⸢Anh ấy đã mất rất nhiều thời gian để đi đến quyết định đó.⸥ Tôi nhìn chằm chằm vào Yoo Joonghyuk đang tuyên bố đó.
Kế hoạch ban đầu không giống như thế này. Anh ta phải sử dụng những ký ức từ lượt thứ và câu giờ càng nhiều càng tốt. Anh ta phải kích thích các "Vị thần bên ngoài" một cách thích hợp và thuyết phục họ.
"Đối với tôi, sẽ không còn lượt hồi quy nào nữa."
Mặc dù tôi đang nhìn vào cái gã đã làm xáo trộn hoàn toàn kế hoạch của tôi và biến chúng thành rác rưởi, vì lý do nào đó tôi vẫn không tức giận.
⸢"Yoo Joonghyuk, một cựu hồi quy giả."⸥
Đến bây giờ tôi mới thực sự hiểu được những gì anh ấy nói khi đó.
Tôi đã nghĩ rằng lý do Yoo Joonghyuk phát triển nhanh chóng đến vậy trong lượt này là nhờ thông tin tôi cung cấp và sự can thiệp từ các yếu tố khác. Tuy nhiên, hiện giờ tôi không thể nói vậy nữa.
Bằng chứng là Câu chuyện tỏa ra từ toàn bộ thân thể của Yoo Joonghyuk. Những Câu chuyện không phải chứa đựng sự tuyệt vọng, mà là ý chí của cả một đời người.
⸢Yoo Joonghyuk từng đặt cược mọi thứ vào sự hồi quy này.⸥
Giống như một đầu máy xe lửa lao về phía trước bằng cách vắt kiệt từng chút một nguồn nhiên liệu của nó, Yoo Joonghyuk đang làm mọi thứ có thể để sống cuộc sống này.
Lượt hồi quy này không còn là nguyên liệu cho kiếp sau của anh ta nữa.
[[.... Chắc là anh đang nói dối, đúng không? Hửm? Anh đang đùa thôi mà, phải không??]]
Biểu cảm của Lee Jihye nhăn nhó và méo mó. Nó không chỉ đơn thuần là biểu hiện của một người bị phản bội bởi niềm tin mà cô ấy đã luôn giữ vững. Không, đó là khuôn mặt của một người mà thế giới của người đó đã sụp đổ.
Sau đó, cô ấy đưa tay về phía niềm hy vọng cuối cùng mà cô ấy đã đuổi theo suốt thời gian qua. Thật không may, Yoo Joonghyuk đã không nắm lấy bàn tay đó.
"Lee Jihye. Tôi đã từng nói dối cô bao giờ chưa?" [[.....Tại sao?]]
Những luồng hào quang bùng nổ đang tuôn ra từ toàn bộ cơ thể cô ấy. Tôi cảm thấy lịch sử của lượt thứ đang trào ra mãnh liệt ngoài tầm kiểm soát.
[[Tại sao, TạisaoTạisaoTạisaoTạisaoTạisaoTạisaoTạisaoTạisaoTạisaoTạisao]]
Những Câu chuyện đang hỏi tại sao không phải là lượt thứ mà lại là chúng tôi - tại sao không phải thế giới họ đã sống mà lại là thế giới này?
Tôi định tiến lên một bước, nhưng Yoo Joonghyuk đã ngăn tôi lại. "Lùi lại."
Hai má anh đau đớn run lên. Dù có cố gắng che giấu cảm xúc đến đâu, anh ta vẫn không thể từ bỏ cách cư xử độc đáo đó của mình. Tôi khẽ thở dài và đáp.
- Dù sao thì chúng ta cũng không thể rút lui nữa.
- Xin lỗi.
- Không sao. Sau tất cả, đây cũng là lựa chọn của anh.
Thoạt nhìn, Yoo Joonghyuk có vẻ là một người theo chủ nghĩa hiện thực, nhưng thực ra, anh ấy là một người theo chủ nghĩa lý tưởng hơn bất cứ ai ngoài kia. Ngay từ đầu, sẽ không có chuyện một người liên tục hồi quy trừ khi anh ta kiên trì giữ vững lý tưởng của mình. Và để bảo vệ lý tưởng của một gã như vậy, ai đó sẽ phải đảm nhận vai trò của một người theo chủ nghĩa hiện thực.
Tôi tiến thêm một bước nữa trong khi nhìn làn sóng năng lượng của "Vị thần bên ngoài" đang sắp sửa ập đến một cách đầy phẫn nộ.
[Yoo Joonghyuk đã không lựa chọn việc từ bỏ thế giới của mọi người.]
Tôi dành từng chút năng lượng của mình để sử dụng giọng nói thật, khiến các vị "Vua" phải nhìn tôi. Những người đến từ lượt thứ , Lee Jihye, Lee Hyunsung, Kim Namwoon, Uriel....
[Các bạn đã quên rồi à? Anh ấy chưa từng được ở trong vị trí có thể lựa chọn, số phận đã luôn được chọn sẵn cho anh ấy.]
Anh ấy đã nhiều lần hồi quy, nhưng Yoo Joonghyuk chưa bao giờ hồi quy vì anh ấy thực sự muốn vậy. Ngay cả khi anh ấy phải từ bỏ lượt thứ và hồi quy đến lượt thứ , và khi anh ấy bỏ cuộc ở lượt thứ và chọn đến lượt thứ , điều đó có thể không nằm ngoài ý muốn và khát khao của anh ấy.
Nhưng sự hồi quy không phải là lựa chọn của anh ta, mà là số phận của anh ta; thứ đã chọn điều đó không phải là anh ta, mà chính "câu chuyện" mới là thứ mong muốn sự hồi quy của anh ta.
[Chúng ta không cần phải chiến đấu với nhau. Tại sao một bi kịch này lại phải đối đầu với một bi kịch khác?] Tôi không biết liệu những từ này có hiệu quả hay không, nhưng ngay cả vậy, cơ bản là tôi vẫn phải nói ra. [Chúng tôi sẽ không từ bỏ các bạn. Chúng tôi không muốn nhớ đến các bạn như những tai họa. Chúng tôi muốn....]
Tôi nhìn lên bầu trời. Tôi cảm thấy choáng váng trong giây lát vì tất cả những ánh mắt trải dài vô tận mà tôi chưa từng nhìn thấy trước đây đang đổ dồn về phía tôi, nhưng tôi không tránh né việc đối mặt trực tiếp với họ.
Cũng giống như Yoo Joonghyuk này không giống với Yoo Joonghyuk ở lượt , tôi cũng không còn là Kim Dokja của kịch bản đầu tiên nữa.
[Chúng tôi muốn chiến đấu chống lại bầu trời đó cùng với tất cả các bạn.]
Trên bầu trời, những ngôi sao bắt đầu sáng rực lên trong sự điên cuồng tuyệt đối.
[Phần lớn các Chòm sao không thể hiểu được tuyên bố của bạn!]
[Các Dokkaebi vĩ đại từ Cục bị sốc trước ý định của bạn!]
Tin nhắn gián tiếp đổ xuống như ánh sao. Nếu là trước đây, tôi sẽ mải mê đọc những dòng tin nhắn đó, nhưng bây giờ, tôi đã biết sự thật.
Thực tế là, tất cả những ánh sao trên bầu trời chẳng qua chỉ là đồ trang trí để che giấu sự thật rằng bóng tối vẫn đang tồn tại bên trong đó.
["Vua của những câu chuyện" đang nhìn bạn.]
Ngay lúc đó, tôi nghe thấy một tiếng cười khúc khích rất nhẹ.
[[Oii, anh có biết mình đang nói gì không? Anh đang nói rằng anh muốn tiêu diệt?]] Giọng nói láu cá thuộc về Kim Namwoon của lượt thứ . [[Anh nghĩ rằng chúng tôi chưa từng thử làm điều đó trước đây à?]]
Cảm xúc chứa đựng trong sâu thẳm giọng nói của anh ta là không thể hiểu thấu.
Anh ta đang cười, nhưng anh ta không thực sự cười.
Nụ cười cường điệu ấy ẩn chứa một cảm giác cam chịu sâu trong lòng.
[[Chúng tôi đã thử rồi. Chúng tôi đã bắn hạ tất cả các Chòm sao, chúng tôi thậm chí còn giết cả Vua Dokkaebi trong thế giới của chúng tôi nữa. Anh biết điều gì đã xảy ra khi chúng tôi làm vậy không?]]
Kim Namwoon đi trên mặt biển và đứng ngay trước mặt tôi.
Và như để truyền đi nỗi tuyệt vọng ngọt ngào nhất của loài người, anh ta thì thầm với tôi. [[Thế giới đã tan biến.]]
Tôi im lặng lắng nghe anh ta nói.
[[Chúng tôi chắc chắn đã giải quyết các kịch bản đúng cách. Chúng tôi thậm chí đã hoàn thành tất cả các điều kiện, nhưng... Chúng tôi đã mất đi tất cả những gì chúng tôi yêu quý. Không có phép màu nào, không có phần thưởng gì ở cuối con đường đó cả.]]
Tôi nhớ lại những lời của Uriel của lượt thứ từng nói.
⸢Nếu biến mất, cả vũ trụ sẽ rơi vào hỗn loạn. Một thế giới như
vậy không bao giờ nên được tạo ra. Đó là cách làm của Ác ma.⸥
Đó là những gì cô ấy nói khi tôi đề cập đến mục tiêu phá hủy.
Kim Namwoon tiếp tục. [[Anh biết chúng ta đã thấy gì vào ngày tận thế không?]]
[Các bạn có lẽ đã nhìn thấy một bức tường lớn. Một bức tường vĩ đại bao quanh tất cả các thế giới, một bức tường mà các bạn thậm chí không thể nhìn thấy nơi bắt đầu hay kết thúc của nó.]
[[....Sao anh biết được chuyện đó?]]
[Bởi vì, đó cũng là mục tiêu thực sự của chúng tôi. Những gì chúng tôi muốn đạt được không chỉ đơn giản là sự hủy diệt của.] Bằng chính giọng nói của mình, tôi lặp lại những gì mà "Kẻ mưu phản bí mật" đã nói với tôi trước đây. [Và đó là để loại bỏ kẻ gây ra tất cả những bi kịch đang ẩn sau "Bức tường cuối cùng" đó.]
Kim Namwoon của lượt thứ nhìn tôi chằm chằm như thể anh ấy bị sốc nặng trước tiết lộ này.
Môi anh ta nhấp nhô lên xuống nhiều lần trước khi gầm lên. [[Không ai có thể đi qua "Bức tường cuối cùng"! Đó là....]]
[[Namwoon-ah. Những người này, họ sở hữu "Chìa khóa cuối cùng" cho phép họ vượt qua "Bức tường cuối cùng".]]
Lee Hyunsung lên tiếng.
Kim Namwoon chuyển ánh mắt của mình giữa Lee Hyunsung và tôi, trông hoàn toàn bối rối. Tôi chỉ gật đầu về phía anh ấy.
["Các vị vua bên ngoài" đang bị kích động bởi thông báo của bạn!]
[Tuyên bố của bạn đang gây ra sự thay đổi nhanh chóng trong "Kịch bản thứ "!]
[Một số lượng lớn các Chòm sao đang phẫn nộ với lựa chọn của bạn!]
Sẽ ổn thôi nếu các ngôi sao không muốn đứng về phía chúng tôi. Cũng không sao nếu các Tinh vân khác không muốn tham gia cùng chúng tôi.
Tuy nhiên, nếu bốn người này quyết định đứng về phía chúng tôi...
Nếu những "vị Vua" sống đến lượt thứ vẫn ở lại thế giới này và chiến đấu bên cạnh chúng tôi, thì...
[[....Có vẻ như anh đang sở hữu một "chìa khóa" như vậy.]]
Khoảnh khắc nghe thấy giọng nói đó, tôi cảm thấy sống lưng ớn lạnh.
[[Trong trường hợp đó, có lý do gì để tôi không giật chiếc chìa khóa đó ra khỏi tay anh nhỉ?]]
Khoảnh khắc thanh kiếm ngắn của Kim Namwoon tiến gần hơn trong nháy mắt và nhắm vào cổ tôi...
Keeeng!
Quỹ đạo của thanh kiếm lướt qua trước mắt tôi làm chệch đường kiếm của anh ta.
Khi âm thanh của vụ va chạm năng nề vang lên, cả Yoo Joonghyuk và Kim Namwoon đều bị buộc phải lùi lại vài bước.
[[Hahaha! Chính là nó! Chính là cảm giác đó!]]
Máu chảy xuống bàn tay của "Quốc vương của Vực sâu" sau vụ va chạm với [Hắc quỷ kiếm].
[[Anh có biết tôi đã chờ đợi điều này bao lâu không? Anh có biết tôi đã phải lang thang không mục đích trong bao lâu chỉ để có cơ hội đánh lại với anh không?!]]
"Quốc vương của Vực sâu", người đã du hành trong một khoảng thời gian vô tận chỉ để hồi sinh một đối thủ mà anh ta tôn sùng.
[Câu chuyện vĩ đại, "Thiết kế ảo tưởng", đã bắt đầu kể chuyện!]
Uriel của lượt thứ đỡ lấy Lee Jihye đang lảo đảo và cũng vào trận. [[Có một lần anh từng nói với tôi điều này. Nếu, bằng một cách nào đó, anh trở thành một tồn tại khác không phải là anh, anh muốn tôi tự tay giết anh.]]
Cùng với một vụ nổ chói mắt, mặt trời trên không trung lại một lần nữa bắt đầu phát ra ánh sáng.
[[Có vẻ như hiện tại chính là lúc đó.]]
Thứ đã ngăn cản sự lan tỏa của sóng nhiệt là thép rèn đang hoàn toàn lấp đầy tầm nhìn của chúng tôi.
- Cậu mau chạy đi. Tôi không thể ngăn họ một mình.
Lee Hyunsung của lượt thứ khác với những người còn lại là vì anh ta không được triệu hồi như một "tai họa". Có nghĩa là, không giống như họ, anh ta không được hưởng "phúc lành của kịch bản".
"Kim Dokja!"
Gần như đồng thời, các đồng đội của tôi đã đến đây.
Han Sooyoung ngồi trên lưng Hắc Hỏa Long là người đầu tiên hỏi. "Chuyện gì xảy ra ở đây vậy??"
"Giống như những gì cô đang thấy." Cô ấy cắn chặt môi mình.
Tôi không nói gì nữa, thay vào đó, tôi nhìn những người bạn của mình. Nhìn vào Jung Heewon, Shin Yoosung, Lee Gilyoung, Lee Jihye và Yoo Sangah...
"Đây là chướng ngại cuối cùng."
Họ có lẽ cũng đã đoán ra.
"Tôi yêu cầu anh một điều này. Làm ơn, hãy đảm bảo rằng anh sẽ không chết."
Ít nhất là trong cuộc chiến này, ngay cả tôi cũng bất lực trong việc bảo vệ những người đồng đội của mình.
Kwa-aaaaah!
Cùng với lực va chạm như đất trời đảo lộn, cơn sóng thần dữ dội và ánh mặt trời đan xen. Có thể nhìn thấy các lưỡi dao va vào nhau trong lớp bọt trắng bốc lên đang cố gắng che khuất tầm nhìn của chúng tôi.
Ánh sáng đen hắt vào đại dương.
Yoo Joonghyuk đang chiến đấu - trong khi chịu đựng các đòn đánh kết hợp của Kim Namwoon và Uriel của lượt thứ , anh ta đã thể hiện một trình độ võ thuật đáng kinh ngạc.
[Câu chuyện vĩ đại, "Kẻ du hành của ngày tận thế cô đơn", đã bắt đầu kể chuyện!]
[Câu chuyện, "Địa ngục vĩnh hằng", đã bắt đầu kể chuyện!]
Thứ sức mạnh tiềm ẩn, đủ mạnh để đối đầu với hai vị "Vua", giờ đây chính là sức mạnh thực sự của Yoo Joonghyuk. Mọi Câu chuyện mà anh ấy đã tạo dựng trong suốt thời gian qua đều đồng loạt bùng nổ.
[Kết nối của "Lý thuyết phim bị ngắt kết nối" chưa hoàn thành!] [Các vết nứt đang phát triển theo tính liên tục của Câu chuyện!]
Thật không may, sự cân bằng không thể duy trì được mãi. "Dokja-ssi."
Tôi quay đầu lại và thấy Jung Heewon đang ở đó. Đôi cánh chói mắt của Tổng lãnh thiên thần đang xòe ra sau lưng cô.
Chúa tể Quái vật Shin Yoosung, Đô đốc Hải quân Lee Jihye, và Thiết kiếm Đế vương Lee Hyunsung. Đồng đội của tôi, những người đã sống một cuộc sống khác so với cốt truyện gốc, và vì thế đang tiến về phía một cách giải quyết khác.
Chúng tôi nhìn nhau và gật đầu.
"Tôi sẽ giúp Joonghyuk-ssi, vì vậy những người còn lại, hãy chăm sóc bên đó!"
[Chòm sao, "Thẩm phán quỷ diện hỏa thiêng", đang giải phóng Trạng thái của cô ấy!]
Jung Heewon dang rộng đôi cánh và bay về phía Yoo Joonghyuk dưới sự phù hộ của Uriel. Có vẻ như đó là lựa chọn của Tổng lãnh thiên thần. Bây giờ cô ấy biết rằng "Vua của các Vị thần bên ngoài" tình cờ là chính mình từ một tương lai vô cùng xa xôi, vì vậy...
[[Ta đã nói với ngươi điều này rồi. Không có ân sủng của Tinh vân, ngươi không thể chống lại ta.]]
[Ngọn lửa báo thù] bay vút qua bầu trời như thể muốn chọc thủng nó giờ đang lao xuống đại dương.
Tuy nhiên, chúng tôi không có thời gian để lo lắng về Jung Heewon. Bởi vì, có một sự tồn tại khác đang trút ra Trạng thái vô biên của cô ấy về phía chúng tôi ngay lúc này.
Giữa những làn sóng phân tách đang nổ tung, Lee Jihye của lượt thứ đang nhìn chúng tôi với đôi mắt trống rỗng.
"Mọi người, xin hãy tránh ra!"
Yoo Sangah bước tới và bóp méo không-thời gian. Thật không may, khả năng của Thích Ca đã trở nên vô dụng khi đối mặt với sức mạnh thực sự của một "vị Vua".
Cùng với những tiếng động lớn như thể thứ gì đó đang bị xé rách, không-thời gian bị kéo mở ra một cách cưỡng bức.
Chiến hạm của Lee Jihye lượt thứ lúc này đang ngoi lên từ đáy đại dương. [Tàu mai rùa] thuộc về "Chủ nhân của Đảo chìm" giống với một hòn đảo hơn là một con tàu ở giai đoạn này.
"Ahjussi!"
Cảm nhận được mối nguy hiểm, Shin Yoosung đã cho [Rồng Chimera] của cô ấy phun ra Hơi thở của nó. Và khi cô ấy làm vậy, tất cả các sinh vật biển ẩn dưới mặt nước cũng lao ra.
Gyaaaah-ooooh!
Những con quái vật rít lên hung ác vồ vào thân tàu chiến. Tuy nhiên, hòn đảo quá lớn để chúng có thể ngăn lại. Tiếp đó, có thể nghe thấy những tiếng động lớn khi bầy quái vật bị nghiền nát. Cả vùng biển rộng lớn rung chuyển mạnh và sóng thần cuộn trào.
"Hyung, lùi lại một chút! Mau lên!"
"Kim Dokja, biến ra đằng sau đi, được không?!"
Các đồng đội vây quanh để bảo vệ tôi và bắt đầu chống trả một cách tuyệt vọng. Tất nhiên, tôi biết tại sao họ lại làm vậy. Và tôi cũng biết họ đang sợ hãi điều gì.
[[Tôi, tôi chỉ còn cách xóa xổ tất cả mọi thứ.]] Lee Jihye của lượt thứ hét lên bên ngoài cơn sóng triều. [[Mọi thứ có thể được tái tạo một lần nữa. Sẽ không sao cả. Đến lúc đó, đội trưởng cũng sẽ nhận ra điều này! Anh ấy sẽ biết rằng thế giới này có thể bị hủy diệt bất cứ lúc nào. Rằng điều đó có thể xảy ra, rằng thế giới chúng ta đang sống mới là thực...!!]]
Kwa-kwakwakwakwa!
Cơn sóng thần khổng lồ ập đến, kèm theo những loạt pháo đủ mạnh để thổi tung toàn bộ đại dương. Quy mô của cơn sóng này là thứ lớn nhất mà chúng tôi từng thấy.
Nếu thứ đó cứ tiếp tục, thì ngay cả khi có mẹ tôi ở đó, Bán đảo Triều Tiên hầu như sẽ chấm dứt.
[Câu chuyện, "Quỷ vương cứu rỗi", đã bắt đầu kể chuyện!]
Nét mặt của Han Sooyoung xấu đi khi cô ấy hét lên. "Kim Dokja! Nếu anh làm bất cứ điều gì ngu ngốc...!"
"Đừng lo lắng."
Tôi vỗ nhẹ vào vai cô ấy và bước tới. Những cảnh trong các kịch bản mà chúng tôi đã cùng nhau trải qua đang hiện ra trong và ngoài tầm nhìn của tôi.
[Câu chuyện vĩ đại, "Mùa xuân của thế giới quỷ", đã bắt đầu kể chuyện!]
[Câu chuyện vĩ đại, "Ngọn đuốc đã nuốt chửng huyền thoại", đã bắt đầu kể chuyện!]
[Câu chuyện vĩ đại, "Thời kỳ của Ánh sáng và Bóng tối", đã bắt đầu kể chuyện!]
Mỗi khi một Câu chuyện vĩ đại mới được tạo ra, tôi luôn phải mạo hiểm trước cái chết. Tôi tin rằng đó là cách duy nhất, và nghĩ rằng đó là cách chính xác.
[Câu chuyện vĩ đại, "Người giải phóng những kẻ bị lãng quên", đang nhìn bạn.]
Chiếc vòng kim cô thắt chặt, chiếc vòng mà những người đồng đội của tôi đã đích thân đội cho tôi, thắt chặt vào đầu tôi. Khi tôi có được Câu chuyện vĩ đại đó, tôi đã không chết. Tôi biết rất rõ rằng đây chính là ý định của họ.
Kwa-aaaaaah!!
Sóng thần càng lúc càng gần. Sức mạnh này không phải là thứ có thể ngăn cản được, ngay cả một Chòm sao cấp Thần thoại cũng vậy.
⸢Tuy nhiên, Kim Dokja biết cách đối phó với đợt sóng thần này.⸥
Quay trở lại kịch bản cuối cùng của cốt truyện gốc, khi Yoo Joonghyuk tiến hành cuộc chiến cuối cùng chống lại các "Vị thần bên ngoài", có một khoảnh khắc tương tự với khoảnh khắc này.
Vào thời điểm đó, có một Chòm sao nào đó bên cạnh Yoo Joonghyuk.
[Chòm sao, "Người giải phóng cổ đại nhất", hiện đang nhìn bạn.]
Một "Chòm sao cấp Thần thoại" không thể đối phó với "Ngày tận thế vĩ đại". Tuy vậy, nếu có hai thì sao?
[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", đang nhìn vào "Người giải phóng cổ đại nhất".]
Tôi sẽ không bao giờ hy sinh bản thân mình nữa. Tôi sẽ không bỏ rơi những người đồng đội của mình. Giống như cách Yoo Joonghyuk không muốn từ bỏ cuộc sống này, tôi cũng sẽ không từ bỏ cho đến cuối cùng.
[Câu chuyện vĩ đại, "Người giải phóng những kẻ bị lãng quên", đã bắt đầu kể chuyện!]
Đó là "Câu chuyện vĩ đại" duy nhất mà tôi sở hữu có thể trở thành sức mạnh để chống lại "Vua của các Vị thần bên ngoài" - tuy nhiên, tôi không phải là người sở hữu cổ phần lớn nhất trong Câu chuyện vĩ đại này.
"Tề Thiên Đại Thánh!"
Tôi cảm nhận được bốn vòng tròn kết nối với nhau bên trong đầu mình. ["Mỹ Hầu Vương" đồng ý với yêu cầu của bạn.]
["Bật Mã Ôn" đồng ý với yêu cầu của bạn.]
["Đấu Chiến Thắng Phật" đồng ý với yêu cầu của bạn.]
Câu chuyện tuôn trào bắt đầu biến đổi Cơ thể Hóa thân của tôi.
["Tề Thiên Đại Thánh" đồng ý với yêu cầu của bạn.]
Tóc tôi ngay lập tức mọc dài ra và chuyển thành màu bạch kim. Hào quang của Câu chuyện vô biên tuôn trào như dòng nước lũ trong toàn bộ huyết quản của tôi. Và sau đó, tôi cảm thấy một sự thỏa mãn khi nắm chặt Gậy Như Ý trong tay.
[Sức mạnh của năm "Tôn Ngộ Không" đã hiện thân vào Cơ thể Hóa thân của bạn!]
Trạng thái màu vàng kim phủ trên áo khoác của tôi. Chiến trường trên sông Thông Thiên đã được tái tạo trên đại dương xung quanh.
Ngay khi tia sét đánh xuống, tôi nghe thấy giọng nói quen thuộc. [Đi thôi, maknae-ya.]
Tôi gật đầu.