p nữa thôi, p nữa trăng sẽ lên cao toả ra những ánh sáng ma thuật để nó hấp thụ. Lúc đó, mái tóc nó sẽ chuyển màu, lúc đó là lúc anh cần đề phòng nhất, nó đã tàn sát gần hai thành phố trong vòng một đêm khi mắt chuyển vàng, lần này đến mái tóc cũng chuyển nốt thì nó có thể giết chêt cả một quốc gia. Từng bước chậm rãi trên mặt nước, nước tiếm gần về phiến đã Thiên Thạch. Mặt nước nhẹ tạo ra những gợn sóng, khi đôi chân nó lướt qua. Đặt chân lên hòn đá, nó ngước đôi mắt vàng long lanh lên mặt trăng. Vầng trăng từ từ toả sáng, mọi ánh sáng lan toả khắp nơi nhưng hầu hết là tập trung ở nó. Đôi cánh anh dũng bật mở, mặt trăng lúc này rất rất to, có thể hơn cả hiện tượng siêu trăng, ở giữa có cái bóng của một cô gái và đôi cánh to lớn làm rung động lòng người. Phất nhẹ tay, từ trên trong lòng bàn tay dần xuất hiện một luồn sáng rồi thành hình thay kiếm. Thanh kiếm phát sáng dữ dội, ở giữa thân kiếm có một cái lỗ hổng hình mặt trang khuyết. Tung thanh bảo kiếm lên, mọi ánh sáng tập trung vào đó, lỗ hổng trên thanh kiếm lúc sáng dần khít lại bởi một viên đá quý ma thuật hình trăng khuyết. Ngay lúc này, mái tóc đen tuyền của nó bắt đầu chuyển thành màu vàng, ánh mắt nó phát sáng hoàn toàn không thấy con ngươi.
-CHẾ NGỰ-Franky la lên, tay bắt ấn, hình cái lồng và ở trong có hình tam giác. Hình bông tuyết trên trán nó xuất hiện toả sáng, phong ấn đang được thi triển, chế ngự sức mạnh trong nó và đưa lại vào trạng thái phong ấn. Ánh sáng màu vàng xám bạc nhỏ dần rồi tắt hẳn, thân hình nó rơi tự do, Franky bay lên chộp lấy thân hình nó rồi đáp xuống mặt đất nhẹ nhàng nhất có thể, đương nhiên là không bằng nó nhưng cũng đáng để ngưỡng mộ. Nó đang ngất đi vì kiệt sức, người con gái này, anh không biết là cô quá mạnh mẽ hay cố gắng mạnh mẽ để che lấp cái yếu đuối bên trong đây.
Trông nó khi ngủ say thập phần xinh đẹp, vẻ dịu dàng, ngây thơ, thiên sứ bị kéo một cách bạo lực nhất có thể. Nó nhu con mèo con, ngoan ngoãn nằm trong tay Franky khiến anh bật cười. Người con gái này anh không bao giờ muốn làm tổn thương, lí do thứ nhất:Anh sợ chết. Thứ hai.Anh rất yêu nó, yêu nó như một đứa em gái có người anh nào muốn làm tổn thương đứa em gái xinh đẹp này chứ, thương còn hok hết chứ nói đến ghét. Anh ẳm nó về nhà của bà lão đưa nó vào phòng, nhờ Ayame thay đồ giùm rôi cũng trở về phòng ngủ. Trời mưa rất to bên ngoài, có ai dại lắm mới ra ngoài vào giờ nay:
-Ax xì ax xì-Tiếng ắt xì quen quen của ai đó quen quen.
-Có sao hok anh-tiếng nói vang lên nghe cũng quen quen
-Không sao, bây giờ quan trọng là phải tìm chỗ nào đó để trú mưa đã, lẹ đi
-Ùm-nhìn ngang nó dọc, cuối cùng người đó reo lên.
-Anh ơi có một ngôi nhà kìa-chỉ tay về phía ngôi nhà...Ể sao ngôi nhà này quen quá ga(au: cái gì cũng quen quen)
Chạy nhanh về phía ngôi nhà, hai người gõ cửa. Bà lão từ trong đi ra mở cửa.
-Các cháu là ai?-Bà hỏi
-Cháu là Na Hee, còn đây là Ken, chúng cháu muốn xin bà cho ở nhờ đêm nay.
He he vậy là đã hoàn thành. Dạo này Vy(tên thân mật của mình) bận quá nhưng vẫn cố gắng ra chap nhanh nhất có thể, thanks mina nhìu nhìu.