Viên Tiệp thản nhiên đi tới ngồi cạnh Sở Tự, con ngươi sâu thẳm: “Nghệ nhân của em? Là nam diễn viên chính trong ‘ánh trăng nói dối’ chúng ta xem trước đó à?”
Anh nhớ rõ từng câu từng chữ mà Sở Tự từng nói.
Trước kia khi cùng xem TV, Sở Tự lơ đãng nói nam diễn viên chính trong phim này chính là nghệ nhân mà mình đang mang.
“Đúng vậy.” Sở Tự không phát giác được thái độ của Viên Tiệp không thích hợp, không chút nghĩ ngợi đáp.
Qua một hồi lâu, Viên Tiệp mới mở miệng: “Đứa nhỏ thực xinh đẹp.”
Là loại hình mà Sở Tự yêu thích, trẻ tuổi, nồng nhiệt lại đầy sức sống.
“Là gương mặt diễn viên chính. Con đường nghệ thuật của đứa nhỏ này so với nhóm diễn viên đồng lứa có thể xem là khá thuận lợi.” Sở Tự thực tán thành nhận xét của Viên Tiệp.
Viên Tiệp cảm nhận được Sở Tự rất có hảo cảm với nghệ nhân này: “Em rất thích cậu nhóc này à?”
“Đứa nhỏ này rất dễ làm người ta yêu thích.” Bởi vì hình tượng của Viên Tiệp trong lòng Sở Tự là một người đàn ông cứng ngắc nghiêm cẩn nên cậu cũng không nghĩ nhiều, chỉ thuận miệng nói ra cái nhìn của mình về Tô Khuyết thôi.
Ánh mắt Viên Tiệp hơi nheo lại, âm u không rõ, mà bàn tay cũng vô thức xiết chặt, móng tay bấu sâu vào da thịt.
Tuy anh biết rõ, sau khi giải trừ hôn ước, cuộc đời này anh chỉ có thể đóng vai trò một người anh trai, một người bạn của Sở Tự mà thôi, rốt cuộc một ngày nào đó anh phải nhìn Sở Tự cùng một người nào đó đến với nhau, yêu nhau rồi kết hôn, nắm tay nhau suốt quãng đời còn lại, mà anh thì chỉ có thể đứng ở một bên, mỉm cười chúc phúc.
Thế nhưng khi chính tai nghe Sở Tự yêu thích người khác… trái tim Viên Tiệp giống như bị bóp chặt, đau đớn tột cùng, khoảnh khắc này anh cơ hồ cảm thấy chính mình không thể nào thở nổi.
“Vậy em định khi nào mới thổ lộ với cậu nhóc kia?” Cũng không biết tiêu phí bao nhiêu sức lực, Viên Tiệp mới đè nén được cơn hậm hực, cưỡng ép chính mình tỏ ra thực bình thường, mỉm cười chua xót nói: “Xem ra anh sắp được uống rượu mừng của Tiểu Tự rồi a.”
Anh sẽ chúc phúc, chỉ cần Sở Tự hạnh phúc, anh sẽ chúc phúc.
Cho dù không làm được, anh cũng cưỡng ép bản thân phải làm, cho dù toàn bộ thế giới đối nghịch với Sở Tự, anh vẫn sẽ đứng bên cậu.
Sở Tự vừa lúc đang cầm ly uống nước, nghe Viên Tiệp nói vậy liền không thể khống chế phun ra một ngụm nước: “Phốc—-”
“Anh nghĩ tới đâu vậy anh Viên? Tôi nói cậu ta dễ làm người ta yêu thích có nghĩa là cậu ta rất đáng yêu, giống như người lớn thích đám con nít vậy, chứ không phải loại yêu thích sẽ thổ lộ sẽ kết hôn này nọ.” Cậu thực không ngờ Viên Tiệp cư nhiên lại hiểu lầm như vậy.
Sở Tự nghĩ, xem ra trong lòng Viên Tiệp, cậu chỉ là một đứa em trai, một hậu bối mà thôi, cư nhiên lại sốt ruột lo lắng cho việc chung thân đại sự của cậu.
Tuy vẫn chưa hiểu rõ, chưa quyết định xem rốt cuộc có bày tỏ với Viên Tiệp hay không… thế nhưng làm người mình thích có hiểu lầm như vậy, Sở Tự cũng thực bất đắc dĩ.
“Thật sao?” Chua xót trong lòng giảm đi không ít nhưng nghi ngờ vẫn còn tồn tại, anh chuyên chú nhìn ánh mắt Sở Tự, giống như muốn từ đó tìm ra đáp án khẳng định.
Sở Tự cảm thấy hiểu lầm này nhất thiết phải làm sáng tỏ, liền nói: “Đương nhiên là thật rồi, đứa nhỏ Tô Khuyết này căn bản không phải loại hình tôi thích. Đừng nói nhóc ấy là nghệ nhân của tôi, cho dù không phải thì tôi cũng không ra tay được.”
“Vậy em thích loại hình thế nào?” Cuối cùng Viên Tiệp cũng tin tưởng, sâu xa nhìn Sở Tự, bắt đầu vấn đề mới.
Bị con ngươi sâu không thấy đáy của Viên Tiệp nhìn chăm chú, Sở Tự đột nhiên có xúc động muốn hôn lên mí mắt đối phương. Lúc hồi phục lại tinh thần, cậu bắt đầu cảm thấy suy nghĩ của mình quả thực có chút đột ngột cùng kỳ quái.
Sở Tự suýt chút nữa đã biến thành chàng ngốc si mê lập tức thu hồi ánh mắt, không dám đối mặt với Viên Tiệp nữa, tiếp đó thuận miệng nói: “Dù sao cũng không phải loại hình con nít như Tô Khuyết, tình cảm chính là một loại cảm giác, hơn nữa theo từng độ tuổi mà biến đổi… tôi luôn nghe theo cảm giác, cảm giác tốt thì liền ok a.”
“Lúc trẻ có lẽ không thích một đối tượng nào đó, thế nhưng trải qua năm tháng lắng đọng, đột nhiên thích người đó cũng không phải không có khả năng.” Tựa như trước kia, cậu chưa bao giờ nghĩ có một ngày mình sẽ thích Viên Tiệp.
Thế nhưng cảm giác đã ập tới thì cậu có muốn cản cũng không được.
Tựa như bây giờ vậy, nhìn thế nào cũng thấy Viên Tiệp thực hoàn hảo, vừa ra được phòng khách vừa vào được nhà bếp, nhìn thế nào cũng thực vừa mắt.
Có thể thấy con người theo những độ tuổi khác nhau sẽ có đối tượng yêu thích khác biệt. Như bây giờ, mỗi khi đối mặt với Viên Tiệp, Sở Tự liền ù ù cạc cạc cảm thấy mình trở nên ngu si hẳn.
Nghe Sở Tự nói vậy, Viên Tiệp cũng không để trong lòng, chỉ thuận miệng phụ họa: “Là vậy a.”
Trong mắt anh, Sở Tự có thể thích bất kì người nào nhưng tuyệt đối sẽ không thích anh… Biết Sở Tự tạm thời không có người yêu thích, cũng không có tính toán kết giao, Viên Tiệp đã cảm thấy an ủi rất nhiều, cũng thả lỏng hẳn.
“Kia nếu sau này Sở Tự có thích ai thì nhất định phải nói cho anh biết đầu tiên đấy.” Trước mặt mọi người Viên Tiệp là thiếu gia hoàn mỹ tràn đầy tự tin, thế nhưng khi đứng trước mặt Sở Tự, anh hoàn toàn không biết tự tin là gì.
Sở Tự bình tĩnh nhìn Viên Tiệp, giống như hứa hẹn nói: “Yên tâm đi anh Viên, nếu tôi có người thích, nhất định sẽ nói cho anh biết đầu tiên.”
Nếu xác định mình thực sự thích Viên Tiệp, cậu nhất định sẽ thổ lộ với anh.
“Ừm.” Viên Tiệp nhịn không được vươn tay vén những sợi tóc trước trán Sở Tự, được Sở Tự cam đoan như vậy anh mới miễn cưỡng an tâm, không cần suốt ngày lo lắng cùng nghi ngờ lúc không ở bên anh, Sở Tự có ở cùng một chỗ với người khác, nảy sinh tình cảm với người khác hay không.
Anh rất sợ, sợ một ngày nào đó Sở Tự đột nhiên có người yêu, mà anh lại là người cuối cùng biết tin.
Chỉ một động tác nhỏ của đối phương thôi Sở Tự đã cảm thấy rung động, có chút nhịn không được muốn kéo tay đối phương xuống, cắn một ngụm…
Sở Tự nghĩ, khẳng định là trận sốt trước đó đã làm hỏng đầu óc cậu rồi.
Bệnh tình quả thực không nhẹ.
****
Sở Tự không ngờ hôm trước vừa cam đoan quan hệ của mình cùng Tô Khuyết tuyệt đối không có chút mờ ám nào, Tô Khuyết cũng không phải loại hình mình thích. Thế mà hôm sau xì căng đan của cậu cùng Tô Khuyết đã bay đầy trời.
Ảnh bọn họ ở cùng một chỗ, thân thiết trò chuyện lan tràn khắp trên mạng, mà bức thân mật nhất chính là Sở Tự đang chỉnh sửa lại quần áo cho Tô Khuyết.
Lần này bởi vì nhân khí của Tô Khuyết đang hot, hơn nữa ảnh chụp cũng không đủ chứng minh điều gì nên không có người mắng mỏ Sở Tự, chủ đề đều là #nghi vấn tình cảm hấp thụ ánh sáng, minh tinh đang nổi Tô Khuyết đang cặp với người đại diện Sở Tự của mình#, #trước quy tắc ngầm Đàm Thành sau lại tới Tô Khuyết, Sở Tự là người đại diện bại hoại đạo đức# linh tinh…
Sở Tự nhấn xem bình luận, phần lớn đều là fan của Tô Khuyết lên tiếng tẩy trắng: ‘Không phải, Tô Tô của chúng ta cùng đại diện Sở chỉ có quan hệ công việc thôi, cùng lắm cũng chỉ là bằng hữu, bạn bè thân thiết như vậy cũng thực bình thường, chỉ giúp nhau chỉnh lại quần áo thôi, có gì mà lạ chứ?’
‘Chủ topic nhất định không có bạn bè dị tính hay đồng tính gì rồi, chủ topic không thể vì hai người nam thân thiết một chút mà nói là bọn họ yêu nhau a.’
‘Tuy ảnh chụp quả thực rất manh, rất có cảm giác là một CP, thế nhưng bọn họ thực sự chỉ là bạn bè thôi.’
‘Đúng vậy, bọn họ là bạn bè cùng nhau vượt qua khốn khó. Nhân tiện nhắc tới thiếu gia nhà tôi liền quảng cáo một chút, biểu hiện của thiếu gia An Lợi nhà tôi trong phim mới ‘xxxxx’ tối lắm a.’
Cũng có một số ít muốn bôi đen Tô Khuyết cùng Sở Tự: ‘Sở Tự đạo đức bại hoại, Tô Khuyết quy tắc ngầm thượng vị, cả hai đều ghê tởm tới không thể ghê tởm hơn được nữa’.
‘Sở Tự làm người đại diện mà căn bản không có chút đạo đức nghề nghiệp nào, đầu tiên là Đàm Thành, tiếp đó đến Tô Khuyết.’
Bất quá những dòng bình luận ác ý kia rất nhanh liền chìm nghỉm giữa núi bình luận phản đối của fan Tô Khuyết: ‘Ảnh như vậy ai chẳng chụp được, không phải thiếu gia nhà tôi tự mình công bố, tôi tuyệt đối sẽ không tin.’
Đúng là uổng công có người bỏ công bỏ sức mua view tạo tin đồn.
Lăn lộn trong giới này nhiều năm như vậy, Sở Tự đương nhiên biết tin hot không phải tùy tiện có thể tạo, càng miễn bàn tới chuyện trải rộng khắp mạng tinh tế như vậy. Sau khi phái người thăm dò thì biết được là một thành viên trong tiết mục thực tế ‘lăn lộn thôi Pikachu’, bởi vì có tình cảm với Biện Huy nên mới gây chuyện…
Mà căn nguyên mọi chuyện lại là vì khoảng thời gian trước Lâm Khinh Vũ vì muốn tẩy trắng bản thân mà tung ra rất nhiều ảnh chụp của Đàm Thành với Sở Tự, nói là Sở Tự vì thầm mếm Đàm Thành nên mới hãm hại mình.
Sau khi Đàm Thành cùng Lâm Khinh Vũ công khai tình cảm, fan của Đàm Thành giảm hơn phân nửa… mà Lâm Khinh Vũ thì nhân cơ hội này nổi lên, hút về một lượng fan lớn.
Thật không biết có một người bạn trai như vậy đối với Đàm Thành là may mắn hay xui xẻo.
Mà thành viên của tiết mục ‘lăn lộn đi Pikachu!’ ngoài mặt rất hòa hợp thân thiết như người một nhà, thế nhưng thực tế lại tranh đấu rất lợi hại.
Nghĩ nghĩ một chút, Sở Tự không nói việc này cho Tô Khuyết mà quyết định trực tiếp liên lạc với Biện Huy. Cậu biết Biện Huy là một trong số những nhà đầu tư của tiết mục này, hi vọng anh ta có thể quản giáo thành viên một chút, cũng không yêu cầu quá đáng, chỉ hi vọng bọn họ đừng tạo ra tin đồn xấu cho các thành viên khác.
Trên mạng tinh tế này, chỉ cần có vài người tin tưởng thì tin đồn kia lập tức trở thành tin nóng sốt.
Trước kia Sở Tự vẫn làm như không thấy, thế nhưng lần này cậu quyết định chính thức đăng status trên weibo để thanh minh: ‘Nói rõ một chút, thân là người đại diện tôi chưa từng dây dưa tình cảm với nghệ nhân của mình, bất luận là Đàm Thành trước kia hay Tô Khuyết hiện tại, còn có những nghệ nhân sau này tôi sẽ dẫn dắt, giữa chúng ta chỉ có quan hệ công việc, tuyệt đối không có khả năng phát sinh tình cảm. Nếu để tôi nhìn thấy bất kỳ lời đồn đãi nào nói xấu đạo đức nghề nghiệp của tôi thì tôi sẽ dùng tới pháp luật. Bởi vì những tin đồn như vậy vô luận là đối với tôi hay nghệ nhân đều là những lời phỉ báng cùng bôi nhọ nghiêm trọng.’
Tuy những lời đồn nhảm cộng thêm không có ảnh chụp rõ ràng thế này sẽ không có bao nhiêu người tin tưởng, thế nhưng trên đời này vẫn còn một số người ngây thơ chỉ xem đầu đề cùng bình luận liền tưởng là thật.
Cho dù không gây ra ảnh hưởng lớn nhưng vẫn làm người ta có cảm nhận không tốt…
Sở Tự cảm thấy hiện giờ mình cũng coi như là có người thích, cho dù không phải ngôi sao thì vẫn nên giảm bớt mấy chuyện tai tiếng thế này thì tốt hơn.
Hơn nữa trước đó Viên Tiệp còn từng hiểu nhầm là cậu thích Tô Khuyết.
Vừa thanh minh xong, những lời đồn đãi trên mạng liền lập tức biến mất. Bất quá bởi vì những bức ảnh kia mà cậu cùng Tô Khuyết có thêm một đống fan CP.
Cũng có antifan vào weibo Sở Tự chửi bới: ‘Không có gì thì thanh minh làm quái gì, rõ ràng là trúng tim đen nên chột dạ.’
‘Chút việc nhỏ như vậy mà cũng thanh minh, đúng là già mồm cãi láo mà, cứ tưởng mình quan trọng lắm ấy.’
Thế nhưng Sở Tự căn bản không để tâm tới những lời bình luận kia.
Hiện giờ điều duy nhất làm Sở Tự lo lắng chính là từ sau lần gặp gỡ trước, bóng dáng Viên Tiệp vẫn luôn tràn đầy trong cuộc sống của cậu lại đột nhiên biến mất, tin nhắn gửi không được, gọi điện cũng không xong, toàn bộ thông tin bị đóng kín, hoàn toàn không có cách nào liên hệ… Mà trước khi biến mất, anh cũng không nói tiếng nào…
Sở Tự lo muốn chết, nhưng làm thế nào cũng không liên lạc được.
Viên Tiệp cứ như đột nhiên biến mất khỏi thế giới này.
Mà này căn bản không phải tác phong của anh…
Viên Tiệp thản nhiên đi tới ngồi cạnh Sở Tự, con ngươi sâu thẳm: “Nghệ nhân của em? Là nam diễn viên chính trong ‘ánh trăng nói dối’ chúng ta xem trước đó à?”
Anh nhớ rõ từng câu từng chữ mà Sở Tự từng nói.
Trước kia khi cùng xem TV, Sở Tự lơ đãng nói nam diễn viên chính trong phim này chính là nghệ nhân mà mình đang mang.
“Đúng vậy.” Sở Tự không phát giác được thái độ của Viên Tiệp không thích hợp, không chút nghĩ ngợi đáp.
Qua một hồi lâu, Viên Tiệp mới mở miệng: “Đứa nhỏ thực xinh đẹp.”
Là loại hình mà Sở Tự yêu thích, trẻ tuổi, nồng nhiệt lại đầy sức sống.
“Là gương mặt diễn viên chính. Con đường nghệ thuật của đứa nhỏ này so với nhóm diễn viên đồng lứa có thể xem là khá thuận lợi.” Sở Tự thực tán thành nhận xét của Viên Tiệp.
Viên Tiệp cảm nhận được Sở Tự rất có hảo cảm với nghệ nhân này: “Em rất thích cậu nhóc này à?”
“Đứa nhỏ này rất dễ làm người ta yêu thích.” Bởi vì hình tượng của Viên Tiệp trong lòng Sở Tự là một người đàn ông cứng ngắc nghiêm cẩn nên cậu cũng không nghĩ nhiều, chỉ thuận miệng nói ra cái nhìn của mình về Tô Khuyết thôi.
Ánh mắt Viên Tiệp hơi nheo lại, âm u không rõ, mà bàn tay cũng vô thức xiết chặt, móng tay bấu sâu vào da thịt.
Tuy anh biết rõ, sau khi giải trừ hôn ước, cuộc đời này anh chỉ có thể đóng vai trò một người anh trai, một người bạn của Sở Tự mà thôi, rốt cuộc một ngày nào đó anh phải nhìn Sở Tự cùng một người nào đó đến với nhau, yêu nhau rồi kết hôn, nắm tay nhau suốt quãng đời còn lại, mà anh thì chỉ có thể đứng ở một bên, mỉm cười chúc phúc.
Thế nhưng khi chính tai nghe Sở Tự yêu thích người khác… trái tim Viên Tiệp giống như bị bóp chặt, đau đớn tột cùng, khoảnh khắc này anh cơ hồ cảm thấy chính mình không thể nào thở nổi.
“Vậy em định khi nào mới thổ lộ với cậu nhóc kia?” Cũng không biết tiêu phí bao nhiêu sức lực, Viên Tiệp mới đè nén được cơn hậm hực, cưỡng ép chính mình tỏ ra thực bình thường, mỉm cười chua xót nói: “Xem ra anh sắp được uống rượu mừng của Tiểu Tự rồi a.”
Anh sẽ chúc phúc, chỉ cần Sở Tự hạnh phúc, anh sẽ chúc phúc.
Cho dù không làm được, anh cũng cưỡng ép bản thân phải làm, cho dù toàn bộ thế giới đối nghịch với Sở Tự, anh vẫn sẽ đứng bên cậu.
Sở Tự vừa lúc đang cầm ly uống nước, nghe Viên Tiệp nói vậy liền không thể khống chế phun ra một ngụm nước: “Phốc—-”
“Anh nghĩ tới đâu vậy anh Viên? Tôi nói cậu ta dễ làm người ta yêu thích có nghĩa là cậu ta rất đáng yêu, giống như người lớn thích đám con nít vậy, chứ không phải loại yêu thích sẽ thổ lộ sẽ kết hôn này nọ.” Cậu thực không ngờ Viên Tiệp cư nhiên lại hiểu lầm như vậy.
Sở Tự nghĩ, xem ra trong lòng Viên Tiệp, cậu chỉ là một đứa em trai, một hậu bối mà thôi, cư nhiên lại sốt ruột lo lắng cho việc chung thân đại sự của cậu.
Tuy vẫn chưa hiểu rõ, chưa quyết định xem rốt cuộc có bày tỏ với Viên Tiệp hay không… thế nhưng làm người mình thích có hiểu lầm như vậy, Sở Tự cũng thực bất đắc dĩ.
“Thật sao?” Chua xót trong lòng giảm đi không ít nhưng nghi ngờ vẫn còn tồn tại, anh chuyên chú nhìn ánh mắt Sở Tự, giống như muốn từ đó tìm ra đáp án khẳng định.
Sở Tự cảm thấy hiểu lầm này nhất thiết phải làm sáng tỏ, liền nói: “Đương nhiên là thật rồi, đứa nhỏ Tô Khuyết này căn bản không phải loại hình tôi thích. Đừng nói nhóc ấy là nghệ nhân của tôi, cho dù không phải thì tôi cũng không ra tay được.”
“Vậy em thích loại hình thế nào?” Cuối cùng Viên Tiệp cũng tin tưởng, sâu xa nhìn Sở Tự, bắt đầu vấn đề mới.
Bị con ngươi sâu không thấy đáy của Viên Tiệp nhìn chăm chú, Sở Tự đột nhiên có xúc động muốn hôn lên mí mắt đối phương. Lúc hồi phục lại tinh thần, cậu bắt đầu cảm thấy suy nghĩ của mình quả thực có chút đột ngột cùng kỳ quái.
Sở Tự suýt chút nữa đã biến thành chàng ngốc si mê lập tức thu hồi ánh mắt, không dám đối mặt với Viên Tiệp nữa, tiếp đó thuận miệng nói: “Dù sao cũng không phải loại hình con nít như Tô Khuyết, tình cảm chính là một loại cảm giác, hơn nữa theo từng độ tuổi mà biến đổi… tôi luôn nghe theo cảm giác, cảm giác tốt thì liền ok a.”
“Lúc trẻ có lẽ không thích một đối tượng nào đó, thế nhưng trải qua năm tháng lắng đọng, đột nhiên thích người đó cũng không phải không có khả năng.” Tựa như trước kia, cậu chưa bao giờ nghĩ có một ngày mình sẽ thích Viên Tiệp.
Thế nhưng cảm giác đã ập tới thì cậu có muốn cản cũng không được.
Tựa như bây giờ vậy, nhìn thế nào cũng thấy Viên Tiệp thực hoàn hảo, vừa ra được phòng khách vừa vào được nhà bếp, nhìn thế nào cũng thực vừa mắt.
Có thể thấy con người theo những độ tuổi khác nhau sẽ có đối tượng yêu thích khác biệt. Như bây giờ, mỗi khi đối mặt với Viên Tiệp, Sở Tự liền ù ù cạc cạc cảm thấy mình trở nên ngu si hẳn.
Nghe Sở Tự nói vậy, Viên Tiệp cũng không để trong lòng, chỉ thuận miệng phụ họa: “Là vậy a.”
Trong mắt anh, Sở Tự có thể thích bất kì người nào nhưng tuyệt đối sẽ không thích anh… Biết Sở Tự tạm thời không có người yêu thích, cũng không có tính toán kết giao, Viên Tiệp đã cảm thấy an ủi rất nhiều, cũng thả lỏng hẳn.
“Kia nếu sau này Sở Tự có thích ai thì nhất định phải nói cho anh biết đầu tiên đấy.” Trước mặt mọi người Viên Tiệp là thiếu gia hoàn mỹ tràn đầy tự tin, thế nhưng khi đứng trước mặt Sở Tự, anh hoàn toàn không biết tự tin là gì.
Sở Tự bình tĩnh nhìn Viên Tiệp, giống như hứa hẹn nói: “Yên tâm đi anh Viên, nếu tôi có người thích, nhất định sẽ nói cho anh biết đầu tiên.”
Nếu xác định mình thực sự thích Viên Tiệp, cậu nhất định sẽ thổ lộ với anh.
“Ừm.” Viên Tiệp nhịn không được vươn tay vén những sợi tóc trước trán Sở Tự, được Sở Tự cam đoan như vậy anh mới miễn cưỡng an tâm, không cần suốt ngày lo lắng cùng nghi ngờ lúc không ở bên anh, Sở Tự có ở cùng một chỗ với người khác, nảy sinh tình cảm với người khác hay không.
Anh rất sợ, sợ một ngày nào đó Sở Tự đột nhiên có người yêu, mà anh lại là người cuối cùng biết tin.
Chỉ một động tác nhỏ của đối phương thôi Sở Tự đã cảm thấy rung động, có chút nhịn không được muốn kéo tay đối phương xuống, cắn một ngụm…
Sở Tự nghĩ, khẳng định là trận sốt trước đó đã làm hỏng đầu óc cậu rồi.
Bệnh tình quả thực không nhẹ.
Sở Tự không ngờ hôm trước vừa cam đoan quan hệ của mình cùng Tô Khuyết tuyệt đối không có chút mờ ám nào, Tô Khuyết cũng không phải loại hình mình thích. Thế mà hôm sau xì căng đan của cậu cùng Tô Khuyết đã bay đầy trời.
Ảnh bọn họ ở cùng một chỗ, thân thiết trò chuyện lan tràn khắp trên mạng, mà bức thân mật nhất chính là Sở Tự đang chỉnh sửa lại quần áo cho Tô Khuyết.
Lần này bởi vì nhân khí của Tô Khuyết đang hot, hơn nữa ảnh chụp cũng không đủ chứng minh điều gì nên không có người mắng mỏ Sở Tự, chủ đề đều là nghi vấn tình cảm hấp thụ ánh sáng, minh tinh đang nổi Tô Khuyết đang cặp với người đại diện Sở Tự của mình, trước quy tắc ngầm Đàm Thành sau lại tới Tô Khuyết, Sở Tự là người đại diện bại hoại đạo đức linh tinh…
Sở Tự nhấn xem bình luận, phần lớn đều là fan của Tô Khuyết lên tiếng tẩy trắng: ‘Không phải, Tô Tô của chúng ta cùng đại diện Sở chỉ có quan hệ công việc thôi, cùng lắm cũng chỉ là bằng hữu, bạn bè thân thiết như vậy cũng thực bình thường, chỉ giúp nhau chỉnh lại quần áo thôi, có gì mà lạ chứ?’
‘Chủ topic nhất định không có bạn bè dị tính hay đồng tính gì rồi, chủ topic không thể vì hai người nam thân thiết một chút mà nói là bọn họ yêu nhau a.’
‘Tuy ảnh chụp quả thực rất manh, rất có cảm giác là một CP, thế nhưng bọn họ thực sự chỉ là bạn bè thôi.’
‘Đúng vậy, bọn họ là bạn bè cùng nhau vượt qua khốn khó. Nhân tiện nhắc tới thiếu gia nhà tôi liền quảng cáo một chút, biểu hiện của thiếu gia An Lợi nhà tôi trong phim mới ‘xxxxx’ tối lắm a.’
Cũng có một số ít muốn bôi đen Tô Khuyết cùng Sở Tự: ‘Sở Tự đạo đức bại hoại, Tô Khuyết quy tắc ngầm thượng vị, cả hai đều ghê tởm tới không thể ghê tởm hơn được nữa’.
‘Sở Tự làm người đại diện mà căn bản không có chút đạo đức nghề nghiệp nào, đầu tiên là Đàm Thành, tiếp đó đến Tô Khuyết.’
Bất quá những dòng bình luận ác ý kia rất nhanh liền chìm nghỉm giữa núi bình luận phản đối của fan Tô Khuyết: ‘Ảnh như vậy ai chẳng chụp được, không phải thiếu gia nhà tôi tự mình công bố, tôi tuyệt đối sẽ không tin.’
Đúng là uổng công có người bỏ công bỏ sức mua view tạo tin đồn.
Lăn lộn trong giới này nhiều năm như vậy, Sở Tự đương nhiên biết tin hot không phải tùy tiện có thể tạo, càng miễn bàn tới chuyện trải rộng khắp mạng tinh tế như vậy. Sau khi phái người thăm dò thì biết được là một thành viên trong tiết mục thực tế ‘lăn lộn thôi Pikachu’, bởi vì có tình cảm với Biện Huy nên mới gây chuyện…
Mà căn nguyên mọi chuyện lại là vì khoảng thời gian trước Lâm Khinh Vũ vì muốn tẩy trắng bản thân mà tung ra rất nhiều ảnh chụp của Đàm Thành với Sở Tự, nói là Sở Tự vì thầm mếm Đàm Thành nên mới hãm hại mình.
Sau khi Đàm Thành cùng Lâm Khinh Vũ công khai tình cảm, fan của Đàm Thành giảm hơn phân nửa… mà Lâm Khinh Vũ thì nhân cơ hội này nổi lên, hút về một lượng fan lớn.
Thật không biết có một người bạn trai như vậy đối với Đàm Thành là may mắn hay xui xẻo.
Mà thành viên của tiết mục ‘lăn lộn đi Pikachu!’ ngoài mặt rất hòa hợp thân thiết như người một nhà, thế nhưng thực tế lại tranh đấu rất lợi hại.
Nghĩ nghĩ một chút, Sở Tự không nói việc này cho Tô Khuyết mà quyết định trực tiếp liên lạc với Biện Huy. Cậu biết Biện Huy là một trong số những nhà đầu tư của tiết mục này, hi vọng anh ta có thể quản giáo thành viên một chút, cũng không yêu cầu quá đáng, chỉ hi vọng bọn họ đừng tạo ra tin đồn xấu cho các thành viên khác.
Trên mạng tinh tế này, chỉ cần có vài người tin tưởng thì tin đồn kia lập tức trở thành tin nóng sốt.
Trước kia Sở Tự vẫn làm như không thấy, thế nhưng lần này cậu quyết định chính thức đăng status trên weibo để thanh minh: ‘Nói rõ một chút, thân là người đại diện tôi chưa từng dây dưa tình cảm với nghệ nhân của mình, bất luận là Đàm Thành trước kia hay Tô Khuyết hiện tại, còn có những nghệ nhân sau này tôi sẽ dẫn dắt, giữa chúng ta chỉ có quan hệ công việc, tuyệt đối không có khả năng phát sinh tình cảm. Nếu để tôi nhìn thấy bất kỳ lời đồn đãi nào nói xấu đạo đức nghề nghiệp của tôi thì tôi sẽ dùng tới pháp luật. Bởi vì những tin đồn như vậy vô luận là đối với tôi hay nghệ nhân đều là những lời phỉ báng cùng bôi nhọ nghiêm trọng.’
Tuy những lời đồn nhảm cộng thêm không có ảnh chụp rõ ràng thế này sẽ không có bao nhiêu người tin tưởng, thế nhưng trên đời này vẫn còn một số người ngây thơ chỉ xem đầu đề cùng bình luận liền tưởng là thật.
Cho dù không gây ra ảnh hưởng lớn nhưng vẫn làm người ta có cảm nhận không tốt…
Sở Tự cảm thấy hiện giờ mình cũng coi như là có người thích, cho dù không phải ngôi sao thì vẫn nên giảm bớt mấy chuyện tai tiếng thế này thì tốt hơn.
Hơn nữa trước đó Viên Tiệp còn từng hiểu nhầm là cậu thích Tô Khuyết.
Vừa thanh minh xong, những lời đồn đãi trên mạng liền lập tức biến mất. Bất quá bởi vì những bức ảnh kia mà cậu cùng Tô Khuyết có thêm một đống fan CP.
Cũng có antifan vào weibo Sở Tự chửi bới: ‘Không có gì thì thanh minh làm quái gì, rõ ràng là trúng tim đen nên chột dạ.’
‘Chút việc nhỏ như vậy mà cũng thanh minh, đúng là già mồm cãi láo mà, cứ tưởng mình quan trọng lắm ấy.’
Thế nhưng Sở Tự căn bản không để tâm tới những lời bình luận kia.
Hiện giờ điều duy nhất làm Sở Tự lo lắng chính là từ sau lần gặp gỡ trước, bóng dáng Viên Tiệp vẫn luôn tràn đầy trong cuộc sống của cậu lại đột nhiên biến mất, tin nhắn gửi không được, gọi điện cũng không xong, toàn bộ thông tin bị đóng kín, hoàn toàn không có cách nào liên hệ… Mà trước khi biến mất, anh cũng không nói tiếng nào…
Sở Tự lo muốn chết, nhưng làm thế nào cũng không liên lạc được.
Viên Tiệp cứ như đột nhiên biến mất khỏi thế giới này.
Mà này căn bản không phải tác phong của anh…