi!
Vào một buổi tối trời se se lạnh, có một bóng người đang đứng bên cửa sổ ngắm ánh trăng khuya và nghĩ về chuyện lúc ban chiều…Bỗng điện thoại cậu reo lên, cậu bắt máy trả lời:
-A lô! Là tôi!
Người bên đầu dây bên kia nói tiếp:
-Ngày mai em về nước, anh ra sân bay đón em nha!
Cậu với vẻ mặt khó chịu nói:
-Ngày mai tôi bận lắm, cô tự về một mình đi.
Nói rồi cậu cúp máy và nghĩ về một người nào đó rất lâu, rất lâu…
Sáng hôm sau, tại nhà của nó…
-Như! Như à! Dậy đi con có bạn qua chơi nè!
Nó trả lời với giọng ngái ngủ:
-Dạ! Con biết rồi, bảo bạn ấy chờ con một chút.
Nó vội vào phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi “bay” thẳng xuống nhà với vẻ mặt vui vẻ vì nó cứ tưởng là Thắng và Chi đến chơi nhưng sự thật không như nó nghĩ…
Nó vừa bước xuống thì bắt gặp mỗi mình Tiến còn Thắng và Chi theo như nó tưởng tượng lại không có, nó hỏi:
-Sao giờ này anh đến nhà em? Ba ngày nữa anh quay lại Mĩ còn không lo thu xếp quần áo, kiểm tra kĩ cái gì thiếu thì mua đi.
Tiến cười, một nụ cười không tự nhiên cho lắm và nói:
-Em muốn anh quay lại Mĩ đến vậy à?
Như bối rối nói:
-Kh…khô…không phải chỉ là….À thôi bỏ đi anh qua đây có chi không ạ?
Tiến nói:
-Thì anh qua đây rủ em đi ăn sáng. Ok không?
Nó hớn hở gật gật đầu và nói:
-Hihi! Thích quá!
Thế rồi nó xin phép mẹ và đi ăn với Tiến…
Vừa mới lên xe hơi riêng của Tiến, nó hỏi:
-Mình đi đâu bây giờ?
Tiến nói:
-Chúng ta ra Q. ăn đi!
Nó nói:
-Xa lắm đó mất nửa tiếng hơn lận đó!
Tiến nói:
-Sax xa quá ha có nửa tiếng à!
Nó cười như đứa trẻ con và nói:
-Vậy thì đi đi kẻo trễ!
Tiến khởi động xe và nói:
-Hôm nay em ở bên cạnh anh được không?
Nó ngây thơ hỏi:
-Hở? Có chuyện gì với anh sao?
Tiến nói:
-Không phải! Chỉ là anh đang muốn trốn tránh!
Nó ngạc nhiên hỏi:
-Trốn tránh? Anh muốn trốn ai?
Tiến lắc đầu nói:
-Không có gì! Em có đồng ý ở cạnh anh hôm nay không?
Nó nói:
-Cũng được! Em sẽ làm bạn tâm sự cùng anh.
Cả hai cùng mỉm cười nhưng họ đâu biết được ở nơi nào đó có một người đang giận dữ vì liên lạc mãi mà đầu dây bên kia không bắt máy, cô buộc gọi lần nữa nhưng chỉ nhận được câu nói “số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau” từ đầu dây bên kia.
Cô có cảm giạc như mình đang bị bỏ rơi và cô sợ cái cảm giác này vì cô biết anh không yêu cô. Anh chỉ vì cái hôn ước đã được sắp xếp của hai bậc sinh thành nên cô và anh mới gặp nhau, mới đầu cô cũng không thích anh cho lắm vì anh quá lạnh lùng với cô nhưng không hiểu sau một thời gian thì cô đã quen với sự lạnh lùng đó của anh và rồi bắt đầu mến anh, bắt đầu nhớ nhung anh khi không gặp được anh…Lần này cô trở về nước là vì cô nhận được tin anh đã trở về nước từ một tuần trước nên cô cũng vội mua vé máy bay về nước nhưng do việc học của cô ở Mĩ chưa hoàn thành xong nên cô phải ở lại Mĩ một tuần để hoàn thành khóa học rồi mới trở về nước được.
Khi về nước, cô cứ nghĩ anh và cô có thể ở gần bên nhau nhưng không ngờ anh vẫn giữ nguyên thái độ thờ ơ lạnh nhạt với cô. Có khi cô tuyệt vọng gần như sẽ nói cho ba mẹ biết rằng cô không thể thực hiện nhưng con tim của cô không cho cô làm điều đó, cô đã yêu anh quá đậm sâu, có lẽ cô đã mù quáng khi tin một ngày nào đó anh sẽ suy nghĩ lại và yêu cô nhưng cô đợi mãi, đợi cả ba năm nhưng anh vẫn như thế…Cô vẫn không biết làm sao…
---Giới thiệu nhân vật nhé---
[-Phùng Minh Tiến: con trai của một thương gia giàu có, đang là du học sinh ở Mĩ và có hôn ước với con gái gia tộc họ Quỳnh, học tốt và có ngoại hình khá điển trai.
-Quỳnh Linh My: con gái gia tộc họ Quỳnh, là một người hiền lành và rất ngốc khi yêu, học giỏi và đang du học ở Mĩ cùng với Tiến, có ngoại hình xinh xắn với gương mặt bầu bĩnh đáng yêu.]
Cũng đã gần giờ tối, Tiến đưa nó về…
Nằm trên giường, nó thực sự rất vui khi có người đưa nó đi hóng mát và đi chơi vì lâu lắm rồi nó mới được ra ngoài hóng gió. Nhiều khi nó thấy nó thật may mắn khi có rất nhiều người quan tâm và giúp đỡ nó ngoài những thành viên trong gia đình…
Từ sáng đến giờ nó và Tiến đi gần hết Thành Phố Hồ Chí Minh nên bây giờ rất mệt và rất muốn được nghỉ ngơi nhưng nó không tài nào ngủ được nên đành phải lên mạng nói chuyện với Chi:
-Tiểu quỷ: Buzz!!!
-Dâu devil: Tui cũng định pm bà nè! Sáng giờ đi đâu mà không thấy onl vậy?
-Tiểu quỷ: Hihi! Tui đi chơi với anh hôm bữa lại trường tìm tui á!
-Dâu devil: À…! Bây giờ người ta có người mới rồi quên tui rồi!
-Tiểu quỷ: Thôi đi bà. À! Bà có bài hát gì hay không? Gửi tui nghe để tui dễ ngủ đi, sáng đi đến bây giờ mệt quá mà ngủ không được!
-Dâu devil: Tưởng gì chứ nhạc là tui có cả đống! Chờ tui chút!
-Tiểu quỷ: Okay!
-Dâu devil: Mà tâm trạng bà đang vui, buồn, giận dữ,…?
-Tiểu quỷ: Tui đang vui!
-Dâu devil: Vậy thì bà nghe bài này đi:
Em như đoá hồng
Dịu dàng mong manh
Trong đôi mắt người
Cuộc đời ngập tràn yên vui
Bao nhiêu người lo
Sợ một ngày em vấp ngã
Và cuộc sống không như em chờ...
-Tiểu Quỷ: Okay! Cám ơn Chi nha hihi!