Tuyên bố của tôi đã gây ra tình trạng náo loạn trong đám đông. Các phóng viên không ngừng chụp ảnh bằng camera của họ; Các Dokkaebi cấp thấp và cấp trung tường thuật lại tình hình trên kênh cá nhân của họ đang mang những biểu cảm kinh ngạc trên khuôn mặt.
[Nhiều Chòm sao thấy tuyên bố của bạn khá thú vị!]
[Các Dokkaebi vĩ đại đang chăm chú lắng nghe tuyên bố của bạn.]
[Mọi Dokkaebi từ đều tập trung vào lời nói và hành động của bạn!]
- Ý anh là sao?!
- Đại diện Kim Dokja-nim!
Thật ấn tượng khi chứng kiến các Chòm sao, các Hóa thân, và thậm chí cả các Dokkaebi đều mang những biểu cảm giống hệt nhau.
Với một nụ cười thân thiện trên môi, tôi mở miệng một lần nữa. [Mọi thứ chính xác như những gì tôi đã nói. Tôi căn bản là không thể tìm ra lý do để cứu tất cả các bạn.]
- Anh đang nói là mình sẽ vứt bỏ Hàn Quốc?
- Trong trường hợp đó, điều gì sẽ xảy ra với tất cả các Hóa thân đã hỗ trợ anh cho đến giờ?!
Hỗ trợ, phải không?
[Vậy thì họ đã hỗ trợ chúng tôi như thế nào?]
Sự kích động lan ra trong tích tắc. Giọng điệu chế giễu của tôi khiến các phóng viên bật dậy khỏi ghế và bắt đầu la hét về phía tôi. Đúng như dự đoán, sức mạnh của truyền thông dường như đủ sức để chống lại Trạng thái của một Chòm sao Thần thoại.
- Anh nghĩ ai là người đã bỏ qua cho chế độ độc tài của ?!
- Không phải trước giờ mọi người đều tuân theo ý muốn của anh sao?! Bỏ qua cho chế độ độc tài, phải không đấy....?
Tuy nhiên, trước khi tôi có thể đáp trả, các Chòm sao đã lên tiếng. [Một số Chòm sao đang chế giễu tuyên bố của các phóng viên.]
[Các Chòm sao cổ xưa trên Bán đảo Triều Tiên đang than thở!]
[Chòm sao, "Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo", đang nhìn chằm chằm vào các hậu duệ.]
Khoan bận tâm đến việc đó có phải là một chế độ độc tài hay không, tôi thậm chí còn không biết chính xác những gì họ đã "bỏ qua" cho đến nay. Chẳng phải hiện giờ vẫn đang có những cuộc biểu tình chống lại diễn ra hàng ngày trên phế tích của Yeouido sao?
Tôi lặng lẽ nhìn chằm chằm vào những phóng viên đang la hét các kiểu, trước khi hỏi họ. [Và chính xác thì ý muốn của tôi là gì?]
- Đó là....!
[Tôi đã bao giờ yêu cầu bất kỳ ai trong số các bạn làm điều gì đó cho tôi chưa?]
Ngay lập tức, các phóng viên ngậm miệng và liếc nhìn nhau. Các Dokkaebi lúc này đang mang biểu hiện của sự quan tâm chân thành. Đối với chúng, ngay cả những thứ như thế này cũng chứng tỏ là một Câu chuyện thú vị. Rốt cuộc thì đây cũng là sự kiện mà "Quỷ vương của sự cứu rỗi" tuyên bố từ bỏ vùng đất của mình.
Người đã giải cứu các phóng viên khỏi sự hỗn loạn là một nhóm Hóa thân đang chờ đợi thời cơ của mình ở một bên của [Khu liên hợp công nghiệp].
- Đó là một chuyện hiển nhiên khi người có sức mạnh to lớn phải gánh vác trách nhiệm của mình. Và ngay bây giờ cậu đang chối bỏ trách nhiệm đó.
Một lão già đội chiếc mũ tồi tàn đột nhiên bước tới và nói to điều đó. Có thể nhìn thấy sự gian xảo trong đôi mắt lão ta, một ánh nhìn mờ ám bên dưới vành mũ nhăn nhúm. Tôi không thể ngay lập tức nhớ ra đó là ai, nhưng câu nói kia, nó cũng từng xuất hiện trong "Cách sống sót". Tôi nghe thấy giọng của Lee Jihye phát ra từ phía sau.
"Cái quái gì thế. Lão già đó cũng xuất hiện ở đây à?"
Có vẻ như nhóm đó thuộc về liên minh Busan. Nói cách khác, những thế lực tiềm ẩn đã tiếp quản liên minh khi chúng tôi rời khỏi Bán đảo cuối cùng đã lộ diện.
Phía sau họ, có thể nhìn thấy rõ những lá cờ của hội cựu chiến binh được vẫy bởi những người đeo băng đầu màu xanh. Sau đó, các thành viên liên minh từ các địa phương đứng hai bên của nhóm người này và giận dữ lên tiếng.
- Quỷ vương của sự cứu rỗi, cậu phải biết giữ bổn phận của kẻ mạnh. Cậu không phải là "Chòm sao cấp Thần thoại" duy nhất đang hoạt động ở Bán đảo Triều Tiên sao?
Một số nhấn mạnh nhiệm vụ của tôi là gì, trong khi...
- Tôi cầu xin các ngài, đừng bỏ rơi Bán đảo Triều Tiên! Nếu các ngài hành xử như vậy thì những công dân đáng thương của vùng đất này sẽ ra sao??
....Một số cố gắng thu hút sự thông cảm của tôi.
- Làm ơn, hãy đưa chúng tôi theo mọi người đến Kịch bản cuối cùng! Tất cả những ai đã sống sót cho đến nay đều có quyền được nhận phần thưởng xứng đáng!
- Không ai trong chúng tôi muốn trở thành một phần của "kịch bản"! Anh định bỏ rơi tất cả những người vô tội này sao? Vậy thì anh có thể tự xưng là Chòm sao của Bán đảo này không hả?!
Ở một khía cạnh nào đó, họ nói đúng. Không ai trong chúng tôi muốn trở thành một phần của các kịch bản. Dù sao đi nữa, lúc đầu cũng là vậy.
[Tôi thấy rằng những người đứng đầu liên minh cũng đang có mặt ở đây. Rất tốt.]
Tuy nhiên, hiện giờ mọi chuyện có còn như vậy nữa không?
[Tôi muốn hỏi tất cả các bạn một điều. Chính xác thì các bạn đã làm được gì cho đến bây giờ, khi mà "Kịch bản cuối cùng" sắp đến gần?]
Các thành viên của liên minh đều nhìn nhau khi nghe tôi nói. - Chúng tôi, chúng tôi.... bảo vệ Bán đảo khi anh đi vắng...!
- Anh đang xem thường tất cả những công việc khó khăn mà liên minh đã làm được à?! Chính chúng tôi đã bảo vệ Bán đảo của chúng tôi trong thời gian các người vắng mặt!
Dù sao thì tôi cũng biết họ đã làm gì. Trong khi đó, tôi phát hiện một vài thành viên liên minh đang trao đổi ánh mắt với các phóng viên.
⸢Xuất bản bài báo - cho mọi người biết rằng "Quỷ vương của sự cứu rỗi" đang từ bỏ Bán đảo Triều Tiên.⸥
Rất có thể, họ đã kích động truyền thông đại chúng.
⸢"Quỷ vương của sự cứu rỗi", bộc lộ màu sắc thực sự của một quỷ vương.⸥
Tôi có thể tưởng tượng ra các tiêu đề mà không cần phải hỏi. Tất nhiên, tôi biết tại sao họ lại sẵn sàng đi xa đến thế này.
⸢Không cần phải sợ hãi. Quỷ vương của sự cứu rỗi cuối cùng vẫn là một con người. Anh ta chỉ là một người Hàn Quốc khác thôi mà?⸥
⸢Chỉ cần anh ta sinh ra ở mảnh đất này, có một số điều anh ta sẽ không thể chống lại.⸥
⸢Ngay cả khi anh ta sở hữu sức mạnh và danh tiếng to lớn....⸥
Họ vẫn tin tưởng vào hệ thống. Họ tin vào câu chuyện về ⸢chế độ dân chủ⸥ được nhân loại đề cao trong một thời gian dài, những Câu chuyện như ⸢chủ nghĩa duy lý⸥ và ⸢thể chế⸥, hay thậm chí là những thứ như là ⸢luật số đông⸥.
[Các Câu chuyện cổ xưa đang nhìn bạn.]
Giờ thì tôi có thể nhìn ra; mọi người đều tin rằng họ có một phần trong những Câu chuyện này, nhưng thực tế là chẳng ai có cả. Ngay cả trước khi đến Trái đất, nơi này đã nằm dưới sự cai trị của một Câu chuyện Vĩ đại. Và những người tin vào Câu chuyện vĩ đại này có ấn tượng rằng họ không thể sai. Các thành viên trong liên minh tiếp tục hò hét.
- Không phải ngay từ đầu đã độc chiếm các kịch bản rồi à?! Chúng tôi có thể đạt được những gì trong điều kiện cạnh tranh không công bằng như vậy?!
[Nhưng cánh cửa của Khu liên hợp công nghiệp luôn rộng mở với các bạn mà? Tất cả các kỹ năng và Câu chuyện chúng tôi có đều được công bố rộng rãi, phải không?]
- Ờ, nhưng mà, vì các người đã vào kịch bản trước.....!
[Có rất nhiều người từ các quốc gia khác đã tham gia vào các kịch bản muộn hơn. Các phân đoàn do Fei Hu hoặc Ranvir Khan lãnh đạo là nơi có nhiều người chỉ mới gia nhập vài tháng trước, nhưng bây giờ họ đã ở nửa sau của các kịch bản rồi.]
- Đó là câu chuyện của các quốc gia khác! Hoàn cảnh của chúng ta không giống nhau!
[Họ không có "Khu liên hợp công nghiệp". Cơ cấu hỗ trợ của họ cũng tập trung vào rất ít cá nhân. Tuy nhiên, mọi thứ như thế nào đối với Seoul?]
Tôi búng tay và Biyoo tạo ra một bảng điều khiển trong khoảng không phía trên. Ảnh chụp bên trong của [Khu liên hợp công nghiệp] được hiển thị trên đó.
[Chúng tôi đã cung cấp công khai phương pháp để giải quyết các kịch bản cấp thấp, và thậm chí còn đưa ra danh sách "Các kịch bản Câu chuyện vĩ đại". Và chúng tôi cũng không ngừng hỗ trợ những người sẵn sàng chăm chỉ tham gia các kịch bản. Chúng tôi không đặt ra bất kỳ giới hạn nào về giới tính, tuổi tác, chủng tộc - không có giới hạn nào trong số đó. Bởi vì những gì chúng tôi đang tìm kiếm là những người dũng cảm sẵn sàng chiến đấu bên cạnh chúng tôi.]
Bảng điều khiển đang hiển thị các Hóa thân đã trải qua nhiều chế độ huấn luyện khắc nghiệt, và mẹ tôi đang chỉ huy họ. Khuôn mặt của Cho Youngran và Lee Boksoon làm giáo viên hướng dẫn có thể được nhìn thấy tiếp theo.
Và vì vậy, họ đã đến được đây sau khi trải qua khóa huấn luyện địa ngục và kiếm ra những Câu chuyện cho riêng mình.
[Tôi đang nói về những người đang ở ngay trước mặt các bạn.]
Những Hóa thân sở hữu khí phách bất khuất cùng những Trạng thái mạnh mẽ đang canh giữ trung tâm địa điểm họp báo. Họ không ai khác chính là "những kẻ lang thang" mà mẹ tôi đã huấn luyện. Những anh hùng đã giúp mẹ tôi ngăn chặn sóng thần ở bờ biển phía đông chính là những người này.
[Có ai trong số các bạn có mặt ngày hôm nay nhận được sự hỗ trợ kém hơn những người này không?]
Không ai đáp lại. Tất cả đều choáng ngợp trước tinh thần chiến đấu toát ra từ những "kẻ lang thang" ngay trước mắt họ.
Mọi người ấp úng và cắn môi lại bắt đầu hò hét.
- Đâu phải chúng tôi đã sống thảnh thơi và thoải mái trong suốt thời gian qua! Chúng tôi, chúng tôi đã chuẩn bị cho nhiều thứ khác! Duy trì hệ thống và cơ sở hạ tầng, đồng thời sẵn sàng xây dựng lại quốc gia của chúng ta khi anh đã hoàn thành kịch bản và quay lại...
[Nhưng, tại sao các bạn lại chuẩn bị cho điều đó? Các bạn thậm chí có biết loại "Kết thúc" đang chờ đợi ở cuối cùng là gì không?]
- Cái gì??
[Tại sao các bạn lại tin rằng "Kết thúc" của thế giới này sẽ là hòa bình?]
Thế giới này đã thay đổi rất nhiều so với thế giới trong "Cách sống sót". Yoo Joonghyuk, Lee Hyunsung, Lee Jihye, Shin Yoosung - mọi người đã phần nào thay đổi so với những gì tôi từng nhớ.
Tuy nhiên, một số điều vẫn không thay đổi.
⸢Mỗi người Yoo Joonghyuk từng gặp đều mong muốn mọi thứ trở lại như cũ.⸥
Sự bối rối nhanh chóng hiện lên biểu cảm của mọi người. Những biểu hiện của việc bị phản bội bởi một hy vọng mà họ từng giữ gìn. Tất nhiên, tôi biết rất rõ họ muốn gì.
⸢Tuy nhiên, không ai trong số họ thực sự mong muốn "mọi thứ" trở lại như cũ.⸥ Điều mà đám đông này muốn không phải là hòa bình cho tất cả mọi người, mà
là cho "cá nhân".
Họ đã trải qua những kịch bản địa ngục và cố gắng sống sót. Và những người đã trải qua những thử thách như vậy chắc chắn sẽ không muốn thấy mọi thứ quay trở lại "như trước đây".
Bởi vì địa ngục mà họ trải qua giờ đây đã trở thành một phần trong câu chuyện của họ.
⸢.... Mọi thứ sẽ ổn thôi, chỉ cần Kịch bản cuối cùng kết thúc. Bây giờ mình đã sở hữu đủ sức mạnh. Mình của hiện tại ít nhất cũng đang ở cấp độ có thể làm một ông chủ trong số các Hóa thân rồi.⸥
⸢Mình không thể quay lại như cũ. Mình đã đấu tranh đến mức nào mới có thể đến được đây....⸥
⸢Giá như không có ở đây....⸥
Khi vô số ham muốn đang sôi sục dưới những khuôn mặt kia, tôi từ từ quay đầu
lại và nhìn ra khu vực mép ngoài của địa điểm họp báo.
Các thành viên của liên minh, và một số người đứng xa hơn cả các phóng viên, đang nhìn về phía này. Những Hóa thân bình thường phủ đầy bụi, mặc quần áo và thiết bị tồi tàn, bẩn thỉu và đang đứng đó.
Trong số họ, tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ. Cô bé chỉ cao bằng Shin Yoosung từ các kịch bản trong thời gian đầu. Cô bé còn quá nhỏ nên việc cô bé sống sót đến nay hẳn là một phép màu. Và trong khi đứng ở nơi mà máy quay và các kênh không thèm để ý đến, cô ấy thì thầm với chính mình bằng một giọng mà chỉ tôi mới có thể nghe thấy.
⸢Có nghĩa là.... tất cả chúng ta sẽ phải chết?⸥
Những chiếc máy ảnh và ánh đèn flash của chúng tiếp tục lóe lên, nhưng tôi chỉ
nhìn chằm chằm vào cô gái đó một lúc lâu. Và cuối cùng, tôi đã mở miệng.
[Tôi không phải là anh hùng. Ngay từ đầu, tôi chưa bao giờ lên kế hoạch cứu bất kỳ ai trong số các bạn, và tôi cũng không có ý định làm điều đó trong tương lai. Tuy nhiên....]
Tôi từ từ nhìn lại phía sau để tìm...
[.... Có thể "người đại diện kia" sẽ có quan điểm khác với tôi.]....Yoo Joonghyuk đang đứng đó.
Một lúc sau, tôi và Han Sooyoung lắng nghe bài phát biểu của Yoo Joonghyuk từ phía sau sân khấu.
- Tôi cũng không biết Kết thúc mà cậu ta đã nghĩ đến là như thế nào. Tuy vậy, ngay cả tôi cũng từng suy nghĩ về một Kết thúc mà tôi muốn thấy.
Bình thường, vốn từ vựng của anh ấy sẽ chỉ giới hạn ở mức "Tôi sẽ giết cậu Kim Dokja", nhưng một khi đã nghiêm túc, anh ấy sẽ biết làm cách nào để tạo ra một bài phát biểu nghe thật ngầu. Dù sao thì anh ấy cũng là nhân vật chính.
Han Sooyoung nhìn tôi chằm chằm trong khi ngậm một viên kẹo chanh.
Tôi nói như để bào chữa. "Tôi không thể bước lên phía trước và chỉ huy mọi người mãi, cô biết mà. Yoo Joonghyuk hợp với những thứ này hơn tôi. Ngay từ ban đầu đã vậy rồi."
Cô ấy bắt đầu cười toe toét, vì vậy tôi nói thêm.
"Chúng ta cần một nhân vật then chốt đáng tin cậy hơn. Và đó không phải là vai trò của tôi."
"Nhưng anh cũng có thể làm điều đó mà?"
"Đã đến lúc chúng ta phải quay trở lại với cách mà mọi thứ vốn nên vận hành. Tôi không phải là nhân vật chính mà là một độc giả, nhớ không?"
"Ôi trời? Có thật không? Sau khi đã đi xa đến mức này?"
Tôi giấu tay ra sau rồi tiếp tục nắm chặt và mở rộng bàn tay. Thật vậy, ngay cả khi Kim Dokja này đã trở thành Chòm sao Thần thoại, thì cốt lõi bên trong tôi vẫn là "Kim Dokja". Lòng bàn tay tôi vẫn ướt đẫm mồ hôi. Đứng trước máy quay không bao giờ là một điều dễ dàng dù trong bất kỳ trường hợp nào.
"Đây có phải là "Kết thúc chân chính" mà anh đã nghĩ đến không?" "Đây là sự khởi đầu của nó."
"Vậy chuyện gì sẽ xảy ra sau cái này?"
Tôi không trả lời cô ấy.
"Này anh."
Cô ấy sải bước lại gần, nhón gót lên và nắm lấy cổ áo tôi.
"Anh vẫn chưa quên lời hứa sẽ đọc cuốn tiểu thuyết của tôi chứ?" "Hở?"
"Chúng ta đã hứa. Anh quên rồi?"
Tôi nhìn vào đôi mắt rực lửa của cô ấy, và cuối cùng nhớ lại một cuộc trò chuyện trong quá khứ. Đúng vậy, khi rời khỏi "Quần đảo Kaixenix", Han Sooyoung đã nói với tôi điều đó.
Cô ấy nói rằng cô ấy muốn viết một cuốn tiểu thuyết sau khi tất cả các kịch bản đã kết thúc, và khi thời điểm đến, cô ấy muốn tôi đọc nó.
"Cô nghiêm túc à?"
"Anh nghĩ rằng tôi sẽ nói xạo về một chuyện như thế à?!"
Tôi chỉ có thể cười nhăn nhở. "Tiêu chuẩn của tôi cao lắm, vì vậy cô sẽ ổn chứ?"
"Ồ, một anh chàng có tiêu chuẩn cao lại đọc những thứ rác rưởi như Cách sống sót trong mười năm liền??"
"Nhưng tôi vẫn có thể viết một bài đánh giá tiêu cực mà? Chỉ ra rằng nó không có tính khả thi và nói những điều như "tôi sẽ ngừng đọc loạt truyện này" trong phần bình luận của mình chẳng hạn?"
"Cứ thử xem. Và anh sẽ biết điều gì xảy ra tiếp theo."
Tôi lặng lẽ nhìn chằm chằm vào mặt Han Sooyoung. Cô ấy nhìn lại tôi với một khuôn mặt nghiêm túc, không có dấu hiệu nào của sự lùi bước trên khuôn mặt đó cả. Đúng vậy, cô ấy vốn dĩ là như thế mà, phải không?
".... Tôi cũng có thể sẽ nài nỉ cô đăng thêm nhiều chương hơn."
"Không thành vấn đề. Tôi từng viết mười chương trong một ngày trước đây rồi, vì vậy chuyện đó cũng ổn thôi."
Cảm giác về thực tại của tôi dường như mờ nhạt dần sau khi tôi tiếp tục cái trò ăn miếng trả miếng này với cô ấy, người vẫn đang nắm lấy cổ áo tôi. Lần đầu tiên gặp cô ấy, tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng chúng tôi lại trở thành đồng đội như thế này. Han Sooyoung, người từng là "vua của các nhà tiên tri".
- Ngày xưa, tôi từng phân biệt đối xử giữa những người cần thiết để sống sót và những người mà cái chết của họ không có giá trị gì.
Chúng tôi có thể nghe thấy giọng của Yoo Joonghyuk vọng vào.
- Tôi luôn tin rằng một số người cần phải chết, trong khi một số người cần phải tiếp tục. Tôi tin rằng đó là điều cần thiết vì lợi ích của thế giới này. Nhưng bây giờ, tôi...
Cả tôi và Han Sooyoung đều ngừng lải nhải khi nghe anh ấy phát biểu. Đây là những suy nghĩ trong nội tâm của Yoo Joonghyuk mà anh ấy chưa bao giờ tiết lộ trực tiếp với ai. Nội tâm của anh ấy, thứ mà ngay cả "Cách sống sót" cũng không thể làm sáng tỏ, hiện giờ có thể được nghe thấy.
- Nhưng bây giờ, tôi không chắc nữa.
Nhân vật chính của "Cách sống sót" đang nói lên trái tim mình.
Sau lưng anh ấy, những Câu chuyện về lượt hồi quy mà chúng tôi đã trải qua đang hiện ra.
Anh ấy là tồn tại duy nhất trên thế giới này không thể quên đi những thế giới trước - nhân vật chính bị tổn thương cả về tinh thần lẫn thể xác bởi sự phản bội từ quá khứ xa xôi.
- Tôi đã nhận được sự giúp đỡ từ những người mà tôi tin là xấu xa trong kiếp trước.
Chúng tôi có thể nhìn thấy Yoo Joonghyuk chiến đấu với Asmodeus. Anh ấy đã chết sau một trận chiến khốc liệt trong lượt hồi quy thứ hai.
- Sau đó, tôi đã chiến đấu trên cùng một chiến trường với kẻ đã phản bội tôi trước đây.
Anna Croft, người giúp chúng tôi chống lại Rồng tận thế.
Yoo Joonghyuk nhìn chằm chằm vào những Câu chuyện đó một lúc lâu trước khi tiếp tục.
- Tôi không tha thứ cho họ. Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi muốn trả thù họ trong suốt cuộc đời này. Bởi vì cuộc sống của tôi lần này không phải là cuộc sống mà tôi từng sống trước đây. Cũng giống như cách mà thế giới này không còn là thế giới mà các bạn từng biết.
Mọi người đang lắng nghe câu chuyện của Yoo Joonghyuk.
Họ không phải là hồi quy giả, cũng không phải là nhân vật chính. Ngay cả vậy, họ đều mang những biểu hiện của một sự thấu hiểu nhất định.
- Các bạn sống sót cho đến nay không có nghĩa là mọi thứ đều sẽ được phép đối với các bạn. Không, nó chỉ đơn giản có nghĩa là bây giờ các bạn có nhiều trách nhiệm hơn. Tội lỗi của việc sống tiếp, tội lỗi của việc tồn tại bằng cách giẫm đạp lên những Câu chuyện của người khác, tội lỗi khi sử dụng Câu chuyện của người khác làm phân bón cho mình, tội lỗi khi dám để cho cành nhánh của mình vươn rộng và đâm thêm những chồi non mới - vậy nên, nếu các bạn còn sống, thì hãy chịu trách nhiệm về những tội lỗi đó.
Tất cả những người hiểu được anh ấy, và ngay cả những người không hiểu được anh ấy, họ đều hoàn toàn đắm chìm vào bài phát biểu của anh ấy.
Đây là những lời của một con người dành cả cuộc đời của mình để chiến đấu với các Chòm sao ở chiến trường. Anh ấy không nói những lời an ủi thân thiện hay động viên, nhưng không nghi ngờ gì nữa, anh ấy vẫn đang chạm đến họ.
Giọng anh ấy nghe chân thành hơn nhiều so với giọng nói thật đến từ một Chòm sao như tôi.
- Tôi không thể hứa sẽ cứu tất cả mọi người. Tôi chỉ đơn giản là đang cố gắng sống sót vượt qua các kịch bản, và tôi chắc chắn không thể vượt qua chúng thay các bạn. Vì vậy, chỉ có một điều tôi có thể nói với các bạn ngay bây giờ.
Đây chắc chắn là nơi Yoo Joonghyuk nên ở.
- Cho đến khi kịch bản của tất cả mọi người trong số các bạn kết thúc, tôi hứa sẽ không chết hay hồi quy.